Triệu Nguyên Điển tổ chức thưởng kiếm đại hội muốn cử hành vào ba tháng sau nhưng Tô Tín bởi vì đang bế quan cho nên thời gian chỉ còn hơn hai tháng.
Từ Giang Nam đạo đến Đông Tấn thành Tiêu Dương, cho dù khoái mã không dừng lại cũng cần thời gian hai tháng, Tô Tín lại lựa chọn đi bộ.
Không phải Tô Tín có yêu thích đặc thù gì, mà là hắn chuẩn bị dùng phương thức này rèn luyện bội lực.
Hiện tại Tô Tín đã đạt tới Thần Cung Cảnh viên mãn, nửa bước Nguyên Thần, lại tiếp tục tu luyện nội lực đã cảm giác không thấy có bao nhiêu tăng tiến, hiện tại Tô Tín chỉ cần bỗng nhiên đốn ngộ là lập tức tấn chức Nguyên Thần.
Cho nên Tô Tín không có lựa chọn tu luyện nội lực, mà là chuẩn bị dựa vào con đường này rèn luyện nội lực, sau khi dùng hết nội lực bản thân và khôi phục lại, như vậy không thể làm cho nội lực của mình tăng lên nhưng có thể làm nội lực bản thân tinh thuần.
Kết quả Tô Tín dùng phương thức tu luyện khổ hạnh tăng, cho dù hắn đi bộ cũng dùng thời gian hai tháng đi tới thành Tiêu Dương.
Tu hành hai tháng nên Tô Tín rất chật vật, hắn tùy tiện tìm một gian nhà trọ tắm rửa và thay quần áo mới đi ra ngoài.
Thiết Chiến cũng không có cho hắn phương thức liên hệ với mật thám thành Tiêu Dương, nhưng Thiết Chiến nói chỉ cần hắn đến thành Tiêu Dương, mật thám địa phương nhất định có thể tìm được hắn, cho nên Tô Tín mới yên tâm đi loạn trong thành Tiêu Dương.
Thành Tiêu Dương là khu vực giao giới giữa Đông Tấn và Đại Chu, cũng là nơi hai bên mậu dịch qua lại, cho nên cả thành Tiêu Dương cực kỳ phồn hoa, không giống các đại châu phủ của Giang Nam phủ.
Đại Chu cùng Đông Tấn đánh vài chục năm, lúc trước nhân hoàng Đại Chu Cơ Hạo Điển lại ẩn nhẫn một ít, chậm ra tay với Đỗ Nguyên Thánh Tam Tương Võ Lâm Minh, trước dùng toàn lực đi đối phó Đông Tấn, nói không chừng liền có thể đủ một cỗ tác khí tiêu diệt Đông Tấn.
Nhưng sau khi trải qua chuyện đó, Đỗ Nguyên Thánh đã chết, Tam Tương Võ Lâm Minh sụp đổ, cuối cùng chỉ còn mấy dư nghiệt cũng đều chết ở Thường Ninh phủ, trong đó có xảy ra ẩn tình gì hay không, cũng chỉ có nhân hoàng Đại Chu tự mình biết.
Tuy Tô Tín nghĩ, chuyện này chắc chắn có che giấu mà người ngoài không biết.
Cơ Hạo Điển với tư cách hùng chủ dẫn đầu Đại Chu quật khởi, khi đó hắn còn không có già nua như hiện tại, kết quả hắn lại khó dằn diệt Đỗ Nguyên Thánh, đi một nước cờ dở cũng không giống như hùng chủ như Cơ Hạo Điển có thể làm ra được.
Bởi vì sự kiện lúc trước, hiện tại Đông Tấn bởi vì kế thừa của của Đại Tấn ngày xưa, hiện tại quốc thổ Đông Tấn chưa tới một phần năm Đại Chu vẫn có địa vị ngang nhau với Đại Chu, tối thiểu Đại Chu hiện tại muốn diệt Đông Tấn là chuyện không có khả năng.
Tô Tín đi dạo trong thành Tiêu Dương đã cảm giác được có ánh mắt nhìn mình.
Vốn Tô Tín tưởng rằng mật thám Lục Phiến Môn sẽ đến liên hệ với hắn, về sau Tô Tín liền cảm giác có chút không đúng.
