Edit: Tam | Beta: Kha
Leopold nằm.
Lúc này mọi người như mới tỉnh hồn. Sau đó bỗng cảm thấy khinh bỉ chính mình. Bởi lúc nãy, cả đám như bị tẩy não quên mất thân phận anti chuyên nghiệp mà say sưa theo dõi liên chiêu của kẻ thù, với những antifan Hưng Hân chân chính mà nói, còn gì nhục nhã hơn cơ chứ?
Giây phút tuyển thủ thuật sĩ của Vô Cực thấy Leopold trên màn hình ngỏm tỏi, không có cảm giác khiếp sợ, mặt mũi mờ mịt như trên trời rơi xuống.
Gã có cảm giác như cuộc đấu này chẳng can hệ gì với mình. Nhất là khi bị Quân Mạc Tiếu tiếp cận, Leopord đã chẳng khác một bãi sình mặc người kia nhào nắn, bất lực đến mức tuyệt vọng, như vai quần chúng làm nổi bật màn biểu diễn kỹ năng trác tuyệt của Quân Mạc Tiếu.
Nhân vật của gã ngã xuống, cạn sạch 1/3 HP cũng không rút được một giọt máu của đối thủ. Cục diện vốn chiếm trước 2 và 1/3, vậy mà 1/3 này có cũng như không.
Đám tuyển thủ Vô Cực an ủi thuật sĩ vài câu, sau đó hai tuyển thủ tiếp theo lên đài lợi dụng thời gian nghỉ giữa trận trao đổi ngắn gọn với nhau. Đánh lôi đài xem như một loại đấu đội, cũng cần đồng lòng ăn ý ăn mới được.
Tuyển thủ ra sân tiếp theo bên Vô Cực là khí công sư. Hà An và ma kiếm sĩ Anh Đi Rồi của gã là lá bài tẩy của chiến đội Vô Cực, tất nhiên được xếp cuối cùng để giữ lôi đài.
Hai người bàn bạc mấy câu, Hà An thấy tuyển thủ thuật sĩ vẫn đứng ngẩn người, cười cười bước tới vỗ vai gã.
“Ông làm khá lắm.” Nụ cười của Hà An vô cùng chân thật.
Thuật sĩ lại càng hoang mang, đối thủ không mất một giọt máu thế kia thì khá chỗ nào?
Hà An vẫn cười: “Tình hình là bây giờ chúng ta đã có thể lợi dụng nhược điểm lớn của Quân Mạc Tiếu rồi.”
“Nhược điểm gì?” Thuật sĩ không hiểu.
“Mana.” Hà An cười càng sáng sủa.
“Mana?” Ánh mắt thuật sĩ lướt qua màn hình máy tính. Lúc này phần đấu của gã đã chấm dứt, nhân vật Leopord tất nhiên không thể đứng nguyên trên sân, bị hệ thống đá ra, đổi thành góc nhìn của khán giả. Từ đó thuật sĩ có thể trông rõ Quân Mạc Tiếu đứng bên sân đấu của chiến đội Hưng Hân bên kia, còn có thanh máu và mana trên đầu nhân vật.
Máu của Quân Mạc Tiếu vẫn đầy cây, nhưng mana đã tuột mất 1/4.
Thuật sĩ chợt hiểu.
Kỹ năng của tán nhân Quân Mạc Tiếu là kỹ năng cấp thấp, cần mana ít, nhưng vì damage thấp, nên đánh xong một trận, so ra cũng không hời được giọt nào hơn các nghề khác.
“Dựa theo tư liệu trận đấu trước, thêm thí nghiệm chúng ta mô phỏng, damage của vũ khí bạc trong tay Quân Mạc Tiếu khá thấp so với bình thường. Dù không biết stat mấy món trang bị bạc còn lại của hắn thế nào, nhưng xét tổng thể, sát thương Quân Mạc Tiếu đánh ra thấp hơn chừng ba lần trung bình sát thương vũ khí bình thường gây ra.” Hà An nói tiếp.
Thuật sĩ gật đầu. Đây là kết luận rút ra từ công trình mang tên Quân Mạc Tiếu cả tuần nay họ vất vả nghiên cứu, có ghi chép đầy đủ trong bản báo cáo chiến thuật. Bây giờ Hà An nhấn mạnh lần nữa, thuật sĩ càng thấm sâu hơn. Mana Quân Mạc Tiếu cần trong một trận chiến tuyệt đối không ít hơn những nghề khác, ngược lại còn tốn nhiều hơn. Bởi vì sát thương của Quân Mạc Tiếu không chỉ thấp vì dùng kỹ năng cấp thấp, mà còn vì chỉ số công kích của vũ khí không cao.
