Những hạt giống mới
Mở ra con đường mới
Một cánh cửa mới
Cho tương lai ....
*******************
_Con đã gặp nó rồi . Đúng như mẹ nói nó có phong thái ung dung , lạnh lùng khác thường , lại còn rất xinh đẹp nữa .- một giọng nói vang lên trong phòng hiệu trưởng . Chủ nhân của nó là cô gái có mái tóc màu vàng cam rực rỡ .
_Nó cũng giống như mẹ của nó thôi . Thứ đàn bà hạ tiện đi cướp chồng của người khác .-bà Venus trả lời , bàn tay nắm chặt đè nén cơn tức giận .
_Mẹ bớt giận ! Con không nghĩ nó đáng sợ như mẹ nói . Con không cảm nhận được năng lực đặc biệt ở nó . Nói đúng hơn là không có một tí pháp khí nào . Con chắc rằng nó không phải là đối thủ của con .-Cô gái nở một nụ cười đắc thắng .
_Vậy thì con nên hành động đi Solar . Khi sức mạnh của nó vẫn chưa thức tĩnh thì nên diệt cỏ tận gốc .-Venus nói , hai tay bà đan vào nhau .
_Con biết rồi mẹ. Con sẽ đi báo cho anh ta biệt con bé đó học lớp nào . Anh ta tự khắc sẽ biết xử lý.-Solar trả lời .
_Điều đó là tốt cho con . Ta không muốn tình yêu của con giống như ta bị hai người đàn bà đó tước đoạt .-Bà ta nói và trong đôi mắt hiện lên sự căm phẫn tột độ .
_Dạ mẹ ! Không ai có thể cướp đi niềm hạnh phúc của con . Con sẽ chứng minh cho mẹ thấy .-Solar tiến lại gần xoay lấy bàn tay nắm chặt đang đè nén cơn tức giận của mẹ mình .
_Tốt lắm con gái của ta .
******************
RENG....RENG ....RENG .....
Tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi như một sự giải thoát cho Kit . Cô bé thẫn thờ đi xuống khuôn viên yên tĩnh của mình .
Rồi trên cái ghế đá được đặt sẵn ở đó , Kit đưa mắt nhìn xung quanh . Hai chậu hoa hướng dương cô bé nhọc công chăm sóc mấy tháng nay đã hé lộ mấy cánh vàng . Cây bàng to lớn phía sau chiếc ghế Kit đang ngồi che cho cô bé bóng mát . Gió thổi nhè nhẹ , Kit dựa lưng vào ghế , đôi mắt từ từ nhắm lại còn miệng thì thốt lên hai từ :
_Cảm ơn ....
Cô bé suy nghĩ về những chuyện xảy ra hôm qua . Khi về kí túc xá Kit đã cho Linda một trận vì cái tội dám bỏ mặc bạn bè lúc hoạn nạn . Như thấy thế liền nhào vô can nhưng chẳng những can không được mà còn bị .... thọt lét lây . Thật sự những gì xảy ra hôm qua đã làm Kit mất ngủ cả đêm , cô bé chợt thiếp đi . Nhưng bầu không khí yên tĩnh không kéo dài được bao lâu . Kit tưởng chừng đã té xuống ghế vì một giọng nói đột nhiên vang lên :
_ Tìm được em rồi .
Một chàng trai bước tới . Cô bé cố nhìn rõ xem người đó là ai nhưng vô vọng . Vì Kit không mang theo kính , còn người kia thì đứng ở một khoảng cách khá xa . Cô bé nhíu mày tỏ vẻ khó hiểu :
_Anh là ai ? Tôi quen anh sao ?
_Em quên tôi nhanh vậy sao ? Tôi đến tính sổ với em việc đầu năm đâm sầm vào tôi không có một lời xin lỗi . Đã thế còn bỏ trốn bắt tôi tìm kiếm thế này . Tội càng thêm nặng . -Chàng trai vừa cười vừa từng bước tiến lại gần Kit .
Cô bé im lặng suy nghĩ một hồi rồi mới giật mình la lên :
_A ! Nhớ rồi .
