Dịch: ketonazon
Con Quỷ Thi này ban đêm khẳng định là một con dơi giết người đáng sợ, bọn nó bay lượn phía trên đầu, lại có năng lực ẩn thân vào bóng tối, có thể nói là đả kích trí mạng với con người, nhưng ở ban ngày, hành động của nó bị hạn chế rất lớn.
Con Đại Họa Quỷ Thi giảo hoạt này vừa thấy có pháp sư bao vây liền phe phẩy đôi cánh màu đen ra chế tạo một đám quỷ vụ.
Đám quỷ vụ này tương tự với ma pháp cao cấp Ám Ảnh hệ Tư Dạ – Khống Chế, nhưng mà uy lực chấn nhiếp và phạm vi còn thua xa nguyên bản.
Nó muốn chế tạo một cái không gian chiến trường có lợi cho nó, nhưng loại đùa bỡn này gặp pháp sư Quang hệ liền không thể ẩn trốn!
“Quang Diệu – Tịnh Hóa!” Tên lùn vừa thấy con Quỷ này muốn gây hỗn loạn, tay liền phát ra một đoàn ánh sáng long lanh. Ném vào giữa quỷ vụ, ánh sáng màu vàng đem những quỷ khí kia tịnh hóa sạch sẽ, khí độc tanh hôi cũng theo đó biến mất, trọng yếu nhất là thân ảnh của Đại Họa Quỷ Thi dưới Quang Diệu chiếu rọi hiện ra vô cùng rõ ràng!
“Băng Tỏa!” Mục Bạch lần nữa phác họa tinh đồ Băng hệ.
Chung quanh hắn ngưng kết băng sương có thể nhìn xuyên thấu, giống như thủy tinh xinh đẹp vậy, hiển nhiên băng chủng của hắn cũng không phải loại bình thường.
Bốn sợi xích băng đồng thời xuất hiện, Mục Bạch điều khiển chúng nhanh chóng lao lới quấn quanh Đại Họa Quỷ Thi, bện thành một cái lưới bao phủ nó vào bên trong.
Đại Họa Quỷ Thi vừa muốn bay lên không trung tránh né ma pháp của mọi người, kết quả bị Băng Tỏa đè lên người nó, mạng mẽ đánh nó rơi xuống!
Băng Tỏa còn kèm theo hiệu quả Băng Mạn, một khi dính vào da thịt địch nhân, lực hàn băng sẽ nhanh chóng lan ra và thẩm thấu, mà kỹ năng của Mục Bạch khá hiệu quả ở phương diện này, chưa bao lâu đã thấy trên người Quỷ Thi có băng sương đông kết, đã lan rộng ra hai cánh tay nó!
“Nó không thể Độn Ảnh, không thể bay lên không trung, đã không còn uy hiếp quá lớn nữa!” Chu Mẫn thấy tên lùn và Mục Bạch rất chuyên nghiệp cùng nhau vô hiệu hóa năng lực của Đại Họa Quỷ Thi liền mừng rỡ.
Cùng đội với những người lợi hại quả thật không giống bình thường, để con Quỷ Thi này chế tạo quỷ vụ hay để nó bay lên đều rất dễ dàng bị nó quấy cho chó gà không yên!
“Mạc Phàm, đến ngươi!” Tên lùn nói.
Mạc Phàm bây giờ đã nắm được kỹ xão phác họa tinh quỹ cấp cao, hoành thành trung cấp ma pháp cũng không cần thời gian dài.
Tinh Quỹ màu tím đen mau chóng xuất hiện lưu loát, đan vào với nhau thành một cái Tinh Đồ sáng lạn…
Lôi Đình lực lượng lóe lên, có thể cảm giác được không khí trở nên ngột ngạt. Theo ánh mắt của Mạc Phàm hướng về Đại Họa Quỷ Thi, một màn mưa sấm sét thẳng tắp đánh xuống ngay chỗ nó không trật phát nào!
Đại Họa Quỷ Thi cho dù lực lượng lớn vô cùng thì thế nào, Quang Diệu làm nó mất đi thị giác, Băng Tỏa vây khốn hành động của nó, nó liền biến thành cái bia cho Mạc Phàm dùng ma pháp!
Mạc Phàm là bạo lực ma pháp sư điển hình, ban đầu thời điểm đấu đội ở học phủ Minh Châu, hắn xuất thủ hầu như là muốn đánh cho đối diện tan nát, sinh vật cấp chiến tướng cũng vậy, đổi lại đội ngũ trung cấp pháp sư khác đồng tâm hiệp lực thì mới miễn cưỡng chém giết được một con, nhưng đối với Lôi Hệ cấp ba, lại có linh chủng mà nói, một cái Phích Lịch – Cuồng Vũ đã đủ đánh tan một cái tiểu đội!
