Vâng, Phó Điện chủ!
Thiết La hộ pháp tràn đầy tự tin. liếc nhìn Lỏi Minh Vương một cái. lao lên đón chặn Dương Phàm đang từ xa lao tới.
Lôi Minh Vương chần chờ một khắc, vô cùng sợ hãi đối với Dương Phàm nhưng vẫn lao
lên.
- Dương Phàm, muốn cứu huynh đệ của ngươi sao?!
Thiết La hộ pháp cười khây.
- Tuy nhiên, ngươi phái qua một cửa của chúng ta đã!
- Đê tiện!
Dương Phàm hơi giám tổc độ lại. khuôn mặt không chút t hay đổi nói:
- Ma Long Vương, có bản lĩnh thì đơn đả độc đâu với Dương mỗ!
- Ha ha ha... Trong mười chiêu, bán Điện chủ sẽ xử ly tên ngoan hầu này, rồi lại cùng ngươi đơn đả độc đấu. Tuy nhiên, trước đó. còn mời ngươi luận bân với bọn họ một chút!
Ma Long Vương ngửa mặt cười dài một tiếng, long văn quang khí tối đen vận chuyển toàn thân. Trên long tráo của hắn lại nổi lên một cồ hắc diễm, mang thoe Thần Hư lực vô cùng vô tận, mạnh mẽ chụp xuống Hồ Phi.
Ba
Uy lực một tráo kia khiến thiên địa thất sắc, quang phong màu đen bổn phía lâm vào àm đạm, thôi bay hàng trăm tấn đất đá, chấn thành bột mịn.
Hồ Phi gào rít một tiếng, lấy thản hình cao lớn tới mười trượng của mình hội tụ lôi hóa lực đầy trời. Trong phiến thẻ giới tối đen này, hắn vẽ nên một mảnh lôi hóa huyễn lệ.
̀m
Hai người giao kích với nhau như tia chóp mấy chiêu. Hồ Phi không thể lui lại, chỉ có thể đánh bừa.
Bởi vì sau lưng hắn có Thanh Vũ. cần hắnbảo vệ.
Lúc này. Hồ Phi phốc một tiếng, phun ra một búng máu tươi.
về mặt lực lương, hắn không thua kém Ma Long Vương chút nào nhưng về mặt pháp lực, lực lượng linh hồn, Thần Hư huyền ảo thi còn kém đối phương khá xa.
- Mới một chiêu mà ngươi đã có bộ dạng này rồi sao?!
Ma Long Vương giễu cợt:
- Chi với chút năng lực thế này thì ngươi có tư cách gì để đảm nhiệm chức vị Yêu Hoàng?! Thật sự là khôngbiết tự lượng sức!
- Thối lắm!
Hồ Phi nổi giận đùng đùng:
- Đơn đà độc đấu thi Hỗ gia cũng không sợ ngươi! Tên vô si tiêu nhân như ngươi chỉ làm nhục cái tên chân long mà thôi!
- Muốn giành được Yêu Hoàng vị thì tu vi, phẩm cấp, mưu kế đều là một phần của thực
lực.
Ma Long Vương cười lạnh.
Hóa ra. bốn người Ma Long Vương này trên đường chợt đánh lén hai người Hồ Phi, cũng lấy nhiều đánh ít.
Mới một lượt công kích đã khiến Thanh Vũ bị thương nặng. Hồ Phi vì bào vệ cho nàng mà bị thương. Sau đó hai phương trải qua một hỗi khổ chiến. Thanh Vũ lấy bí thuật cực đại, chịu đựng ngọc Thạch câu phán với một gã Phủ chủ trong đó, lâm vào hấp hối. mất đi chiến lực.
Hồ Phi dưới công kích của ba người, vi bảo hộ Thanh Vũ cho nên lại càng thêm nhiều thuơng thế.
Tên Ma Long Vương này túc trí đa mưu. cố ý không giết Thanh Vũ đã lâm vào hôn mê. nhẳm để Hồ Phi phái luống cuống tay chân.
- Hỗ PhL ngươi kiên tri, ta tới giúp ngươi Ngay đây!
Đúng lúc này. Dương Phàm đang giao chiến với Thiết La hộ pháp và Lôi Minh Vương truyền âm về phía Hồ Phi.
- Dương lão đại!
