Tòa Thành Tội Ác

Chương 154: Tín Ngưỡng

/247


Có thể chịu đựng uy lực của mấy hỏa cầu thuật tụ lại thì chỉ riêng từ chất liệu thôi cũng nói lên trang sách này giá trị không nhỏ mà lại thần điện đóng cửa bí mật cử hành nghi thức quan trọng mà có quá nửa liên quan đến trang sách đặt ở trung ương ma pháp trận này.

Richard cũng không rảnh nghĩ nhiều nên lập tức rút trang sách khỏi thần đàn, tiện tay gập nó lại nhưng là hắn vừa thả lỏng tay thì trang sách đột nhiên bắn ra khôi phục nguyên trạng, bên trên thậm chí còn không có chút vết gấp nào. Trang sách này lớn gấp đôi quyển sách thời quang của Lưu Sa, thậm chí còn lớn gấp rưỡi thánh điển của nguyệt thần hắn từng thấy, nếu không gấp lại thì thật khó mang bên người. Cuối cùng hắn chỉ đành cuộn trang sách lại mới nhét được vào ngực.

Đến khi Richard rời khỏi thần điện thì chiến đấu với kỵ sĩ thần điện đã gần đến hồi kết, từ xa đã nghe được tiếng rống lớn của Just, dưới cái rìu khát máu của hắn, những kỵ sĩ này quả thật giống côn trùng mà những tên hỗ trợ thì càng thêm cặn bã.

Richard nhìn lướt quanh chiến trường, hấp dẫn hắn nhất là Just, khí thế tung hoành tới lui bổ hết chướng ngại phía trước biểu lộ chiến lực mạnh mẽ hơn trước nhiều. Trên người hắn cơ thịt nổi lên ẩn ẩn lóe sáng, rõ ràng là hắn đã dùng lực lượng huyết mạch giúp tăng lực phòng ngự và công kích cho bản thân, vũ khí của kỵ sĩ thần điện cho dù chém vào hắn cũng chỉ như chém vào một khối sắt chỉ để lại một vết nhàn nhạt. Mà cái rìu khát máu của Just thì chỉ chẻ ngang, dọc, vung nghiêng, ba rìu cơ bản này mà không ai đỡ nổi đến rìu thứ tư. Đây mới là thực lực thật sự của Just, ở những trận chiến trước khi thì là Mintai với thực lực áp đảo, khi lại là binh lính thực lực quá yếu nên không có đất cho hắn biểu diễn.

Hai thực nhân ma cũng là cỗ máy giết hại, bọn họ thật ra không cần cho bản thân năng lực đặc thù gì, chỉ cần lực lượng của họ cũng đủ làm đối thủ tuyệt vọng. Đặc biệt là khi Ba Phần Chín cởi giáp ra thì giống hệt một cái máy ủi, nghiền nát mọi kẻ thù! Mà đối thủ của họ lại là những kỵ sĩ thần điện vội vã xông đến, căn bản chưa mặc đủ giáp mà thậm chí có người còn chưa kịp cầm vũ khí thuận tay.

Kỵ sĩ thần điện đối mặt với bộ ba giết chóc này chỉ có nước nằm chờ chết, mỗi khi rìu hoặc chùy lớn vung lên là có người nằm xuống, quả thực đây là bữa tiệc của máu và thịt, đâu đâu cũng thấy mảng lớn máu tươi và mảnh vụn tứ chi.

Những kỵ sĩ còn sống nhanh chóng tỉnh táo lại hiểu ra ngoài doanh trại là cạm bẫy giết chóc nên thử lui lại doanh trại, họ muốn lợi dụng địa hình để loạn chiến, ít nhất cũng kéo thời gian để mặc đủ giáp, cầm vũ khí thích hợp bản thân. Nhưng là Laer và Bọt Nước đã gia nhập chiến trường, chiến lực tinh linh thi nhân không mạnh nhưng chiến đấu trong hoàn cảnh phức tạp là thiên hạ của thiếu nữ còn về đám hỗ trợ kỵ sĩ thì còn không đủ nhét kẽ răng cho mãnh thú!