Chu Mẫn cũng không nhàn rỗi, rất nhanh đánh xuống một cái Liệt Quyền, ngọn lửa tử vong nuốt mất vị trí của Đại Họa Quỷ Thi cùng đánh ra một cái lỗ lớn trên cầu.
Ngọn lửa kịch liệt thiêu đốt, đôi cánh của Đại Họa Quỷ Thi đã bị thiêu hủy, nó giãy giụa loạn trong ngọn lửa, một đám xe hơi trên cầu giống như đồ chơi bị nó đánh bay, phát ra tiếng còn báo động chói tai.
“Còn muốn chạy!” Mục Bạch lần nữa khống chế Băng Tỏa, Băng Tỏa xuyên qua giữa chiếc xe, trói chặt hai chân của nó.
Tay vừa nhấc lên, Băng Tỏa liền lôi con Đại Họa Quỷ Thi này trở lại, nhưng lúc này nó đã biến thành một khối than đen lớn, ngọn lửa Chu Mẫn thuộc về loại hình đốt cháy, qua thời gian dài vậy cũng không có dấu hiệu tắt đi, đem sinh mệnh con Quỷ Thi này cháy sạch không còn chút nào.
“Ta đi lấy vong linh kết tinh, vật này giữ lại có tác dụng.” Tên lùn thấy Đại Họa Quỷ Thi chết rồi, lá gan cũng lớn lên.
Tên này không hổ là lão thợ săn, thủ đoạn thật nhanh đã lấy ra vong linh kết tinh, con vong linh này tuy bị lôi điện oanh tạc, ngọn lửa thiêu đốt thì kết tinh của nó hơn phân nửa vẫn sẽ hoàn hảo….
Vong linh kết tinh thật ra là một cái ma thạch, bên trong ẩn chứa tử khi và tinh hoa năng lượng mấy chục năm của con vong linh, kết tinh của cấp nô bộc không có tác dụng gì, kết tinh hoàn thảo của cấp chiến tướng thì đáng tiền.
“Cầm đi, vật này có thể bổ sung ma lực, bất kỳ hệ nào đều được, so với dược tề khôi phục chậm chạp thì tốt hơn nhiều.” Tên lùn bổ kết tinh ra làm một nửa, trong đó có một nửa đưa cho Mạc Phàm.
Mắt Mạc Phàm sáng lên, hắn bây giờ lo nhất là ma lực, đặc biệt là Triệu Hoán hệ, Tật Tinh Lang và Tiểu Viêm Cơ chiến đấu quá lâu làm cho tinh vẫn hệ cũng ảm đạm đi nhiều, nếu trên đường một mực bị ngăn cản thì không được nửa lộ trình hắn sẽ trở thành một tên phế nhân.
“Hoa ra vật này có diệu dụng như vậy.” Mạc Phàm đặt kết tinh vào trong lòng bàn tay, khi hắn dùng ý niệm dò xét, quả nhiên có một cổ năng lượng rót vào trong thân thể mình.
Mạc Phàm quả quyết đem cỗ năng lượng này rót vào trong tinh vân Triệu Hoán hệ. Ma lực Triệu Hoán hệ là thức ăn của Tiêu Viêm Cơ và Tật Tinh Lang, bọn chúng giờ đang mệt mỏi nghỉ ngơi, mà Mạc Phàm lại không thể cung cấp ma lực cho chúng nó… Tiếp theo khẳng định còn có nhiều vong linh đáng sợ hơn, không có hai đứa nó hỗ trợ, Mạc Phàm không thể an lòng được!
“Vật này có tác dụng phụ, mỗi ngày lần đầu tiên sử dụng nó sẽ hồi phục khoảng một phần tư ma lực, lần thứ hai dùng chỉ hồi được một phần tám, lần sau cứ giảm đi phân nửa… Lần thứ năm và sáu thì coi như không có tác dụng gì.” Tên lùn dặn dò Mạc Phàm.
“Ừ, cách tường Nội Thành còn rất xa, chúng ta phải hết sức tiết kiệm ma lực.” Mạc Phàm nghiêm túc nói với mọi người.
Chu Mẫn, Mục Bạch cũng gật đầu, bọn họ rất rõ ràng tính huống hiện tại.