Tinh thằn Hồ Phi đại chắn, trong nháy mắt đã thấy được hy vọng.
Hắn hiểu rất rõ thực lực của Dương Phàm, ít nhất đủ để vãn hỗi cục điện tuyệt cành này.
- Còn muốn chạy sao?!
Tên Thiết La hộ pháp kia cười lạnh, trên người nớ rộ một mảnh kim chúc.
̀m
Một cỗ trọng lực huyền bí buông xuống khiển Dương Phàm đang bay nhanh đột nhiên bị rơi xuống mấy chục trượng.
- Trọng lực thần thông?
Dương Phàm chấn động, hấn cũng không thể vận trọng Trọng lực thần thông để đổi kháng.
- Lôi Minh Vương, ta khống chế hắn, ngươi buông tay công kích đi!
Thià La hộ pháp quát lớn một tiếng.
Lời Minh Vương hơi thất thần rồi hóa thành một mảnh hỗ quang màu vàng, lập tức giao thủ với Dương Phàm.
Hắn cám giác được thực lực của Dương Phàm không mạnh bằng lúc trước ở ngoài Dịch Quỷ Lâm.
- Chẳng lễ thực lực của người này bị lùi xuống?
Dưới sụ hiệp trợ của Thià La hộ pháp, Lôi Minh Vương nhanh chóng đẩy Dương Phàm vào tuyệt cảnh.
Rốt cục, khi Hồ Phi tiếp tới chiêu thứ bảy của Ma Long Vương, một đạo phong nhận màu vàng trong tay Lôi Minh Vương xẹt qua vai Dương Phàm.
Phổc—
Thân thể Dương Phàm run lên. thanh oánh quang trên vai hắn chợt chóp động, nhanh chóng khôi phục lại vết thương.
Không có chút máu nào đổ ra.
Điều này quả có chút không đúng!
Lôi Minh Vương chợt nghĩ tới điều gì. thần sắc đột nhiên biến đổi.
- Không ổn!
- CÓ chuyện gi?
- Đây không phải là bán tôn của hắn!
Lôi Minh Vương kinh nghi bất định nói.
- Đúng thế! Các ngươi có thể gọi ta là Mộc Phong!
Dương Phàm mặc thanh sam đã bị nhìn thấu thân phận, tươi cười hiển lành, có chút tiếc nuối nói.
Bá—
Ý niệm khẽ động, bên cạnh hắn lại xuất hiện một tiên tử ăn mặc cổ điển với váy dài màu xanh.
- Chủ nhân, để ta tới hiệp trợ ngài!
Lục Hồn Tiên tử Doanh Doanh tươi cười. Huyển Àm Vạn Quy Phiên ròi tay lao ra, đột nhiên bành trướng gấp trăm, gấp ngàn lẩn. ở giữa tâm quy phiên này thoáng hiện lên một cánh cửa màu xám. vô số lệ quỷ gâm gừ, nhảy ra đối diện với Lôi Minh Vương và Thiết La hộ pháp.
Ngô—
Quỷ môn kia lại trờ nén vặn vẹo, bành trướng lên hóa thành một chiếc đại khẩu như chậu máu, hô phong hoán vũ. Vô số âm quỷ tử khí phụt ra, khiến hai đại Phủ chủ lâm vào biến sắc.
- Ngươi có thể gây khó dễ cho ta sao?
Toàn thán Thiết La hộ pháp nổi lên kim quang, lóe ra vô số quang văn, sừng sững bất động.
Quanh thản Lời Minh Vương cũng nổi lẻn kim lôi phích lịch, đẩy lui âm quỷ tử khí ở bên ngoài.
Hưu—
Thản hình Mộc Phong đột nhiên nhoáng lên. lao tới trước người Thià La hộ pháp, một chưởng ấn tới.
Buộc
21 , ̉Y -
Thiết La hộ pháp căn bản không trốn tránh, thân thể cứng rắn như kim cương phật tượng, chi hơi lắc lư, không chút thương tổn nào.
Nếu xét ra thì tốc độ của Lôi Minh Vương ở Yêu Hoàng Cảnh cùng được xếp là số một số hai.
Như vậy thì Thiết La hộ pháp chính là Phủ chủ có lực phòng ngự mạnh nhất. Đây không chỉ bởi vì công pháp của hắn mà còn liên quan tới huyết mạch thiên phú bản thân.
