Thẩm Tuyết đi đến chỗ của Lam Tố Tố, hai người ngồi xuống uống vài ngụm rượu và ăn chút điểm tâm.
- Tuyết Nhi, cậu và Lăng Trạch Hàn nói gì vậy?
Thẩm Tuyết không muốn cho Lam Tố Tố biết họ nói về Lam Quân nên chỉ trả lời qua loa.
- Thẩm Tuyết, cậu và anh Lam Quân nhảy rất đẹp và ăn ý đấy. Cậu thấy anh mình thế nào?
Thẩm Tuyết nghe vậy cũng hiểu ngay, cô biết Lam Tố Tố muốn gán ghép mình với anh trai Lam Quân của cô ấy nhưng cô xứng sao? Chưa nói đến cô không có tình cảm gì với anh ấy,hoàn cảnh môn không đăng hậu không đối của cô với Lam Quân đã là một trời một vực rồi. Nghĩ vậy,Thẩm Tuyết liền lên tiếng cắt đứt suy nghĩ của Lam Tố Tố.
- Tố Tố, mình biết cậu muốn tốt cho mình, mình hiểu ý cậu muốn nói gì nhưng mình không xứng với anh Lam Quân đâu, không phù hợp một chút nào. Mình vừa trải qua hôn nhân đổ vỡ, trái tim mình đã quá mệt mỏi rồi không muốn yêu đương gì nữa. Hoàn cảnh của mình cũng không phù hợp, cậu cứ để tự nhiên đi nhé,được không?
Lam Tố Tố cũng đã nghe hết chuyện của Thẩm Tuyết kể cho mình. Cô hiểu những gì Thẩm Tuyết đã nói. Có lẽ cô cũng hơi vội vàng quá. Thôi thì cứ để cho Thẩm Tuyết một thời gian nữa xem thế nào? Cô vẫn sẽ không từ bỏ ý định đẩy thuyền cho anh trai Lam Quân và Thẩm Tuyết đâu. Nhìn xem anh cô cũng bị Thẩm Tuyết mê hoặc rồi, sau hôm nay có khi lại túm lấy cô nhờ giúp đỡ ấy chứ.
Trên bục lúc này, MC đã cầm mic lên thông báo mời Lam Quân lên cắt bánh sinh nhật, Lam Quân bước lên sân khấu, anh cầm mic nói:
- Hôm nay, Lam Quân tôi rất vui vì sự có mặt của tất cả mọi người ở đây, cảm ơn lời chúc của tất cả mọi người. Chiếc bánh này có hơi lớn, tôi muốn mời em gái tôi là Lam Tố Tố và bạn thân Thẩm Tuyết của cô ấy lên sân khấu cắt bánh cùng tôi. Hai cô gái sẽ cùng tôi cắt chiếc bánh này, mọi người thấy sao ạ?
Tiếng vỗ tay cùng huýt sáo vang khắp nơi thể hiện sự tán thành, mọi người cũng đều háo hức nhìn lên sân khấu. Còn có một số người không vui như Lăng Trạch Hàn và ba mẹ của Lam Quân. Họ không cấm đoán hai đứa con mình chơi với Thẩm Tuyết nhưng nếu Lam Quân có ý với Thẩm Tuyết, họ sẽ chặt đứt nó từ trong trứng nước.
Thẩm Tuyết cũng rất ngại, cô tưởng Lam Quân chỉ mời một mình Lam Tố Tố lên thôi, thế này thì mọi người sẽ nghĩ cô và Lam Quân có gì đó với nhau mất,dù sao thì anh cũng là người mời cô khiêu vũ mở màn, giờ lại mời lên cắt bánh cùng nữa chứ. Thẩm Tuyết cảm thấy mình đi lên cũng không được mà ở lại cũng không xong. Cô đưa mắt sang cầu cứu Lam Tố Tố nhưng cô ấy lại kéo cô cùng bước lên sân khấu. Bất đắc dĩ, Thẩm Tuyết cũng đành theo lên.
Cũng may lúc cắt bánh cô đẩy Lam Tố Tố đứng giữa chứ nếu để Lam Quân đứng giữa cô cũng ngại lắm.
Màn cắt bánh diễn ra dưới ánh mắt của tất cả mọi người cũng may đều suôn sẻ. Chỉ chờ cắt xong, Thẩm Tuyết nhanh nhẹn rời khỏi sân khấu cùng Lam Tố Tố. Biết bạn mình xấu hổ nên Lam Tố Tố cũng không làm khó Thẩm Tuyết. Hai cô gái bước xuống sân khấu trong nhiều ánh mắt hâm mộ cùng ghen tị của những cô gái khác.
