Tu vi của hai gã tiên vệ ở cửa Bỉ Dực Tiên Thành không ngờ đã là Kim tiên hậu kỳ rồi, hai gã Kim Tiên lại rất ôn hòa, sau khi nhìn ngọc bài của Ly Hoành ba người, lập tức cho đi.
Diệp Mặc giờ mới biết sao mình không vào được, hắn không có ngọc bài.
Cao Noãn cũng nhớ ra là Diệp Mặc không có ngọc bài, vội nói với Diệp Mặc:
- Diệp Mặc, anh lần đầu đến Bỉ Dực Tiên Thành cần phải làm một miếng ngọc bài, làm ở chỗ tiên vệ là được rồi, năm trăm tiên tinh hạ phẩm trong một năm, mười năm thì là hai nghìn, nếu anh có tiên tinh thì làm mười năm có lợi hơn, còn về trăm năm hay nhiều hơn thì bây giờ cũng không vội…
Diệp Mặc sửng sốt một chút, sau đó liền xấu hổ nói:
- Nhưng tôi chỉ có hai mươi mốt miếng tiên tinh…
Hai mươi mốt miếng tiên tinh hạ phẩm này, chính là Diệp Mặc để dành để phòng khi cần dùng tới, nếu không thì sớm đã bị hắn lãng phí trong Thế giới trang vàng kia rồi.
Sau khi Ly Hoành ba người nghe xong lời nói của Diệp Mặc rồi nhìn nhau, bọn họ thực sự không nghĩ tới Diệp Mặc nghèo tới mức độ này, cho dù là một tu sĩ Hư Tiên kém cõi nhất phi thăng được mười mấy năm, trên người cũng không chỉ có hai mươi mốt miếng tiên tinh chứ, đến hai gã tiên vệ đó cũng không nói gì, tu sĩ trên người chỉ có hai mươi mốt miếng tiên tinh bọn họ vẫn là mới gặp lần đầu.
Hai mươi mốt miếng tiên tinh cũng không phải là gia tài gì, nhưng năm trăm miếng tiên tinh lại không ít, đến Ly Hoành cũng khó xử, anh ta lần đầu gặp Diệp Mặc tuy nói chuyện với nhau không tệ nhưng bọn họ lấy ra năm trăm tiên tinh mượn cho người mới gặp, thực là quá khó khăn rồi, năm trăn tiên tinh, đối với bất kỳ ai cũng không phải là con số nhỏ.
Diệp Mặc trong nháy mắt liền hiểu được, hắn không thích làm người ta khó xử, theo đó chắp tay nói:
- Tôi đã biết ví trí Bỉ Dực Tiên Thành rồi, tạm thời không vào Tiên thành nữa, đợi tôi tập hợp đủ tiên tinh mới lại cùng ba người hội hợp.
Cao Noãn mới định mở miệng mượn cho Diệp Mặc năm trăm tiên tinh hạ phẩm trước, thì thấy một luồng ánh sáng rực rỡ rơi suống trước cửa Tiên thành.
Diệp Mặc là tông sư Luyện Khí đỉnh cấp trong Giới tu chân, luồng ánh sáng rực rỡ vừa đáp xuống, hắn liền nhìn ra đó chí ít là một tiên khí thượng phẩm, người có thể dùng tiên khí phi hành thượng phẩm, địa vị nhất định không thấp.
Tiên khí phi hành thượng phẩm đó vừa mới hạ xuống, trong tiên khí phi hành bước ra hai nữ tu, hai nữ tu này đều xinh đẹp không ai sánh được, nữ tu đi ở phía trước đầu tóc bới thành búi, mặc một chiếc váy hoa vàng, bộ đầm vừa vặn làm thân hình thon thả hiện lên vẻ đẹp quý phái không sánh được, mà nữ tu bên cạnh đó mặc một bộ váy màu hồng, cũng bắt mắt như vậy, chỉ là thân phận của cô thấp hơn, nói không chừng là thị nữ của nữ tu váy hoa kia.
Người thiếu nữ váy hồng đó đã là tu vi Kim tiên, người nữ tu váy hoa thì Diệp Mặc đoán chừng cô ấy đã vượt qua tu vi Kim tiên rồi.
