Dương Phàm không từng nghĩ đến mình sẽ có cơ hội tiếp cận nguồn gốc hủy diệt của vô tận nội hải - trung tâm Địa Mạch Chi Tích.
Tiên phủ giờ phút này hắn đang đặt chân trấn áp phía trên trung tâm Địa Mạch Chi Tích, thần kiếm hùng vĩ đâm chọc trời kia, xuyên qua toàn bộ Thiên Lan Điện, đâm thật sâu vào Thiên Lan tiên phủ ở trung tâm Thiên Lan Điện.
Thiên Lan tiên phủ cũng chính là nội điện thần bí nhất trong truyền thuyết.
Chỉ tiếc, nội điện cũng không phải như lời đồn, có bảo vật vô tận và cấm chế tầng tầng.
Giờ khắc này, Dương Phàm rốt cục hiểu được Thiên Lan tiên phủ cũng không có bao nhiêu bảo vật có thể tìm kiếm, ý nghĩa tồn tại của nó chính là liên hợp Thiên Khí Thượng Giới cùng nhau trấn áp nguồn gốc hủy diệt, khiến hàng tỷ sinh linh nội hải có thể sống sót.
Trong lòng Dương Phàm chỉ còn lại có hai nghi vấn cuối cùng: Nếu không có bao nhiêu bảo vật, vậy Linh Nguyệt cùng Ma Ảnh kia xâm nhập nơi bí mật này là vì sao?
Ma uyên cùng địa mạch đứt gãy dưới Thiên Lan tiên phủ có quan hệ gì với Cửu u Ma quân?”
Mang theo hai nghi vấn này, Dương Phàm lại nhìn thần kiếm mây mù lượn lờ ở trên không Thiên Lan phủ phía xa xa.
Ở vùng không trung gần tiên khí hùng vĩ kia, dường như có hai đạo tàn ảnh mơ hồ không rõ đang chiến đấu với nhau.
- Chẳng lẽ là bọn họ...
Thân hình Dương Phàm hơi ngừng lại, đưa mắt nhìn lên không. Hắn hoài nghi hai tàn ảnh đang chiến đấu trên không Thiên Lan tiên phủ chính là Ma Ảnh thần bí cùng thần thú hóa hình Linh Nguyệt.
- Đại ca ca... Chúng ta mau vào thôi!
Lúc này Khổng Tiểu Tước càng thêm vội vàng, lôi kéo hắn chạy vội vào trong. Đại điện màu đỏ tía, khu vực như quảng trường lộ thiên.
Dưới chân là sàn màu đỏ sậm, cơ hồ không thể phá hủy, chỉ là ở gần ma uyên có một số vết nứt, toát ra rậm rạp lửa ma cùng lửa địa mạch.
Khi Chu Hồng, Kim Giao Tiểu Long, Thạch Thiên Hàn, Nam Cung ức Tuyết chạy tới, vừa lúc thấy được cảnh tượng rung động lòng người này.
Mũi kiếm của Thất Tinh Trấn Ma Kiếm cắm vào ma uyên, lực lượng khổng lồ của Thiên Khí Thượng Giới tính cả Thiên Lan tiên phủ áp chế nham tương lòng đất cùng ma diễm vực sâu ở trong đại điện.
- Vì sao không thấy Ma Ảnh và Linh Nguyệt!
Kim Giao Tiểu Long nhìn chằm chằm đại điện trống trải này, trong mắt lóe kim quang.
- Bên trên... dường như có người đang chiến đấu!
Nam Cung ức Tuyết đưa mắt nhìn lên.
Mọi người không khỏi ngẩng đầu, nhìn bên trên vực sâu xa xa, theo tiên khí hùng vĩ nhìn lên từng chút, ở trên không đại điện lộ thiên, nơi mây mù lượn lờ, mơ hồ có thể thấy được hai bóng người đang giao kích lẫn nhau.
Theo bọn họ chiến đấu, ma khí trong vực sâu càng thêm chấn động.
- Ha ha ha. Một yêu tu Hóa Hình Kỳ nho nhỏ như ngươi cũng muốn nhòm ngó viên Lôi Linh Châu cuối cùng trên Thất Tinh Trấn Ma Kiếm.
Giọng Ma Ảnh vang lên toàn bộ đại điện.
Keng keng! Ầm ầm!
Đúng lúc này, hai đạo tàn ánh một đen một bạc tới gần từng chút, dần dần trở nên rõ ràng.
Đúng là Ma Ảnh thần bí cùng Linh Nguyệt.
