Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1526: Sơ ý để lộ

/2272


Đi ra động phủ cũng không bao lâu, Diệp Mặc nhìn thấy một cái chợ phường thị đơn sơ, chỉ là đồ nơi đây phẩm chất cực kỳ thấp kém, tu sĩ đến giao dịch phần lớn cũng là tu sĩ Hư Tiên, còn Kim Tiên thì cũng rất hiếm gặp.

Diệp Mặc ngoại trừ muốn mua mấy miếng ngọc giản ra, còn muốn tìm hiểu một chút về Bỉ Dực Tiên thành và bố cục ba mươi ba thiên vực, hắn không đến loại phường thị cấp thấp thế này, mà là đi thẳng đến trung tâm Tiên thành.

Trung tâm Bỉ Dực Tiên thành tiên linh khí nồng nặc, làm Diệp Mặc cũng muốn tìm một nơi yên tĩnh để ở đó tu luyện, nhưng hắn biết việc này là không thể nào.

Nếu Bỉ Dực Tiên thành cho phép làm như vậy thì vậy trên đường lớn khắp nơi đều là tu sĩ ngồi tu luyện rồi.

Con đường chính của Bỉ Dực Tiên thành rất náo nhiệt, cho dù là quầy hàng rong cũng bày biện rất xa xỉ, càng không phải nói mấy cửa hiệu sa hoa sang trọng kia rồi.

Diệp Mặc dạo một vòng, ở đây cửa hiệu san sát nhau, hắn không biết rốt cuộc Bỉ Dực Tiên thành có bao nhiêu tu sĩ, cũng không biết tu sĩ ở đây giàu có thế nào, đa số các cửa tiệm đều có rất nhiều tu sĩ đến xem.

Diệp Mặc biết rõ ở Lạc Nguyệt hắn là một phú hào, nhưng ở Tiên giới, hắn chính là một tên nghèo rách mồng tơi, trên người hắn chỉ có hai mươi mốt miếng tiên tinh hạ phẩm, tuy hắn không vì như vậy mà tự ti, nhưng cũng biết với số tiên tinh ít ỏi này mà đến mấy cửa hiệu xa xỉ đó vốn là tự mình chuốc nhục

Cho nên sau khi Diệp Mặc vòng vo một đoạn đường, chọn một cửa hiệu có quy mô nhỏ liền đi vào trong.

Mới đi vào, thứ tiên linh khí còn nồng nặc hơn so với ở ngoài, làm Diệp Mặc bất giác hít một hơi thật sâu, trong lòng đồng thời thầm than, thứ quan trọng để tu tiên chính là tài nguyên tu luyện, không có tài nguyên, thì cho dù anh có cố gắng thêm cũng không có cách nào tu luyện đến cảnh giới cao hơn.

Trong cửa hiệu bày biện gọn gàng từng dãy quang cầu cấm chế, trong cấm chế có các loại đan dược, tài liệu, tiên thảo và pháp bảo cùng với một số ngọc giản đã viết chữ vân vân, phạm vi của cái cửa hiệu này không lớn lắm, chỉ có một tầng thôi.

Lúc Diệp Mặc đi vào, trong đó đã có vài người ở trước số quang cầu cấm chế này tỉ mỉ xem xét.

Diệp Mặc không đi xem mấy quang cầu cấm chế đó, hắn biết số tiên tinh hạ phẩm ít ỏi của mình mua không nổi thứ đó, phía sau quầy cửa hiệu đang ngồi một tu sĩ tu vi Kim Tiên, Diệp Mặc vừa đi qua đó, tên tu sĩ tu vi Kim Tiên đó liền đứng dậy khách sáo nói:

- Bằng hữu muốn mua gì?

- Xin hỏi ở đây có tài liệu công pháp tu luyện và ba mươi ba thiên không?

Diệp Mặc liền vội vàng hỏi.

