Giữa trưa ánh mặt trời chói mắt, Tô Tín phải mất thời gian gần hai tháng mới đi đến Ba Thục.
Thớt Liệt Diễm Câu đã bị Tô Tín ném lại, Ba Thục đạo có nhiều núi trùng điệp, con đường nhỏ hẹp đầy đá vụn, tốc độ Liệt Diễm Câu không nhanh bằng cước lực của Tô Tín.
Con đường chỉ đủ ba người đi song song với nhau, tuy những thương nhân khác biết Ba Thục đạo khó đi nhưng thực sự không ngăn được tiền lời khổng lồ từ Ba Thục đạo.
Dù sao đường Ba Thục đạo khó thông, Ba Thục đạo cần một ít vật tư nên phải cần thương nhân bên ngoài buôn bán đưa vào.
Huống chi một ít đúc kiếm sư tại Ba Thục đạo luyện ra binh khí bình thường cũng do những thương nhân này đưa ra ngoài buôn bán.
Cuối con đường khó đi chính là đệ nhất đại phủ Cẩm Dương phủ trong Ba Thục đạo, cũng là tổng bộ Lục Phiến Môn Ba Thục đạo.
Vừa mới đến trước Cẩm Dương phủ, Tô Tín phát hiện có ánh mắt đang nhìn lên người mình.
Tô Tín âm thầm cười cười, hắn không tiến vào Cẩm Dương phủ, hắn trực tiếp đi về hướng Tây.
Lúc này đám người ở cửa Cẩm Dương phủ há hốc mồm, người này ra bài không theo lẽ thường.
Mấy người vội vàng bước nhanh đi đến trước người Tô Tín, cung kính nói:
- Tham kiến Tô đại nhân, chúng ta đều là bộ khoái Lục Phiến Môn Ba Thục đạo, phụng lệnh Cừu đại nhân tới đây đón tiếp Tô đại nhân, trong Cẩm Dương phủ đã chuẩn bị yến tiệc mời Tô đại nhân dùng cơm tẩy trần.
Trên mặt Tô Tín lộ ra nụ cười vui vẻ như cười mà không cười:
- Làm phiền Cừu đại nhân, tại hạ là tuần sát sứ, phụ trách giám sát sự vụ Lục Phiến Môn một đạo. Cho nên tại hạ tâm lĩnh hảo ý Cừu đại nhân, tại hạ còn muốn đi xem xét các nơi trong Ba Thục đạo, cho nên cũng không nhọc Cừu đại nhân hao tâm tổn trí.
Dứt lời, Tô Tín liền bước đi một bước, thân thể xuất hiện cách đó mười trượng, vài tên bộ khoái nhìn bóng lưng Tô Tín, bất đắc dĩ lắc đầu rời đi, cũng đi báo tin cho Cừu Bách Xuyên.
Lúc này trong Cẩm Dương phủ, ‘Sinh Tử Hoàn’ Cừu Bách Xuyên đang dẫn theo một đám tổng bộ đầu các nơi trong Lục Phiến Môn Ba Thục đạo chờ Tô Tín.
Bọn họ nói muốn mời Tô Tín dùng cơm tẩy trần, nhưng nơi này không có chút dấu hiệu của yến tiệc, ngược lại đầy màu sắc khắc nghiệt.
Trong phần đông tổng bộ đầu Lục Phiến Môn, ‘Sinh Tử Hoàn’ Cừu Bách Xuyên danh khí rất lớn.
Không chỉ bởi vì hắn là huynh đệ kết nghĩa với Lưu Phượng Vũ, hắn cũng là lão nhân Lục Phiến Môn, gia nhập ngay khi mới thành lập Lục Phiến Môn.
Mặc dù nói bởi vì tư chất có hạn, những năm gần đây Cừu Bách Xuyên mấy lần thử đột phá Dung Thần Cảnh đều thất bại, nhưng hắn thuộc về cao thủ phượng mao lân giác trong Hóa Thần Cảnh.