Nếu như là mật thám Lục Phiến Môn, vậy đối phương âm thầm liên hệ chính mình, sẽ không dùng ánh mắt trần trụi nhìn mình như vậy.
Tô Tín vừa quay đầu lại, chỉ thấy một thanh niên tay cầm Tử Kim trường thương đi về hướng mình.
Tô Tín cũng không nhận ra người này, những võ giả trong thành Tiêu Dương nhìn thấy người này liền hoảng sợ nói:
- ‘Thất Sát Thương’ Diêm Đông Thần! Hắn tại sao lại ở chỗ này? Tới tham gia thưởng kiếm đại hội sao?
Có người phản bác nói:
- Diêm Đông Thần dùng là thương, thưởng cái rắm kiếm!
Thứ tám Nhân Bảng ‘Thất Sát Thương’ Diêm Đông Thần, đương nhiên Tô Tín có nghe nói qua, đối phương cũng là một trong những võ giả Đông Tấn leo lên Nhân Bảng.
Nhân Bảng là Đại Chu Lục Phiến Môn làm ra, tự nhiên cũng phải chiếu cố võ giả và tông môn Đại Chu một ít, cho nên Đông Tấn có một ít thế hệ trẻ có thực lực Nhân Bảng nhưng Lục Phiến Môn sẽ không xếp bọn họ vào Nhân Bảng.
Nhưng Diêm Đông Thần lại khác, hắn xuất thân quân đội Đông Tấn, từ tiểu binh tu hành tới cảnh giới Tiên Thiên, được Đông Tấn Thần Vũ Các thu làm đệ tử, cẩn thận dạy bảo.
Đông Tấn Thần Vũ Các đã tồn tại khi Đại Tấn mới lập quốc, lúc ban đầu chính là nơi chuyên đào tạo cường giả cho hoàng thất.
Tuy hiện tại Đông Tấn đã xuống dốc, tự nhiên sẽ không lại trông coi quy củ trước kia, cho nên Thần Vũ Các cho phép võ giả trẻ tuổi xuất thân Đông Tấn gia nhập, chỉ có điều quy củ nghiêm khắc, thà thiếu không ẩu, có đôi khi mấy năm cũng không thu một đệ tử.
Diêm Đông Thần tu luyện tại Thần Vũ Các tới Thần Cung Cảnh viên mãn, hắn liền đi theo đại quân Đông Tấn tấn công Đông Di bộ lạc Man tộc.
Đông Di bộ lạc Man tộc không giống dị tộc Nam Man chỉ sùng bái thần linh linh tinh.
Đông Di Man tộc là người tránh chiến loạn thượng cổ ở Trung Nguyên, công pháp võ đạo truyền thừa từ thượng cổ, thực lực tuyệt đối không kém.
Trong quá trình xuất chinh Đông Di, Diêm Đông Thần đại phóng dị sắc, đã dùng lực một người trảm hơn mười dũng sĩ Thần Cung Cảnh đỉnh phong của Đông Di, một mình xâm nhập bộ lạc trảm thủ lĩnh đối phương, hắn đào thoát khỏi tay Nguyên Thần Cảnh đại trưởng lão của bộ lạc.
Những chiến tích này bày ra đó, hơn nữa quá mức chói mắt, ngay cả Lục Phiến Môn cũng không thể bỏ qua, đành phải thả Diêm Đông Thần vào Nhân Bảng.
Có thể nói Diêm Đông Thần người này là kiêu ngạo của Đông Tấn, rất nhiều võ giả Đông Tấn đều dùng ánh mắt sùng kính nhìn Diêm Đông Thần.
Chỉ có điều về sau Diêm Đông Thần không biết thế nào thoát ly quân đội, hơn nữa tiến về Đại Chu mới bước chân vào giang hồ, thẳng đến khi hắn tiến vào top mười Nhân Bảng mới quay về Đông Tấn.
Cũng chính vì việc này làm cho võ giả Đông Tấn gọi Diêm Đông Thần là phản đồ.
- ‘Huyết Kiếm Thần Chỉ’ Tô Tín?
Diêm Đông Thần hỏi.
Tô Tín gật đầu nói:
- Đúng thế, không biết Diêm huynh có gì chỉ giáo?
