Toàn bộ mục sư đều đã ngã hết ra đất.
Lần này, trong đoàn có tất cả ba mục sư phối hợp cướp BOSS với Trai Ngầu Cầu Bại, nhưng không ngờ chỉ sau hàng loạt công kích trăm hoa rực rỡ, cả ba người cùng dắt tay nhau về miền cực lạc.
Tất cả mọi người đều không thể tin nổi, chỉ là lúc này đội quân đang kêu gào: “buff tao, buff tao” kia khi nhìn lại cột máu của mình, mới phát hiện bọn họ chẳng qua chỉ mất có tí huyết mà thôi. Vết thương nhẹ hều như thế, khả năng chỉ do lúc chạy trốn không cẩn thận, bị công kích xẹt qua một chút.
Rất hiển nhiên, mấy công kích này đều nhắm thẳng vào các mục sư, nhưng lại tạo ra hiệu ứng ánh sáng, khiến mọi người thấy như toàn quân bị diệt. Trong lúc vô cùng hoảng sợ mới tạo thành tình hình hỗn loạn vậy.
Giờ bình tĩnh lại, mọi người mới nhìn thấy chuyên gia đạn dược vẫn đang lẫn trong đám người. Lúc trước khi hắn chuyển người đứng dậy, một tay súng một tay lựu đạn, lửa văng tung tóe, tiếng nổ ầm vang. Khiến ai cũng đều thấy như mình bị công kích trúng, cả đám thoáng chốc rối loạn, mới bị tên này thoải mái giết được.
“Làm cái đách gì thế? Mất mặt quá.” Hội trưởng Tưởng Du của Mưu Đồ Bá Đạo dù không có mặt, nhưng chuyện của BOSS luôn được gã quan tâm hàng đầu, đương nhiên cũng theo dõi sít sao trận này. Vừa thấy cả đội tinh anh lại bị một người đập cho tơi bời, gã mặc dù thầm kinh hãi về sự lợi hại của đối phương, nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh quát lên, giúp quân mình ổn định lại.
Thế nhưng ba mục sư đều đã tèo, Tưởng Du không nhìn thấy, cũng bởi không ở ngay đó nên không thể quan sát toàn diện được. Đến lúc xem kỹ lại mới thình lình phát hiện được, chợt thấy kinh sợ. Trong lúc mọi người còn đang hoảng hốt tại sao tất cả mục sư đều lăn ra, thì một hội trưởng như Tưởng Du đã nhanh chóng thấy ngay vấn đề then chốt, mục sư tèo hết thì sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới Trai Ngầu Cầu Bại.
Đúng vậy!
Với một kỵ sĩ đang đối đầu trực tiếp với siêu BOSS hoang dã cấp 70 mà nói, thì ba mục sư còn lâu mới đủ. Đây chỉ là đội ngũ đầu tiên, Tưởng Du còn đang chuẩn bị tiến hành triệu tập thành viên để tiếp viện, nào ngờ đã thấy cả ba đều đo đất. Trong khoảnh khắc bị “hổng” này, Trai Ngầu Cầu Bại ở phía trước còn trụ được không? Hắn đâu chỉ phải đối mặt với công kích của BOSS thôi đâu, hai nhà kia chắc chắn cũng sẽ thừa cơ mà giậu đổ bìm leo nha.
Tưởng Du đảo mắt, kệ mẹ đội ngũ đang loạn cào cào kia, mà vội vàng quan sát tình hình cướp BOSS ở phía trước. Đồng thời ra chỉ thị trên kênh công hội, tập hợp đội ngũ thứ hai lên chi viện.
Bên phía BOSS, tình hình của Trai Ngầu Cầu Bại quả nhiên không lạc quan tí nào.
Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ đã rút đao, hai vị kị sĩ của Luân Hồi và Bách Hoa Cốc cũng chuyển hướng kiếm, bất ngờ là không phải chỉa về phía BOSS, mà về kẻ đã cướp được thù hận của BOSS trước, Trai Ngầu Cầu Bại.
