Richard cũng không biết giá cả thị trường bên ngoài Thâm Lam là như nào mà dù có biết thì hắn cũng không quan tâm. Hiện tại hắn đang vô cùng kích động với khoản 3 vạn kim tệ do tự mình kiếm được. Dù cho so sánh với lượng tài nguyên hắn đã tiêu hao thì mấy vạn kim tệ hoàn toàn có thể lơ là không đáng kể. Richard chỉ kích động vài phút rồi lại tiếp tục lao vào học tập và công tác không ngừng nghỉ.
Trong khi đó, Hắc Kim lại đang đeo kính lúp luyện kim, cả người gần như nằm sấp trên đài công tác cẩn thận quan sát từng đường nét ma văn cấu trang Richard đưa tới. Hắn chú tâm đến mức như quên đi thời gian đang trôi. Cho đến khi bóng đêm hoàn toàn buông xuống hôi ải nhân mới phát giác. Hắn lập tức thắp sáng đèn ma pháp rồi lại tiếp tục nhảy lên đài công tác quan sát ma văn cấu trang vừa mất ba vạn kim tệ thu mua. Khi hôi ải nhân thở dài một hơi đứng lên thì trời đã sáng, bụng hắn không ngừng reo phản đối một ngày một đêm chưa ăn uống gì. Nhưng hôi ải nhân không để ý nhiều đến vậy, hắn như phát điên tìm tới rương ma pháp cấp cao nhất rồi cẩn thận đặt bức sơ cấp mẫn tiệp vào và vội vã rời khỏi Thâm Lam.
Đến cuối tháng, Richard theo lệ nhìn hóa đơn nhưng kinh ngạc phát hiện ngoài khoản thu ba vạn kim tệ và Tô Hải Luân vui vẻ ra thì có thêm một khoản cao đến kinh người là 80 vạn kim tệ với cái tên 'tiền chia bán đấu giá cấu trang'.
Richard nỗ lực nghĩ lại hình như chính mình chỉ giao cho Hắc Kim một bức sơ cấp mẫn tiệp. Hắn có chút mơ hồ với giá cả thị trường nhưng ít nhất hắn biết cấu trang sơ cấp không thể bán hơn 20 kim tệ được, cho dù đơn thuộc tính vượt quá 50% cũng chỉ có giá 20 mà thôi. Làm sao lại đấu giá với giá trên trời như này? Tiền chia đấu giá cũng lên đến tám mươi vạn rồi? Mà khoản thu nhập này không phải đến từ Tô Hải Luân, theo hiểu biết của Richard với Hắc Kim, hôi ải nhân này sẽ không đưa toàn bộ tiền lãi đấu giá cho hắn, thậm chí một nửa cũng không, bốn phần cũng không! Một bức sơ cấp mẫn tiệp mà thôi!
Nhưng là Richard lại gặp một vấn đề trong thiết kế cấu trang mới thế là hắn nhanh chóng bỏ qua chuyện này. Mà hôi ải nhân như đột nhiên nảy sinh hứng thú với Richard, cứ cách một hai ngày hắn sẽ tới gặp Richard hỏi dò Richard có cần gì không. Hành động của hôi ải nhân vô cùng khác thường nhưng Richard toàn tâm toàn ý học tập cấu trang nên cũng không để ý đến ý nghĩ của những hành động này.
Richard còn không biết bức sơ cấp mẫn tiệp của hắn đấu giá ở Thần Thánh Đồng Minh được đến 500 vạn kim tệ! Bởi vì độ thích ứng quá cao của nó mà công năng còn vượt 11% so với cấu trang sơ cấp tiêu chuẩn, điều này giúp cho nó có thể gắn thêm vào rất nhiều cấu trang cấp 3, cấp 4 từ đó trở thành cấu trang kết hợp mà lại không chiếm vị trí cấu trang khan hiếm trên người cấu trang kỵ sĩ.
