Lần này Tô TÍn bế quan tiến hành trong một tháng, hắn cẩn thận trau chuốt tất cả võ đạo bản thân, hắn vẫn không có đầu mối mình nên dựa vào cái gì Hóa Thần.
Thời điểm này Tô Tín thực sự có phần hâm mộ những đệ tử đại phái, thân là đệ tử đại phái có chỗ tốt chính là thời điểm ngươi gặp khó khăn, tự nhiên sẽ có sư môn trưởng bối giải thích cho ngươi biết.
Lúc này bỗng nhiên Tô Tín nghĩ đến cái gì, có thể nói từ khi hắn tu luyện võ đạo đến nay, thật sự có người diễn giải cho hắn cũng chỉ có Côn Dương chân nhân.
Tuy Côn Dương chân nhân chỉ giảng đạo với hắn nhưng Tô Tín lại lấy được lợi ích không nhỏ từ hắn.
Côn Dương chân nhân từng nói qua, thiên địa vạn vật đều có được quy luật vận hành của mình, đều có được đạo thuộc về mình, người cũng là một loại đạo.
Nhưng đã như vậy, người, vì cái gì không thể dựa vào trở thành Hóa Thần?
Đúng vậy, bỗng nhiên Tô Tín cảm thấy có linh quang xuất hiện, ‘chính mình’ sẽ là dựa vào Hóa Thần.
Trong đầu quan tưởng chính mình, dùng nguyên thần tương dung với chính mình, chính mình tôn ‘chính mình’ làm thần!
Loại ý nghĩ này xuất hiện trong đầu Tô Tín liền không bỏ đi được, dùng bản thể chính mình dựa vào Hóa Thần, con đường võ đạo sau này của mình là chính mình vi tôn, thành tựu nguyên thần.
Nhưng Tô Tín không biết rằng, chiêu này vào thời thượng cổ đã có.
Hiện tại giáo phái Trung Nguyên giáo là Phật đạo hai nhà độc đại, nhưng thời kỳ thượng cổ trăm nhà đua tiếng, trong đó có một giáo phái liền chủ trương chính mình tín ngưỡng chính mình, được xưng mỗi người đều có thể thành thần, nhưng đáng tiếc làm việc vô cùng cực đoan nên bị người ta diệt.
Lúc trước võ giả giáo phái nếu đột phá Nguyên Thần Cảnh sẽ dựa vào mình Hóa Thần.
Dùng kiếm dựa vào Hóa Thần, ngưng tụ thiên địa nguyên lực vô cùng sắc bén, dùng hoả dựa vào Hóa Thần, ra tay cương mãnh bạo liệt, vô cùng nóng bỏng.
Dựa vào bản thân Hóa Thần, thiên địa nguyên lực hối tụ vào giữa bản thân, bản thân ngươi mạnh bao nhiêu, Hóa Thần dựa vào có sẽ mạnh bấy nhiêu.
Có thể nói loại phương thức này cực kỳ khảo nghiệm tu vi bản thân, thực lực ngươi bình thường, vậy dựa vào ngươi Hóa Thần, như vậy cho dù thành công đột phá đến Nguyên Thần Cảnh cũng sẽ yếu hơn người khác một bậc.
Tô Tín không biết những việc này, hắn chỉ bằng vào trực giác chính mình cảm giác có thể làm được, cho nên hắn liền làm như vậy.
Trong lòng muốn dựa vào mình Hóa Thần, trong đầu Tô Tín đang phác họa ra hình tượng bản thân, thiên địa nguyên lực ngưng tụ vào giữa Thần Cung, cũng vờn quanh và kết hợp với ‘ Tô Tín ’.
Tô Tín lập tức cảm giác có cảm giác mát lạnh trải rộng toàn thân, giống như chính mình đang ngâm trong nước, hiện tại mới trồi lên mặt nước để hô hấp một lần, vô cùng thoải mái.
Mở to mắt, Tô Tín cảm giác thực lực của mình tiến một bước dài, không phải trên thân thể, mà là trên tinh thần.
Hiện tại Tô Tín có thể nói khoảng cách Nguyên Thần Cảnh gần nhất, hiện tại chỉ cần cho Tô Tín một cơ hội, hắn triệt để dẫn động lực lượng thiên địa luyện hóa Hóa Thần dựa vào, thành tựu Nguyên Thần, vậy hắn sẽ là Nguyên Thần Cảnh võ đạo tông sư.