Chỉ có điều Cừu Bách Xuyên bởi vì quanh năm không dễ dàng ra tay tại Ba Thục đạo, cho nên thanh danh giang hồ rất yếu.
Nhưng người quen thuộc Cừu Bách Xuyên cũng biết, luận thực lực, Cừu Bách Xuyên rất có thể là cao thủ sánh ngang Niên Bang Đổng Bất Nghi.
Trong đại sảnh nghị sự Lục Phiến Môn Ba Thục đạo, Cừu Bách Xuyên ngồi ngay ngắn trên chủ vị, trong tay vuốt vuốt hai viên thiết đảm bằng vàng ròng.
Động tác của hắn học từ ‘Thần Ưng’ Thiết Ngạo, hơn nữa Lục Phiến Môn không riêng gì Thiết gia, có rất nhiều bộ đầu đều có thói quen này.
Động tác này nhìn rất khí thế, một cách khác là quanh năm vuốt thiết đảm như vậy, khi sức nặng thiết đảm gia tăng cũng có thể rèn luyện lực đạo hai tay.
Hơn nữa Cừu Bách Xuyên hắn là người của Lưu Phượng Vũ nhưng không ảnh hưởng tới việc hắn tôn kính Thiết Ngạo, dù sao tôn kính là một việc, lợi ích là việc khác.
Cừu Bách Xuyên có vẻ ngoài chừng năm mươi, nhưng hắn năm nay đã gần tám mươi.
Hắn gia nhập Lục Phiến Môn hơn ba mươi năm, khi đó hắn vừa mới đột phá đến Hóa Thần Cảnh. Hiện tại, hắn đã ngồi lên vị trí tổng bộ đầu Lục Phiến Môn Ba Thục đạo hơn hai mươi năm.
Đã đột phá Dung Thần Cảnh vô vọng, hắn cũng không có nhiều yêu cầu xa vời, nhưng hắn không muốn kẻ nào đoạt vị trí tổng bộ đầu Lục Phiến Môn Ba Thục đạo của mình.
Một trong tứ đại thần bộ ‘Cửu Dực Hỏa Hoàng’ Lưu Phượng Vũ là huynh đệ kết nghĩa với hắn, đương nhiên hắn biết nhân quả việc Tô Tín đến Ba Thục đạo lần này, đơn giản chính là trả thù Thiết gia mà thôi.
Cho dù biết rõ như vậy nhưng Cừu Bách Xuyên vẫn không lo lắng, hắn không phải khinh thường Tô Tín, mà là tự tin vào bản thân mình.
Cừu Bách Xuyên hắn kinh doanh tại Ba Thục đạo hơn hai mươi năm, nếu như bị một tiểu bối như Tô Tín vừa đến đoạt mất quyền lực, hắn dứt khoát tìm cọng râu treo cổ tự sát cho rồi.
Cho nên đối với Tô Tín đến, Cừu Bách Xuyên không sợ hãi, hôm nay bày tràng diện hoan nghênh Tô Tín, đồng thời cũng muốn ra oai phủ đầu với hắn, cho hắn biết rõ Ba Thục đạo này do ai làm chủ.
Trời thì cao hoàng đế ở xa, Cừu Bách Xuyên chơi chiêu ra oai phủ đầu có vẻ cũ nhưng lại dùng rất tốt.
Tối thiểu trong phần đông bộ khoái và bộ đầu Ba Thục đạo sẽ không nhận tuần sát sứ do tổng bộ Lục Phiến Môn phái tới, bọn họ chỉ nhận tổng bộ đầu Ba Thục đạo.
Ba Thục đạo có năm phó tổng bộ đầu, không nhiều nhưng cũng không ít, trong đó một phó tổng bộ đầu Trần Cửu Nguyên cười lấy lòng, nói:
- Đại nhân ngài không cần phải lo lắng, tổng bộ Lục Phiến Môn lần này phái tiểu bối tới đoạt quyền cũng quá mức ngây thơ rồi, lần này chúng ta không cho hắn hít đủ bụi đất, cũng làm cho những người ở tổng bộ Lục Phiến Môn biết rõ chúng ta lợi hại.