- Chẳng lẽ Dương đạo hữu không biết bản thể của ta chính là Huyền Cương Xuyên Sơn Giáp (con tê tê)?
Thiết La hộ pháp cứng rắn đón một chướng, đột nhiên nói.
- Cũng chỉ là phòng ngự mà thôi, có tác dụng gì?
Mộc Phong cười khẽ một tiếng, tránh thoát một chưởng bất ngờ của Thiết La hộ pháp, lưu lại một đạo tàn ảnh rỏi biến mất.
- Ngươi đối phó với con quy xác này. Lôi Minh Vương giao cho ta!
Mộc Phongnói với Lục Hồn Tiên Tử.
Bời vì tốc độ của Lôi Minh Vương quá nhanh, bán mạng kim lôi lại khắc chế quy đạo. Lục Hồn Tiên Tử đánh với hắn chỉ có chịu thiệt mà thôi.
Rất nhanh, bổn người ở hai phe đánh nhau ngang tay. không ai làm gì được ai cà.
Mộc Phong chiến Lôi Minh Vương.
Lục Hồn Tiên Tử đánh với Thiết La hộ pháp.
- Người tới chỉ là phản thán Dương Phàm, như vậy bản tòn hắn ở đâu?
Trong lòng Lôi Minh Vương có chút bất an.
- Chỉ một khối phán thản đã có thực lực như thế này, chẳng lẽ bản tôn của Dương Phàm đã đạt tới Thòng Thiên bậc ba sao?
Trong lòng Thiết La hộ pháp thất kinh, cũng truyển âm cho Ma Long Vương nói tính huống bên này.
- Ma Long Vương đại nhân cẩn thận, không chừng bản tôn Dương Phàm đang ẩn núp ở một hơi bí mật nào gân đây...
Hắn vừa dứt lời thì tràng thượng đã nảy sinh biến hóa.
Ba
Long trảo cùa Ma Long Vương và Thạch viên trảo của Hồ Phi đánh vào nhau. Hồ Phi kêu thám một tiếng. Trên tay hắn bị cháy đen một mảnh, cũng có mấy lồ máu đang tuôn ra, vô cùng thẻ thảm.
Phổc!
Một quang ảnh màu vàng nhật từ dưới tầng đất nhảu lên. như một tia chóp đánh úp về phía Ma Long Vương.
Đúng là Dương Phàm.
Hóa ra, đây mới chinh là bổn tôn của hắn. Hắn dùng phần thản làm mỗi dụ, còn bổn tôn lại tiềm ẩn dưới đại địa.
Chỉ có như thế hắn mói có cơ hội chạy tới cứu viện Hồ Phi.
- Ha ha ha... Bản điện đã sớm nhận ra sự tồn tại của ngươi!
Ma Long Vương cười điên cuồng, một cước mạnh mẽ đánh về phía Dương Phàm. Một mành ma long khí phát ra, bao phủ hoàn toàn Dương Phàm.
-Cái gi?
Dương Phàm thất sắc. Ma Long Vương tương kế tựu kế. Một cước bất ngờ của hắn khiến Dương Phàm muốn tránh cùng không thể.
Ảm
Một cước này mang theo ma khí hình rồng, mạnh mẽ đánh thẳng vào đẩu Dương Phàm.
Rắc!
Xương đầu Dương Phàm vỡ ra. toàn bộ thân thể bị đánh nát.
- Dương lão đại...
HỒ Phi gầm lẻn một tiếng kinh thiên, hai mắt đó như máu.
Nhưng Dương Phàm làm sao có thể dễ dàng chết như thế?!
Chỉ thấy thân thể Dương Phàm hóa thành một mảnh tinh phấn màu vàng.
- Không ổn!
Ma Long Vươngbiết là mình đã bị lừa.
-Ha ha ha... Tatớiđây...
Bên tai hắn truyền ra một tiếng cười khẽ. Một đạo tàn ảnh thanh oánh từ dưới tầng đất lao tới bén cạnh Ma Long Vương.
̀m
Một cồ trọng lực chợt buông xuống.
Ma Long Vương lặp tức như bị hụt chân.
Hắn vừa mới chuẩn bị lui lại thì thán thể lại đột nhiên tê rần.
- Sao lại nhưvậy?!