Bình thường kỹ năng cấp thấp hao ít mana, kỹ năng cấp cao hao nhiều mana, đây là một mối tương quan cân bằng. Nhưng vì sát thương vũ khí đánh ra thấp, dẫn đến việc phải tốn thêm một lượng mana bù vào.
Trong trận đấu chuyên nghiệp, nhân vật có thể đem thuốc theo, nhưng rất hạn chế. Chỉ được dùng một lần duy nhất. Bây giờ Quân Mạc Tiếu giết một thuật sĩ máu 1/3 phòng yếu đã đi hết 1/4 MP. Dù giờ hắn nốc bình hồi mana tốt nhất cũng chỉ hồi được 20% là cùng. Chẳng ảnh hưởng mấy đến cục diện hiện tại. Tiếp theo đây, Quân Mạc Tiếu còn phải đối mặt hai tuyển thủ lành lặn máu đầy cây!
“Sao tui lại quên chuyện này chứ!” Thuật sĩ bấy giờ đã sáng ra, tự trách mình, “Biết vậy tui đã tìm cách mài mana chứ không phải đi mài máu Quân Mạc Tiếu rồi...”
“Tụi tui cũng đâu ai để ý, nhưng giờ phát hiện vẫn chưa muộn.” Hà An cười nói.
Lúc trước không để ý, một phần bởi không ai ngờ trận lôi đài có thể chơi khá đến mức này. Dù mana Quân Mạc Tiếu tuột nhanh đến đâu, nhưng thêm một bình mana, hắn có thể dễ dàng xử gọn một tên cạn máu và một đối thủ nữa. Bình thường đây là chỗ quyết định thắng bại trên lôi đài. Đừng nói một chọi ba, hai chọi ba trong giới chuyên nghiệp vẫn rất hiếm gặp.
Chiến đội Vô Cực tuy tất bật chuẩn bị suốt cả tuần, nhưng đừng quên, tuần trước họ xém bị một tuyển thủ Hưng Hân búng một lượt ba người, nên không lường đến tình huống ưu thế nghiêng về đội nhà thế này, thành ra không ai suy xét đến vấn đề pháp lực của Quân Mạc Tiếu.
Đến khi thuật sĩ K.O hai đứa, vào đến hiệp ba solo với Quân Mạc Tiếu, Hà An mới chợt nghĩ ra.
Trận đấu đã bắt đầu, Hà An lương thiện không nhắc bài thuật sĩ. Theo gã thấy, mana của Quân Mạc Tiếu không đủ cân hai đứa sau là cái chắc. Leopord rút được bao nhiêu thì rút thôi! Cuối cùng kéo tuột 1/4 thanh mana của Quân Mạc Tiếu, cũng tương đương một bình mana loại tốt, đã khá mỹ mãn rồi, nên Hà An mới cười tự tin là vậy.
Tuyển thủ khí công sư bắt đầu vào trận, nhân vật nhanh chóng xuất hiện ở vị trí chiến đấu. Hắn đã bàn bạc xong với Hà An. Ván của hắn không cần thắng, nhưng phải cố mài mana Quân Mạc Tiếu ra bã. Tất nhiên, tranh thủ được thêm chút máu càng tuyệt nữa.
Ván đấu thứ tư bắt đầu.
Nhân vật Thiên Nộ của khí công sư vừa vào trận đã tích cực tấn công. Bởi tùy theo nghề nghiệp, MP và HP nhân vật qua mỗi phút sẽ được hồi theo tỷ lệ nhất định. Trong lúc nghỉ chờ hiệp mới, sẽ reset các loại debuff/buff hiệp trước, ngoài ra các trạng thái khác của nhân vật sẽ được giữ nguyên hiện trạng, không hồi chỉ số. Khi trận đấu mới vừa bắt đầu, tất cả lại hoạt động như bình thường.
