Sau đó vang lên một chuỗi tiếng bước chân, có hai người từ đường hậm đi tới, xuất hiện ở cửa mật thất. Hai người này là đệ tử ngoại điện, một lùn một cao. Họ đứng chung khiến Long Kình Thiên bất giác nhớ tới thời hượng cổ Ông Hầm Ông Hừ.
Thanh niên lùn ngây ra, sau đó cười to nói:
- Quả nhiên có tên sợ chết núp ở đây tu luyện!
Thanh niên lùn nói xong cùng thanh niên cao kiều nghênh ngang đi vào mật thất, hiển nhiên không để mắt Long Kình Thiên.
Thanh niên cao kiều chỉ vào vách tường mật thất, nói:
- Ủa, vách tường này có bộ kiếm pháp!
Thanh niên lùn bước nhanh tới trước vách tường mật thất, nhìn kỹ, sau đó vui mừng nói:
- Cái này hình như là Toàn Chân kiếm pháp của Thông Thiên Kiếm Môn!
- Toàn Chân kiếm pháp, đây chính là thiên cấp kiếm pháp, thứ tốt thứ tốt.
- Không ngờ chúng ta sẽ có kỳ ngộ như vậy. Mặc dù kỳ khảo hạch này không vào hàng đầu nhưng có Toàn Chân kiếm pháp cũng đủ bù đắp. Đợi khi chúng ta tu luyện thành công thì chắc chắn có thể thông qua kỳ khảo hạch sau!
Hai người như nhặt phải kho báu, vui mừng suýt sao, hoàn toàn phớt lờ Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu như không khí.
Long Kình Thiên không lên tiếng. Cửu Vĩ Thiên Miêu thì vẻ mặt hứng thú nhìn hai người.
Một lát sau hai người tỉnh táo khỏi niềm vui Toàn Chân kiếm pháp.
Thanh niên lùn nói với thanh niên cao kiều:
- Tiểu Cao, ngươi đi giải quyết tiểu tử này, cướp lấy điểm ngọc bài của hắn đây. Mặc dù hắn sợ chết tránh ở đây tu luyện có lẽ không có điểm gì, nhưng có còn hơn không!
Thanh niên cao kiều nhếch môi cười, bảo:
- Toàn huynh, ngươi yên tâm, tiểu tử này trốn không thoát, bí mật của Toàn Chân kiếm pháp sẽ không lộ ra ngoài!
Thanh niên cao kiều nói xong vung đại đao, đi hướng Long Kình Thiên.
Thanh niên cao kiều vẻ mặt độc ác cười nói:
- Tiểu tử, ta thấy ngươi tự mình giải quyết đi, miễn cho ta ra tay. Nếu ta ra tay một đao chém không chết lại thêm một đao thì sẽ rất thống khổ.
Nhưng lúc này một cái bóng chợt lóe, thanh niên cao kiều giật mình, bản năng giơ lên đại đoa chắn. Một lực lượng cực kỳ mạnh mẽ đánh vào đại đao.
Thanh niên cao kiều và đại đao văng ra ngoài, đập vào vách đá trong mật thất, mặt dán vào tường đá.
Thanh niên lùn kinh khủng nhìn, thanh niên cao kiều từ từ trượt xuống, máu chảy xuôi trên vách đá, nhuộm đỏ bức tranh Toàn Chân kiếm pháp.
Cửu Vĩ Thiên Miêu thu lại vuốt mèo, làm biếng nhìn thanh niên cao kiều, duỗi eo, ngáp dài:
- Yếu quá, một móng vuốt của Miêu gia cũng không đỡ được.
Thanh niên cao kiều từ vách đá trượt xuống mặt đất, thanh niên lùn thấy vậy vội quỳ xuống, khóc nói với Long Kình Thiên:
- Đại gia, ta, ta sai rồi, ngươi đừng giết ta, xin đừng giết ta. Ta có thể đưa điểm ngọc bài của ta cho ngươi, van xin ngươi tha ta đi, ta là đệ tử của Thiết gia Vĩnh Phong vương triều!
