Tiên Hồng Lộ

Q.6 - Chương 910 - Đại La Kim Tiên.

/1059


Ở trung tâm trọng địa Thiên La Ngục, một tòa cung điện ngẩm toàn bộ bị phongbế.

Một gã nam nhân mặc huyền giáp ngồi xếp bằng ở ngai vàng cao nhất trong điện phủ, nhìn một lão già thấp bé ở phía dưới:

- Tên Tể Lâm của Ngọc Lâm Tông đã vượt ngục thành công sao?

- Đúng thế, Trưởng cai ngục đại nhân, đã vượt ngục thành công... Tuy nhiên, chạy thoát với hắn còn có...

Thần sắc cùa lão già thấp bé hoang mang, thốt ra từng chữ một nói.

- Còn gồm cả Lãnh Kiếm Phong của Cửu Kiếm Môn ở phòng giam sổ chín?

Nam nhân mặc huyền giáp này có thái độ siêu nhiên, nhìn kỹ lão già thấp bé bên dưới, mỉm cười nói:

- Tên Tể Lâm kia cũng thật thông minh. Chi dựa vào một minh hắn nếu muốn thành công vượt ngục thì cơ hội không nhiều.

Lão già thấp bé nghe vậy, thần sắc kinh hoảng, trên trán đổ mồ hôi lạnh, thấp thòm lo âu:

-Bẩm đại nhân, còn có Lỗ Lão Ma và Đoạt Mệnh Phong ở nhà giam số tám...

- Cái gì?! Hai phạm nhân này không ngờ vượt ngục trước thời hạn sao?!

Nam nhân mặc huyển giáp đẳng một tiếng đứng bật dậy.

Đột nhiên toàn bộ đại điện như bị một ngọn núi trăm vạn cân đè lên. âm ảnh vô hình khiến không gian ẩn ẩn chấn động.

Với thực lực Chân Tiên cửu trọng, lão gia thấp bé cảm giác không thể hoạt động nửa bước, khí huyết bốc lên. cổ nhịn một búng máu đang trào lên tận cuống họng.

- Hai lão bất tủ Thiên Càn Lão Ma và Thiên Thốn Sát từ mấy trăm năm trước âm thầm can thiệp với bổn tọa nhưng không có kết quả, chẳng lễ bọn chúng âm thầm động tay chân?

Trong mắt nam nhân mặc huyển giáp lộ ra một tia âm lãnh.

- Hiện trường đích xác có một gã cường giả thần bí ra tay. nhưng lại sử dụng độc thuật, nghi là người ở trong Thiên La Ngục...

Lão già thấp bé cẩn thận nói.

- Dùng độc?

Nam nhân mặc huyền giáp lâm vào trầm tu.

Lão già thấp bé này hiểu được lần này sớ dĩ Tể Lâm có thể thoát được là do có sự can thiệp của cao tầng Ngọc Lâm Tông và Thiên La Ngục.

Mặc dù vị Trưởng cai ngục này thân là Đại La Kim Tiên, phóng nhãn khắp Thiên Thần Tinh cũng là cường giả đứng đâu nhưng đối mặt với hai thế lực nhưNgọc Lâm Tông và Cửu Kiếm Môn cũng không thể không có chút cổ kỵ.

Cho nên. vị Trường cai ngục này mới mắt mở mắt nhắm, không để ý tới vụ vượt ngục Ngày ấy.

Trong lịch sử. mỗi lần vượt ngục thành công ở Thiên La Ngục, có tới hơn chín thành là được Trường cai ngục âm thầm đồng ý.

Đương nhiên, mỗi lần âm thầm đồng ý này sẽ thu được béo bở rất lớn!

Mấy trăm năm trước, trưởng bối sau lưng Đoạt Mệnh Phong và Lỗ Lão MA đã can thiệp với Trường cai ngục nhưng thất bại là do trá giá quá thấp!

Trướng cai ngục muốn bắt chẹt bọn chúng một bút tài phú nhưng cuối cùng chấm dứt thất bại.

Bời vậy, việc Lỗ Lão Ma và Đoạt Mệnh Phong ở phòng giam số tám vượt ngục. Trường cai ngục rất không cam lòng.