Ma Long Vương phát hiện bán THÂN MÌNH đã bị một cây hắc tiên có hóa văn long lân cuốn lấy, thân mình khẽ run lên. Hơn nữa dưới cỗ trọng lực kia. lập tức rơi xuống.
- Khặc khặc khặc... Rốt cục bắt được ngươi!
Hấp Huyết Hắc Long Tiên phát ra một nụ cười âm hiểm vô cùng đắc ý, nhanh chóng hấp thu máu huyết của Ma Long Vương.
- Mau ra tay!
Thần thức Dương Phàm lập tức truyền âm cho Hồ Phi.
- Xem đây!
Hồ Phi gào lẻn một tiếng, cự tráo Thạch viên mang th . [lảnh lôi hòa kinh tâm đánh thăng vào ngực Ma Long Vương.
Trong mắt Ma Long Vương lẩn đầu tiên lộ ra một tia khủng hoảng, long nguyên trong cơ thê chợt bùng nổ. Một cỗ rông ngâm rung trời đột nhiên vang lên khiến cho đám người Lôi Minh Vương đang giao chiến cũng phải ngưng trệ.
Ngay sau đó.
Ảm
Một con hắc long dữ tợn dài tới mấy chục trượng với một lỗ thủng đầy máu nơi ngực cùng với một tiếng gâm gừ thống khô giãy dụa trên bâu trời.
Bùm!
Thán thể Thạch viên của Hồ Phi ẩm ẩm ngả xuống, trước ngực cũng như hoàn toàn bị bổ ra. lưu lại một vết thương hình long trảo.
Một kích vừa rồi dù hắn đánh thủ ngực Ma Long Vương nhưng cũng bị một kích đầy phẫn nộ khi đã hóa thành thực long của Ma Long Vương đả thương.
Liên tục khổ chiến, thương thế không ngừng, hắn đột nhiên mất đi chiến lực. lâm vào hôn mê.
Hống
Àm thanh rồng ngâm đinh tai nhức óc. Hai chân Dương Phàm đạp lẻn lưng ma long. Hấp Huyết Hắc Long Tiên cũng hóa thành một con hắc long kinh người, quấn chặt lấy hắn.
- Cút cho ta!
Trên thân ma long nồi lên một cồ hắc long viêm, mang theo kim mang quét về phía Dương Phàm và Hấp Huyết Hắc Long Tiên.
- Gào... Đau quá!
Hấp Huyết Hắc Long Tiên liên tục kêu thảm.
Dương Phàm cuời lạnh một tiếng, trên người nớ rộ một mảnh hào quang kim ban, giống như thái cô thản linh, hắc long viêm kia vừa chạm tới người hắn đã lập tức tan rã.
- Đây là chân hòa gì mà lại đáng sợ như thế?!
Ma Long Vương lộ ra vẻ hoảng sợ. tìm cách tránh thoát được một người một tiên này.
Long nguyên hồn lực trong cơ thể hắn đang mau chóng bị tiêu tan, trên mặt cũng lộ ra vẻ tuyệt vọng, sợ hãi.
- Hắc hắc... Dương Phàm, ngươi còn không mau buông Ma Long Vương đại nhân ra?
Một đạo thanh âm đắc ý từ phía dưới đất truyền lên.
Chỉ thấy một lão già với toàn thân bị cháy đen đang cẩm một cây trường đao lóe ra hàn mang, đặt Ngay trên đinh đầu của Hồ Phi.
•
Cây trường đao kia lóe ra quang huy chói lòa, dài chừng mười trượng. Chỉ cần một đao bổ tới, chắc chắn sẽ khiến Hồ Phi đẩu lìa khòi cổ.
- Cái gi?
Dương Phàm biến sắc. Hắn vẫn đă coi thường vị Phủ chủ không biết tên ở phe Ma Long Vương này.
Người này ở trong cuộc chiến trước đó đã mất đi chiến lực.
Tuy nhiên, không bị ai quấy rầy cho nên hắn điểu tức một lúc. dù chi khôi phục được một phẩn nhưng cũng đủ để chém giết Hồ Phi và Thanh Vũ lúc này.
- Buông Ma Long Vương đại nhân ra. nếu không ta giết bọn họ!
Lão già bị cháy đen toàn thân lạnh lùng nói.
-Ha ha ha...
Ma Long Vương đang bị vây khốn đắc ý cười lớn:
- Thiên Hỗ Vương, làm tốt lắm!