Trai Ngầu Cầu Bại một mình xông pha giữa muôn trùng vây. Ngoại trừ “chết chắc”, Tưởng Du cũng không nghĩ ra được kết cục nào khác.
Lưỡi đao của Lãng Duệ lóe lên sắc lạnh, phút chốc tỏa bung ra tựa những sợi tơ bạc, từng sợi sợi chói mắt, đan thành một tấm lưới chụp xuống đầu Trai Ngầu Cầu Bại.
Ra tay nhanh nhất vẫn là BOSS, hơn nữa vừa xuất chiêu là kỹ năng khủng nhất của hệ kiếm khách: Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm.
Đây là BOSS hoang dã cấp 70 đó, trong tình huống không có mục sư trợ giúp, thì dù là kỵ sĩ hàng đầu cầm khiên xịn đi đỡ chiêu này cũng chỉ có thể chết mất xác. Huống hồ trang bị của Trai Ngầu Cầu Bại còn khuya mới tới trình độ đó.
Trai Ngầu Cầu Bại không đỡ, hình như hắn cũng phát hiện mục sư nhà mình đã quy tiên hết rồi. Thế nhưng không đỡ, có người có thể sống sót qua đại chiêu của BOSS cấp 70 sao?
Rất nhanh đã có câu trả lời. Trai Ngầu Cầu Bại không dùng khiên đỡ, mà chọn cách né tránh. Lúc này đã nhảy liền mấy bước, Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ tất nhiên là sẽ không để Trai Ngầu Cầu Bại trốn thoát, nên cũng cất bước đuổi theo, hành động còn nhanh hơn Trai Ngầu Cầu Bại.
Nhìn qua thì thấy dù Trai Ngầu Cầu Bại có cố gắng thế nào cũng không thể chạy thoát. Nhưng đúng lúc này có một người từ đâu lao ra, lấy tinh thần tráng sĩ một đi không trở lại dùng thân làm lá chắn chặn trước người Trai Ngầu Cầu Bại. Ánh kiếm của Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm nháy mắt nuốt sống người nọ. Quanh thân người đó vốn còn bao phủ một quầng sáng trắng, phút chốc đã ngã xuống. Giây phút cuối cùng, dường như người nọ còn thoáng giãy dụa, tựa như muốn xoay góc nhìn để ngó Trai Ngầu Cầu Bại một cái…
Thằng cha ngã xuống đó chính là kỵ sĩ của Luân Hồi.
Tên này lao vào không chút sợ hãi nào có phải xả thân cứu người, chẳng qua là vì chút sảy chân mà trở thành khiên thịt. Tên kỵ sĩ này nhìn thấy Trai Ngầu Cầu Bại lâm vào nguy hiểm liền muốn giậu đổ bìm leo, lập tức mở Tinh Thần Kỵ Sĩ, quất tiếp một cái Xung Kích lao đầu tới Trai Ngầu Cầu Bại.
Nào ngờ được Trai Ngầu Cầu Bại lại bình tĩnh chọn cách né tránh công kích của BOSS, lại còn rút lui nhanh như vậy. Kỵ sĩ Xung Kích lao đến, thì Trai Ngầu Cầu Bại đã lùi khỏi chỗ đó. Lúc này kỵ sĩ mới kinh hãi muốn đổi hướng nhưng không còn kịp, ánh đao của BOSS đã cuốn gã vào, khiến gã cứ vậy mà trở thành khiên thịt, thành công cứu được Trai Ngầu Cầu Bại.
Kỵ sĩ của Luân Hồi đã về chốn “luân hồi” rồi, vậy còn kỵ sĩ của Bách Hoa Cốc đang ở đâu? Đúng lúc này, một chiêu Khiêu Khích được ném ra nhẹ nhàng. Đây là một kỹ năng tăng ảnh hưởng gấp đôi đối với Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ, nháy mắt đã hút được thù hận của nó. Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ lập tức xoay người, chỉa kiếm mang theo sát ý lao tới kỵ sĩ của Bách Hoa Cốc.