Hai người này vờn quanh bốn phía Thiên Khí Thượng Giới, thân hình mơ hồ không chừng, rồi lại thật cẩn thận, mỗi lần đều là một kích rồi tách ra.
Vốn khí thế cùng dư uy Thiên Khí Thượng Giới tản mát ra đủ để áp chế hai người, nhưng giờ phút này ma uyên bùng nổ, lực lượng tiên khí mới miễn cường trấn áp được Địa Mạch Chi Tích.
Mọi người đứng ở đại điện, nhìn hai cường giả chiến đấu phía trên, tự nhiên không thể tham dự.
- Nơi này không ngờ không phải lĩnh vực cấm bay!
Một ngân giáp tử sĩ phía sau Chu Hồng kinh hô, thân hình dần dần thăng lên, nhưng có vẻ cố hết sức.
Hai ngân giáp tử sĩ phía sau hắn đều là Kim Đan Đại Tu Sĩ. Lúc trước có tám người cùng đi vào, hiện tại chỉ còn lại hai người thành công tiến vào Thiên Lan Điện, có thể thấy được xác suất 30% tại lối vào ngoại điện quá thật không giả.
- Tuy rằng không phải lĩnh vực cấm bay, nhưng trọng lực nơi này lại gấp mấy lần bên ngoài.
Nam Cung ức Tuyết mày liễu nhíu chặt.
Dưới vài lần trọng lực, còn có thể tùy ý bay lượn không trung nơi đây, chỉ sợ chỉ có cường giả cấp bậc Nguyên Anh mới có thể làm được.
Mọi người ở đại điện quan sát một lúc, tu sĩ còn lại đều chạy tới, nhiều nhất là đứng gần ma uyên kia, không dám tới gần.
Tỏa!
Đột nhiên, một tiếng kim loại va chạm nhau giòn tan truyền đến.
Không biết là công kích của hai người trong không trung đánh trúng nơi nào của thần kiếm, chỉ thấy toàn bộ Thiên Khí Thượng Giới run lên.
Chợt một cỗ lôi quang màu xanh khủng bố quanh quần trên tiên khí, uy thế cường đại đẩy lui hai cường giả Nguyên Anh mấy chục trượng, lại tiếp tục giằng co ở xa.
Lần này, theo lôi quang màu xanh bùng nổ, tảng lớn mây mù bị xua tản ra, một viên lôi châu màu tím thẫm ở phía đầu Thiên Khí Thượng Giới lộ ra trong tầm nhìn của mọi người.
Viên lôi châu màu tím tham kia được khảm trên Thiên Khí Thượng Giới, phát ra một cỗ uy năng lôi điện mênh mông cuồn cuộn cổ xưa.
- Đó là bảo vật truyền thừa trong truyền thuyết - Lôi Linh Châu!
Phía dưới không thiếu người có kiến thức, kinh hô một tiếng.
- Lôi Linh Châu?
Dương Phàm cả kinh. Theo hắn biết Thiên Khí Thượng Giới tổng cộng được khảm bảy viên truyền thừa bảo châu, tác dụng của chúng là tăng uy lực tiên khí, gắt gao trấn áp Địa Mạch Chi Tích. Đây cũng là lý do tồn tại của Thất Tinh Trấn Ma Kiếm.
- Đây là một viên bảo châu truyền thừa cuối cùng của Thiên Khí Thượng Giới a! Khổng Tước tiểu yêu nắm chặt tay Dương Phàm, kinh hô một tiếng.
- Viên cuối cùng?
Dương Phàm nhướn mày, đột nhiên nhớ tới lúc trước nghe lén được đoạn nói chuyện của Bộ Cấm cùng lào giả Kim Đan đầu bạc:
- Với độ cao của ngươi, vĩnh viễn không thể hiểu được: Đều là Nguyên Anh Kỳ, vì sao mười hai cường giả Chí Tôn nội hải lại có thể đứng phía trên hàng tỷ sinh linh Thiên cầm Nội Hải.
- Vì sao?
Lão giả đầu bạc hỏi. Bộ Cấm cười quỷ dị:
- Nếu như ngươi biết, truyền thừa bảo châu được khảm ở trên Thiên Khí Thượng Giới Thất Tinh Trấn Ma Kiếm , có sáu viên không cánh mà bay, như vậy ngươi có thể đoán được một phần.