Thanh niên lùn nói xong móc ra ngọc bài trong ngực.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nghe vậy cười nói:
- Hắn kêu cả đại gia, đại ca, ngươi có già vậy không?
Long Kình Thiên cười không nói, đi hướng thanh niên lùn.
Thanh niên lùn mặt xám xịt, trong mắt không thể che giấu nỗi kinh khủng, không ngừng bò lùi, có mùi tanh hôi bốc lên. Long Kình Thiên liếc nhìn, thanh niên lùn sợ đến tè ra quần!
Long Kình Thiên lắc đầu, con người đối mặt tử vong thì tâm lý sẽ kinh sợ, tinh thần thác loạn. Đừng nói là những người thường ở vị diện thấp kém này, cho dù là mấy Đại La Kim Tiên, Tiên Đế, Tiên Quân ở Tiên Giới thì cũng vậy.
Long Kình Thiên nói:
- Cho hắn một chưởng đi.
Cửu Vĩ Thiên Miêu kêu lên, nâng vuốt mèo, chớp mắt vỗ vào đầu thanh niên lùn.
*Ầm!* một tiếng, thanh niên lùn từ từ ngã xuống, đỉnh đầu trào máu.
Long Kình Thiên hút ngọc bài của đối phương vào tay, bóp nát.
Cùng lúc đó, ngọc bài của Long Kình Thiên chớp lóe ánh sáng, lát sau trong đầu hắn xuất hiện một danh sách.
- Thứ ba ngàn hai mươi ba.
Đây là xếp hạng sau khi Long Kình Thiên cướp lấy điểm của thanh niên lùn.
Vốn xếp hạng của Long Kình Thiên là chót nhất, bây giờ một hơi vọt lên hạng hơn ba ngàn, xem ra thanh niên lùn có chút thực lực, nếu không thì đã không có số điểm cao như vậy.
Long Kình Thiên lấy điểm ngọc bài của thanh niên cao kiều, xếp hạng của hắn lại tăng mảng lớn.
- Hạng hai ngàn năm trăm bảy mươi!
- Ba mươi điểm!
Long Kình Thiên cảm ứng thứ hạng của mình, lại nhìn cái tên Cổ Phạn chói lọi như mặt trời xanh trong bảng xếp hạng, mắt lóe tia sáng lạnh.
- Chúng ta đi ra ngoài!
Long Kình Thiên cất ngọc bài vào ngực, nói xong mang Cửu Vĩ Thiên Miêu ra khỏi mật thất.
Long Kình Thiên đi ra mật thất, hít một hơi sâu không khí bên ngoài, trong không khí thoang thoảng mùi máu. Long Kình Thiên mở ra thần thức, cảm ứng phía xa có từng đoạt lực lượng dao động.
- Một ngày cuối.
Một ngày cuối cùng cạnh tranh càng kịch liệt, đệ tử ngoại điện tàn sát nhau dữ dội, tất cả đệ tử tham gia khảo hạch vì có thể chen vào hàng đầu, vì giữ vị trí hàng đầu mà cố gắng chém giết.
- Chúng ta qua bên kia!
Long Kình Thiên liếc mắt ý chỉ phía trước bên trái, bay lên. Ở chỗ đó lực lượng dao động rất mạnh, càng lợi hại thì đệ tử chiến đấu có thực lực càng mạnh, vậy ý nghĩa điểm sẽ càng nhiều.
Rất nhanh, Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu đã tới chỗ phát ra lực lượng dao động.
Chỉ trong sân hai đệ tử ngoại điện ở giữa không trung liều chết đấu nhau. Một người dùng đao, một kẻ dùng kích. Long Kình Thiên nhìn ra được thực lực hai bên ngang nhau, đều là tam, tứ tầng đại võ sư.
Trấn Thiên tháp tam, tứ tầng, coi như vượt trội trong số đệ tử tham gia nội điện khảo hạch lần này.
- Hoành đao vấn thiên!
