Edit: Kha | Beta: Na
Tuyển thủ Vô Cực tiếp thu kinh nghiệm từ ván trước, không cẩn thận quá mức như lúc bắt đầu nữa. Gã quyết định chơi liều để giành được ưu thế vượt trội.
Quân Mạc Tiếu đến gần rất nhanh?
Tất nhiên, gã có ngăn đâu mà đòi không nhanh, gã cố ý để Quân Mạc Tiếu lại gần thêm chút nữa. Đợi đến khi khoảng cách đạt được như ý, gã sẽ lập tức thay đổi nhịp đấu, đánh cho đối phương trở tay không kịp.
Mặt khác, gã không quan tâm chuyện Quân Mạc Tiếu vừa áp sát vừa tấn công lắm. Cho dù tên nọ không tấn công kiềm chân gã, gã cũng sẽ không vội đánh tên nọ văng xa.
Thuật sĩ Vô Cực dán chặt mắt vào Quân Mạc Tiếu, mỗi một bước tiến của tên nọ đều khiến gã cảm giác mình cách lý tưởng ngày càng gần.
Chắc được rồi nhỉ?
Quân Mạc Tiếu và Leopold rốt cuộc cũng bước đến khoảng cách mà thuật sĩ hài lòng.
Khoảng cách này giúp gã dễ dàng tiến công lùi thủ, đối phương muốn tránh kỹ năng cũng khó.
Thuật Trói Buộc trước nào.
Thuật sĩ chờ mong giờ phút này đã lâu, kế hoạch cũng bày sẵn rồi, ra chiêu liền tay không cần suy nghĩ. Gã bấm chiêu, chờ Thuật Trói Buộc phóng ra, thì chợt nghe một tiếng súng vang to.
Xui quá…
Thuật sĩ nhìn họng súng của Quân Mạc Tiếu tóe lửa, bực bội rủa thầm.
Đó chỉ là một đòn tấn công thông thường, nhưng nó lại bắn trúng ngay lúc gã đang phóng kỹ năng, cắt ngang quá trình làm phép của gã.
Khả năng khống chế của thuật sĩ vốn rất khủng bố, người bị trúng chiêu thường sẽ bị hạn chế trong mấy giây. Chứ nếu ra chiêu mà còn nhẹ nhàng thì cũng biến thái quá rồi. Cho nên thuật sĩ cần phải đọc phép hoặc tạo dáng trước khi làm phép, khó mà giống những nghề cận chiến chỉ cần giơ tay nhấc chân là quất tới bến như nhà quyền pháp hay kiếm khách thuộc hệ Vật Lộn.
Lại học hỏi kinh nghiệm thêm lần nữa, tuyển thủ thuật sĩ quyết định từ bỏ chuyện ngâm phép. Những bùa chú không bị cắt ngang còn lại tuy thời gian ra chiêu hơi chậm, nhưng ít ra chúng có thể vừa đọc vừa di chuyển.
Không đợi gã kịp thao tác xong, súng lại âm vang lần nữa, không phải một tiếng mà là một tràng dài liên tục. Quân Mạc Tiếu chơi luôn một phát Súng Nóng Xoay, đạn nối thành một đường khó lòng né tránh. Thuật sĩ nọ làm sao còn rảnh tay để hoàn thành kỹ năng?
Trốn trốn nữa trốn mãi......
Thuật sĩ liên tục điều chỉnh vị trí của Leopold, né tránh chuỗi đạn liên tục từ Súng Nòng Xoay. Gã luống cuống tay chân thao tác trông vô cùng chật vật.
Cách kiểm soát kỹ năng của đối phương tốt quá thì phải? Dường như chả lãng phí phát nào của chiêu liên kích Súng Nòng Xoay này, trình độ có vẻ trên cơ đội trưởng Ngũ Thần của họ.
Chuyện càng bất ngờ còn ở phía sau. Viên đạn cuối cùng của Súng Nòng Xoay vừa rời nòng, Quân Mạc Tiếu đã đổi ngay hình thái Ô Thiên Cơ thực hiện kỹ năng tiếp theo. Thuật sĩ nọ vô cũng quen thuộc kỹ năng này: Mũi Tên Nguyền Rủa.