Trong tất cả phân bộ Lục Phiến Môn Đại Chu, chỉ có Lục Phiến Môn Ba Thục đạo độc lập là mạnh nhất, Thiết Chiến đã nói Lục Phiến Môn Ba Thục đạo chút nữa phát triển thành Vương quốc độc lập.
Hiện tại quả nhiên là thế, bộ khoái và bộ đầu trong Lục Phiến Môn Ba Thục đạo không có chút kính sợ gì với tổng bộ Lục Phiến Môn.
Cừu Bách Xuyên hừ lạnh một tiếng, nói:
- Chớ xem thường hậu bối như vậy, kẻ này không phải nhân vật đơn giản. Dùng thực lực Thần Cung Cảnh có thể làm tổng bộ đầu Giang Nam đạo, hơn nữa uy áp cả Giang Nam đạo, tấn chức đệ nhất Nhân Bảng. Hiện tại còn chưa tới ba mươi tuổi đã tấn chức Hóa Thần, nếu loại người này là phế vật, như vậy chúng ta là cái gì?
Mắt thấy vỗ mông ngựa lại vỗ nhằm đùi ngựa, Trần Cửu Nguyên xấu hổ, những phó tổng bộ đầu có quan hệ cạnh tranh với hắn đang âm thầm cười trộm.
Lúc này Cừu Bách Xuyên lại nói tiếp:
- Không khinh thường Tô Tín là một việc, nhưng chúng ta cũng không cần phải sợ hắn, Cừu Bách Xuyên ta làm chủ Ba Thục đạo hơn hai mươi năm, về sau vẫn là ta Cừu Bách Xuyên ta làm chủ!
Trần Cửu Nguyên vội vàng lấy lòng:
- Đại nhân nói đúng, Ba Thục đạo là của chúng ta, không tới phiên người khác tới khoa tay múa chân.
Vào lúc này vài tên bộ khoái phụ trách nghênh đón Tô Tín quay trở lại, Cừu Bách Xuyên lập tức cau mày nói:
- Người đâu? Không phải bảo các ngươi đi nghênh đón Tô Tín sao? Tại sao chỉ có các ngươi trở lại?
Lúc này vài tên bộ khoái nói lại những lời của Tô Tín vừa rồi, mọi người đối mặt nhìn nhau, không biết Tô Tín có ý gì.
Chẳng lẽ Tô Tín sợ không dám tới Lục Phiến Môn Ba Thục đạo?
Tuy suy nghĩ như thế lại không đúng, dựa theo lời của Cừu Bách Xuyên, Tô Tín cũng không phải là nhân vật đơn giản, hắn đã dám đến Ba Thục đạo đoạt quyền, làm sao có thể không thấy mặt mũi đã lựa chọn lùi bước.
Tất cả mọi người đều cảm thấy không rõ ràng cho lắm, Cừu Bách Xuyên cũng không hiểu, việc này làm nội tâm hắn cảm thấy không vui.
Hắn làm thổ hoàng đế tại Ba Thục đạo hơn hai mươi năm, ưa thích nắm giữ tất cả mọi việc trong tay của mình.
Kết quả hiện tại Tô Tín ra bài không theo lẽ thường, chuyện thứ nhất là thoát ly hắn khống chế, làm cho tất cả kế hoạch sau đó của Cừu Bách Xuyên thất bại, hắn có cảm giác bị đè nén.
Sau đó Cừu Bách Xuyên liền hừ lạnh nói:
- Bảo người các châu phủ khác để ý hắn cho ta, xem hắn muốn làm cái gì.
Dù sao Cừu Bách Xuyên có lòng tin vào mình, hắn tin tưởng Tô Tín muốn chơi tiểu hoa chiêu gì đó, Cừu Bách Xuyên hắn làm thổ hoàng đế tại Ba Thục đạo hơn hai mươi năm, dùng bất biến ứng vạn biến là được.