- Điểu tra cho ta... Xem rổt cục là ai làm?!

m thanh cùa Trường cai ngục trở nên gầm gừ. như tiếng sấm vang khắp toàn bộ Thiên La Ngục.

Một cỗ tinh thần uy lực lấy Thiên La Ngục làm trung tâm tràn khắp phạm vi mấy trăm dặm.

Giờ khắc này, ở sâu trong hoang mạc, mặc kệ là đám trọng phạm Tề Lâm, Lãnh Kiếm Phong hay kè âm thầm ra tay Dương Phàm thì đều cảm nhận được một cỗ khí tức khiến người ta kinh hãi đảm chiến.

Một loại nguy cơ vô hình từ Thiên La Ngục truyển ra.

Tâm thần Dương Phàm chấn động, cảm giác nguy hiểm càng thêm mãnh liệt, hô hấp cũng cảm thấy khó khắn vội vàng ân nặc khí tức. vận chuyển Luân Hôi Thuật, bản thân lâm vào ý cảnh như khô mộc.

Không lâu sau...

Hưu

Một đạo ngân quang từ hư không xẹt qua, một thân ảnh như thiên thần đứng sừng sững ở trên không hoang mạc.

Một cỗ khí thế từ trên cao nhìn xuống chúng sinh thiên địa, khiến hàng triệu sinh linh trên hoang mạc run rẩy.

Hoang mặc hoang vu yên lặng như lâm vào tử vong.

Ngay cả âm thanh bão cát cũng nhưbị đọng lại.

Ngay cả không khí lưu động cũng không cảm thụ được, ánh nắng mặt trời cũng như vặn vẹo, có vẻ hôn ám vô cùng.

Cả người Dương Phàm biến ảo thành một hạt cát. Nắm giữ sinh mệnh tự nhiên trong tay cho nên hắn khiến khí tức minh hòa làm một thê với hoang mạc bốn phía.

Bá—

Lúc này. một cỗ thần thức tuyệt cường quét ngang qua hoang mạc vô biên này.

Đám người Tể Lâm, Lãnh Kiếm Phong, tiên từ áo tím thân hình lạnh lẽo. tránh ở trong hổ sâu. không chút nhúc nhích.

- Không phải chứ?! Sao hắn lại ra tay?!

Tiên tử áo tím thấp giọng nói. không dám tướng tượng.

Nếu có cường giả trình độ này ra tay, cho dù bọn họ đông hơn mười người cũng khó có thể thoát khỏi Thiên La Ngục nửa bước, thậm chí không ra nổi nhà giam số chín.

Rất nhanh, bóng dáng như thiên thần kia đã tìm được mục tiêu.

Bá!

Hắn trực tiếp thi triển thần thông thuấn di, di chuyển mấy vạn dặm, hiện thân trên một khối ốc đảo.

- Tha mang... Đại nhân tha mạng!

Lỗ Lão Ma quy phục xuống đất. căn bản không có sức lực mà nhúc nhích.

̀m—

Uy áp mãnh liệt cuồn cuộn từ trong thiên địa vọt lên chấn hắn hộc máu. linh hồn gần như tiêu tan.

- Qưv tắc cùa Thiên La Ngục, kẻ nào vượt ngục, đánh gãy một chân.

Thanh âm lạnh như băng từ giữa hư không truyển tới.

Rắc!

Một chân của Lô Lão Ma bị một lực lượng vô hinh sinh ra từ hư không trực tiếp vặn gãy. máu tươi tràn ra.

- Ahh...

Lỗ Lão Ma kêu thảm một tiếng, âm thanh chấn động linh hồn này rõ ràng rơi vào tai cùa những kè vượt ngục ở cạnh đó.

Dương Phàm chi cảm thấy linh hồn lạnh lẽo.

Hắn không thể đánh giá thực lực người ra tay nhưng Chân Tiên thượng vị ở trước mặt hắn cũng chi như con kiến, bóp tay cái phải chết!

Rồi sau đó. cỗ thần thức kia lại truyền khắp hoang mạc, tìm kiếm một lúc đã tìm ra Đoạt Mệnh Phong.

- ̉n nấp thật khá bí mật!

Thanh âm lạnh nhưbăng kia lộ ra vài phần trêu chọc!

Bá!

Bóng dánh như âm hồn bất nhảy ra khỏi sa mạc nhưng không chạy trốn.