Việc này phải xem cơ duyên, Tô Tín có thể cảm giác được chính mình cách cảnh giới này rất gần, rất có thể sau một khắc hắn sẽ đột phá Nguyên Thần Cảnh, cũng có thể cần mấy tháng mới được.
Lần bế quan này thu được thứ mình muốn, Tô Tín liền trực tiếp rời khỏi tĩnh thất bế quan, cửa ra vào hai gã võ giả nhìn thấy Tô Tín xuất quan, vội vàng nói:
- Đại nhân, Hoàng Bỉnh Thành đại nhân tới, nói có chuyện quan trọng muốn gặp ngài.
Tô Tín gật đầu nói:
- Đi, bảo hắn tới gặp ta.
Lần này Tô Tín không phải bế sinh tử quan, nếu có chuyện quan trọng thì Hoàng Bỉnh Thành nhất định sẽ cắt ngang hắn bế quan.
Một lúc sau, Hoàng Bỉnh Thành đi vào gian phòng Tô Tín.
- Giang Nam đạo xảy ra chuyện gì sao?
Tô Tín hỏi.
Hoàng Bỉnh Thành lắc lắc đầu nói:
- Lão đại, không phải Giang Nam đạo xảy ra chuyện, mà là Thiết Chiến đại nhân có chuyện mời chúng ta hỗ trợ.
- Chuyện gì? Tô Tín hỏi.
Hoàng Bỉnh Thành nói chuyện kỹ càng thuật cho Tô Tín nghe một lần.
Thì ra vào ba ngày trước đã có mật thám Lục Phiến Môn đưa tới một tin tức cho Tô Tín, tuy khi đó Tô Tín đang bế quan, là Hoàng Bỉnh Thành nhận thay.
Trong tin tức muốn Tô Tín hỗ trợ đi Đông Tấn thành Tiêu Dương cầm một tấm địa đồ quân đội do mật thám Lục Phiến Môn tại Đông Tấn đạt được.
Vấn đề này phải do mật thám đi làm, mật thám Đông Tấn gặp một ít sự việc không thể giải quyết, cho nên không cách nào mang địa đồ ra ngoài, cho nên chỉ có thể nhờ Tô Tín hỗ trợ.
Tô Tín cau mày nói:
- Loại chuyện này làm sao tìm ta? Lục Phiến Môn truy phong tuần bổ và tập sự mật thám nhiều như vậy, chuyện này bọn chúng đi mới thích hợp!
- Nếu là âm thầm đi, bọn họ có năng lực ẩn nấp thân phận còn mạnh hơn ta nhiều, hơn nữa ta quá rõ rệt, một tổng bộ đầu Lục Phiến Môn Giang Nam đạo đi địa bàn Đông Tấn không phải tìm chết hay sao?
Hoàng Bỉnh Thành giải thích:
- Thiết Chiến đại nhân nói rõ với ngài, thành Tiêu Dương khác với các thành trì khác của Đông Tấn, nơi này là biên giới giữa Đại Chu và Đông Tấn.
- Đại Chu và Đông Tấn đối địch thời gian dài nhưng song phương như thế nào cũng phải triển khai mậu dịch đúng không? Thành Tiêu Dương chính là trung tâm mậu dịch giữa hai bên, cho nên không phân biệt rõ người Đại Chu và Đông Tấn.
- Hơn nữa lần này ngài đi thành Tiêu Dương cũng có lý do, Đông Tấn Thành vương Triệu Nguyên Điển quảng mời hào kiệt giang hồ ba tháng sau đi thành Tiêu Dương tham gia một lần thưởng kiếm đại hội, thiếp mời đã phát tới khi ngài bế quan.
- Cho nên lần này Thiết Chiến đại nhân mời ngài ra tay, bởi vì lý do vừa vặn phù hợp, sẽ không bị người Đông Tấn hoài nghi.
Nghe được cái tên Triệu Nguyên Điển, sắc mặt Tô Tín biến thành cổ quái, bởi vì đây là kẻ hiếm thấy.
Đông Tấn Thành vương Triệu Nguyên Điển chính là em ruột của hoàng đế Đông Tấn, tính cách hắn cũng rất hiếm thấy.
