Thương Thiên Phách Huyết

Chương 305: Tam chiến (2)

/414


Gió, nhẹ nhàng thổi qua rừng cây, những lá cây xanh biếc có chút rung động, cũng giống như một lời thì thầm nhỏ nhẹ.

Nhẹ nhàng phiêu phiêu bước tiến, Hứa Hải Phong lại có cảm giác như phiêu phù nhược tiên, cứ như có ảo giác đang đạp gió bay đi.

Tinh thần lực của hắn mở rộng đến cực hạn, tuy không thể so sánh với cảm giác quân lâm thiên hạ như vừa rồi.

Nhưng trải qua một lần diễn biến, đã trở nên phát xuất cường đại tinh thuần, đã có thể hiểu được sự biến hóa rất nhỏ trong không gian.

Một đoàn khí lưu như có như không nhẹ nhàng dâng lên bên cạnh hắn, theo bước chạy của hắn, dần dần xoay tròn lên, cho đến khi hóa thành một cơn gió vô cùng nhanh chóng, thổi mạnh về phía trước.

Hứa Hải Phong đã đạt tới tốc độ cực hạn, dưới luồng gió đao động đưa tới, đột nhiên lại càng chạy nhanh hơn, ở trong nháy mắt, hắn đã vượt hơn Lê Ngạn Ba ở phía sau.

Chỉ là một bước, chỉ là khoảng cách một bước.

Người có rất nhiều bước đi, tùy sức mỗi người, nhưng phạm vi lớn nhất cho phép chỉ khoảng một thước, đã là cực hạn.

Khoảng cách một thước, phảng phất giống như một cây chùy lớn khổng lồ, nặng nề xao đánh vào trong lòng Lê Ngạn Ba.

Đi theo phía sau Hứa Hải Phong, Lê đại tông sư nhìn như tiêu sái tự nhiên, nhưng thực sự đã sớm cạn kiệt toàn lực, cũng không từng có nửa điểm giữ lại.

Bất luận là vì chính mặt mũi của mình, hay là vì lòng tranh cường háo thắng, hắn cũng không tin tưởng ngôi sao mới nổi Hứa Hải Phong kia lại có thể siêu việt được mình.

Công phu khinh thân của Hứa Hải Phong có thể sàn sàn với hắn, đã vượt xa ngoài dự liệu của hắn. Hắn hết sức đuổi theo, chỉ là nghĩ muốn bằng vào mấy chục năm nội lực vô cùng tinh túy của mình, cùng lực nhẫn nại và lực lượng bền lâu vượt Hứa Hải Phong, lấy được thắng lợi cuối cùng.

Chỉ là hắn làm sao cũng không nghĩ ra, thậm chí khó mà tin được, Hứa Hải Phong lại vẫn còn dư thừa lực lượng.

Linh giác rõ ràng nói cho hắn biết, Hứa Hải Phong vốn đã phát huy tốc độ cực hạn, đột nhiên không ngờ lại có thể tiến thêm về phía trước một bước.

Chỉ một bước ngắn ngủi, đặt ở thường ngày, hắn thậm chí chỉ cần run run thân thể một chút, bằng vào một điểm mượn lực nơi mũi chân, là có thể dễ dàng vượt đi qua.

Nhưng ở thời khắc này, hắn đã đem tốc độ phát huy đến cực hạn của chính mình.

Cho tới nay, hắn đều tự tin, không người nào có tốc độ nhanh hơn được chính mình.

Quả thật, trước khi Hầu Hài xuất hiện, dù là mấy vị tông sư cũng phải kém hơn hắn một bậc về phương diện này.

Hai mươi năm qua, từ khi hắn đạt tới tiêu chuẩn này, cũng không hề có đột phá. Có lẽ cũng đã đạt tới cực hạn của loài người nên có.

Lúc này, đừng nói là một bước khoảng cách, mà dù thêm nửa tấc, cũng là lực bất tòng tâm.

Nhưng Hứa Hải Phong không ngờ lại làm được. Hắn đã đột phá sự nhận tri của cực hạn loài người.

Tốc độ, ở một khắc này, Hứa Hải Phong đã nhanh hơn hắn được một bước.

Một bước khoảng cách, liền phảng phất như một khe sâu thiên nhiên không cách nào vượt qua, làm cho hắn sinh ra cảm giác không sao với tới.

Lúc này, trong lòng hắn đột nhiên sinh ra từng trận cảm giác câu tịch nản lòng, tựa hồ đối với vạn vật của thế gian mất đi tin tưởng cùng hứng thú, trong lòng không còn nửa điểm quang minh cùng hi vọng.

Khi bản lãnh mà mình am hiểu nhất, cho tới nay được xưng năng lực đệ nhất đương thời, lại bị người dễ dàng siêu việt, dù là kẻ nào cũng sinh ra cảm tình bi quan tuyệt vọng.

Nếu đổi lại là người có ý chí bạc nhược yếu kém, từ nay về sau sẽ trầm luân đi xuống, cuối cùng không gượng dậy nổi.

Lê Ngạn Ba là một trong tam đại tông sư đương thời, nhưng hắn vẫn còn là một con người, một người bình thường không cách nào tránh khỏi thất tình lục dục của nhân gian.

Đột nhiên gặp phải loại trạng huống này, hắn tự nhiên cũng không cách nào không sinh ra một loại tâm tình bi quan.

Chỉ là dù sao hắn cũng là một lão bài tông sư, có được trí tuệ uyên bác mà người thường khó thể có được.

Loại tâm tình đủ làm cho người bình thường có thể hỏng mất ở trong tim hắn chỉ dừng lại vài giây, liền hoàn toàn tiêu tán.

Bước chân của hắn đột nhiên dừng lại, hít sâu một hơi, liền đứng thẳng tại chỗ.

Bước chân của Lê Ngạn Ba dừng lại, Hứa Hải Phong lập tức sinh cảm ứng, thân thể hắn ở giữa không trung tao nhã làm ra một đường cong hình nửa vòng tròn, sau mấy lần nhấp nhô, đã tới trước người Lê đại tông sư.

Hai vị tông sư già trẻ nhìn nhau, im lặng không nói gì.

Ánh mắt của bọn họ gặp nhau giữa không trung, cùng nghĩ tới những chuyện cũ ngày trước.

Lúc này đây, bọn hắn đã gặp mặt lần thứ ba.

Lần đầu tiên, Hứa Hải Phong mới từ đại giáo trường của kinh sư thủ lôi thành công, là lúc ý khí phong phát. Nhưng ở trong bản tính của hắn, nhát gan khiếp nhược, không đáng giá nhắc tới. Đối mặt Lê Ngạn Ba có võ công viễn siêu mình, không ngờ ngay cả can đảm ứng chiến cũng không có, liền trực tiếp kêu cứu viện binh, làm cho bạo long hình người sơ chiến tông sư.

Lần thứ hai gặp mặt, Hứa Hải Phong đã từ Hung Nô an toàn trở về đại doanh bắc cương. Khi đó, hắn vừa mới lĩnh ngộ tinh thần lực, khí chất lẫn đảm thức xảy ra biến hóa long trời lở đất, cùng Lê Ngạn Ba dùng ba chưởng ước hẹn, lại càng khiến cho ánh mắt hắn càng nhìn cao hơn một bậc.

Nhưng lúc này đây, Hứa Hải Phong mới thật là thoát thai hoán cốt, đạt tới bước có thể sánh vai cùng Lê Ngạn Ba.


/414

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status