Buổi tối.
Trường quay.
Bọn họ còn có hai cảnh quay cuối, một trò chơi nhỏ để phân thắng bại và tiết mục hát xếp cuối.
FStar bốc thăm chia nhóm bị tách ra, một bên là phe chủ nhà gồm MC nam và 2 thành viên, phe khách mời thì 3 thành viên còn lại tạo thành một nhóm.
Trò cuối cùng sẽ là phóng phi tiêu.
Trong quá trình ghi hình, Bùi Ôn Hạ biểu hiện thường thường, là do thể lực của cậu yếu, sức bền cũng không có, tuy cố gắng không làm vướng chân đồng đội những cũng không có biểu hiện gì nổi trội.
Đội đang dẫn đầu là đội khách mời, Mộ Lăng Thần, Diệp Lạc Dương và Tần Sở Hàn.
Bây giờ là thời gian hội ý.
Bùi Ôn Hạ cùng Đường Hiểu Vi chung một nhóm, một người thì ốm yếu chưa khỏe, một người thì cao ráo đẹp trai nhưng mềm lòng nhún nhường. MC nam thì lực bất tòng tâm, đã để thua 2 trò rồi, còn thua nữa thì chắc mất mặt mũi đội nhà, nhưng anh ta vẫn động viên tinh thần đồng đội của mình: "Hai đứa an tâm, anh có tập ném phi tiêu vài lần rồi, sẽ không thua!"
Đường Hiểu Vi chán nản, anh không giỏi mấy trò ngắm bắn hay ném cho lắm, game này chắc làm cục tạ rồi.
Bùi Ôn Hạ chìa tay với anh, những lúc hồi hộp thì nên xin kẹo: "Cho tôi viên kẹo nữa đi."
Diệp Lạc Dương của nhóm khách mời đi tới, đắc ý nhìn cậu: "Giờ này còn nhai kẹo, trẻ con! Chờ thua đi!"
Bùi Ôn Hạ bình tĩnh nhét vỏ kẹo vào túi áo: "Cậu cũng thường nhai kẹo mà nói ai? Với lại, chưa chắc gì bên cậu đã thắng, bên tôi có người gánh."
Ngay trên sóng truyền hình nên Diệp Lạc Dương không thể giở thói thích động chạm ra được: "Để rồi xem!"
Bùi Ôn Hạ đáp lại: "Ừ." Không hiểu sao cậu ta cứ thích khiêu khích mình, mình có làm gì đâu chứ.
Luật chơi rất đơn giản, mỗi người có 10 phi tiêu, nếu trúng hồng tâm cả 10 thì là 10 điểm, nhưng chỉ tính những cái trúng hồng tâm thôi, trúng vạch ngoài cũng không ăn điểm. Có tất cả 5 bia, mỗi cái cách vạch cũng chỉ có 2 mét.
Đội khách ném trước, Mộ Lăng Thần được 6 điểm, Tần Sở Hàn 7, Diệp Lạc Dương trúng có 1.
Diệp Lạc Dương vừa buông lời hung ác: "..." Mất mặt.
Fans bên dưới sôi trào, vì động tác phóng phi tiêu của các anh thật sự rất đẹp mắt.
MC nam cảm thấy áp lực rất lớn, anh ta có trúng 10 điểm thì bên kia cũng thắng. Bùi Ôn Hạ vỗ vai anh ta, giơ ngón cái: "Cố lên." Cậu nhìn anh ta mặt nhăn mày nhíu, giống như sắp tiêu đời tới nơi, chủ động cổ vũ đồng đội.
Đường Hiểu Vi cũng bắt bước cậu, cỗ vũ anh ta: "Ném hụt cũng không sao đâu anh, đừng áp lực quá." Dù gì cũng thua rồi.
Nam MC căng da đầu ném phi tiêu: "..." Càng áp lực gấp bội.
Phập phập phập!
Và anh ta giành về cho đội của mình 4 điểm!