Hà An là người cẩn thận, trong lúc dặn dò khí công sư cũng tính cả chuyện này. Thực ra máu mana tự hồi rất ít, cơ hồ không đáng kể, bem nhau mà đợi tự hồi thì tuyệt đối chịu không nổi. Nhưng Hà An sợ đối thủ chơi hèn giả chết không đánh, nhây một hai ba tiếng quyết đợi mana hồi tới lúc thấy đủ mới thôi...
Thiên Nộ lao lên.
Hà An quan sát động tĩnh của Quân Mạc Tiếu từ góc nhìn khán giả, phát hiện Quân Mạc Tiếu cũng xông tới, không trốn tránh sử dụng phương pháp đê hèn kia, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Trận đấu đã bắt đầu, Hà An sẽ không nhắc khí công sư, yên lặng đứng xem thi đấu.
Xét cự ly công kích, nghề khí công sư chỉ vào tầm trung, không có kỹ năng đánh xa như thiện xạ. Nên khi hắn và Quân Mạc Tiếu chạm mặt, người ra đòn đầu tiên tất nhiên không phải hắn, mà là Quân Mạc Tiếu.
Nếu lúc trước gặp đối thủ như vậy, khí công sư sẽ thấy hơi bực trong mình, nhưng bây giờ lại trở thành niềm vui bất ngờ dành cho hắn. Đánh xa thì xác suất trúng mục tiêu thấp hơn nhiều. Nếu Quân Mạc Tiếu lợi dụng khoảng cách tấn công, mình cứ đứng yên làm bộ không lên được, mời hàng cho hắn bắn tới cạn mana mới thôi.
Khí công sư quyết định xong xuôi, thấy bóng Quân Mạc Tiếu thấp thoáng xa xa, rồi đến gần, gần hơn nữa, rốt cuộc quả nhiên ra tay bắn phát mở màn trước.
Nhưng khí công sư cóc vui.
Đoàng! Đoàng đoàng! Đoàng đoàng!
Tiếng súng liên thanh nối nhau, lại toàn ngắt quãng hai tiếng, tức là Quân Mạc Tiếu chỉ đang đánh thường thôi, mà đánh chay thì sao tốn mana được chứ!
Tuyển thủ khí công sư giả vờ điều khiển Thiên Nộ tránh né, kết quả Quân Mạc Tiếu vẫn tiếp tục tỉa chay “đoàng đoàng” mấy phát liền.
Mịe, săn thỏ hả cha nội!
Khí công sư tức giận. Súng của Quân Mạc Tiếu thuộc loại súng trường, chỉ bắn được hai phát là tối đa. Bấy giờ Quân Mạc Tiếu đứng tạo dáng đằng xa xa, súng vác trên vai, lâu lâu ung dung nã hai phát, cứ như đang đi săn không bằng.
Nhưng câu giờ kiểu này không phải là tạo điều kiện cho hắn hồi mana sao? Tuyển thủ khí công sư biết âm mưu mình phá sản, chỉ đành tiến lên trước. Nhưng hắn đi lại từ tốn, chỉ cần Quân Mạc Tiếu xài skill sẽ lập tức giả bộ “ây da bắn rát quá làm sao lên đây” để người kia dập thêm chục skill nữa.
Vì vậy Thiên Nộ loạng choạng chạy lên, Quân Mạc Tiếu dường như không có hứng thú thả diều, cũng lập tức kéo gần khoảng cách.
Skill, skill tới đây mau!
Khí công sư hét thầm trong lòng, khoảng cách này có đủ loại skill cho bây thoải mái lựa!
Dưới ảnh hưởng của thứ tâm lý hoàn toàn lệch lạc này, khoảng cách hai bên càng lúc càng gần, càng gần... Gần đến mức cả người xem bắt đầu há hốc mồm.
Móa! Thằng Thiên Nộ bị ngu à? Cự ly như vầy khí công sư còn chưa tấn công? Định xông lên vật tay đôi với Quân Mạc Tiếu sao?
Nghề khí công sư tất nhiên cận chiến được, nhưng không mấy xuất sắc. Mà Quân Mạc Tiếu dù có thể tấn công xa, nhưng ban nãy nhìn hắn diệt gọn thuật sĩ Leopord tạo cho người xem cảm giác tán nhân đánh cận chiến cực kỳ kinh khủng. Bây giờ, Thiên Nộ đã vào khoảng cách khí công sư có thể ra tay, vậy mà vẫn cứ uốn éo ở đó như chờ bị đập, thằng này... chẳng lẽ bán độ cho Hưng Hân rồi?