_Nhớ ra rồi sao ? -Cậu con trai có mái tóc đen mượt , và đôi mắt đen tuyền huyền bí ngồi xuống bên cạnh Kit . Cô bé cuối gầm mặt xuống thều thào :
_Tôi xin lỗi!
_Xin lỗi thì không đủ đâu . Tôi đã đau lắm đó . -Cậu ấy quay sang nhìn Kit nhíu mày trêu chọc .
_Chứ anh muốn gì ? Anh là con trai mà có bấy nhiêu đó mà cũng đau nữa .-cô bé kênh mặt lên cãi lại .
_ Ha cô bé hay thật đã có lỗi mà còn cáu . Tạm thời tôi vẫn chưa nghĩ ra hình phạt cho em . Nhưng phạm tội rồi bỏ trốn cái này ko nhẹ đâu , em phải trả dài dài rồi .-Cậu ta nhếch mép cười .
Kit tái xanh mặt , tay chân run rẩy . Thấy thế cậu ấy nói tiếp :
_ Không cần phải run. Tôi không ăn thịt em đâu . Nói tôi biết xem em tên gì , học lớp mấy ?
Cô bé ngẩng mặt lên trả lời :
_Lê Thùy Dương , Lớp A , năm nhất , khối B .
Vẻ mặt anh ta thoáng chút ngạc nhiên , sau đó cau mày suy nghĩ :
_Lê Thùy Dương ? Tên nghe quen quá ! A em là người duy nhất ngoài thằng bạn tôi đã đậu thủ khoa với số điểm tuyệt đối đúng không ?
_Ha ha chuyện cũng lâu rồi . Mà sao anh biết tôi đậu thủ khoa ? Tôi đâu có đọc diễn văn .-Kit ngạc nhiên .
_Ôi trời tên em dán ngay trên bảng vàng ai mà không biết . Trong trường này chỉ có em và thằng bạn tôi là đạt được số điểm khủng bố đó thôi .-cậu ấy trả lời .
_Ha ! A ! Quên mất anh tên gì vậy ?-Cô bé cười rồi quay sang hỏi cậu ta .
_À tôi là Phạm Duy Phương , học sinh lớp A , năm hai thuộc khối A . -Cậu ấy trả lời .
_Ya ! Vậy anh là shamans điều khiển băng đá đúng không ? -Kit reo lên như nhìn thấy vàng .
Phương cau mày , đưa anh mắt nghi ngờ nhìn cô bé :
_Em học khối B sao biết tôi điều khiển băng đá ? Hay là ....
Kit bây giờ mới biết mình lỡ lời . Đúng là cái miệng hại cái thân nếu như cậu ấy mà biết cô bé là người gây náo loạn hôm trước thì chỉ có nước chết ..
Nghĩ rồi Kit lật đật xua tay biện minh :
_À ... tại anh nổi tiếng quá mà , ai mà không biết đúng không ? Ha ha !
Phương cũng không tin cho lắm nhưng vẫn bỏ qua cho cô bé . Cậu đứng dậy , bước đến trước mặt Kit chìa bàn tay ra và nói :
_Chào em ! Anh là Phạm Duy Phương rất vui được làm quen với em .
Cô bé mới đầu hơi ngạc nhiên nhưng vẫn mỉm cười đứng dậy bắt tay với cậu :
_Chào anh em là Lê Thùy Dương . Em sẽ chấp nhận mọi yêu cầu mà anh đưa ra . Rất vui được làm bạn với anh .
_Như vậy đủ lịch sự chưa nhỉ ?-Kit nháy mắt mỉm cười tinh nghịch .
_Ha em cũng biết đùa nhỉ ? -Phương nở nụ cười thiên thần với cô bé rồi cả hai cùng nhìn nhau ôm bụng cười .
_Thôi không đùa nữa . Đau bụng quá ! - cậu ấy lau nước mắt do cười quá nhiều .
_Ha .. ha em cũng chào thua .-Kit cố gắng nhịn cười trả lời .