Quả cầu sáng màu đen lập tức ngưng tụ, thuật sĩ còn chả để ý nó có được tích lực hay không. Bởi trong mắt gã, gã vừa thoát khỏi màn nã đạn liên tục của Súng Nòng Xoay, mưa tên ào ạt kia đã chợt ập đến.
Tuy những mũi tên màu đen này không nhanh bằng đạn của Súng Nòng Xoay, nhưng nó nối tiếp chặt chẽ chẳng hề thua kém đạn súng. Mà khoảng cách bây giờ giữa cả hai cũng không đủ thời gian cho gã “lấy tên trị tên” nữa.
Thôi xác định.
Thuật sĩ đã nhận ra rồi.
Vốn dĩ gã định đẩy Quân Mạc Tiếu vào tình cảnh khó khăn vì khoảng cách quá gần, vậy mà vào phút chót, người rơi vào hoàn cảnh này trước lại là gã?
Từ Súng Nòng Xoay cho đến Mũi Tên Nguyền Rủa, tất cả đều vì khoảng cách mà khiến gã phóng tránh bất lực.
Nên lùi trước? Hay vừa né vừa phản công?
Lúc này, thuật sĩ những tưởng mọi chuyện đã đâu vào đấy lại lừng chừng lựa chọn.
Nhưng Mũi Tên Nguyền Rủa lại lao tới không hề do dự. Sau khi quả cầu sáng nổ tung, nhân vật chấm dứt tạo hình ra chiêu. Cùng với những mũi tên đang bay vun vút, tốc độ của Quân Mạc Tiếu cũng không hề chậm, hắn lao theo chúng như thể muốn gấp gút chạy đến trước mặt Leopold.
Không ổn.
Thuật sĩ không lừng chừng nữa, gã phải giữ khoảng cách với Quân Mạc Tiếu, vì thế gã vừa cho Leopold né tránh vừa lùi về sau.Đoàng!
Tên nguyền rủa còn chưa dứt, Quân Mạc Tiếu đã bồi thêm phát súng nữa.
Xen lẫn giữa những mũi tên là đạn bay tới…
Ngoài tán nhân thì còn thằng nào solo chơi được trò này, thuật sĩ bất cẩn bị trúng đạn. Leopold bị trúng đạn nên thoáng tê cứng người, tiếp đó lại bị dính thêm vài mũi tên nữa. Đây chỉ là những kỹ năng cấp thấp, Ô Thiên Cơ trong tay Quân Mạc Tiếu cũng có lực sát thương thấp, thương tổn quả thật không cao. Nhưng nó lại có thể đả kích nặng nề đến lòng tự tin của tuyển thủ thuật sĩ.
Một trận trước đó còn thuận buồm xuôi gió, y theo kế hoạch.
Lại một trận tự do bùng cháy mà xoay chuyển ngoạn mục.
Trong quãng đời theo Vinh Quang của gã, hôm nay có lẽ là lần gã thể hiện hoàn mỹ nhất, gã tin mình đang trong trạng thái đỉnh cao. Nên dù đối mặt một đối thủ Diệp Thu nửa thật nửa giả, gã vẫn không lùi bước, không dè dặt, gã dốc hết can đảm cà màu lót đường cho đồng đội phía sau.
Thế mà hiện tại, gã rơi vào cảnh bị động, hoàn cảnh ức chế này làm gã bất an. Khác xa trận đấu trước đó cùng Một Tấc Tro.
Trận đấu đó gã bị Một Tấc Tro tiếp cận bất ngờ, thoáng bị động chỉ là chuyện bình thường. Thế nhưng trận này, Quân Mạc Tiếu chạy từ xa tới, thẳng mặt đẩy gã vào tình thế mất kiểm soát. Mà đây lại là tình thế gã đã tỉ mỉ cài trước. Bây giờ gã bảo mình cố ý thả Quân Mạc Tiếu đến gần để dạy cho hắn ta một bài học, ai sẽ tin nữa?
Khoảng cách càng gần càng nguy hiểm chứng tỏ chính gã đã dẫn sói vào nhà mất rồi.
“Thuật phân thân”
Trên kênh chung trong trận đấu đột nhiên xuất hiện một dòng chữ. Công kích dày đặc như thế, vậy mà Quân Mạc Tiếu còn có thời gian gõ chữ.