Leopold nằm.
Lúc này mọi người như mới tỉnh hồn. Sau đó bỗng cảm thấy khinh bỉ chính mình. Bởi lúc nãy, cả đám như bị tẩy não quên mất thân phận anti chuyên nghiệp mà say sưa theo dõi liên chiêu của kẻ thù, với những antifan Hưng Hân chân chính mà nói, còn gì nhục nhã hơn cơ chứ?
Giây phút tuyển thủ thuật sĩ của Vô Cực thấy Leopold trên màn hình ngỏm tỏi, không có cảm giác khiếp sợ, mặt mũi mờ mịt như trên trời rơi xuống.
Gã có cảm giác như cuộc đấu này chẳng can hệ gì với mình. Nhất là khi bị Quân Mạc Tiếu tiếp cận, Leopord đã chẳng khác một bãi sình mặc người kia nhào nắn, bất lực đến mức tuyệt vọng, như vai quần chúng làm nổi bật màn biểu diễn kỹ năng trác tuyệt của Quân Mạc Tiếu.
Nhân vật của gã ngã xuống, cạn sạch 1/3 HP cũng không rút được một giọt máu của đối thủ. Cục diện vốn chiếm trước 2 và 1/3, vậy mà 1/3 này có cũng như không.
Đám tuyển thủ Vô Cực an ủi thuật sĩ vài câu, sau đó hai tuyển thủ tiếp theo lên đài lợi dụng thời gian nghỉ giữa trận trao đổi ngắn gọn với nhau. Đánh lôi đài xem như một loại đấu đội, cũng cần đồng lòng ăn ý ăn mới được.
Tuyển thủ ra sân tiếp theo bên Vô Cực là khí công sư. Hà An và ma kiếm sĩ Anh Đi Rồi của gã là lá bài tẩy của chiến đội Vô Cực, tất nhiên được xếp cuối cùng để giữ lôi đài.
Hai người bàn bạc mấy câu, Hà An thấy tuyển thủ thuật sĩ vẫn đứng ngẩn người, cười cười bước tới vỗ vai gã.
“Ông làm khá lắm.” Nụ cười của Hà An vô cùng chân thật.
Thuật sĩ lại càng hoang mang, đối thủ không mất một giọt máu thế kia thì khá chỗ nào?
Hà An vẫn cười: “Tình hình là bây giờ chúng ta đã có thể lợi dụng nhược điểm lớn của Quân Mạc Tiếu rồi.”
“Nhược điểm gì?” Thuật sĩ không hiểu.
“Mana.” Hà An cười càng sáng sủa.
“Mana?” Ánh mắt thuật sĩ lướt qua màn hình máy tính. Lúc này phần đấu của gã đã chấm dứt, nhân vật Leopord tất nhiên không thể đứng nguyên trên sân, bị hệ thống đá ra, đổi thành góc nhìn của khán giả. Từ đó thuật sĩ có thể trông rõ Quân Mạc Tiếu đứng bên sân đấu của chiến đội Hưng Hân bên kia, còn có thanh máu và mana trên đầu nhân vật.
Máu của Quân Mạc Tiếu vẫn đầy cây, nhưng mana đã tuột mất 1/4.
Thuật sĩ chợt hiểu.
Kỹ năng của tán nhân Quân Mạc Tiếu là kỹ năng cấp thấp, cần mana ít, nhưng vì damage thấp, nên đánh xong một trận, so ra cũng không hời được giọt nào hơn các nghề khác.
“Dựa theo tư liệu trận đấu trước, thêm thí nghiệm chúng ta mô phỏng, damage của vũ khí bạc trong tay Quân Mạc Tiếu khá thấp so với bình thường. Dù không biết stat mấy món trang bị bạc còn lại của hắn thế nào, nhưng xét tổng thể, sát thương Quân Mạc Tiếu đánh ra thấp hơn chừng ba lần trung bình sát thương vũ khí bình thường gây ra.” Hà An nói tiếp.
Thuật sĩ gật đầu. Đây là kết luận rút ra từ công trình mang tên Quân Mạc Tiếu cả tuần nay họ vất vả nghiên cứu, có ghi chép đầy đủ trong bản báo cáo chiến thuật. Bây giờ Hà An nhấn mạnh lần nữa, thuật sĩ càng thấm sâu hơn. Mana Quân Mạc Tiếu cần trong một trận chiến tuyệt đối không ít hơn những nghề khác, ngược lại còn tốn nhiều hơn. Bởi vì sát thương của Quân Mạc Tiếu không chỉ thấp vì dùng kỹ năng cấp thấp, mà còn vì chỉ số công kích của vũ khí không cao.
