Bên trong khoang máy bay tràn đầy tiếng gào khóc khổ sở, bóng dáng màu xanh dương đi qua tới tới lui lui, thỉnh thoảng cúi người xuống nhẹ giọng nói chuyện với những người bị thương đang mang vẻ mặt lo sợ bất an, dùng giọng điệu ấm áp an ủi trái tim đang hoảng sợ của bọn họ.
Chỉ là, đại phu có thể an ủi lòng bệnh nhân, nhưng có ai có thể an ủi lòng của đại phu đây? Dfienddn lieqiudoon Có ai biết, giờ phút này thần y cười như gió xuân ấm áp nhưng trong lòng đã sớm bởi vì không nghe được bất kỳ tin tức nào của Phượng Tĩnh Xu mà không ngừng nóng nảy.
Soạt! Cánh cửa giữa khoang lái và khoang máy bay vẫn đóng chặt bị người dùng sức mở ra.
Đệ Ngũ Long Quỳ vừa nghe thấy tiếng lập tức xoay người nhìn lại, vui mừng thấy được bóng hình xinh đẹp vẫn nhớ thương trong lòng.
Tĩnh! Nở nụ cười sáng lạn, Đệ Ngũ Long Quỳ vội vàng chạy tới, Thật tốt quá, nàng không sao! Ta đã lo lắng gần chết! Hắn khẩn trương lôi kéo Phượng Tĩnh Xu xoay trái phải nhìn từ trên xuống dưới mấy lần, rốt cuộc cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.
Phượng Tĩnh Xu âm thầm nhướng mày, Tĩnh? Hắn cũng gọi tên quá thân mật rồi? Lúc nào quan hệ của bọn họ thì trở nên tốt như vậy?
Lúc này, phía sau hai người lại truyền tới một hồi tiếng kêu đau, dẫn sự chú ý của bọn họ tới trên người bị thương ở sau lưng.
Sao rồi? Không có vấn đề gì chứ? Phượng Tĩnh Xu vừa kiểm tra vừa hỏi.
Ừ, trên căn bản cũng đã xử lý tốt, coi như tương đối khó giải quyết cũng đều đã giải quyết. Đệ Ngũ Long Quỳ kiểm tra ở bên kia, không quên trả lời vấn đề của Phượng Tĩnh Xu, trong lòng nhất thời có loại cảm giác ngọt ngào. Tình hình bây giờ, hắn có thể không thể tưởng tượng thành hai phu thê đang ăn ý phối hợp hành y phát thuốc sao?
Sau khi kiểm tra hơn một trăm tên người bị thương trên máy bay xong, xác định đã không có vấn đề gì, Phượng Tĩnh Xu lại nhận được một tin tức một người trọng thượng trên chiếc máy bay khác, vì vậy kéo Đệ Ngũ Long Quỳ, khi hắn còn chưa kịp phản ứng, sử dụng thuật thuấn di, dịch chuyển hai người từ chiếc máy bay này đến một chiếc máy bay khác, tiếp tục cứu trị cho bọn họ.
Bíp bíp bíp! Bíp bíp bíp! Ngay lúc Phượng Tĩnh Xu đang chuyên tâm tiến hành phẫu thuật cho một đại thúc bị thương ở chân, bên trong khoang máy bay đột nhiên vang lên tiếng bíp bíp dồn dập.
Mọi người chưa bao giờ nghe thấy âm thanh này đều kinh hoảng kêu lên, ôm nhau thành một đoàn run lẩy bẩy.
Mọi người đừng hoảng hốt! Lúc này Phượng Tĩnh Xu đứng lên, lớn tiếng quát ngừng lại sự khủng hoảng, Đây chỉ là tín hiệu báo cáo theo thông lệ mà thôi, cũng không có vấn đề lớn gì đâu.
Sau khi giao công việc làm yên lòng người cho mấy Hắc Linh Lung, Phượng Tĩnh Xu xoay người đi về phía khoang lái.
Tĩnh! Đệ Ngũ Long Quỳ bắt tay Phượng Tĩnh Xu lại, Sao thế? Có phải đã xảy ra chuyện gì không? Hắn nhạy cảm cảm thấy tâm tình Phượng Tĩnh Xu cũng không có biểu hiện như sự nhẹ nhõm kia.
Phượng Tĩnh Xu cười cười với Đệ Ngũ Long Quỳ, Ta cũng không biết, chờ lát nữa rồi hãy nói! Ta phải đi trước xem thử, cũng sẽ không xảy ra vấn đề lớn gì.
Nói xong, nàng mở cửa đi vào khoang lái, ầm một tiếng, lại tách khoang máy bay ra.
Xảy ra chuyện gì? Vừa rời khỏi tầm mắt của mọi người, sự nhẹ nhõm trên mặt Phượng Tĩnh Xu lập tức biến mất, thay vào đó là sự nghiêm trọng.