Ba chữ nọ xuất hiện lại hù thuật sĩ sợ hết hồn. Thuật Phân Thân đủ để rút ngắn khoảng cách hiện tại của cả hai. Tất nhiên tán nhân chắc chắn sẽ có kỹ năng ninja cấp thấp dưới 20 này.
Thuật sĩ tuyển thủ cuống quít xoay góc nhìn quanh, nào ngờ trong chớp mắt Leopold chuyển góc, tất cả khán giả cùng nhìn thấy Quân Mạc Tiếu sử dụng Thuật Phân Thân ngay lúc này.
Đê tiện vãi nồi!
Khán giả ngồi thấp thỏm. Dám khai tên kỹ năng quấy nhiễu đối thủ, chú mày tưởng mình là Hoàng Thiếu Thiên chắc?
Đồng chí Vô Cực cũng không nên thế chứ! Người ta chỉ báo tên kỹ năng troll chú thôi, đáng ra chú nên chú ý hành động của hắn, Thuật Phân Thân có thể thấy được mà. Chú ngó trái ngó phải chi vậy hả?
Suy nghĩ này có hơi độc đoán.
Leopold bị Quân Mạc Tiếu tấn công liên tục, bối rối đến mức phớt lờ hành động của Quân Mạc Tiếu cũng là chuyện dễ hiểu. Lúc này gã nhìn thấy Quân Mạc Tiếu hô hào như thế, tất nhiên sẽ lo lắng gặp phải ảnh phân thân của Quân Mạc Tiếu ở trước mặt.
Đợi đến khi gã phát hiện xung quanh mình không có ai, thì ai đó đã đến thật rồi.
Long Nha, Thiên Kích, Liên Chớp, Lạc Hoa Chưởng......
Diệp Tu chỉ dùng một đầu ngón tay cũng có thể thành thạo đánh ra bộ kỹ năng của pháp sư chiến đấu. Có điều phía sau Lạc Hoa Chưởng mới chính là điểm đặc sắc của tán nhân. Leopold vừa bị một chưởng đánh bay liền ăn tiếp một nhát kiếm, tiếp đó gã bị chết cứng ở trên không, một sóng kiếm xoay tròn quanh gã. Đó là kỹ năng của ma kiếm sĩ: Liệt Ba Trảm.
Mà đón tấn công sau Liệt Ba Trảm cũng đã được chuẩn bị sẵn.
24 nghề, 120 kỹ năng cấp thấp được Quân Mạc Tay đánh liền tay, khiến cho ai nấy đều thán phục. Dường như mọi người đã quên mất kết quả trận đấu, lúc này, trong lòng họ chỉ nghĩ đến một điều: Đậu má, hóa ra có thể như thế à?
Những bộ combo mà người chơi chưa từng gặp liên tục được Quân Mạc Tiếu thi triển, làm cả bọn cảm thấy thú vị và mới mẻ hết sức. Tiếp đó họ lại mong được chứng kiến nhiều skill đa dạng hơn nữa. Mãi đến khi thanh máu của Leopold đổi màu, mọi người mới nhớ về trận đấu.
Đây là trận đấu, hai đối thủ đang phân thắng bại, mà hiện tại thanh máu của Leopold đã chuyển sang màu đỏ, gã sắp thua rồi, ý hóa ra còn có thể chơi combo thế nữa?
Cả đám lại mất tập trung…
So ra, nhữg tuyển thủ Vô Cực không đến mức như thế. Bọn họ coi trọng kết quả trận đấu hơn, nó liên quan đến chiến đội và tương lai mai sau của họ. Cảnh tượng có hoành tránh thế nào cũng không thể nào quên được ảnh hưởng của nó đến mỗi cá nhân.
Sắp thua rồi…
Ai cũng cảm thấy mọi chuyện đã xác định.
Quân Mạc Tiếu thành công áp sát, thể hiện sự tấn công dai dẳng của một tán nhân. Nhưng số liệu liên kích trên hệ thống lại có vài chỗ gián đoạn, đó là những liên kích mà hệ thống không thừa nhận. Mà đối với người chơi, những “ngụy liên” này là do người chơi không thể tránh hoặc phòng thủ trong một vài tình huống thực tế. Chúng còn đáng sợ hơn liên kích trong thực chiến. Bởi liên kích có thể bùng cháy cắt ngang, còn ngụy liên phải dựa vào đối thủ không phản ứng kịp mới có thể nối tiếp công kích.