- Cô gái tên Thẩm Tuyết đó là ai vậy? Tôi nghe có chút quen tai.
- À,tôi biết cô gái này, là thiên kim trước đây của Thẩm thị, nghe nói ba cô ta bị đi tù rồi, tài sản cũng bị tịch thu từ phượng hoàng biến thành chim sẻ.
- Cũng xinh đẹp thật đấy, không phải muốn bám vào Lam thị để trở lại thành phượng hoàng đấy chứ.
- Chắc lại muốn dùng sắc đẹp mê hoặc cậu chủ Lam Quân đây mà.
Thẩm Tuyết đi giữa đám người, không phải cô không nghe thấy mọi người bàn tán về mình. Trước đây, khi mới bị mọi người chỉ trỏ cô cũng rất buồn và xấu hổ nhưng nhiều lần như vậy Thẩm Tuyết cũng đã quen rồi. Nói không buồn là giả, dù sao có ai thích bị người ta nói xấu đâu, nhưng cô học cách không còn để trong lòng nữa, như vậy cô mới thoải mái mà sống được.
Lam Tố Tố đi bên cạnh Thẩm Tuyết đương nhiên cũng nghe được những người này đang bàn tán điều gì.Cô dắt Thẩm Tuyết đến trước mặt đám phụ nữ đang to nhỏ,thì thầm với nhau hắng giọng:
- Các cô nếu đứng ở đây nói xấu người khác thì xin mời về cho. Đây là tiệc sinh nhật của anh trai tôi, chúng tôi không chào đón những người tới đây ngồi lê đôi mách.
Đám phụ nữ bị Lam Tố Tố nói thẳng ra thì xấu hổ im bặt. Một vài người sợ bị đuổi ra ngoài liền lên tiếng xin lỗi:
- Xin lỗi hai người, là chúng tôi không đúng, mong hai người rộng lượng bỏ qua, sẽ không có lần sau nữa đâu ạ.
- Phải phải,chúng tôi đã nhiều chuyện quá rồi, hai cô đừng để bụng nhé.
Thẩm Tuyết kéo tay Lam Tố Tố, Lam Tố Tố cũng không làm khó đám bà tám này nữa,cô cũng không muốn ảnh hưởng đến bữa tiệc sinh nhật này của Lam Quân:
- Được rồi, lần sau nếu để tôi còn nghe thấy những lời đó, tôi sẽ không khách sáo nữa đâu.
- Tuyết Nhi, cậu và Lăng Trạch Hàn nói gì vậy?
Thẩm Tuyết không muốn cho Lam Tố Tố biết họ nói về Lam Quân nên chỉ trả lời qua loa.
- Thẩm Tuyết, cậu và anh Lam Quân nhảy rất đẹp và ăn ý đấy. Cậu thấy anh mình thế nào?
Thẩm Tuyết nghe vậy cũng hiểu ngay, cô biết Lam Tố Tố muốn gán ghép mình với anh trai Lam Quân của cô ấy nhưng cô xứng sao? Chưa nói đến cô không có tình cảm gì với anh ấy,hoàn cảnh môn không đăng hậu không đối của cô với Lam Quân đã là một trời một vực rồi. Nghĩ vậy,Thẩm Tuyết liền lên tiếng cắt đứt suy nghĩ của Lam Tố Tố.
- Tố Tố, mình biết cậu muốn tốt cho mình, mình hiểu ý cậu muốn nói gì nhưng mình không xứng với anh Lam Quân đâu, không phù hợp một chút nào. Mình vừa trải qua hôn nhân đổ vỡ, trái tim mình đã quá mệt mỏi rồi không muốn yêu đương gì nữa. Hoàn cảnh của mình cũng không phù hợp, cậu cứ để tự nhiên đi nhé,được không?
Lam Tố Tố cũng đã nghe hết chuyện của Thẩm Tuyết kể cho mình. Cô hiểu những gì Thẩm Tuyết đã nói. Có lẽ cô cũng hơi vội vàng quá. Thôi thì cứ để cho Thẩm Tuyết một thời gian nữa xem thế nào? Cô vẫn sẽ không từ bỏ ý định đẩy thuyền cho anh trai Lam Quân và Thẩm Tuyết đâu. Nhìn xem anh cô cũng bị Thẩm Tuyết mê hoặc rồi, sau hôm nay có khi lại túm lấy cô nhờ giúp đỡ ấy chứ.
