Trong chốc lát, Kim Hoa Vệ đột nhiên phát hiện nàng không chỉ có dục vọng mà cảm giác dục vọng này còn lan tràn, ngay cả tầm mắt cũng trở nên mơ hồ. Trong lòng cả kinh, nàng liền cuống quít rút trúc tiêu cảnh báo ra rồi đặt lên miệng, đang muốn thổi thì đột nhiên nghe thấy tiếng xé gió vang lên.
Vèo một cái.
Là mũi tên! Một mũi tên vô cùng bén nhọn!
Phập!
Không phải Kim Hoa Vệ không phát hiện ra mũi tên có tốc độ như vậy nhưng nàng đã hít vụn phấn Huyễn Tâm Bồ Đào vào, tứ chi nhức mỏi, tính nhạy bén tự nhiên giảm mạnh. Đợi đến khi nàng phát hiện ra thì mũi Xà Nha Tiễn đã đâm xuyên qua thân thể, cướp đi tính mạng của nàng.
Đơn đả độc tấu thì một Kim Hoa Vệ tu vi cấp Linh Lực căn bản không phải đối thủ của Phó Thư Bảo, huống chi dưới tình huống người nọ còn đang bị sương mù bao phủ, bị ảnh hưởng bởi phấn Huyễn Tâm Bồ Đào chứ?
Có thần binh lợi khí Thiên Trúc Cung này trong tay, lại một lần hành động giải quyết một Kim Hoa Vệ, lòng tin của Phó Thư Bảo liền bành trướng không tưởng được. Sau khi kiểm tra thi thể của Kim Hoa Vệ, xác định không còn sống, hắn liền nhanh chóng đi tới doanh trại phía nam.
Thời gian có hạn, mỗi một phút một giây đều vô cùng quý giá. Mặc dù Kim Hoa Bát Vệ đã chết một nhưng nếu bảy người còn lại tập trung lại thì vẫn là một việc vô cùng phiền phức. Cho dù có mạnh thì thực lực bây giờ của hắn cũng không có khả năng đồng thời chiến thắng cả bảy Kim Hoa Vệ tu vi cấp Linh Lực.
Đi trong sương mù, tầm mắt của Phó Thư Bảo bị hạn chế, tầm nhìn không tới mười bước nhưng hắn biết cách khống chế hơi nước. Mỗi một tấc hơi nước đều cùng một nhịp thở với Luyện Linh Lực hắn, chẳng khác gì là lực trường linh lực của hắn. Thông qua cảm ứng nồng độ hơi nước, hắn có thể cảm ứng được vị trí của Kim Hoa Vệ, nhanh đến nỗi đối phương không thể phát hiện được trường lực lượng của hắn.
Ám sát không thể nghi ngờ là một môn nghệ thuật đòi hỏi phải học tập rất sâu.
Phó Thư Bảo thấy từ khi ám sát Đồ Thổ đến bây giờ, hắn coi như đã bắt đầu mò mẫm đến con đường sát thủ rồi.
Vút!
Cảm ứng được vị trí của Kim Hoa Vệ đang trấn thủ doanh địa phía nam, Phó Thư Bảo không chút do dự lắp tên lên cung. Một mũi tên liền kết liễu tính mạng của nàng.
Kim Hoa Vệ phía tây cũng rơi vào vận mệnh như vậy. Nàng đã phát hiện ra, đang chuẩn bị cảnh báo thì đột nhiên nghe thấy âm thanh mũi tên xé gió, sau đó chết ngay tại chỗ.
Đã giải quyết toàn bộ Kim Hoa Vệ trấn thủ ba phía doanh địa, chỉ còn lại Kim Hoa Vệ đang trấn thủ lều lớn và bốn Kim Hoa Vệ đang nghỉ ngơi trong lều vải nhưng thực lực của các nàng vẫn không thể khinh thường được, Phó Thư Bảo cũng tuyệt đối không dám ngu xuẩn mà khinh thường.