Nhớ tới đoạn đối thoại đó, Dương Phàm đột nhiên hiểu ra: Mấy viên truyền thừa bảo châu trên Thiên Khí Thượng Giới lọt vào tay mấy cường giả nội hải.
Đây cùng là một trong những nguyên nhân vì sao mười hai cường giả Chí Tôn nội hải có thể đứng trên hàng tỷ sinh linh Thiên cầm Nội Hãi.
Đương nhiên truyền thừa bảo châu chỉ thất lạc sáu viên, nhiều nhất là tạo ra sáu vị cường giả Chí Tôn, còn lại vài người hẳn là đều có chỗ dựa cùng thủ đoạn.
- Khó trách có Thiên Khí Thượng Giới cùng Thiên Lan phủ áp chế, nội hải mỗi cách hai mươi năm đều bùng nổ một lần Đại Hải Nan. Nguyên lai không ngờ có sáu viên truyền thừa bảo châu rơi vào trong tay các cường giả nội hải.
Dương Phàm hít sâu một hơi.
Không đích thân tới Thiên Lan tiên phủ, hắn vĩnh viễn không thể hiểu được điều này. Liên quan đến bí ẩn này, ngay cả Âu Dương Phong cùng không nói cho hắn.
Ầm ầm!
Ầm!. .. Phụt!
Đúng vào lúc này, trong vực sâu trăm trượng mà Thiên Khí Thượng Giới trấn áp phun trào ra dung nham cao mười mấy trượng, cùng với ma diễm bạo liệt và lửa địa mạch.
Uy lực cường đại khiến người có tu vi yếu kém liên tục lui về sau, sắc mặt tái nhợt.
Keng keng! Ầm ầm!
Mà hai người trên không ma uyên nhân cơ hội này lại triển khai chiến đấu.
Thực lực Ma Ảnh cùng Linh Nguyệt kỳ thực vượt qua cường giả Nguyên Anh bình thường, khí thế cường đại uy hiếp toàn trường. Chỉ là dư ba phát ra có thể miễu sát bậc cao Kim Đan. Kim Đan Đại Tu Sĩ cũng chỉ có thể khó khăn lắm mới giữ mạng.
Trong cảnh tượng hỗn loạn này, chỉ có cường giả chuẩn Nguyên Anh Kỳ mới có thể lâm trận không loạn, thậm chí là lâm nguy không sợ.
Nhưng người có thực lực chuẩn Nguyên Anh tại tràng cũng không nhiều.
Chu Hồng, Kim Giao Long, Khổng Tước tiểu yêu, Thạch Thiên Hàn. Bốn người này đều là cường giả chuẩn Nguyên Anh.
Thục lực bọn họ siêu việt Kim Đan Đại Tu Sĩ bình thường, có được thực lực diệt sát Đại Tu Sĩ cùng cấp.
Thực lực Nam Cung ức Tuyết chỉ hơi thắng Đại Tu Sĩ cùng cấp một bạc, gần với chuẩn Nguyên Anh Kỳ.
Đương nhiên, ở đây còn ẩn nấp một cường giả chuẩn Nguyên Anh, đó chính là Dương Phàm. Là bản tôn, lực bộc phát của hắn có lẽ không bằng Thạch Thiên Hàn, nhưng thực lực tổng hợp sẽ chỉ ở trên Thạch Thiên Hàn.
Ầm ầm ầm!
Vào lúc ma uyên trăm trượng bùng nổ, đồng thời còn có từng viên hỏa diễm tinh thạch từ trong dung nham bắn ra.
- Viêm Tinh Thạch!
Chúng tu sĩ đều kinh hô, không ít cường giả lộ vẻ tham lam.
Nơi này là Địa Mạch Chi Tích của nội hải, bắn ra chính là Viêm Tinh Thạch vạn năm khó gặp.
Viêm Tinh Thạch này giá trị liên thành, giá trị Pháp bảo trung phẩm bình thường cũng không thể sánh bằng, chính là trân phẩm luyện chế Pháp bảo hỏa hệ đỉnh cấp.
Đồng thời, Viêm Tinh Thạch này còn có thể gia tăng uy lực chân hỏa, khiến tu sĩ tu luyện công pháp hỏa hệ làm ít mà được nhiều.
Vèo vèo!
Lập tức không ít cường giả mở Pháp bảo phòng ngự, chạy tới gần hỏa diễm ma uyên.
Trận bùng nổ vừa rồi, xuất hiện không dưới bảy tám viên Viêm Tinh Thạch.
A!
Một ngọn lửa địa mạch màu đỏ sẫm phụt ra, nháy mắt đốt vài tên bậc cao Kim Đan thành tro tàn.