_Uhm . Tặng em một cái này xem như quà làm quen nha !
Nói rồi Phương chỉ tay vào khoảng đất đã được cô bé xới lên để trồng cây . Những tia sáng màu xanh dương từ tay cậu bay về phía đó và nhanh chóng đáp xuống đất .
_Có thấy gì đâu ? -Kit chạy lại và cúi đầu nhìn .
_Em cứ chăm sóc , tưới nước vào đó vào đó mỗi ngày sẽ thấy được điều kì diệu .-Phương mỉm cười xoa đầu cô bé .
_Uhm ! Em biết rồi , em vào lớp đây . Bye bye anh . -Kit gật đầu rồi vẩy tay chào cậu .
_Em sẽ xuống đây nữa chứ ? -Phương níu tay cô bé lại hỏi .
_Dạ ! Đây là thiên đường của em mà . Có việc gì muốn tìm em thì anh xuống đây sẽ thấy em thôi . Em không chạy đâu , yên tâm .- Kit mỉm cười nhìn cậu .
_Ok ! Vậy em về lớp đi . Gặp lại em sau . -Phương gật đầu rồi buôn tay cô bé ra .
Kit quay đi , cặp mắt cậu ấy vẫn nhìn theo từng bước chân cô bé . Chẳng hiểu sao khi ở cạnh Kit , Phương cảm thấy một điều gì đó rất quen thuộc .
_Ra đi tôi biết hai người đang ở đây .
Cậu lên tiếng khi cảm nhận được sự dao động rất nhẹ của không khí.
_Tiếp cận một cách rất tự nhiên đấy Nhị Hoàng Tử . -một cô gái với mái tóc màu vàng cam bước ra .
_Cảm ơn người đã quá khen Công Chúa điện hạ.-Phương trả lời cặp mắt lạnh lùng nhìn cô ta .
_Không cần phải xa lạ như vậy . Ở đây không có ai gọi ta Solar được rồi .-cô gái đó trả lời.
_Xin lỗi nhưng tôi và người không cùng thuộc một giai cấp . Tôi không dám gọi tên người thân mật vậy đâu . Với lại ở đây đâu phải là không có ai . - Phương đưa đôi mắt lạnh băng liếc nhìn cô gái cô gái có mái tóc nâu ngang vai óng mượt , đang đứng cạnh Solar .
Cô gái đó không nói gì chỉ mỉm cười . Solar nói tiếp
_Ta ko đôi co với anh nữa ! Ta đi đây , anh lo mà giải quyết cho ổn thỏa .
_Công Chúa điện hạ không cần lo , người chỉ cần tận hưởng hạnh phúc bên Đại Hoàng Tử mà người yêu là được rồi .-cậu ta trả lời giọng điệu vẫn không thay đổi thậm chí còn có pha chút khinh bỉ.
_Chuyện đó là chuyện riêng của ta . Anh ko cần lo . Ta biết phải làm gì .-Solar nở một nụ cười khó hiểu rồi quay sang cô gái bên cạnh :
_Chúng ta đi !
Nói rồi cô ta quay lưng đi . Cô gái kia trước khi đi theo Solar đã nở một nụ cười trêu chọc tặng cho Phương
_Thật tội nghiệp Nhị Hoàng Tử chung tình của chúng ta .
_Biến đi .-Cậu trừng mắt nhìn cô ta .
_Ha ha ha ha ha!!!! -và một điệu cười vang lên trước khi cô ta cất bước .
Phương nhìn theo từng bước chân Solar bằng cặp mắt xa xăm chất chứa nỗi buồn vô tận ...
_Có phải anh chỉ là công cuộc , là một món đồ để em lợi dụng cho mục đích và sự đam mê danh vọng của chính mình . Đúng không ... Tiểu Dương ...
**************
Một hạt giống mới được gieo trồng
Một tình cảm mới lại nảy sinh
Một cánh cửa mới lại hiện lên
Trong tương lai
Liệu em sẽ cười nhiều hơn
Hay lại rơi nước mắt ?
Khúc dạo mới cho trò chơi
Được bắt đầu .....