Diêm Đông Thần hít sâu một hơi, cầm Tử Kim trường thương ngang trước người, trầm giọng nói:
- Chiến một trận!
Tô Tín nhìn ánh mắt Diêm Đông Thần, đọc hiểu ý của hắn.
Ý đồ của Diêm Đông Thần rất đơn giản, chính là muốn Tô Tín đánh một trận.
Tranh giành Nhân Bảng xưa nay vô cùng kịch liệt, tốp ba Nhân Bảng ban đầu khi Lâm Trường Hà đã đột phá Nguyên Thần, Hà Hưu và Tiêu Hoàng đều bế tử quan, đoán chừng chờ bọn họ xuất quan lần nữa sẽ tấn chức Nguyên Thần Cảnh.
Cho nên mọi người phía sau cho rằng vị trí phía trước trống càng nhiều, người đằng sau sẽ càng có khả năng thượng vị, dù sao ai cũng muốn ngồi vị trí đệ nhất Nhân Bảng.
Lâm Trường Hà, Hà Hưu, Tiêu Hoàng có thực lực quá mạnh, thậm chí mạnh đến mức đã là hai cảnh giới so với võ giả Nhân Bảng khác.
Nhưng võ giả tốp mười Nhân Bảng thì khác, bọn họ không chênh lệch lớn với ba người này, đều có ý tranh giành vị trí đệ nhất Nhân Bảng.
Mà lúc này mọi người trên phố dài nghe được ‘Huyết Kiếm Thần Chỉ’ Tô Tín, trong mắt sinh ra chán ghét và địch ý.
Đại Chu và Đông Tấn đối lập nhiều năm như vậy, đặc biệt hiện tại Đại Chu còn đánh thành An Đông của Đông Tấn, phần thù hận này kết lớn rồi.
Cho nên võ giả song phương đều thù địch với nhau, đặc biệt Đông Tấn đang ở vào yếu thế càng phải như vậy, võ giả nơi này cực kỳ bài ngoại.
Thành Tiêu Dương rất tốt, dù sao nơi này quanh năm tiến hành mậu dịch với Đại Chu, có võ giả song phương cho nên những võ giả Đông Tấn nhiều nhất chỉ căm thù và bài xích mà thôi.
Hiện tại Tô Tín tiến vào nội địa Đông Tấn, dùng thân phận tổng bộ đầu Giang Nam đạo của hắn sẽ dẫn tới rất nhiều võ giả Đông Tấn vây công.
Hiện tại nhìn thấy Diêm Đông Thần khiêu chiến Tô Tín, bọn họ cam tâm tình nguyện nhìn thấy Diêm Đông Thần giẫm Tô Tín dưới chân.
Nếu như về sau Diêm Đông Thần có thể đoạt được vị trí đệ nhất Nhân Bảng rất tốt, võ giả Đông Tấn đoạt vị trí đệ nhất Nhân Bảng sẽ làm mặt mũi người Đại Chu vương triều không đẹp chút nào.
- Vậy thì chiến một trận.
Tô Tín cũng nói.
Mấy người tốp mười Nhân Bảng, Tô Tín chỉ chính thức giao thủ với Hà Hưu và Nhạc Thanh Bình.
Lúc Tô Tín giao thủ với Nhạc Thanh Bình không phải trạng thái đỉnh phong, mà Hà Hưu thực lực quá biến thái, quả thực không thể xem hắn như võ giả Thần Cung Cảnh, cho nên Tô Tín cũng muốn xem thực lực tốp mười Nhân Bảng bình thường như thế nào.
Nghe được Tô Tín nói thế, Tử Kim trường thương trong tay Diêm Đông Thần run lên, ngay sau đó khí thế thiết huyết ập tới.
Bản thân Diêm Đông Thần xuất thân binh lính bình thường, hơn nữa về sau lại theo đại quân Đông Tấn chinh phạt Đông Di, sát cơ quân trận rất đậm đặc.
Thương xuất du long, chỉ thấy cuồng phong cuồn cuộn quét qua phố dài, một đạo thương ảnh màu tím xuất hiện, đá xanh ven đường bị cuốn đi, phố dài bừa bộn.
Phàm là võ giả xuất thân quân trận, thời điểm ra tay nhất định sẽ có uy thế bất phàm, khí thế kinh thiên, Diêm Đông Thần chứng minh điểm này rất hoàn mỹ.