Con Quỷ Thi này ban đêm khẳng định là một con dơi giết người đáng sợ, bọn nó bay lượn phía trên đầu, lại có năng lực ẩn thân vào bóng tối, có thể nói là đả kích trí mạng với con người, nhưng ở ban ngày, hành động của nó bị hạn chế rất lớn.
Con Đại Họa Quỷ Thi giảo hoạt này vừa thấy có pháp sư bao vây liền phe phẩy đôi cánh màu đen ra chế tạo một đám quỷ vụ.
Đám quỷ vụ này tương tự với ma pháp cao cấp Ám Ảnh hệ Tư Dạ – Khống Chế, nhưng mà uy lực chấn nhiếp và phạm vi còn thua xa nguyên bản.
Nó muốn chế tạo một cái không gian chiến trường có lợi cho nó, nhưng loại đùa bỡn này gặp pháp sư Quang hệ liền không thể ẩn trốn!
“Quang Diệu – Tịnh Hóa!” Tên lùn vừa thấy con Quỷ này muốn gây hỗn loạn, tay liền phát ra một đoàn ánh sáng long lanh. Ném vào giữa quỷ vụ, ánh sáng màu vàng đem những quỷ khí kia tịnh hóa sạch sẽ, khí độc tanh hôi cũng theo đó biến mất, trọng yếu nhất là thân ảnh của Đại Họa Quỷ Thi dưới Quang Diệu chiếu rọi hiện ra vô cùng rõ ràng!
“Băng Tỏa!” Mục Bạch lần nữa phác họa tinh đồ Băng hệ.
Chung quanh hắn ngưng kết băng sương có thể nhìn xuyên thấu, giống như thủy tinh xinh đẹp vậy, hiển nhiên băng chủng của hắn cũng không phải loại bình thường.
Bốn sợi xích băng đồng thời xuất hiện, Mục Bạch điều khiển chúng nhanh chóng lao lới quấn quanh Đại Họa Quỷ Thi, bện thành một cái lưới bao phủ nó vào bên trong.
Đại Họa Quỷ Thi vừa muốn bay lên không trung tránh né ma pháp của mọi người, kết quả bị Băng Tỏa đè lên người nó, mạng mẽ đánh nó rơi xuống!
Băng Tỏa còn kèm theo hiệu quả Băng Mạn, một khi dính vào da thịt địch nhân, lực hàn băng sẽ nhanh chóng lan ra và thẩm thấu, mà kỹ năng của Mục Bạch khá hiệu quả ở phương diện này, chưa bao lâu đã thấy trên người Quỷ Thi có băng sương đông kết, đã lan rộng ra hai cánh tay nó!
“Nó không thể Độn Ảnh, không thể bay lên không trung, đã không còn uy hiếp quá lớn nữa!” Chu Mẫn thấy tên lùn và Mục Bạch rất chuyên nghiệp cùng nhau vô hiệu hóa năng lực của Đại Họa Quỷ Thi liền mừng rỡ.
Cùng đội với những người lợi hại quả thật không giống bình thường, để con Quỷ Thi này chế tạo quỷ vụ hay để nó bay lên đều rất dễ dàng bị nó quấy cho chó gà không yên!
“Mạc Phàm, đến ngươi!” Tên lùn nói.
Mạc Phàm bây giờ đã nắm được kỹ xão phác họa tinh quỹ cấp cao, hoành thành trung cấp ma pháp cũng không cần thời gian dài.
Tinh Quỹ màu tím đen mau chóng xuất hiện lưu loát, đan vào với nhau thành một cái Tinh Đồ sáng lạn…
Lôi Đình lực lượng lóe lên, có thể cảm giác được không khí trở nên ngột ngạt. Theo ánh mắt của Mạc Phàm hướng về Đại Họa Quỷ Thi, một màn mưa sấm sét thẳng tắp đánh xuống ngay chỗ nó không trật phát nào!
Đại Họa Quỷ Thi cho dù lực lượng lớn vô cùng thì thế nào, Quang Diệu làm nó mất đi thị giác, Băng Tỏa vây khốn hành động của nó, nó liền biến thành cái bia cho Mạc Phàm dùng ma pháp!
Mạc Phàm là bạo lực ma pháp sư điển hình, ban đầu thời điểm đấu đội ở học phủ Minh Châu, hắn xuất thủ hầu như là muốn đánh cho đối diện tan nát, sinh vật cấp chiến tướng cũng vậy, đổi lại đội ngũ trung cấp pháp sư khác đồng tâm hiệp lực thì mới miễn cưỡng chém giết được một con, nhưng đối với Lôi Hệ cấp ba, lại có linh chủng mà nói, một cái Phích Lịch – Cuồng Vũ đã đủ đánh tan một cái tiểu đội!