Thiết La hộ pháp tràn đầy tự tin. liếc nhìn Lỏi Minh Vương một cái. lao lên đón chặn Dương Phàm đang từ xa lao tới.
Lôi Minh Vương chần chờ một khắc, vô cùng sợ hãi đối với Dương Phàm nhưng vẫn lao
lên.
- Dương Phàm, muốn cứu huynh đệ của ngươi sao?!
Thiết La hộ pháp cười khây.
- Tuy nhiên, ngươi phái qua một cửa của chúng ta đã!
- Đê tiện!
Dương Phàm hơi giám tổc độ lại. khuôn mặt không chút t hay đổi nói:
- Ma Long Vương, có bản lĩnh thì đơn đả độc đâu với Dương mỗ!
- Ha ha ha... Trong mười chiêu, bán Điện chủ sẽ xử ly tên ngoan hầu này, rồi lại cùng ngươi đơn đả độc đấu. Tuy nhiên, trước đó. còn mời ngươi luận bân với bọn họ một chút!
Ma Long Vương ngửa mặt cười dài một tiếng, long văn quang khí tối đen vận chuyển toàn thân. Trên long tráo của hắn lại nổi lên một cồ hắc diễm, mang thoe Thần Hư lực vô cùng vô tận, mạnh mẽ chụp xuống Hồ Phi.
Ba
Uy lực một tráo kia khiến thiên địa thất sắc, quang phong màu đen bổn phía lâm vào àm đạm, thôi bay hàng trăm tấn đất đá, chấn thành bột mịn.
Hồ Phi gào rít một tiếng, lấy thản hình cao lớn tới mười trượng của mình hội tụ lôi hóa lực đầy trời. Trong phiến thẻ giới tối đen này, hắn vẽ nên một mảnh lôi hóa huyễn lệ.
̀m
Hai người giao kích với nhau như tia chóp mấy chiêu. Hồ Phi không thể lui lại, chỉ có thể đánh bừa.
Bởi vì sau lưng hắn có Thanh Vũ. cần hắnbảo vệ.
Lúc này. Hồ Phi phốc một tiếng, phun ra một búng máu tươi.
về mặt lực lương, hắn không thua kém Ma Long Vương chút nào nhưng về mặt pháp lực, lực lượng linh hồn, Thần Hư huyền ảo thi còn kém đối phương khá xa.
- Mới một chiêu mà ngươi đã có bộ dạng này rồi sao?!
Ma Long Vương giễu cợt:
- Chi với chút năng lực thế này thì ngươi có tư cách gì để đảm nhiệm chức vị Yêu Hoàng?! Thật sự là khôngbiết tự lượng sức!
- Thối lắm!
Hồ Phi nổi giận đùng đùng:
- Đơn đà độc đấu thi Hỗ gia cũng không sợ ngươi! Tên vô si tiêu nhân như ngươi chỉ làm nhục cái tên chân long mà thôi!
- Muốn giành được Yêu Hoàng vị thì tu vi, phẩm cấp, mưu kế đều là một phần của thực
lực.
Ma Long Vương cười lạnh.
Hóa ra. bốn người Ma Long Vương này trên đường chợt đánh lén hai người Hồ Phi, cũng lấy nhiều đánh ít.
Mới một lượt công kích đã khiến Thanh Vũ bị thương nặng. Hồ Phi vì bào vệ cho nàng mà bị thương. Sau đó hai phương trải qua một hỗi khổ chiến. Thanh Vũ lấy bí thuật cực đại, chịu đựng ngọc Thạch câu phán với một gã Phủ chủ trong đó, lâm vào hấp hối. mất đi chiến lực.
Hồ Phi dưới công kích của ba người, vi bảo hộ Thanh Vũ cho nên lại càng thêm nhiều thuơng thế.
Tên Ma Long Vương này túc trí đa mưu. cố ý không giết Thanh Vũ đã lâm vào hôn mê. nhẳm để Hồ Phi phái luống cuống tay chân.
- Hỗ PhL ngươi kiên tri, ta tới giúp ngươi Ngay đây!
Đúng lúc này. Dương Phàm đang giao chiến với Thiết La hộ pháp và Lôi Minh Vương truyền âm về phía Hồ Phi.
- Dương lão đại!
Tinh thằn Hồ Phi đại chắn, trong nháy mắt đã thấy được hy vọng.
