Lúc này ba người bọn tôi như những đứa trẻ sợ hãi núp sau Trần Lạc, không một ai biết danh tính của kẻ áo đen đứng ở phía trên. Hắn là ai, từ đâu tới tại sao hắn lại làm vậy. Ánh trăng sáng chiếu rọi len lỏi qua những tán cây chiếu qua kẻ mặc áo choàng đen bí ẩn. Hai bên nhìn nhau chưa đến một phút tên mặc áo choàng đen cất lời:
“Có lẽ ta nên có lới khen cho ngươi. Không hổ danh là pháp sư hiếm hoi nhất trong thời đại này có khả năng dùng tiên thuật. Không thể tin rằng ngươi có thế đánh bại được hai người cần vệ mạnh nhất của ta. Nhưng cái chết của hai tên đó sẽ để lại ý nghĩa lớn khi giúp ta đánh bại ngươi ngày hôm nay ha ha ha ha ha” hắn liên tục cười những chàng dài kì quài vô cùng.
Trần Lạc với khuôn mặt nghiêm nghị, tập trung không hề cất lòi nói gì bất ngờ lao tới niệm phép tấn công đối thủ:
“Thần Quy Vuốt”
Ngay lập tức luồng ánh sáng màu trắng định hình thành móng rùa cào thẳng tới phía tên áo choàng đen. Không đứng yên chịu đòn hắn rút kiếm thi triển triêu thức:
“Hắc nguyệt nhất kích”
Từ thanh kiếm của hắn phóng ra một luồng sức mạnh hình mặt trăng lưỡi liềm. Mảnh trăng phóng thẳng tới phía móng rùa, hai chiêu thức va chạm tạo nên một vụ nổ làm cháy những cành cây xung quanh. Ba người bọn tôi đứng phía sau trố mắt lên nhìn, hoá ra đây chính là pháp sư sao, họ chiến đấu như thế này sao. Những thứ trước mắt quá điên rồ và khủng khiếp, giống như lần đầu tôi ra chiến trường vậy tiếng đạn, pháo, tiếng gào thét đau đớn của ngươi lình, tiếng thúc dục. Đây là lần thứ hai trong đời tôi có lại cảm giác đó. Tên áo đen tiếp tục ra chiêu tần công Trần Lạc:
“Hắc nguyệt loạn chảm”
Hắn vung kiếm, chém rất nhiều hướng trong không khí. Từ những nhát chém phóng ra hàng loạt những mảnh trăng lưỡi liềm chúng phóng thẳng tới phía bốn người bọn tôi. Khi nhìn thấy những thứ đó muốn phóng tới phía bọn tôi, chúng tôi đang toan chạy đi nhằm né tránh những lưỡi liềm đó. Nhưng Trần Lạc lại cất lời:
“Các vị đừng chạy đi đâu cả chúng sẽ đuổi theo cho đến khi cắm vào các vị đấy”
Đang định cất lời hỏi Trần Lạc phải làm sao thì ngay lập tức anh ta thi triển:
" Kim Quy Thần Thuẫn"
Tạo ra lớp khiên bảo vệ bọn tôi. Tên áo đen thấy vậy cất lời trâm chọc:
“Người biết tiên thuật mà, dùng đi chứ thằng khốn. Hay do ngươi bị thương nên không thi triển được”
Hắn giờ không đứng từ xa nữa, tên mặc áo choàng đen với thanh gươm trên tay lao thẳng đến phía Trần Lạc. Hăn liền vung kiếm chém thẳng tới phía Trần Lạc. Anh ta thây vậy liền lùi lại tránh né, vừa cố gắng trành đòn vừa niệm phép:
“Thần khí hợp, dạng kiếm”
Thanh gươm màu vàng kim xuất hiện ngay trên tay Trần Lạc. Khi thanh gươm đã được triệu hồi ra, Trần Lạc vung kiếm tấn công. Hai thanh gươm chạm vào nhau tạo ra những âm thanh keng keng vô cùng khó nghe. Tên áo đén liên tục tăng cường tốc độ những cú chém, Trần Lạc cũng tăng nhanh tốc độ kiếm pháp của mình nhưng do vết thương chưa lành anh ta vẫn bị chậm hơn so với tên kia. Tên áo đen xảo quyệt thi triển:
“Hắc nguyệt, diệt kích”
Hắn chém thẳng từ trên xuống một nhát chém mạnh. Tạo ra một mảnh hắc nguyệt văng tới phía Trần Lạc. Nhát chém mạnh và vô cùng uy lực thanh gươm Trần Lạc gãy làm đôi sau chiêu thức này. Trần Lạc lùi lại niệm phép tung chiêu
“Long thần cầu”
Ngay sau khi niệm phép một thân ảnh rồng vàng hiện ra. Từ miệng rồng phóng ra một quả cầu vàng phóng thẳng tới tên áo đen. Quả cầu phóng tới quá nhanh, hắn đã không kịp né tránh, hắn dùng thanh gươm đỡ lấy đòn tấn công của Trần Lạc. Bùm lại một tiếng nổ nữa giữa vùng núi Ninh Bình. Sau vụ nổ điều làm chúng tôi bất ngờ là hắn vẫn còn sông. Toàn bộ lớp áo choàng đã bị phá hủy lộ ra toàn bộ người hắn. Tên đó mặc một bộ quần áo màu đen có những hoạ tiết màu đỏ. Khuôn mặt hắn lấp ló qua những ánh sáng trăng mờ ảo. Khuôn mặt với đôi mắt sắc lẹm, một bên mặt có nhiều những vết xăm.