Triệu Nguyên Điển xuất thân hoàng tộc nhưng vô cùng thích sinh hoạt giang hồ, hắn rất để bụng võ đạo.
Nhưng đáng buồn là thiên phú của hắn quá kém, thậm chí kém tới mức người người oán trách.
Hoàng thất Đông Tấn dùng vô số tài nguyên nhưng Triệu Nguyên Điển lại không có đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên, vẫn là Hậu Thiên đại viên mãn, loại thiên phú này quả thật trăm năm khó gặp một lần.
Tuy không thể đi tiếp trên con đường võ đạo, nhưng Triệu Nguyên Điển lại ưa thích mời các nhân vật giang hồ nổi danh, hơn nữa ra tay xa xỉ, rất nhiều người cũng ưa thích lui tới với hắn, đương nhiên đại bộ phận đều đối đãi với hắn như rác rưởi mà thôi.
Lúc này Triệu Nguyên Điển không biết nổi điên cái gì tổ chức thưởng kiếm đại hội, hắn đều phát thiếp mời cho võ giả Nhân Bảng tốp hai mươi, người có thể đến không bao nhiêu, như đám người Hà Hưu, Tiêu Hoàng sẽ không quan tâm tới hắn.
- Triệu Nguyên Điển nhàn rỗi không có việc gì mở thưởng kiếm đại hội? Hắn muốn thưởng kiếm gì?
Tô Tín hỏi.
Hoàng Bỉnh Thành nói:
- Nghe nói người của Triệu Nguyên Điển đào được thanh kiếm trong di tích nào đó, nghe nói đã từng là Thiên binh, hiện tại linh tính tan hết thành Địa binh, tên gì Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm.
- Hơn nữa theo thanh kiếm này còn có vài bộ điển tịch, cho nên Triệu Nguyên Điển lúc này mới mới mời một đống người tới tham dự thưởng kiếm đại hội.
Tô Tín gật đầu nói:
- Đi, nhiệm vụ này ta nhận, bảo mật thám trả lời Thiết Chiến đại nhân là được.
Nếu như nhiệm vụ này là Lục Phiến Môn giao, Tô Tín đại khái có thể dùng công vụ bận rộn không thể thoát thân không đi, nhưng nhiệm vụ này là Thiết Chiến cho, hiện tại với tư cách người Thiết gia, Tô Tín ngược lại không thể không đi.
Tô Tín cảm giác cái tên Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm quen tai, dường như nói ở nơi nào đó.
Sau khi Hoàng Bỉnh Thành rời đi, lệnh bài Địa phủ của Tô Tín chấn động hai lần, Địa phủ có người đang tìm hắn.
Sau khi đi vào Địa phủ, xuất hiện trước mặt Tô Tín chính là Thôi Phán Quan.
Làm cho Tô Tín im lặng là, dường như Thôi Phán Quan rất rảnh rỗi, thường xuyên ở lại trong Địa phủ, hơn nữa có đại sự gì cũng do hắn xử lý, hắn giống như quản gia Địa phủ.
Thôi Phán Quan nói:
- Lần này gọi ngươi tới là có một nhiệm vụ.
- Lần trước bởi vì người Thiên đình đột nhiên ra tay, làm cho Xích Hỏa Viêm Long Kiếm bị Thiên đình cướp lấy, không nghĩ tới lúc này lại có một thanh chìa khóa Cửu Trọng Kiếm Các xuất hiện, ngay tại Đông Tấn.
Tô Tín bỗng nhiên nói:
- Chờ chút, ngươi nói sẽ không phải là Đông Tấn Thành vương Triệu Nguyên Điển đào ra Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm đấy chứ?
Thôi Phán Quan kinh ngạc nói:
- Ngươi biết?
Tô Tín nói nhiệm vụ Thiết Chiến giao cho mình với Thôi Phán Quan, hắn sớm cảm giác cái tên Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm quen tai.
Với tư cách chín thanh Thiên binh chìa khóa mở Cửu Trọng Kiếm Các, mỗi thanh đều có tên là một chữ Long.
Cửu Tiêu Long Ngâm Kiếm, Xích Hỏa Viêm Long Kiếm, mà Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm cũng là như thế, rất dễ dàng làm người ta liên tưởng tới phương diện này.
