Trước khi Tiêu Dật gặp Từ đạo tử, từng nghe qua người khác gọi là Từ bà bà, trong tưởng tượng của Tiêu Dật, Từ đạo tử là một lão bà bà tóc tuyết pha sương, tính cách nghiêm túc chăm chỉ. Đương nhiên, sau khi nghe Từ đạo tử không chút khách khí bảo “một linh khí mà thôi, có gì đáng xem”, Tiêu Dật lặng lẽ thêm một thuộc tính tính cách quái đản cho Từ đạo tử trong tưởng tượng, nhưng y thật sự không nghĩ tới, Từ đạo tử chân chính lại như một cô bé chừng tám, chín tuổi.
Tính khí của cô bé cũng vô cùng nóng nảy, bất mãn nói với hai người, “Lèo nhèo cái gì, không biết thời gian của ta rất gấp sao?”
Sở Mặc cười khổ, không nói vì là lần đầu tiên Tiêu Dật cưỡi thiên mã nên hắn cố ý đi chậm, mà uyển chuyển biểu thị gặp chút chuyện ngoài ý muốn trên đường.
Nghe Sở Mặc giải thích, sắc mặt Từ đạo tử hòa hoãn đi không ít, nhưng vẫn trông không cao hứng cho lắm. Tiêu Dật biết rõ, Từ đạo tử nhìn thì nhỏ, nhưng thực tế đã có hơn bốn ngàn tuổi rồi, nếu không nghĩ tới tuổi tác của Từ đạo tử, thì nhìn một cô bé dễ thương thế này mang gương mặt tức giận, Tiêu Dật cảm thấy y hoàn toàn không cách nào giận nổi.
Có lẽ thái độ của Tiêu Dật và Sở Mặc cũng coi như khiến bà thõa mãn, Từ đạo tử tuy không cao hứng, cũng không quên chuyện chính, ánh mắt bà đặt trên người Tiêu Dật, đánh giá y vài cái, thanh giọng mở miệng, “Những món đồ nhân giới đó đều là ngươi mang tới?”
Tiêu Dật gật đầu, Từ đạo tử căn bản không để ý nguồn gốc của những vật phẩm nhân giới này, chỉ là tùy tiện hỏi, tiếp theo lộ ra vẻ mặt chán ghét, “Thủ pháp luyện chế đơn giản, thủ công thô thiển, nếu không phải còn coi như thú vị, ta cũng lười nhìn một cái.”
Đối với đánh giá của Từ đạo tử, Tiêu Dật lặng yên không nói, sản phẩm của dây chuyền sản xuất nhân giới khẳng định không thể nào so sánh với đồ định chế riêng của tiên giới, chẳng qua có thể được một câu thú vị của Từ đạo tử, cũng coi như là không tồi.
Thấy Tiêu Dật biết điều không phản bác, Từ đạo tử hiển nhiên vô cùng thỏa mãn thái độ của y, hiếm khi không khích bác, phất tay, một bàn trà thật lớn hoàn toàn dùng càn khôn thạch chế tạo xuất hiện trước mặt hai người. Trên bàn trà, đặt mấy vật phẩm lớn bằng bàn tay người lớn, màu sắc rực rỡ, tương tự như thẻ ngọc.
Từ đạo tử bảo, “Đó, đây chính là ái phách mà các ngươi cần.”
Nghe thế, Tiêu Dật và Sở Mặc đi lên mấy bước, cách gần nhìn cũng rõ hơn. Từ xa nhìn như năm màu ngũ sắc rực rỡ, kỳ thật màu sắc của mỗi vật phẩm đều là thuần, chỉ vì màu sắc khác nhau cùng bày cạnh nhau, ánh sáng lấp lánh nên có cảm giác nhiều màu đan xen mà thôi. Tiêu Dật chớp chớp mắt, y ko cách nào liên hệ được những vật phẩm như thẻ ngọc màu sắc này với Ipad, đương nhiên y không phải không tin đệ nhất đại sư luyện khí tiên giới, chỉ là nghĩ tới dây nhợ phức tạp bên trong Ipad, y có chút lo lắng hiệu quả chuyển hóa thành tiên khí có tốt như lúc đầu không.
Khác với Tiêu Dật chỉ đơn thuần là quan sát bề ngoài, Sở Mặc rõ ràng biết nhìn hàng hơn, hắn mang kinh ngạc mở miệng, “Thủy vân mẫu?”
“Không sai!” Bàn tới luyện khí yêu thích, Từ đạo tử rõ ràng bình dị dễ gần hơn nhiều, “Ta đã xem qua vật phẩm nhân giới gọi là ái phách mà ngươi mang tới, kỳ thật cũng không khác gì với lưu ảnh bích của tiên giới nhiều năm trước, chỉ là càng khéo léo thú vị hơn thôi. Nguyên liệu luyện chế chủ yếu của lưu ảnh bích chính là thủy vân mẫu, chỉ cần khắc thêm vài trận pháp ở bên trong, hoàn toàn có thể đạt tới hiệu quả mà ngươi muốn.”
Từ đạo tử vừa nói, vừa chọn một thủy vân mẫu màu hồng trên bàn ra, tùy tiện đánh vào một đạo tiên khí, rất nhanh, một màn hình màu lam đậm lớn bằng hai cái Ipad xếp cạnh nhau xuất hiện phía trên thủy vân mẫu trong tay bà, theo sự xuất hiện của màn hình, bên ngoài thủy vân mẫu hiện lên mấy chục khống chế phù màu vàng, Từ đạo tử thuần thục điểm mấy cái trên khống chế phù, có tiếng trúc du dương vang lên, bóng người quen thuộc xuất hiện trên màn hình, chính là bộ phim mà trước đó Tiêu Dật đặc biệt tải xuống Ipad.
