Ngày hôm sau so đấu đáng nhẽ phải là một ngày bình tĩnh nhưng với Richard nó lại không tầm thường chút nào bởi vì đó là ngày chào từ biệt Sơn Dữ Hải. Mấy tháng ở chung nên bóng dáng thiếu nữ đã in sâu vào tâm trí hắn. Khi đưa tiễn thiếu nữ, hắn theo thông lệ trong núi tiễn nàng đến tận Hằng Đông sơn mạch.
Nhìn về con đường hướng đông phía xa, Sơn Dữ Hải một mực trầm mặc bỗng dừng lại bước chân. Mà Cương Nham thì cùng những võ sĩ man tộc khác tiếp tục tiến bước cho đến khi ra xa trăm mét mới dừng lại, bọn họ hiểu ý để cho thiếu nữ và Richard có không gian riêng.
"Ta phải đi rồi, đừng nhớ ta quá đấy."
"Yên tâm, ta có thể khống chế tốt bản thân."
Đối thoại giữa hai người luôn làm người nghe có chút khó chịu, đó cũng là sản vật nảy sinh giữa mấy tháng sinh hoạt thân mật.
"Đi cùng ta đi, làm nam nhân của ta đi! Chúng ta đã sinh hoạt cùng mấy tháng rồi, chỉ thêm một năm nữa là ta có thể quyết định. Yên tâm đi, ta cảm thấy khi đó ta sẽ không ném ngươi xuống biển." Sơn Dữ Hải lại khuyên bảo.
"Không!" Richard trước sau như một kiên quyết từ chối. Lần này hắn không cần suy nghĩ chút nào bởi vì hắn đã phải trả lời ba lần mỗi ngày trong ba tháng qua.
Đôi lông mi của Sơn Dữ Hải dựng đứng lên, đây có lẽ là thứ duy nhất nàng học được từ Tô Hải Luân sau khi tiêu tốn ngàn vạn học phí.
"Richard! Nếu như hiện tại ta mang ngươi đi thì sao?"
Richard lập tức trầm mặc bởi vì uy hiếp của thiếu nữ tràn đầy chân thực, hắn dù có thể sáng tạo ma văn cấu trang nhưng thực lực vẫn rất kém, điều này có thể thấy rõ từ việc mỗi ngày phải giao "lễ vật nhỏ".
Richard cười khổ nói: "Ta biết ngươi cảm thấy mùi vị của ta hấp dẫn nhưng sau này ngươi sẽ tìm được người hấp dẫn hơn ta."
Sơn Dữ Hải ra sức lắc đầu nói: "Cho dù có kẻ có mùi vị hấp dẫn hơn thì ta cũng không hứng thú. Ngươi đi cùng ta đi! Thánh giả totem của chúng ta mạnh hơn ma văn cấu trang, ngươi có thể nghiên cứu nó cả đời."
Richard đành chịu cười cười, vấn đề này hắn đã trả lời không biết bao nhiêu lần nên chỉ có thể kiên quyết lắc đầu. Hắn sớm đã cho Sơn Dữ Hải đáp án: "Ta không thể đi theo ngươi bởi vì ta còn có chuyện phải làm. Ngươi có thể mang ta đi nhưng không thể có được sự đồng ý của ta."
Sơn Dữ Hải cũng yên lặng ngắm nhìn Richard. Hắn đột nhiên phát hiện sâu trong ánh mắt nàng có chút gì đó. Rất lâu sau, Sơn Dữ Hải mới giơ tay lên cởi xuống một chuỗi răng thú cột trên tóc nàng đặt vào lòng bàn tay Richard. Ở giữa là một cái răng thú rất lớn bên trên có khắc lỗ thủng như hình cái còi.
"Thứ này tặng ngươi, nhớ luôn mang nó theo bên người không được vứt bỏ đấy." Sơn Dữ Hải nói.
Richard nhìn chuỗi răng thú lại nhìn Sơn Dữ Hải, hắn đột nhiên cảm thấy chuỗi răng thú này nặng đến đặc biệt. Hắn nhanh chóng buộc nó lên cổ tay trái mình.
