A Phúc vẻ mặt không thay đổi, nhã nhặn nói: Công chúa đề cao thuộc hạ quá rồi, cho dù thuộc hạ không nói Nhiếp chính vương cũng nhất định sẽ không bạc đãi công chúa đâu. Nay thuộc hạ phụng mệnh Nhiếp chính vương mang thánh chỉ đến để tuyên đọc. Mời công chúa Hạ Thiển Mộng tiếp chỉ! .
Tuy không cam lòng nhưng dù sao hiện tại Hạ Thiển Mộng hoàn toàn là con cá nằm trên thớt mặc người chém giết, nuốt một bụng tức giận quỳ xuống tiếp chỉ. A Phúc mở thánh chỉ bắt đầu tuyên đọc: Phụng thiên thừa vận, nay Hiền vương thay mặt tân đế làm Nhiếp chính vương, năm ngày sau phát quốc tang hoàng thượng, đưa di thể tiên hoàng tiến nhập hoàng lăng. Hạ Thiển Mộng công chúa thông tuệ nhu mì, hiền lương thục đức, tài sắc vẹn toàn, bản vương không đành lòng để công chúa thượng tang tiên hoàng ba năm. Đặc cách Hạ Thiển Mộng công chúa thượng tang ba năm thành 49 ngày kể từ ngày nhập hoàng lăng. Khâm thử! .
Hạ Thiển Mộng lập tức mờ mịt không rõ ý tứ của Hạ Tử Lân, vì sao lại miễn tang ba năm cho nàng? Dám chắc hắn căn bản không hề có ý tốt. Không thể làm gì hơn, Hạ Thiển Mộng khấu đầu hành lễ tiếp chỉ: Thiển Mộng lĩnh chỉ, tạ ơn Nhiếp chính vương. .
Cầm trong tay tấm thánh chỉ màu vàng chói mắt, Hạ Thiển Mộng hướng A Phúc hỏi: Không biết A Phúc thị vệ bao giờ thì bản công chúa có thể gặp mặt được hoàng thúc? . A Phúc từ tốn đáp: Công chúa xin đừng nôn nóng, 5 ngày sau Nhiếp chính vương sẽ tham dự quốc tang hoàng thượng. Công chúa nhất định sẽ gặp được Nhiếp chính vương. Hiện tại thuộc hạ còn có công vụ trong người, mong công chúa thứ lỗi. Thuộc hạ xin cáo lui. .
Hạ Thiển Mộng không thể cạy được thông tin gì từ A Phúc nên đành nói: Nhữ Nhi, thay ta tiễn chân A Phúc thị vệ. . Nhữ Nhi nhún người nhận lệnh từ chủ tử, đưa tay làm một cái thủ thế mời, khẽ cất giọng: A Phúc thị vệ, mời. . A Phúc hơi cúi người hành lễ với Hạ Thiển Mộng xong liền sải bước rời khỏi tẩm cung của nàng ta.
Nhìn theo bóng lưng thẳng tắp của A Phúc, bàn tay Hạ Thiển Mộng siết chặt nắm đấm, khuôn mặt xinh xắn dần trở nên vô cùng khó coi. Nhữ Nhi sau khi tiễn A Phúc xong thì quay về phụng mệnh với Hạ Thiển Mộng, quan sát thấy sắc mặt chủ tử vặn vẹo, trong lòng Nhữ Nhi thấp thỏm lo âu.
Nhữ Nhi làm thân tín bên cạnh Hạ Thiển Mộng từ bé, hiểu rõ tính tình của nàng, trọng trách tiễn khách trông bình thường nhưng có thể tìm hiểu tình thế hiện tại chỉ có thể trông cậy vào lần này. Nhữ Nhi khẽ mở lời với A Phúc: Không biết Nhữ Nhi có thể hỏi người một việc không? .
A Phúc quay sang nhìn Nhữ Nhi, lên tiếng: Nhữ Nhi cô nương, sự việc mà cô nương muốn biết, ta quả thật không thể tiết lộ, cũng không có gan dám tiết lộ, mong cô nương thứ lỗi. Về phía công chúa, Nhiếp chính vương nhất định sẽ an bài ổn thỏa cho công chúa, cô nương có thể bẩm báo để công chúa yên tâm. .