Tất cả trước mắt hoàn toàn vượt quá nhận thức của Tiêu Dật, y kinh ngạc mở to mắt, không có dây điện, không có bảng điện tử phức tạp, dường như qua từng đạo trận pháp, một thế giới thần kỳ mở ra trước mắt y. Tiêu Dật nhớ lại trước đó khi tại nhân giới, thỉnh thoảng xem sách cũng từng thấy miêu tả thủ pháp kỳ diệu sẽ được tán thưởng một câu ‘bản lĩnh thần tiên’, hiện tại, Tiêu Dật cảm thấy phải như Từ đạo tử mới là bản lĩnh thần tiên chân chính.
Kinh ngạc và tán thưởng trong mắt Tiêu Dật quá mức rõ ràng, cho dù Từ đạo tử thành danh đã lâu, tự thấy đã không bận tâm vinh nhục, nhưng trong ánh mắt sùng bái thẳng thắn này, cũng không tránh được có chút lâng lâng.
Cô bé xinh xắn dễ thương kiêu ngạo ngửa đầu, vẻ mặt ta chính là lợi hại thế đó, cùng đối xứng với vẻ mặt sùng bái của Tiêu Dật, Sở Mặc nhìn thấy, khóe miệng không khỏi cong lên, lộ ra một nụ cười.
Vì sự sùng bái của Tiêu Dật, tâm tình Từ đạo tử cực tốt, bà vốn chỉ là dự định tùy tiện biểu hiện chút cho hai người, rồi xua Tiêu Dật và Sở Mặc đi, nhưng hiện tại, Từ đạo tử chủ động mở miệng gọi Sở Mặc, bảo hắn chọn một thủy vân mẫu trên bàn ra.
Sở Mặc tuy không hiểu dụng ý của Từ đạo tử, nhưng vẫn chọn một thủy vân mẫu màu đen cầm trong tay.
Từ đạo tử chỉ Sở Mặc đánh tiên khí vào, sau đó màn hình màu lam đậm cũng xuất hiện trước mặt Sở Mặc. Không biết Từ đạo tử lại làm gì, chỉ thấy trên màn hình phía trước Sở Mặc hiện qua mấy đợt sóng nước, bóng dáng Từ đạo tử dần xuất hiện trên màn hình trước mặt Sở Mặc.
“Sở tiểu tử!”
Từ đạo tử không khách khí gọi.
Đồng thời phát ra tiếng còng có thủy vân mẫu màu đen trong tay Sở Mặc.
Điện thoại có hình! Mấy chữ lớn hiện qua trong đầu Tiêu Dật, y đã bị chấn động tới mức không biết nên nói cái gì rồi.
Quả nhiên giây tiếp theo Từ đạo tử vô cùng tự đắc nói, “Ta đã thấy máy liên lạc các ngươi mang về, cảm thấy có chút thú vị, tiện lợi hơn thẻ ngọc truyền âm nhiều, nên liền khắc một đạo trận pháp tương tự vào trong này.”
Sở Mặc sau khi kinh ngạc qua đi, không hiểu nói, “Là trận pháp được khắc trong thẻ ngọc truyền âm sao? Nhưng đó không phải là không cách nào kịp thời truyền tin sao?”
Từ đạo tử vẻ mặt ngạo nghễ, “Chuyện nhỏ này ngươi cảm thấy sẽ làm khó được ta sao? Chẳng qua là dung luyện mấy khối tử mẫu thạch mà thôi.”
Tử mẫu thạch mà Từ đạo tử nhắc tới là một loại khoáng thạch đặc sản cực tây tiên giới, cả khoáng mạch chỉ có một khối mẫu thạch, còn lại toàn bộ là tử thạch, giữa tử thạch và mẫu thạch có một liên hệ đặc thù, có thể biểu hiện ra trạng thái tương đồng.
Dạng đá này bình thường không thường dùng trong luyện khí, phần nhiều là dùng để làm dược dẫn để luyện đan, Sở Mặc không ngờ Từ đạo tử lại dùng tử mẫu thạch trong đây, đúng là thiết lập khá to gan mà lại thiên tài.
So với Sở Mặc chỉ kinh ngạc vì tài thiết lập hào phóng không bó thúc của Từ đạo tử, Tiêu Dật nghĩ nhiều hơn, đây không phải chính là mạng tiên giới sẵn có sao? Mẫu thạch dùng để làm máy phục vụ, tử thạch thì liên kết với máy phục vụ, còn gì có thể thực dụng và tiện lợi hơn thiên nhiên này nữa! So với cái này, thì cách trang bị dây cáp gì đó tại tiên giới mà trước kia y nghĩ tới quả thật là yếu muốn chết.
Tiêu Dật hưng phấn nhìn chằm chằm thủy vân mẫu trên bàn, thiết kế máy tính, tivi, điện thoại cùng một thể, y có thể tưởng tượng, cái này hễ được đưa ra tiên giới, khẳng định sẽ dẫn lên oanh động cực lớn, quan trọng nhất nhất là, trên nó còn không có một chút một xíu phàm khí nào, không cần phải sử dụng lén lút như Ipad và laptop.