Nhìn thấy động tác của Richard, Sơn Dữ Hải cuối cùng mỉm cười nói: "Ta biết nam nhân Noland các ngươi đều thích mạnh hơn nữ nhân của mình. Cho nên theo tập tục Noland, nếu ngươi muốn lấy ta thì phải đánh bại ta. Dù cho ta không thấy có khả năng này nhưng không sao, ta sẽ chờ ngày đó đến. Ngươi chỉ cần thổi cái còi ở giữa kia là ta sẽ biết. Cho nên, nếu ngày nào đó ngươi sắp bị giết chết thì hãy thổi nó lên, ta sẽ đến báo thù cho ngươi. Nếu như tương lai có ngày ngươi muốn lấy ta thì hãy đến Carling đại lục thổi nó lên, ta sẽ đến quyết chiến với ngươi."
Richard hoàn toàn không biết nên nói gì, chuỗi răng thú bỗng chốc nóng bỏng đè lên cổ tay hắn làm hắn cảm giác không thở nổi.
Sơn Dữ Hải đột nhiên cười tươi rói nói: "Nếu như ngươi bị ta đánh bại thì ta sẽ ném ngươi xuống biển đấy! Ha ha!"
Tiếng cười của nàng rất lớn và vang không có chút thục nữ nào cả. Không khí vốn nên thả lòng thì Richard lại cảm thấy càng trầm trọng hơn.
"Như vậy, lễ vật của mi!" Thiếu nữ đến gần Richard. Richard theo bản năng bỏ qua phản kháng nhưng không phải nụ hôn mang liếm và cắn như trong tưởng tượng của hắn mà là một cái ôm trầm trọng như núi.
"Ta đi đây!" Sơn Dữ Hải nói xong rồi bước nhanh về hướng đội xe man tộc. Mỗi bước của nàng tràn đầy lực lượng làm mặt đất theo đó rung động. Richard không nói gì chỉ vẫy tay chào tạm biệt. Mà Sơn Dữ Hải không quay đầu lại nhưng như nhìn thấy cũng giơ tay lên vẫy lại.
Mặt trời dần lên kéo dài bóng dáng thiếu nữ, bóng dáng ấy vươn dài đến bên cạnh Richard như thể nàng chưa từng đi xa.
Ngày hôm sau, mặt trời vẫn như cũ chiếu rọi hải vịnh Băng Nổi, một vòng sáng màu lam như ẩn như hiện nơi chân trời. Gió biển bắt đầu lạnh dần, trên mặt biển cũng dần xuất hiện băng trôi. Số thuyền tới lui bến cảng giảm đi rõ rệt, tải trọng cũng ít hơn. Nhưng độ bận rộn ở bến cảng lại không giảm đi là bao, sau mùa hè những cự hạm viễn dương có thể phá băng đã tăng thêm nhiều.
Ngày này đối với Richard là một vòng mới. Từ hôm nay trở đi hắn có thể toàn tâm thăm dò thế giới cấu trang. Nhưng là sinh hoạt của hắn vẫn không chút biến đổi, bảng báo cáo ghi chép thời gian sinh hoạt của hắn đều đặn được dâng lên cho Hắc Kim làm vị hôi ải nhân này cảm thấy áp lực trầm trọng.
Khi mùa đông đến, Richard cuối cùng hoàn thành ma văn cấu trang hoàn chỉnh đầu tiên. Đây là sơ cấp mẫn tiệp tiêu chuẩn, cấu trang Richard đã từng đột phá. Cấu trang này từ khâu gia công tài liệu cho đến chế thành vật cắm hoàn toàn do Richard hoàn thành! Những cấu trang sư bình thường vì tiết kiệm thời gian đều xử dụng tài liệu đã xử lý tốt ở thị trường còn Richard thì lại xử lý từ tấm da lông nguyên thủy!
