Chương 23
"Tôi đi mua thuốc cho chị " Phó Bạch nhanh chóng quyết định đứng lên, nói xong liền muốn mặc quần ra cửa. Hứa Trân Trân sắp bị hắn làm cho tức chết rồi, phá màng trinh thôi mà mua thuốc gì chứ
"Đồ ngu Mua thuốc gì? Cậu ngu hả?"
"Nhưng mà.... chị chảy thật nhiều máụ..."
"Vậy thì cũng không cần mua thuốc "
"....Tôi ôm chị đi rửa sạch...."
"Không rửa Tiếp tục làm "
"Nhưng.... nhưng, tôi sợ chị đaụ..."
"Không đau "
Phó Bạch cúi đầu nhìn Hứa Trân Trân tức giận phồng quai hàm ngồi trên giường giống như cô gái nhỏ, cảm thấy chị của hắn càng ngày càng giống cô gái nhỏ đáng yêụ Bắt đầu từ khi nào, hắn cảm thấy cô rất nhỏ rất nhỏ chứ? Bắt đầu từ khi nào đây?
Chị của hắn, ở trong lòng hắn, đã sớm biến thành cô gái nhỏ cần hắn phải quan tâm chăm sóc, có lẽ bắt đầu từ lần đầu tiên hắn nấu cơm cho cô ngày đó?
Nếu cô rời khỏi hắn, không có hắn ở bên cạnh, sao cô có thể sống tốt chứ? Rõ ràng thèm sắp chết, nhưng lại thà rằng đói bụng cũng không làm một bữa cơm cho bản thân, nếu không có hắn, sớm muộn gì chị cũng đói chết.
Cô là chị hắn, là cô gái của hắn, là người mà hắn khát vọng.
Hiện tại hắn đã trưởng thành, cho nên, cô cũng muốn thân thể của hắn sao?
Hắn thật vui sướng.
Chị của hắn lại có thể muốn hắn từ trong ra ngoài.
Phó Bạch cong lưng, cứ như vậy dịu dàng hôn lên đôi môi còn có chút tức giận của Hứa Trân Trân. Nụ hôn dịu dàng ấy dường như không mang theo một chút tình dục nào. Nhưng tay nhỏ lại đột nhiên sờ lên lưng quần hắn khiến cho hơi thở của hắn trở nên rối loạn.
"Chị.... chờ chút... chị Chị không cần phải làm như vậy.... Ưm hừ...."
Eo nhỏ Hứa Trân Trân uốn éo, Phó Bạch còn đang không biết làm thế nào thì đã bị cô đè ở dưới thân. Sau đó Hứa Trân Trân đỡ lấy côn thịt cương cứng của hắn, cái mông mềm mịn ngồi xuống
Hắn chưa kịp chuẩn bị bên dưới đã đột nhiên được cái miệng nhỏ ướt át chặt chẽ mút lấy, xử nam không có kinh nghiệm lập tức bị kẹp bắn Hắn không kiềm chế được hừ một tiếng, cắn chặt môi dưới, bụng co rút, liều mang nín nhịn cảm giác bắn tinh.
Nhưng Hứa Trân Trân lại không cho hắn thời gian ổn định lại, đôi tay cô chống ở phía sau, cả cơ thể đều mở ra, mông nhỏ giống như lò xo không ngừng nhấp côn thịt bên dưới, xử nam đáng thương bị thao đến nỗi rên rỉ thành tiếng.
Phó Bạch chỉ hơi cúi đầu đã có thể nhìn thấy tất cả những gì mà Hứa Trân Trân sở hữụ Hình ảnh trước kia hắn xấu xa, khát vọng dân loạn ở trong mộng, hiện giờ toàn bộ đều hiện ra ở trước mặt hắn.
Bầu ngực trắng nõn theo động tác của Hứa Trân Trân mà tung tăng nảy lên nảy xuống, màu sắc của hai đầu vú bên trên vô cùng nhợt nhạt, vừa nhìn là biết chưa từng có ai chăm sóc chúng.
Lông tóc ở hạ thể của Hứa Trân Trân rất mềm và dày, tràn đầy sức quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành. Nhưng tiểu huyệt phía dưới lại nhỏ đến đáng thương, hai bên miệng huyệt gần như bị côn thịt của hắn ép ra ngoài. Theo từng động tác của cô, còn có nhẹ nhẹ từng đợt vết máu rỉ ra tiểu huyệt, dính trên cánh hoa màu hồng nhạt.
/223
|