- Anh Quang, anh hơi quá đáng rồi đó!
Linh trách Quang. Đám đông cũng tản đi rồi. Tin tức về vụ thách đấu này cũng đã lan đầy trên mạng. Lại là Vương Thành Văn! Trong hơn 1 tháng, gây ra bao nhiêu là chuyện.
Nhiều người đã bắt đầu phân tích, phán đoán. Liệu đây có phải là dụng ý của Trần đại tiểu thư. Vừa lên Sơ trung, đã động tới Tứ Đại Thiên Vương ở Cao trung, chẳng lẽ, là muốn cầm đầu ngôi trường này? Hôm nay là cầm đầu Kình Ngư, mai sau, sẽ là gì?
Rất nhiều chuyên viên phân tích tài chính của Hải Thành, rảnh rỗi không có gì làm, viết hẳn mấy bài thảo luận phân tích về những động thái gần đây của Trần Phương Linh.
Biết đâu, đất Hải Thành này, lại có thể ra đời một vĩ nhân như Phạm Viết Phương?
Người ngoài cuộc bàn tán xôn xao, người trong cuộc lại thấy oan ức khó chịu. Linh cảm thấy, mình tại sao lại dây dưa với thằng Vương Thành Văn, giờ lại dây dưa với ông anh Trương Minh Quang này. Mấy ông gây chuyện thì sảng khoái rồi, vui rồi, nhưng mọi hậu quả, hình như chỉ có cô bé phải chịu.
- Anh bắt bạn ấy đánh nhau với con rồng? Hung thú cấp 8, hoàn toàn có thể giết người đấy! Làm sao có thể so sánh học sinh lớp 8 với một con rồng cấp 8? Mà bạn Văn còn mới lớp 6 á!
- Ha ha, tỉ thí ở trường, móng vuốt, răng nanh, phun lửa gì gì đấy, sẽ bị phong ấn, không gây nguy hiểm cho tính mạng đâu. - Quang chỉ cười - Chỉ có một con rồng nhép, một tháng tới anh sẽ chỉ cho chú cách bắt nó phải quỳ lạy!
Văn lè lưỡi. Nó muốn sống một cuộc sống thật bình yên. Nhưng tại sao người ta cứ dúi vào tay nó những rắc rối không đáng có. - Má nó chứ! Thằng chó này toàn đi gây chuyện khắp nơi vậy!
Trong một cái nhà kho nhỏ của trường Kình Ngư, là nơi tụ tập của băng đảng Tiểu Hải Long. Đặt là Tiểu Hải Long, là để cho mọi người biết rằng, bọn tao là chi nhánh của băng Hải Long chiếm cứ một góc của Hải Thành này đấy! Dù là cái góc ấy cũng không to lớn gì...
Nhoài người trên ghế, là Vũ Hải Hùng, con trai của bang chủ Hải Long, cũng là người cầm đầu bang Tiểu Hải Long này. Trong trường Kình Ngư, còn nhiều thế lực lớn mạnh hơn Hải Long hoạt động, nên bang Tiểu Hải Long, nói lớn thì không lớn, nói nhỏ thì không nhỏ, cũng chiếm dụng được một cái nhà kho bỏ không để làm trụ sở.
Vũ Hải Hùng, mới học lớp 9, cũng có chút thực lực tại Sơ trung, nhưng nhìn lên trên, còn có Tứ Đại Thiên Vương, còn có bao nhiêu anh chị Cao trung. Bởi vậy, xét về thực lực, Vũ Hải Hùng, nói mạnh cũng không mạnh, nói yếu cũng không yếu.
Tất nhiên, băng Tiểu Hải Long này, Vũ Hải Hùng không phải là kẻ mạnh nhất, chỉ là hắn có địa vị cao nhất mà thôi.
Vũ Hải Hùng, vừa đọc điện thoại, vừa chửi bới.
- Mẹ kiếp, mới nứt mắt ra, đã thích gây chú ý rồi! Từ hôm báo điểm, thằng chó này đã làm tao ngứa mắt rồi. Chẳng lẽ đàn anh như tao lại bắt nạt em nhỏ? Mà em nhỏ còn có Trần đại tiểu thư chống lưng...