Tuy không cam lòng nhưng dù sao hiện tại Hạ Thiển Mộng hoàn toàn là con cá nằm trên thớt mặc người chém giết, nuốt một bụng tức giận quỳ xuống tiếp chỉ. A Phúc mở thánh chỉ bắt đầu tuyên đọc: Phụng thiên thừa vận, nay Hiền vương thay mặt tân đế làm Nhiếp chính vương, năm ngày sau phát quốc tang hoàng thượng, đưa di thể tiên hoàng tiến nhập hoàng lăng. Hạ Thiển Mộng công chúa thông tuệ nhu mì, hiền lương thục đức, tài sắc vẹn toàn, bản vương không đành lòng để công chúa thượng tang tiên hoàng ba năm. Đặc cách Hạ Thiển Mộng công chúa thượng tang ba năm thành 49 ngày kể từ ngày nhập hoàng lăng. Khâm thử! .
Hạ Thiển Mộng lập tức mờ mịt không rõ ý tứ của Hạ Tử Lân, vì sao lại miễn tang ba năm cho nàng? Dám chắc hắn căn bản không hề có ý tốt. Không thể làm gì hơn, Hạ Thiển Mộng khấu đầu hành lễ tiếp chỉ: Thiển Mộng lĩnh chỉ, tạ ơn Nhiếp chính vương. .
Cầm trong tay tấm thánh chỉ màu vàng chói mắt, Hạ Thiển Mộng hướng A Phúc hỏi: Không biết A Phúc thị vệ bao giờ thì bản công chúa có thể gặp mặt được hoàng thúc? . A Phúc từ tốn đáp: Công chúa xin đừng nôn nóng, 5 ngày sau Nhiếp chính vương sẽ tham dự quốc tang hoàng thượng. Công chúa nhất định sẽ gặp được Nhiếp chính vương. Hiện tại thuộc hạ còn có công vụ trong người, mong công chúa thứ lỗi. Thuộc hạ xin cáo lui. .
Hạ Thiển Mộng không thể cạy được thông tin gì từ A Phúc nên đành nói: Nhữ Nhi, thay ta tiễn chân A Phúc thị vệ. . Nhữ Nhi nhún người nhận lệnh từ chủ tử, đưa tay làm một cái thủ thế mời, khẽ cất giọng: A Phúc thị vệ, mời. . A Phúc hơi cúi người hành lễ với Hạ Thiển Mộng xong liền sải bước rời khỏi tẩm cung của nàng ta.
Nhìn theo bóng lưng thẳng tắp của A Phúc, bàn tay Hạ Thiển Mộng siết chặt nắm đấm, khuôn mặt xinh xắn dần trở nên vô cùng khó coi. Nhữ Nhi sau khi tiễn A Phúc xong thì quay về phụng mệnh với Hạ Thiển Mộng, quan sát thấy sắc mặt chủ tử vặn vẹo, trong lòng Nhữ Nhi thấp thỏm lo âu.
Nhữ Nhi làm thân tín bên cạnh Hạ Thiển Mộng từ bé, hiểu rõ tính tình của nàng, trọng trách tiễn khách trông bình thường nhưng có thể tìm hiểu tình thế hiện tại chỉ có thể trông cậy vào lần này. Nhữ Nhi khẽ mở lời với A Phúc: Không biết Nhữ Nhi có thể hỏi người một việc không? .
A Phúc quay sang nhìn Nhữ Nhi, lên tiếng: Nhữ Nhi cô nương, sự việc mà cô nương muốn biết, ta quả thật không thể tiết lộ, cũng không có gan dám tiết lộ, mong cô nương thứ lỗi. Về phía công chúa, Nhiếp chính vương nhất định sẽ an bài ổn thỏa cho công chúa, cô nương có thể bẩm báo để công chúa yên tâm. .
/300
|