Tiêu Dật trong một thoáng đã nghĩ rất nhiều, Ipad và laptop đương nhiên vô cùng thú vị tiện lợi, nhưng chịu quản chế do bản thân là vật phẩm nhân giới, không cách nào mở rộng đại quy mô, nhưng thủy vân mẫu hoàn toàn bất đồng. Hiện tại y đã không thỏa mãn đơn giản chỉ sao chép các tiết mục nhân giới xem như là phim ảnh bình thường nữa, y muốn thành lập đài truyền hình đầu tiên tại tiên giới, muốn xây đựng các loại tiết mục bản thổ tiên giới, y muốn quay phim, y muốn khai thác trò chơi mạng, đúng, còn có các loại tuyển tú, y muốn thành tập công ty giải trí lớn nhất tiên giới. Y không chỉ muốn độc quyền sự nghiệp giải trí tiên giới, y còn muốn độc quyền sự nghiệp thông tin của tiên giới.
Thị trường này lớn hơn hẳn sự tưởng tượng của y, công ty Càn Khôn sẽ là nhà cung ứng hàng lớn nhất cũng sẽ trở thành nhà cung cấp sản phẩm và nhà khai thác lớn nhất, Tiêu Dật càng nghĩ càng hưng phấn, hai mắt sáng lấp lánh nhìn chằm chằm Sở Mặc. Sở Mặc cảm nhận được ánh mắt của Tiêu Dật, quay đầu nhìn y, thấp giọng nói: “Sao vậy?”
Tiêu Dật cố ép mình không được biểu hiện quá mức kích động, cũng học theo Sở Mặc nhỏ giọng nói: “Ra ngoài rồi nói.”
Sở Mặc mỉm cười, bộ dáng này của Tiêu Dật thật quá mức đáng yêu, khiến hắn nhịn không được giơ tay xoa xoa đầu Tiêu Dật.
Lúc này tâm tư của Tiêu Dật hoàn toàn đặt trên mấy ảo tưởng tốt đẹp, căn bản không để ý hành động của Sở Mặc, chỉ một lòng muốn nhanh đi bàn với Từ Sắt Nguyên và Lâm Thính Hải.
Tư duy của y phát tán như vậy duy trì cho tới khi rời khỏi phạm vi sa mạc, vừa ra khỏi sa mạc, Tiêu Dật lập tức kéo Sở Mặc, hưng phấn nói hết suy nghĩ của mình ra, vẻ mặt khẩn trương nhìn chằm chằm Sở Mặc, “Thế nào?”
Những thứ Tiêu Dật nói khiến Sở Mặc nghĩ tới thay đổi mà tiên giới từ trước tới nay đang cần, hắn mới đầu gia nhập vào công ty của Tiêu Dật chính là vì muốn tìm thời cơ thay đổi, hiện tại xem ra, thời cơ thay đổi dường như đã ở trước mắt.
Sở Mặc cười nhẹ, ánh mắt chăm chú nhìn Tiêu Dật, vẻ mặt Tiêu Dật lộ khẩn trương, đang chờ đợi hắn tán đồng. Sở Mặc kìm lòng không đậu tiến lên một bước, sát gần Tiêu Dật, cúi đầu thân mật thấp giọng nói bên tai Tiêu Dật, “Được!”
Hơi thở nóng ấm phả lên tai, lỗ tai Tiêu Dật lập tức đỏ lên. Y không tự nhiên nghiêng đầu đi, trên mặt hiện lên vẻ quẫn bách. Cảm xúc dị thường phiếm lên trong lòng Tiêu Dật, cảm giác này quá mức kỳ quái, Tiêu Dật do dự lùi lại một bước, cứng ngắc chuyển vấn đề, “Chúng ta có phải nên về rồi không?”
Trong mắt Sở Mặc lóe lên ý cười, gật đầu. Đối với Sở Mặc mà nói, Tiêu Dật vẫn còn quá nhỏ, hắn chấp nhận chậm rãi ở cạnh Tiêu Dật, đợi Tiêu Dật trưởng thành, đương nhiên quá trình này nhất định phải nằm trong phạm vi khống chế của hắn, hắn hy vọng từng chút một thâm nhập vào cuộc sống của Tiêu Dật, khiến y quen thuộc với sự bầu bạn của hắn.
Quá trình trở về của hai người nhanh hơn hẳn, Tiêu Dật sau khi thích ứng với lăng vân mã, Sở Mặc cố ý tăng tốc độ. Đương nhiên trước khi trở về, Tiêu Dật đã đánh một đạo thẻ ngọc truyền âm cho Từ Sắt Nguyên và Lâm Thính Hải, bảo hai người lập tức đến Nhược Thủy châu một chuyến, y có chuyện quan trọng cần nói.
Một đường như tên bắn, đợi khi Tiêu Dật và Sở Mặc trở về, Từ Sắt Nguyên và Lâm Thính Hải đã ngồi ở thiên thính uống trà.
Tiêu Dật bị cảm xúc hưng phấn chi phối, bỏ lơ eo đau chân tê, thân thủ nhanh nhẹn nhảy xuống ngựa, vội vàng chào hỏi với ông ngoại xong, liền kéo Sở Mặc chui vào thiên thính.
Lục Thiệp Xuyên nhìn bộ dáng hai người, cười lắc đầu.
Trong thiên thính, Từ Sắt Nguyên nhìn vào ánh mắt kích động của Tiêu Dật, lập tức phản ứng lại, “Tiêu huynh, có phải lại có chuyện tốt gì không?”
Tiêu Dật gật đầu thật mạnh, nhanh chóng lấy Ipad tiên giới mà Từ đạo tử luyện chế ra, còn đích thân hiển thị công năng bên trong một lần.