Hai nữ tu sau khi xuống Tiên khí phi hành, nữ tu váy vàng đó lập tức thu lại pháp bảo phi hành, theo đó Diệp Mặc thấy hai tiên vệ lập tức cung kính đi tới, khom lưng cúi chào vị nữ tu đó:
- Xin ra mắt Dặc Nghiên tiên tử…
Diệp Mặc giật mình.
Hóa ra cô chính là Dặc Nghiên tiên tử.
Dặc Nghiên tiên tử nghe hai gã tiên vệ chào hỏi mình, thì gật gật đầu, lại thêm hai pháp bảo phi hành đáp xuống, hai vị tu sĩ nhìn không ra tuổi tác đáp xuống hai bên Dặc Nghiên tiên tử, lần này Diệp Mặc hoàn toàn nhìn không ra tu vi của hai vị này.
Diệp Mặc biết không phải hắn nhìn không ra, mà bởi vì hắn đối với hệ thống tu luyện của Tiên giới còn chưa rõ ràng, nhưng hắn cũng đoán ra được, hai vị tu sĩ đến sau đó có lẽ là hộ vệ của Dặc Nghiên tiên tử, chỉ là tốc độ pháp bảo phi hành của Dặc Nghiên tiên tử nhanh hơn chút, tốc độ của bọn họ hơi chậm mà thôi.
Biết là Dặc Nghiên tiên tử tới, ba người Ly Hoành có vẻ hơi lúng túng, Cao Noãn kéo Diệp Mặc nói:
- Tôi cho mượn anh năm trăm tiên tinh hạ phẩm để anh đổi một miếng ngọc bài, chúng ta mau đi vào…
- Noãn Noãn em đợi một chút, hai tiên vệ đó còn chưa qua đây.
Cao Hổ sợ em gái đắc tội với tiên vệ Tiên thành, vội lên tiếng kêu lại, hiển nhiên là sợ em gái mình đắc tội tiên vệ của Tiên thành.
- Chuyện gì vậy?
Nữ tu váy hồng đó nghi hoặc nhìn Diệp Mặc bốn người, theo lý sau khi Dặc Nghiên tiên tử đến, tu sĩ ở cửa thành đều phải tránh ra, không thể chen lấn tụ tập ở cửa thành.
Sắc mặt hai gã tiên vệ lập tức hoang mang, thêm vào đó bọn họ thấy vô số tu sĩ từ Tiên thành đi ra, đó chắc chắn là nghênh đón Dặc Nghiên tiên tử, hai gã tiên vệ càng sốt ruột hơn, trong lòng bọn họ hiểu rõ, một khi quản sự của Tiên thành hỏi đến chuyện này, bọn họ sẽ thảm rồi.
Một trong hai gã tiên vệ vội vàng nói:
- Trong bốn người này có một người không có ngọc bài vào thành, vì hắn chỉ có hai mươi mốt miếng tiên tinh, không thể mua một miếng ngọc bài, hắn đang định rời khỏi Bỉ Dực Tiên Thành, nhưng không ngờ Dặc Nghiên tiên tử đã tới, chúng tôi lập tức đưa bọn họ đi…
Dặc Nghiên tiên tử nghe xong gật đầu, nhìn Diệp Mặc một cái, Diệp Mặc hiển nhiên là tu sĩ vừa mới phi thăng, đến chân nguyên cũng chưa chuyển hóa hoàn toàn, cô mỉm cười lấy ra năm miếng tiên tinh thượng phẩm đưa cho tiên vệ nói:
- Ngọc bài của hắn, tôi thanh toán giúp hắn.
Diệp Mặc còn chưa kịp cảm ơn, Dặc Nghiên tiên tử cùng với hai hộ vệ và nữ tu váy hồng đã đi vào Bỉ Dực Tiên Thành, còn hai gã tiên vệ kia vẫn còn ngây ngốc đứng đó, không rõ tại sao Dặc Nghiên tiên tử lại giúp một tên Địa tiên vừa mới phi thăng trả tiên tinh.