Vào lúc này Tô Tín vẫn trên đường đi tới Lê Dương phủ tại Ba Thục đạo.
Lần này hắn cố ý tránh né tổng bộ Lục Phiến Môn Ba Thục đạo.
Hắn hiểu lý lịch của Cừu Bách Xuyên, trước kia hắn là huynh đệ kết nghĩa của Lưu Phượng Vũ.
Ngày xưa Lưu Phượng Vũ xuất thân đạo phỉ, chính là đại đương gia bang đạo phỉ lớn nhất Ngô Đồng Sơn.
Thời điểm Ngô Đồng Sơn mạnh nhất cũng dám tranh phong với đại trại Thái Hành sơn trại đệ nhất thiên hạ.
Chỉ có điều về sau Ngô Đồng Sơn bị Thái Hành sơn trại ép tới mức không ngẩng đầu lên được, thậm chí Lưu Phượng Vũ suýt bị cao thủ Thái Hành sơn trại chém giết tại chỗ, bất đắc dĩ mới gia nhập Lục Phiến Môn bảo vệ tánh mạng.
Tuy Cừu Bách Xuyên xuất thân tán tu, nhưng hắn lúc trước được lão trại chủ Ngô Đồng Sơn tự mình mời gia nhập Ngô Đồng Sơn, cuối cùng Cừu Bách Xuyên cự tuyệt, lúc trước hắn vừa mới tấn chức Hóa Thần, còn chưa kết bái với đại đương gia Lưu Phượng Vũ.
Một người có thể được lão trại chủ Ngô Đồng Sơn nhìn trúng và mời gia nhập không phải kẻ đơn giản, huống chi Cừu Bách Xuyên còn làm thổ hoàng đế tại Ba Thục đạo hơn hai mươi năm, uy vọng của hắn còn lớn hơn Tô Tín tại Giang Nam đạo.
Đối mặt kẻ như thế, Tô Tín muốn ở trước mặt hắn “chơi” tiểu tâm cơ chỉ tự rước lấy nhục mà thôi, cho nên Tô Tín liền đi lối tắt, hắn ra tay từ chỗ khác, trực tiếp công phá Lục Phiến Môn Ba Thục đạo từ bên ngoài.
Tô Tín muốn đi Lê Dương phủ là vì nơi này là đất phong của một Vương tử Đại Chu, Thục Vương Cơ Ngôn Tú.
Nhi tử nhân hoàng Đại Chu Cơ Hạo Điển có mười mấy đứa con, tên giống như nữ nhân của Cơ Ngôn Tú không chỉ một người, cho nên mới bị sớm đuổi tới đất phong.
Những hoàng tử Đại Chu Vương triều có tư cách kế thừa ngôi vị đều có thế lực âm thầm ủng hộ sau lưng.
Tuy bọn họ cũng có đất phong nhưng vẫn ở lại thành Thịnh Kinh không đi, chỉ có những hoàng tử không có thực lực tranh đoạt mới có thể bị sớm đuổi tới đất phong.
Mẫu thân Thục Vương Cơ Ngôn Tú xuất thân bình thường, hắn chỉ là người bình thường trong các hoàng tử.
Thiên phú võ đạo không xuất chúng, không so được với Thái Vương Cơ Ngôn Thành hai mươi tuổi tấn chức Thần Cung Cảnh.
Tâm cơ thủ đoạn cũng không cao minh, không sánh bằng Sở Vương Cơ Ngôn Hạo chưa đầy mười tuổi đã làm cho huynh trưởng ruột thịt cùng mẫu thân sinh ra phải thân bại danh liệt.
Cho nên lúc hắn mười tám tuổi vừa mới trưởng thành đã bị đuổi tới đất phong tại Ba Thục đạo, rời xa trung tâm quyền lực thành Thịnh Kinh.