Từ Sắt Nguyên há họng trợn mắt xem xong Tiêu Dật hiển thị, vỗ mạnh bàn đứng lên, “Cái này có thể luyện chế lượng lớn không?”
Tiêu Dật chuyển nhìn Sở Mặc, tỏ ý bảo Sở Mặc trả lời, Sở Mặc gật đầu với Từ Sắt Nguyên. Hắn đã bàn xong với Từ đạo tử rồi, hứng thú của Từ đạo tử chỉ nằm ở khai phá đầu tiên, đối với luyện chế tiêu thụ sau này hoàn toàn lười bận tâm, thậm chí vì bảo đảm bọn Tiêu Dật sẽ không đi làm phiền bà nữa, Từ đạo tử dứt khoát đem tất cả các bước luyện chế, tất cả trận pháp nhất nhất ghi lại trong thẻ ngọc, như thế, chỉ cần tìm một luyện khí sư bình thường thao tác theo trình tự này là được.
Sở Mặc giải thích xong tất cả, Tiêu Dật lập tức bắt đầu kể ảo tưởng vĩ đại của mình.
Đài truyền hình, phim ảnh, tin tức, tạp chí, Tiêu Dật cảm thấy bọn họ hoàn toàn có thể xây dựng một đế quốc tin tức giải trí bao phủ toàn tiên giới.
Lời của Tiêu Dật, giống như hóa thành vô số tinh ngọc trước mắt Từ Sắt Nguyên, hắn ngao một tiếng nhào lên người Tiêu Dật, “Tiêu huynh, cậu chính là ngọn đèn chỉ đường cho ta, cậu nói cái gì chính là cái đó. Ta chỉ đưa ra một yêu cầu nho nhỏ thôi, tuyển tú nhất định phải để ta phụ trách.”
Tiêu Dật, “… Cút!”
Từ Sắt Nguyên trêu đùa chen ngang chỉ khiến cảm xúc của mọi người càng thêm nâng cao, ngay cả Lâm Thính Hải cũng nghe mà đỏ bừng mặt, tưởng tượng sau khi tất cả thành sự thật tiên giới sẽ ra sao, sẽ biến thành nhân giới trong phim mà Tiêu Dật mang tới sao? Không, khẳng định sẽ còn tốt hơn nhân giới, Lâm Thính Hải nghiêm túc gật đầu.
Có ý tưởng cụ thể của Tiêu Dật, mọi người lập tức đạt thành hiệp nghị bước đầu. Mới đầu cần phải tìm khẳng định là nguyên liệu và luyện khí sư, cái này do Sở Mặc phụ trách. Tiếp theo là tuyên truyền sẽ do Từ Sắt Nguyên và Lâm Thính Hải làm, hai người một phụ trách đám công tử bột của tiên giới, một người phụ trách phần khách hàng đầu tiên bên phía cô cô nhà mình. Cuối cùng còn lại một mình Tiêu Dật phải chạy tới nhân giới nhiều chuyến, nếu Tiêu Dật muốn làm đài truyền hình, cụ thể thế nào, cần phải có những tiết mục gì, đều cần phải tham khảo đài truyền hình nhân giới mà làm.
Sau khi đã bàn xong tất cả, Tiêu Dật nhìn Từ Sắt Nguyên, “Chuyện tiệm sách anh làm thế nào rồi?”
Từ Sắt Nguyên gật đầu, “Đã sắp xong rồi, nếu cần gấp thì mấy ngày nữa là có thể khai nghiệp.”
Trong việc xúc tiến mở tiệm sách lần này, Từ Sắt Nguyên hoàn toàn tuân theo nguyên tác có thể không dùng tinh ngọc liền không dùng tinh ngọc, từ nhân viên sao chép thẻ ngọc tới tiền thuê tiệm, toàn bộ đều dựa vào chính sách dụ hoặc tiểu thuyết làm chủ ‘minh châu’ của hắn phụ trợ, đám tiên thiếu đó đều lũ lượt bị Từ Sắt Nguyên đả động, mấy ngày nay đang cả ngày cả đêm giúp sao chép ngàn bộ tiểu thuyết mà lần trước Tiêu Dật mang về. Dùng cách nói của Từ Sắt Nguyên là, bọn họ không phải đang sao tiểu thuyết, bọn họ đang làm một sự nghiệp vĩ đại, bọn họ là người khởi công cho tiên giới hoan lạc tương lai.
Tiến độ của tiệm sách hoàn toàn vượt qua dự tính của Tiêu Dật, y dứt khoát quyết định, “Hoãn khai trương, đợi đợt ipad tiên giới đầu tiên của chúng ta sản xuất ra, đến lúc đó nhờ tiệm sách khai trương để triển thị luôn.”
Sở Mặc bổ sung sau khi Tiêu Dật nói xong, “Đợt Ipad dự bán đầu tiên cũng có thể tập trung đặt trong tiệm sách.”
“Đúng đúng!” Từ Sắt Nguyên kích động nói, “Chúng ta còn phải mở một tiệm nữa, tiêu thụ Ipad tiên giới toàn bộ đặt trong tiệm.”
Mấy người ngươi một câu ta một lời bổ sung hoàn chỉnh cả lưu trình, Lâm Thính Hải nghiêm túc khắc toàn bộ cuộc đối thoại của mọi người vào trong thẻ ngọc để xem như ghi chép hội nghị.