Bình thường kỹ năng cấp thấp hao ít mana, kỹ năng cấp cao hao nhiều mana, đây là một mối tương quan cân bằng. Nhưng vì sát thương vũ khí đánh ra thấp, dẫn đến việc phải tốn thêm một lượng mana bù vào.
Trong trận đấu chuyên nghiệp, nhân vật có thể đem thuốc theo, nhưng rất hạn chế. Chỉ được dùng một lần duy nhất. Bây giờ Quân Mạc Tiếu giết một thuật sĩ máu 1/3 phòng yếu đã đi hết 1/4 MP. Dù giờ hắn nốc bình hồi mana tốt nhất cũng chỉ hồi được 20% là cùng. Chẳng ảnh hưởng mấy đến cục diện hiện tại. Tiếp theo đây, Quân Mạc Tiếu còn phải đối mặt hai tuyển thủ lành lặn máu đầy cây!
“Sao tui lại quên chuyện này chứ!” Thuật sĩ bấy giờ đã sáng ra, tự trách mình, “Biết vậy tui đã tìm cách mài mana chứ không phải đi mài máu Quân Mạc Tiếu rồi...”
“Tụi tui cũng đâu ai để ý, nhưng giờ phát hiện vẫn chưa muộn.” Hà An cười nói.
Lúc trước không để ý, một phần bởi không ai ngờ trận lôi đài có thể chơi khá đến mức này. Dù mana Quân Mạc Tiếu tuột nhanh đến đâu, nhưng thêm một bình mana, hắn có thể dễ dàng xử gọn một tên cạn máu và một đối thủ nữa. Bình thường đây là chỗ quyết định thắng bại trên lôi đài. Đừng nói một chọi ba, hai chọi ba trong giới chuyên nghiệp vẫn rất hiếm gặp.
Chiến đội Vô Cực tuy tất bật chuẩn bị suốt cả tuần, nhưng đừng quên, tuần trước họ xém bị một tuyển thủ Hưng Hân búng một lượt ba người, nên không lường đến tình huống ưu thế nghiêng về đội nhà thế này, thành ra không ai suy xét đến vấn đề pháp lực của Quân Mạc Tiếu.
Đến khi thuật sĩ K.O hai đứa, vào đến hiệp ba solo với Quân Mạc Tiếu, Hà An mới chợt nghĩ ra.
Trận đấu đã bắt đầu, Hà An lương thiện không nhắc bài thuật sĩ. Theo gã thấy, mana của Quân Mạc Tiếu không đủ cân hai đứa sau là cái chắc. Leopord rút được bao nhiêu thì rút thôi! Cuối cùng kéo tuột 1/4 thanh mana của Quân Mạc Tiếu, cũng tương đương một bình mana loại tốt, đã khá mỹ mãn rồi, nên Hà An mới cười tự tin là vậy.
Tuyển thủ khí công sư bắt đầu vào trận, nhân vật nhanh chóng xuất hiện ở vị trí chiến đấu. Hắn đã bàn bạc xong với Hà An. Ván của hắn không cần thắng, nhưng phải cố mài mana Quân Mạc Tiếu ra bã. Tất nhiên, tranh thủ được thêm chút máu càng tuyệt nữa.
Ván đấu thứ tư bắt đầu.
Nhân vật Thiên Nộ của khí công sư vừa vào trận đã tích cực tấn công. Bởi tùy theo nghề nghiệp, MP và HP nhân vật qua mỗi phút sẽ được hồi theo tỷ lệ nhất định. Trong lúc nghỉ chờ hiệp mới, sẽ reset các loại debuff/buff hiệp trước, ngoài ra các trạng thái khác của nhân vật sẽ được giữ nguyên hiện trạng, không hồi chỉ số. Khi trận đấu mới vừa bắt đầu, tất cả lại hoạt động như bình thường.
Hà An là người cẩn thận, trong lúc dặn dò khí công sư cũng tính cả chuyện này. Thực ra máu mana tự hồi rất ít, cơ hồ không đáng kể, bem nhau mà đợi tự hồi thì tuyệt đối chịu không nổi. Nhưng Hà An sợ đối thủ chơi hèn giả chết không đánh, nhây một hai ba tiếng quyết đợi mana hồi tới lúc thấy đủ mới thôi...