MC nam trời đất quay cuồng: "..." Anh ta toàn ném lệch hồng tâm một tí xíu.
Chưa gì mà fans girl bên dưới đã hò reo hú hét, thần tượng của các cô là nhất, siêu giỏi.
Đường Hiểu Vi cầm một hộp phi tiêu của tổ dụng cụ đưa, Bùi Ôn Hạ chìa tay: "Tôi ném cho, anh nhìn theo học được thì học."
Đường Hiểu Vi gật đầu: "Ừm, cho em trước." Nếu anh chỉ cần xem xem là học được dễ như vậy thì đã có thể gánh Ôn Hạ rồi, nhưng nói dễ hơn làm.
"Bùi Ôn Hạ! Làm gì vậy hả?! Có tố chất chút đi!" Fans của Đường Hiểu Vi phản ứng gay gắt vì cậu cướp lượt của anh.
Phập phập phập!
Bùi Ôn Hạ mắt cũng không nháy, nhanh gọn lẹ ném 10 cái phi tiêu, mất một phút đã ném xong, nghi hoặc nhìn khán đài: "??" Có phải cậu giành giật thể hiện gì đâu, cậu đang làm mẫu trước mà?
Bùi Tranh được huấn luyện bài bản về những trò tiêu khiển thế này để bồi ông chủ chơi, làm ông chủ nở mày nở mặt. Là một thuộc hạ toàn năng đã qua tay của đám xã hội đen đặc huấn hơn 20 năm, chưa tới nổi trăm trận trăm thắng nhưng cũng không kém tay lão làng trong sòng bạc. Cậu được đào tạo khắc nghiệt như vậy từ khi bị nhặt về là vì ông chủ muốn dùng khuôn mặt trẻ tuổi của cậu, lừa tiền các ông lớn giàu có.
Tuy đổi một cơ thể khác, sức lực giảm đáng kể, khả năng nhìn cũng kém hơn trước, nhưng không khó để ném trúng hồng tâm. Vì là show giải trí cho minh tinh, các idol nên đạo diễn sẽ không làm trò chơi quá khó khăn.
Toàn trường lặng thinh, tiếng chửi mắng tràn tới bên miệng cũng bị nuốt về.
MC nam tuyệt vọng không dám nhìn kết quả, ôm đầu, thở dài: "Thua rồi, thua trắng, thua..."
MC Nữ há hốc mồm, hung hăng vỗ vai anh ta: "Nhìn nhìn nhìn...!"
Nam MC khó hiểu, nhìn kết quả trên màn hình lớn, trừng lớn mắt: "C-Cái gì?! 13 điểm á??" Máy tính bị sai? Lỗi à? Rõ ràng anh ta ném được có 4 điểm, lượt kế của Bùi Ôn Hạ ném chơi chơi...Đợi chút! Chẳng lẽ cậu ra ném được 9 điểm?
"...Không thể tin được!"
Bùi Ôn Hạ xoa nhẹ cổ tay, âm thầm nhíu mày, đột ngột dùng sức vung mà không làm nóng cơ thể trước, khuỷu tay đau quá. Pha cuối vì bị đau nên cậu ném không được chuẩn, liếc nhìn Đường Hiểu Vi: "Học được chưa?"
Đường Hiểu Vi gian nan lắc đầu: "..." Nhìn còn nhìn không kịp thì làm sao học?
Bộp bộp bộp.
"Ôn Hạ, giỏi lắm." Mộ Lăng Thần kinh ngạc, vỗ tay khích lệ.
Diệp Lạc Dương khe khẽ nói nhỏ, trừng lớn mắt: "Ăn may thôi."
Tần Sở Hàn có đoán trước nhưng cũng không đoán được Bùi Ôn Hạ lại chơi giỏi như vậy. Mất trí nhớ còn làm cho người tầm thường trở nên giỏi giang? Vậy thì hắn cũng muốn một suất.