Cấu trang có độ thích ứng càng cao thì yêu cầu chịu tải càng thấp. Muốn cắm cấu trang thì yêu cầu đầu tiên là phải chịu tải được cấu trang mà lại còn phải dư một lượng nhất định. Bởi thế cho dù là ma văn cấu trang chế cho cá nhân cũng tồn tại vấn đề lãng phí lực chịu tải. Cấu trang cấp càng cao thì số lượng lực chịu tải lãng phí càng cao, với nhiều cấu trang cấp 4 gộp lại thì lượng chịu tải dư thừa cũng đủ gánh vác một cấu trang sơ cấp. Cấu trang kết hợp chính là để tận dụng hoàn toàn lực chịu tải giúp tăng chiến lực của cấu trang kỵ sĩ.
Mà độ thích ứng lại trái với công năng, độ thích ứng càng cao thì công năng lại càng thấp. Những cấu trang có độ thích ứng cao như bức cấu trang của Richard không phải hiếm nhưng trên thị trường đều chỉ tăng 20% công năng, thấp hơn nhiều tiêu chuẩn 30% của cấu trang sơ cấp. Mà bức cấu trang của Richard còn quý ở chỗ gia tăng 41% công năng! Hơn cả gấp đôi hàng hóa thị trường cho nên mọi người nguyện trả giá gấp 50 lần cấu trang bình thường!
Cấu trang kỵ sĩ đỉnh cao sẽ nghiền ép chiến lực đến tận cùng, nếu như Richard có thể chế tạo cấu trang độ thích ứng như vậy mà công năng tăng 42% thì giá cả sẽ lên đến 600 vạn! Đây chính là quy luật của thị trường, mọi người nguyện trả gấp bội cho mỗi 1% tăng thêm!
Richard lúc này còn không biết những chi tiết này mà dù biết hắn cũng không để ý. Ánh mắt hắn nhìn về rất xa nên không chỉ vì chút lợi ích mà thay đổi. Hắc Kim cũng rất có nguyên tắc, dù rất mong đợi có thêm ma văn cấu trang nhưng cũng không thúc đẩy Richard!
Thời gian cứ như vậy tĩnh lặng trôi đi, Thâm Lam tựa như không chút thay đổi chỉ là mỗi người ở Thâm Lam lại thêm một tuổi.
Trời xuân tới rồi lại đi. Khi trời xuân đến, Richard bỗng kinh ngạc phát hiện bản thân đã mười lăm tuổi.
Mười lăm tuổi là tuổi trưởng thành ở Noland đại lục. Lúc này Richard đã là pháp sư cấp 8, hơn nữa đêm qua hắn vừa hoàn thành thêm một bức sơ cấp cấu trang tiêu chuẩn. Đến lúc này hắn đã học xong toàn bộ sơ cấp cấu trang, chỉ cần hắn có thể chế tạo một cái cấu trang cấp 2 là có thể tuyên bố bản thân là cấu trang sư. Đây chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian mà cũng không bao lâu nữa. Trên thực tế nếu không phải Richard kiên quyết học hết sơ cấp cấu trang thì hắn đã có thể chế tạo cấu trang cấp 2 rồi. Hắn cũng đã học hết kỹ nghệ hắc ám ở chỗ Nayar, hiện tại hắn chỉ còn thiếu kinh nghiệm thực chiến nữa thôi.
Pháp sư truyền kỳ đại đa không thấy tung tích. Từ sau khi gặp Sơn Dữ Hải, thời gian nàng ở lại Thâm Lam càng lúc càng ít, đại đa nàng bôn ba nơi vị diện xa xôi, cũng không biết nàng bận làm gì nữa nhưng quá nửa liên quan đến kiếm tiền.
Thoáng chốc trời xuân đã đến, đã đến ngày sinh nhật của Richard mà không lâu nữa sẽ lại đến ngày vận mệnh. Mỗi năm ngày vận mệnh khác nhau nhưng chỉ chênh nhau một hai ngày, bởi chỉ khi bảy mặt trăng cùng treo trên trời cao mới có thể dẫn phát lực lượng vị diện thay đổi vận mệnh!