Đứng ngay ngắn, Phó Thư Bảo liền ngắm một mũi Xà Nha Tiễn vào hướng cửa lều lớn. Cả người hắn lặng yên cảm thụ sự biến hóa của mỗi một tấc hơi nước. Đám hơi nước này dường như là những đứa bé do tự tay hắn tạo nên, có liên hệ tâm linh huyền diệu với hắn. Mặc dù hắn không nhìn thấy gì nhưng hắn vẫn biết tất cả tình huống của bọn họ ở sâu trong sương mù.
- Có địch nhân tập kích! Chuẩn bị chiến đấu!
Kim Hoa Vệ đang trấn thủ ở cửa lều lớn đột nhiên lên tiếng cảnh báo.
- Hỏng bét!
Phó Thư Bảo sợ hãi, thầm kêu lên một tiếng rồi buông dây cung ra. Mũi tên liền bắn tới Kim Hoa Vệ kia.
Trong sương mù dày đặc liền truyền đến một tiếng kêu đau đớn nhưng cũng không biết Kim Hoa Vệ kia sống hay chết.
- Chuẩn bị chiến đấu!
Âm thanh của một Kim Hoa Vệ đột nhiên truyền đến.
- Địch nhân dùng cung Lực Luyện Khí. Mọi người không nên đứng yên một chỗ, mau chóng vận động, tìm ra vị trí của hắn rồi bao vây giết chết!
Kim Hoa Vệ phát hiệu lệnh không phải là Kim Hoa Vệ lên tiếng cảnh báo. Xem ra mũi tên vừa rồi đã hoàn thành sứ mạng của nó, giải quyết Kim Hoa Vệ kia.
Tám Kim Hoa Vệ chỉ còn lại bốn người, hơn mười kỵ binh không có bất kỳ dấu hiệu hành động nào, hiển nhiên là đã bị phấn Huyễn Tâm Bồ Đào gây mê, mất đi năng lực chiến đấu. Nhìn cục diện xung quanh, Phó Thư Bảo thầm mỉm cười, khẽ thả lỏng. Xung quanh truyền đến tiếng bước chân nhẹ nhàng của bốn Kim Hoa Vệ, hắn liền lặng lẽ lui về phía sau, ẩn tàng sâu trong màn sương mù dày đặc.
Hắn không trông cậy vào việc ám sát có thể giết chết tám Kim Hoa Vệ. Đối phương chưa phát hiện ra hắn, giết được đến bốn người mới bị phát hiện, đây cũng là kết vô cùng tốt đẹp vượt ra ngoài kỳ vọng của hắn rồi.
Tiếp tục mượn sương mù để ẩn tàng, tiếp tục ám sát.
Đối với đối thủ cường hãn, ám sát có hiệu quả tốt hơn hẳn chiến đấu chính diện.
- Tên giảo hoạt! Hắn trốn đi rồi. Mọi người cẩn thận, nhớ giữ khoảng cách rồi tiếp tục tìm kiếm đi. Dùng khăn lông ướt bịt miệng lại, sương mù này có độc!
Trong màn sương mù đậm đặc liên tiếp truyền đến âm thanh hạ lệnh.
- Vâng thưa đội trưởng!
Ba Kim Hoa Vệ kia đáp lại một tiếng, báo vị trí của mình.
Thì ra đội trưởng còn sống, khóe miệng Phó Thư Bảo chợt cười lạnh. Hắn liền lắp tên lên dây cung rồi nhắm về phương hướng truyền đến âm thanh hạ lệnh vừa rồi, thình lình bắn ra một mũi tên.
- Đã bị ta phát hiện, ngươi đánh lén cũng vô dụng thôi! Là ai? Đi ra ngoài mau!
Âm thanh của đội trưởng Kim Hoa Vệ lại truyền đến từ sâu trong sương mù. Hiển nhiên nàng đã né được mũi tên vừa rồi, hoàn hảo không thương tích.
- Quả nhiên là đội trưởng, thực lực mạnh hơn bảy Kim Hoa Vệ khác nhiều, chỉ sợ là đến cảnh giới Linh Lực tầng thứ ba? Nhưng ngươi vẫn khó thoát khỏi vận mệnh bị chết! Ngươi có thể tránh một mũi tên, vậy ngươi có thể tránh ba mũi tên không?