Đệ tử dùng đao bỗng bay lên xoay vòng, nén qua công kích của đệ tử dùng kích, đại đao chém vào đối phương.
Đại đao chém ra, đao khí to lớn lấy thế hỏi trời chặt xuống.
Thanh niên dùng kích giật mình, vội thụt lùi lại, cũng đâm ra một kích. Kích ảnh tầng tầng như đóa hao rực rỡ nở dưới ánh nắng.
*Ầm!*
Một tiếng nổ điếc tai, kích ảnh nhìn như yếu ớt lại chặn được đao khí to lớn.
Hai người cùng lùi ra sau, giằng co.
Thanh niên dùng kích lên tiếng:
- Thiên Đao Thiên Vô Tình, đúng như tin đồn, thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng chúng ta cứ tiếp tục đánh cũng không chia ra được thắng thua!
Thanh niên dùng đao hỏi:
- Ồ, vậy ý của ngươi là sao?
Thanh niên dùng kích dùng trường kích chỉ vào Long Kình Thiên mới đến, nói:
- Vầy đi, hai chúng ta ai giết chết tiểu tử áo đen này trước thì người đó thắng, có thể lấy được điểm ngọc bài của đối phương.
Thanh niên dùng đao liếc Long Kình Thiên, cười to nói:
- Ý kiến hay, ta chắc chắn sé thắng, Thiên Đao của ta công kích nhanh hơn ngươi!
Thanh niên dùng kích cười lớn nói:
- Chưa chắc!
Thanh niên dùng kích nói xong bay lên, trường kích rời tay.
- Trường kích phá không!
Chỉ thấy trường kích đâm thẳng hướng Long Kình Thiên, chỗ đầu kích có khí lưu mạnh mẽ không ngừng xoay tròn, cso thể thấy tốc độ cực nhanh.
Chính lúc này, thanh niên dùng đao chém một đao hướng Long Kình Thiên.
- Trường đao sở hướng!
Một đao khí cực kỳ sắc bén rạch phá khí lưu, kêu một tiếng xèo. Đao khí tựa rắn độc tỏa định Long Kình Thiên, chém xuống.
Thanh niên lùn ngây ra, sau đó cười to nói:
- Quả nhiên có tên sợ chết núp ở đây tu luyện!
Thanh niên lùn nói xong cùng thanh niên cao kiều nghênh ngang đi vào mật thất, hiển nhiên không để mắt Long Kình Thiên.
Thanh niên cao kiều chỉ vào vách tường mật thất, nói:
- Ủa, vách tường này có bộ kiếm pháp!
Thanh niên lùn bước nhanh tới trước vách tường mật thất, nhìn kỹ, sau đó vui mừng nói:
- Cái này hình như là Toàn Chân kiếm pháp của Thông Thiên Kiếm Môn!
- Toàn Chân kiếm pháp, đây chính là thiên cấp kiếm pháp, thứ tốt thứ tốt.
- Không ngờ chúng ta sẽ có kỳ ngộ như vậy. Mặc dù kỳ khảo hạch này không vào hàng đầu nhưng có Toàn Chân kiếm pháp cũng đủ bù đắp. Đợi khi chúng ta tu luyện thành công thì chắc chắn có thể thông qua kỳ khảo hạch sau!
Hai người như nhặt phải kho báu, vui mừng suýt sao, hoàn toàn phớt lờ Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu như không khí.
Long Kình Thiên không lên tiếng. Cửu Vĩ Thiên Miêu thì vẻ mặt hứng thú nhìn hai người.
Một lát sau hai người tỉnh táo khỏi niềm vui Toàn Chân kiếm pháp.
Thanh niên lùn nói với thanh niên cao kiều:
- Tiểu Cao, ngươi đi giải quyết tiểu tử này, cướp lấy điểm ngọc bài của hắn đây. Mặc dù hắn sợ chết tránh ở đây tu luyện có lẽ không có điểm gì, nhưng có còn hơn không!