Tên Kim Tiên tu sĩ đó nghe được Diệp Mặc nói là mua công pháp, nụ cười trên mặt lập tức tươi hơn, anh ta vội nói:

- Vậy anh đã đến đúng chỗ rồi, công pháp tu luyện ở đây của tôi từ thiên cấp đến tiên cấp đều có đủ, cao nhất thậm chí là tiên cấp tứ phẩm, còn về tài liệu ba mươi ba thiên, chỉ cần anh mua công pháp, tôi đều có thể tặng kèm.

- Vậy không biết công pháp tiên cấp nhất phẩm giá là bao nhiêu?

Diệp Mặc suy nghĩ một chút trên người mình còn có rất nhiều tài liệu và chân khí cực phẩm, đến lúc đó không chừng có thể đổi chút tiên tinh.

Nghe Diệp Mặc mở miệng hỏi tiên cấp, tên tu sĩ Kim Tiên đó híp mắt lại thành một đường nói:

- Công pháp tiên cấp nhất phẩm chia ra nhiều loại, xem anh cần loại nào, giá trong khoảng mười nghìn tiên tinh thượng phẩm đến ba mươi nghìn tiên tinh thượng phẩm…

- Mắc vậy sao?

Diệp Mặc hít một hơi lạnh, hắn không nghĩ rằng công pháp tiên cấp nhất phẩm này lại mắc như vậy, vậy Ly Hoành bọn họ làm sao tu luyện?

Tên Kim Tiên đó nghe Diệp Mặc nói mắc, lòng nhiệt tình giảm xuống một ít, nhưng vẫn cười nói:

- Công pháp ở đây của tôi đều là công pháp tu luyện đẳng cấp cao, với loại công pháp tu luyện bình thường mà bọn tán tu truyền đạt nhau hoàn toàn khác biệt, bất luận là đẳng cấp hay cấp bậc đều cao cấp trên vô số lần.

Diệp Mặc biết tên tu sĩ Kim Tiên này đang khoác lác, cũng không để ý, nhưng trong lòng đã rõ công pháp tu luyện của Ly Hoành và mấy người khác từ đâu mà có, thì ra đều là tu sĩ cấp thấp đưa nhau phục chế ra, như vậy, lượng tiên tinh hao phí sẽ giảm đi rất nhiều, hơn nữa đợi đến lúc mình tu vi cao hơn, còn có thể thay đổi công pháp.

- Nếu như vậy thì, tôi không lấy công pháp, anh giới thiệu cho tôi tài liệu ba mươi ba thiên vực là được rồi.

Diệp Mặc không để ý tên Kim Tiên đó nói khoác, công pháp hắn mua không nổi, chỉ có thể từ chối mà lấy cái khác.

Tên Kim Tiên đó nghe Diệp Mặc từ công pháp chuyển sang tài liệu ba mươi ba thiên, trong mắt nhất thời có chút thất vọng, sự chênh lệch này quá lớn mà.

Nhưng anh ta vẫn lấy ra một miếng ngọc giản đưa cho Diệp Mặc nói:

- Một trăm tiên tinh hạ phẩm, không trả giá.

Diệp Mặc còn chưa kịp thay đổi được ý thức tiên tinh trong Tu chân giới rất đổi quý giá, hắn vốn cho rằng một miếng ngọc giản tài liệu giới thiệu, nhiều nhất cũng chỉ mười mấy miếng tiên tinh là đủ, không nghĩ ra thứ có thể phục chế ở khắp nơi cũng cần nhiều tiên tinh như vậy, lần này hắn thực sự cho chút khó xử rồi.

- Cái này, tôi chỉ có hai mươi mốt miếng tiên tinh, tôi…

Diệp Mặc còn chưa nói ra mình có thể lấy đồ để đổi tiên tinh, tên tu sĩ Kim Tiên đó liền đem ngọc giản cất đi, tuy tính tình anh ta tốt, nhưng cũng không có cách nào nhịn được một tu sĩ đến một trăm tiên tinh hạ phẩm cũng trả không nổi, huống chi, tu vi của tu sĩ này so với anh ta còn kém hơn nhiều.