Hắn hiểu rất rõ thực lực của Dương Phàm, ít nhất đủ để vãn hỗi cục điện tuyệt cành này.
- Còn muốn chạy sao?!
Tên Thiết La hộ pháp kia cười lạnh, trên người nớ rộ một mảnh kim chúc.
̀m
Một cỗ trọng lực huyền bí buông xuống khiển Dương Phàm đang bay nhanh đột nhiên bị rơi xuống mấy chục trượng.
- Trọng lực thần thông?
Dương Phàm chấn động, hấn cũng không thể vận trọng Trọng lực thần thông để đổi kháng.
- Lôi Minh Vương, ta khống chế hắn, ngươi buông tay công kích đi!
Thià La hộ pháp quát lớn một tiếng.
Lời Minh Vương hơi thất thần rồi hóa thành một mảnh hỗ quang màu vàng, lập tức giao thủ với Dương Phàm.
Hắn cám giác được thực lực của Dương Phàm không mạnh bằng lúc trước ở ngoài Dịch Quỷ Lâm.
- Chẳng lễ thực lực của người này bị lùi xuống?
Dưới sụ hiệp trợ của Thià La hộ pháp, Lôi Minh Vương nhanh chóng đẩy Dương Phàm vào tuyệt cảnh.
Rốt cục, khi Hồ Phi tiếp tới chiêu thứ bảy của Ma Long Vương, một đạo phong nhận màu vàng trong tay Lôi Minh Vương xẹt qua vai Dương Phàm.
Phổc—
Thân thể Dương Phàm run lên. thanh oánh quang trên vai hắn chợt chóp động, nhanh chóng khôi phục lại vết thương.
Không có chút máu nào đổ ra.
Điều này quả có chút không đúng!
Lôi Minh Vương chợt nghĩ tới điều gì. thần sắc đột nhiên biến đổi.
- Không ổn!
- CÓ chuyện gi?
- Đây không phải là bán tôn của hắn!
Lôi Minh Vương kinh nghi bất định nói.
- Đúng thế! Các ngươi có thể gọi ta là Mộc Phong!
Dương Phàm mặc thanh sam đã bị nhìn thấu thân phận, tươi cười hiển lành, có chút tiếc nuối nói.
Bá—
Ý niệm khẽ động, bên cạnh hắn lại xuất hiện một tiên tử ăn mặc cổ điển với váy dài màu xanh.
- Chủ nhân, để ta tới hiệp trợ ngài!
Lục Hồn Tiên tử Doanh Doanh tươi cười. Huyển Àm Vạn Quy Phiên ròi tay lao ra, đột nhiên bành trướng gấp trăm, gấp ngàn lẩn. ở giữa tâm quy phiên này thoáng hiện lên một cánh cửa màu xám. vô số lệ quỷ gâm gừ, nhảy ra đối diện với Lôi Minh Vương và Thiết La hộ pháp.
Ngô—
Quỷ môn kia lại trờ nén vặn vẹo, bành trướng lên hóa thành một chiếc đại khẩu như chậu máu, hô phong hoán vũ. Vô số âm quỷ tử khí phụt ra, khiến hai đại Phủ chủ lâm vào biến sắc.
- Ngươi có thể gây khó dễ cho ta sao?
Toàn thán Thiết La hộ pháp nổi lên kim quang, lóe ra vô số quang văn, sừng sững bất động.
Quanh thản Lời Minh Vương cũng nổi lẻn kim lôi phích lịch, đẩy lui âm quỷ tử khí ở bên ngoài.
Hưu—
Thản hình Mộc Phong đột nhiên nhoáng lên. lao tới trước người Thià La hộ pháp, một chưởng ấn tới.
Buộc
21 , ̉Y -
Thiết La hộ pháp căn bản không trốn tránh, thân thể cứng rắn như kim cương phật tượng, chi hơi lắc lư, không chút thương tổn nào.
Nếu xét ra thì tốc độ của Lôi Minh Vương ở Yêu Hoàng Cảnh cùng được xếp là số một số hai.
Như vậy thì Thiết La hộ pháp chính là Phủ chủ có lực phòng ngự mạnh nhất. Đây không chỉ bởi vì công pháp của hắn mà còn liên quan tới huyết mạch thiên phú bản thân.
