Thực Tập Sinh

Chương 57 - Bị Người Khác Nói Xấu

/85


Sau khi Trương Thịnh trêu ghẹo Tống Noãn, cậu một lòng muốn bù đắp cho cô. Nghĩ đến lần trước tặng cho Tống Noãn trà phổ nhị hình như cô rất thích, cậu thừa dịp đêm khuya thanh vắng lẻn vào văn phòng của cha lén trộm thêm một ít.

Buổi tối về đến nhà, thấy cha đang ăn cơm, cậu ta hí hửng chào hỏi: “Tổng giám đốc Trương, sao hôm nay lại có thời gian rảnh về nhà ăn cơm thế?”

Trương Kiến Đông trừng mắt nhìn con trai, không nói gì, đưa chén cho cô giúp việc, ý bảo cô ta múc canh.

“Cha, xin hãy giúp con một việc.” Trương Thịnh tiện thể ngồi vào bàn, nhót một miếng sườn bỏ vào miệng.

“Việc gì? Nếu như lại giúp bọn người bên HY mời khách thì con câm miệng đi.” Tổng giám đốc Trương liếc mắt nhìn Trương Thịnh, cúi đầu uống canh.

“Không đâu không đâu.” Trương Thịnh cười hí hí tiến tới, “Lần trước con lấy trà phổ nhị ở văn phòng của cha, bạn con rất thích uống, cha cho con thêm một chút được không?”

“Cái gì?” Tổng giám đốc Trương ngẩng đầu, ông đặt chén cơm xuống, “Hóa ra bánh trà là do con lấy? Uống ngon? Nói thừa! Đó là phổ nhị hảo hạng, hơn năm mươi nghìn một lạng, hơn năm trăm nghìn một cân, còn bảo uống không ngon sao?”

“Cái gì, mắc như vậy sao? Cha có nói đùa không?” Trương Thịnh không tin.

“Con thì biết cái gì? Tục ngữ có câu trà được ví với vàng là trà phổ nhị. Trà phổ nhị là trà cổ, là vật sưu tầm giá trị. Hiện nay Cố Cung vẫn còn phổ nhị hơn hai trăm năm tuổi, con nói xem nó đáng giá bao nhiêu?” Tổng giám đốc Trương nhìn Trương Thịnh chằm chằm, “Con mau nói xem, con đem hơn mấy chục nghìn đó tặng cho ai?”

“Con tặng cho… Con chưa tặng cho ai cả, mọi người trong văn phòng cũng uống, ai cũng khen ngon cả.” Trương Thịnh lắp ba lắp bắp giải thích, đột nhiên đổi đề tài, “Tổng giám đốc Trương à, ngài thật lắm tiền, có thể mua thêm cho con một chiếc xe thể thao chứ? Không cần tốt lắm đâu, chỉ cần bằng một cân trà của ngài thôi, chẳng hạn như Audi TT.”

“Tên tiểu tử này da mặt thật dày, cha đã luôn nói với con, lần trước ta gặp đồng nghiệp của con ở trong thang máy, một cô gái họ Tống, đi xe đạp làm việc. Mọi người đều là thực tập sinh mà con lại đi xe hơi, một chiếc còn không đủ lại đòi hai, đã thế còn muốn xe thể thao? Cha thấy con chịu khổ ăn ít, cho con đi thực tập để con rèn luyện, con thì giỏi rồi, bản lĩnh thì chưa học được đã trục lợi cha con hơn mấy trăm nghìn đồng tiền trà cho đồng nghiệp…”

“Được rồi được rồi.” Trương Thịnh đưa tay ra hiệu dừng lại, “Cha, không mua thì thôi chứ, coi như con chưa đề cập đến chuyện này, OK? Không phải cha ghét nhất dông dài sao, nào, ăn thôi, ăn thôi.”

Cha Trương Thịnh bất đắc dĩ nhìn con trai, lại cầm chén lên ăn cơm, dở khóc dở cười thở dài: “Ngày mai nhớ nói với đồng nghiệp của con trà ngon đó giá trị thế nào. Uống cũng uống rồi, ít nhất cũng nói cho bọn họ nhớ rõ tấm lòng của con.”

“Những người kinh doanh quả vô cùng tinh tế.” Trương Thịnh lẩm bẩm.


/85

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status