Mở ra con đường mới
Một cánh cửa mới
Cho tương lai ....
*******************
_Con đã gặp nó rồi . Đúng như mẹ nói nó có phong thái ung dung , lạnh lùng khác thường , lại còn rất xinh đẹp nữa .- một giọng nói vang lên trong phòng hiệu trưởng . Chủ nhân của nó là cô gái có mái tóc màu vàng cam rực rỡ .
_Nó cũng giống như mẹ của nó thôi . Thứ đàn bà hạ tiện đi cướp chồng của người khác .-bà Venus trả lời , bàn tay nắm chặt đè nén cơn tức giận .
_Mẹ bớt giận ! Con không nghĩ nó đáng sợ như mẹ nói . Con không cảm nhận được năng lực đặc biệt ở nó . Nói đúng hơn là không có một tí pháp khí nào . Con chắc rằng nó không phải là đối thủ của con .-Cô gái nở một nụ cười đắc thắng .
_Vậy thì con nên hành động đi Solar . Khi sức mạnh của nó vẫn chưa thức tĩnh thì nên diệt cỏ tận gốc .-Venus nói , hai tay bà đan vào nhau .
_Con biết rồi mẹ. Con sẽ đi báo cho anh ta biệt con bé đó học lớp nào . Anh ta tự khắc sẽ biết xử lý.-Solar trả lời .
_Điều đó là tốt cho con . Ta không muốn tình yêu của con giống như ta bị hai người đàn bà đó tước đoạt .-Bà ta nói và trong đôi mắt hiện lên sự căm phẫn tột độ .
_Dạ mẹ ! Không ai có thể cướp đi niềm hạnh phúc của con . Con sẽ chứng minh cho mẹ thấy .-Solar tiến lại gần xoay lấy bàn tay nắm chặt đang đè nén cơn tức giận của mẹ mình .
_Tốt lắm con gái của ta .
******************
RENG....RENG ....RENG .....
Tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi như một sự giải thoát cho Kit . Cô bé thẫn thờ đi xuống khuôn viên yên tĩnh của mình .
Rồi trên cái ghế đá được đặt sẵn ở đó , Kit đưa mắt nhìn xung quanh . Hai chậu hoa hướng dương cô bé nhọc công chăm sóc mấy tháng nay đã hé lộ mấy cánh vàng . Cây bàng to lớn phía sau chiếc ghế Kit đang ngồi che cho cô bé bóng mát . Gió thổi nhè nhẹ , Kit dựa lưng vào ghế , đôi mắt từ từ nhắm lại còn miệng thì thốt lên hai từ :
_Cảm ơn ....
Cô bé suy nghĩ về những chuyện xảy ra hôm qua . Khi về kí túc xá Kit đã cho Linda một trận vì cái tội dám bỏ mặc bạn bè lúc hoạn nạn . Như thấy thế liền nhào vô can nhưng chẳng những can không được mà còn bị .... thọt lét lây . Thật sự những gì xảy ra hôm qua đã làm Kit mất ngủ cả đêm , cô bé chợt thiếp đi . Nhưng bầu không khí yên tĩnh không kéo dài được bao lâu . Kit tưởng chừng đã té xuống ghế vì một giọng nói đột nhiên vang lên :
_ Tìm được em rồi .
Một chàng trai bước tới . Cô bé cố nhìn rõ xem người đó là ai nhưng vô vọng . Vì Kit không mang theo kính , còn người kia thì đứng ở một khoảng cách khá xa . Cô bé nhíu mày tỏ vẻ khó hiểu :
_Anh là ai ? Tôi quen anh sao ?
_Em quên tôi nhanh vậy sao ? Tôi đến tính sổ với em việc đầu năm đâm sầm vào tôi không có một lời xin lỗi . Đã thế còn bỏ trốn bắt tôi tìm kiếm thế này . Tội càng thêm nặng . -Chàng trai vừa cười vừa từng bước tiến lại gần Kit .
Cô bé im lặng suy nghĩ một hồi rồi mới giật mình la lên :
_A ! Nhớ rồi .