Mà mấu chốt giúp Tô Tín phá cục lần này nằm trên người Thục Vương Cơ Ngôn Tú.
Thớt Liệt Diễm Câu đã bị Tô Tín ném lại, Ba Thục đạo có nhiều núi trùng điệp, con đường nhỏ hẹp đầy đá vụn, tốc độ Liệt Diễm Câu không nhanh bằng cước lực của Tô Tín.
Con đường chỉ đủ ba người đi song song với nhau, tuy những thương nhân khác biết Ba Thục đạo khó đi nhưng thực sự không ngăn được tiền lời khổng lồ từ Ba Thục đạo.
Dù sao đường Ba Thục đạo khó thông, Ba Thục đạo cần một ít vật tư nên phải cần thương nhân bên ngoài buôn bán đưa vào.
Huống chi một ít đúc kiếm sư tại Ba Thục đạo luyện ra binh khí bình thường cũng do những thương nhân này đưa ra ngoài buôn bán.
Cuối con đường khó đi chính là đệ nhất đại phủ Cẩm Dương phủ trong Ba Thục đạo, cũng là tổng bộ Lục Phiến Môn Ba Thục đạo.
Vừa mới đến trước Cẩm Dương phủ, Tô Tín phát hiện có ánh mắt đang nhìn lên người mình.
Tô Tín âm thầm cười cười, hắn không tiến vào Cẩm Dương phủ, hắn trực tiếp đi về hướng Tây.
Lúc này đám người ở cửa Cẩm Dương phủ há hốc mồm, người này ra bài không theo lẽ thường.
Mấy người vội vàng bước nhanh đi đến trước người Tô Tín, cung kính nói:
- Tham kiến Tô đại nhân, chúng ta đều là bộ khoái Lục Phiến Môn Ba Thục đạo, phụng lệnh Cừu đại nhân tới đây đón tiếp Tô đại nhân, trong Cẩm Dương phủ đã chuẩn bị yến tiệc mời Tô đại nhân dùng cơm tẩy trần.
Trên mặt Tô Tín lộ ra nụ cười vui vẻ như cười mà không cười:
- Làm phiền Cừu đại nhân, tại hạ là tuần sát sứ, phụ trách giám sát sự vụ Lục Phiến Môn một đạo. Cho nên tại hạ tâm lĩnh hảo ý Cừu đại nhân, tại hạ còn muốn đi xem xét các nơi trong Ba Thục đạo, cho nên cũng không nhọc Cừu đại nhân hao tâm tổn trí.
Dứt lời, Tô Tín liền bước đi một bước, thân thể xuất hiện cách đó mười trượng, vài tên bộ khoái nhìn bóng lưng Tô Tín, bất đắc dĩ lắc đầu rời đi, cũng đi báo tin cho Cừu Bách Xuyên.
Lúc này trong Cẩm Dương phủ, ‘Sinh Tử Hoàn’ Cừu Bách Xuyên đang dẫn theo một đám tổng bộ đầu các nơi trong Lục Phiến Môn Ba Thục đạo chờ Tô Tín.
Bọn họ nói muốn mời Tô Tín dùng cơm tẩy trần, nhưng nơi này không có chút dấu hiệu của yến tiệc, ngược lại đầy màu sắc khắc nghiệt.
Trong phần đông tổng bộ đầu Lục Phiến Môn, ‘Sinh Tử Hoàn’ Cừu Bách Xuyên danh khí rất lớn.
Không chỉ bởi vì hắn là huynh đệ kết nghĩa với Lưu Phượng Vũ, hắn cũng là lão nhân Lục Phiến Môn, gia nhập ngay khi mới thành lập Lục Phiến Môn.
Mặc dù nói bởi vì tư chất có hạn, những năm gần đây Cừu Bách Xuyên mấy lần thử đột phá Dung Thần Cảnh đều thất bại, nhưng hắn thuộc về cao thủ phượng mao lân giác trong Hóa Thần Cảnh.