- Bỉ Dực Tiên Thành Hướng Hành xin hoan nghênh Dặc Nghiên tiên tử…
- Hạ Tung xin được chào đón…
Theo bước chân Dặc Nghiên tiên tử tiến vào Tiên thành, những tiên nhân hoan nghênh Dặc Nghiên tiên tử đã đến cửa thành, nhao nhao hỏi thăm Dặc Nghiên tiên tử.
Theo đó vài chục người đi cùng Dặc Nghiên tiên tử tiến vào Tiên thành, trong quá trình ấy Diệp Mặc vốn không có cơ hội cảm ơn.
- Anh thật may mắn, lại được Dặc Nghiên tiên tử giúp trả tiên tinh…
Gã tiên vệ đó nói xong lấy ra một miếng ngọc bài nói:
- Anh tên là gì vậy?
- Diệp Mặc.
Diệp Mặc biết hôm nay thực sự là may mắn, dùng tiên tinh thượng phẩm trả phí vào thành cho tu sĩ Hư Tiên phỏng chừng không có mấy ai.
Gã tiên vệ đó rất nhanh đem miếng ngọc bài đã làm xong đưa cho Diệp Mặc nói:
- Vào thành đi, nhớ trong lòng phải cảm ơn Dặc Nghiên tiên tử.
Diệp Mặc không nói gì nhận lấy ngọc bài, nói thật, hắn không muốn mắc nợ món ân tình này, hắn thà hỏi Cao Noãn mượn năm trăm tiên tinh, sau này đưa lại cho Cao Noãn cũng dễ nói chuyện hơn, nợ Dặc Nghiên tiên tử lại không tiện trả, tuy đối với Dặc Nghiên tiên tử thì chẳng là bao, nhưng trong lòng Diệp Mặc lại luôn áy náy, cái nợ này khó mà trả, vì năm trăm tiên tinh thượng phẩm đi tìm Dặc Nghiên tiên tử ư? Có thể gặp được Dặc Nghiên tiên tử mới là chuyện lạ
Sau khi mấy người vào Tiên thành, Diệp Mặc liền đem chuyện hồi nãy gác sang một bên, tiên linh khí trong thành so với ở ngoài dày đặc hơn không chỉ mười lần, Diệp Mặc cũng biết hắn cảm giác vậy là bởi vì hắn chưa đi được nhiều nơi, hắn vẫn cảm thấy với tiên linh khí ở đây, năm trăm tiên tinh một năm đúng là không nhiều.
- Diệp Mặc hôm nay anh khá may mắn đó, Dặc Nghiên tiên tử giúp anh trả tiên tinh, lúc đó người ở cửa Tiên thành không nhiều, nếu nhiều thì anh sẽ nổi tiếng ngay thôi.
Lúc Cao Noãn thấy Dặc Nghiên tiên tử thì có chút hoang mang, bây giờ lại nói giỡn với Diệp Mặc rồi.
Diệp Mặc chỉ có thể cười cười.
Bỉ Dực Tiên Thành rộng lớn không gì sánh bằng, Nam An thành là thành tu chân lớn nhất của Nam An châu nếu so với Bỉ Dực Tiên thành thực sự là kém xa ngàn dặm
Diệp Mặc và đám người Ly Hoành càng đi vào góc khuất của thành, tiên linh khí càng ngày càng mỏng đi, lúc này Diệp Mặc mới biết được, thì ra nơi tràn đầy tiên linh khí nồng nặc Bỉ Dực Tiên thành cũng có phạm vi.
Sau hai nén hương, bốn người đến nơi có tiên linh khí mong mảnh nhất, Ly Hoành chỉ vào từng dãy động phủ thấp trước mắt nói với Diệp Mặc:
- Diệp Mặc, động phủ ở đây đều có thể thuê, số hai ba tới hai bảy dãy chữ ‘bính’ đều là chỗ được tổ chúng ta thuê, Mi Cần ở số hai ba vốn là trong đội chúng ta hai tháng trước đã mất mạng ở đầm lầy Mu Tức, anh tạm thời ở trong động phủ của anh ta đi.