Nhưng dù cho chiến cuộc nghiêng về một hướng nhưng thắng lợi vẫn vô cùng gian nan. Chiến lực đội kỵ sĩ thần điện hơn xa quân đội của nam tước, không phải vì đẳng cấp mà là vì họ quyết tử chiến không lùi, cho dù nằm ở tuyệt cảnh cũng có rất nhiều người muốn đâm một cái vào địch nhân trước khi chết! Khi chiến đấu thần điện kết thúc, trên người Just và Tiramisu mang không ít vết thương thậm chí đến Bọt Nước cũng phải chịu một vết cắt dài trên bắp đùi. Dù cho có Lưu Sa nhưng vẫn có một bộ chiến kỵ sĩ trọng thương và hai mãnh thú bị giết. Đổi lại là chiến quả huy hoàng, tính cả sáu kỵ sĩ trong thần điện lúc trước thì gần ba mươi kỵ sĩ thần điện nằm xuống, gầm trăm hỗ trợ bị giết, chỉ có lác đác năm sáu người mất đi đấu chí đầu hàng.

Khi kết thúc chiến đấu, Lưu Sa phải liên tục thi triển thần thuật cuối cùng cũng giữ lại được tính mạng cho bộ chiến kỵ sĩ trọng thương hơn nữa giúp vết thương ở chân Bọt Nước khỏi hẳn, sau này không để lại chút vết sẹo nào. Tuy thần lực của nàng tương đương với hai ba mục sư cùng đẳng cấp nhưng xử lý xong vết thương cho mọi người thì sắc mặt nàng tái nhợt.

Richard thì đi kiểm tra chiến trường, độ thảm khốc vượt quá tưởng tượng của hắn đặc biệt là ngoan cường của những kỵ sĩ thần điện làm hắn khẽ tôn kính. Trong tính toán của hắn, đẳng cấp kỵ sĩ thần điện là cấp 6 căn bản không tạo thành được uy hiếp nhất là lại còn bị đánh bất ngờ, mỗi tên còn không mặc đủ được giáp. Những bộ giáp hoa lệ màu mè của kỵ sĩ thần điện tuy phòng ngực mạnh mẽ nhưng phải mất rất nhiều thời gian mới mặc xong, kỵ sĩ có trọng giáp và không có khác hoàn toàn nhau!

Nếu như không phải có Just, Bọt Nước và hai anh em thực nhân ma với chiến lực đến gần tước sĩ thêm vào thần quyến giả Lưu Sa thì trận chiến này chắc chắn có người nằm xuống. Thật ra cũng đã có tổn thất nếu như tính đến mãnh thú.

Richard đứng bên người Lưu Sa nhìn những cỗ thi thể không có một cỗ hoàn chỉnh của kỵ sĩ thần điện thở dài nói: "Trận này đánh thật khổ cực!"

"Rất bình thường, bọn họ đều có tín ngưỡng." Lưu Sa mệt mỏi đến đứng thẳng cũng khó cho nên dứt khoát dựa vào người Richard sau đó bình đạm nói: "Những người có tín ngưỡng thật sự sẽ không cảm thấy sợ hãi, sẽ không cảm thấy đau đớn!"

Chiến đấu thần điện lắng lại khôi phục an tĩnh cho thần điện chỉ trừ ngọn lửa trên nắm đấm đã bị dập tắt.

Những người bị thanh âm cảnh báo đánh thức thì quá nửa trốn trong nhà, khóa chặt cửa lại. Dù cho thành cảng trong mười năm nay chưa từng bị công kích nhưng ở thành cảng là nơi hội tụ, lưu thông vật chất nên mọi người sớm đã học được khống chế lòng hiếu kỳ. Bình dân phổ thông chỉ mong vệ binh bảo vệ mà mấy tên vệ binh phân tán khắp thành lại chỉ mong được quân tinh nhuệ viện trợ.

Nhưng là thành bảo phía xa của nam tước đã nâng cầu lên từ khi tiếng vang cảnh báo vang lên, hành động này nói rõ quyết định của nam tước: nhất quyết tử thủ, căn bản không định xuất kích.