Tô Tín đánh ra một trảo, hơn mười đạo kiếm khí bộc phát, vô hình vô tướng kiếm khí quấy phong vân chém về phía Diêm Đông Thần.
- Toái!
Diêm Đông Thần quát một tiếng, Tử Kim trường thương giống như hóa thành một đầu Liệt Phong Thương Long, gào thét tấn công phá thể vô hình kiếm khí của Tô Tín.
Diêm Đông Thần danh hiệu là ‘Thất Sát Thương’, đây là danh hiệu của hắn, cũng là thương pháp của hắn.
Một thức thương pháp này là Cửu Thiên Du Long trong Thất Sát Thương, có uy thế phá vỡ bầu trời!
Âm thanh cương khí va chạm vang lên, phá thể vô hình kiếm khí của Tô Tín trực tiếp xoắn giết Cửu Thiên Du Long, thân thể Diêm Đông Thần lui lại thật nhanh, thậm chí hai chân đều hãm sâu vào mặt đất, bị lực lượng cường đại bức lui về phía sau.
Năm ngón tay Tô Tín bắn ra liên tục, kiếm khí hoặc nhu phong thực cốt, hoặc cương mãnh dữ dằn, các loại kiếm khí thuộc tính khác nhau lưu động tùy ý, tùy tâm sở dục.
Đây cũng là uy thế Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí giai đoạn thứ hai nên có, ngàn vạn kiếm khí quét qua, chẳng khác nào Diêm Đông Thần đang đối địch với cả trăm kiếm tu.
Diêm Đông Thần dùng Tử Kim trường thương quét ngang, trong nháy mắt liệt phong gào rú, âm thanh cương khí vỡ tan vang lên.
- Phá Quân!
Thất Sát Thương cương mãnh bạo liệt, uy thế vô song, nhưng dưới phong mang kiếm khí của Tô Tín, Diêm Đông Thần bị áp chế không ngẩng đầu lên được, mỗi một đạo kiếm khí lại mang theo một tia kiếm ý phá diệt, hai tay của hắn chấn động run rẩy.
Thương pháp của hắn có thể Phá Quân nhưng không thể phá Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí của Tô Tín!
Từ Giang Nam đạo đến Đông Tấn thành Tiêu Dương, cho dù khoái mã không dừng lại cũng cần thời gian hai tháng, Tô Tín lại lựa chọn đi bộ.
Không phải Tô Tín có yêu thích đặc thù gì, mà là hắn chuẩn bị dùng phương thức này rèn luyện bội lực.
Hiện tại Tô Tín đã đạt tới Thần Cung Cảnh viên mãn, nửa bước Nguyên Thần, lại tiếp tục tu luyện nội lực đã cảm giác không thấy có bao nhiêu tăng tiến, hiện tại Tô Tín chỉ cần bỗng nhiên đốn ngộ là lập tức tấn chức Nguyên Thần.
Cho nên Tô Tín không có lựa chọn tu luyện nội lực, mà là chuẩn bị dựa vào con đường này rèn luyện nội lực, sau khi dùng hết nội lực bản thân và khôi phục lại, như vậy không thể làm cho nội lực của mình tăng lên nhưng có thể làm nội lực bản thân tinh thuần.
Kết quả Tô Tín dùng phương thức tu luyện khổ hạnh tăng, cho dù hắn đi bộ cũng dùng thời gian hai tháng đi tới thành Tiêu Dương.
Tu hành hai tháng nên Tô Tín rất chật vật, hắn tùy tiện tìm một gian nhà trọ tắm rửa và thay quần áo mới đi ra ngoài.
Thiết Chiến cũng không có cho hắn phương thức liên hệ với mật thám thành Tiêu Dương, nhưng Thiết Chiến nói chỉ cần hắn đến thành Tiêu Dương, mật thám địa phương nhất định có thể tìm được hắn, cho nên Tô Tín mới yên tâm đi loạn trong thành Tiêu Dương.
Thành Tiêu Dương là khu vực giao giới giữa Đông Tấn và Đại Chu, cũng là nơi hai bên mậu dịch qua lại, cho nên cả thành Tiêu Dương cực kỳ phồn hoa, không giống các đại châu phủ của Giang Nam phủ.