Năm 3262 Trầm Uyên tiên lịch, bốn đại cổ đông của công ty trách nhiệm hữu hạn thương mại Càn Khôn mở hội nghị cổ đông lần đầu tiên, hội nghị đạt thành thống nhất về việc sản xuất, mở rộng, tiêu thụ Ipad tiên giới. Đây là một bước nhỏ của công ty trách nhiệm hữu hạn thương mại Càn Khôn, đây là một bước lớn của cả tiên giới!
Tính khí của cô bé cũng vô cùng nóng nảy, bất mãn nói với hai người, “Lèo nhèo cái gì, không biết thời gian của ta rất gấp sao?”
Sở Mặc cười khổ, không nói vì là lần đầu tiên Tiêu Dật cưỡi thiên mã nên hắn cố ý đi chậm, mà uyển chuyển biểu thị gặp chút chuyện ngoài ý muốn trên đường.
Nghe Sở Mặc giải thích, sắc mặt Từ đạo tử hòa hoãn đi không ít, nhưng vẫn trông không cao hứng cho lắm. Tiêu Dật biết rõ, Từ đạo tử nhìn thì nhỏ, nhưng thực tế đã có hơn bốn ngàn tuổi rồi, nếu không nghĩ tới tuổi tác của Từ đạo tử, thì nhìn một cô bé dễ thương thế này mang gương mặt tức giận, Tiêu Dật cảm thấy y hoàn toàn không cách nào giận nổi.
Có lẽ thái độ của Tiêu Dật và Sở Mặc cũng coi như khiến bà thõa mãn, Từ đạo tử tuy không cao hứng, cũng không quên chuyện chính, ánh mắt bà đặt trên người Tiêu Dật, đánh giá y vài cái, thanh giọng mở miệng, “Những món đồ nhân giới đó đều là ngươi mang tới?”
Tiêu Dật gật đầu, Từ đạo tử căn bản không để ý nguồn gốc của những vật phẩm nhân giới này, chỉ là tùy tiện hỏi, tiếp theo lộ ra vẻ mặt chán ghét, “Thủ pháp luyện chế đơn giản, thủ công thô thiển, nếu không phải còn coi như thú vị, ta cũng lười nhìn một cái.”
Đối với đánh giá của Từ đạo tử, Tiêu Dật lặng yên không nói, sản phẩm của dây chuyền sản xuất nhân giới khẳng định không thể nào so sánh với đồ định chế riêng của tiên giới, chẳng qua có thể được một câu thú vị của Từ đạo tử, cũng coi như là không tồi.
Thấy Tiêu Dật biết điều không phản bác, Từ đạo tử hiển nhiên vô cùng thỏa mãn thái độ của y, hiếm khi không khích bác, phất tay, một bàn trà thật lớn hoàn toàn dùng càn khôn thạch chế tạo xuất hiện trước mặt hai người. Trên bàn trà, đặt mấy vật phẩm lớn bằng bàn tay người lớn, màu sắc rực rỡ, tương tự như thẻ ngọc.
Từ đạo tử bảo, “Đó, đây chính là ái phách mà các ngươi cần.”
Nghe thế, Tiêu Dật và Sở Mặc đi lên mấy bước, cách gần nhìn cũng rõ hơn. Từ xa nhìn như năm màu ngũ sắc rực rỡ, kỳ thật màu sắc của mỗi vật phẩm đều là thuần, chỉ vì màu sắc khác nhau cùng bày cạnh nhau, ánh sáng lấp lánh nên có cảm giác nhiều màu đan xen mà thôi. Tiêu Dật chớp chớp mắt, y ko cách nào liên hệ được những vật phẩm như thẻ ngọc màu sắc này với Ipad, đương nhiên y không phải không tin đệ nhất đại sư luyện khí tiên giới, chỉ là nghĩ tới dây nhợ phức tạp bên trong Ipad, y có chút lo lắng hiệu quả chuyển hóa thành tiên khí có tốt như lúc đầu không.
Khác với Tiêu Dật chỉ đơn thuần là quan sát bề ngoài, Sở Mặc rõ ràng biết nhìn hàng hơn, hắn mang kinh ngạc mở miệng, “Thủy vân mẫu?”
“Không sai!” Bàn tới luyện khí yêu thích, Từ đạo tử rõ ràng bình dị dễ gần hơn nhiều, “Ta đã xem qua vật phẩm nhân giới gọi là ái phách mà ngươi mang tới, kỳ thật cũng không khác gì với lưu ảnh bích của tiên giới nhiều năm trước, chỉ là càng khéo léo thú vị hơn thôi. Nguyên liệu luyện chế chủ yếu của lưu ảnh bích chính là thủy vân mẫu, chỉ cần khắc thêm vài trận pháp ở bên trong, hoàn toàn có thể đạt tới hiệu quả mà ngươi muốn.”
Từ đạo tử vừa nói, vừa chọn một thủy vân mẫu màu hồng trên bàn ra, tùy tiện đánh vào một đạo tiên khí, rất nhanh, một màn hình màu lam đậm lớn bằng hai cái Ipad xếp cạnh nhau xuất hiện phía trên thủy vân mẫu trong tay bà, theo sự xuất hiện của màn hình, bên ngoài thủy vân mẫu hiện lên mấy chục khống chế phù màu vàng, Từ đạo tử thuần thục điểm mấy cái trên khống chế phù, có tiếng trúc du dương vang lên, bóng người quen thuộc xuất hiện trên màn hình, chính là bộ phim mà trước đó Tiêu Dật đặc biệt tải xuống Ipad.