Đội hình Bách Hoa Cốc bên này đã ổn định, tên kỵ sĩ này thoải mái ứng đối không chút lo lắng. Hắn đoán chắc chắn, lúc này Trai Ngầu Cầu Bại sẽ không dám dùng Khiêu Khích đè lên Khiêu Khích của hắn. Đùa gì vậy, hiện giờ Mưu Đồ Bá Đạo một mục sư cũng không có, mà dám Khiêu Khích BOSS à, muốn chết sao?
Kết quả, khi Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ mới chạy tới hắn được nửa đường, đột nhiên xoay người, dí ngược Trai Ngầu Cầu Bại.
Kỵ sĩ Bách Hoa Cốc hóa đá, chuyển góc nhìn, liền thấy Trai Ngầu Cầu Bại còn đang giữ tư thế Khiêu Khích.
Thằng này dùng Khiêu Khích!!!
Trong tình hình không có mục sư, địch vây bốn phía, mà hắn lại Khiêu Khích, mẹ nó thật là điếc không sợ súng.
Được, nếu đã muốn chết ông đây sẽ giúp một tay.
Kỵ sĩ Bách Hoa Cốc lạnh lùng quan sát, không vội vã xuất chiêu. Quá nhanh quá nguy hiểm, sẽ có kết cục giống thằng chả của Luân Hồi, chưa hiểu vẹo gì đã tạch.
Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ vọt đến, Trai Ngầu Cầu Bại cũng không thèm tiếp, quay đầu định bỏ chạy. Nhưng vừa xoay người đã bị một tên chặn lại, chính là chuyên gia đạn dược đập tan nát cả tiểu đội của Mưu Đồ Bá Đạo.
“Thằng này rốt cuộc là thằng cờ hó nào?” Tưởng Du cáu tiết. Các công hội lớn cạnh tranh đã nhiều năm, thừa hiểu mỗi nhà có cao thủ át chủ bài nào, thế nhưng chưa từng nghe nói tới chuyên gia đạn dược nick Hoa Nhạt Mê Người này, rốt cuộc là cao thủ ẩn tàng phương nào? Hơn nữa, nhìn hắn vừa mới nhiễu loạn cả đội, chỉ một chiêu đã xử đẹp ba mục sư, lúc này đứng đây, thật sự khiến mọi người kinh hãi.
Đội thứ nhất gồm những ai? Toàn bộ đều là tinh anh của tổng hội Mưu Đồ Bá Đạo, trong game đều thuộc hàng top, vậy mà chỉ một người đã khiến họ rối loạn, đây là trình độ nào? Đừng nói tuyển thủ chuyên nghiệp đó.
Át chủ bài của chiến đội Bách Hoa chính là chuyên gia đạn dược Bách Hoa Liễu Loạn, công hội này trước giờ cũng luôn thừa mứa chuyên gia đạn dược, nhưng trình độ cỡ này… hẳn không còn thuộc phạm vi người chơi bình thường nữa rồi.
Chẳng lẽ là… tuyển thủ chuyên nghiệp thiệt sao trời?
Bách Hoa Cốc nhất định phải thịt được BOSS này nên phái tuyển thủ chuyên nghiệp đến trợ trận?
Tưởng Du không biết mới trước đó, lão đại của hai nhà Bách Hoa Cốc và Luân Hồi cũng ôm nghi ngờ tương tự với Trai Ngầu Cầu Bại phe gã, thực ra mọi người đều như nhau cả thôi.
“Chết đê.” Chuyên gia đạn dược sau khi lạnh lùng phun ra một câu như vậy, hai tay đồng thời phát động, kỹ năng phóng ra cực nhanh, thể hiện một tốc độ tay siêu khủng.
Trai Ngầu Cầu Bại đang bị BOSS Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ dí mông, hiển nhiên không thể từ tốn đối chiến được. Nháy mắt mở ra Tinh Thần Kỵ Sĩ, quất tiếp một chiêu Xung Kích, dựng khiên trước người, vọt thẳng tới đối đầu với công kích của Hoa Nhạt Mê Người.