Chỉ có điều Cừu Bách Xuyên bởi vì quanh năm không dễ dàng ra tay tại Ba Thục đạo, cho nên thanh danh giang hồ rất yếu.
Nhưng người quen thuộc Cừu Bách Xuyên cũng biết, luận thực lực, Cừu Bách Xuyên rất có thể là cao thủ sánh ngang Niên Bang Đổng Bất Nghi.
Trong đại sảnh nghị sự Lục Phiến Môn Ba Thục đạo, Cừu Bách Xuyên ngồi ngay ngắn trên chủ vị, trong tay vuốt vuốt hai viên thiết đảm bằng vàng ròng.
Động tác của hắn học từ ‘Thần Ưng’ Thiết Ngạo, hơn nữa Lục Phiến Môn không riêng gì Thiết gia, có rất nhiều bộ đầu đều có thói quen này.
Động tác này nhìn rất khí thế, một cách khác là quanh năm vuốt thiết đảm như vậy, khi sức nặng thiết đảm gia tăng cũng có thể rèn luyện lực đạo hai tay.
Hơn nữa Cừu Bách Xuyên hắn là người của Lưu Phượng Vũ nhưng không ảnh hưởng tới việc hắn tôn kính Thiết Ngạo, dù sao tôn kính là một việc, lợi ích là việc khác.
Cừu Bách Xuyên có vẻ ngoài chừng năm mươi, nhưng hắn năm nay đã gần tám mươi.
Hắn gia nhập Lục Phiến Môn hơn ba mươi năm, khi đó hắn vừa mới đột phá đến Hóa Thần Cảnh. Hiện tại, hắn đã ngồi lên vị trí tổng bộ đầu Lục Phiến Môn Ba Thục đạo hơn hai mươi năm.
Đã đột phá Dung Thần Cảnh vô vọng, hắn cũng không có nhiều yêu cầu xa vời, nhưng hắn không muốn kẻ nào đoạt vị trí tổng bộ đầu Lục Phiến Môn Ba Thục đạo của mình.
Một trong tứ đại thần bộ ‘Cửu Dực Hỏa Hoàng’ Lưu Phượng Vũ là huynh đệ kết nghĩa với hắn, đương nhiên hắn biết nhân quả việc Tô Tín đến Ba Thục đạo lần này, đơn giản chính là trả thù Thiết gia mà thôi.
Cho dù biết rõ như vậy nhưng Cừu Bách Xuyên vẫn không lo lắng, hắn không phải khinh thường Tô Tín, mà là tự tin vào bản thân mình.
Cừu Bách Xuyên hắn kinh doanh tại Ba Thục đạo hơn hai mươi năm, nếu như bị một tiểu bối như Tô Tín vừa đến đoạt mất quyền lực, hắn dứt khoát tìm cọng râu treo cổ tự sát cho rồi.
Cho nên đối với Tô Tín đến, Cừu Bách Xuyên không sợ hãi, hôm nay bày tràng diện hoan nghênh Tô Tín, đồng thời cũng muốn ra oai phủ đầu với hắn, cho hắn biết rõ Ba Thục đạo này do ai làm chủ.
Trời thì cao hoàng đế ở xa, Cừu Bách Xuyên chơi chiêu ra oai phủ đầu có vẻ cũ nhưng lại dùng rất tốt.
Tối thiểu trong phần đông bộ khoái và bộ đầu Ba Thục đạo sẽ không nhận tuần sát sứ do tổng bộ Lục Phiến Môn phái tới, bọn họ chỉ nhận tổng bộ đầu Ba Thục đạo.
Ba Thục đạo có năm phó tổng bộ đầu, không nhiều nhưng cũng không ít, trong đó một phó tổng bộ đầu Trần Cửu Nguyên cười lấy lòng, nói:
- Đại nhân ngài không cần phải lo lắng, tổng bộ Lục Phiến Môn lần này phái tiểu bối tới đoạt quyền cũng quá mức ngây thơ rồi, lần này chúng ta không cho hắn hít đủ bụi đất, cũng làm cho những người ở tổng bộ Lục Phiến Môn biết rõ chúng ta lợi hại.