Chu Mẫn cũng không nhàn rỗi, rất nhanh đánh xuống một cái Liệt Quyền, ngọn lửa tử vong nuốt mất vị trí của Đại Họa Quỷ Thi cùng đánh ra một cái lỗ lớn trên cầu.
Ngọn lửa kịch liệt thiêu đốt, đôi cánh của Đại Họa Quỷ Thi đã bị thiêu hủy, nó giãy giụa loạn trong ngọn lửa, một đám xe hơi trên cầu giống như đồ chơi bị nó đánh bay, phát ra tiếng còn báo động chói tai.
“Còn muốn chạy!” Mục Bạch lần nữa khống chế Băng Tỏa, Băng Tỏa xuyên qua giữa chiếc xe, trói chặt hai chân của nó.
Tay vừa nhấc lên, Băng Tỏa liền lôi con Đại Họa Quỷ Thi này trở lại, nhưng lúc này nó đã biến thành một khối than đen lớn, ngọn lửa Chu Mẫn thuộc về loại hình đốt cháy, qua thời gian dài vậy cũng không có dấu hiệu tắt đi, đem sinh mệnh con Quỷ Thi này cháy sạch không còn chút nào.
“Ta đi lấy vong linh kết tinh, vật này giữ lại có tác dụng.” Tên lùn thấy Đại Họa Quỷ Thi chết rồi, lá gan cũng lớn lên.
Tên này không hổ là lão thợ săn, thủ đoạn thật nhanh đã lấy ra vong linh kết tinh, con vong linh này tuy bị lôi điện oanh tạc, ngọn lửa thiêu đốt thì kết tinh của nó hơn phân nửa vẫn sẽ hoàn hảo….
Vong linh kết tinh thật ra là một cái ma thạch, bên trong ẩn chứa tử khi và tinh hoa năng lượng mấy chục năm của con vong linh, kết tinh của cấp nô bộc không có tác dụng gì, kết tinh hoàn thảo của cấp chiến tướng thì đáng tiền.
“Cầm đi, vật này có thể bổ sung ma lực, bất kỳ hệ nào đều được, so với dược tề khôi phục chậm chạp thì tốt hơn nhiều.” Tên lùn bổ kết tinh ra làm một nửa, trong đó có một nửa đưa cho Mạc Phàm.
Mắt Mạc Phàm sáng lên, hắn bây giờ lo nhất là ma lực, đặc biệt là Triệu Hoán hệ, Tật Tinh Lang và Tiểu Viêm Cơ chiến đấu quá lâu làm cho tinh vẫn hệ cũng ảm đạm đi nhiều, nếu trên đường một mực bị ngăn cản thì không được nửa lộ trình hắn sẽ trở thành một tên phế nhân.
“Hoa ra vật này có diệu dụng như vậy.” Mạc Phàm đặt kết tinh vào trong lòng bàn tay, khi hắn dùng ý niệm dò xét, quả nhiên có một cổ năng lượng rót vào trong thân thể mình.
Mạc Phàm quả quyết đem cỗ năng lượng này rót vào trong tinh vân Triệu Hoán hệ. Ma lực Triệu Hoán hệ là thức ăn của Tiêu Viêm Cơ và Tật Tinh Lang, bọn chúng giờ đang mệt mỏi nghỉ ngơi, mà Mạc Phàm lại không thể cung cấp ma lực cho chúng nó… Tiếp theo khẳng định còn có nhiều vong linh đáng sợ hơn, không có hai đứa nó hỗ trợ, Mạc Phàm không thể an lòng được!
“Vật này có tác dụng phụ, mỗi ngày lần đầu tiên sử dụng nó sẽ hồi phục khoảng một phần tư ma lực, lần thứ hai dùng chỉ hồi được một phần tám, lần sau cứ giảm đi phân nửa… Lần thứ năm và sáu thì coi như không có tác dụng gì.” Tên lùn dặn dò Mạc Phàm.
“Ừ, cách tường Nội Thành còn rất xa, chúng ta phải hết sức tiết kiệm ma lực.” Mạc Phàm nghiêm túc nói với mọi người.
Chu Mẫn, Mục Bạch cũng gật đầu, bọn họ rất rõ ràng tính huống hiện tại.
/411
|