Tuyển thủ Vô Cực tiếp thu kinh nghiệm từ ván trước, không cẩn thận quá mức như lúc bắt đầu nữa. Gã quyết định chơi liều để giành được ưu thế vượt trội.
Quân Mạc Tiếu đến gần rất nhanh?
Tất nhiên, gã có ngăn đâu mà đòi không nhanh, gã cố ý để Quân Mạc Tiếu lại gần thêm chút nữa. Đợi đến khi khoảng cách đạt được như ý, gã sẽ lập tức thay đổi nhịp đấu, đánh cho đối phương trở tay không kịp.
Mặt khác, gã không quan tâm chuyện Quân Mạc Tiếu vừa áp sát vừa tấn công lắm. Cho dù tên nọ không tấn công kiềm chân gã, gã cũng sẽ không vội đánh tên nọ văng xa.
Thuật sĩ Vô Cực dán chặt mắt vào Quân Mạc Tiếu, mỗi một bước tiến của tên nọ đều khiến gã cảm giác mình cách lý tưởng ngày càng gần.
Chắc được rồi nhỉ?
Quân Mạc Tiếu và Leopold rốt cuộc cũng bước đến khoảng cách mà thuật sĩ hài lòng.
Khoảng cách này giúp gã dễ dàng tiến công lùi thủ, đối phương muốn tránh kỹ năng cũng khó.
Thuật Trói Buộc trước nào.
Thuật sĩ chờ mong giờ phút này đã lâu, kế hoạch cũng bày sẵn rồi, ra chiêu liền tay không cần suy nghĩ. Gã bấm chiêu, chờ Thuật Trói Buộc phóng ra, thì chợt nghe một tiếng súng vang to.
Xui quá…
Thuật sĩ nhìn họng súng của Quân Mạc Tiếu tóe lửa, bực bội rủa thầm.
Đó chỉ là một đòn tấn công thông thường, nhưng nó lại bắn trúng ngay lúc gã đang phóng kỹ năng, cắt ngang quá trình làm phép của gã.
Khả năng khống chế của thuật sĩ vốn rất khủng bố, người bị trúng chiêu thường sẽ bị hạn chế trong mấy giây. Chứ nếu ra chiêu mà còn nhẹ nhàng thì cũng biến thái quá rồi. Cho nên thuật sĩ cần phải đọc phép hoặc tạo dáng trước khi làm phép, khó mà giống những nghề cận chiến chỉ cần giơ tay nhấc chân là quất tới bến như nhà quyền pháp hay kiếm khách thuộc hệ Vật Lộn.
Lại học hỏi kinh nghiệm thêm lần nữa, tuyển thủ thuật sĩ quyết định từ bỏ chuyện ngâm phép. Những bùa chú không bị cắt ngang còn lại tuy thời gian ra chiêu hơi chậm, nhưng ít ra chúng có thể vừa đọc vừa di chuyển.
Không đợi gã kịp thao tác xong, súng lại âm vang lần nữa, không phải một tiếng mà là một tràng dài liên tục. Quân Mạc Tiếu chơi luôn một phát Súng Nóng Xoay, đạn nối thành một đường khó lòng né tránh. Thuật sĩ nọ làm sao còn rảnh tay để hoàn thành kỹ năng?
Trốn trốn nữa trốn mãi......
Thuật sĩ liên tục điều chỉnh vị trí của Leopold, né tránh chuỗi đạn liên tục từ Súng Nòng Xoay. Gã luống cuống tay chân thao tác trông vô cùng chật vật.
Cách kiểm soát kỹ năng của đối phương tốt quá thì phải? Dường như chả lãng phí phát nào của chiêu liên kích Súng Nòng Xoay này, trình độ có vẻ trên cơ đội trưởng Ngũ Thần của họ.
Chuyện càng bất ngờ còn ở phía sau. Viên đạn cuối cùng của Súng Nòng Xoay vừa rời nòng, Quân Mạc Tiếu đã đổi ngay hình thái Ô Thiên Cơ thực hiện kỹ năng tiếp theo. Thuật sĩ nọ vô cũng quen thuộc kỹ năng này: Mũi Tên Nguyền Rủa.