Chủ nhân, là trụ sở dưới mặt đất truyền đến tin tức. Hắc Linh Lung cung kính trả lời.
Tin tức gì? Bọn họ sẽ lập tức trở về, người phía dưới ngay cả chút thời gian này cũng không chờ sao? Đến cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì, khiến bọn họ nhất định phải khẩn cấp gọi nàng ngay giữa không trung?
Chủ nhân, dựa theo hệ thống đo đạc mặt đất, đê lớn ở thượng du có thể sẽ có nguy cơ bị vỡ. Hắc Linh Lung lấy được tin tức thông báo.
Cái gì! ? Phượng Tĩnh Xu chấn động, không dám tin kêu lên một tiếng.
Sao có thể vỡ đê? Trước đó không phải đê Mịch La đã tu sửa rồi sao! ? Bước một bước dài tiến lên, Phượng Tĩnh Xu ngồi vào vị trí của mình, phía trên kia đặt một chiếc máy vi tính màu trắng, trên màn hình đang không ngừng hiện lên tin tức mà nàng muốn —— bản đồ sông Mịch và đê Mịch La, báo cáo đánh giá và phân tích địa chất.
Cạch cạch! Phượng Tĩnh Xu nhanh chóng gõ bàn phím, vài bức bản đồ không ngừng xuất hiện, từng đoạn phân tích số liệu cũng theo đó xuất hiện, nhảy liên tục trên màn hình máy vi tính.
Ngay lập tức truyền lượng mưa mấy ngày sắp tới tới đây, kết hợp với địa chất của đê Mịch La, lập tức phân tích ra phương án dự phòng vỡ đê hữu hiệu! Trước đó, cho ta thời gian vỡ đê chính xác nhất! Còn nữa, quan trọng nhất là phạm vi ảnh hưởng và mức độ tổn thất sau khi vỡ đê! Cho dù trong lòng vì lấy được tin tức mà khiếp sợ, Phượng Tĩnh Xu vẫn cố bình tĩnh mà phân phó nhiệm vụ xuống, sau đó kiềm chế tâm tình hoảng loạn chờ đợi kết quả.
Hắc Linh Lung lĩnh mệnh lui xuống tự động làm việc, Phượng Tĩnh Xu nín thở ngồi trên ghế sa lon, trong đầu một khắc cũng không yên lặng được.
Liên lạc các khoang lái khác, gia tăng tốc độ, mau sớm trở lại căn cứ! Trước ra lệnh cho Hắc Linh Lung trong khoang lái, Phượng Tĩnh Xu nhắm hai mắt lại, cố gắng từ từ cẩn thận thăm dò
Chỉ là, đại phu có thể an ủi lòng bệnh nhân, nhưng có ai có thể an ủi lòng của đại phu đây? Dfienddn lieqiudoon Có ai biết, giờ phút này thần y cười như gió xuân ấm áp nhưng trong lòng đã sớm bởi vì không nghe được bất kỳ tin tức nào của Phượng Tĩnh Xu mà không ngừng nóng nảy.
Soạt! Cánh cửa giữa khoang lái và khoang máy bay vẫn đóng chặt bị người dùng sức mở ra.
Đệ Ngũ Long Quỳ vừa nghe thấy tiếng lập tức xoay người nhìn lại, vui mừng thấy được bóng hình xinh đẹp vẫn nhớ thương trong lòng.
Tĩnh! Nở nụ cười sáng lạn, Đệ Ngũ Long Quỳ vội vàng chạy tới, Thật tốt quá, nàng không sao! Ta đã lo lắng gần chết! Hắn khẩn trương lôi kéo Phượng Tĩnh Xu xoay trái phải nhìn từ trên xuống dưới mấy lần, rốt cuộc cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.
Phượng Tĩnh Xu âm thầm nhướng mày, Tĩnh? Hắn cũng gọi tên quá thân mật rồi? Lúc nào quan hệ của bọn họ thì trở nên tốt như vậy?
Lúc này, phía sau hai người lại truyền tới một hồi tiếng kêu đau, dẫn sự chú ý của bọn họ tới trên người bị thương ở sau lưng.
Sao rồi? Không có vấn đề gì chứ? Phượng Tĩnh Xu vừa kiểm tra vừa hỏi.
Ừ, trên căn bản cũng đã xử lý tốt, coi như tương đối khó giải quyết cũng đều đã giải quyết. Đệ Ngũ Long Quỳ kiểm tra ở bên kia, không quên trả lời vấn đề của Phượng Tĩnh Xu, trong lòng nhất thời có loại cảm giác ngọt ngào. Tình hình bây giờ, hắn có thể không thể tưởng tượng thành hai phu thê đang ăn ý phối hợp hành y phát thuốc sao?