Cấu trang sơ cấp mẫn tiệp này lấy của Richard nửa tháng, hắn đã thành thục toàn bộ quá trình nên sau khi hoàn thành hắn bỗng phát hiện lý giải bản thân với ma văn cấu trang lại tăng thêm một bậc. Bức sơ cấp mẫn tiệp này phẩm chất thượng thừa, gia tăng 41% mà bởi vì tính ổn định của ma pháp trận nên phạm vi thích dụng rất lớn. Nếu như cắm nó vào thiết giáp mã thì sẽ không làm nảy sinh hiện tượng thiết giáp mã hao lực mà chết nữa.
Bất cứ ma văn cấu trang nào cũng gồm ba phận: bộ phận khống chế, bộ phận công năng ma pháp và bộ phận cung ứng ma lực. Sơ giai cấu trang chủ yếu dựa vào hấp thu ma tinh hoặc sinh mệnh lực và ma lực của chủ thể. Bức sơ cấp mẫn tiệp đầu tiên Richard chế tạo phát sinh sai sót trong bộ phận cung ứng ma lực, nó hấp thu quá nhiều sinh mệnh lực của chủ thể mà ở bộ phận khống chế không có công năng mạnh mẽ đình chỉ ma pháp cho nên mới đưa đến hiện tượng thiết giáp mã hao hết thể lực mà chết. Hiện tại Richard tự nhiên không mắc phải sai lầm này nữa.
Bức sơ cấp mẫn tiệp này thật ra không có gì độc đáo cả, hoàn toàn là kết cấu tiêu chuẩn nhưng độ chính xác ở mỗi chỗ đều gần như đạt mức cao nhất chỉ có trong lý thuyết! Bức sơ cấp mẫn tiệp này nếu đặt ra trước mắt người hiểu hàng thì nhất định sẽ dọa những người này không nhỏ! Mà bản thân Richard cũng không nắm chắc được có thể làm được một bức chính xác cao như vậy. Có lẽ theo thời gian đợi khi năng lực Richard tăng lên hắn mới có thể nắm chắc chế tạo ma pháp trận ổn định.
Richard hoàn toàn không rõ ý nghĩa của tác phẩm này, hắn chỉ coi nó như tác phẩm luyện tập nên sau khi hoàn thành liền ném cho Hắc Kim đổi lấy ba vạn kim tệ. Trên đại lục Noland, một bức sơ cấp mẫn tiệp giá khoảng 10 đến 15 vạn, giả cả Hắc Kim trả hắn cũng nằm trong khoảng dự định của hắn đó là từ 20 đến 30% giá thị trường.
Nhìn về con đường hướng đông phía xa, Sơn Dữ Hải một mực trầm mặc bỗng dừng lại bước chân. Mà Cương Nham thì cùng những võ sĩ man tộc khác tiếp tục tiến bước cho đến khi ra xa trăm mét mới dừng lại, bọn họ hiểu ý để cho thiếu nữ và Richard có không gian riêng.
"Ta phải đi rồi, đừng nhớ ta quá đấy."
"Yên tâm, ta có thể khống chế tốt bản thân."
Đối thoại giữa hai người luôn làm người nghe có chút khó chịu, đó cũng là sản vật nảy sinh giữa mấy tháng sinh hoạt thân mật.
"Đi cùng ta đi, làm nam nhân của ta đi! Chúng ta đã sinh hoạt cùng mấy tháng rồi, chỉ thêm một năm nữa là ta có thể quyết định. Yên tâm đi, ta cảm thấy khi đó ta sẽ không ném ngươi xuống biển." Sơn Dữ Hải lại khuyên bảo.
"Không!" Richard trước sau như một kiên quyết từ chối. Lần này hắn không cần suy nghĩ chút nào bởi vì hắn đã phải trả lời ba lần mỗi ngày trong ba tháng qua.
Đôi lông mi của Sơn Dữ Hải dựng đứng lên, đây có lẽ là thứ duy nhất nàng học được từ Tô Hải Luân sau khi tiêu tốn ngàn vạn học phí.
"Richard! Nếu như hiện tại ta mang ngươi đi thì sao?"
Richard lập tức trầm mặc bởi vì uy hiếp của thiếu nữ tràn đầy chân thực, hắn dù có thể sáng tạo ma văn cấu trang nhưng thực lực vẫn rất kém, điều này có thể thấy rõ từ việc mỗi ngày phải giao "lễ vật nhỏ".