Hoa Nhạt Mê Người không dám va chạm thẳng với Xung Kích, vội nhảy sang bên cạnh, không ngờ đến Xung Kích của Trai Ngầu Cầu Bại cũng xoay theo.
“Xung Kích Vòng Cung”
Trong đám người chú ý cuộc chiến này có người kinh ngạc hô to, ở đây không có ai là gà, tất cả đều là cao thủ hàng đầu của Thần Chi Lĩnh Vực.
“Ha ha.” Hoa Nhạt Mê Người cười, tựa hồ không thèm để ý tới màn Xung Kích dí theo sát nút kia, bởi hắn nhảy rất nhanh, hơn nữa cũng rất cao.
Thuộc tính nhờ trang bị tăng thêm được hắn lợi dụng hoàn mỹ. Lực nhảy của hắn bộc phát ra hoàn toàn khác biệt với những người bình thường.
Mặc dù dùng đến cả thủ đoạn Xung Kích Vòng Cung, hơn nữa góc độ cũng cực kỳ chuẩn xác, nhưng nhìn qua có lẽ sẽ thất bại. Thế nhưng ngay lúc này, Trai Ngầu Cầu Bại đâm kiếm tới, vung khiên lên, hắn thình lình cũng bay lên không trung.
“Vòng Cung Trên Không!” Lại có người hô lên kinh hãi.
Vòng Cung Trên Không là gì? Nghĩa là Xung Kích Vòng Cung không xoay trên mặt đất, mà hướng lên không trung, này gọi là Vòng Cung Trên Không. Thao tác này thật ra rất dễ dàng, ngay khi ra chiêu Xung Kích thì nhảy lên là được. Hiệu quả hoàn toàn giống Xung Kích Vòng Cung, rất đơn giản, là đánh trúng người cần đánh. Đây chính là loại kĩ năng học thì dễ, làm thì khó, vậy mà hiện tại, Trai Ngầu Cầu Bại dùng Vòng Cung Trên Không rất chuẩn, đập thẳng tới Hoa Nhạt Mê Người.
“Còn chưa đủ đâu.” Hoa Nhạt Mê Người vẫn cười, thuận tay ném ra một quả lựu đạn.
Anh Dũng Xung Kích khi kết hợp với Tinh Thần Kỵ Sĩ sẽ không có gì ngăn được, lựu đạn nổ giữa không trung cũng chỉ gây thương tổn thôi chứ không thể cản lại. Thế nên Trai Ngầu Cầu Bại đang Xung Kích giữa trời kia hiển nhiên cũng không thể tránh. Cả người nháy mắt bị ánh lửa từ vụ nổ nuốt mất, thế nhưng, giữa màn lửa đó, Trai Ngầu Cầu Bại đột nhiên vọt thẳng lên trời, bay còn cao hơn cả Hoa Nhạt Mê Người, khiên chắn phía trước, kiếm bên tay phải vung cao, rồi bỗng rơi xuống, quất thẳng tới Hoa Nhạt Mê Người.
“Đây là cái gì? Anh Dũng Bật Nhảy?” Tiếng hô kinh hãi lại vang lên.
“Đùa mọe gì thế? Sao dùng được vậy???”
Anh Dũng Bật Nhảy không thể nào dùng giữa không trung được, đây chính là thiết lập của kỹ năng, là quy tắc chết, không ai có thể vi phạm thiết lập của hệ thống. Thế nhưng lúc này, Trai Ngầu Cầu Bại lại bất thình lình hành động vi phạm đến nguyên tắc của trò chơi, khiến dân tình đứng xem loạn theo chiều gió.
“Mày là ai?” Hoa Nhạt Mê Người cũng kêu lên.
“Trai Ngầu Cầu Bại!”, Trai Ngầu Cầu Bại quát to một tiếng như đọc thần chú, thân hình đang lao xuống nhanh chóng vung kiếm, đập Hoa Nhạt Mê Người giữa không trung bay vèo xuống, đụng luôn vào Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ.