Thanh niên cao kiều nhếch môi cười, bảo:
- Toàn huynh, ngươi yên tâm, tiểu tử này trốn không thoát, bí mật của Toàn Chân kiếm pháp sẽ không lộ ra ngoài!
Thanh niên cao kiều nói xong vung đại đao, đi hướng Long Kình Thiên.
Thanh niên cao kiều vẻ mặt độc ác cười nói:
- Tiểu tử, ta thấy ngươi tự mình giải quyết đi, miễn cho ta ra tay. Nếu ta ra tay một đao chém không chết lại thêm một đao thì sẽ rất thống khổ.
Nhưng lúc này một cái bóng chợt lóe, thanh niên cao kiều giật mình, bản năng giơ lên đại đoa chắn. Một lực lượng cực kỳ mạnh mẽ đánh vào đại đao.
Thanh niên cao kiều và đại đao văng ra ngoài, đập vào vách đá trong mật thất, mặt dán vào tường đá.
Thanh niên lùn kinh khủng nhìn, thanh niên cao kiều từ từ trượt xuống, máu chảy xuôi trên vách đá, nhuộm đỏ bức tranh Toàn Chân kiếm pháp.
Cửu Vĩ Thiên Miêu thu lại vuốt mèo, làm biếng nhìn thanh niên cao kiều, duỗi eo, ngáp dài:
- Yếu quá, một móng vuốt của Miêu gia cũng không đỡ được.
Thanh niên cao kiều từ vách đá trượt xuống mặt đất, thanh niên lùn thấy vậy vội quỳ xuống, khóc nói với Long Kình Thiên:
- Đại gia, ta, ta sai rồi, ngươi đừng giết ta, xin đừng giết ta. Ta có thể đưa điểm ngọc bài của ta cho ngươi, van xin ngươi tha ta đi, ta là đệ tử của Thiết gia Vĩnh Phong vương triều!
Thanh niên lùn nói xong móc ra ngọc bài trong ngực.
Cửu Vĩ Thiên Miêu nghe vậy cười nói:
- Hắn kêu cả đại gia, đại ca, ngươi có già vậy không?
Long Kình Thiên cười không nói, đi hướng thanh niên lùn.
Thanh niên lùn mặt xám xịt, trong mắt không thể che giấu nỗi kinh khủng, không ngừng bò lùi, có mùi tanh hôi bốc lên. Long Kình Thiên liếc nhìn, thanh niên lùn sợ đến tè ra quần!
Long Kình Thiên lắc đầu, con người đối mặt tử vong thì tâm lý sẽ kinh sợ, tinh thần thác loạn. Đừng nói là những người thường ở vị diện thấp kém này, cho dù là mấy Đại La Kim Tiên, Tiên Đế, Tiên Quân ở Tiên Giới thì cũng vậy.
Long Kình Thiên nói:
- Cho hắn một chưởng đi.
Cửu Vĩ Thiên Miêu kêu lên, nâng vuốt mèo, chớp mắt vỗ vào đầu thanh niên lùn.
*Ầm!* một tiếng, thanh niên lùn từ từ ngã xuống, đỉnh đầu trào máu.
Long Kình Thiên hút ngọc bài của đối phương vào tay, bóp nát.
Cùng lúc đó, ngọc bài của Long Kình Thiên chớp lóe ánh sáng, lát sau trong đầu hắn xuất hiện một danh sách.
- Thứ ba ngàn hai mươi ba.
Đây là xếp hạng sau khi Long Kình Thiên cướp lấy điểm của thanh niên lùn.
Vốn xếp hạng của Long Kình Thiên là chót nhất, bây giờ một hơi vọt lên hạng hơn ba ngàn, xem ra thanh niên lùn có chút thực lực, nếu không thì đã không có số điểm cao như vậy.
Long Kình Thiên lấy điểm ngọc bài của thanh niên cao kiều, xếp hạng của hắn lại tăng mảng lớn.
- Hạng hai ngàn năm trăm bảy mươi!
- Ba mươi điểm!