Ba mũi tên được lắp lên trên dây cung Thiên Trúc Cung chỉ về ba hướng trái phải giữa. Cánh tay cầm dây cung của Phó Thư Bảo run lên, dây cung tưng một phát. Ngay sau đó, ba âm thanh vút vút vút vang lên liên tiếp, ba mũi Xà Nha Tiễn đã bắn ra.
Để bắn được đủ ba mũi tên này thì tài nghệ bắn cung phải tương đối cao thâm.
Trước khi tu vi lực lượng không đạt tới cảnh giới Luyện Linh Lực, Phó Thư Bảo căn bản không thể nào đạt tới trình độ bắn ba mũi nhưng giờ thì hắn đã có thể làm được.
Một nguyên nhân là do tu vi lực lượng tăng lên, nguyên nhân khác chính là do chăm chỉ tập luyện kỹ nghệ bắn tên. Tiễn thủ thần bí có ý đồ ám sát hắn đêm đó đã trở thành mục tiêu để hắn học tập. Mặc dù tiễn khách thần bí kia đã chết nhưng tài nghệ bắn tên của hắn ta vẫn khiến Phó Thư Bảo vô cùng khâm phục.
Ba mũi Xà Nha Tiễn giống như ba tia chớp, trong nháy mắt đã biến mất trong sương mù dày đặc.
- Còn tới sao? Thật là tức cười... A!
Nói tới đây bỗng nàng hét thảm một tiếng, ngay sau đó là âm thanh thân thể ngã xuống đất, chính là đội trưởng Kim Hoa Vệ kia.
Phó Thư Bảo bắn ra ba mũi Xà Nha Tiễn chỉ búng dây cung một lần nên cũng chỉ có một âm thanh phá không nên đội trưởng Kim Hoa Vệ kia cũng chỉ có thể đoán được Phó Thư Bảo bắn ra một mũi tên. Mũi tên đó chạy thẳng tới người nàng nhưng cho dù nàng tránh sang bên phải hay tránh sang bên trái thì cũng đều có một Xà Nha Tiễn chờ sẵn để lấy mạng nàng.
Chiến thuật chính xác, một mũi tên đã kết liễu đội trưởng Kim Hoa Vệ lợi hại nhất!
Vèo một cái.
Là mũi tên! Một mũi tên vô cùng bén nhọn!
Phập!
Không phải Kim Hoa Vệ không phát hiện ra mũi tên có tốc độ như vậy nhưng nàng đã hít vụn phấn Huyễn Tâm Bồ Đào vào, tứ chi nhức mỏi, tính nhạy bén tự nhiên giảm mạnh. Đợi đến khi nàng phát hiện ra thì mũi Xà Nha Tiễn đã đâm xuyên qua thân thể, cướp đi tính mạng của nàng.
Đơn đả độc tấu thì một Kim Hoa Vệ tu vi cấp Linh Lực căn bản không phải đối thủ của Phó Thư Bảo, huống chi dưới tình huống người nọ còn đang bị sương mù bao phủ, bị ảnh hưởng bởi phấn Huyễn Tâm Bồ Đào chứ?
Có thần binh lợi khí Thiên Trúc Cung này trong tay, lại một lần hành động giải quyết một Kim Hoa Vệ, lòng tin của Phó Thư Bảo liền bành trướng không tưởng được. Sau khi kiểm tra thi thể của Kim Hoa Vệ, xác định không còn sống, hắn liền nhanh chóng đi tới doanh trại phía nam.
Thời gian có hạn, mỗi một phút một giây đều vô cùng quý giá. Mặc dù Kim Hoa Bát Vệ đã chết một nhưng nếu bảy người còn lại tập trung lại thì vẫn là một việc vô cùng phiền phức. Cho dù có mạnh thì thực lực bây giờ của hắn cũng không có khả năng đồng thời chiến thắng cả bảy Kim Hoa Vệ tu vi cấp Linh Lực.