Thiên Nộ lao lên.
Hà An quan sát động tĩnh của Quân Mạc Tiếu từ góc nhìn khán giả, phát hiện Quân Mạc Tiếu cũng xông tới, không trốn tránh sử dụng phương pháp đê hèn kia, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Trận đấu đã bắt đầu, Hà An sẽ không nhắc khí công sư, yên lặng đứng xem thi đấu.
Xét cự ly công kích, nghề khí công sư chỉ vào tầm trung, không có kỹ năng đánh xa như thiện xạ. Nên khi hắn và Quân Mạc Tiếu chạm mặt, người ra đòn đầu tiên tất nhiên không phải hắn, mà là Quân Mạc Tiếu.
Nếu lúc trước gặp đối thủ như vậy, khí công sư sẽ thấy hơi bực trong mình, nhưng bây giờ lại trở thành niềm vui bất ngờ dành cho hắn. Đánh xa thì xác suất trúng mục tiêu thấp hơn nhiều. Nếu Quân Mạc Tiếu lợi dụng khoảng cách tấn công, mình cứ đứng yên làm bộ không lên được, mời hàng cho hắn bắn tới cạn mana mới thôi.
Khí công sư quyết định xong xuôi, thấy bóng Quân Mạc Tiếu thấp thoáng xa xa, rồi đến gần, gần hơn nữa, rốt cuộc quả nhiên ra tay bắn phát mở màn trước.
Nhưng khí công sư cóc vui.
Đoàng! Đoàng đoàng! Đoàng đoàng!
Tiếng súng liên thanh nối nhau, lại toàn ngắt quãng hai tiếng, tức là Quân Mạc Tiếu chỉ đang đánh thường thôi, mà đánh chay thì sao tốn mana được chứ!
Tuyển thủ khí công sư giả vờ điều khiển Thiên Nộ tránh né, kết quả Quân Mạc Tiếu vẫn tiếp tục tỉa chay “đoàng đoàng” mấy phát liền.
Mịe, săn thỏ hả cha nội!
Khí công sư tức giận. Súng của Quân Mạc Tiếu thuộc loại súng trường, chỉ bắn được hai phát là tối đa. Bấy giờ Quân Mạc Tiếu đứng tạo dáng đằng xa xa, súng vác trên vai, lâu lâu ung dung nã hai phát, cứ như đang đi săn không bằng.
Nhưng câu giờ kiểu này không phải là tạo điều kiện cho hắn hồi mana sao? Tuyển thủ khí công sư biết âm mưu mình phá sản, chỉ đành tiến lên trước. Nhưng hắn đi lại từ tốn, chỉ cần Quân Mạc Tiếu xài skill sẽ lập tức giả bộ “ây da bắn rát quá làm sao lên đây” để người kia dập thêm chục skill nữa.
Vì vậy Thiên Nộ loạng choạng chạy lên, Quân Mạc Tiếu dường như không có hứng thú thả diều, cũng lập tức kéo gần khoảng cách.
Skill, skill tới đây mau!
Khí công sư hét thầm trong lòng, khoảng cách này có đủ loại skill cho bây thoải mái lựa!
Dưới ảnh hưởng của thứ tâm lý hoàn toàn lệch lạc này, khoảng cách hai bên càng lúc càng gần, càng gần... Gần đến mức cả người xem bắt đầu há hốc mồm.
Móa! Thằng Thiên Nộ bị ngu à? Cự ly như vầy khí công sư còn chưa tấn công? Định xông lên vật tay đôi với Quân Mạc Tiếu sao?
Nghề khí công sư tất nhiên cận chiến được, nhưng không mấy xuất sắc. Mà Quân Mạc Tiếu dù có thể tấn công xa, nhưng ban nãy nhìn hắn diệt gọn thuật sĩ Leopord tạo cho người xem cảm giác tán nhân đánh cận chiến cực kỳ kinh khủng. Bây giờ, Thiên Nộ đã vào khoảng cách khí công sư có thể ra tay, vậy mà vẫn cứ uốn éo ở đó như chờ bị đập, thằng này... chẳng lẽ bán độ cho Hưng Hân rồi?
/1726
|