Đài truyền hình.
Phòng trang điểm của FStar.
Bùi Ôn Hạ ngồi ngoan cho chuyên viên trang điểm to son, cứng đờ cả người. Trong đầu đều là: Con trai cũng phải tô son kẻ mắt đánh phấn? Trai thẳng hơn hai mươi mấy hoang mang tột độ, lỡ liếm phải cái lớp nhớt nhớt trên môi có sao không...
Chuyên viên trang điểm cũng không có hóa trang nhiều cho cậu, chỉ tô thêm lớp son dưỡng, dặm ít phấn nền mà thằng nhỏ căng thẳng thấy rõ, làm cô nhịn không được tình thương của mẹ tràn lan.
Bùi Ôn Hạ lúc trước để đầu tóc màu nâu hạt dẻ, lần này nhuộm lại, cậu kiên định chọn màu đen.
Mộ Lăng Thần đi nhận thẻ công tác cho cả nhóm, nhìn qua nhìn lại thì có mỗi cậu là còn ngồi đó: "Ôn Hạ, xong chưa em? Chúng ta ra ngoài chào hỏi đạo diễn..." Bùi Ôn Hạ tóc đen, lâu rồi mới thấy, khá hợp.
Bùi Ôn Hạ nhận được cái gật đầu từ chuyên viên trang điểm, đứng lên: "Xong rồi."
Sơ mi trắng phối với nơ vàng tự mình thắt siêu siêu vẹo vẹo cùng quần dài. Lại đưa mắt nhìn cả nhóm, bốn vị kia mặc sơ mi mỗi người mặc một kiểu khác nhau nhưng đều ngầu, cậu lại cúi đầu nhìn bản thân, không rõ lý do buồn bực.
Đường Hiểu Vi đi bên cạnh cậu, nhịn không được nói: "Để, để anh thắt lại nơ cho nhé? Anh, anh không có chê em thắt xấu hay gì đâu!"
Bùi Ôn Hạ tuột ra, đưa qua: "Làm phiền anh."
Đường Hiểu Vi lắc đầu, kéo cậu lại gần, vòng tay qua cổ cậu, động tác gọn gàng thắt một cái nơ con bướm: "Em đừng lịch sự với anh quá, hơi x-xa cách á." Tụi mình còn phải ở bên nhau dài dài mà.
Bùi Ôn Hạ đã quen cách nói chuyện lịch sự với ông chủ, đúng là nên thay đổi. Cậu nhìn nơ con bướm được thắt đối xứng lại thẳng tắp, ngẩng đầu: "Cảm ơn, Hiểu Vi." Đúng là người tốt của năm.
Đường Hiểu Vi thình thịch vài cái, đỏ thẳm mặt bước vội đi, chân nọ đá chân chiêu, suýt thì đi đường cũng vấp té, chạy mất dạng. Anh không rõ tại sao tim mình đập nhanh nhưng Ôn Hạ nhìn như cún con, rất muốn vuốt lông.
Đường Hiểu Vi dáng người cao ráo đẹp trai nhưng tính cách thì quá nhút nhát, rụt rè khẩn trương thì lại nói lắp nên rất nhiều người trong công ty không muốn nói chuyện hay làm bạn với anh. Bùi Ôn Hạ thì khác, tuy cậu ta cáu gắt khó tính nhưng vẫn sẽ đáp lại anh.
Diệp Lạc Dương nhìn cả quá trình, bội phục nói với cậu: "Bùi Ôn Hạ, tới con trai mà cũng không tha." Hắn có chút đồng tình với Đường Hiểu Vi.
Bùi Ôn Hạ sững sốt: "??" Là sao?
________
Trường quay.
Có rất nhiều máy quay quay các góc và một máy quay chính diện, ghế ngồi cho khách quan khán có 700, đa số là fans của FStar đến xem ủng hộ cho các anh.
"Ôn Hạ, căng thẳng hả?" Lăng Mộ Thần đứng sau cánh gà chờ dấu hiệu của đạo diễn, cúi đầu nhìn cậu.