Rắc!

Bóng dáng màu xám này trực tiếp đánh gãy chân minh, vẻ mặt trầm tĩnh nói:

- Trường cai ngục đại nhân đã vừa lòng chưa?

Tự biết ở trước mặt Đại La Kim Tiên không thể còn lực hoàn thủ, hắn cũng tự minh động thủ, tránh bị lực lượng đánh vào linh hồn gây đau đớn.

- Ngươi rất thông minh, cũng rất thức thời.

Bóng dáng nhu thiên thần kia vừa lòng gật đầu.

Hưu

Sau một lúc, Chấp pháp tiên vệ đã chạy tới đây, bắt lấy hai gã trọng phạm, đội cấm pháp thiết liên lên.

Mà Trường cai ngục cao cao tại thượng kia vẫn như cũ, quanh quần trên phiến hoang mạc này.

Dương Phàm cảm nhận được một cỗ thần thức tim tòi cẩn thận, quét khắp phiến hoang mạc này.

Giờ khắc này. hắn cảm giác được tử vong đã rất gần mình.

Đám người Tể Lâm, Lãnh Kiếm Phong và tiên tử áo tím đều cuộn minh trong hổ sâu, không dám nhúc nhích.

- Áp tải đi, thẳm vấn!

Trường cai ngục hừ lạnh một tiếng, hóa thành một đạo lưu tinh, quay về Thiên La Ngục.

Chờ hắn ròi đi rồi, đám người Tể Lâm mói trút được gánh nặng!

- Hoàn hảo... Hắn tuân thù lời hứa!

Tiên tử áo tím lau khô mồ hôi lạnh.

Bọn họ không tin rẳng đám người mình có thể tránh, thoát Đại La Kim Tiên điều tra được.

Ngaỵ cả Đoạt Mệnh Phong có sở trường ẩn nặc ám sát cũng không có may mắn đó, huống hỗ là bọn hắn.

- Chúng ta mỗi nguời tản ra một ngả đi!

Một thân áo trắng của Lãnh Kiếm Phong tung bay, khống chế một thanh kiếm tiên, phá khôngbay đi.

Tề Lâm, tiên từ áo tím và mấy đệ từNgọc Lâm Tông lại bay về một phía khác.

Dương Phàm ẩn nặc trong sa mạc. không dám nhúc nhích.

Hắn cảm ứng được nguy hiểm vẫn chưa qua đi.

Nửa tháng sau, một đạo thần thức không thể tra được từ Thiên La Ngục tản ra, lặng yên quét khắp Thiên La Ngục.

Thời gian dần trôi qua.

Nửa năm sau...

Dương Phàm ở sâu mấy trượng dưới hoang mạc, không nhúc nhích chút nào.

Một năm... Hai năm... Ba năm... Tám năm...

Mười năm sau, rốt cục một đạo bóng hình nhẹ nhàng rời đi, vô thanh vô tức. không dùng chút pháp lực nào. bay đi trong hoang mạc.

Một tháng sau, bay xa tới mười vạn dặm, người này mới lặng lẽ vận chuyển pháp lực, hóa thành một con chim nhạn, bay về một hướng ngoài hoang mạc.

Qua chừng hai tháng, Dương Phàm mới thoát khỏi phiến hoang mạc này.

Lúc này, hắn vẫn đang phi hành với thân hình chim nhạn, dọc đường đi gặp được không ít tiên nhân Thượng giới.

Vô hình trong, hắn tiến vào thế giới nhân loại trong Thiên Thần Tinh.

Dương Phàm phát hiện dù là ở Thượng giới, không phải tất cả mọi người đều là tiên nhân.

Nơi này cũng có rất nhiều phàm nhân, chiếm một bộ phận dân sổ rất lớn.

Nhưng phàm nhân của Thiên Thần Tinh, tu vi thấp nhất cũng đã ngoài Nguyên Anh Kỳ.

Tuy nhiên, rất nhiều phàm nhân đều tu luyện một loại Luyện Thể Thuật nào đó.

Loại Luyện Thể Thuật này có thể tu luyện đơn giản cũng đạt tơi cấp Nguyên Anh Kỳ.