- Tôi còn có một số chân khí cực phẩm, các anh có nhận không?

Diệp Mặc tuy rằng khó xử, lại cũng không cảm thấy đối phương có gì sai.

- Không nhận.

Lần này tên tu sĩ Kim Tiên tuy là trả lời, nhưng lời nói lại cộc lốc, hiển nhiên không muốn nói chuyện với Diệp Mặc nữa, nếu ở đây không phải cửa hiệu, y căn bản đến hai chữ này cũng không muốn nói.

- Ha ha, anh bạn, chân khí cực phẩm của anh tôi lấy.

Một vị tu sĩ hơi mập ở kế bên bước đến nói với Diệp Mặc, khẩu khí rất chân thành.

Thần thức của Diệp Mặc quét sơ một chút, thì nhìn ra tu vi của vị tu sĩ trước mặt cũng là Kim Tiên, hơn nữa hắn còn có thể nhìn ra đôi giày dưới chân vị tu sĩ này ít nhất là tiên khí hạ phẩm, quần áo trên người anh ta và pháp bảo phòng ngự đang đeo trên cổ tay đều là cấp bậc tiên khí.

Với kinh nghiệm của Diệp Mặc, lập tức liền biết vị tu sĩ này muốn giúp mình, nếu là bình thường, hắn cũng không vội cần người khác giúp, nhưng bây giờ hắn cấp bách muốn biết vị trí Việt Hành Thiên còn có vị trí của Cung Hoa Thiên, huống hồ là một trăm tiên tinh hạ phẩm, cũng không là bao.

Nghĩ tới đây, Diệp Mặc cảm ơn một câu, lấy ra một kiện pháp bảo phi hành cực phẩm do mình luyện chế đưa cho vị tu sĩ hơi mập kia nói:

- Anh xem thứ pháp bảo phi hành này như thế nào.

- A, không ngờ là pháp bảo phi hành, đồ tốt.

Vị tu sĩ hơi mập đó thực sự muốn giúp Diệp Mặc, nhưng sau khi anh ta nhìn thấy thứ Diệp Mặc lấy ra, cũng có chút kinh ngạc, anh ta lập tức hiểu rõ, Diệp Mặc là vì lý do gì đó mới không lấy ra một trăm tiên tinh hạ phẩm, bằng không làm sao có thể có chân khí phi hành cực phẩm chứ?

Ở Tiên giới chân khí cực phẩm thực sự là không đáng giá, nhưng chân khí phi hành cực phẩm vẫn còn có giá, căn bản là không lo bán không được.

- Tôi cho anh năm trăm tiên tinh.

Tu sĩ hơi mập không chút do dự lấy ra năm trăm tiên tinh hạ phẩm đưa cho Diệp Mặc, đem phi hành chân khí mà Diệp Mặc lấy ra cất vào trong.

Diệp Mặc không biết giá cả chân khí cực phẩm của Tiên giới, nhưng chân khí cực phẩm ở Tiên giới tồn tại ở thứ hạng thấp nhất, giá cả nhất định không cao, vị tu sĩ hơi mập này có lẽ khi nãy nghe được mình chỉ có hai mươi mốt miếng tiên tinh nên mới ra tay giúp đỡ.

Diệp Mặc cũng không khách khí, sau khi hắn cất năm trăm miếng tiên tinh, lại lấy ra hai miếng 'Giác Hồn Tảo' đưa cho vị tu sĩ đó nói:

- Thứ này là tôi ngẫu nhiên có được, vừa nãy cảm ơn sự giúp đỡ anh bạn, hai miếng này tặng cho anh bạn.

- Giác Hồn Tảo...

Tên Kim Tiên không muốn để ý tới Diệp Mặc đột nhiên kinh ngạc đứng lên, thậm chí thốt ra.

Tu sĩ hơi mập đã giúp Diệp Mặc vốn không để ý gì, nhưng sau khi nghe được ba chữ 'Giác Hồn Tảo', nhất thời khẽ run lên, trong mắt lộ ra vẻ vui mừng.