Richard cười khổ nói: "Ta biết ngươi cảm thấy mùi vị của ta hấp dẫn nhưng sau này ngươi sẽ tìm được người hấp dẫn hơn ta."
Sơn Dữ Hải ra sức lắc đầu nói: "Cho dù có kẻ có mùi vị hấp dẫn hơn thì ta cũng không hứng thú. Ngươi đi cùng ta đi! Thánh giả totem của chúng ta mạnh hơn ma văn cấu trang, ngươi có thể nghiên cứu nó cả đời."
Richard đành chịu cười cười, vấn đề này hắn đã trả lời không biết bao nhiêu lần nên chỉ có thể kiên quyết lắc đầu. Hắn sớm đã cho Sơn Dữ Hải đáp án: "Ta không thể đi theo ngươi bởi vì ta còn có chuyện phải làm. Ngươi có thể mang ta đi nhưng không thể có được sự đồng ý của ta."
Sơn Dữ Hải cũng yên lặng ngắm nhìn Richard. Hắn đột nhiên phát hiện sâu trong ánh mắt nàng có chút gì đó. Rất lâu sau, Sơn Dữ Hải mới giơ tay lên cởi xuống một chuỗi răng thú cột trên tóc nàng đặt vào lòng bàn tay Richard. Ở giữa là một cái răng thú rất lớn bên trên có khắc lỗ thủng như hình cái còi.
"Thứ này tặng ngươi, nhớ luôn mang nó theo bên người không được vứt bỏ đấy." Sơn Dữ Hải nói.
Richard nhìn chuỗi răng thú lại nhìn Sơn Dữ Hải, hắn đột nhiên cảm thấy chuỗi răng thú này nặng đến đặc biệt. Hắn nhanh chóng buộc nó lên cổ tay trái mình.
Nhìn thấy động tác của Richard, Sơn Dữ Hải cuối cùng mỉm cười nói: "Ta biết nam nhân Noland các ngươi đều thích mạnh hơn nữ nhân của mình. Cho nên theo tập tục Noland, nếu ngươi muốn lấy ta thì phải đánh bại ta. Dù cho ta không thấy có khả năng này nhưng không sao, ta sẽ chờ ngày đó đến. Ngươi chỉ cần thổi cái còi ở giữa kia là ta sẽ biết. Cho nên, nếu ngày nào đó ngươi sắp bị giết chết thì hãy thổi nó lên, ta sẽ đến báo thù cho ngươi. Nếu như tương lai có ngày ngươi muốn lấy ta thì hãy đến Carling đại lục thổi nó lên, ta sẽ đến quyết chiến với ngươi."
Richard hoàn toàn không biết nên nói gì, chuỗi răng thú bỗng chốc nóng bỏng đè lên cổ tay hắn làm hắn cảm giác không thở nổi.
Sơn Dữ Hải đột nhiên cười tươi rói nói: "Nếu như ngươi bị ta đánh bại thì ta sẽ ném ngươi xuống biển đấy! Ha ha!"
Tiếng cười của nàng rất lớn và vang không có chút thục nữ nào cả. Không khí vốn nên thả lòng thì Richard lại cảm thấy càng trầm trọng hơn.
"Như vậy, lễ vật của mi!" Thiếu nữ đến gần Richard. Richard theo bản năng bỏ qua phản kháng nhưng không phải nụ hôn mang liếm và cắn như trong tưởng tượng của hắn mà là một cái ôm trầm trọng như núi.
"Ta đi đây!" Sơn Dữ Hải nói xong rồi bước nhanh về hướng đội xe man tộc. Mỗi bước của nàng tràn đầy lực lượng làm mặt đất theo đó rung động. Richard không nói gì chỉ vẫy tay chào tạm biệt. Mà Sơn Dữ Hải không quay đầu lại nhưng như nhìn thấy cũng giơ tay lên vẫy lại.
Mặt trời dần lên kéo dài bóng dáng thiếu nữ, bóng dáng ấy vươn dài đến bên cạnh Richard như thể nàng chưa từng đi xa.