Lần này, trong đoàn có tất cả ba mục sư phối hợp cướp BOSS với Trai Ngầu Cầu Bại, nhưng không ngờ chỉ sau hàng loạt công kích trăm hoa rực rỡ, cả ba người cùng dắt tay nhau về miền cực lạc.
Tất cả mọi người đều không thể tin nổi, chỉ là lúc này đội quân đang kêu gào: “buff tao, buff tao” kia khi nhìn lại cột máu của mình, mới phát hiện bọn họ chẳng qua chỉ mất có tí huyết mà thôi. Vết thương nhẹ hều như thế, khả năng chỉ do lúc chạy trốn không cẩn thận, bị công kích xẹt qua một chút.
Rất hiển nhiên, mấy công kích này đều nhắm thẳng vào các mục sư, nhưng lại tạo ra hiệu ứng ánh sáng, khiến mọi người thấy như toàn quân bị diệt. Trong lúc vô cùng hoảng sợ mới tạo thành tình hình hỗn loạn vậy.
Giờ bình tĩnh lại, mọi người mới nhìn thấy chuyên gia đạn dược vẫn đang lẫn trong đám người. Lúc trước khi hắn chuyển người đứng dậy, một tay súng một tay lựu đạn, lửa văng tung tóe, tiếng nổ ầm vang. Khiến ai cũng đều thấy như mình bị công kích trúng, cả đám thoáng chốc rối loạn, mới bị tên này thoải mái giết được.
“Làm cái đách gì thế? Mất mặt quá.” Hội trưởng Tưởng Du của Mưu Đồ Bá Đạo dù không có mặt, nhưng chuyện của BOSS luôn được gã quan tâm hàng đầu, đương nhiên cũng theo dõi sít sao trận này. Vừa thấy cả đội tinh anh lại bị một người đập cho tơi bời, gã mặc dù thầm kinh hãi về sự lợi hại của đối phương, nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh quát lên, giúp quân mình ổn định lại.
Thế nhưng ba mục sư đều đã tèo, Tưởng Du không nhìn thấy, cũng bởi không ở ngay đó nên không thể quan sát toàn diện được. Đến lúc xem kỹ lại mới thình lình phát hiện được, chợt thấy kinh sợ. Trong lúc mọi người còn đang hoảng hốt tại sao tất cả mục sư đều lăn ra, thì một hội trưởng như Tưởng Du đã nhanh chóng thấy ngay vấn đề then chốt, mục sư tèo hết thì sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới Trai Ngầu Cầu Bại.
Đúng vậy!
Với một kỵ sĩ đang đối đầu trực tiếp với siêu BOSS hoang dã cấp 70 mà nói, thì ba mục sư còn lâu mới đủ. Đây chỉ là đội ngũ đầu tiên, Tưởng Du còn đang chuẩn bị tiến hành triệu tập thành viên để tiếp viện, nào ngờ đã thấy cả ba đều đo đất. Trong khoảnh khắc bị “hổng” này, Trai Ngầu Cầu Bại ở phía trước còn trụ được không? Hắn đâu chỉ phải đối mặt với công kích của BOSS thôi đâu, hai nhà kia chắc chắn cũng sẽ thừa cơ mà giậu đổ bìm leo nha.
Tưởng Du đảo mắt, kệ mẹ đội ngũ đang loạn cào cào kia, mà vội vàng quan sát tình hình cướp BOSS ở phía trước. Đồng thời ra chỉ thị trên kênh công hội, tập hợp đội ngũ thứ hai lên chi viện.
Bên phía BOSS, tình hình của Trai Ngầu Cầu Bại quả nhiên không lạc quan tí nào.
Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ đã rút đao, hai vị kị sĩ của Luân Hồi và Bách Hoa Cốc cũng chuyển hướng kiếm, bất ngờ là không phải chỉa về phía BOSS, mà về kẻ đã cướp được thù hận của BOSS trước, Trai Ngầu Cầu Bại.
Trai Ngầu Cầu Bại một mình xông pha giữa muôn trùng vây. Ngoại trừ “chết chắc”, Tưởng Du cũng không nghĩ ra được kết cục nào khác.
