THIÊN KIM HẠ PHỦ

Chương 67 - Chương 67

/100




“Thịch, thịch...” Ối, tiếng động gì thế? Hạ Viên ngưng thần lắng nghe, phát hiện đó là tiếng đập trái tim mình, hôn sự hôm nay giống như giả vậy, tân lang sắp vào phòng rồi, tiếng bước chân dần đến gần, bỗng cảm thấy đây cũng không phải là giả, mà là sự thật, lòng không khỏi hoảng loạn, xiết chặt bàn tay lầm bầm: “Hít sâu, hít sâu, không cần khẩn trương!”

Đám người hỉ nương thấy Tưởng Hoa An đi vào, một đám đi tới thỉnh an, cười đưa đòn cân vào trong tay Tưởng Hoa An nói: “Mời thiếu tướng quân vén khăn voan!”

Tưởng Hoa An gật gật đầu nhận lấy đòn cân, nhìn bóng dáng nho nhỏ ngồi trên giường, mỉm cười, ngừng lại một chút, thế này mới nhẹ nhàng mở một góc khăn voan đỏ, chậm rãi vén lên. Hạ Viên ở dưới khăn voan cũng khác với ngày thường, đôi mắt linh lợi lúc này rũ xuống không dám nhìn người, mũ tinh quan che mất nửa khuôn mặt nàng, càng lộ vẻ trẻ con. Vì trời nóng, cái mũi vểnh cao điểm vài giọt mồ hôi, cái miệng hồng nhuận khẽ nhếch, cố gắng tạo ra dáng vẻ nghiêm túc đoan trang. Tưởng Hoa An nhìn bộ dạng này của Hạ Viên, không biết thế nào, bỗng nở nụ cười.

Hạ Viên cảm giác được hơi thở nong nóng Tưởng Hoa An đang phả lên mặt, dường như còn đang cười, vừa ngẩng đầu quả nhiên thấy Tưởng Hoa An nhìn nàng ý cười đầy mặt, không khỏi bật thốt nói: “Có gì đáng nhìn sao?” Trong lòng lại thêm một câu, chưa thấy tân nương tử mười một tuổi bao giờ sao?

Đám người hỉ nương vừa nghe lời nói Hạ Viên..., làm tất cả mọi người đều cười lên, Tưởng Hoa An cũng cười nói: “Nhìn đẹp lắm!”

Hắn đang nói gì thế, khen ta đẹp sao? Hạ Viên hơi ngây ngốc, cúi đầu nhẹ kéo trên người hỉ nương, tuy nói sửa nhỏ lại, dù sao cũng vội vàng, chỗ thân áo hơi rộng, có vẻ, có vẻ một chút ngực cũng không có. Mặc dù vốn không có ngực, nhưng nếu chỗ eo bóp lại một chút, cũng có thể ra chút hình dáng, nhưng người sửa xiêm y này trái lại không có ý tưởng này, thế mà sửa ngực sát vào, chỗ thắt lưng lại sửa rộng rãi, thực quá khi dễ tiểu hài tử mà. Hạ Viên bình tĩnh lại, quyết định không để ý tới chuyện giá y khó coi này nữa, phải chuyển lực chú ý đến trên người tân lang mới đúng. Ừm, vừa rồi tân lang khen ta dễ nhìn, ta phải có qua có lại, cũng khen lại một câu mới được.

“An ca ca, hôm nay nhìn huynh cũng đẹp lắm!” Hạ Viên cả gan nhìn Tưởng Hoa An, người này mặc đồ thật đúng là đẹp mắt, mày kiếm còn có ánh mắt sáng tựa sao, mê hoặc lòng người. Ôi, một người sống sờ sờ ra đó, thiếu tướng quân anh minh thần võ, sau này sẽ thuộc về mình. Ôi sao ta chỉ có mười một tuổi, nếu như bằng không, hừm hừm.... Hạ Viên than thầm, lại thấy hỉ nương bày ly rượu trên bàn nói: “Mời tân lang tân nương uống rượu giao bôi!”

“Nàng còn nhỏ, sợ không thể uống rượu cay này. Vầy đi, nàng uống trà, ta uống rượu!” Tưởng Hoa An mỉm cười liếc mắt nhìn Hạ Viên, mặt sát vào nàng trước mặt mọi người, tay vịn lên mũ tinh quan trên đầu nàng nói: “Đồ vật nặng như vậy, không đè nàng đau nhức chứ?”

“Đã sắp muốn gãy luôn rồi, cổ của muội không nhúc nhích được!” Hạ Viên nghiêng cổ nhìn Tưởng Hoa An, làm nũng nói: “Mau lấy xuống giúp muội đi!”

Đám người hỉ nương thấy Hạ Viên với khuôn mặt đỏ bừng chỉ huy Tưởng Hoa An lấy mũ tinh quan xuống cho nàng, đều che miệng cười trộm, một bên rót đầy một ly rượu cho Tưởng Hoa An, muốn châm trà cho Hạ Viên thì khi nhấc ấm trà lên mới biết ấm trà không, không khỏi la lên: “Sao không có người đưa nước trà đưa vào tân phòng thế?”

Một cái bà tử cười nói: “Nghe người bên ngoài nói nước đều uống cạn sạch, lúc này người càng đến càng nhiều, cũng không chiếu cố nổi nữa. Vẫn nên để ta đi xuống bếp nhìn một cái, tự mình đổ nước pha trà mới đứng đắn.”

Các nàng ở đây không có trà uống, ngoài đại sảnh mấy bàn nữ quyến đã ồn ào hỏi tại sao không có người dâng trà, vừa thảo luận chuyện hôm nay.

“Tướng quân phu nhân thật có phúc mà, một lần thú liền được hai phòng nàng dâu, một người là thiên kim Hạ phủ, một người là thiên kim Trần phủ, đều là cửa hôn nhân tốt người người hâm mộ, giờ này chắc nửa đêm cũng cười tỉnh.” Hôm nay mấy vị phu nhân nghe được phủ Tướng quân đón dâu, vội đi chuẩn bị hạ lễ, rồi vội vàng đến đây, thảo luận nói: “Phủ Phủ Tướng quân đúng thật nở mặt, một lần đón dâu liền cưới được hai cô nương tham gia đại hội Tú phẩm Nam Bắc. Nghe nói hôm nay các nàng mới xuống thuyền, mới về đến phủ không bao lâu, kiệu hoa đã đến cửa rồi, chuyện này thật đúng là oanh động.”

“Đúng thật là oanh động, nhưng hai vị tân nương tử này, một người mới mười một tuổi, một người mười hai tuổi, tướng quân phu nhân muốn ôm tôn tử, phải đợi đến khi nào?”

“Cũng không đợi bao lâu đâu, qua ba bốn năm là tới rồi. Lúc đó thiếu tướng quân cũng khoảng hai mươi lăm hai mươi sáu, cũng không tính là trễ. So sánh với cha hắn lúc trước ba mươi tuổi mới thành thân, ba mươi mốt tuổi mới để tổ mẫu hắn ôm tôn tử đã sớm hơn rồi.”


/100

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status