Lúc này, trong doanh trại vệ binh ở phía bắc lục tục tập kết hơn trăm vệ binh lần lượt vũ trang, kỵ sĩ phụ trách thì ở yên trong lều chính. Hắn không có chút ý định xuất binh nào chỉ nói chờ một chút, chờ cho có càng nhiều vệ binh tập chết, chờ tin tức chính xác trở về. Nếu có ai đưa ra ý kiến viện trợ thần điện thì ngay lập tức được vị kỵ sĩ này phái đi do thám tình hình. Sau mấy đợt do thám có người trở về, có người không về được nữa thế là không còn ai dám đưa ra đề nghị viện trợ thần điện. Khi có gần hai trăm vệ binh tập kết, cách lúc thần điện gõ cảnh báo đến hơn một giờ, phía thần điện đột nhiên nổi lửa lớn, ánh sáng chiếu rực hơn nửa tòa thành cảng. Nam tước Bodhisattva sắc mặt âm trầm đứng trên đỉnh thành bảo nhìn vào thần điện phía xa bị nửa lớn nuốt gọn.

Đám người Richard đã một lần nữa tập kết ở quảng trường, lần này có thêm mấy chục con chiến mã trong đó một phần chiến mã được dùng để mang theo binh khí, khôi giáp và chiến lợi phẩm.

Thần điện bị lục soát vội vã, những thứ có giá trị cơ bản bị quét sạch. Ngoài trang sách kỳ dị kia ra thì đáng kinh ngạc nhất là năm mươi viên ma lực thủy tinh! Ngoài ra còn có châu báu và khí cụ ma pháp lên đến mười vạn kim tệ. Lưu Sa còn vơ vét đến hai rương giáo điển của thần dũng cảm chuẩn bị nghiên cứu. Ngoài ra các quyển trục thần thuật cũng nhét đầy ba rương!

Lưu Sa không thể sử dụng được những quyển trục này được mà những quyển trục này đại đa là cấp thấp, thật không hiểu nàng lấy những thứ này làm gì.

Ví như nói trong mắt Just, những quyển trục không thể dùng kia chả khác gì đống giấy chùi…, nếu không muốn để lại cho kẻ địch thì đơn giản nhất là một mồi lửa là xong! Bởi vì thời gian thu dọn chiến trường chỉ có hơn mười phút, những đồ có giá trị trong thần điện lại nhiều không kể xiết nên không thể mang hết đi được ví như bức tượng thần dũng cảm được khảm không ít vàng và bảo thạch. Vốn quyền trượng trong tay Essien giá trị liên thành chỉ đáng tiếc là vì ngăn cản hỏa cầu thuật của Richard nên dùng hết thần lực dự trữ thêm vào thần thuật của Essien được quyền trượng tăng phúc nên bạch thủy tinh đã bị vỡ vụn, ngay cả quyền trượng cũng bị vặn vẹo biến hình. Nhưng dù cho chỉ còn phần gậy thì nhờ vô số vàng, tinh kim và hắc tinh thiết hỗn hợp chế tạo nên, chỉ riêng nhờ bán tài liệu thì cây gậy này cũng bán được trên vạn kim tệ.

Kiếp sống ở Thâm Lam giúp Richard trở thành nhân vật cấp đại sư ở lĩnh vực tài liệu nên hiểu rõ lần thu hoạch này lớn như nào. Trong quá trình đầu tích lũy tiền tài thì quả thật cướp bóc chiếm đầy ưu thế. Dù cho con đường này đầy máu tanh nhưng lại là con đường nhanh nhất.

Một thu hoạch khác là hắn tìm được một bản nhật ký trong phòng thần quan Essien. Riêng hai tấm bìa trên dưới đã chiếm một nửa độ dày của quyền nhật ký mà lại còn có khóa ma pháp phức tạp bao quanh. Nếu như phá giải thất bại thì năng lượng cuồng bạo trong khóa ma pháp sẽ phá hủy nhật ký thành tro bụi, chỉ riêng từ phòng vệ nghiêm mật này có thể thấy nội dung nhật ký ghi chép vô cùng quan trọng, chắc hẳn là những kinh nghiệm vô cùng quý báu của một mục sư chân thần.