_Nhớ ra rồi sao ? -Cậu con trai có mái tóc đen mượt , và đôi mắt đen tuyền huyền bí ngồi xuống bên cạnh Kit . Cô bé cuối gầm mặt xuống thều thào :
_Tôi xin lỗi!
_Xin lỗi thì không đủ đâu . Tôi đã đau lắm đó . -Cậu ấy quay sang nhìn Kit nhíu mày trêu chọc .
_Chứ anh muốn gì ? Anh là con trai mà có bấy nhiêu đó mà cũng đau nữa .-cô bé kênh mặt lên cãi lại .
_ Ha cô bé hay thật đã có lỗi mà còn cáu . Tạm thời tôi vẫn chưa nghĩ ra hình phạt cho em . Nhưng phạm tội rồi bỏ trốn cái này ko nhẹ đâu , em phải trả dài dài rồi .-Cậu ta nhếch mép cười .
Kit tái xanh mặt , tay chân run rẩy . Thấy thế cậu ấy nói tiếp :
_ Không cần phải run. Tôi không ăn thịt em đâu . Nói tôi biết xem em tên gì , học lớp mấy ?
Cô bé ngẩng mặt lên trả lời :
_Lê Thùy Dương , Lớp A , năm nhất , khối B .
Vẻ mặt anh ta thoáng chút ngạc nhiên , sau đó cau mày suy nghĩ :
_Lê Thùy Dương ? Tên nghe quen quá ! A em là người duy nhất ngoài thằng bạn tôi đã đậu thủ khoa với số điểm tuyệt đối đúng không ?
_Ha ha chuyện cũng lâu rồi . Mà sao anh biết tôi đậu thủ khoa ? Tôi đâu có đọc diễn văn .-Kit ngạc nhiên .
_Ôi trời tên em dán ngay trên bảng vàng ai mà không biết . Trong trường này chỉ có em và thằng bạn tôi là đạt được số điểm khủng bố đó thôi .-cậu ấy trả lời .
_Ha ! A ! Quên mất anh tên gì vậy ?-Cô bé cười rồi quay sang hỏi cậu ta .
_À tôi là Phạm Duy Phương , học sinh lớp A , năm hai thuộc khối A . -Cậu ấy trả lời .
_Ya ! Vậy anh là shamans điều khiển băng đá đúng không ? -Kit reo lên như nhìn thấy vàng .
Phương cau mày , đưa anh mắt nghi ngờ nhìn cô bé :
_Em học khối B sao biết tôi điều khiển băng đá ? Hay là ....
Kit bây giờ mới biết mình lỡ lời . Đúng là cái miệng hại cái thân nếu như cậu ấy mà biết cô bé là người gây náo loạn hôm trước thì chỉ có nước chết ..
Nghĩ rồi Kit lật đật xua tay biện minh :
_À ... tại anh nổi tiếng quá mà , ai mà không biết đúng không ? Ha ha !
Phương cũng không tin cho lắm nhưng vẫn bỏ qua cho cô bé . Cậu đứng dậy , bước đến trước mặt Kit chìa bàn tay ra và nói :
_Chào em ! Anh là Phạm Duy Phương rất vui được làm quen với em .
Cô bé mới đầu hơi ngạc nhiên nhưng vẫn mỉm cười đứng dậy bắt tay với cậu :
_Chào anh em là Lê Thùy Dương . Em sẽ chấp nhận mọi yêu cầu mà anh đưa ra . Rất vui được làm bạn với anh .
_Như vậy đủ lịch sự chưa nhỉ ?-Kit nháy mắt mỉm cười tinh nghịch .
_Ha em cũng biết đùa nhỉ ? -Phương nở nụ cười thiên thần với cô bé rồi cả hai cùng nhìn nhau ôm bụng cười .
_Thôi không đùa nữa . Đau bụng quá ! - cậu ấy lau nước mắt do cười quá nhiều .
_Ha .. ha em cũng chào thua .-Kit cố gắng nhịn cười trả lời .
_Uhm . Tặng em một cái này xem như quà làm quen nha !