Đi trong sương mù, tầm mắt của Phó Thư Bảo bị hạn chế, tầm nhìn không tới mười bước nhưng hắn biết cách khống chế hơi nước. Mỗi một tấc hơi nước đều cùng một nhịp thở với Luyện Linh Lực hắn, chẳng khác gì là lực trường linh lực của hắn. Thông qua cảm ứng nồng độ hơi nước, hắn có thể cảm ứng được vị trí của Kim Hoa Vệ, nhanh đến nỗi đối phương không thể phát hiện được trường lực lượng của hắn.
Ám sát không thể nghi ngờ là một môn nghệ thuật đòi hỏi phải học tập rất sâu.
Phó Thư Bảo thấy từ khi ám sát Đồ Thổ đến bây giờ, hắn coi như đã bắt đầu mò mẫm đến con đường sát thủ rồi.
Vút!
Cảm ứng được vị trí của Kim Hoa Vệ đang trấn thủ doanh địa phía nam, Phó Thư Bảo không chút do dự lắp tên lên cung. Một mũi tên liền kết liễu tính mạng của nàng.
Kim Hoa Vệ phía tây cũng rơi vào vận mệnh như vậy. Nàng đã phát hiện ra, đang chuẩn bị cảnh báo thì đột nhiên nghe thấy âm thanh mũi tên xé gió, sau đó chết ngay tại chỗ.
Đã giải quyết toàn bộ Kim Hoa Vệ trấn thủ ba phía doanh địa, chỉ còn lại Kim Hoa Vệ đang trấn thủ lều lớn và bốn Kim Hoa Vệ đang nghỉ ngơi trong lều vải nhưng thực lực của các nàng vẫn không thể khinh thường được, Phó Thư Bảo cũng tuyệt đối không dám ngu xuẩn mà khinh thường.
Đứng ngay ngắn, Phó Thư Bảo liền ngắm một mũi Xà Nha Tiễn vào hướng cửa lều lớn. Cả người hắn lặng yên cảm thụ sự biến hóa của mỗi một tấc hơi nước. Đám hơi nước này dường như là những đứa bé do tự tay hắn tạo nên, có liên hệ tâm linh huyền diệu với hắn. Mặc dù hắn không nhìn thấy gì nhưng hắn vẫn biết tất cả tình huống của bọn họ ở sâu trong sương mù.
- Có địch nhân tập kích! Chuẩn bị chiến đấu!
Kim Hoa Vệ đang trấn thủ ở cửa lều lớn đột nhiên lên tiếng cảnh báo.
- Hỏng bét!
Phó Thư Bảo sợ hãi, thầm kêu lên một tiếng rồi buông dây cung ra. Mũi tên liền bắn tới Kim Hoa Vệ kia.
Trong sương mù dày đặc liền truyền đến một tiếng kêu đau đớn nhưng cũng không biết Kim Hoa Vệ kia sống hay chết.
- Chuẩn bị chiến đấu!
Âm thanh của một Kim Hoa Vệ đột nhiên truyền đến.
- Địch nhân dùng cung Lực Luyện Khí. Mọi người không nên đứng yên một chỗ, mau chóng vận động, tìm ra vị trí của hắn rồi bao vây giết chết!
Kim Hoa Vệ phát hiệu lệnh không phải là Kim Hoa Vệ lên tiếng cảnh báo. Xem ra mũi tên vừa rồi đã hoàn thành sứ mạng của nó, giải quyết Kim Hoa Vệ kia.
Tám Kim Hoa Vệ chỉ còn lại bốn người, hơn mười kỵ binh không có bất kỳ dấu hiệu hành động nào, hiển nhiên là đã bị phấn Huyễn Tâm Bồ Đào gây mê, mất đi năng lực chiến đấu. Nhìn cục diện xung quanh, Phó Thư Bảo thầm mỉm cười, khẽ thả lỏng. Xung quanh truyền đến tiếng bước chân nhẹ nhàng của bốn Kim Hoa Vệ, hắn liền lặng lẽ lui về phía sau, ẩn tàng sâu trong màn sương mù dày đặc.
Hắn không trông cậy vào việc ám sát có thể giết chết tám Kim Hoa Vệ. Đối phương chưa phát hiện ra hắn, giết được đến bốn người mới bị phát hiện, đây cũng là kết vô cùng tốt đẹp vượt ra ngoài kỳ vọng của hắn rồi.