Richard quyết định mang quyển nhật ký này về trước còn khóa ma pháp thì trên cơ bản cũng chỉ là một loại ma pháp trận. Chỉ cần là ma pháp trận thì hắn tin sẽ mở được, đặc biệt là ma pháp trận vị diện cấp thấp. Hắn mới chỉ tùy ý nhìn một cái đã biết mở khóa chỉ cần tốn thời gian mà thôi dù cho hắn chưa hiểu ngôn ngữ và phù hiệu ma pháp vị diện này hẳn có cùng độ cao kết cấu và quy tắc với Noland, nhất là đây chỉ là ma pháp trận tác dụng rõ ràng nên chỉ có vài loại quy tắc ma pháp. Việc này để sau trở về rồi làm, có lẽ còn có thể nhờ phân tích quy tắc giúp hắn sử dụng được tài liệu ma pháp ở vị diện này.

Richard lần nữa lên ngựa, đầy tiếc nuối nhìn cửa thành bảo vẫn đóng chặt. Nam tước Bodhisattva không biết là thông minh hay vì nhát gan mà không đưa viện quân ra làm Richard vốn chuẩn bị phục kích lại không thể thi triển.

Cho dù không nhìn trang bị phòng ngự của thành bảo thì thủ hạ của nam tước chí ít còn là vệ đội tinh nhuệ mấy chục người, cường công khẳng định tổn thất không nhỏ mà vấn đề hiện tại là Richard không chịu được tổn thất dù là nhỏ nhất. Nếu như chết chỉ là tù binh còn đỡ, nếu như chỉ mất dù chỉ một bộ chiến kỵ sĩ thôi thì cũng là tổn thất to lớn.

Cho dù hiện tại hắn có địa đồ thành bảo nam tước nhưng muốn mạnh mẽ tấn công thì cũng phải đợi Lưu Sa khôi phục thần lực đã. Hiện tại không chỉ Richard mà những tên xung phong đầu tiên đều không thể cách xa nàng. Nếu như không có Lưu Sa ở phía sau thì họ không thể an tâm xung phong được. Nhưng hiện tại Lưu Sa đã hao hết thần lực. Có một mục sư như Lưu Sa thường ý nghĩa có thêm một mạng trên chiến trường. Mà Richard là cột chống tâm lý cho mọi người không chỉ vì hỏa cầu thuật uy lực mạnh mẽ mà càng vì khả năng khống chế chiến trường của hắn. Chỉ cần có Richard, chỉ cần Lưu Sa theo sát Richard là có thể xuất hiện đúng lúc, đúng nơi nhất. Từ điểm này mà xét thì tác dụng của Richard không thấp hơn Lưu Sa chút nào.

Richard lại nhìn doanh trại vệ binh một cái, nơi đó cũng đen mù mịt hoàn toàn không có động tĩnh, nếu như không phải biết nơi đó có binh doanh thì thật sự có thể nhầm với khu dân cư a. Chỉ lúc mới chiến đấu có mấy tên vệ binh đi qua trinh sát nhưng đều bị Laer bắn chết, đến sau thì không có kẻ nào dám xuất hiện. Xem ra tên kỵ sĩ thống lĩnh là người thông minh, hậu quả án binh bất động của hắn nhiều lắm là bị phạt thu hồi đất phong, dù sao vẫn tốt hơn mất mạng nhiều.

Richard quay đầu nhìn thần điện đã bị lửa lớn nuốt hết không khỏi ngầm tiếc nuối. Trân chiến tối nay đại thể như dự đoán của hắn, quá trình cũng không khác mấy chỉ là chiến quả chênh lệch nhiều quá, ngoài tài phú làm người thỏa mãn ra thì các phương diện khác đều hỏng bét. Thần quan Essien chạy thoát, phía nam tước còn không mất một kỵ sĩ nào, kỵ sĩ thần điện chết sạch cũng được tính là chiến công không nhỏ nhưng phe mình cũng có tổn thất mà chiến tranh là cuộc chiến tiêu hao chức nghiệp cấp cao mới đúng!