Bùi Ôn Hạ không khẩn trương, nhưng cũng không bình tĩnh: "Không hẳn, chỉ là...chân hơi run."
Diệp Lạc Dương khinh bỉ nhìn: "Là hồi hộp chứ còn gì nữa."
Đường Hiểu Vi cho lời khuyên: "Em, em, em có thể b-bắt chước anh, ăn, ăn kẹo cho bớt sợ."
Bùi Ôn Hạ nháy mắt hiểu ra: "Cho tôi một viên đi."
"FStar!"
"Tới lượt các cậu lên sân khấu rồi!"
"Tiến ra đi!"
"Đi thôi, Ôn Hạ, theo sát anh nha." Mộ Lăng Thần dẫn đầu, lúc nào cũng đi ở phía trước, bóng dáng cao lớn, vững vàng không sợ, vì anh là nhóm trưởng mà.
Bùi Ôn Hạ tròn mắt nhìn một lúc lâu mới nhận ra chân mình không còn run nữa, anh cứ như gậy như ý của Tôn Ngộ Không, sóng gió có vỗ cũng không lung lay, cho các thành viên thấy sự đáng tin cậy.
_____
"Anh Lăng Thần!!!"
"Sở Hàn! Sở Hàn! Sở Hàn!"
"Vi Vi hôm nay cũng đáng yêu!!"
"Lạc Dương ngầu qué!!"
Đây là lần đầu Bùi Ôn Hạ ngồi trên sân khấu trường quay, bên dưới là các khán giả la hét, các cô đều giơ bảng biển, dải lụa có ghi tên của idol mà mình yêu thích. Nhìn khắp một vòng, chỉ có Bùi Ôn Hạ là không có tên, một người hoan hô cũng không có. Nhân duyên của cậu ta tệ đến mức nào đây?
Có hai MC, một nam một nữ. MC nữ giới thiệu nhóm với các fans hâm mộ, đến người nào người đó đều được vỗ tay nồng nhiệt, đến phiên Bùi Ôn Hạ chỉ có lác đác bôm bốp vài tiếng không mấy nhiệt tình.
Bùi Ôn Hạ không có phản ứng gì đặc biệt, thậm chí còn cảm thấy hơi tò mò, vậy mà vẫn có người vỗ tay cho cậu. Không biết là vì thấy cậu đáng thương hay ăn theo các vị nam thần kia mà vỗ tay. Mùi kẹo dẻo vị chanh tràn ra trong khoang miệng, làm cậu híp mắt.
Tần Sở Hàn ngồi bên trái, Đường Hiểu Vi ngồi bên phải cậu, hai người cúi đầu xem xét Bùi Ôn Hạ, còn định an ủi: "..." Ôn Hạ trông có vẻ vui? Buồn quá hóa vui?
MC nữ đã trò chuyện xong với 4 nam thần, giờ nhìn lại, chỉ còn mỗi Bùi Ôn Hạ là không nói lời nào, đạo diễn lại ra hiệu cho cô phải tương tác với cậu, làm mặt cười với cậu: "Ôn Hạ, mọi người đều biết FStar của các cậu là viết tắt cho 5 ngôi sao. Vậy cậu nghĩ mình sẽ là ngôi sao nào ha?"
Bùi Ôn Hạ là con sâu làm sầu nồi canh, 4 thành viên còn lại đều có tài đều có phẩm, riêng chỉ có cậu ta là tin đồn yêu đương nhăn nhít, debut không chính đáng, ai cũng ngại tiếp xúc. Các cậu FStar cũng thật thảm, cùng nhóm với loại người như vậy.
Cô là MC chuyên nghiệp, có không thích cỡ nào cũng phải hoàn thành vai trò của mình. Về nhà cô phải tự khao chính mình một bữa thịt.
Bùi Ôn Hạ suy nghĩ 3 giây: "Chắc là sao chổi."
"..." Toàn trường lặng ngắt như tờ, kim rớt cũng nghe.
"??"
Sao chổi?
Bùi Ôn Hạ đang tự rủa bản thân?