Thôi Phán Quan nói:
- Vậy đúng lúc, lần này ngươi đi tham gia thưởng kiếm đại hội, người Thiên đình cũng sẽ ra tay.
- Đến lúc đó ngươi có thể dùng thân phận vốn có của mình đoạt Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm, hơn nữa cho dù không đoạt được cũng có thể cản trở người Thiên đình ra tay, tối thiểu Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm không thể rơi vào tay bọn họ.
- Đúng rồi, nhiệm vụ lần này ban thưởng giống như lần trước, ngươi cũng có thể đi bảo khố Địa phủ lựa chọn một thanh binh khí Địa cấp làm ban thưởng, hơn nữa cộng thêm hai viên Thiếu Lâm Đại Hoàn đan.
- Lần này Thiên đình sẽ có võ giả Nguyên Thần Cảnh ra tay không?
Tô Tín hỏi.
Thôi Phán Quan ngẫm lại nói:
- Có võ giả Nguyên Thần Cảnh ra tay là chắc chắn, Luân Chuyển Vương chiêm đoán, lúc này người Thiên đình đến không mạnh, dùng thực lực ngươi bây giờ hoàn toàn có thể ứng phó, điểm ấy ngươi không cần lo lắng.
Cho dù Thôi Phán Quan nói thì nói như thế, nhưng Tô Tín rất không yên lòng với Luân Chuyển Vương chưa từng gặp mặt.
Chuyện Trầm gia lần trước là hắn tính sai, lần này hi vọng hắn có thể học khôn đừng làm ra đường rẽ gì đó.
Hai nhiệm vụ đều phải đi Đông Tấn một chuyến, Tô Tín cũng không do dự, hắn giao sự vụ Giang Nam đạo cho đám người Hoàng Bỉnh Thành, chính mình đi về Đông Tấn.
Tô Tín không phải người thích ôm quyền, chỉ cần thủ hạ có thể làm việc thỏa đáng, chính mình cần gì phải chen tay vào? Nếu không hắn còn bồi dưỡng những thủ hạ này làm gì, chuyện gì cũng do mình xử lý không tốt sao?
Cho nên hiện tại Tô Tín làm chưởng quầy vung tay chuyện Giang Nam đạo cũng không có vấn đề gì.
Thời điểm này Tô Tín thực sự có phần hâm mộ những đệ tử đại phái, thân là đệ tử đại phái có chỗ tốt chính là thời điểm ngươi gặp khó khăn, tự nhiên sẽ có sư môn trưởng bối giải thích cho ngươi biết.
Lúc này bỗng nhiên Tô Tín nghĩ đến cái gì, có thể nói từ khi hắn tu luyện võ đạo đến nay, thật sự có người diễn giải cho hắn cũng chỉ có Côn Dương chân nhân.
Tuy Côn Dương chân nhân chỉ giảng đạo với hắn nhưng Tô Tín lại lấy được lợi ích không nhỏ từ hắn.
Côn Dương chân nhân từng nói qua, thiên địa vạn vật đều có được quy luật vận hành của mình, đều có được đạo thuộc về mình, người cũng là một loại đạo.
Nhưng đã như vậy, người, vì cái gì không thể dựa vào trở thành Hóa Thần?
Đúng vậy, bỗng nhiên Tô Tín cảm thấy có linh quang xuất hiện, ‘chính mình’ sẽ là dựa vào Hóa Thần.
Trong đầu quan tưởng chính mình, dùng nguyên thần tương dung với chính mình, chính mình tôn ‘chính mình’ làm thần!
Loại ý nghĩ này xuất hiện trong đầu Tô Tín liền không bỏ đi được, dùng bản thể chính mình dựa vào Hóa Thần, con đường võ đạo sau này của mình là chính mình vi tôn, thành tựu nguyên thần.
Nhưng Tô Tín không biết rằng, chiêu này vào thời thượng cổ đã có.
Hiện tại giáo phái Trung Nguyên giáo là Phật đạo hai nhà độc đại, nhưng thời kỳ thượng cổ trăm nhà đua tiếng, trong đó có một giáo phái liền chủ trương chính mình tín ngưỡng chính mình, được xưng mỗi người đều có thể thành thần, nhưng đáng tiếc làm việc vô cùng cực đoan nên bị người ta diệt.