Tu luyện tới mức tận cùng, thậm chí thân thể có thể kháng cự thiên lôi, vượt qua đại thiên kiếp.

Dương Phàm tâm sinh tò mò, cuối cùng hóa thành một thanh niên nho nhã, tiến vào thế giới Thiên Thán Tinh rộng lớn.

Tùy tiện đi vào một võ quán thế tục, dùng một khói tiên Thạch, đổi được một loại luyện

Tùy tiện đi vào một võ quán thê thể thuật trong tay một võ sư.

Tên võ sư kia sau khi thu được tiên Thạch thì vô cùng vui vẻ, nói cho Dương Phàm biết răng luyện thế thuật này truyền lưu khắp thế gian nhưng ít ai tu luyện được tới tận cùng, trừ khi có rất nhiều thiên linh địa bảo phụ trợ.

- Nghe nói trong tay tiên nhân nắm giữ luyện tiên thuật, có thể khiến người thường tu luyện tới Đại Thừa Kỳ chi trong thời gian vạn năm.

Tên võ su kia lại nói cho Dương Phàm một tin tức.

Dương Phàm truớc nghiên cứu một chút Luyện Thể Thuật này. Trình độ của hắn cao, tự nhiên có thể nhanh chóng hiêu rõ, rất nhanh phát hiện ra thuật này rất đơn giản.

Tiêu phí một đoạn thời gian, hắn tối ưu hóa bộ Luyện Thể Thuật này, truyển cho thân hữu trong Thiên Lan Tiên Phủ.

Trên thực tế, Luyện Thể Thuật này chi thích hợp với địa phương tràn ngập tiên linh khí như Thượng giới, rơi vào hạ giới cũng khó có thể tu luyện.

Nhưng Sinh, tức chi địa trong Tiên Hồng không gian lại ánh xạ nơi cư trú của Dương Phàm ngoài không gian vật chất cho nên linh khí tương đương ngoại giới, cũng có Sinh tức khi khí tinh thuãn nhưng còn cực kỳ thưa thớt. Có thể nói. môi trường tu luyện trong này còn tốt hơn bên ngoài rất nhiều.

về phần Luyện Tiên Thuật trong miệng võ sư kia, Dương Phàm đoán chính là pháp quyết tu luyện trong tiên nhân, hiệu quả tu luyện tốt hơn Luyện Thê Thuật nhiều.

- Kết hợp Luyện Thể Thuật và Tu Tiên Thuật, xác xuất thành công độ kiếp chắc chắn sẽ lớn hơn.

Dương Phàm yêu cầu Dương Thần con mình ở trong Thiên Lan Tiên Phủ nhất thiết phải tu luyện bộ Luyện Thể Thuật này.

Đi lại trong Thiên Thần Tinh một đoạn thời gian, Dương Phàm đã có hiểu biết nhất định về hiện trạng trong tinh cầu này.

Nửa năm trước, hẳn tiến vào một tòa thành giao dịch trong thế giới tiên nhân.

Cả tòa thành này lơ lửng trong tầng mây thứ chín, dành cho tiên nhân giao địch.

Trong tay Dương Phàm có rất nhiều tiên Thạch nhưng không dám không cổ kỵ tiêu xài, chi cân thận mua một ít tài liệu và đạo cụ. tiên khí rồi vội vàng ròi đi.

Một Ngày kia, hắn bay tới bên cạnh một hỗ nước có điểu kiện linh khí rất tốt:

- Linh khí nơi này không tồi, môi trường lại thanh nhã u tĩnh, rất thích hợp cho ta tu luyện, tham ngộ.

Hắn tìm một mật địa. bày ra ảo trận, dùng những tài liệu vừa có ngưng luyện thêm Luân Hồi Bàn một lẩn nữa.

Trong vô hình. Luân Hồi Bàn đã trở thành kiện pháp bảo bản mạng duy nhất lúc này của hắn, hv vọng có thể ngưng luyện tới mức tận cùng.

Một năm sau.

Phẩm chất của Luân Hồi Bàn lại tăng lên một tầng mói.

Dương Phàm rổt cục bắt đầu toàn lực thôi diễn.

Thôi diễn Luân Quả Kỳ đã hoàn thành tới tám chín phần, chi kém một bước là có thể hoàn toàn bước vào cảnh áới mới.

/1059

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status