Trong tất cả phân bộ Lục Phiến Môn Đại Chu, chỉ có Lục Phiến Môn Ba Thục đạo độc lập là mạnh nhất, Thiết Chiến đã nói Lục Phiến Môn Ba Thục đạo chút nữa phát triển thành Vương quốc độc lập.
Hiện tại quả nhiên là thế, bộ khoái và bộ đầu trong Lục Phiến Môn Ba Thục đạo không có chút kính sợ gì với tổng bộ Lục Phiến Môn.
Cừu Bách Xuyên hừ lạnh một tiếng, nói:
- Chớ xem thường hậu bối như vậy, kẻ này không phải nhân vật đơn giản. Dùng thực lực Thần Cung Cảnh có thể làm tổng bộ đầu Giang Nam đạo, hơn nữa uy áp cả Giang Nam đạo, tấn chức đệ nhất Nhân Bảng. Hiện tại còn chưa tới ba mươi tuổi đã tấn chức Hóa Thần, nếu loại người này là phế vật, như vậy chúng ta là cái gì?
Mắt thấy vỗ mông ngựa lại vỗ nhằm đùi ngựa, Trần Cửu Nguyên xấu hổ, những phó tổng bộ đầu có quan hệ cạnh tranh với hắn đang âm thầm cười trộm.
Lúc này Cừu Bách Xuyên lại nói tiếp:
- Không khinh thường Tô Tín là một việc, nhưng chúng ta cũng không cần phải sợ hắn, Cừu Bách Xuyên ta làm chủ Ba Thục đạo hơn hai mươi năm, về sau vẫn là ta Cừu Bách Xuyên ta làm chủ!
Trần Cửu Nguyên vội vàng lấy lòng:
- Đại nhân nói đúng, Ba Thục đạo là của chúng ta, không tới phiên người khác tới khoa tay múa chân.
Vào lúc này vài tên bộ khoái phụ trách nghênh đón Tô Tín quay trở lại, Cừu Bách Xuyên lập tức cau mày nói:
- Người đâu? Không phải bảo các ngươi đi nghênh đón Tô Tín sao? Tại sao chỉ có các ngươi trở lại?
Lúc này vài tên bộ khoái nói lại những lời của Tô Tín vừa rồi, mọi người đối mặt nhìn nhau, không biết Tô Tín có ý gì.
Chẳng lẽ Tô Tín sợ không dám tới Lục Phiến Môn Ba Thục đạo?
Tuy suy nghĩ như thế lại không đúng, dựa theo lời của Cừu Bách Xuyên, Tô Tín cũng không phải là nhân vật đơn giản, hắn đã dám đến Ba Thục đạo đoạt quyền, làm sao có thể không thấy mặt mũi đã lựa chọn lùi bước.
Tất cả mọi người đều cảm thấy không rõ ràng cho lắm, Cừu Bách Xuyên cũng không hiểu, việc này làm nội tâm hắn cảm thấy không vui.
Hắn làm thổ hoàng đế tại Ba Thục đạo hơn hai mươi năm, ưa thích nắm giữ tất cả mọi việc trong tay của mình.
Kết quả hiện tại Tô Tín ra bài không theo lẽ thường, chuyện thứ nhất là thoát ly hắn khống chế, làm cho tất cả kế hoạch sau đó của Cừu Bách Xuyên thất bại, hắn có cảm giác bị đè nén.
Sau đó Cừu Bách Xuyên liền hừ lạnh nói:
- Bảo người các châu phủ khác để ý hắn cho ta, xem hắn muốn làm cái gì.
Dù sao Cừu Bách Xuyên có lòng tin vào mình, hắn tin tưởng Tô Tín muốn chơi tiểu hoa chiêu gì đó, Cừu Bách Xuyên hắn làm thổ hoàng đế tại Ba Thục đạo hơn hai mươi năm, dùng bất biến ứng vạn biến là được.