Đêm trước ngày vận mệnh, Richard đột nhiên cảm thấy đến lúc mình rời khỏi Thâm Lam rồi. Tô Hải Luân vẫn chưa trở về, hắn ẩn ẩn cảm giác được nàng sẽ không trở về cho đến khi mình rời đi. Vào đêm ngày vận mệnh, Richard đã sớm thu dọn đồ đạc cũng đã thông báo với Hắc Kim mình sắp đi. Hắn còn không biết hắn sẽ đi đâu nhưng hắn biết đợi ngày vận mệnh đi qua, hắn sẽ có đáp án. Càng thâm nhập sâu thế giới ma pháp, trực giác của hắn càng lúc càng nhạy bén, điều này thật ra cũng là tiêu chí lực lượng ma pháp của hắn tăng lên.
Đêm nay, Richard phá lệ không làm gì cả, hắn chỉ đun một ấm trà xanh rồi như lão già tĩnh lặng ngồi bên cửa sổ thưởng thức cảnh bảy mặt trăng tỏa sáng hải vịnh Băng Nổi. Từng cảnh mười lăm năm qua lần lượt trôi trong đáy lòng hắn. Richard cũng không đánh giá gì với mỗi chuyện đã xảy ra mà hắn chỉ đơn giản nhớ lại mỗi chuyện mà thôi.
Richard năm mười lăm tuổi đã có trí tuệ hai lăm tuổi và tâm tình ba lăm tuổi!
Khi tia nắng mai đầu tiên chiếu rọi mặt biển, bảy mặt trăng dần chìm vào sau dãy núi. Đêm vận mệnh đã đi qua, cũng không biết bao nhiêu người đã thay đổi vận mệnh vào ngày này nữa. Một cánh ưng đột nhiên vỗ cánh bay lên từ sơn mạch Hằng Đông, nó lướt qua hải vịnh Băng Nổi bao la rồi mất hút nơi chân trời.
Đôi cánh ưng dần rơi vào một tròng mắt sâu không thấy đáy hơn nữa sâu trong tròng mắt đó là những gợn sóng ám hồng như máu! Đó là một kỵ sĩ, thân hình ông cao lớn cường y như man tộc vậy, giáp đen trên người ông đã có chút cũ kỹ, từng vệt ám hồng loang lổ trên thân giáp, những vết chém chi chít bên trên làm người khác sợ hãi. Thoạt nhìn không ai dám chắc chủ nhân bộ giáp này đã vượt qua bao nhiêu trận chiến sinh tử nữa, chỉ biết là rất nhiều thôi. Những mũi nhọn nơi giáp vai, khuỷu tay và đầu gối đã có chút mòn nhưng cũng không kịp sửa lại. Đây là một bộ giáp bao lấy toàn thân, từ những phiến giáp rời có thể thấy bộ giáp dày đến năm centimet, không biết trọng lượng của bộ giáp này đến mức nào nữa.
Nhưng hoạt động của vị kỵ sĩ này như không chịu chút ảnh hưởng nào của bộ giáp. Chỉ là mỗi khi hắn giơ tay lên, khí tức máu tanh nồng nặc lại trào ra từ khe hở cỗ giáp nhưng lập tức lại bị cỗ giáp hút trở về, cứ thế tuần hoàn làm thân thể hắn như bao phủ trong hồng vụ mờ mịt.
Dưới háng kỵ sĩ là chiến mã vô cùng to lớn, vóc người nó gấp đôi chiến mã bình thường. Thân ngựa to lớn mang theo giáp ngựa đen bao phủ đến tận đầu gối mà ở bốn gót sắt còn ẩn ẩn lóe lên phù hiệu ma pháp vàng kim. Lúc này chiến mã bị chủ nhân ghìm cương nên có chút buồn phiền gõ móng, cứ mỗi nhịp gõ của nó là đá nham thạch cứng rắn dồn dập nứt vỡ.
Kỵ sĩ ngửa đầu lên nhìn cánh ưng phía xa rồi khẽ cười. Hắn lật mặt nạ lên để lộ gương mặt góc cạnh, tóc ngắn hồng đen và làn râu ngắn cứng rắn. Nếu như hông phải vì trang trí đầu ác ma ở trước giáp ngực bị vô số vết chém phá hoại thì chắc hẳn rất nhiều người sẽ nhận ra thân phận của hắn, một trong mười ba kỵ sĩ theo gót Gordon tiến đóng Faust, Mordred!