Nói xong Ly Hoành lấy ra một miếng ngọc bài đưa cho Diệp Mặc:
- Đây là ngọc bài để mở động phủ, chúng ta nghỉ ngơi trước, anh cũng đi nghỉ đi, Dặc Nghiên tiên tử hôm nay mới đến Bỉ Dực Tiên thành, ngày cô ấy muốn mở tiệc chiêu đãi toàn bộ tu sĩ Tiên thành còn mấy ngày nữa, đến lúc đó chúng tôi sẽ gọi anh.
- Cảm ơn anh.
Diệp Mặc nhận ngọc bài rồi nói cảm ơn, hắn cũng biết nơi hắn ở tuy là không cần tiên tinh, nhưng đến lúc đó mình cũng phải chủ động đưa một ít tiên tinh cho Ly Hoành ba người. Lúc nãy Ly Hoành cũng không có nói cho hắn ở miễn phí.
Lúc này Diệp Mặc mới hoàn toàn hiểu rõ, bên ngoài Bỉ Dực Tiên thành tuy thoạt nhìn khí thế hùng vĩ, cả kiến trúc bên trong cũng là tiên khí dồi dào, nhưng ở phía sau này vẫn còn có xóm nghèo.
Mảnh đất này không những thiếu thốn linh khí, hơn nữa nơi ở cũng kém cỏi, Diệp Mặc đi vào động phủ số hai ba, tiên linh khí bên trong so với bên ngoài tốt hơn một chút, nhưng vẫn mỏng manh như cũ, trong động phủ cũng cực là đơn giản, ngoại trừ một phòng tu luyện chính, còn có một phòng bên cạnh phỏng chừng là cho tu sĩ luyện đan còn là chăn nuôi linh thú.
Cảm nhận được tiên linh khí bên trong không nồng nặc, Diệp Mặc không có ở lại tu luyện, tu luyện ở đây quả thực là như chịu tội, tuy hắn chỉ là một Hư Tiên, nhưng tiên linh khí hắn cần thì không phải là Hư Tiên bình thường có thể so sánh được.
Lúc này Ly Hoành và mấy người khác đều đang tu luyện, Diệp Mặc một mình không thể tu luyện được, cũng không rõ cảnh giới phía sau, hắn dứt khoát rời khỏi động phủ, chuẩn bị đi dạo Bỉ Dực Tiên thành.
'Tam sinh quyết' quả là công pháp hạng nhất trong thiên địa, có thể diễn sinh ra bất kỳ pháp quyết tu chân nào, nhưng phải có chút hiểu biết đối với pháp quyết tu chân mới được, Diệp Mặc không có sư phụ, là xuất thân nửa vời, đừng nói đến công pháp tu luyện của Tiên giới làm chi, cho đến bây giờ đến cảnh giới của Tiên giới cũng không hiểu rõ, hắn chỉ biết Hư Tiên là Địa Tiên, đồng thời sau Hư Tiên là Kim Tiên, sau Kim Tiên thì hắn không rõ nữa.
Diệp Mặc cũng biết đợi hắn tu luyện đến lúc Hư Tiên viên mãn, công pháp tầng tiếp theo sẽ tự động diễn sinh ra, hắn lại muốn trước đó tìm hiểu đại khái một chút.
Hắn nhất định phải hiểu rõ khi tu sĩ đến tu vi thế nào hoặc là tu luyện đến trình độ nào đó, sẽ có quy luật đặc thù và tiên nguyên vận chuyển thế nào, bằng không lần sau hắn gặp được đối thủ đến cảnh giới cũng không nắm rõ, thì làm sao mà đánh đây?
Sở dĩ hắn không có hỏi Ly Hoành và mấy người khác, chính là sợ có thêm phiền toái không cần thiết, người phi thăng cái gì cũng không biết như hắn vậy, Diệp Mặc đoán chừng chắc không nhiều.
Diệp Mặc đương nhiên không biết nếu là tu sĩ phi thăng bình thường, sau khi hấp thụ toàn bộ lôi kiếp và Linh Vân phi thăng, phi thăng đến Tiên giới, trong đầu cũng sẽ tự động miêu tả ra cảnh giới của tu sĩ Tiên giới, mà hắn lại là tu sĩ phi thăng không bình thường, thì vốn không có loại cảm giác này.