Vào lúc này Tô Tín vẫn trên đường đi tới Lê Dương phủ tại Ba Thục đạo.
Lần này hắn cố ý tránh né tổng bộ Lục Phiến Môn Ba Thục đạo.
Hắn hiểu lý lịch của Cừu Bách Xuyên, trước kia hắn là huynh đệ kết nghĩa của Lưu Phượng Vũ.
Ngày xưa Lưu Phượng Vũ xuất thân đạo phỉ, chính là đại đương gia bang đạo phỉ lớn nhất Ngô Đồng Sơn.
Thời điểm Ngô Đồng Sơn mạnh nhất cũng dám tranh phong với đại trại Thái Hành sơn trại đệ nhất thiên hạ.
Chỉ có điều về sau Ngô Đồng Sơn bị Thái Hành sơn trại ép tới mức không ngẩng đầu lên được, thậm chí Lưu Phượng Vũ suýt bị cao thủ Thái Hành sơn trại chém giết tại chỗ, bất đắc dĩ mới gia nhập Lục Phiến Môn bảo vệ tánh mạng.
Tuy Cừu Bách Xuyên xuất thân tán tu, nhưng hắn lúc trước được lão trại chủ Ngô Đồng Sơn tự mình mời gia nhập Ngô Đồng Sơn, cuối cùng Cừu Bách Xuyên cự tuyệt, lúc trước hắn vừa mới tấn chức Hóa Thần, còn chưa kết bái với đại đương gia Lưu Phượng Vũ.
Một người có thể được lão trại chủ Ngô Đồng Sơn nhìn trúng và mời gia nhập không phải kẻ đơn giản, huống chi Cừu Bách Xuyên còn làm thổ hoàng đế tại Ba Thục đạo hơn hai mươi năm, uy vọng của hắn còn lớn hơn Tô Tín tại Giang Nam đạo.
Đối mặt kẻ như thế, Tô Tín muốn ở trước mặt hắn “chơi” tiểu tâm cơ chỉ tự rước lấy nhục mà thôi, cho nên Tô Tín liền đi lối tắt, hắn ra tay từ chỗ khác, trực tiếp công phá Lục Phiến Môn Ba Thục đạo từ bên ngoài.
Tô Tín muốn đi Lê Dương phủ là vì nơi này là đất phong của một Vương tử Đại Chu, Thục Vương Cơ Ngôn Tú.
Nhi tử nhân hoàng Đại Chu Cơ Hạo Điển có mười mấy đứa con, tên giống như nữ nhân của Cơ Ngôn Tú không chỉ một người, cho nên mới bị sớm đuổi tới đất phong.
Những hoàng tử Đại Chu Vương triều có tư cách kế thừa ngôi vị đều có thế lực âm thầm ủng hộ sau lưng.
Tuy bọn họ cũng có đất phong nhưng vẫn ở lại thành Thịnh Kinh không đi, chỉ có những hoàng tử không có thực lực tranh đoạt mới có thể bị sớm đuổi tới đất phong.
Mẫu thân Thục Vương Cơ Ngôn Tú xuất thân bình thường, hắn chỉ là người bình thường trong các hoàng tử.
Thiên phú võ đạo không xuất chúng, không so được với Thái Vương Cơ Ngôn Thành hai mươi tuổi tấn chức Thần Cung Cảnh.
Tâm cơ thủ đoạn cũng không cao minh, không sánh bằng Sở Vương Cơ Ngôn Hạo chưa đầy mười tuổi đã làm cho huynh trưởng ruột thịt cùng mẫu thân sinh ra phải thân bại danh liệt.
Cho nên lúc hắn mười tám tuổi vừa mới trưởng thành đã bị đuổi tới đất phong tại Ba Thục đạo, rời xa trung tâm quyền lực thành Thịnh Kinh.
Mà mấu chốt giúp Tô Tín phá cục lần này nằm trên người Thục Vương Cơ Ngôn Tú.
/773
|