Vũ Hải Hùng thực lực không quá mạnh, nhưng cũng không phải hạng hữu dũng vô mưu. Thời buổi kinh tế tri thức, hắn rất thích vận dụng đầu óc. Ném đá giấu tay, bỏ thây gieo vạ gì đó, hắn cũng rất thông thạo. Chỉ có điều, nếu phải đụng tới Trần Phương Linh, đúng là có hơi ngán...
- Anh Hùng!
Một âm thanh nũng nịu truyền tới.
- A Thu Mai yêu vấu! Sao, hôm nay học đội tuyển thế nào? Lại đây tục tưng của anh.
Thu Mai õng ẹo bước vào, ngồi lên đùi hắn. Học sinh đội tuyển như Thu Mai, lại dính líu tới học sinh cá biệt như Hùng, cũng không phải chuyện lạ. Một bên thì có thành tích học tập, lại có chút nhan sắc, một bên thì có tiền tiêu xài, lại có một đống đàn em. Khái niệm này, gọi là Trao đổi đồng giá.
- Anh Hùng! - Giọng Thu Mai õng ẹo - Hôm nay em tức lắm ấy! Anh phải giải quyết chuyện này cho em!
- Là ai? Là đứa nào dám trêu Thu Mai yêu vấu của anh! Anh xử nó liền!
- Là thằng Vương Thành Văn, anh biết không? Tầng 2 nhà hàng, hai anh em đã lôi nhau ngồi lên bàn học.
- Nghe đây, đánh nhau với rồng, cũng không khác gì đánh nhau với người, cả hai đều là sinh vật. Đã là sinh vật, thì có sinh mạng, có đầu óc, có tứ chi, có lục phủ ngũ tạng. Loài rồng có lớp vảy rắn chắc, cũng chỉ tương đương với loài người Luyện Thể. Loài rồng có răng và móng vuốt, cũng không sắc bén bằng đao kiếm. Loài rồng có thể phun lửa, cũng chả bằng loài người dùng súng! Loài rồng lại không biết lừa lọc, không biết hãm hại, không biết dối trá, chỉ biết xông lên tấn công. Vậy nên, anh nói cho em nghe, trên thế giới này, con người, mới là sinh vật đáng sợ nhất!
- Bây giờ, anh có mấy quyển sách Sinh học, anh dạy em học. Đối phó với loài rồng, cực kì đơn giản.
Sách Sinh học, không khô khan như môn Văn, mà còn có hình vẽ. Từ cây cối, hoa cỏ, cho tới các loài côn trùng, động vật.
Quang giảng giải cho nó.
- Về nguồn gốc của các loài sinh vật, ừm, đến nay vẫn chưa biết. Bởi vì, Lịch Sử chỉ ra đời khi con người biết đến Ngôn Ngữ, mà khi có Ngôn Ngữ, thì đã có loài người, cũng đã có muôn loài khác.
- Nhưng, bằng những hoá thạch dưới lòng đất, và bằng cách mổ xẻ, phân tích các loài sinh vật, người ta có thể đưa ra phỏng đoán: mọi loài sinh vật đều có chung một nguồn gốc!
- Loài rồng và loài người, cũng vậy. Em xem: đây là sơ đồ xương của loài rồng, đây là sơ đồ xương của loài người. Khá giống nhau chứ? Đầu này, cổ này, vai này, tứ chi, và khúc cụt này ở cuối xương sống con người, chính là đuôi đấy! Hai cánh này, nằm ở vị trí hai bả vai. Nói chung là có đôi chút khác biệt, nhưng điểm tương đồng, lại có rất nhiều.
- Nội tạng, cơ bắp, hệ thần kinh, vân vân, đều không quá khác biệt so với loài người, tất nhiên vẫn có những điểm rất riêng.
- Vậy nên, muốn đánh nhau với rồng, thì nên học về cơ thể người trước đã, rồi sau đó, sẽ đối chiếu lên loài rồng. Cố gắng tập trung, vì anh đang dạy Sinh học cho em đấy, sẽ bớt đi rất nhiều thời gian ở trường.
- Bây giờ, em muốn nghe lý thuyết Sinh học của Viễn Đông trước, hay Cận Tây trước nào? Cơ thể người, theo quan niệm của người Viễn Đông, gắn liền với Âm Dương Ngũ Hành.
Vạn vật được sinh ra từ Khí. Khí nhẹ và trong bay lên thành Trời. Khí nặng và đục lắng xuống thành Đất.
Trời Đất giao hoà, sinh ra vạn vật. Con người, là một trong vạn vật ấy.