Tựa như cảm giác được chiến mã buồn bực, Mordred khẽ vỗ lão đồng bọn lâu năm thế là chiến mã hung hãn này đột nhiên hí dài, bốn vó đạp đất không nhanh không chậm tiến về phía trước.
Ở phía trước Mordred, Thâm Lam đã hiện ra nơi chân trời.
Trong khi đó, Hắc Kim lại đang đeo kính lúp luyện kim, cả người gần như nằm sấp trên đài công tác cẩn thận quan sát từng đường nét ma văn cấu trang Richard đưa tới. Hắn chú tâm đến mức như quên đi thời gian đang trôi. Cho đến khi bóng đêm hoàn toàn buông xuống hôi ải nhân mới phát giác. Hắn lập tức thắp sáng đèn ma pháp rồi lại tiếp tục nhảy lên đài công tác quan sát ma văn cấu trang vừa mất ba vạn kim tệ thu mua. Khi hôi ải nhân thở dài một hơi đứng lên thì trời đã sáng, bụng hắn không ngừng reo phản đối một ngày một đêm chưa ăn uống gì. Nhưng hôi ải nhân không để ý nhiều đến vậy, hắn như phát điên tìm tới rương ma pháp cấp cao nhất rồi cẩn thận đặt bức sơ cấp mẫn tiệp vào và vội vã rời khỏi Thâm Lam.
Đến cuối tháng, Richard theo lệ nhìn hóa đơn nhưng kinh ngạc phát hiện ngoài khoản thu ba vạn kim tệ và Tô Hải Luân vui vẻ ra thì có thêm một khoản cao đến kinh người là 80 vạn kim tệ với cái tên 'tiền chia bán đấu giá cấu trang'.
Richard nỗ lực nghĩ lại hình như chính mình chỉ giao cho Hắc Kim một bức sơ cấp mẫn tiệp. Hắn có chút mơ hồ với giá cả thị trường nhưng ít nhất hắn biết cấu trang sơ cấp không thể bán hơn 20 kim tệ được, cho dù đơn thuộc tính vượt quá 50% cũng chỉ có giá 20 mà thôi. Làm sao lại đấu giá với giá trên trời như này? Tiền chia đấu giá cũng lên đến tám mươi vạn rồi? Mà khoản thu nhập này không phải đến từ Tô Hải Luân, theo hiểu biết của Richard với Hắc Kim, hôi ải nhân này sẽ không đưa toàn bộ tiền lãi đấu giá cho hắn, thậm chí một nửa cũng không, bốn phần cũng không! Một bức sơ cấp mẫn tiệp mà thôi!
Nhưng là Richard lại gặp một vấn đề trong thiết kế cấu trang mới thế là hắn nhanh chóng bỏ qua chuyện này. Mà hôi ải nhân như đột nhiên nảy sinh hứng thú với Richard, cứ cách một hai ngày hắn sẽ tới gặp Richard hỏi dò Richard có cần gì không. Hành động của hôi ải nhân vô cùng khác thường nhưng Richard toàn tâm toàn ý học tập cấu trang nên cũng không để ý đến ý nghĩ của những hành động này.
Richard còn không biết bức sơ cấp mẫn tiệp của hắn đấu giá ở Thần Thánh Đồng Minh được đến 500 vạn kim tệ! Bởi vì độ thích ứng quá cao của nó mà công năng còn vượt 11% so với cấu trang sơ cấp tiêu chuẩn, điều này giúp cho nó có thể gắn thêm vào rất nhiều cấu trang cấp 3, cấp 4 từ đó trở thành cấu trang kết hợp mà lại không chiếm vị trí cấu trang khan hiếm trên người cấu trang kỵ sĩ.
Cấu trang có độ thích ứng càng cao thì yêu cầu chịu tải càng thấp. Muốn cắm cấu trang thì yêu cầu đầu tiên là phải chịu tải được cấu trang mà lại còn phải dư một lượng nhất định. Bởi thế cho dù là ma văn cấu trang chế cho cá nhân cũng tồn tại vấn đề lãng phí lực chịu tải. Cấu trang cấp càng cao thì số lượng lực chịu tải lãng phí càng cao, với nhiều cấu trang cấp 4 gộp lại thì lượng chịu tải dư thừa cũng đủ gánh vác một cấu trang sơ cấp. Cấu trang kết hợp chính là để tận dụng hoàn toàn lực chịu tải giúp tăng chiến lực của cấu trang kỵ sĩ.