Nói rồi Phương chỉ tay vào khoảng đất đã được cô bé xới lên để trồng cây . Những tia sáng màu xanh dương từ tay cậu bay về phía đó và nhanh chóng đáp xuống đất .
_Có thấy gì đâu ? -Kit chạy lại và cúi đầu nhìn .
_Em cứ chăm sóc , tưới nước vào đó vào đó mỗi ngày sẽ thấy được điều kì diệu .-Phương mỉm cười xoa đầu cô bé .
_Uhm ! Em biết rồi , em vào lớp đây . Bye bye anh . -Kit gật đầu rồi vẩy tay chào cậu .
_Em sẽ xuống đây nữa chứ ? -Phương níu tay cô bé lại hỏi .
_Dạ ! Đây là thiên đường của em mà . Có việc gì muốn tìm em thì anh xuống đây sẽ thấy em thôi . Em không chạy đâu , yên tâm .- Kit mỉm cười nhìn cậu .
_Ok ! Vậy em về lớp đi . Gặp lại em sau . -Phương gật đầu rồi buôn tay cô bé ra .
Kit quay đi , cặp mắt cậu ấy vẫn nhìn theo từng bước chân cô bé . Chẳng hiểu sao khi ở cạnh Kit , Phương cảm thấy một điều gì đó rất quen thuộc .
_Ra đi tôi biết hai người đang ở đây .
Cậu lên tiếng khi cảm nhận được sự dao động rất nhẹ của không khí.
_Tiếp cận một cách rất tự nhiên đấy Nhị Hoàng Tử . -một cô gái với mái tóc màu vàng cam bước ra .
_Cảm ơn người đã quá khen Công Chúa điện hạ.-Phương trả lời cặp mắt lạnh lùng nhìn cô ta .
_Không cần phải xa lạ như vậy . Ở đây không có ai gọi ta Solar được rồi .-cô gái đó trả lời.
_Xin lỗi nhưng tôi và người không cùng thuộc một giai cấp . Tôi không dám gọi tên người thân mật vậy đâu . Với lại ở đây đâu phải là không có ai . - Phương đưa đôi mắt lạnh băng liếc nhìn cô gái cô gái có mái tóc nâu ngang vai óng mượt , đang đứng cạnh Solar .
Cô gái đó không nói gì chỉ mỉm cười . Solar nói tiếp
_Ta ko đôi co với anh nữa ! Ta đi đây , anh lo mà giải quyết cho ổn thỏa .
_Công Chúa điện hạ không cần lo , người chỉ cần tận hưởng hạnh phúc bên Đại Hoàng Tử mà người yêu là được rồi .-cậu ta trả lời giọng điệu vẫn không thay đổi thậm chí còn có pha chút khinh bỉ.
_Chuyện đó là chuyện riêng của ta . Anh ko cần lo . Ta biết phải làm gì .-Solar nở một nụ cười khó hiểu rồi quay sang cô gái bên cạnh :
_Chúng ta đi !
Nói rồi cô ta quay lưng đi . Cô gái kia trước khi đi theo Solar đã nở một nụ cười trêu chọc tặng cho Phương
_Thật tội nghiệp Nhị Hoàng Tử chung tình của chúng ta .
_Biến đi .-Cậu trừng mắt nhìn cô ta .
_Ha ha ha ha ha!!!! -và một điệu cười vang lên trước khi cô ta cất bước .
Phương nhìn theo từng bước chân Solar bằng cặp mắt xa xăm chất chứa nỗi buồn vô tận ...
_Có phải anh chỉ là công cuộc , là một món đồ để em lợi dụng cho mục đích và sự đam mê danh vọng của chính mình . Đúng không ... Tiểu Dương ...
**************
Một hạt giống mới được gieo trồng
Một tình cảm mới lại nảy sinh
Một cánh cửa mới lại hiện lên
Trong tương lai
Liệu em sẽ cười nhiều hơn
Hay lại rơi nước mắt ?
Khúc dạo mới cho trò chơi
Được bắt đầu .....
/49
|