Diệp Mặc giờ mới biết sao mình không vào được, hắn không có ngọc bài.
Cao Noãn cũng nhớ ra là Diệp Mặc không có ngọc bài, vội nói với Diệp Mặc:
- Diệp Mặc, anh lần đầu đến Bỉ Dực Tiên Thành cần phải làm một miếng ngọc bài, làm ở chỗ tiên vệ là được rồi, năm trăm tiên tinh hạ phẩm trong một năm, mười năm thì là hai nghìn, nếu anh có tiên tinh thì làm mười năm có lợi hơn, còn về trăm năm hay nhiều hơn thì bây giờ cũng không vội…
Diệp Mặc sửng sốt một chút, sau đó liền xấu hổ nói:
- Nhưng tôi chỉ có hai mươi mốt miếng tiên tinh…
Hai mươi mốt miếng tiên tinh hạ phẩm này, chính là Diệp Mặc để dành để phòng khi cần dùng tới, nếu không thì sớm đã bị hắn lãng phí trong Thế giới trang vàng kia rồi.
Sau khi Ly Hoành ba người nghe xong lời nói của Diệp Mặc rồi nhìn nhau, bọn họ thực sự không nghĩ tới Diệp Mặc nghèo tới mức độ này, cho dù là một tu sĩ Hư Tiên kém cõi nhất phi thăng được mười mấy năm, trên người cũng không chỉ có hai mươi mốt miếng tiên tinh chứ, đến hai gã tiên vệ đó cũng không nói gì, tu sĩ trên người chỉ có hai mươi mốt miếng tiên tinh bọn họ vẫn là mới gặp lần đầu.
Hai mươi mốt miếng tiên tinh cũng không phải là gia tài gì, nhưng năm trăm miếng tiên tinh lại không ít, đến Ly Hoành cũng khó xử, anh ta lần đầu gặp Diệp Mặc tuy nói chuyện với nhau không tệ nhưng bọn họ lấy ra năm trăm tiên tinh mượn cho người mới gặp, thực là quá khó khăn rồi, năm trăn tiên tinh, đối với bất kỳ ai cũng không phải là con số nhỏ.
Diệp Mặc trong nháy mắt liền hiểu được, hắn không thích làm người ta khó xử, theo đó chắp tay nói:
- Tôi đã biết ví trí Bỉ Dực Tiên Thành rồi, tạm thời không vào Tiên thành nữa, đợi tôi tập hợp đủ tiên tinh mới lại cùng ba người hội hợp.
Cao Noãn mới định mở miệng mượn cho Diệp Mặc năm trăm tiên tinh hạ phẩm trước, thì thấy một luồng ánh sáng rực rỡ rơi suống trước cửa Tiên thành.
Diệp Mặc là tông sư Luyện Khí đỉnh cấp trong Giới tu chân, luồng ánh sáng rực rỡ vừa đáp xuống, hắn liền nhìn ra đó chí ít là một tiên khí thượng phẩm, người có thể dùng tiên khí phi hành thượng phẩm, địa vị nhất định không thấp.
Tiên khí phi hành thượng phẩm đó vừa mới hạ xuống, trong tiên khí phi hành bước ra hai nữ tu, hai nữ tu này đều xinh đẹp không ai sánh được, nữ tu đi ở phía trước đầu tóc bới thành búi, mặc một chiếc váy hoa vàng, bộ đầm vừa vặn làm thân hình thon thả hiện lên vẻ đẹp quý phái không sánh được, mà nữ tu bên cạnh đó mặc một bộ váy màu hồng, cũng bắt mắt như vậy, chỉ là thân phận của cô thấp hơn, nói không chừng là thị nữ của nữ tu váy hoa kia.
Người thiếu nữ váy hồng đó đã là tu vi Kim tiên, người nữ tu váy hoa thì Diệp Mặc đoán chừng cô ấy đã vượt qua tu vi Kim tiên rồi.