Đại Chu cùng Đông Tấn đánh vài chục năm, lúc trước nhân hoàng Đại Chu Cơ Hạo Điển lại ẩn nhẫn một ít, chậm ra tay với Đỗ Nguyên Thánh Tam Tương Võ Lâm Minh, trước dùng toàn lực đi đối phó Đông Tấn, nói không chừng liền có thể đủ một cỗ tác khí tiêu diệt Đông Tấn.
Nhưng sau khi trải qua chuyện đó, Đỗ Nguyên Thánh đã chết, Tam Tương Võ Lâm Minh sụp đổ, cuối cùng chỉ còn mấy dư nghiệt cũng đều chết ở Thường Ninh phủ, trong đó có xảy ra ẩn tình gì hay không, cũng chỉ có nhân hoàng Đại Chu tự mình biết.
Tuy Tô Tín nghĩ, chuyện này chắc chắn có che giấu mà người ngoài không biết.
Cơ Hạo Điển với tư cách hùng chủ dẫn đầu Đại Chu quật khởi, khi đó hắn còn không có già nua như hiện tại, kết quả hắn lại khó dằn diệt Đỗ Nguyên Thánh, đi một nước cờ dở cũng không giống như hùng chủ như Cơ Hạo Điển có thể làm ra được.
Bởi vì sự kiện lúc trước, hiện tại Đông Tấn bởi vì kế thừa của của Đại Tấn ngày xưa, hiện tại quốc thổ Đông Tấn chưa tới một phần năm Đại Chu vẫn có địa vị ngang nhau với Đại Chu, tối thiểu Đại Chu hiện tại muốn diệt Đông Tấn là chuyện không có khả năng.
Tô Tín đi dạo trong thành Tiêu Dương đã cảm giác được có ánh mắt nhìn mình.
Vốn Tô Tín tưởng rằng mật thám Lục Phiến Môn sẽ đến liên hệ với hắn, về sau Tô Tín liền cảm giác có chút không đúng.
Nếu như là mật thám Lục Phiến Môn, vậy đối phương âm thầm liên hệ chính mình, sẽ không dùng ánh mắt trần trụi nhìn mình như vậy.
Tô Tín vừa quay đầu lại, chỉ thấy một thanh niên tay cầm Tử Kim trường thương đi về hướng mình.
Tô Tín cũng không nhận ra người này, những võ giả trong thành Tiêu Dương nhìn thấy người này liền hoảng sợ nói:
- ‘Thất Sát Thương’ Diêm Đông Thần! Hắn tại sao lại ở chỗ này? Tới tham gia thưởng kiếm đại hội sao?
Có người phản bác nói:
- Diêm Đông Thần dùng là thương, thưởng cái rắm kiếm!
Thứ tám Nhân Bảng ‘Thất Sát Thương’ Diêm Đông Thần, đương nhiên Tô Tín có nghe nói qua, đối phương cũng là một trong những võ giả Đông Tấn leo lên Nhân Bảng.
Nhân Bảng là Đại Chu Lục Phiến Môn làm ra, tự nhiên cũng phải chiếu cố võ giả và tông môn Đại Chu một ít, cho nên Đông Tấn có một ít thế hệ trẻ có thực lực Nhân Bảng nhưng Lục Phiến Môn sẽ không xếp bọn họ vào Nhân Bảng.
Nhưng Diêm Đông Thần lại khác, hắn xuất thân quân đội Đông Tấn, từ tiểu binh tu hành tới cảnh giới Tiên Thiên, được Đông Tấn Thần Vũ Các thu làm đệ tử, cẩn thận dạy bảo.
Đông Tấn Thần Vũ Các đã tồn tại khi Đại Tấn mới lập quốc, lúc ban đầu chính là nơi chuyên đào tạo cường giả cho hoàng thất.
Tuy hiện tại Đông Tấn đã xuống dốc, tự nhiên sẽ không lại trông coi quy củ trước kia, cho nên Thần Vũ Các cho phép võ giả trẻ tuổi xuất thân Đông Tấn gia nhập, chỉ có điều quy củ nghiêm khắc, thà thiếu không ẩu, có đôi khi mấy năm cũng không thu một đệ tử.