Trời có Ngũ Khí, đất có Ngũ Phương, người có Ngũ Tạng.
Ngũ Tạng của con người, là:
Tâm, hành Hoả, kết nối với ruột non.
Can, hành Mộc, kết nối với mật.
Tỳ, hành Thổ, kết nối với dạ dày.
Phế, hành Kim, kết nối với ruột già.
Thận, hành Thuỷ, kết nối với bàng quang.
Ruột non, ruột già, mật, dạ dày, bàng quang cộng thêm với tam tiêu, tạo thành Lục Phủ.
Lục Phủ kết nối với Ngũ Tạng, Ngũ Tạng lại bị chi phối bởi Ngũ Hành.
Lại có những nguyên lý sau.
Tâm tàng Thần.
Can tàng Hồn.
Phế tàng Phách.
Tỳ tàng Ý, Trí.
Thận tàng Tinh, Chí.
Đó là Ngũ tạng sở tàng. Ngoài ra, còn có Ngũ tạng sở chủ.
Tâm chủ Huyết.
Can chủ Gân.
Tỳ chủ Cơ.
Phế chủ Khí.
Thận chủ Cốt.
Ngũ tạng, còn liên quan tới Ngũ quan, Ngũ dịch.
Ngũ tạng, còn điều khiển 12 đường kinh mạch.
Con người hoạt động nhờ Khí. Nơi Khí của Lục phủ, Ngũ tạng, của Xương cốt, của Cơ bắp giao thoa, tích tụ, nơi đó tạo thành Huyệt đạo. Giảng tới đây, cũng đã 11 giờ đêm. Hai anh em đã học một mạch 9 tiếng đồng hồ.
Quang vươn vai. Ngáp dài.
- Nghỉ thôi nhỉ? Mai học tiếp.
- Còn phần quan niệm của Cận Tây, anh giảng nốt đi ạ.
Thằng Văn háo hức nhìn Quang. Những kiến thức mới lạ này, đối với nó, thật thú vị, và dễ hiểu. Khác hẳn khi học Văn. Nó còn chưa thấy mệt tí nào.
- Thôi được rồi, giảng tiếp. Quan điểm của Cận Tây về cơ thể, là dựa trên các vòng tuần hoàn...
Linh trách Quang. Đám đông cũng tản đi rồi. Tin tức về vụ thách đấu này cũng đã lan đầy trên mạng. Lại là Vương Thành Văn! Trong hơn 1 tháng, gây ra bao nhiêu là chuyện.
Nhiều người đã bắt đầu phân tích, phán đoán. Liệu đây có phải là dụng ý của Trần đại tiểu thư. Vừa lên Sơ trung, đã động tới Tứ Đại Thiên Vương ở Cao trung, chẳng lẽ, là muốn cầm đầu ngôi trường này? Hôm nay là cầm đầu Kình Ngư, mai sau, sẽ là gì?
Rất nhiều chuyên viên phân tích tài chính của Hải Thành, rảnh rỗi không có gì làm, viết hẳn mấy bài thảo luận phân tích về những động thái gần đây của Trần Phương Linh.
Biết đâu, đất Hải Thành này, lại có thể ra đời một vĩ nhân như Phạm Viết Phương?
Người ngoài cuộc bàn tán xôn xao, người trong cuộc lại thấy oan ức khó chịu. Linh cảm thấy, mình tại sao lại dây dưa với thằng Vương Thành Văn, giờ lại dây dưa với ông anh Trương Minh Quang này. Mấy ông gây chuyện thì sảng khoái rồi, vui rồi, nhưng mọi hậu quả, hình như chỉ có cô bé phải chịu.
- Anh bắt bạn ấy đánh nhau với con rồng? Hung thú cấp 8, hoàn toàn có thể giết người đấy! Làm sao có thể so sánh học sinh lớp 8 với một con rồng cấp 8? Mà bạn Văn còn mới lớp 6 á!
- Ha ha, tỉ thí ở trường, móng vuốt, răng nanh, phun lửa gì gì đấy, sẽ bị phong ấn, không gây nguy hiểm cho tính mạng đâu. - Quang chỉ cười - Chỉ có một con rồng nhép, một tháng tới anh sẽ chỉ cho chú cách bắt nó phải quỳ lạy!
Văn lè lưỡi. Nó muốn sống một cuộc sống thật bình yên. Nhưng tại sao người ta cứ dúi vào tay nó những rắc rối không đáng có. - Má nó chứ! Thằng chó này toàn đi gây chuyện khắp nơi vậy!