- Chẳng lẽ Dương đạo hữu không biết bản thể của ta chính là Huyền Cương Xuyên Sơn Giáp (con tê tê)?
Thiết La hộ pháp cứng rắn đón một chướng, đột nhiên nói.
- Cũng chỉ là phòng ngự mà thôi, có tác dụng gì?
Mộc Phong cười khẽ một tiếng, tránh thoát một chưởng bất ngờ của Thiết La hộ pháp, lưu lại một đạo tàn ảnh rỏi biến mất.
- Ngươi đối phó với con quy xác này. Lôi Minh Vương giao cho ta!
Mộc Phongnói với Lục Hồn Tiên Tử.
Bời vì tốc độ của Lôi Minh Vương quá nhanh, bán mạng kim lôi lại khắc chế quy đạo. Lục Hồn Tiên Tử đánh với hắn chỉ có chịu thiệt mà thôi.
Rất nhanh, bổn người ở hai phe đánh nhau ngang tay. không ai làm gì được ai cà.
Mộc Phong chiến Lôi Minh Vương.
Lục Hồn Tiên Tử đánh với Thiết La hộ pháp.
- Người tới chỉ là phản thán Dương Phàm, như vậy bản tòn hắn ở đâu?
Trong lòng Lôi Minh Vương có chút bất an.
- Chỉ một khối phán thản đã có thực lực như thế này, chẳng lẽ bản tôn của Dương Phàm đã đạt tới Thòng Thiên bậc ba sao?
Trong lòng Thiết La hộ pháp thất kinh, cũng truyển âm cho Ma Long Vương nói tính huống bên này.
- Ma Long Vương đại nhân cẩn thận, không chừng bản tôn Dương Phàm đang ẩn núp ở một hơi bí mật nào gân đây...
Hắn vừa dứt lời thì tràng thượng đã nảy sinh biến hóa.
Ba
Long trảo cùa Ma Long Vương và Thạch viên trảo của Hồ Phi đánh vào nhau. Hồ Phi kêu thám một tiếng. Trên tay hắn bị cháy đen một mảnh, cũng có mấy lồ máu đang tuôn ra, vô cùng thẻ thảm.
Phổc!
Một quang ảnh màu vàng nhật từ dưới tầng đất nhảu lên. như một tia chóp đánh úp về phía Ma Long Vương.
Đúng là Dương Phàm.
Hóa ra, đây mới chinh là bổn tôn của hắn. Hắn dùng phần thản làm mỗi dụ, còn bổn tôn lại tiềm ẩn dưới đại địa.
Chỉ có như thế hắn mói có cơ hội chạy tới cứu viện Hồ Phi.
- Ha ha ha... Bản điện đã sớm nhận ra sự tồn tại của ngươi!
Ma Long Vương cười điên cuồng, một cước mạnh mẽ đánh về phía Dương Phàm. Một mành ma long khí phát ra, bao phủ hoàn toàn Dương Phàm.
-Cái gi?
Dương Phàm thất sắc. Ma Long Vương tương kế tựu kế. Một cước bất ngờ của hắn khiến Dương Phàm muốn tránh cùng không thể.
Ảm
Một cước này mang theo ma khí hình rồng, mạnh mẽ đánh thẳng vào đẩu Dương Phàm.
Rắc!
Xương đầu Dương Phàm vỡ ra. toàn bộ thân thể bị đánh nát.
- Dương lão đại...
HỒ Phi gầm lẻn một tiếng kinh thiên, hai mắt đó như máu.
Nhưng Dương Phàm làm sao có thể dễ dàng chết như thế?!
Chỉ thấy thân thể Dương Phàm hóa thành một mảnh tinh phấn màu vàng.
- Không ổn!
Ma Long Vươngbiết là mình đã bị lừa.
-Ha ha ha... Tatớiđây...
Bên tai hắn truyền ra một tiếng cười khẽ. Một đạo tàn ảnh thanh oánh từ dưới tầng đất lao tới bén cạnh Ma Long Vương.
̀m
Một cồ trọng lực chợt buông xuống.
Ma Long Vương lặp tức như bị hụt chân.
Hắn vừa mới chuẩn bị lui lại thì thán thể lại đột nhiên tê rần.
- Sao lại nhưvậy?!