Lúc trước võ giả giáo phái nếu đột phá Nguyên Thần Cảnh sẽ dựa vào mình Hóa Thần.
Dùng kiếm dựa vào Hóa Thần, ngưng tụ thiên địa nguyên lực vô cùng sắc bén, dùng hoả dựa vào Hóa Thần, ra tay cương mãnh bạo liệt, vô cùng nóng bỏng.
Dựa vào bản thân Hóa Thần, thiên địa nguyên lực hối tụ vào giữa bản thân, bản thân ngươi mạnh bao nhiêu, Hóa Thần dựa vào có sẽ mạnh bấy nhiêu.
Có thể nói loại phương thức này cực kỳ khảo nghiệm tu vi bản thân, thực lực ngươi bình thường, vậy dựa vào ngươi Hóa Thần, như vậy cho dù thành công đột phá đến Nguyên Thần Cảnh cũng sẽ yếu hơn người khác một bậc.
Tô Tín không biết những việc này, hắn chỉ bằng vào trực giác chính mình cảm giác có thể làm được, cho nên hắn liền làm như vậy.
Trong lòng muốn dựa vào mình Hóa Thần, trong đầu Tô Tín đang phác họa ra hình tượng bản thân, thiên địa nguyên lực ngưng tụ vào giữa Thần Cung, cũng vờn quanh và kết hợp với ‘ Tô Tín ’.
Tô Tín lập tức cảm giác có cảm giác mát lạnh trải rộng toàn thân, giống như chính mình đang ngâm trong nước, hiện tại mới trồi lên mặt nước để hô hấp một lần, vô cùng thoải mái.
Mở to mắt, Tô Tín cảm giác thực lực của mình tiến một bước dài, không phải trên thân thể, mà là trên tinh thần.
Hiện tại Tô Tín có thể nói khoảng cách Nguyên Thần Cảnh gần nhất, hiện tại chỉ cần cho Tô Tín một cơ hội, hắn triệt để dẫn động lực lượng thiên địa luyện hóa Hóa Thần dựa vào, thành tựu Nguyên Thần, vậy hắn sẽ là Nguyên Thần Cảnh võ đạo tông sư.
Việc này phải xem cơ duyên, Tô Tín có thể cảm giác được chính mình cách cảnh giới này rất gần, rất có thể sau một khắc hắn sẽ đột phá Nguyên Thần Cảnh, cũng có thể cần mấy tháng mới được.
Lần bế quan này thu được thứ mình muốn, Tô Tín liền trực tiếp rời khỏi tĩnh thất bế quan, cửa ra vào hai gã võ giả nhìn thấy Tô Tín xuất quan, vội vàng nói:
- Đại nhân, Hoàng Bỉnh Thành đại nhân tới, nói có chuyện quan trọng muốn gặp ngài.
Tô Tín gật đầu nói:
- Đi, bảo hắn tới gặp ta.
Lần này Tô Tín không phải bế sinh tử quan, nếu có chuyện quan trọng thì Hoàng Bỉnh Thành nhất định sẽ cắt ngang hắn bế quan.
Một lúc sau, Hoàng Bỉnh Thành đi vào gian phòng Tô Tín.
- Giang Nam đạo xảy ra chuyện gì sao?
Tô Tín hỏi.
Hoàng Bỉnh Thành lắc lắc đầu nói:
- Lão đại, không phải Giang Nam đạo xảy ra chuyện, mà là Thiết Chiến đại nhân có chuyện mời chúng ta hỗ trợ.
- Chuyện gì? Tô Tín hỏi.
Hoàng Bỉnh Thành nói chuyện kỹ càng thuật cho Tô Tín nghe một lần.
Thì ra vào ba ngày trước đã có mật thám Lục Phiến Môn đưa tới một tin tức cho Tô Tín, tuy khi đó Tô Tín đang bế quan, là Hoàng Bỉnh Thành nhận thay.
Trong tin tức muốn Tô Tín hỗ trợ đi Đông Tấn thành Tiêu Dương cầm một tấm địa đồ quân đội do mật thám Lục Phiến Môn tại Đông Tấn đạt được.
Vấn đề này phải do mật thám đi làm, mật thám Đông Tấn gặp một ít sự việc không thể giải quyết, cho nên không cách nào mang địa đồ ra ngoài, cho nên chỉ có thể nhờ Tô Tín hỗ trợ.