Hai nữ tu sau khi xuống Tiên khí phi hành, nữ tu váy vàng đó lập tức thu lại pháp bảo phi hành, theo đó Diệp Mặc thấy hai tiên vệ lập tức cung kính đi tới, khom lưng cúi chào vị nữ tu đó:
- Xin ra mắt Dặc Nghiên tiên tử…
Diệp Mặc giật mình.
Hóa ra cô chính là Dặc Nghiên tiên tử.
Dặc Nghiên tiên tử nghe hai gã tiên vệ chào hỏi mình, thì gật gật đầu, lại thêm hai pháp bảo phi hành đáp xuống, hai vị tu sĩ nhìn không ra tuổi tác đáp xuống hai bên Dặc Nghiên tiên tử, lần này Diệp Mặc hoàn toàn nhìn không ra tu vi của hai vị này.
Diệp Mặc biết không phải hắn nhìn không ra, mà bởi vì hắn đối với hệ thống tu luyện của Tiên giới còn chưa rõ ràng, nhưng hắn cũng đoán ra được, hai vị tu sĩ đến sau đó có lẽ là hộ vệ của Dặc Nghiên tiên tử, chỉ là tốc độ pháp bảo phi hành của Dặc Nghiên tiên tử nhanh hơn chút, tốc độ của bọn họ hơi chậm mà thôi.
Biết là Dặc Nghiên tiên tử tới, ba người Ly Hoành có vẻ hơi lúng túng, Cao Noãn kéo Diệp Mặc nói:
- Tôi cho mượn anh năm trăm tiên tinh hạ phẩm để anh đổi một miếng ngọc bài, chúng ta mau đi vào…
- Noãn Noãn em đợi một chút, hai tiên vệ đó còn chưa qua đây.
Cao Hổ sợ em gái đắc tội với tiên vệ Tiên thành, vội lên tiếng kêu lại, hiển nhiên là sợ em gái mình đắc tội tiên vệ của Tiên thành.
- Chuyện gì vậy?
Nữ tu váy hồng đó nghi hoặc nhìn Diệp Mặc bốn người, theo lý sau khi Dặc Nghiên tiên tử đến, tu sĩ ở cửa thành đều phải tránh ra, không thể chen lấn tụ tập ở cửa thành.
Sắc mặt hai gã tiên vệ lập tức hoang mang, thêm vào đó bọn họ thấy vô số tu sĩ từ Tiên thành đi ra, đó chắc chắn là nghênh đón Dặc Nghiên tiên tử, hai gã tiên vệ càng sốt ruột hơn, trong lòng bọn họ hiểu rõ, một khi quản sự của Tiên thành hỏi đến chuyện này, bọn họ sẽ thảm rồi.
Một trong hai gã tiên vệ vội vàng nói:
- Trong bốn người này có một người không có ngọc bài vào thành, vì hắn chỉ có hai mươi mốt miếng tiên tinh, không thể mua một miếng ngọc bài, hắn đang định rời khỏi Bỉ Dực Tiên Thành, nhưng không ngờ Dặc Nghiên tiên tử đã tới, chúng tôi lập tức đưa bọn họ đi…
Dặc Nghiên tiên tử nghe xong gật đầu, nhìn Diệp Mặc một cái, Diệp Mặc hiển nhiên là tu sĩ vừa mới phi thăng, đến chân nguyên cũng chưa chuyển hóa hoàn toàn, cô mỉm cười lấy ra năm miếng tiên tinh thượng phẩm đưa cho tiên vệ nói:
- Ngọc bài của hắn, tôi thanh toán giúp hắn.
Diệp Mặc còn chưa kịp cảm ơn, Dặc Nghiên tiên tử cùng với hai hộ vệ và nữ tu váy hồng đã đi vào Bỉ Dực Tiên Thành, còn hai gã tiên vệ kia vẫn còn ngây ngốc đứng đó, không rõ tại sao Dặc Nghiên tiên tử lại giúp một tên Địa tiên vừa mới phi thăng trả tiên tinh.