Quả cầu sáng màu đen lập tức ngưng tụ, thuật sĩ còn chả để ý nó có được tích lực hay không. Bởi trong mắt gã, gã vừa thoát khỏi màn nã đạn liên tục của Súng Nòng Xoay, mưa tên ào ạt kia đã chợt ập đến.
Tuy những mũi tên màu đen này không nhanh bằng đạn của Súng Nòng Xoay, nhưng nó nối tiếp chặt chẽ chẳng hề thua kém đạn súng. Mà khoảng cách bây giờ giữa cả hai cũng không đủ thời gian cho gã “lấy tên trị tên” nữa.
Thôi xác định.
Thuật sĩ đã nhận ra rồi.
Vốn dĩ gã định đẩy Quân Mạc Tiếu vào tình cảnh khó khăn vì khoảng cách quá gần, vậy mà vào phút chót, người rơi vào hoàn cảnh này trước lại là gã?
Từ Súng Nòng Xoay cho đến Mũi Tên Nguyền Rủa, tất cả đều vì khoảng cách mà khiến gã phóng tránh bất lực.
Nên lùi trước? Hay vừa né vừa phản công?
Lúc này, thuật sĩ những tưởng mọi chuyện đã đâu vào đấy lại lừng chừng lựa chọn.
Nhưng Mũi Tên Nguyền Rủa lại lao tới không hề do dự. Sau khi quả cầu sáng nổ tung, nhân vật chấm dứt tạo hình ra chiêu. Cùng với những mũi tên đang bay vun vút, tốc độ của Quân Mạc Tiếu cũng không hề chậm, hắn lao theo chúng như thể muốn gấp gút chạy đến trước mặt Leopold.
Không ổn.
Thuật sĩ không lừng chừng nữa, gã phải giữ khoảng cách với Quân Mạc Tiếu, vì thế gã vừa cho Leopold né tránh vừa lùi về sau.Đoàng!
Tên nguyền rủa còn chưa dứt, Quân Mạc Tiếu đã bồi thêm phát súng nữa.
Xen lẫn giữa những mũi tên là đạn bay tới…
Ngoài tán nhân thì còn thằng nào solo chơi được trò này, thuật sĩ bất cẩn bị trúng đạn. Leopold bị trúng đạn nên thoáng tê cứng người, tiếp đó lại bị dính thêm vài mũi tên nữa. Đây chỉ là những kỹ năng cấp thấp, Ô Thiên Cơ trong tay Quân Mạc Tiếu cũng có lực sát thương thấp, thương tổn quả thật không cao. Nhưng nó lại có thể đả kích nặng nề đến lòng tự tin của tuyển thủ thuật sĩ.
Một trận trước đó còn thuận buồm xuôi gió, y theo kế hoạch.
Lại một trận tự do bùng cháy mà xoay chuyển ngoạn mục.
Trong quãng đời theo Vinh Quang của gã, hôm nay có lẽ là lần gã thể hiện hoàn mỹ nhất, gã tin mình đang trong trạng thái đỉnh cao. Nên dù đối mặt một đối thủ Diệp Thu nửa thật nửa giả, gã vẫn không lùi bước, không dè dặt, gã dốc hết can đảm cà màu lót đường cho đồng đội phía sau.
Thế mà hiện tại, gã rơi vào cảnh bị động, hoàn cảnh ức chế này làm gã bất an. Khác xa trận đấu trước đó cùng Một Tấc Tro.
Trận đấu đó gã bị Một Tấc Tro tiếp cận bất ngờ, thoáng bị động chỉ là chuyện bình thường. Thế nhưng trận này, Quân Mạc Tiếu chạy từ xa tới, thẳng mặt đẩy gã vào tình thế mất kiểm soát. Mà đây lại là tình thế gã đã tỉ mỉ cài trước. Bây giờ gã bảo mình cố ý thả Quân Mạc Tiếu đến gần để dạy cho hắn ta một bài học, ai sẽ tin nữa?
Khoảng cách càng gần càng nguy hiểm chứng tỏ chính gã đã dẫn sói vào nhà mất rồi.
“Thuật phân thân”
Trên kênh chung trong trận đấu đột nhiên xuất hiện một dòng chữ. Công kích dày đặc như thế, vậy mà Quân Mạc Tiếu còn có thời gian gõ chữ.