Tất cả trước mắt hoàn toàn vượt quá nhận thức của Tiêu Dật, y kinh ngạc mở to mắt, không có dây điện, không có bảng điện tử phức tạp, dường như qua từng đạo trận pháp, một thế giới thần kỳ mở ra trước mắt y. Tiêu Dật nhớ lại trước đó khi tại nhân giới, thỉnh thoảng xem sách cũng từng thấy miêu tả thủ pháp kỳ diệu sẽ được tán thưởng một câu ‘bản lĩnh thần tiên’, hiện tại, Tiêu Dật cảm thấy phải như Từ đạo tử mới là bản lĩnh thần tiên chân chính.
Kinh ngạc và tán thưởng trong mắt Tiêu Dật quá mức rõ ràng, cho dù Từ đạo tử thành danh đã lâu, tự thấy đã không bận tâm vinh nhục, nhưng trong ánh mắt sùng bái thẳng thắn này, cũng không tránh được có chút lâng lâng.
Cô bé xinh xắn dễ thương kiêu ngạo ngửa đầu, vẻ mặt ta chính là lợi hại thế đó, cùng đối xứng với vẻ mặt sùng bái của Tiêu Dật, Sở Mặc nhìn thấy, khóe miệng không khỏi cong lên, lộ ra một nụ cười.
Vì sự sùng bái của Tiêu Dật, tâm tình Từ đạo tử cực tốt, bà vốn chỉ là dự định tùy tiện biểu hiện chút cho hai người, rồi xua Tiêu Dật và Sở Mặc đi, nhưng hiện tại, Từ đạo tử chủ động mở miệng gọi Sở Mặc, bảo hắn chọn một thủy vân mẫu trên bàn ra.
Sở Mặc tuy không hiểu dụng ý của Từ đạo tử, nhưng vẫn chọn một thủy vân mẫu màu đen cầm trong tay.
Từ đạo tử chỉ Sở Mặc đánh tiên khí vào, sau đó màn hình màu lam đậm cũng xuất hiện trước mặt Sở Mặc. Không biết Từ đạo tử lại làm gì, chỉ thấy trên màn hình phía trước Sở Mặc hiện qua mấy đợt sóng nước, bóng dáng Từ đạo tử dần xuất hiện trên màn hình trước mặt Sở Mặc.
“Sở tiểu tử!”
Từ đạo tử không khách khí gọi.
Đồng thời phát ra tiếng còng có thủy vân mẫu màu đen trong tay Sở Mặc.
Điện thoại có hình! Mấy chữ lớn hiện qua trong đầu Tiêu Dật, y đã bị chấn động tới mức không biết nên nói cái gì rồi.
Quả nhiên giây tiếp theo Từ đạo tử vô cùng tự đắc nói, “Ta đã thấy máy liên lạc các ngươi mang về, cảm thấy có chút thú vị, tiện lợi hơn thẻ ngọc truyền âm nhiều, nên liền khắc một đạo trận pháp tương tự vào trong này.”
Sở Mặc sau khi kinh ngạc qua đi, không hiểu nói, “Là trận pháp được khắc trong thẻ ngọc truyền âm sao? Nhưng đó không phải là không cách nào kịp thời truyền tin sao?”
Từ đạo tử vẻ mặt ngạo nghễ, “Chuyện nhỏ này ngươi cảm thấy sẽ làm khó được ta sao? Chẳng qua là dung luyện mấy khối tử mẫu thạch mà thôi.”
Tử mẫu thạch mà Từ đạo tử nhắc tới là một loại khoáng thạch đặc sản cực tây tiên giới, cả khoáng mạch chỉ có một khối mẫu thạch, còn lại toàn bộ là tử thạch, giữa tử thạch và mẫu thạch có một liên hệ đặc thù, có thể biểu hiện ra trạng thái tương đồng.
Dạng đá này bình thường không thường dùng trong luyện khí, phần nhiều là dùng để làm dược dẫn để luyện đan, Sở Mặc không ngờ Từ đạo tử lại dùng tử mẫu thạch trong đây, đúng là thiết lập khá to gan mà lại thiên tài.
So với Sở Mặc chỉ kinh ngạc vì tài thiết lập hào phóng không bó thúc của Từ đạo tử, Tiêu Dật nghĩ nhiều hơn, đây không phải chính là mạng tiên giới sẵn có sao? Mẫu thạch dùng để làm máy phục vụ, tử thạch thì liên kết với máy phục vụ, còn gì có thể thực dụng và tiện lợi hơn thiên nhiên này nữa! So với cái này, thì cách trang bị dây cáp gì đó tại tiên giới mà trước kia y nghĩ tới quả thật là yếu muốn chết.
Tiêu Dật hưng phấn nhìn chằm chằm thủy vân mẫu trên bàn, thiết kế máy tính, tivi, điện thoại cùng một thể, y có thể tưởng tượng, cái này hễ được đưa ra tiên giới, khẳng định sẽ dẫn lên oanh động cực lớn, quan trọng nhất nhất là, trên nó còn không có một chút một xíu phàm khí nào, không cần phải sử dụng lén lút như Ipad và laptop.
Tiêu Dật trong một thoáng đã nghĩ rất nhiều, Ipad và laptop đương nhiên vô cùng thú vị tiện lợi, nhưng chịu quản chế do bản thân là vật phẩm nhân giới, không cách nào mở rộng đại quy mô, nhưng thủy vân mẫu hoàn toàn bất đồng. Hiện tại y đã không thỏa mãn đơn giản chỉ sao chép các tiết mục nhân giới xem như là phim ảnh bình thường nữa, y muốn thành lập đài truyền hình đầu tiên tại tiên giới, muốn xây đựng các loại tiết mục bản thổ tiên giới, y muốn quay phim, y muốn khai thác trò chơi mạng, đúng, còn có các loại tuyển tú, y muốn thành tập công ty giải trí lớn nhất tiên giới. Y không chỉ muốn độc quyền sự nghiệp giải trí tiên giới, y còn muốn độc quyền sự nghiệp thông tin của tiên giới.