- Bỉ Dực Tiên Thành Hướng Hành xin hoan nghênh Dặc Nghiên tiên tử…
- Hạ Tung xin được chào đón…
Theo bước chân Dặc Nghiên tiên tử tiến vào Tiên thành, những tiên nhân hoan nghênh Dặc Nghiên tiên tử đã đến cửa thành, nhao nhao hỏi thăm Dặc Nghiên tiên tử.
Theo đó vài chục người đi cùng Dặc Nghiên tiên tử tiến vào Tiên thành, trong quá trình ấy Diệp Mặc vốn không có cơ hội cảm ơn.
- Anh thật may mắn, lại được Dặc Nghiên tiên tử giúp trả tiên tinh…
Gã tiên vệ đó nói xong lấy ra một miếng ngọc bài nói:
- Anh tên là gì vậy?
- Diệp Mặc.
Diệp Mặc biết hôm nay thực sự là may mắn, dùng tiên tinh thượng phẩm trả phí vào thành cho tu sĩ Hư Tiên phỏng chừng không có mấy ai.
Gã tiên vệ đó rất nhanh đem miếng ngọc bài đã làm xong đưa cho Diệp Mặc nói:
- Vào thành đi, nhớ trong lòng phải cảm ơn Dặc Nghiên tiên tử.
Diệp Mặc không nói gì nhận lấy ngọc bài, nói thật, hắn không muốn mắc nợ món ân tình này, hắn thà hỏi Cao Noãn mượn năm trăm tiên tinh, sau này đưa lại cho Cao Noãn cũng dễ nói chuyện hơn, nợ Dặc Nghiên tiên tử lại không tiện trả, tuy đối với Dặc Nghiên tiên tử thì chẳng là bao, nhưng trong lòng Diệp Mặc lại luôn áy náy, cái nợ này khó mà trả, vì năm trăm tiên tinh thượng phẩm đi tìm Dặc Nghiên tiên tử ư? Có thể gặp được Dặc Nghiên tiên tử mới là chuyện lạ
Sau khi mấy người vào Tiên thành, Diệp Mặc liền đem chuyện hồi nãy gác sang một bên, tiên linh khí trong thành so với ở ngoài dày đặc hơn không chỉ mười lần, Diệp Mặc cũng biết hắn cảm giác vậy là bởi vì hắn chưa đi được nhiều nơi, hắn vẫn cảm thấy với tiên linh khí ở đây, năm trăm tiên tinh một năm đúng là không nhiều.
- Diệp Mặc hôm nay anh khá may mắn đó, Dặc Nghiên tiên tử giúp anh trả tiên tinh, lúc đó người ở cửa Tiên thành không nhiều, nếu nhiều thì anh sẽ nổi tiếng ngay thôi.
Lúc Cao Noãn thấy Dặc Nghiên tiên tử thì có chút hoang mang, bây giờ lại nói giỡn với Diệp Mặc rồi.
Diệp Mặc chỉ có thể cười cười.
Bỉ Dực Tiên Thành rộng lớn không gì sánh bằng, Nam An thành là thành tu chân lớn nhất của Nam An châu nếu so với Bỉ Dực Tiên thành thực sự là kém xa ngàn dặm
Diệp Mặc và đám người Ly Hoành càng đi vào góc khuất của thành, tiên linh khí càng ngày càng mỏng đi, lúc này Diệp Mặc mới biết được, thì ra nơi tràn đầy tiên linh khí nồng nặc Bỉ Dực Tiên thành cũng có phạm vi.
Sau hai nén hương, bốn người đến nơi có tiên linh khí mong mảnh nhất, Ly Hoành chỉ vào từng dãy động phủ thấp trước mắt nói với Diệp Mặc:
- Diệp Mặc, động phủ ở đây đều có thể thuê, số hai ba tới hai bảy dãy chữ ‘bính’ đều là chỗ được tổ chúng ta thuê, Mi Cần ở số hai ba vốn là trong đội chúng ta hai tháng trước đã mất mạng ở đầm lầy Mu Tức, anh tạm thời ở trong động phủ của anh ta đi.
