Thư Ký Hợp Ý Của Tổng Giám Đốc

Chương 26: 6.4

/48


Editor: Mandy Cá Ngừ

Cùng một quá trình, nhưng Văn Diệp Nhiên lại rất hưởng thụ, “Người muốn đặt được lịch hẹn với Y Lâm giành giựt đến bể đầu máu chảy cũng chưa chắc giành được chỗ, đương nhiên phải nắm lấy cơ hội rồi.” Lúc nói câu này thì anh ta đang mát xa mặt, vẻ mặt thì đầy ‘hạnh phúc’.

“Người ăn ké thì ngoan ngoãn mà im lặng đi, nếu không tôi sẽ đem mấy cọng lông trên đầu anh cạo trọc đấy.” Y Lâm uy hiếp anh ta, sau đó thì vẻ mặt lại thay đổi một trăm tám chục độ mà nhìn Thẩm Nhã Hinh, “Chị dâu tương lai, bộ quần áo này rất thích hợp với chị đó, mặc thử xem.” Người này có hai tính cách sao trời! Thực ra sau một vài tiếng đồng hồ thì Thẩm Nhã Hinh cũng miễn cưỡng thích nghi được với tốc độ thay đổi vẻ mặt của cậu ta, không còn kinh ngạc đến độ tròn mắt như ban đầu nữa, không phải cô khoa trương, mà quả thật là lúc Y Lâm hung dữ thì rất giống đại ca xã hội đen, còn lúc dịu dàng thì cứ như vừa mọc đôi cánh thiên thần vậy!

Thẩm Nhã Hinh chưa gặp qua nhà tạo mẫu nào cả, nên cô cũng không biết nên bình phẩm bím tóc màu tím của Y Lâm ra sao, nhưng về vẻ ngoài thì quả thật rất giống với Mạnh Dục Thành, vẫn là đôi mày kiếm đi với chiếc sóng mũi cao thẳng đó, nhưng cậu ấy trông có vẻ yêu mị hơn, còn Mạnh Dục Thành thì ngược lại.

Còn về Văn Diệp Nhiên thì… thuộc dạng người lúc nào cũng bị người trên dọc đường làm cho lu mờ đi, không hề bắt mắt tí nào, nhưng trên người anh ấy có một loại khí chất rất đặt biệt, có thể khiến người ta quên đi sự tồn tại của anh ấy lúc nào không hay.

Mạnh Dục Thành từng nói, Văn Diệp Nhiên là một nhà trinh thám không ai biết đến, đặc thù nghề nghiệp của cậu ấy là nhất định không được để người ta chú ý đến.

Cái gì gọi là nhà trinh thám không ai biết đến? Khi cô hỏi họ, thì hai người này chỉ cười một cách thần bí chứ không chịu trả lời cô, còn Y Lâm thì hình như cũng rất hiểu rõ yêu cầu không được để người khác chú ý đến của Văn Diệp Nhiên, giúp anh ấy làm một kiểu tóc cực kỳ khiêm tốn, khiêm tốn đến nỗi Thẩm Nhã Hinh cảm giác kiểu tóc mà Y Lâm làm cho Văn Diệp Nhiên nhìn cứ như được làm ở những tiệm cắt tóc lề đường vậy!

Lúc này đã hơn mười giờ tối rồi, Thẩm Nhã Hinh nhìn điện thoại của mình, cuộc điện thoại gần nhất của cô và Mạnh Dục Thành là lúc chín giờ mấy, anh ấy gọi điện đến nói với cô là anh ấy có việc cần giải quyết, kêu cô đợi một tí, xem tình trạng này thì chắc anh ấy phải họp đến nửa đêm mất rồi, anh ấy có ăn cơm tối chưa? Có lẽ cũng chỉ ăn đại một gói mì cho qua rồi thôi!

Vừa vặn gần đây có một tiệm bán bánh bao súp mà Mạnh Dục Thành khá thích, nên Thẩm Nhã Hinh quyết định đi mua một vài phần bánh bao súp về công ty cho anh, rồi sau đó tự về nhà sau, gần đây cô đã quen với việc đặt mọi sự chú ý lên người anh mất rồi, cảm thấy có chút vui vẻ nhưng cũng xen lẫn tí buồn rầu lo lắng, có lẽ càng hạnh phúc thì sẽ càng sợ mất đi chăng, chẳng phải người ta vẫn thường hay nói khoảnh khắc đẹp nhất của pháo hoa cũng chính là lúc nó suy tàn sao?

Không muốn cho Mạnh Dục Thành công khai quan hệ của hai người một phần cũng vì lý do này, cô sợ bản thân chẳng qua chỉ là đang mơ, khi tỉnh giấc thì cái gì cũng không còn nữa, anh là một người đàn ông tỏa sáng mà ai ai cũng ngưỡng mộ, còn cô chỉ là một cô con gái của một gia đình bình thường, cô biết anh không để ý những thứ đó, nhưng người nhà anh thì sao? Họ cũng không đế ý và chịu chấp nhận một cô gái tầm thường như cô làm con dâu sao?

Thẩm Nhã Hinh chưa từng rơi vào tình cảnh lo được lo mất như thế, cô vốn là một người cực kỳ vui vẻ hoạt bát, nhưng sau khi gặp Mạnh Dục Thành thì cô lại bắt đầu lo lắng đủ điều, luôn lo lắng không biết anh có ăn cơm chưa, có bị đói do chỉ lo làm việc hay không, rồi lại lo lắng mọi thứ anh làm bị người ta hiểu lằm.

Cho đến khi nhân viên của cửa hàng bánh bao súp nghi hoặc quơ quơ tay trước mặt cô cô mới hoàng hồn trở lại, ngượng ngùng nói vài tiếng xin lỗi rồi nhận lấy bánh bao súp đi ra khỏi tiệm.

Thẩm Nhã Hinh vốn đinh trực tiếp quay về công ty, nhưng khi đi đến ngã tư đường thì thấy một bóng dáng khá quen thuộc, Bạch Uyển Minh? Sao cô ấy lại ở đây? Thẩm Nhã Hinh nghi hoặc đi theo cô ấy.

Bạch Uyển Minh trông vẫn giống như lần gặp mặt trước vậy, mang một khuôn mặt xinh đẹp kiều diễm nhưng lại vận bộ tây trang nam che lấp đi đường cong cơ thể, thế nhưng thỉnh thoảng vẫn có những người qua đường tinh mắt phát hiện được khuôn mặt tinh tế của cô ấy và không nhịn được phải cảm thám, nhưng nhờ vào ánh đèn đường mà Thẩm Nhã Hinh có thể thấy được đôi mắt xinh đẹp của cô ấy mang đầy vẻ mệt mỏi.

Cô ấy sao thế? Nghe Văn Diệp Nhiên nói, cô ấy đang chạy xui chạy dọc để vay tiền, mong muốn gầy dựng lại một thương hiệu nhuộm vải bằng thủ công, Thẩm Nhã Hinh cảm thấy ý tưởng này không tồi, nhưng Văn Diệp Nhiên và Y Lâm lại không cho là như thế.


/48

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status