Phòng trang điểm của FStar.
Bùi Ôn Hạ ngồi ngoan cho chuyên viên trang điểm to son, cứng đờ cả người. Trong đầu đều là: Con trai cũng phải tô son kẻ mắt đánh phấn? Trai thẳng hơn hai mươi mấy hoang mang tột độ, lỡ liếm phải cái lớp nhớt nhớt trên môi có sao không...
Chuyên viên trang điểm cũng không có hóa trang nhiều cho cậu, chỉ tô thêm lớp son dưỡng, dặm ít phấn nền mà thằng nhỏ căng thẳng thấy rõ, làm cô nhịn không được tình thương của mẹ tràn lan.
Bùi Ôn Hạ lúc trước để đầu tóc màu nâu hạt dẻ, lần này nhuộm lại, cậu kiên định chọn màu đen.
Mộ Lăng Thần đi nhận thẻ công tác cho cả nhóm, nhìn qua nhìn lại thì có mỗi cậu là còn ngồi đó: "Ôn Hạ, xong chưa em? Chúng ta ra ngoài chào hỏi đạo diễn..." Bùi Ôn Hạ tóc đen, lâu rồi mới thấy, khá hợp.
Bùi Ôn Hạ nhận được cái gật đầu từ chuyên viên trang điểm, đứng lên: "Xong rồi."
Sơ mi trắng phối với nơ vàng tự mình thắt siêu siêu vẹo vẹo cùng quần dài. Lại đưa mắt nhìn cả nhóm, bốn vị kia mặc sơ mi mỗi người mặc một kiểu khác nhau nhưng đều ngầu, cậu lại cúi đầu nhìn bản thân, không rõ lý do buồn bực.
Đường Hiểu Vi đi bên cạnh cậu, nhịn không được nói: "Để, để anh thắt lại nơ cho nhé? Anh, anh không có chê em thắt xấu hay gì đâu!"
Bùi Ôn Hạ tuột ra, đưa qua: "Làm phiền anh."
Đường Hiểu Vi lắc đầu, kéo cậu lại gần, vòng tay qua cổ cậu, động tác gọn gàng thắt một cái nơ con bướm: "Em đừng lịch sự với anh quá, hơi x-xa cách á." Tụi mình còn phải ở bên nhau dài dài mà.
Bùi Ôn Hạ đã quen cách nói chuyện lịch sự với ông chủ, đúng là nên thay đổi. Cậu nhìn nơ con bướm được thắt đối xứng lại thẳng tắp, ngẩng đầu: "Cảm ơn, Hiểu Vi." Đúng là người tốt của năm.
Đường Hiểu Vi thình thịch vài cái, đỏ thẳm mặt bước vội đi, chân nọ đá chân chiêu, suýt thì đi đường cũng vấp té, chạy mất dạng. Anh không rõ tại sao tim mình đập nhanh nhưng Ôn Hạ nhìn như cún con, rất muốn vuốt lông.
Đường Hiểu Vi dáng người cao ráo đẹp trai nhưng tính cách thì quá nhút nhát, rụt rè khẩn trương thì lại nói lắp nên rất nhiều người trong công ty không muốn nói chuyện hay làm bạn với anh. Bùi Ôn Hạ thì khác, tuy cậu ta cáu gắt khó tính nhưng vẫn sẽ đáp lại anh.
Diệp Lạc Dương nhìn cả quá trình, bội phục nói với cậu: "Bùi Ôn Hạ, tới con trai mà cũng không tha." Hắn có chút đồng tình với Đường Hiểu Vi.
Bùi Ôn Hạ sững sốt: "??" Là sao?
________
Trường quay.
Có rất nhiều máy quay quay các góc và một máy quay chính diện, ghế ngồi cho khách quan khán có 700, đa số là fans của FStar đến xem ủng hộ cho các anh.
"Ôn Hạ, căng thẳng hả?" Lăng Mộ Thần đứng sau cánh gà chờ dấu hiệu của đạo diễn, cúi đầu nhìn cậu.