Diệp Mặc sửng sốt một chút, Giác Hồn Tảo cũng là đến từ Tu chân giới thôi, ở trong Hải Giác rất nhiều, làm sao có thể dẫn đến sự chú ý của tu sĩ Kim Tiên làm thuê ở cửa hiệu chứ? Thứ hắn lấy ra là Minh tảo, nếu hắn lấy ra Âm tảo, chẳng phải càng làm đối phương giật mình sao?

- Anh bạn, 'Giác Hồn Tảo' của anh còn không? Tôi đồng ý ra giá năm trăm, không, một nghìn tiên tinh thượng phẩm mua 'Giác Hồn Tảo' của anh…

Tên Kim Tiên lúc nãy không xem Diệp Mặc ra gì, lập tức gấp gáp hỏi.

Diệp Mặc trong lòng cũng cả kinh, hắn không ngờ thứ 'Giác Hồn Tảo' lại quý giá như vậy, nếu sớm biết quý giá hắn tuyệt đối không lấy ra rồi.

'Giác Hồn Tảo' quý giá như thế, cảm giác của Diệp Mặc không phải may mắn mà là lo lắng, hắn từ một tên vô danh tu luyện thành tiên nhân phi thăng, làm sao không biết sự hiểm ác của tu tiên? Đừng xem là ở thành thị phồn hoa, mọi người đều vui vẻ ra mặt với anh, nhưng đến khi có tranh cãi về lợi ích, mấy người này sẽ không do dự lấy pháp bảo ra đối phó với anh, giết chết anh trước rồi tính, nhìn Hứa Dị và bạn đồng hành của anh ta là biết rồi.

Vị tu sĩ hơi mập đó vốn rất vui mừng, nhưng sau khi nghe tên Kim Tiên chưởng quầy cửa hiệu báo giá thì trong lòng nhất thời trầm xuống, một nghìn tiên tinh thượng phẩm chính là một trăm nghìn tiên tinh hạ phẩm, hơn nữa thứ này nhất định không phải giá tối thiểu của 'Giác Hồn Tảo'

Vừa nãy tuy mình đã giúp người ta năm trăm tiên tinh hạ phẩm, nhưng đối phương đã đưa cho một cái chân khí phi hành cực phẩm rồi, nếu phải bổ sung tiên tinh cho đối phương thì cái giá đó quá đắc, mình tuy là giàu có, nhưng không thể tùy tiện sử dụng tiên tinh.

Nghĩ tới đây, vị tu sĩ Kim Tiên hơi mập đó đem hai miếng 'Giác Hồn Tảo' đưa cho Diệp Mặc nói rằng:

- Anh bạn, thứ này quá quý giá, Viêm Hồng Trung tôi nhận không nổi.

Diệp Mặc lại lần nữa đẩy hai miếng 'Giác Hồn Tảo' cho Viêm Hồng Trung nói rằng:

- Tôi chỉ có hai miếng này thôi, tôi mua được từ một phường thị, đối với tôi, thứ này tuy rằng có chút tác dụng với thần thức, nhưng cũng rất ít, nếu tôi đã cho, thì không có ý muốn lấy lại đâu.

Nói xong, Diệp Mặc đối với tên Kim Tiên kia áy náy chắp tay nói:

- Thật xin lỗi, tôi chỉ còn có hai miếng cuối, đã tặng cho người ta rồi.

Bởi vì không ngờ rằng 'Giác Hồn Tảo' ở Tiên giới cũng quý giá như thế, lấy thứ này ra vốn là cách làm không sáng suốt, Diệp Mặc lúc này cũng không có ý muốn mua ngọc giản, xoay người rời khỏi cửa hiệu

Viêm Hồng Trung lại gọi Diệp Mặc lại:

- Anh bạn, nếu đã có được thứ quý giá này của anh, ở đây tôi còn có hai miếng ngọc giản, cũng cho là tâm đắc của mình, anh lấy xem đi.

/2272

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status