Đoạn thời gian trước, lúc Tiểu Ngân chứng kiến Long Tử Nguyệt phá giải thành công phong ấn, sở hữu năng lực Ngự huyết từ mẫu thân, nó cảm thấy thân thể có chút gì đó chuyển biến. Sau đó, Mộ Lâm đã tìm thấy Tiểu Ngân và bắt giam vào mật đạo của sơn động, khiến nó bị trọng thương.
Long Tử Nguyệt lần mò tìm đến, phá nát sào huyệt đồng thời bắt sống Mộ Lâm nhưng lại chạm trán phải Vô Phong, nên Tiểu Ngân đành phải lẻn đi trước. Thương thế chưa lành hẳn, bôn ba suốt chặng đường dài lẩn trốn Vô Phong, Tiểu Ngân sức lực suy kiệt nằm bên mỏm đá coi như phó mặc số phận cho lão thiên định đoạt.
Tiểu Ngân thật ra là chủng loài Cuồng Phong Ngân Tông, vốn bản thể từ một linh thú từ thời thượng cổ, bị đày xuống nên năng lực cũng bị hạn chế ít nhiều. Hiên tại, thể lực cạn kiệt nhưng không rõ vì sao, kể từ khi Tiểu Ngân được Long Tử Nguyệt cho uống máu của nàng để hồi phục vết thương, đến tận bây giờ dường như mới phát huy tác dụng.
Khắp người Tiểu Ngân tựa hồ mỗi mạch máu nhỏ đang sống lại một lần nữa, con ngươi màu đen thuần túy dần biến thành màu lam tựa như lần nọ nó bị một đám sát thủ vây giết, Tiểu Ngân cảm giác dễ chịu lan tỏa đến từng thớ thịt nhỏ trên toàn thân.
Thể lực Tiểu Ngân được nhanh chóng bổ sung, còn có tầm nhìn trở nên nhạy bén hơn, màu lông vốn trắng thuần dần chuyển sang ánh bạc. Chợt trên không trung xuất hiện mây mù, mang theo vô số tia sấm đinh tai nhức óc truyền đến thính lực Tiểu Ngân.
Lòng Tiểu Ngân nhủ thầm đây ắt hẳn là thiên kiếp của mình, mạnh mẽ gắng gượng đứng thẳng dậy ngẩng đầu nhìn phương trời đang vân vũ trên cao. Điều gì đến cũng sẽ đến, tia sấm đầu tiên nhằm thẳng hướng Tiểu Ngân mà đánh đến, chứa đựng sức mạnh từ thiên nhiên trực tiếp xâm nhập vào cơ thể Tiểu Ngân.
Mùi cháy khét của thịt xen lẫn cùng mùi máu của Tiểu Ngân lan tỏa trong không khí, bốn chân Tiểu Ngân vẫn hiên ngang chống đỡ thân mình của nó, chờ đợi tia sét kế tiếp giáng xuống. Khí lực Tiểu Ngân vừa bắt đầu có dấu hiệu hồi phục được một ít, ánh mắt nó nhìn lên không trung quan sát, chợt tia lôi điện lần thứ hai đã nhanh chóng phóng về nơi nó đang đứng.
Long Tử Nguyệt lần mò tìm đến, phá nát sào huyệt đồng thời bắt sống Mộ Lâm nhưng lại chạm trán phải Vô Phong, nên Tiểu Ngân đành phải lẻn đi trước. Thương thế chưa lành hẳn, bôn ba suốt chặng đường dài lẩn trốn Vô Phong, Tiểu Ngân sức lực suy kiệt nằm bên mỏm đá coi như phó mặc số phận cho lão thiên định đoạt.
Tiểu Ngân thật ra là chủng loài Cuồng Phong Ngân Tông, vốn bản thể từ một linh thú từ thời thượng cổ, bị đày xuống nên năng lực cũng bị hạn chế ít nhiều. Hiên tại, thể lực cạn kiệt nhưng không rõ vì sao, kể từ khi Tiểu Ngân được Long Tử Nguyệt cho uống máu của nàng để hồi phục vết thương, đến tận bây giờ dường như mới phát huy tác dụng.
Khắp người Tiểu Ngân tựa hồ mỗi mạch máu nhỏ đang sống lại một lần nữa, con ngươi màu đen thuần túy dần biến thành màu lam tựa như lần nọ nó bị một đám sát thủ vây giết, Tiểu Ngân cảm giác dễ chịu lan tỏa đến từng thớ thịt nhỏ trên toàn thân.
Thể lực Tiểu Ngân được nhanh chóng bổ sung, còn có tầm nhìn trở nên nhạy bén hơn, màu lông vốn trắng thuần dần chuyển sang ánh bạc. Chợt trên không trung xuất hiện mây mù, mang theo vô số tia sấm đinh tai nhức óc truyền đến thính lực Tiểu Ngân.
Lòng Tiểu Ngân nhủ thầm đây ắt hẳn là thiên kiếp của mình, mạnh mẽ gắng gượng đứng thẳng dậy ngẩng đầu nhìn phương trời đang vân vũ trên cao. Điều gì đến cũng sẽ đến, tia sấm đầu tiên nhằm thẳng hướng Tiểu Ngân mà đánh đến, chứa đựng sức mạnh từ thiên nhiên trực tiếp xâm nhập vào cơ thể Tiểu Ngân.
Mùi cháy khét của thịt xen lẫn cùng mùi máu của Tiểu Ngân lan tỏa trong không khí, bốn chân Tiểu Ngân vẫn hiên ngang chống đỡ thân mình của nó, chờ đợi tia sét kế tiếp giáng xuống. Khí lực Tiểu Ngân vừa bắt đầu có dấu hiệu hồi phục được một ít, ánh mắt nó nhìn lên không trung quan sát, chợt tia lôi điện lần thứ hai đã nhanh chóng phóng về nơi nó đang đứng.
/300
|