Long Kình Thiên cảm ứng thứ hạng của mình, lại nhìn cái tên Cổ Phạn chói lọi như mặt trời xanh trong bảng xếp hạng, mắt lóe tia sáng lạnh.
- Chúng ta đi ra ngoài!
Long Kình Thiên cất ngọc bài vào ngực, nói xong mang Cửu Vĩ Thiên Miêu ra khỏi mật thất.
Long Kình Thiên đi ra mật thất, hít một hơi sâu không khí bên ngoài, trong không khí thoang thoảng mùi máu. Long Kình Thiên mở ra thần thức, cảm ứng phía xa có từng đoạt lực lượng dao động.
- Một ngày cuối.
Một ngày cuối cùng cạnh tranh càng kịch liệt, đệ tử ngoại điện tàn sát nhau dữ dội, tất cả đệ tử tham gia khảo hạch vì có thể chen vào hàng đầu, vì giữ vị trí hàng đầu mà cố gắng chém giết.
- Chúng ta qua bên kia!
Long Kình Thiên liếc mắt ý chỉ phía trước bên trái, bay lên. Ở chỗ đó lực lượng dao động rất mạnh, càng lợi hại thì đệ tử chiến đấu có thực lực càng mạnh, vậy ý nghĩa điểm sẽ càng nhiều.
Rất nhanh, Long Kình Thiên và Cửu Vĩ Thiên Miêu đã tới chỗ phát ra lực lượng dao động.
Chỉ trong sân hai đệ tử ngoại điện ở giữa không trung liều chết đấu nhau. Một người dùng đao, một kẻ dùng kích. Long Kình Thiên nhìn ra được thực lực hai bên ngang nhau, đều là tam, tứ tầng đại võ sư.
Trấn Thiên tháp tam, tứ tầng, coi như vượt trội trong số đệ tử tham gia nội điện khảo hạch lần này.
- Hoành đao vấn thiên!
Đệ tử dùng đao bỗng bay lên xoay vòng, nén qua công kích của đệ tử dùng kích, đại đao chém vào đối phương.
Đại đao chém ra, đao khí to lớn lấy thế hỏi trời chặt xuống.
Thanh niên dùng kích giật mình, vội thụt lùi lại, cũng đâm ra một kích. Kích ảnh tầng tầng như đóa hao rực rỡ nở dưới ánh nắng.
*Ầm!*
Một tiếng nổ điếc tai, kích ảnh nhìn như yếu ớt lại chặn được đao khí to lớn.
Hai người cùng lùi ra sau, giằng co.
Thanh niên dùng kích lên tiếng:
- Thiên Đao Thiên Vô Tình, đúng như tin đồn, thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng chúng ta cứ tiếp tục đánh cũng không chia ra được thắng thua!
Thanh niên dùng đao hỏi:
- Ồ, vậy ý của ngươi là sao?
Thanh niên dùng kích dùng trường kích chỉ vào Long Kình Thiên mới đến, nói:
- Vầy đi, hai chúng ta ai giết chết tiểu tử áo đen này trước thì người đó thắng, có thể lấy được điểm ngọc bài của đối phương.
Thanh niên dùng đao liếc Long Kình Thiên, cười to nói:
- Ý kiến hay, ta chắc chắn sé thắng, Thiên Đao của ta công kích nhanh hơn ngươi!
Thanh niên dùng kích cười lớn nói:
- Chưa chắc!
Thanh niên dùng kích nói xong bay lên, trường kích rời tay.
- Trường kích phá không!
Chỉ thấy trường kích đâm thẳng hướng Long Kình Thiên, chỗ đầu kích có khí lưu mạnh mẽ không ngừng xoay tròn, cso thể thấy tốc độ cực nhanh.
Chính lúc này, thanh niên dùng đao chém một đao hướng Long Kình Thiên.
- Trường đao sở hướng!
Một đao khí cực kỳ sắc bén rạch phá khí lưu, kêu một tiếng xèo. Đao khí tựa rắn độc tỏa định Long Kình Thiên, chém xuống.
/605
|