Bùi Ôn Hạ không khẩn trương, nhưng cũng không bình tĩnh: "Không hẳn, chỉ là...chân hơi run."
Diệp Lạc Dương khinh bỉ nhìn: "Là hồi hộp chứ còn gì nữa."
Đường Hiểu Vi cho lời khuyên: "Em, em, em có thể b-bắt chước anh, ăn, ăn kẹo cho bớt sợ."
Bùi Ôn Hạ nháy mắt hiểu ra: "Cho tôi một viên đi."
"FStar!"
"Tới lượt các cậu lên sân khấu rồi!"
"Tiến ra đi!"
"Đi thôi, Ôn Hạ, theo sát anh nha." Mộ Lăng Thần dẫn đầu, lúc nào cũng đi ở phía trước, bóng dáng cao lớn, vững vàng không sợ, vì anh là nhóm trưởng mà.
Bùi Ôn Hạ tròn mắt nhìn một lúc lâu mới nhận ra chân mình không còn run nữa, anh cứ như gậy như ý của Tôn Ngộ Không, sóng gió có vỗ cũng không lung lay, cho các thành viên thấy sự đáng tin cậy.
_____
"Anh Lăng Thần!!!"
"Sở Hàn! Sở Hàn! Sở Hàn!"
"Vi Vi hôm nay cũng đáng yêu!!"
"Lạc Dương ngầu qué!!"
Đây là lần đầu Bùi Ôn Hạ ngồi trên sân khấu trường quay, bên dưới là các khán giả la hét, các cô đều giơ bảng biển, dải lụa có ghi tên của idol mà mình yêu thích. Nhìn khắp một vòng, chỉ có Bùi Ôn Hạ là không có tên, một người hoan hô cũng không có. Nhân duyên của cậu ta tệ đến mức nào đây?
Có hai MC, một nam một nữ. MC nữ giới thiệu nhóm với các fans hâm mộ, đến người nào người đó đều được vỗ tay nồng nhiệt, đến phiên Bùi Ôn Hạ chỉ có lác đác bôm bốp vài tiếng không mấy nhiệt tình.
Bùi Ôn Hạ không có phản ứng gì đặc biệt, thậm chí còn cảm thấy hơi tò mò, vậy mà vẫn có người vỗ tay cho cậu. Không biết là vì thấy cậu đáng thương hay ăn theo các vị nam thần kia mà vỗ tay. Mùi kẹo dẻo vị chanh tràn ra trong khoang miệng, làm cậu híp mắt.
Tần Sở Hàn ngồi bên trái, Đường Hiểu Vi ngồi bên phải cậu, hai người cúi đầu xem xét Bùi Ôn Hạ, còn định an ủi: "..." Ôn Hạ trông có vẻ vui? Buồn quá hóa vui?
MC nữ đã trò chuyện xong với 4 nam thần, giờ nhìn lại, chỉ còn mỗi Bùi Ôn Hạ là không nói lời nào, đạo diễn lại ra hiệu cho cô phải tương tác với cậu, làm mặt cười với cậu: "Ôn Hạ, mọi người đều biết FStar của các cậu là viết tắt cho 5 ngôi sao. Vậy cậu nghĩ mình sẽ là ngôi sao nào ha?"
Bùi Ôn Hạ là con sâu làm sầu nồi canh, 4 thành viên còn lại đều có tài đều có phẩm, riêng chỉ có cậu ta là tin đồn yêu đương nhăn nhít, debut không chính đáng, ai cũng ngại tiếp xúc. Các cậu FStar cũng thật thảm, cùng nhóm với loại người như vậy.
Cô là MC chuyên nghiệp, có không thích cỡ nào cũng phải hoàn thành vai trò của mình. Về nhà cô phải tự khao chính mình một bữa thịt.
Bùi Ôn Hạ suy nghĩ 3 giây: "Chắc là sao chổi."
"..." Toàn trường lặng ngắt như tờ, kim rớt cũng nghe.
"??"
Sao chổi?
Bùi Ôn Hạ đang tự rủa bản thân?
/122
|