Tô Tín cau mày nói:
- Loại chuyện này làm sao tìm ta? Lục Phiến Môn truy phong tuần bổ và tập sự mật thám nhiều như vậy, chuyện này bọn chúng đi mới thích hợp!
- Nếu là âm thầm đi, bọn họ có năng lực ẩn nấp thân phận còn mạnh hơn ta nhiều, hơn nữa ta quá rõ rệt, một tổng bộ đầu Lục Phiến Môn Giang Nam đạo đi địa bàn Đông Tấn không phải tìm chết hay sao?
Hoàng Bỉnh Thành giải thích:
- Thiết Chiến đại nhân nói rõ với ngài, thành Tiêu Dương khác với các thành trì khác của Đông Tấn, nơi này là biên giới giữa Đại Chu và Đông Tấn.
- Đại Chu và Đông Tấn đối địch thời gian dài nhưng song phương như thế nào cũng phải triển khai mậu dịch đúng không? Thành Tiêu Dương chính là trung tâm mậu dịch giữa hai bên, cho nên không phân biệt rõ người Đại Chu và Đông Tấn.
- Hơn nữa lần này ngài đi thành Tiêu Dương cũng có lý do, Đông Tấn Thành vương Triệu Nguyên Điển quảng mời hào kiệt giang hồ ba tháng sau đi thành Tiêu Dương tham gia một lần thưởng kiếm đại hội, thiếp mời đã phát tới khi ngài bế quan.
- Cho nên lần này Thiết Chiến đại nhân mời ngài ra tay, bởi vì lý do vừa vặn phù hợp, sẽ không bị người Đông Tấn hoài nghi.
Nghe được cái tên Triệu Nguyên Điển, sắc mặt Tô Tín biến thành cổ quái, bởi vì đây là kẻ hiếm thấy.
Đông Tấn Thành vương Triệu Nguyên Điển chính là em ruột của hoàng đế Đông Tấn, tính cách hắn cũng rất hiếm thấy.
Triệu Nguyên Điển xuất thân hoàng tộc nhưng vô cùng thích sinh hoạt giang hồ, hắn rất để bụng võ đạo.
Nhưng đáng buồn là thiên phú của hắn quá kém, thậm chí kém tới mức người người oán trách.
Hoàng thất Đông Tấn dùng vô số tài nguyên nhưng Triệu Nguyên Điển lại không có đột phá đến cảnh giới Tiên Thiên, vẫn là Hậu Thiên đại viên mãn, loại thiên phú này quả thật trăm năm khó gặp một lần.
Tuy không thể đi tiếp trên con đường võ đạo, nhưng Triệu Nguyên Điển lại ưa thích mời các nhân vật giang hồ nổi danh, hơn nữa ra tay xa xỉ, rất nhiều người cũng ưa thích lui tới với hắn, đương nhiên đại bộ phận đều đối đãi với hắn như rác rưởi mà thôi.
Lúc này Triệu Nguyên Điển không biết nổi điên cái gì tổ chức thưởng kiếm đại hội, hắn đều phát thiếp mời cho võ giả Nhân Bảng tốp hai mươi, người có thể đến không bao nhiêu, như đám người Hà Hưu, Tiêu Hoàng sẽ không quan tâm tới hắn.
- Triệu Nguyên Điển nhàn rỗi không có việc gì mở thưởng kiếm đại hội? Hắn muốn thưởng kiếm gì?
Tô Tín hỏi.
Hoàng Bỉnh Thành nói:
- Nghe nói người của Triệu Nguyên Điển đào được thanh kiếm trong di tích nào đó, nghe nói đã từng là Thiên binh, hiện tại linh tính tan hết thành Địa binh, tên gì Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm.
- Hơn nữa theo thanh kiếm này còn có vài bộ điển tịch, cho nên Triệu Nguyên Điển lúc này mới mới mời một đống người tới tham dự thưởng kiếm đại hội.
Tô Tín gật đầu nói:
- Đi, nhiệm vụ này ta nhận, bảo mật thám trả lời Thiết Chiến đại nhân là được.
Nếu như nhiệm vụ này là Lục Phiến Môn giao, Tô Tín đại khái có thể dùng công vụ bận rộn không thể thoát thân không đi, nhưng nhiệm vụ này là Thiết Chiến cho, hiện tại với tư cách người Thiết gia, Tô Tín ngược lại không thể không đi.