Lưỡi đao của Lãng Duệ lóe lên sắc lạnh, phút chốc tỏa bung ra tựa những sợi tơ bạc, từng sợi sợi chói mắt, đan thành một tấm lưới chụp xuống đầu Trai Ngầu Cầu Bại.
Ra tay nhanh nhất vẫn là BOSS, hơn nữa vừa xuất chiêu là kỹ năng khủng nhất của hệ kiếm khách: Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm.
Đây là BOSS hoang dã cấp 70 đó, trong tình huống không có mục sư trợ giúp, thì dù là kỵ sĩ hàng đầu cầm khiên xịn đi đỡ chiêu này cũng chỉ có thể chết mất xác. Huống hồ trang bị của Trai Ngầu Cầu Bại còn khuya mới tới trình độ đó.
Trai Ngầu Cầu Bại không đỡ, hình như hắn cũng phát hiện mục sư nhà mình đã quy tiên hết rồi. Thế nhưng không đỡ, có người có thể sống sót qua đại chiêu của BOSS cấp 70 sao?
Rất nhanh đã có câu trả lời. Trai Ngầu Cầu Bại không dùng khiên đỡ, mà chọn cách né tránh. Lúc này đã nhảy liền mấy bước, Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ tất nhiên là sẽ không để Trai Ngầu Cầu Bại trốn thoát, nên cũng cất bước đuổi theo, hành động còn nhanh hơn Trai Ngầu Cầu Bại.
Nhìn qua thì thấy dù Trai Ngầu Cầu Bại có cố gắng thế nào cũng không thể chạy thoát. Nhưng đúng lúc này có một người từ đâu lao ra, lấy tinh thần tráng sĩ một đi không trở lại dùng thân làm lá chắn chặn trước người Trai Ngầu Cầu Bại. Ánh kiếm của Ảo Ảnh Vô Hình Kiếm nháy mắt nuốt sống người nọ. Quanh thân người đó vốn còn bao phủ một quầng sáng trắng, phút chốc đã ngã xuống. Giây phút cuối cùng, dường như người nọ còn thoáng giãy dụa, tựa như muốn xoay góc nhìn để ngó Trai Ngầu Cầu Bại một cái…
Thằng cha ngã xuống đó chính là kỵ sĩ của Luân Hồi.
Tên này lao vào không chút sợ hãi nào có phải xả thân cứu người, chẳng qua là vì chút sảy chân mà trở thành khiên thịt. Tên kỵ sĩ này nhìn thấy Trai Ngầu Cầu Bại lâm vào nguy hiểm liền muốn giậu đổ bìm leo, lập tức mở Tinh Thần Kỵ Sĩ, quất tiếp một cái Xung Kích lao đầu tới Trai Ngầu Cầu Bại.
Nào ngờ được Trai Ngầu Cầu Bại lại bình tĩnh chọn cách né tránh công kích của BOSS, lại còn rút lui nhanh như vậy. Kỵ sĩ Xung Kích lao đến, thì Trai Ngầu Cầu Bại đã lùi khỏi chỗ đó. Lúc này kỵ sĩ mới kinh hãi muốn đổi hướng nhưng không còn kịp, ánh đao của BOSS đã cuốn gã vào, khiến gã cứ vậy mà trở thành khiên thịt, thành công cứu được Trai Ngầu Cầu Bại.
Kỵ sĩ của Luân Hồi đã về chốn “luân hồi” rồi, vậy còn kỵ sĩ của Bách Hoa Cốc đang ở đâu? Đúng lúc này, một chiêu Khiêu Khích được ném ra nhẹ nhàng. Đây là một kỹ năng tăng ảnh hưởng gấp đôi đối với Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ, nháy mắt đã hút được thù hận của nó. Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ lập tức xoay người, chỉa kiếm mang theo sát ý lao tới kỵ sĩ của Bách Hoa Cốc.