Tiếp tục mượn sương mù để ẩn tàng, tiếp tục ám sát.
Đối với đối thủ cường hãn, ám sát có hiệu quả tốt hơn hẳn chiến đấu chính diện.
- Tên giảo hoạt! Hắn trốn đi rồi. Mọi người cẩn thận, nhớ giữ khoảng cách rồi tiếp tục tìm kiếm đi. Dùng khăn lông ướt bịt miệng lại, sương mù này có độc!
Trong màn sương mù đậm đặc liên tiếp truyền đến âm thanh hạ lệnh.
- Vâng thưa đội trưởng!
Ba Kim Hoa Vệ kia đáp lại một tiếng, báo vị trí của mình.
Thì ra đội trưởng còn sống, khóe miệng Phó Thư Bảo chợt cười lạnh. Hắn liền lắp tên lên dây cung rồi nhắm về phương hướng truyền đến âm thanh hạ lệnh vừa rồi, thình lình bắn ra một mũi tên.
- Đã bị ta phát hiện, ngươi đánh lén cũng vô dụng thôi! Là ai? Đi ra ngoài mau!
Âm thanh của đội trưởng Kim Hoa Vệ lại truyền đến từ sâu trong sương mù. Hiển nhiên nàng đã né được mũi tên vừa rồi, hoàn hảo không thương tích.
- Quả nhiên là đội trưởng, thực lực mạnh hơn bảy Kim Hoa Vệ khác nhiều, chỉ sợ là đến cảnh giới Linh Lực tầng thứ ba? Nhưng ngươi vẫn khó thoát khỏi vận mệnh bị chết! Ngươi có thể tránh một mũi tên, vậy ngươi có thể tránh ba mũi tên không?
Ba mũi tên được lắp lên trên dây cung Thiên Trúc Cung chỉ về ba hướng trái phải giữa. Cánh tay cầm dây cung của Phó Thư Bảo run lên, dây cung tưng một phát. Ngay sau đó, ba âm thanh vút vút vút vang lên liên tiếp, ba mũi Xà Nha Tiễn đã bắn ra.
Để bắn được đủ ba mũi tên này thì tài nghệ bắn cung phải tương đối cao thâm.
Trước khi tu vi lực lượng không đạt tới cảnh giới Luyện Linh Lực, Phó Thư Bảo căn bản không thể nào đạt tới trình độ bắn ba mũi nhưng giờ thì hắn đã có thể làm được.
Một nguyên nhân là do tu vi lực lượng tăng lên, nguyên nhân khác chính là do chăm chỉ tập luyện kỹ nghệ bắn tên. Tiễn thủ thần bí có ý đồ ám sát hắn đêm đó đã trở thành mục tiêu để hắn học tập. Mặc dù tiễn khách thần bí kia đã chết nhưng tài nghệ bắn tên của hắn ta vẫn khiến Phó Thư Bảo vô cùng khâm phục.
Ba mũi Xà Nha Tiễn giống như ba tia chớp, trong nháy mắt đã biến mất trong sương mù dày đặc.
- Còn tới sao? Thật là tức cười... A!
Nói tới đây bỗng nàng hét thảm một tiếng, ngay sau đó là âm thanh thân thể ngã xuống đất, chính là đội trưởng Kim Hoa Vệ kia.
Phó Thư Bảo bắn ra ba mũi Xà Nha Tiễn chỉ búng dây cung một lần nên cũng chỉ có một âm thanh phá không nên đội trưởng Kim Hoa Vệ kia cũng chỉ có thể đoán được Phó Thư Bảo bắn ra một mũi tên. Mũi tên đó chạy thẳng tới người nàng nhưng cho dù nàng tránh sang bên phải hay tránh sang bên trái thì cũng đều có một Xà Nha Tiễn chờ sẵn để lấy mạng nàng.
Chiến thuật chính xác, một mũi tên đã kết liễu đội trưởng Kim Hoa Vệ lợi hại nhất!
/693
|