Mà độ thích ứng lại trái với công năng, độ thích ứng càng cao thì công năng lại càng thấp. Những cấu trang có độ thích ứng cao như bức cấu trang của Richard không phải hiếm nhưng trên thị trường đều chỉ tăng 20% công năng, thấp hơn nhiều tiêu chuẩn 30% của cấu trang sơ cấp. Mà bức cấu trang của Richard còn quý ở chỗ gia tăng 41% công năng! Hơn cả gấp đôi hàng hóa thị trường cho nên mọi người nguyện trả giá gấp 50 lần cấu trang bình thường!
Cấu trang kỵ sĩ đỉnh cao sẽ nghiền ép chiến lực đến tận cùng, nếu như Richard có thể chế tạo cấu trang độ thích ứng như vậy mà công năng tăng 42% thì giá cả sẽ lên đến 600 vạn! Đây chính là quy luật của thị trường, mọi người nguyện trả gấp bội cho mỗi 1% tăng thêm!
Richard lúc này còn không biết những chi tiết này mà dù biết hắn cũng không để ý. Ánh mắt hắn nhìn về rất xa nên không chỉ vì chút lợi ích mà thay đổi. Hắc Kim cũng rất có nguyên tắc, dù rất mong đợi có thêm ma văn cấu trang nhưng cũng không thúc đẩy Richard!
Thời gian cứ như vậy tĩnh lặng trôi đi, Thâm Lam tựa như không chút thay đổi chỉ là mỗi người ở Thâm Lam lại thêm một tuổi.
Trời xuân tới rồi lại đi. Khi trời xuân đến, Richard bỗng kinh ngạc phát hiện bản thân đã mười lăm tuổi.
Mười lăm tuổi là tuổi trưởng thành ở Noland đại lục. Lúc này Richard đã là pháp sư cấp 8, hơn nữa đêm qua hắn vừa hoàn thành thêm một bức sơ cấp cấu trang tiêu chuẩn. Đến lúc này hắn đã học xong toàn bộ sơ cấp cấu trang, chỉ cần hắn có thể chế tạo một cái cấu trang cấp 2 là có thể tuyên bố bản thân là cấu trang sư. Đây chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian mà cũng không bao lâu nữa. Trên thực tế nếu không phải Richard kiên quyết học hết sơ cấp cấu trang thì hắn đã có thể chế tạo cấu trang cấp 2 rồi. Hắn cũng đã học hết kỹ nghệ hắc ám ở chỗ Nayar, hiện tại hắn chỉ còn thiếu kinh nghiệm thực chiến nữa thôi.
Pháp sư truyền kỳ đại đa không thấy tung tích. Từ sau khi gặp Sơn Dữ Hải, thời gian nàng ở lại Thâm Lam càng lúc càng ít, đại đa nàng bôn ba nơi vị diện xa xôi, cũng không biết nàng bận làm gì nữa nhưng quá nửa liên quan đến kiếm tiền.
Thoáng chốc trời xuân đã đến, đã đến ngày sinh nhật của Richard mà không lâu nữa sẽ lại đến ngày vận mệnh. Mỗi năm ngày vận mệnh khác nhau nhưng chỉ chênh nhau một hai ngày, bởi chỉ khi bảy mặt trăng cùng treo trên trời cao mới có thể dẫn phát lực lượng vị diện thay đổi vận mệnh!
Đêm trước ngày vận mệnh, Richard đột nhiên cảm thấy đến lúc mình rời khỏi Thâm Lam rồi. Tô Hải Luân vẫn chưa trở về, hắn ẩn ẩn cảm giác được nàng sẽ không trở về cho đến khi mình rời đi. Vào đêm ngày vận mệnh, Richard đã sớm thu dọn đồ đạc cũng đã thông báo với Hắc Kim mình sắp đi. Hắn còn không biết hắn sẽ đi đâu nhưng hắn biết đợi ngày vận mệnh đi qua, hắn sẽ có đáp án. Càng thâm nhập sâu thế giới ma pháp, trực giác của hắn càng lúc càng nhạy bén, điều này thật ra cũng là tiêu chí lực lượng ma pháp của hắn tăng lên.