Trường quay.
Bọn họ còn có hai cảnh quay cuối, một trò chơi nhỏ để phân thắng bại và tiết mục hát xếp cuối.
FStar bốc thăm chia nhóm bị tách ra, một bên là phe chủ nhà gồm MC nam và 2 thành viên, phe khách mời thì 3 thành viên còn lại tạo thành một nhóm.
Trò cuối cùng sẽ là phóng phi tiêu.
Trong quá trình ghi hình, Bùi Ôn Hạ biểu hiện thường thường, là do thể lực của cậu yếu, sức bền cũng không có, tuy cố gắng không làm vướng chân đồng đội những cũng không có biểu hiện gì nổi trội.
Đội đang dẫn đầu là đội khách mời, Mộ Lăng Thần, Diệp Lạc Dương và Tần Sở Hàn.
Bây giờ là thời gian hội ý.
Bùi Ôn Hạ cùng Đường Hiểu Vi chung một nhóm, một người thì ốm yếu chưa khỏe, một người thì cao ráo đẹp trai nhưng mềm lòng nhún nhường. MC nam thì lực bất tòng tâm, đã để thua 2 trò rồi, còn thua nữa thì chắc mất mặt mũi đội nhà, nhưng anh ta vẫn động viên tinh thần đồng đội của mình: "Hai đứa an tâm, anh có tập ném phi tiêu vài lần rồi, sẽ không thua!"
Đường Hiểu Vi chán nản, anh không giỏi mấy trò ngắm bắn hay ném cho lắm, game này chắc làm cục tạ rồi.
Bùi Ôn Hạ chìa tay với anh, những lúc hồi hộp thì nên xin kẹo: "Cho tôi viên kẹo nữa đi."
Diệp Lạc Dương của nhóm khách mời đi tới, đắc ý nhìn cậu: "Giờ này còn nhai kẹo, trẻ con! Chờ thua đi!"
Bùi Ôn Hạ bình tĩnh nhét vỏ kẹo vào túi áo: "Cậu cũng thường nhai kẹo mà nói ai? Với lại, chưa chắc gì bên cậu đã thắng, bên tôi có người gánh."
Ngay trên sóng truyền hình nên Diệp Lạc Dương không thể giở thói thích động chạm ra được: "Để rồi xem!"
Bùi Ôn Hạ đáp lại: "Ừ." Không hiểu sao cậu ta cứ thích khiêu khích mình, mình có làm gì đâu chứ.
Luật chơi rất đơn giản, mỗi người có 10 phi tiêu, nếu trúng hồng tâm cả 10 thì là 10 điểm, nhưng chỉ tính những cái trúng hồng tâm thôi, trúng vạch ngoài cũng không ăn điểm. Có tất cả 5 bia, mỗi cái cách vạch cũng chỉ có 2 mét.
Đội khách ném trước, Mộ Lăng Thần được 6 điểm, Tần Sở Hàn 7, Diệp Lạc Dương trúng có 1.
Diệp Lạc Dương vừa buông lời hung ác: "..." Mất mặt.
Fans bên dưới sôi trào, vì động tác phóng phi tiêu của các anh thật sự rất đẹp mắt.
MC nam cảm thấy áp lực rất lớn, anh ta có trúng 10 điểm thì bên kia cũng thắng. Bùi Ôn Hạ vỗ vai anh ta, giơ ngón cái: "Cố lên." Cậu nhìn anh ta mặt nhăn mày nhíu, giống như sắp tiêu đời tới nơi, chủ động cổ vũ đồng đội.
Đường Hiểu Vi cũng bắt bước cậu, cỗ vũ anh ta: "Ném hụt cũng không sao đâu anh, đừng áp lực quá." Dù gì cũng thua rồi.
Nam MC căng da đầu ném phi tiêu: "..." Càng áp lực gấp bội.
Phập phập phập!
Và anh ta giành về cho đội của mình 4 điểm!