Nói xong Ly Hoành lấy ra một miếng ngọc bài đưa cho Diệp Mặc:
- Đây là ngọc bài để mở động phủ, chúng ta nghỉ ngơi trước, anh cũng đi nghỉ đi, Dặc Nghiên tiên tử hôm nay mới đến Bỉ Dực Tiên thành, ngày cô ấy muốn mở tiệc chiêu đãi toàn bộ tu sĩ Tiên thành còn mấy ngày nữa, đến lúc đó chúng tôi sẽ gọi anh.
- Cảm ơn anh.
Diệp Mặc nhận ngọc bài rồi nói cảm ơn, hắn cũng biết nơi hắn ở tuy là không cần tiên tinh, nhưng đến lúc đó mình cũng phải chủ động đưa một ít tiên tinh cho Ly Hoành ba người. Lúc nãy Ly Hoành cũng không có nói cho hắn ở miễn phí.
Lúc này Diệp Mặc mới hoàn toàn hiểu rõ, bên ngoài Bỉ Dực Tiên thành tuy thoạt nhìn khí thế hùng vĩ, cả kiến trúc bên trong cũng là tiên khí dồi dào, nhưng ở phía sau này vẫn còn có xóm nghèo.
Mảnh đất này không những thiếu thốn linh khí, hơn nữa nơi ở cũng kém cỏi, Diệp Mặc đi vào động phủ số hai ba, tiên linh khí bên trong so với bên ngoài tốt hơn một chút, nhưng vẫn mỏng manh như cũ, trong động phủ cũng cực là đơn giản, ngoại trừ một phòng tu luyện chính, còn có một phòng bên cạnh phỏng chừng là cho tu sĩ luyện đan còn là chăn nuôi linh thú.
Cảm nhận được tiên linh khí bên trong không nồng nặc, Diệp Mặc không có ở lại tu luyện, tu luyện ở đây quả thực là như chịu tội, tuy hắn chỉ là một Hư Tiên, nhưng tiên linh khí hắn cần thì không phải là Hư Tiên bình thường có thể so sánh được.
Lúc này Ly Hoành và mấy người khác đều đang tu luyện, Diệp Mặc một mình không thể tu luyện được, cũng không rõ cảnh giới phía sau, hắn dứt khoát rời khỏi động phủ, chuẩn bị đi dạo Bỉ Dực Tiên thành.
'Tam sinh quyết' quả là công pháp hạng nhất trong thiên địa, có thể diễn sinh ra bất kỳ pháp quyết tu chân nào, nhưng phải có chút hiểu biết đối với pháp quyết tu chân mới được, Diệp Mặc không có sư phụ, là xuất thân nửa vời, đừng nói đến công pháp tu luyện của Tiên giới làm chi, cho đến bây giờ đến cảnh giới của Tiên giới cũng không hiểu rõ, hắn chỉ biết Hư Tiên là Địa Tiên, đồng thời sau Hư Tiên là Kim Tiên, sau Kim Tiên thì hắn không rõ nữa.
Diệp Mặc cũng biết đợi hắn tu luyện đến lúc Hư Tiên viên mãn, công pháp tầng tiếp theo sẽ tự động diễn sinh ra, hắn lại muốn trước đó tìm hiểu đại khái một chút.
Hắn nhất định phải hiểu rõ khi tu sĩ đến tu vi thế nào hoặc là tu luyện đến trình độ nào đó, sẽ có quy luật đặc thù và tiên nguyên vận chuyển thế nào, bằng không lần sau hắn gặp được đối thủ đến cảnh giới cũng không nắm rõ, thì làm sao mà đánh đây?
Sở dĩ hắn không có hỏi Ly Hoành và mấy người khác, chính là sợ có thêm phiền toái không cần thiết, người phi thăng cái gì cũng không biết như hắn vậy, Diệp Mặc đoán chừng chắc không nhiều.
Diệp Mặc đương nhiên không biết nếu là tu sĩ phi thăng bình thường, sau khi hấp thụ toàn bộ lôi kiếp và Linh Vân phi thăng, phi thăng đến Tiên giới, trong đầu cũng sẽ tự động miêu tả ra cảnh giới của tu sĩ Tiên giới, mà hắn lại là tu sĩ phi thăng không bình thường, thì vốn không có loại cảm giác này.
/2272
|