Tô Tín cảm giác cái tên Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm quen tai, dường như nói ở nơi nào đó.
Sau khi Hoàng Bỉnh Thành rời đi, lệnh bài Địa phủ của Tô Tín chấn động hai lần, Địa phủ có người đang tìm hắn.
Sau khi đi vào Địa phủ, xuất hiện trước mặt Tô Tín chính là Thôi Phán Quan.
Làm cho Tô Tín im lặng là, dường như Thôi Phán Quan rất rảnh rỗi, thường xuyên ở lại trong Địa phủ, hơn nữa có đại sự gì cũng do hắn xử lý, hắn giống như quản gia Địa phủ.
Thôi Phán Quan nói:
- Lần này gọi ngươi tới là có một nhiệm vụ.
- Lần trước bởi vì người Thiên đình đột nhiên ra tay, làm cho Xích Hỏa Viêm Long Kiếm bị Thiên đình cướp lấy, không nghĩ tới lúc này lại có một thanh chìa khóa Cửu Trọng Kiếm Các xuất hiện, ngay tại Đông Tấn.
Tô Tín bỗng nhiên nói:
- Chờ chút, ngươi nói sẽ không phải là Đông Tấn Thành vương Triệu Nguyên Điển đào ra Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm đấy chứ?
Thôi Phán Quan kinh ngạc nói:
- Ngươi biết?
Tô Tín nói nhiệm vụ Thiết Chiến giao cho mình với Thôi Phán Quan, hắn sớm cảm giác cái tên Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm quen tai.
Với tư cách chín thanh Thiên binh chìa khóa mở Cửu Trọng Kiếm Các, mỗi thanh đều có tên là một chữ Long.
Cửu Tiêu Long Ngâm Kiếm, Xích Hỏa Viêm Long Kiếm, mà Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm cũng là như thế, rất dễ dàng làm người ta liên tưởng tới phương diện này.
Thôi Phán Quan nói:
- Vậy đúng lúc, lần này ngươi đi tham gia thưởng kiếm đại hội, người Thiên đình cũng sẽ ra tay.
- Đến lúc đó ngươi có thể dùng thân phận vốn có của mình đoạt Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm, hơn nữa cho dù không đoạt được cũng có thể cản trở người Thiên đình ra tay, tối thiểu Long Ngâm Phượng Huyết Kiếm không thể rơi vào tay bọn họ.
- Đúng rồi, nhiệm vụ lần này ban thưởng giống như lần trước, ngươi cũng có thể đi bảo khố Địa phủ lựa chọn một thanh binh khí Địa cấp làm ban thưởng, hơn nữa cộng thêm hai viên Thiếu Lâm Đại Hoàn đan.
- Lần này Thiên đình sẽ có võ giả Nguyên Thần Cảnh ra tay không?
Tô Tín hỏi.
Thôi Phán Quan ngẫm lại nói:
- Có võ giả Nguyên Thần Cảnh ra tay là chắc chắn, Luân Chuyển Vương chiêm đoán, lúc này người Thiên đình đến không mạnh, dùng thực lực ngươi bây giờ hoàn toàn có thể ứng phó, điểm ấy ngươi không cần lo lắng.
Cho dù Thôi Phán Quan nói thì nói như thế, nhưng Tô Tín rất không yên lòng với Luân Chuyển Vương chưa từng gặp mặt.
Chuyện Trầm gia lần trước là hắn tính sai, lần này hi vọng hắn có thể học khôn đừng làm ra đường rẽ gì đó.
Hai nhiệm vụ đều phải đi Đông Tấn một chuyến, Tô Tín cũng không do dự, hắn giao sự vụ Giang Nam đạo cho đám người Hoàng Bỉnh Thành, chính mình đi về Đông Tấn.
Tô Tín không phải người thích ôm quyền, chỉ cần thủ hạ có thể làm việc thỏa đáng, chính mình cần gì phải chen tay vào? Nếu không hắn còn bồi dưỡng những thủ hạ này làm gì, chuyện gì cũng do mình xử lý không tốt sao?
Cho nên hiện tại Tô Tín làm chưởng quầy vung tay chuyện Giang Nam đạo cũng không có vấn đề gì.
/773
|