MC nam trời đất quay cuồng: "..." Anh ta toàn ném lệch hồng tâm một tí xíu.
Chưa gì mà fans girl bên dưới đã hò reo hú hét, thần tượng của các cô là nhất, siêu giỏi.
Đường Hiểu Vi cầm một hộp phi tiêu của tổ dụng cụ đưa, Bùi Ôn Hạ chìa tay: "Tôi ném cho, anh nhìn theo học được thì học."
Đường Hiểu Vi gật đầu: "Ừm, cho em trước." Nếu anh chỉ cần xem xem là học được dễ như vậy thì đã có thể gánh Ôn Hạ rồi, nhưng nói dễ hơn làm.
"Bùi Ôn Hạ! Làm gì vậy hả?! Có tố chất chút đi!" Fans của Đường Hiểu Vi phản ứng gay gắt vì cậu cướp lượt của anh.
Phập phập phập!
Bùi Ôn Hạ mắt cũng không nháy, nhanh gọn lẹ ném 10 cái phi tiêu, mất một phút đã ném xong, nghi hoặc nhìn khán đài: "??" Có phải cậu giành giật thể hiện gì đâu, cậu đang làm mẫu trước mà?
Bùi Tranh được huấn luyện bài bản về những trò tiêu khiển thế này để bồi ông chủ chơi, làm ông chủ nở mày nở mặt. Là một thuộc hạ toàn năng đã qua tay của đám xã hội đen đặc huấn hơn 20 năm, chưa tới nổi trăm trận trăm thắng nhưng cũng không kém tay lão làng trong sòng bạc. Cậu được đào tạo khắc nghiệt như vậy từ khi bị nhặt về là vì ông chủ muốn dùng khuôn mặt trẻ tuổi của cậu, lừa tiền các ông lớn giàu có.
Tuy đổi một cơ thể khác, sức lực giảm đáng kể, khả năng nhìn cũng kém hơn trước, nhưng không khó để ném trúng hồng tâm. Vì là show giải trí cho minh tinh, các idol nên đạo diễn sẽ không làm trò chơi quá khó khăn.
Toàn trường lặng thinh, tiếng chửi mắng tràn tới bên miệng cũng bị nuốt về.
MC nam tuyệt vọng không dám nhìn kết quả, ôm đầu, thở dài: "Thua rồi, thua trắng, thua..."
MC Nữ há hốc mồm, hung hăng vỗ vai anh ta: "Nhìn nhìn nhìn...!"
Nam MC khó hiểu, nhìn kết quả trên màn hình lớn, trừng lớn mắt: "C-Cái gì?! 13 điểm á??" Máy tính bị sai? Lỗi à? Rõ ràng anh ta ném được có 4 điểm, lượt kế của Bùi Ôn Hạ ném chơi chơi...Đợi chút! Chẳng lẽ cậu ra ném được 9 điểm?
"...Không thể tin được!"
Bùi Ôn Hạ xoa nhẹ cổ tay, âm thầm nhíu mày, đột ngột dùng sức vung mà không làm nóng cơ thể trước, khuỷu tay đau quá. Pha cuối vì bị đau nên cậu ném không được chuẩn, liếc nhìn Đường Hiểu Vi: "Học được chưa?"
Đường Hiểu Vi gian nan lắc đầu: "..." Nhìn còn nhìn không kịp thì làm sao học?
Bộp bộp bộp.
"Ôn Hạ, giỏi lắm." Mộ Lăng Thần kinh ngạc, vỗ tay khích lệ.
Diệp Lạc Dương khe khẽ nói nhỏ, trừng lớn mắt: "Ăn may thôi."
Tần Sở Hàn có đoán trước nhưng cũng không đoán được Bùi Ôn Hạ lại chơi giỏi như vậy. Mất trí nhớ còn làm cho người tầm thường trở nên giỏi giang? Vậy thì hắn cũng muốn một suất.
/122
|