Đêm nay, Richard phá lệ không làm gì cả, hắn chỉ đun một ấm trà xanh rồi như lão già tĩnh lặng ngồi bên cửa sổ thưởng thức cảnh bảy mặt trăng tỏa sáng hải vịnh Băng Nổi. Từng cảnh mười lăm năm qua lần lượt trôi trong đáy lòng hắn. Richard cũng không đánh giá gì với mỗi chuyện đã xảy ra mà hắn chỉ đơn giản nhớ lại mỗi chuyện mà thôi.
Richard năm mười lăm tuổi đã có trí tuệ hai lăm tuổi và tâm tình ba lăm tuổi!
Khi tia nắng mai đầu tiên chiếu rọi mặt biển, bảy mặt trăng dần chìm vào sau dãy núi. Đêm vận mệnh đã đi qua, cũng không biết bao nhiêu người đã thay đổi vận mệnh vào ngày này nữa. Một cánh ưng đột nhiên vỗ cánh bay lên từ sơn mạch Hằng Đông, nó lướt qua hải vịnh Băng Nổi bao la rồi mất hút nơi chân trời.
Đôi cánh ưng dần rơi vào một tròng mắt sâu không thấy đáy hơn nữa sâu trong tròng mắt đó là những gợn sóng ám hồng như máu! Đó là một kỵ sĩ, thân hình ông cao lớn cường y như man tộc vậy, giáp đen trên người ông đã có chút cũ kỹ, từng vệt ám hồng loang lổ trên thân giáp, những vết chém chi chít bên trên làm người khác sợ hãi. Thoạt nhìn không ai dám chắc chủ nhân bộ giáp này đã vượt qua bao nhiêu trận chiến sinh tử nữa, chỉ biết là rất nhiều thôi. Những mũi nhọn nơi giáp vai, khuỷu tay và đầu gối đã có chút mòn nhưng cũng không kịp sửa lại. Đây là một bộ giáp bao lấy toàn thân, từ những phiến giáp rời có thể thấy bộ giáp dày đến năm centimet, không biết trọng lượng của bộ giáp này đến mức nào nữa.
Nhưng hoạt động của vị kỵ sĩ này như không chịu chút ảnh hưởng nào của bộ giáp. Chỉ là mỗi khi hắn giơ tay lên, khí tức máu tanh nồng nặc lại trào ra từ khe hở cỗ giáp nhưng lập tức lại bị cỗ giáp hút trở về, cứ thế tuần hoàn làm thân thể hắn như bao phủ trong hồng vụ mờ mịt.
Dưới háng kỵ sĩ là chiến mã vô cùng to lớn, vóc người nó gấp đôi chiến mã bình thường. Thân ngựa to lớn mang theo giáp ngựa đen bao phủ đến tận đầu gối mà ở bốn gót sắt còn ẩn ẩn lóe lên phù hiệu ma pháp vàng kim. Lúc này chiến mã bị chủ nhân ghìm cương nên có chút buồn phiền gõ móng, cứ mỗi nhịp gõ của nó là đá nham thạch cứng rắn dồn dập nứt vỡ.
Kỵ sĩ ngửa đầu lên nhìn cánh ưng phía xa rồi khẽ cười. Hắn lật mặt nạ lên để lộ gương mặt góc cạnh, tóc ngắn hồng đen và làn râu ngắn cứng rắn. Nếu như hông phải vì trang trí đầu ác ma ở trước giáp ngực bị vô số vết chém phá hoại thì chắc hẳn rất nhiều người sẽ nhận ra thân phận của hắn, một trong mười ba kỵ sĩ theo gót Gordon tiến đóng Faust, Mordred!
Tựa như cảm giác được chiến mã buồn bực, Mordred khẽ vỗ lão đồng bọn lâu năm thế là chiến mã hung hãn này đột nhiên hí dài, bốn vó đạp đất không nhanh không chậm tiến về phía trước.
Ở phía trước Mordred, Thâm Lam đã hiện ra nơi chân trời.
/247
|