Tên đó vẫn không từ bỏ ý đinh lao tới vung kiếm tạo chiêu tấn công Trần Lạc
“Hắc nguyệt loạn kích”.
Lại một lần nữa hắn thi triển chiêu thức này. Từ thanh gươm phóng ra những mảnh trăng lưỡi liềm với tầng xuất dày đặc nhắm thẳng tới phía bốn người bọn tôi. Trần Lạc lại phải thi triển:
" Kim Quy Thần Thuẫn"
Để tạo ra tấm khiên bao bọc bọn tôi. Sau đợt tấn công này giường như hắn đã nhận ra chính bốn người bọn tôi là điểm yếu của Trần Lạc. Hắn lao người phi thắng tới phía chúng tôi rồi ra đòn:
"Tam đại trảm nguyệt "
Hắn vung ra ba nhát chém, từ đó phóng ra ba luống sức mánh chém vào ba người bọn tôi. Trần Lạc thấy vậy thi triển
“Thần Lân phòng thủ”
Một thân ảnh đầu Lân màu trăng bao bọc bọn tôi khói đòn tấn công. Nhưng ngay sau khi Trần Lạc thi triển anh ta liền gục xuống đất. Tên kia thấy vậy liền phi xuống tung nhát chém. Trần Lạc tuy kịp đổ người né nhưng cũng bị kiếm chém lướt qua lưng, và nhận một cú đá mạnh từ tên áo đen. Sau khi nhận cú đá đó anh ta bị văng ra khỏi khoảng chừng hai mét. Trần Lạc lúc này vừa phải chịu đựng những vết thương cũ vừa phải chịu đựng những đòn đánh của tên áo đen. Tên áo đen hoàn toàn trên cơ với Trần Lạc, hắn liên tục ra đòn tấn công Trần Lạc, hắn ra đòn còn Trần Lạc chỉ biết nhọc nhằn phòng thủ.
“Có lẽ ta nên có lới khen cho ngươi. Không hổ danh là pháp sư hiếm hoi nhất trong thời đại này có khả năng dùng tiên thuật. Không thể tin rằng ngươi có thế đánh bại được hai người cần vệ mạnh nhất của ta. Nhưng cái chết của hai tên đó sẽ để lại ý nghĩa lớn khi giúp ta đánh bại ngươi ngày hôm nay ha ha ha ha ha” hắn liên tục cười những chàng dài kì quài vô cùng.
Trần Lạc với khuôn mặt nghiêm nghị, tập trung không hề cất lòi nói gì bất ngờ lao tới niệm phép tấn công đối thủ:
“Thần Quy Vuốt”
Ngay lập tức luồng ánh sáng màu trắng định hình thành móng rùa cào thẳng tới phía tên áo choàng đen. Không đứng yên chịu đòn hắn rút kiếm thi triển triêu thức:
“Hắc nguyệt nhất kích”
Từ thanh kiếm của hắn phóng ra một luồng sức mạnh hình mặt trăng lưỡi liềm. Mảnh trăng phóng thẳng tới phía móng rùa, hai chiêu thức va chạm tạo nên một vụ nổ làm cháy những cành cây xung quanh. Ba người bọn tôi đứng phía sau trố mắt lên nhìn, hoá ra đây chính là pháp sư sao, họ chiến đấu như thế này sao. Những thứ trước mắt quá điên rồ và khủng khiếp, giống như lần đầu tôi ra chiến trường vậy tiếng đạn, pháo, tiếng gào thét đau đớn của ngươi lình, tiếng thúc dục. Đây là lần thứ hai trong đời tôi có lại cảm giác đó. Tên áo đen tiếp tục ra chiêu tần công Trần Lạc:
“Hắc nguyệt loạn chảm”
Hắn vung kiếm, chém rất nhiều hướng trong không khí. Từ những nhát chém phóng ra hàng loạt những mảnh trăng lưỡi liềm chúng phóng thẳng tới phía bốn người bọn tôi. Khi nhìn thấy những thứ đó muốn phóng tới phía bọn tôi, chúng tôi đang toan chạy đi nhằm né tránh những lưỡi liềm đó. Nhưng Trần Lạc lại cất lời:
“Các vị đừng chạy đi đâu cả chúng sẽ đuổi theo cho đến khi cắm vào các vị đấy”
Đang định cất lời hỏi Trần Lạc phải làm sao thì ngay lập tức anh ta thi triển:
" Kim Quy Thần Thuẫn"
Tạo ra lớp khiên bảo vệ bọn tôi. Tên áo đen thấy vậy cất lời trâm chọc:
“Người biết tiên thuật mà, dùng đi chứ thằng khốn. Hay do ngươi bị thương nên không thi triển được”
Hắn giờ không đứng từ xa nữa, tên mặc áo choàng đen với thanh gươm trên tay lao thẳng đến phía Trần Lạc. Hăn liền vung kiếm chém thẳng tới phía Trần Lạc. Anh ta thây vậy liền lùi lại tránh né, vừa cố gắng trành đòn vừa niệm phép:
“Thần khí hợp, dạng kiếm”
Thanh gươm màu vàng kim xuất hiện ngay trên tay Trần Lạc. Khi thanh gươm đã được triệu hồi ra, Trần Lạc vung kiếm tấn công. Hai thanh gươm chạm vào nhau tạo ra những âm thanh keng keng vô cùng khó nghe. Tên áo đén liên tục tăng cường tốc độ những cú chém, Trần Lạc cũng tăng nhanh tốc độ kiếm pháp của mình nhưng do vết thương chưa lành anh ta vẫn bị chậm hơn so với tên kia. Tên áo đen xảo quyệt thi triển:
“Hắc nguyệt, diệt kích”
Hắn chém thẳng từ trên xuống một nhát chém mạnh. Tạo ra một mảnh hắc nguyệt văng tới phía Trần Lạc. Nhát chém mạnh và vô cùng uy lực thanh gươm Trần Lạc gãy làm đôi sau chiêu thức này. Trần Lạc lùi lại niệm phép tung chiêu
“Long thần cầu”
Ngay sau khi niệm phép một thân ảnh rồng vàng hiện ra. Từ miệng rồng phóng ra một quả cầu vàng phóng thẳng tới tên áo đen. Quả cầu phóng tới quá nhanh, hắn đã không kịp né tránh, hắn dùng thanh gươm đỡ lấy đòn tấn công của Trần Lạc. Bùm lại một tiếng nổ nữa giữa vùng núi Ninh Bình. Sau vụ nổ điều làm chúng tôi bất ngờ là hắn vẫn còn sông. Toàn bộ lớp áo choàng đã bị phá hủy lộ ra toàn bộ người hắn. Tên đó mặc một bộ quần áo màu đen có những hoạ tiết màu đỏ. Khuôn mặt hắn lấp ló qua những ánh sáng trăng mờ ảo. Khuôn mặt với đôi mắt sắc lẹm, một bên mặt có nhiều những vết xăm.
Tên đó vẫn không từ bỏ ý đinh lao tới vung kiếm tạo chiêu tấn công Trần Lạc
“Hắc nguyệt loạn kích”.
Lại một lần nữa hắn thi triển chiêu thức này. Từ thanh gươm phóng ra những mảnh trăng lưỡi liềm với tầng xuất dày đặc nhắm thẳng tới phía bốn người bọn tôi. Trần Lạc lại phải thi triển:
" Kim Quy Thần Thuẫn"
Để tạo ra tấm khiên bao bọc bọn tôi. Sau đợt tấn công này giường như hắn đã nhận ra chính bốn người bọn tôi là điểm yếu của Trần Lạc. Hắn lao người phi thắng tới phía chúng tôi rồi ra đòn:
"Tam đại trảm nguyệt "
Hắn vung ra ba nhát chém, từ đó phóng ra ba luống sức mánh chém vào ba người bọn tôi. Trần Lạc thấy vậy thi triển
“Thần Lân phòng thủ”
Một thân ảnh đầu Lân màu trăng bao bọc bọn tôi khói đòn tấn công. Nhưng ngay sau khi Trần Lạc thi triển anh ta liền gục xuống đất. Tên kia thấy vậy liền phi xuống tung nhát chém. Trần Lạc tuy kịp đổ người né nhưng cũng bị kiếm chém lướt qua lưng, và nhận một cú đá mạnh từ tên áo đen. Sau khi nhận cú đá đó anh ta bị văng ra khỏi khoảng chừng hai mét. Trần Lạc lúc này vừa phải chịu đựng những vết thương cũ vừa phải chịu đựng những đòn đánh của tên áo đen. Tên áo đen hoàn toàn trên cơ với Trần Lạc, hắn liên tục ra đòn tấn công Trần Lạc, hắn ra đòn còn Trần Lạc chỉ biết nhọc nhằn phòng thủ.
/64
|