Ngày hôm sau, mặt trời vẫn như cũ chiếu rọi hải vịnh Băng Nổi, một vòng sáng màu lam như ẩn như hiện nơi chân trời. Gió biển bắt đầu lạnh dần, trên mặt biển cũng dần xuất hiện băng trôi. Số thuyền tới lui bến cảng giảm đi rõ rệt, tải trọng cũng ít hơn. Nhưng độ bận rộn ở bến cảng lại không giảm đi là bao, sau mùa hè những cự hạm viễn dương có thể phá băng đã tăng thêm nhiều.
Ngày này đối với Richard là một vòng mới. Từ hôm nay trở đi hắn có thể toàn tâm thăm dò thế giới cấu trang. Nhưng là sinh hoạt của hắn vẫn không chút biến đổi, bảng báo cáo ghi chép thời gian sinh hoạt của hắn đều đặn được dâng lên cho Hắc Kim làm vị hôi ải nhân này cảm thấy áp lực trầm trọng.
Khi mùa đông đến, Richard cuối cùng hoàn thành ma văn cấu trang hoàn chỉnh đầu tiên. Đây là sơ cấp mẫn tiệp tiêu chuẩn, cấu trang Richard đã từng đột phá. Cấu trang này từ khâu gia công tài liệu cho đến chế thành vật cắm hoàn toàn do Richard hoàn thành! Những cấu trang sư bình thường vì tiết kiệm thời gian đều xử dụng tài liệu đã xử lý tốt ở thị trường còn Richard thì lại xử lý từ tấm da lông nguyên thủy!
Cấu trang sơ cấp mẫn tiệp này lấy của Richard nửa tháng, hắn đã thành thục toàn bộ quá trình nên sau khi hoàn thành hắn bỗng phát hiện lý giải bản thân với ma văn cấu trang lại tăng thêm một bậc. Bức sơ cấp mẫn tiệp này phẩm chất thượng thừa, gia tăng 41% mà bởi vì tính ổn định của ma pháp trận nên phạm vi thích dụng rất lớn. Nếu như cắm nó vào thiết giáp mã thì sẽ không làm nảy sinh hiện tượng thiết giáp mã hao lực mà chết nữa.
Bất cứ ma văn cấu trang nào cũng gồm ba phận: bộ phận khống chế, bộ phận công năng ma pháp và bộ phận cung ứng ma lực. Sơ giai cấu trang chủ yếu dựa vào hấp thu ma tinh hoặc sinh mệnh lực và ma lực của chủ thể. Bức sơ cấp mẫn tiệp đầu tiên Richard chế tạo phát sinh sai sót trong bộ phận cung ứng ma lực, nó hấp thu quá nhiều sinh mệnh lực của chủ thể mà ở bộ phận khống chế không có công năng mạnh mẽ đình chỉ ma pháp cho nên mới đưa đến hiện tượng thiết giáp mã hao hết thể lực mà chết. Hiện tại Richard tự nhiên không mắc phải sai lầm này nữa.
Bức sơ cấp mẫn tiệp này thật ra không có gì độc đáo cả, hoàn toàn là kết cấu tiêu chuẩn nhưng độ chính xác ở mỗi chỗ đều gần như đạt mức cao nhất chỉ có trong lý thuyết! Bức sơ cấp mẫn tiệp này nếu đặt ra trước mắt người hiểu hàng thì nhất định sẽ dọa những người này không nhỏ! Mà bản thân Richard cũng không nắm chắc được có thể làm được một bức chính xác cao như vậy. Có lẽ theo thời gian đợi khi năng lực Richard tăng lên hắn mới có thể nắm chắc chế tạo ma pháp trận ổn định.
Richard hoàn toàn không rõ ý nghĩa của tác phẩm này, hắn chỉ coi nó như tác phẩm luyện tập nên sau khi hoàn thành liền ném cho Hắc Kim đổi lấy ba vạn kim tệ. Trên đại lục Noland, một bức sơ cấp mẫn tiệp giá khoảng 10 đến 15 vạn, giả cả Hắc Kim trả hắn cũng nằm trong khoảng dự định của hắn đó là từ 20 đến 30% giá thị trường.
/247
|