Diêm Đông Thần tu luyện tại Thần Vũ Các tới Thần Cung Cảnh viên mãn, hắn liền đi theo đại quân Đông Tấn tấn công Đông Di bộ lạc Man tộc.
Đông Di bộ lạc Man tộc không giống dị tộc Nam Man chỉ sùng bái thần linh linh tinh.
Đông Di Man tộc là người tránh chiến loạn thượng cổ ở Trung Nguyên, công pháp võ đạo truyền thừa từ thượng cổ, thực lực tuyệt đối không kém.
Trong quá trình xuất chinh Đông Di, Diêm Đông Thần đại phóng dị sắc, đã dùng lực một người trảm hơn mười dũng sĩ Thần Cung Cảnh đỉnh phong của Đông Di, một mình xâm nhập bộ lạc trảm thủ lĩnh đối phương, hắn đào thoát khỏi tay Nguyên Thần Cảnh đại trưởng lão của bộ lạc.
Những chiến tích này bày ra đó, hơn nữa quá mức chói mắt, ngay cả Lục Phiến Môn cũng không thể bỏ qua, đành phải thả Diêm Đông Thần vào Nhân Bảng.
Có thể nói Diêm Đông Thần người này là kiêu ngạo của Đông Tấn, rất nhiều võ giả Đông Tấn đều dùng ánh mắt sùng kính nhìn Diêm Đông Thần.
Chỉ có điều về sau Diêm Đông Thần không biết thế nào thoát ly quân đội, hơn nữa tiến về Đại Chu mới bước chân vào giang hồ, thẳng đến khi hắn tiến vào top mười Nhân Bảng mới quay về Đông Tấn.
Cũng chính vì việc này làm cho võ giả Đông Tấn gọi Diêm Đông Thần là phản đồ.
- ‘Huyết Kiếm Thần Chỉ’ Tô Tín?
Diêm Đông Thần hỏi.
Tô Tín gật đầu nói:
- Đúng thế, không biết Diêm huynh có gì chỉ giáo?
Diêm Đông Thần hít sâu một hơi, cầm Tử Kim trường thương ngang trước người, trầm giọng nói:
- Chiến một trận!
Tô Tín nhìn ánh mắt Diêm Đông Thần, đọc hiểu ý của hắn.
Ý đồ của Diêm Đông Thần rất đơn giản, chính là muốn Tô Tín đánh một trận.
Tranh giành Nhân Bảng xưa nay vô cùng kịch liệt, tốp ba Nhân Bảng ban đầu khi Lâm Trường Hà đã đột phá Nguyên Thần, Hà Hưu và Tiêu Hoàng đều bế tử quan, đoán chừng chờ bọn họ xuất quan lần nữa sẽ tấn chức Nguyên Thần Cảnh.
Cho nên mọi người phía sau cho rằng vị trí phía trước trống càng nhiều, người đằng sau sẽ càng có khả năng thượng vị, dù sao ai cũng muốn ngồi vị trí đệ nhất Nhân Bảng.
Lâm Trường Hà, Hà Hưu, Tiêu Hoàng có thực lực quá mạnh, thậm chí mạnh đến mức đã là hai cảnh giới so với võ giả Nhân Bảng khác.
Nhưng võ giả tốp mười Nhân Bảng thì khác, bọn họ không chênh lệch lớn với ba người này, đều có ý tranh giành vị trí đệ nhất Nhân Bảng.
Mà lúc này mọi người trên phố dài nghe được ‘Huyết Kiếm Thần Chỉ’ Tô Tín, trong mắt sinh ra chán ghét và địch ý.
Đại Chu và Đông Tấn đối lập nhiều năm như vậy, đặc biệt hiện tại Đại Chu còn đánh thành An Đông của Đông Tấn, phần thù hận này kết lớn rồi.
Cho nên võ giả song phương đều thù địch với nhau, đặc biệt Đông Tấn đang ở vào yếu thế càng phải như vậy, võ giả nơi này cực kỳ bài ngoại.
Thành Tiêu Dương rất tốt, dù sao nơi này quanh năm tiến hành mậu dịch với Đại Chu, có võ giả song phương cho nên những võ giả Đông Tấn nhiều nhất chỉ căm thù và bài xích mà thôi.