Trong một cái nhà kho nhỏ của trường Kình Ngư, là nơi tụ tập của băng đảng Tiểu Hải Long. Đặt là Tiểu Hải Long, là để cho mọi người biết rằng, bọn tao là chi nhánh của băng Hải Long chiếm cứ một góc của Hải Thành này đấy! Dù là cái góc ấy cũng không to lớn gì...
Nhoài người trên ghế, là Vũ Hải Hùng, con trai của bang chủ Hải Long, cũng là người cầm đầu bang Tiểu Hải Long này. Trong trường Kình Ngư, còn nhiều thế lực lớn mạnh hơn Hải Long hoạt động, nên bang Tiểu Hải Long, nói lớn thì không lớn, nói nhỏ thì không nhỏ, cũng chiếm dụng được một cái nhà kho bỏ không để làm trụ sở.
Vũ Hải Hùng, mới học lớp 9, cũng có chút thực lực tại Sơ trung, nhưng nhìn lên trên, còn có Tứ Đại Thiên Vương, còn có bao nhiêu anh chị Cao trung. Bởi vậy, xét về thực lực, Vũ Hải Hùng, nói mạnh cũng không mạnh, nói yếu cũng không yếu.
Tất nhiên, băng Tiểu Hải Long này, Vũ Hải Hùng không phải là kẻ mạnh nhất, chỉ là hắn có địa vị cao nhất mà thôi.
Vũ Hải Hùng, vừa đọc điện thoại, vừa chửi bới.
- Mẹ kiếp, mới nứt mắt ra, đã thích gây chú ý rồi! Từ hôm báo điểm, thằng chó này đã làm tao ngứa mắt rồi. Chẳng lẽ đàn anh như tao lại bắt nạt em nhỏ? Mà em nhỏ còn có Trần đại tiểu thư chống lưng...
Vũ Hải Hùng thực lực không quá mạnh, nhưng cũng không phải hạng hữu dũng vô mưu. Thời buổi kinh tế tri thức, hắn rất thích vận dụng đầu óc. Ném đá giấu tay, bỏ thây gieo vạ gì đó, hắn cũng rất thông thạo. Chỉ có điều, nếu phải đụng tới Trần Phương Linh, đúng là có hơi ngán...
- Anh Hùng!
Một âm thanh nũng nịu truyền tới.
- A Thu Mai yêu vấu! Sao, hôm nay học đội tuyển thế nào? Lại đây tục tưng của anh.
Thu Mai õng ẹo bước vào, ngồi lên đùi hắn. Học sinh đội tuyển như Thu Mai, lại dính líu tới học sinh cá biệt như Hùng, cũng không phải chuyện lạ. Một bên thì có thành tích học tập, lại có chút nhan sắc, một bên thì có tiền tiêu xài, lại có một đống đàn em. Khái niệm này, gọi là Trao đổi đồng giá.
- Anh Hùng! - Giọng Thu Mai õng ẹo - Hôm nay em tức lắm ấy! Anh phải giải quyết chuyện này cho em!
- Là ai? Là đứa nào dám trêu Thu Mai yêu vấu của anh! Anh xử nó liền!
- Là thằng Vương Thành Văn, anh biết không? Tầng 2 nhà hàng, hai anh em đã lôi nhau ngồi lên bàn học.
- Nghe đây, đánh nhau với rồng, cũng không khác gì đánh nhau với người, cả hai đều là sinh vật. Đã là sinh vật, thì có sinh mạng, có đầu óc, có tứ chi, có lục phủ ngũ tạng. Loài rồng có lớp vảy rắn chắc, cũng chỉ tương đương với loài người Luyện Thể. Loài rồng có răng và móng vuốt, cũng không sắc bén bằng đao kiếm. Loài rồng có thể phun lửa, cũng chả bằng loài người dùng súng! Loài rồng lại không biết lừa lọc, không biết hãm hại, không biết dối trá, chỉ biết xông lên tấn công. Vậy nên, anh nói cho em nghe, trên thế giới này, con người, mới là sinh vật đáng sợ nhất!
- Bây giờ, anh có mấy quyển sách Sinh học, anh dạy em học. Đối phó với loài rồng, cực kì đơn giản.