Ba chữ nọ xuất hiện lại hù thuật sĩ sợ hết hồn. Thuật Phân Thân đủ để rút ngắn khoảng cách hiện tại của cả hai. Tất nhiên tán nhân chắc chắn sẽ có kỹ năng ninja cấp thấp dưới 20 này.
Thuật sĩ tuyển thủ cuống quít xoay góc nhìn quanh, nào ngờ trong chớp mắt Leopold chuyển góc, tất cả khán giả cùng nhìn thấy Quân Mạc Tiếu sử dụng Thuật Phân Thân ngay lúc này.
Đê tiện vãi nồi!
Khán giả ngồi thấp thỏm. Dám khai tên kỹ năng quấy nhiễu đối thủ, chú mày tưởng mình là Hoàng Thiếu Thiên chắc?
Đồng chí Vô Cực cũng không nên thế chứ! Người ta chỉ báo tên kỹ năng troll chú thôi, đáng ra chú nên chú ý hành động của hắn, Thuật Phân Thân có thể thấy được mà. Chú ngó trái ngó phải chi vậy hả?
Suy nghĩ này có hơi độc đoán.
Leopold bị Quân Mạc Tiếu tấn công liên tục, bối rối đến mức phớt lờ hành động của Quân Mạc Tiếu cũng là chuyện dễ hiểu. Lúc này gã nhìn thấy Quân Mạc Tiếu hô hào như thế, tất nhiên sẽ lo lắng gặp phải ảnh phân thân của Quân Mạc Tiếu ở trước mặt.
Đợi đến khi gã phát hiện xung quanh mình không có ai, thì ai đó đã đến thật rồi.
Long Nha, Thiên Kích, Liên Chớp, Lạc Hoa Chưởng......
Diệp Tu chỉ dùng một đầu ngón tay cũng có thể thành thạo đánh ra bộ kỹ năng của pháp sư chiến đấu. Có điều phía sau Lạc Hoa Chưởng mới chính là điểm đặc sắc của tán nhân. Leopold vừa bị một chưởng đánh bay liền ăn tiếp một nhát kiếm, tiếp đó gã bị chết cứng ở trên không, một sóng kiếm xoay tròn quanh gã. Đó là kỹ năng của ma kiếm sĩ: Liệt Ba Trảm.
Mà đón tấn công sau Liệt Ba Trảm cũng đã được chuẩn bị sẵn.
24 nghề, 120 kỹ năng cấp thấp được Quân Mạc Tay đánh liền tay, khiến cho ai nấy đều thán phục. Dường như mọi người đã quên mất kết quả trận đấu, lúc này, trong lòng họ chỉ nghĩ đến một điều: Đậu má, hóa ra có thể như thế à?
Những bộ combo mà người chơi chưa từng gặp liên tục được Quân Mạc Tiếu thi triển, làm cả bọn cảm thấy thú vị và mới mẻ hết sức. Tiếp đó họ lại mong được chứng kiến nhiều skill đa dạng hơn nữa. Mãi đến khi thanh máu của Leopold đổi màu, mọi người mới nhớ về trận đấu.
Đây là trận đấu, hai đối thủ đang phân thắng bại, mà hiện tại thanh máu của Leopold đã chuyển sang màu đỏ, gã sắp thua rồi, ý hóa ra còn có thể chơi combo thế nữa?
Cả đám lại mất tập trung…
So ra, nhữg tuyển thủ Vô Cực không đến mức như thế. Bọn họ coi trọng kết quả trận đấu hơn, nó liên quan đến chiến đội và tương lai mai sau của họ. Cảnh tượng có hoành tránh thế nào cũng không thể nào quên được ảnh hưởng của nó đến mỗi cá nhân.
Sắp thua rồi…
Ai cũng cảm thấy mọi chuyện đã xác định.
Quân Mạc Tiếu thành công áp sát, thể hiện sự tấn công dai dẳng của một tán nhân. Nhưng số liệu liên kích trên hệ thống lại có vài chỗ gián đoạn, đó là những liên kích mà hệ thống không thừa nhận. Mà đối với người chơi, những “ngụy liên” này là do người chơi không thể tránh hoặc phòng thủ trong một vài tình huống thực tế. Chúng còn đáng sợ hơn liên kích trong thực chiến. Bởi liên kích có thể bùng cháy cắt ngang, còn ngụy liên phải dựa vào đối thủ không phản ứng kịp mới có thể nối tiếp công kích.
/1726
|