Hiện tại Tô Tín tiến vào nội địa Đông Tấn, dùng thân phận tổng bộ đầu Giang Nam đạo của hắn sẽ dẫn tới rất nhiều võ giả Đông Tấn vây công.
Hiện tại nhìn thấy Diêm Đông Thần khiêu chiến Tô Tín, bọn họ cam tâm tình nguyện nhìn thấy Diêm Đông Thần giẫm Tô Tín dưới chân.
Nếu như về sau Diêm Đông Thần có thể đoạt được vị trí đệ nhất Nhân Bảng rất tốt, võ giả Đông Tấn đoạt vị trí đệ nhất Nhân Bảng sẽ làm mặt mũi người Đại Chu vương triều không đẹp chút nào.
- Vậy thì chiến một trận.
Tô Tín cũng nói.
Mấy người tốp mười Nhân Bảng, Tô Tín chỉ chính thức giao thủ với Hà Hưu và Nhạc Thanh Bình.
Lúc Tô Tín giao thủ với Nhạc Thanh Bình không phải trạng thái đỉnh phong, mà Hà Hưu thực lực quá biến thái, quả thực không thể xem hắn như võ giả Thần Cung Cảnh, cho nên Tô Tín cũng muốn xem thực lực tốp mười Nhân Bảng bình thường như thế nào.
Nghe được Tô Tín nói thế, Tử Kim trường thương trong tay Diêm Đông Thần run lên, ngay sau đó khí thế thiết huyết ập tới.
Bản thân Diêm Đông Thần xuất thân binh lính bình thường, hơn nữa về sau lại theo đại quân Đông Tấn chinh phạt Đông Di, sát cơ quân trận rất đậm đặc.
Thương xuất du long, chỉ thấy cuồng phong cuồn cuộn quét qua phố dài, một đạo thương ảnh màu tím xuất hiện, đá xanh ven đường bị cuốn đi, phố dài bừa bộn.
Phàm là võ giả xuất thân quân trận, thời điểm ra tay nhất định sẽ có uy thế bất phàm, khí thế kinh thiên, Diêm Đông Thần chứng minh điểm này rất hoàn mỹ.
Tô Tín đánh ra một trảo, hơn mười đạo kiếm khí bộc phát, vô hình vô tướng kiếm khí quấy phong vân chém về phía Diêm Đông Thần.
- Toái!
Diêm Đông Thần quát một tiếng, Tử Kim trường thương giống như hóa thành một đầu Liệt Phong Thương Long, gào thét tấn công phá thể vô hình kiếm khí của Tô Tín.
Diêm Đông Thần danh hiệu là ‘Thất Sát Thương’, đây là danh hiệu của hắn, cũng là thương pháp của hắn.
Một thức thương pháp này là Cửu Thiên Du Long trong Thất Sát Thương, có uy thế phá vỡ bầu trời!
Âm thanh cương khí va chạm vang lên, phá thể vô hình kiếm khí của Tô Tín trực tiếp xoắn giết Cửu Thiên Du Long, thân thể Diêm Đông Thần lui lại thật nhanh, thậm chí hai chân đều hãm sâu vào mặt đất, bị lực lượng cường đại bức lui về phía sau.
Năm ngón tay Tô Tín bắn ra liên tục, kiếm khí hoặc nhu phong thực cốt, hoặc cương mãnh dữ dằn, các loại kiếm khí thuộc tính khác nhau lưu động tùy ý, tùy tâm sở dục.
Đây cũng là uy thế Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí giai đoạn thứ hai nên có, ngàn vạn kiếm khí quét qua, chẳng khác nào Diêm Đông Thần đang đối địch với cả trăm kiếm tu.
Diêm Đông Thần dùng Tử Kim trường thương quét ngang, trong nháy mắt liệt phong gào rú, âm thanh cương khí vỡ tan vang lên.
- Phá Quân!
Thất Sát Thương cương mãnh bạo liệt, uy thế vô song, nhưng dưới phong mang kiếm khí của Tô Tín, Diêm Đông Thần bị áp chế không ngẩng đầu lên được, mỗi một đạo kiếm khí lại mang theo một tia kiếm ý phá diệt, hai tay của hắn chấn động run rẩy.
Thương pháp của hắn có thể Phá Quân nhưng không thể phá Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí của Tô Tín!
/773
|