Sau khi kiểm tra hơn một trăm tên người bị thương trên máy bay xong, xác định đã không có vấn đề gì, Phượng Tĩnh Xu lại nhận được một tin tức một người trọng thượng trên chiếc máy bay khác, vì vậy kéo Đệ Ngũ Long Quỳ, khi hắn còn chưa kịp phản ứng, sử dụng thuật thuấn di, dịch chuyển hai người từ chiếc máy bay này đến một chiếc máy bay khác, tiếp tục cứu trị cho bọn họ.
Bíp bíp bíp! Bíp bíp bíp! Ngay lúc Phượng Tĩnh Xu đang chuyên tâm tiến hành phẫu thuật cho một đại thúc bị thương ở chân, bên trong khoang máy bay đột nhiên vang lên tiếng bíp bíp dồn dập.
Mọi người chưa bao giờ nghe thấy âm thanh này đều kinh hoảng kêu lên, ôm nhau thành một đoàn run lẩy bẩy.
Mọi người đừng hoảng hốt! Lúc này Phượng Tĩnh Xu đứng lên, lớn tiếng quát ngừng lại sự khủng hoảng, Đây chỉ là tín hiệu báo cáo theo thông lệ mà thôi, cũng không có vấn đề lớn gì đâu.
Sau khi giao công việc làm yên lòng người cho mấy Hắc Linh Lung, Phượng Tĩnh Xu xoay người đi về phía khoang lái.
Tĩnh! Đệ Ngũ Long Quỳ bắt tay Phượng Tĩnh Xu lại, Sao thế? Có phải đã xảy ra chuyện gì không? Hắn nhạy cảm cảm thấy tâm tình Phượng Tĩnh Xu cũng không có biểu hiện như sự nhẹ nhõm kia.
Phượng Tĩnh Xu cười cười với Đệ Ngũ Long Quỳ, Ta cũng không biết, chờ lát nữa rồi hãy nói! Ta phải đi trước xem thử, cũng sẽ không xảy ra vấn đề lớn gì.
Nói xong, nàng mở cửa đi vào khoang lái, ầm một tiếng, lại tách khoang máy bay ra.
Xảy ra chuyện gì? Vừa rời khỏi tầm mắt của mọi người, sự nhẹ nhõm trên mặt Phượng Tĩnh Xu lập tức biến mất, thay vào đó là sự nghiêm trọng.
Chủ nhân, là trụ sở dưới mặt đất truyền đến tin tức. Hắc Linh Lung cung kính trả lời.
Tin tức gì? Bọn họ sẽ lập tức trở về, người phía dưới ngay cả chút thời gian này cũng không chờ sao? Đến cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì, khiến bọn họ nhất định phải khẩn cấp gọi nàng ngay giữa không trung?
Chủ nhân, dựa theo hệ thống đo đạc mặt đất, đê lớn ở thượng du có thể sẽ có nguy cơ bị vỡ. Hắc Linh Lung lấy được tin tức thông báo.
Cái gì! ? Phượng Tĩnh Xu chấn động, không dám tin kêu lên một tiếng.
Sao có thể vỡ đê? Trước đó không phải đê Mịch La đã tu sửa rồi sao! ? Bước một bước dài tiến lên, Phượng Tĩnh Xu ngồi vào vị trí của mình, phía trên kia đặt một chiếc máy vi tính màu trắng, trên màn hình đang không ngừng hiện lên tin tức mà nàng muốn —— bản đồ sông Mịch và đê Mịch La, báo cáo đánh giá và phân tích địa chất.
Cạch cạch! Phượng Tĩnh Xu nhanh chóng gõ bàn phím, vài bức bản đồ không ngừng xuất hiện, từng đoạn phân tích số liệu cũng theo đó xuất hiện, nhảy liên tục trên màn hình máy vi tính.
Ngay lập tức truyền lượng mưa mấy ngày sắp tới tới đây, kết hợp với địa chất của đê Mịch La, lập tức phân tích ra phương án dự phòng vỡ đê hữu hiệu! Trước đó, cho ta thời gian vỡ đê chính xác nhất! Còn nữa, quan trọng nhất là phạm vi ảnh hưởng và mức độ tổn thất sau khi vỡ đê! Cho dù trong lòng vì lấy được tin tức mà khiếp sợ, Phượng Tĩnh Xu vẫn cố bình tĩnh mà phân phó nhiệm vụ xuống, sau đó kiềm chế tâm tình hoảng loạn chờ đợi kết quả.
Hắc Linh Lung lĩnh mệnh lui xuống tự động làm việc, Phượng Tĩnh Xu nín thở ngồi trên ghế sa lon, trong đầu một khắc cũng không yên lặng được.
Liên lạc các khoang lái khác, gia tăng tốc độ, mau sớm trở lại căn cứ! Trước ra lệnh cho Hắc Linh Lung trong khoang lái, Phượng Tĩnh Xu nhắm hai mắt lại, cố gắng từ từ cẩn thận thăm dò
/222
|