Tình yêu đích thực

Chương 7: chương 4.2 Bảo mẫu bất đắc dĩ

/9


 

Mẹ cô về đã là buổi chiều bàn giao xong nhóc con cho me anh cùng cô về nhà a,cô không an tâm khi để anh ra ngoài một mình. Vào nhà anh cô không thấy ai " sao chưa có ai về vậy ? ".

" mẹ anh đi công tác rồi ,hôm nay em trai anh cũng bận không về được hôm nay anh ở nhà một mình " 

Thấy cô trầm ngâm như hiểu được cô nghĩ gì lại nói tiếp " không sao đâu anh đã quen thuộc với ngôi nhà này lắm rồi mọi ngõ ngách trong nhà anh đều tường tận mà '', cô cười "vậy em ở lại nấu cơm cho anh " nói rồi đi vào bếp .

Anh cũng mò mẫm đi theo " vậy để anh giúp em ,anh ngồi không chán lắm" hai người như cặp vợ chồng nhỏ quanh quẩn trong bếp anh nhặt rau cô nấu nướng , tạo nên một bữa ăn đầm ấm giữa hai người.

Ăn xong cô mở cửa sổ thấy bầu trời đầy sao " woa hôm nay thật nhiều sao ", " em muốn lên sân thượng không ở đó nhìn sẽ đẹp hơn ", " đi thôi anh " cô cầm tay anh leo lên sân thượng rồi nằm dài trên đó .

'' Thế nào rất đẹp phải không ? anh cũng muốn nhìn thấy chúng ", " umk rất đẹp nha , em ta cho anh nghe nha ... ....'' vậy là công cuộc làm chim hoàng anh líu lo bắt đầu.

Đột nhiên cô chuyển đề tài '' bác sĩ bảo anh còn có thể nhìn thấy đúng không?"

" umk anh nhìn thấy một chút nhưng mờ mờ nên vẫn còn hi vọng ,chỉ cần ghế giác mạc sẽ có khả năng , nhưng em cũng đường hi vọng quá nhiều", cô umk bằng cái giọng ỉu xìu quay qua ôm anh hai người rơi vào im lặng rơi bầu trời ngập tràn ánh sao.


/9

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status