"Đi thôi!" Richard buông bỏ tiếc nuối phất tay, đoàn người bắt đầu chạy hướng cửa thành.

Cửa thành vẫn rộng mở như cũ, ngay cả những thi thể vệ binh trong vũng máu cũng không có ai quản. Đại đội chiến mã gào thét phi nhanh, sau đó là hai thực nhân ma và một bầy mãnh thú.

Đợi cách một khoảng xa Richard mới quay đầu lại nhìn nhưng là ánh lửa trên thành cảng vẫn ngút trời, xem ra nam tước cũng không định dập lửa. Cũng may xung quanh thần điện là đất trống nếu không để lửa lớn lan tràn thì có thể một nửa thành cảng chìm trong biển lửa rồi.

Richard đột nhiên nghĩ đến trang sách trong lòng, hắn ẩn ẩn cảm thấy có lẽ trang sách này mới là thu hoạch lớn nhất đêm nay. Trước khi rời đi, Richard đã lệnh người dán cáo thị ở những nơi bắt mắt trong thành cảng. Nội dung những cáo thị này chỉ có một, đó chính là thông báo nam tước Bodhisattva chuẩn bị 5000 kim tệ chuộc gia quyến của những tước sĩ đã chết. Nếu như trong hai ngày nam tước không trả tiền chuộc thì những người này sẽ bị bán làm nô lệ.

Yêu cầu trả tiền chuộc là chuyện thường thấy trong chiến tranh quý tộc, nếu không phải huyết thù thì rất ít người làm chuyện đồ thành. Khoản tiền Richard đưa ra cũng không nhiều, hoàn toàn hợp tình hợp lý nhưng là bởi vì thần dụ của thần dũng cảm, nam tước Bodhisattva khẳng định không thể đáp ứng yêu cầu. Richard cũng biết nam tước sẽ không thỏa hiệp, hắn muốn làm là cho càng nhiều người biết về quyết định này của nam tước. Ba tước sĩ trọng lượng hơn xa một tước sĩ!

Vừa rời khỏi thành cảng Richard đã lệnh mãnh thú tán ra, tiếp tục giám sát các khu vực đề phòng truy binh và đột kích bất ngờ, bao gồm cả do thám đường đi phía trước nữa. Lộ tuyến đội ngũ vẫn là quay về trấn Ước Phàm thêm vào hai con mãnh thú đi trước một trái một phải dò đường. Không chỉ bởi vì con đường này đi đã quen, cũng là vì để quan sát động hướng đội quân ở trấn Ước Phàm. Nếu như đội quân này quay lại cứu viện thì Richard cũng không ngại phục kích một lần. Khẳng định những binh sĩ phổ thông bôn ba cả đêm sẽ không còn lực chiến đấu, có khi chỉ một lần xung kích của bầy mãnh thú là đủ phá tan sĩ khí của bọn họ.

Thần lực của Lưu Sa đang chậm rãi khôi phục mà Richard có cấu trang sức sống, tốc độ khôi phục còn nhanh hơn Lưu Sa. Hắn cảm giác được sau mấy trận ác chiến ma lực bản thân có dấu hiệu đột phá, rất nhanh nữa hắn sẽ trở thành ma pháp sư cấp 9, có thể học tập và thi triển ma pháp cấp 5. Những điều này giúp hắn có thêm lòng tin sẵn sàng đánh trận nữa, chỉ đáng tiếc tên kỵ sĩ dẫn đội là người cẩn thận, lệnh cả quân co lại trong doanh trại, xem ra định thủ vững trại đến khi trời sáng. Từ xa nhìn lại, từ ngã rẽ đã có thể thấy những cạm bẫy ngăn đường.

Đi qua trấn Ước Phàm, Richard đành chịu lắc đầu nhìn quân doanh dần bị bỏ lại sau lưng. Vây khốn tiêu diệt viện quân là chiến thuật hữu hiệu, tránh được phiền toái cường công nhưng đáng tiếc là không đội quân nào rời khỏi quân doanh làm Richard cũng đành chịu. Hắn chỉ đành thay đổi đường đi tiến vào vùng núi chuẩn bị tiêu hóa chiến quả.


/247

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status