Sách Sinh học, không khô khan như môn Văn, mà còn có hình vẽ. Từ cây cối, hoa cỏ, cho tới các loài côn trùng, động vật.
Quang giảng giải cho nó.
- Về nguồn gốc của các loài sinh vật, ừm, đến nay vẫn chưa biết. Bởi vì, Lịch Sử chỉ ra đời khi con người biết đến Ngôn Ngữ, mà khi có Ngôn Ngữ, thì đã có loài người, cũng đã có muôn loài khác.
- Nhưng, bằng những hoá thạch dưới lòng đất, và bằng cách mổ xẻ, phân tích các loài sinh vật, người ta có thể đưa ra phỏng đoán: mọi loài sinh vật đều có chung một nguồn gốc!
- Loài rồng và loài người, cũng vậy. Em xem: đây là sơ đồ xương của loài rồng, đây là sơ đồ xương của loài người. Khá giống nhau chứ? Đầu này, cổ này, vai này, tứ chi, và khúc cụt này ở cuối xương sống con người, chính là đuôi đấy! Hai cánh này, nằm ở vị trí hai bả vai. Nói chung là có đôi chút khác biệt, nhưng điểm tương đồng, lại có rất nhiều.
- Nội tạng, cơ bắp, hệ thần kinh, vân vân, đều không quá khác biệt so với loài người, tất nhiên vẫn có những điểm rất riêng.
- Vậy nên, muốn đánh nhau với rồng, thì nên học về cơ thể người trước đã, rồi sau đó, sẽ đối chiếu lên loài rồng. Cố gắng tập trung, vì anh đang dạy Sinh học cho em đấy, sẽ bớt đi rất nhiều thời gian ở trường.
- Bây giờ, em muốn nghe lý thuyết Sinh học của Viễn Đông trước, hay Cận Tây trước nào? Cơ thể người, theo quan niệm của người Viễn Đông, gắn liền với Âm Dương Ngũ Hành.
Vạn vật được sinh ra từ Khí. Khí nhẹ và trong bay lên thành Trời. Khí nặng và đục lắng xuống thành Đất.
Trời Đất giao hoà, sinh ra vạn vật. Con người, là một trong vạn vật ấy.
Trời có Ngũ Khí, đất có Ngũ Phương, người có Ngũ Tạng.
Ngũ Tạng của con người, là:
Tâm, hành Hoả, kết nối với ruột non.
Can, hành Mộc, kết nối với mật.
Tỳ, hành Thổ, kết nối với dạ dày.
Phế, hành Kim, kết nối với ruột già.
Thận, hành Thuỷ, kết nối với bàng quang.
Ruột non, ruột già, mật, dạ dày, bàng quang cộng thêm với tam tiêu, tạo thành Lục Phủ.
Lục Phủ kết nối với Ngũ Tạng, Ngũ Tạng lại bị chi phối bởi Ngũ Hành.
Lại có những nguyên lý sau.
Tâm tàng Thần.
Can tàng Hồn.
Phế tàng Phách.
Tỳ tàng Ý, Trí.
Thận tàng Tinh, Chí.
Đó là Ngũ tạng sở tàng. Ngoài ra, còn có Ngũ tạng sở chủ.
Tâm chủ Huyết.
Can chủ Gân.
Tỳ chủ Cơ.
Phế chủ Khí.
Thận chủ Cốt.
Ngũ tạng, còn liên quan tới Ngũ quan, Ngũ dịch.
Ngũ tạng, còn điều khiển 12 đường kinh mạch.
Con người hoạt động nhờ Khí. Nơi Khí của Lục phủ, Ngũ tạng, của Xương cốt, của Cơ bắp giao thoa, tích tụ, nơi đó tạo thành Huyệt đạo. Giảng tới đây, cũng đã 11 giờ đêm. Hai anh em đã học một mạch 9 tiếng đồng hồ.
Quang vươn vai. Ngáp dài.
- Nghỉ thôi nhỉ? Mai học tiếp.
- Còn phần quan niệm của Cận Tây, anh giảng nốt đi ạ.
Thằng Văn háo hức nhìn Quang. Những kiến thức mới lạ này, đối với nó, thật thú vị, và dễ hiểu. Khác hẳn khi học Văn. Nó còn chưa thấy mệt tí nào.
- Thôi được rồi, giảng tiếp. Quan điểm của Cận Tây về cơ thể, là dựa trên các vòng tuần hoàn...
/700
|