Thị trường này lớn hơn hẳn sự tưởng tượng của y, công ty Càn Khôn sẽ là nhà cung ứng hàng lớn nhất cũng sẽ trở thành nhà cung cấp sản phẩm và nhà khai thác lớn nhất, Tiêu Dật càng nghĩ càng hưng phấn, hai mắt sáng lấp lánh nhìn chằm chằm Sở Mặc. Sở Mặc cảm nhận được ánh mắt của Tiêu Dật, quay đầu nhìn y, thấp giọng nói: “Sao vậy?”
Tiêu Dật cố ép mình không được biểu hiện quá mức kích động, cũng học theo Sở Mặc nhỏ giọng nói: “Ra ngoài rồi nói.”
Sở Mặc mỉm cười, bộ dáng này của Tiêu Dật thật quá mức đáng yêu, khiến hắn nhịn không được giơ tay xoa xoa đầu Tiêu Dật.
Lúc này tâm tư của Tiêu Dật hoàn toàn đặt trên mấy ảo tưởng tốt đẹp, căn bản không để ý hành động của Sở Mặc, chỉ một lòng muốn nhanh đi bàn với Từ Sắt Nguyên và Lâm Thính Hải.
Tư duy của y phát tán như vậy duy trì cho tới khi rời khỏi phạm vi sa mạc, vừa ra khỏi sa mạc, Tiêu Dật lập tức kéo Sở Mặc, hưng phấn nói hết suy nghĩ của mình ra, vẻ mặt khẩn trương nhìn chằm chằm Sở Mặc, “Thế nào?”
Những thứ Tiêu Dật nói khiến Sở Mặc nghĩ tới thay đổi mà tiên giới từ trước tới nay đang cần, hắn mới đầu gia nhập vào công ty của Tiêu Dật chính là vì muốn tìm thời cơ thay đổi, hiện tại xem ra, thời cơ thay đổi dường như đã ở trước mắt.
Sở Mặc cười nhẹ, ánh mắt chăm chú nhìn Tiêu Dật, vẻ mặt Tiêu Dật lộ khẩn trương, đang chờ đợi hắn tán đồng. Sở Mặc kìm lòng không đậu tiến lên một bước, sát gần Tiêu Dật, cúi đầu thân mật thấp giọng nói bên tai Tiêu Dật, “Được!”
Hơi thở nóng ấm phả lên tai, lỗ tai Tiêu Dật lập tức đỏ lên. Y không tự nhiên nghiêng đầu đi, trên mặt hiện lên vẻ quẫn bách. Cảm xúc dị thường phiếm lên trong lòng Tiêu Dật, cảm giác này quá mức kỳ quái, Tiêu Dật do dự lùi lại một bước, cứng ngắc chuyển vấn đề, “Chúng ta có phải nên về rồi không?”
Trong mắt Sở Mặc lóe lên ý cười, gật đầu. Đối với Sở Mặc mà nói, Tiêu Dật vẫn còn quá nhỏ, hắn chấp nhận chậm rãi ở cạnh Tiêu Dật, đợi Tiêu Dật trưởng thành, đương nhiên quá trình này nhất định phải nằm trong phạm vi khống chế của hắn, hắn hy vọng từng chút một thâm nhập vào cuộc sống của Tiêu Dật, khiến y quen thuộc với sự bầu bạn của hắn.
Quá trình trở về của hai người nhanh hơn hẳn, Tiêu Dật sau khi thích ứng với lăng vân mã, Sở Mặc cố ý tăng tốc độ. Đương nhiên trước khi trở về, Tiêu Dật đã đánh một đạo thẻ ngọc truyền âm cho Từ Sắt Nguyên và Lâm Thính Hải, bảo hai người lập tức đến Nhược Thủy châu một chuyến, y có chuyện quan trọng cần nói.
Một đường như tên bắn, đợi khi Tiêu Dật và Sở Mặc trở về, Từ Sắt Nguyên và Lâm Thính Hải đã ngồi ở thiên thính uống trà.
Tiêu Dật bị cảm xúc hưng phấn chi phối, bỏ lơ eo đau chân tê, thân thủ nhanh nhẹn nhảy xuống ngựa, vội vàng chào hỏi với ông ngoại xong, liền kéo Sở Mặc chui vào thiên thính.
Lục Thiệp Xuyên nhìn bộ dáng hai người, cười lắc đầu.
Trong thiên thính, Từ Sắt Nguyên nhìn vào ánh mắt kích động của Tiêu Dật, lập tức phản ứng lại, “Tiêu huynh, có phải lại có chuyện tốt gì không?”
Tiêu Dật gật đầu thật mạnh, nhanh chóng lấy Ipad tiên giới mà Từ đạo tử luyện chế ra, còn đích thân hiển thị công năng bên trong một lần.
Từ Sắt Nguyên há họng trợn mắt xem xong Tiêu Dật hiển thị, vỗ mạnh bàn đứng lên, “Cái này có thể luyện chế lượng lớn không?”