Đội hình Bách Hoa Cốc bên này đã ổn định, tên kỵ sĩ này thoải mái ứng đối không chút lo lắng. Hắn đoán chắc chắn, lúc này Trai Ngầu Cầu Bại sẽ không dám dùng Khiêu Khích đè lên Khiêu Khích của hắn. Đùa gì vậy, hiện giờ Mưu Đồ Bá Đạo một mục sư cũng không có, mà dám Khiêu Khích BOSS à, muốn chết sao?
Kết quả, khi Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ mới chạy tới hắn được nửa đường, đột nhiên xoay người, dí ngược Trai Ngầu Cầu Bại.
Kỵ sĩ Bách Hoa Cốc hóa đá, chuyển góc nhìn, liền thấy Trai Ngầu Cầu Bại còn đang giữ tư thế Khiêu Khích.
Thằng này dùng Khiêu Khích!!!
Trong tình hình không có mục sư, địch vây bốn phía, mà hắn lại Khiêu Khích, mẹ nó thật là điếc không sợ súng.
Được, nếu đã muốn chết ông đây sẽ giúp một tay.
Kỵ sĩ Bách Hoa Cốc lạnh lùng quan sát, không vội vã xuất chiêu. Quá nhanh quá nguy hiểm, sẽ có kết cục giống thằng chả của Luân Hồi, chưa hiểu vẹo gì đã tạch.
Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ vọt đến, Trai Ngầu Cầu Bại cũng không thèm tiếp, quay đầu định bỏ chạy. Nhưng vừa xoay người đã bị một tên chặn lại, chính là chuyên gia đạn dược đập tan nát cả tiểu đội của Mưu Đồ Bá Đạo.
“Thằng này rốt cuộc là thằng cờ hó nào?” Tưởng Du cáu tiết. Các công hội lớn cạnh tranh đã nhiều năm, thừa hiểu mỗi nhà có cao thủ át chủ bài nào, thế nhưng chưa từng nghe nói tới chuyên gia đạn dược nick Hoa Nhạt Mê Người này, rốt cuộc là cao thủ ẩn tàng phương nào? Hơn nữa, nhìn hắn vừa mới nhiễu loạn cả đội, chỉ một chiêu đã xử đẹp ba mục sư, lúc này đứng đây, thật sự khiến mọi người kinh hãi.
Đội thứ nhất gồm những ai? Toàn bộ đều là tinh anh của tổng hội Mưu Đồ Bá Đạo, trong game đều thuộc hàng top, vậy mà chỉ một người đã khiến họ rối loạn, đây là trình độ nào? Đừng nói tuyển thủ chuyên nghiệp đó.
Át chủ bài của chiến đội Bách Hoa chính là chuyên gia đạn dược Bách Hoa Liễu Loạn, công hội này trước giờ cũng luôn thừa mứa chuyên gia đạn dược, nhưng trình độ cỡ này… hẳn không còn thuộc phạm vi người chơi bình thường nữa rồi.
Chẳng lẽ là… tuyển thủ chuyên nghiệp thiệt sao trời?
Bách Hoa Cốc nhất định phải thịt được BOSS này nên phái tuyển thủ chuyên nghiệp đến trợ trận?
Tưởng Du không biết mới trước đó, lão đại của hai nhà Bách Hoa Cốc và Luân Hồi cũng ôm nghi ngờ tương tự với Trai Ngầu Cầu Bại phe gã, thực ra mọi người đều như nhau cả thôi.
“Chết đê.” Chuyên gia đạn dược sau khi lạnh lùng phun ra một câu như vậy, hai tay đồng thời phát động, kỹ năng phóng ra cực nhanh, thể hiện một tốc độ tay siêu khủng.
Trai Ngầu Cầu Bại đang bị BOSS Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ dí mông, hiển nhiên không thể từ tốn đối chiến được. Nháy mắt mở ra Tinh Thần Kỵ Sĩ, quất tiếp một chiêu Xung Kích, dựng khiên trước người, vọt thẳng tới đối đầu với công kích của Hoa Nhạt Mê Người.