Trên bục lúc này, MC đã cầm mic lên thông báo mời Lam Quân lên cắt bánh sinh nhật, Lam Quân bước lên sân khấu, anh cầm mic nói:
- Hôm nay, Lam Quân tôi rất vui vì sự có mặt của tất cả mọi người ở đây, cảm ơn lời chúc của tất cả mọi người. Chiếc bánh này có hơi lớn, tôi muốn mời em gái tôi là Lam Tố Tố và bạn thân Thẩm Tuyết của cô ấy lên sân khấu cắt bánh cùng tôi. Hai cô gái sẽ cùng tôi cắt chiếc bánh này, mọi người thấy sao ạ?
Tiếng vỗ tay cùng huýt sáo vang khắp nơi thể hiện sự tán thành, mọi người cũng đều háo hức nhìn lên sân khấu. Còn có một số người không vui như Lăng Trạch Hàn và ba mẹ của Lam Quân. Họ không cấm đoán hai đứa con mình chơi với Thẩm Tuyết nhưng nếu Lam Quân có ý với Thẩm Tuyết, họ sẽ chặt đứt nó từ trong trứng nước.
Thẩm Tuyết cũng rất ngại, cô tưởng Lam Quân chỉ mời một mình Lam Tố Tố lên thôi, thế này thì mọi người sẽ nghĩ cô và Lam Quân có gì đó với nhau mất,dù sao thì anh cũng là người mời cô khiêu vũ mở màn, giờ lại mời lên cắt bánh cùng nữa chứ. Thẩm Tuyết cảm thấy mình đi lên cũng không được mà ở lại cũng không xong. Cô đưa mắt sang cầu cứu Lam Tố Tố nhưng cô ấy lại kéo cô cùng bước lên sân khấu. Bất đắc dĩ, Thẩm Tuyết cũng đành theo lên.
Cũng may lúc cắt bánh cô đẩy Lam Tố Tố đứng giữa chứ nếu để Lam Quân đứng giữa cô cũng ngại lắm.
Màn cắt bánh diễn ra dưới ánh mắt của tất cả mọi người cũng may đều suôn sẻ. Chỉ chờ cắt xong, Thẩm Tuyết nhanh nhẹn rời khỏi sân khấu cùng Lam Tố Tố. Biết bạn mình xấu hổ nên Lam Tố Tố cũng không làm khó Thẩm Tuyết. Hai cô gái bước xuống sân khấu trong nhiều ánh mắt hâm mộ cùng ghen tị của những cô gái khác.
- Cô gái tên Thẩm Tuyết đó là ai vậy? Tôi nghe có chút quen tai.
- À,tôi biết cô gái này, là thiên kim trước đây của Thẩm thị, nghe nói ba cô ta bị đi tù rồi, tài sản cũng bị tịch thu từ phượng hoàng biến thành chim sẻ.
- Cũng xinh đẹp thật đấy, không phải muốn bám vào Lam thị để trở lại thành phượng hoàng đấy chứ.
- Chắc lại muốn dùng sắc đẹp mê hoặc cậu chủ Lam Quân đây mà.
Thẩm Tuyết đi giữa đám người, không phải cô không nghe thấy mọi người bàn tán về mình. Trước đây, khi mới bị mọi người chỉ trỏ cô cũng rất buồn và xấu hổ nhưng nhiều lần như vậy Thẩm Tuyết cũng đã quen rồi. Nói không buồn là giả, dù sao có ai thích bị người ta nói xấu đâu, nhưng cô học cách không còn để trong lòng nữa, như vậy cô mới thoải mái mà sống được.
Lam Tố Tố đi bên cạnh Thẩm Tuyết đương nhiên cũng nghe được những người này đang bàn tán điều gì.Cô dắt Thẩm Tuyết đến trước mặt đám phụ nữ đang to nhỏ,thì thầm với nhau hắng giọng:
- Các cô nếu đứng ở đây nói xấu người khác thì xin mời về cho. Đây là tiệc sinh nhật của anh trai tôi, chúng tôi không chào đón những người tới đây ngồi lê đôi mách.
Đám phụ nữ bị Lam Tố Tố nói thẳng ra thì xấu hổ im bặt. Một vài người sợ bị đuổi ra ngoài liền lên tiếng xin lỗi:
- Xin lỗi hai người, là chúng tôi không đúng, mong hai người rộng lượng bỏ qua, sẽ không có lần sau nữa đâu ạ.
- Phải phải,chúng tôi đã nhiều chuyện quá rồi, hai cô đừng để bụng nhé.
Thẩm Tuyết kéo tay Lam Tố Tố, Lam Tố Tố cũng không làm khó đám bà tám này nữa,cô cũng không muốn ảnh hưởng đến bữa tiệc sinh nhật này của Lam Quân:
- Được rồi, lần sau nếu để tôi còn nghe thấy những lời đó, tôi sẽ không khách sáo nữa đâu.
/66
|