Tiêu Dật chuyển nhìn Sở Mặc, tỏ ý bảo Sở Mặc trả lời, Sở Mặc gật đầu với Từ Sắt Nguyên. Hắn đã bàn xong với Từ đạo tử rồi, hứng thú của Từ đạo tử chỉ nằm ở khai phá đầu tiên, đối với luyện chế tiêu thụ sau này hoàn toàn lười bận tâm, thậm chí vì bảo đảm bọn Tiêu Dật sẽ không đi làm phiền bà nữa, Từ đạo tử dứt khoát đem tất cả các bước luyện chế, tất cả trận pháp nhất nhất ghi lại trong thẻ ngọc, như thế, chỉ cần tìm một luyện khí sư bình thường thao tác theo trình tự này là được.
Sở Mặc giải thích xong tất cả, Tiêu Dật lập tức bắt đầu kể ảo tưởng vĩ đại của mình.
Đài truyền hình, phim ảnh, tin tức, tạp chí, Tiêu Dật cảm thấy bọn họ hoàn toàn có thể xây dựng một đế quốc tin tức giải trí bao phủ toàn tiên giới.
Lời của Tiêu Dật, giống như hóa thành vô số tinh ngọc trước mắt Từ Sắt Nguyên, hắn ngao một tiếng nhào lên người Tiêu Dật, “Tiêu huynh, cậu chính là ngọn đèn chỉ đường cho ta, cậu nói cái gì chính là cái đó. Ta chỉ đưa ra một yêu cầu nho nhỏ thôi, tuyển tú nhất định phải để ta phụ trách.”
Tiêu Dật, “… Cút!”
Từ Sắt Nguyên trêu đùa chen ngang chỉ khiến cảm xúc của mọi người càng thêm nâng cao, ngay cả Lâm Thính Hải cũng nghe mà đỏ bừng mặt, tưởng tượng sau khi tất cả thành sự thật tiên giới sẽ ra sao, sẽ biến thành nhân giới trong phim mà Tiêu Dật mang tới sao? Không, khẳng định sẽ còn tốt hơn nhân giới, Lâm Thính Hải nghiêm túc gật đầu.
Có ý tưởng cụ thể của Tiêu Dật, mọi người lập tức đạt thành hiệp nghị bước đầu. Mới đầu cần phải tìm khẳng định là nguyên liệu và luyện khí sư, cái này do Sở Mặc phụ trách. Tiếp theo là tuyên truyền sẽ do Từ Sắt Nguyên và Lâm Thính Hải làm, hai người một phụ trách đám công tử bột của tiên giới, một người phụ trách phần khách hàng đầu tiên bên phía cô cô nhà mình. Cuối cùng còn lại một mình Tiêu Dật phải chạy tới nhân giới nhiều chuyến, nếu Tiêu Dật muốn làm đài truyền hình, cụ thể thế nào, cần phải có những tiết mục gì, đều cần phải tham khảo đài truyền hình nhân giới mà làm.
Sau khi đã bàn xong tất cả, Tiêu Dật nhìn Từ Sắt Nguyên, “Chuyện tiệm sách anh làm thế nào rồi?”
Từ Sắt Nguyên gật đầu, “Đã sắp xong rồi, nếu cần gấp thì mấy ngày nữa là có thể khai nghiệp.”
Trong việc xúc tiến mở tiệm sách lần này, Từ Sắt Nguyên hoàn toàn tuân theo nguyên tác có thể không dùng tinh ngọc liền không dùng tinh ngọc, từ nhân viên sao chép thẻ ngọc tới tiền thuê tiệm, toàn bộ đều dựa vào chính sách dụ hoặc tiểu thuyết làm chủ ‘minh châu’ của hắn phụ trợ, đám tiên thiếu đó đều lũ lượt bị Từ Sắt Nguyên đả động, mấy ngày nay đang cả ngày cả đêm giúp sao chép ngàn bộ tiểu thuyết mà lần trước Tiêu Dật mang về. Dùng cách nói của Từ Sắt Nguyên là, bọn họ không phải đang sao tiểu thuyết, bọn họ đang làm một sự nghiệp vĩ đại, bọn họ là người khởi công cho tiên giới hoan lạc tương lai.
Tiến độ của tiệm sách hoàn toàn vượt qua dự tính của Tiêu Dật, y dứt khoát quyết định, “Hoãn khai trương, đợi đợt ipad tiên giới đầu tiên của chúng ta sản xuất ra, đến lúc đó nhờ tiệm sách khai trương để triển thị luôn.”
Sở Mặc bổ sung sau khi Tiêu Dật nói xong, “Đợt Ipad dự bán đầu tiên cũng có thể tập trung đặt trong tiệm sách.”
“Đúng đúng!” Từ Sắt Nguyên kích động nói, “Chúng ta còn phải mở một tiệm nữa, tiêu thụ Ipad tiên giới toàn bộ đặt trong tiệm.”
Mấy người ngươi một câu ta một lời bổ sung hoàn chỉnh cả lưu trình, Lâm Thính Hải nghiêm túc khắc toàn bộ cuộc đối thoại của mọi người vào trong thẻ ngọc để xem như ghi chép hội nghị.
Năm 3262 Trầm Uyên tiên lịch, bốn đại cổ đông của công ty trách nhiệm hữu hạn thương mại Càn Khôn mở hội nghị cổ đông lần đầu tiên, hội nghị đạt thành thống nhất về việc sản xuất, mở rộng, tiêu thụ Ipad tiên giới. Đây là một bước nhỏ của công ty trách nhiệm hữu hạn thương mại Càn Khôn, đây là một bước lớn của cả tiên giới!
/116
|