Hoa Nhạt Mê Người không dám va chạm thẳng với Xung Kích, vội nhảy sang bên cạnh, không ngờ đến Xung Kích của Trai Ngầu Cầu Bại cũng xoay theo.
“Xung Kích Vòng Cung”
Trong đám người chú ý cuộc chiến này có người kinh ngạc hô to, ở đây không có ai là gà, tất cả đều là cao thủ hàng đầu của Thần Chi Lĩnh Vực.
“Ha ha.” Hoa Nhạt Mê Người cười, tựa hồ không thèm để ý tới màn Xung Kích dí theo sát nút kia, bởi hắn nhảy rất nhanh, hơn nữa cũng rất cao.
Thuộc tính nhờ trang bị tăng thêm được hắn lợi dụng hoàn mỹ. Lực nhảy của hắn bộc phát ra hoàn toàn khác biệt với những người bình thường.
Mặc dù dùng đến cả thủ đoạn Xung Kích Vòng Cung, hơn nữa góc độ cũng cực kỳ chuẩn xác, nhưng nhìn qua có lẽ sẽ thất bại. Thế nhưng ngay lúc này, Trai Ngầu Cầu Bại đâm kiếm tới, vung khiên lên, hắn thình lình cũng bay lên không trung.
“Vòng Cung Trên Không!” Lại có người hô lên kinh hãi.
Vòng Cung Trên Không là gì? Nghĩa là Xung Kích Vòng Cung không xoay trên mặt đất, mà hướng lên không trung, này gọi là Vòng Cung Trên Không. Thao tác này thật ra rất dễ dàng, ngay khi ra chiêu Xung Kích thì nhảy lên là được. Hiệu quả hoàn toàn giống Xung Kích Vòng Cung, rất đơn giản, là đánh trúng người cần đánh. Đây chính là loại kĩ năng học thì dễ, làm thì khó, vậy mà hiện tại, Trai Ngầu Cầu Bại dùng Vòng Cung Trên Không rất chuẩn, đập thẳng tới Hoa Nhạt Mê Người.
“Còn chưa đủ đâu.” Hoa Nhạt Mê Người vẫn cười, thuận tay ném ra một quả lựu đạn.
Anh Dũng Xung Kích khi kết hợp với Tinh Thần Kỵ Sĩ sẽ không có gì ngăn được, lựu đạn nổ giữa không trung cũng chỉ gây thương tổn thôi chứ không thể cản lại. Thế nên Trai Ngầu Cầu Bại đang Xung Kích giữa trời kia hiển nhiên cũng không thể tránh. Cả người nháy mắt bị ánh lửa từ vụ nổ nuốt mất, thế nhưng, giữa màn lửa đó, Trai Ngầu Cầu Bại đột nhiên vọt thẳng lên trời, bay còn cao hơn cả Hoa Nhạt Mê Người, khiên chắn phía trước, kiếm bên tay phải vung cao, rồi bỗng rơi xuống, quất thẳng tới Hoa Nhạt Mê Người.
“Đây là cái gì? Anh Dũng Bật Nhảy?” Tiếng hô kinh hãi lại vang lên.
“Đùa mọe gì thế? Sao dùng được vậy???”
Anh Dũng Bật Nhảy không thể nào dùng giữa không trung được, đây chính là thiết lập của kỹ năng, là quy tắc chết, không ai có thể vi phạm thiết lập của hệ thống. Thế nhưng lúc này, Trai Ngầu Cầu Bại lại bất thình lình hành động vi phạm đến nguyên tắc của trò chơi, khiến dân tình đứng xem loạn theo chiều gió.
“Mày là ai?” Hoa Nhạt Mê Người cũng kêu lên.
“Trai Ngầu Cầu Bại!”, Trai Ngầu Cầu Bại quát to một tiếng như đọc thần chú, thân hình đang lao xuống nhanh chóng vung kiếm, đập Hoa Nhạt Mê Người giữa không trung bay vèo xuống, đụng luôn vào Kiếm Khách Lưỡi Đao Lãng Duệ.
/1726
|