Ma Long Vương phát hiện bán THÂN MÌNH đã bị một cây hắc tiên có hóa văn long lân cuốn lấy, thân mình khẽ run lên. Hơn nữa dưới cỗ trọng lực kia. lập tức rơi xuống.
- Khặc khặc khặc... Rốt cục bắt được ngươi!
Hấp Huyết Hắc Long Tiên phát ra một nụ cười âm hiểm vô cùng đắc ý, nhanh chóng hấp thu máu huyết của Ma Long Vương.
- Mau ra tay!
Thần thức Dương Phàm lập tức truyền âm cho Hồ Phi.
- Xem đây!
Hồ Phi gào lẻn một tiếng, cự tráo Thạch viên mang th . [lảnh lôi hòa kinh tâm đánh thăng vào ngực Ma Long Vương.
Trong mắt Ma Long Vương lẩn đầu tiên lộ ra một tia khủng hoảng, long nguyên trong cơ thê chợt bùng nổ. Một cỗ rông ngâm rung trời đột nhiên vang lên khiến cho đám người Lôi Minh Vương đang giao chiến cũng phải ngưng trệ.
Ngay sau đó.
Ảm
Một con hắc long dữ tợn dài tới mấy chục trượng với một lỗ thủng đầy máu nơi ngực cùng với một tiếng gâm gừ thống khô giãy dụa trên bâu trời.
Bùm!
Thán thể Thạch viên của Hồ Phi ẩm ẩm ngả xuống, trước ngực cũng như hoàn toàn bị bổ ra. lưu lại một vết thương hình long trảo.
Một kích vừa rồi dù hắn đánh thủ ngực Ma Long Vương nhưng cũng bị một kích đầy phẫn nộ khi đã hóa thành thực long của Ma Long Vương đả thương.
Liên tục khổ chiến, thương thế không ngừng, hắn đột nhiên mất đi chiến lực. lâm vào hôn mê.
Hống
Àm thanh rồng ngâm đinh tai nhức óc. Hai chân Dương Phàm đạp lẻn lưng ma long. Hấp Huyết Hắc Long Tiên cũng hóa thành một con hắc long kinh người, quấn chặt lấy hắn.
- Cút cho ta!
Trên thân ma long nồi lên một cồ hắc long viêm, mang theo kim mang quét về phía Dương Phàm và Hấp Huyết Hắc Long Tiên.
- Gào... Đau quá!
Hấp Huyết Hắc Long Tiên liên tục kêu thảm.
Dương Phàm cuời lạnh một tiếng, trên người nớ rộ một mảnh hào quang kim ban, giống như thái cô thản linh, hắc long viêm kia vừa chạm tới người hắn đã lập tức tan rã.
- Đây là chân hòa gì mà lại đáng sợ như thế?!
Ma Long Vương lộ ra vẻ hoảng sợ. tìm cách tránh thoát được một người một tiên này.
Long nguyên hồn lực trong cơ thể hắn đang mau chóng bị tiêu tan, trên mặt cũng lộ ra vẻ tuyệt vọng, sợ hãi.
- Hắc hắc... Dương Phàm, ngươi còn không mau buông Ma Long Vương đại nhân ra?
Một đạo thanh âm đắc ý từ phía dưới đất truyền lên.
Chỉ thấy một lão già với toàn thân bị cháy đen đang cẩm một cây trường đao lóe ra hàn mang, đặt Ngay trên đinh đầu của Hồ Phi.
•
Cây trường đao kia lóe ra quang huy chói lòa, dài chừng mười trượng. Chỉ cần một đao bổ tới, chắc chắn sẽ khiến Hồ Phi đẩu lìa khòi cổ.
- Cái gi?
Dương Phàm biến sắc. Hắn vẫn đă coi thường vị Phủ chủ không biết tên ở phe Ma Long Vương này.
Người này ở trong cuộc chiến trước đó đã mất đi chiến lực.
Tuy nhiên, không bị ai quấy rầy cho nên hắn điểu tức một lúc. dù chi khôi phục được một phẩn nhưng cũng đủ để chém giết Hồ Phi và Thanh Vũ lúc này.
- Buông Ma Long Vương đại nhân ra. nếu không ta giết bọn họ!
Lão già bị cháy đen toàn thân lạnh lùng nói.
-Ha ha ha...
Ma Long Vương đang bị vây khốn đắc ý cười lớn:
- Thiên Hỗ Vương, làm tốt lắm!
/1059
|