Viêm Tinh Thạch này cường giả Kim Đan bình thường, nghĩ cũng đừng nghĩ.
Thấy tình cảnh đó. cường giả dưới Kim Đan hậu kỳ đều lộ vẻ không cam lòng, lại chỉ có thể thầm than thở.
Vù vù vù!
Bay ra tranh đoạt chỉ có cường giả cấp bậc Kim Đan Đại Tu Sĩ. Tại thời khắc mấu chốt này, chúng cường giả tại đây đều ra tay.
Đám cường giả chuẩn Nguyên Anh như Chu Hồng, Thạch Thiên Hàn, Kim Giao Long, Khổng Tước tiểu yêu tự nhiên là xông lên đầu tiên.
Tiếp theo là hơn mười cường giả cấp bậc Kim Đan Đại Tu Sĩ.
- Viêm Tinh Thạch, bảo vật hiếm có.
Dương Phàm cùng mắt sáng ngời, giờ phút này cùng bất chấp giữ lại thực lực, lập tức lộ ra tu vi hậu kỳ, gia nhập tranh đoạt.
Ầm!
Quanh thân Dương Phàm ngưng kết ra Lục sắc Thảo Giáp, Huyền Cương Bảo Phiến trong tay vung lên, đánh bay một đại yêu tu hóa hình gần đó ra, vung tay chút lấy một viên Viêm Tinh Thạch.
Đại yêu tu hóa hình kia kinh sợ đan xen, phát động công kích điên cuồng với hắn.
Dương Phàm nhẹ nhàng cười, không chút sợ hãi, đánh vào cùng một chỗ với hóa hình đại yêu tu này.
Cường giả chuẩn Nguyên Anh Kỳ, mỗi người đều không hề nghi ngờ đoạt đến một viên Viêm Tinh Thạch.
Mà tu sĩ còn lại không đoạt được cũng đã xảy ra tranh đấu, tình cảnh thật hỗn loạn.
Hai cường giả Nguyên Anh đang giao chiến bên trên căn bản không bận tâm tranh đoạt phía dưới, hơi chút sai lầm, uy lực từ Thiên Khí Thượng Giới liền xé nát bọn họ.
Tỏa!
Bỗng nhiên, Thiên Khí Thượng Giới dài nghìn trượng bỗng run lên ầm ầm, từng tia lôi quang màu xanh phát tán ra, lập tức trấn áp chấn động từ ma uyên.
Không chỉ như thế, lôi quang màu xanh kia sau khi chấn nhiếp ma uyên, còn có vài tia dư ba nhộn nhạo bắn ra.
Xuy... Phốc... xuy xuy!
Từng tia lôi quang thật nhỏ như sợi tơ nháy mắt quét ngang cả đại điện.
Lúc này hai cường giả Nguyên Anh cách tiên khí gần nhất, chịu đựng dư ba tuyệt đối đáng sợ.
Ầm ầm!
Ma Ảnh thần bí cùng Linh Nguyệt đồng thời bị đánh bay, Ma Ảnh ở trong không trung lảo đảo vài cái, rống lên thống khổ. Linh Nguyệt thì kêu một tiếng đau đớn, thân thể mềm mại cứng ngắc chết lặng.
Ngay cả cường giả Nguyên Anh đều bị thương không nhẹ huống chỉ là cấp bạc Kim Đan còn lại.
Trong lúc nhất thời, tiếng kêu thảm thiết liên tục.
A... A!
Lôi quang dư ba nhỏ bé quét ngang đại điện.
Phịch! Phịch! Phịch!
Trong lúc hỗn loạn, không biết bao nhiêu cường giả Kim Đan ngã xuống, tiếng kêu thảm thiết và tiếng ngã xuống đất không dứt bên tai.
Dương Phàm chỉ cảm thấy tứ chi tê dại, cả người đau đớn, đầu váng mắt hoa. Lục sắc Thảo Giáp bên ngoài thân đã phá thành mảnh nhỏ. Chờ khi hắn quay đầu lại, không khỏi hít sâu một ngụm khí lạnh.
Toàn bộ đại điện lộ thiên, thi thể cháy đen nằm rậm rạp đầy đất.
Một trận lôi quang dư ba kia trong khoảnh khắc miễu sát ' hơn trăm tên bạc cao Kim Đan.
Toàn bộ đại điện một mảnh tĩnh mịch, mọi người đều sợ ngây người.
/1059
|