Vài ngày sau…
“Hey! Ngày mai là chủ nhật, tối nay chúng ta đi karaoke một trận nhé?” Quân cùng các bạn đang “bu” xung quanh một bàn tròn trong căng-tin trường tán giẫu, bỗng cậu nảy ra “tối” kiến giơ cao tay lên.
“Karaoke á?” Tiểu Vy bỏ chiếc ống hút ra khỏi miệng, ngước nhìn vẻ mặt hì hửng của Quân rồi hỏi lại.
“Ừ, tiện thể làm tiệc mừng nhóm mình có thêm thành viên mới!” Quân hào hứng, hai mắt sáng như sao.
“Okê ly cà phê đen! Tôi khoái nhất là karaoke! Hê hê.” Dung vỗ tay đen đét hưởng ứng.
“Quyết định vậy nhé. Băng Tâm, cậu nhất định phải tới đấy.” Tuấn mỉm cười nhìn Băng Tâm đang nghệt mặt ra ngồi ở ghế đối diện.
“Ừa, lâu rồi chưa “rống” một bữa hihi” Cô cười tít mắt.
“Quyết định 7h tối nay nhé!”
6h45’ tối
Một cô gái xinh xắn với mái tóc đen bóng dài ngang vai, mặc áo thun phông xám láp lánh dưới ánh đèn, bên ngoài là chiếc áo khoác ngắn ngang eo màu vải jean, đi cùng với chiếc quần đen bó. Cô đứng trước cửa quán karaoke lâu lâu lại nhón gót lên nhìn xung quanh vẻ như đang chờ đợi ai đó…
Rất nhanh vẻ đẹp của cô đã thu hút ánh mắt của một tên con trai gần đó và ngay lập tức hắn đang tiến tới trước mặt cô.
“Em đang chờ bạn hả? Hay đi với anh một lát nhé?” Tên đó mặc áo sơ mi nom rất thư sinh. Môi nở một nụ cười thật tươi và ít tà niệm nhất có thể.
“A, không. Bạn tôi sắp tới rồi, cảm ơn.” Cô gái mỉm cười nhã nhặn cố tình đứng xích sang một bên, khuôn mặt có chút biến sắc khi nhìn thấy nụ cười rộng tới tận mang tai quái dị của hắn.
“Thôi nào, đừng sợ, anh không làm gì em đâu.” (Cái này phải hỏi Chúa mới biết được. Chúa: Mi đi mà hỏi cha ta ý. >”
“Hey! Ngày mai là chủ nhật, tối nay chúng ta đi karaoke một trận nhé?” Quân cùng các bạn đang “bu” xung quanh một bàn tròn trong căng-tin trường tán giẫu, bỗng cậu nảy ra “tối” kiến giơ cao tay lên.
“Karaoke á?” Tiểu Vy bỏ chiếc ống hút ra khỏi miệng, ngước nhìn vẻ mặt hì hửng của Quân rồi hỏi lại.
“Ừ, tiện thể làm tiệc mừng nhóm mình có thêm thành viên mới!” Quân hào hứng, hai mắt sáng như sao.
“Okê ly cà phê đen! Tôi khoái nhất là karaoke! Hê hê.” Dung vỗ tay đen đét hưởng ứng.
“Quyết định vậy nhé. Băng Tâm, cậu nhất định phải tới đấy.” Tuấn mỉm cười nhìn Băng Tâm đang nghệt mặt ra ngồi ở ghế đối diện.
“Ừa, lâu rồi chưa “rống” một bữa hihi” Cô cười tít mắt.
“Quyết định 7h tối nay nhé!”
6h45’ tối
Một cô gái xinh xắn với mái tóc đen bóng dài ngang vai, mặc áo thun phông xám láp lánh dưới ánh đèn, bên ngoài là chiếc áo khoác ngắn ngang eo màu vải jean, đi cùng với chiếc quần đen bó. Cô đứng trước cửa quán karaoke lâu lâu lại nhón gót lên nhìn xung quanh vẻ như đang chờ đợi ai đó…
Rất nhanh vẻ đẹp của cô đã thu hút ánh mắt của một tên con trai gần đó và ngay lập tức hắn đang tiến tới trước mặt cô.
“Em đang chờ bạn hả? Hay đi với anh một lát nhé?” Tên đó mặc áo sơ mi nom rất thư sinh. Môi nở một nụ cười thật tươi và ít tà niệm nhất có thể.
“A, không. Bạn tôi sắp tới rồi, cảm ơn.” Cô gái mỉm cười nhã nhặn cố tình đứng xích sang một bên, khuôn mặt có chút biến sắc khi nhìn thấy nụ cười rộng tới tận mang tai quái dị của hắn.
“Thôi nào, đừng sợ, anh không làm gì em đâu.” (Cái này phải hỏi Chúa mới biết được. Chúa: Mi đi mà hỏi cha ta ý. >”
/15
|