Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 1778

/1898


Chương 1778:

 

Lúc Hứa Yến Uyển nhận được điện thoại của Lâm Hứa Chính thì không hề ngạc nhiên chút nào, từ ngày chạm mặt ở công ty, Hứa Yến Uyển đã đoán được anh ta sẽ tới tìm cô ta.

 

“Không ngờ tốc độ của anh lại nhanh như vậy, xem ra mấy năm nay, anh quản lý công ty chẳng ra làm sao nhưng địa vị của nhà họ Lâm ở thành phố Sài Gòn không giảm đi chút nào.”

 

Nghe cô ta nói vậy thì Lâm Hứa Chính khẽ mỉm cười, nói nhẹ nhàng: “Xem ra em đã đoán ra anh sẽ tới tìm em rồi hả?”

 

“Ừ” Hứa Yến Uyển gật đầu, lạnh nhạt nói: “Nhưng mà em không ngờ tốc độ của anh lại nhanh thế này.”

 

Lâm Hứa Chính không muốn nói mấy lời thừa thãi với cô ta nữa, trực tiếp hẹn cô ra.

 

Hai người hẹn nhau ở một quán cafe.

 

Lâm Hứa Chính ngồi bên trong đợi sẵn, bởi vì anh ta ngồi trên tầng hai nên tầm nhìn khá rộng, từ xa anh ta đã nhìn thấy Hứa Yến Uyển đang đi về phía bên này qua cửa sổ thủy tinh.

 

Trước đây, khi Hứa Yến Uyển ra ngoài đều có xe chuyên dụng đưa đón, quần áo, túi, đồ trang sức trên người đều là hàng hiệu.

 

Nhưng bây giờ thì sao, bộ quần áo mà cô ta đang mặc chẳng khác gì so với bộ mà anh ta nhìn thấy cô ta mặc ở công ty ngày đó.

 

Phải mặc đồ công sở tới, còn cả đôi giày cao gót mà cô ta đang đi, trông thấy rõ là không vừa chân.

 

Một người đã từng là quý cô giàu sang quyền quý, nay lại sa sút thành dáng vẻ nhếch nhác này.

 

Lâm Hứa Chính cầm tách cafe lên nhấp một ngụm, không rõ cảm xúc trong lòng thế nào.

 

Trước đây, tình cảm giữa ba người rất tốt, dù sao lúc ấy mọi người đều đơn thuần, không nghĩ gì nhiều, nhưng sau đó Lâm Hứa Chính có bạn gái nên dần dần tách khỏi nhóm.

 

Sau đó nữa, Hứa Yến Uyển di dân theo ba mẹ.

 

Bây giờ thì…

 

Hứa Yến Uyển đã đi vào quán cafe, cô ta nói tên với nhân viên phục vụ thì nhân viên đó dẫn cô ta lên lầu.

 

“Đến rồi.”

 

Lâm Hửa Chính lịch sự đứng dậy kéo ghế cho Hứa Yến Uyển.

 

Hứa Yến Uyển nhìn thấy vậy thì không nhúc nhích, mãi hồi lâu mới nói: “Em chẳng còn là cô chủ nhà họ Hứa nữa rồi, sau này anh không cần làm những chuyện này đâu.”

 

Nghe vậy thì Lâm Hứa Chính nhíu mày lại: “Hứa Yến Uyển, em cảm thấy anh làm những điều này là vì thân phận của em sao?”

 

Hứa Yến Uyển mím môi không nói gì nữa.

 

“Đây là do anh nể mặt tình cảm chúng ta lớn lên bên nhau trước kia, em hiểu chưa?”

 

Khi nói chuyện, Lâm Hứa Chính cong ngón tay lên búng trán Hứa Yến Uyển một cái: “Nhà phá sản rồi, chẳng lẽ không nhận cả anh trai nữa sao?”

 

Anh trai?

 

Hứa Yến Uyển ngạc nhiên nhìn Lâm Hứa Chính.

 

“Chúng ta lớn lên bên nhau, khi anh hiểu chuyện thì em mới chỉ bé tí thế này thôi.”

 

Lâm Hứa Chính còn khua tay múa chân một lúc: “Lúc em đi học được học sinh nam trong trường theo đuổi điên cuồng, từ chối thì bị người ta theo dõi, còn không phải anh giải quyết giúp em sao?”

 

Nhắc đến trước đây, Hứa Yến Uyển chìm vào trong dòng ký ức.

 

Đúng vậy, năm đó, ba người lớn lên cùng nhau, cô ta là đứa con gái duy nhất trong nhóm nên được chăm sóc đặc biệt.

 

Nhưng mà những lần chăm sóc đặc biệt ấy hầu như đều đến từ Lâm Hứa Chính, còn Hàn Thanh… Cực kỳ ít.

 

Trừ khi cô ta mở miệng yêu cầu, hoặc nói đúng hơn là bị anh ta đúng lúc gặp phải thì anh ta mới không thấy chết không cứu.

 

“Không phải phá sản thôi sao? Em đã là một người phụ nữ trưởng thành rồi, chút khổ cực ấy vẫn chịu đựng được thì cũng chẳng còn gì nghĩ không thông nữa.”


/1898

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status