Thê Chủ Tà Mị

Chương 95 - Chương 93

/129


Dạ Tinh làm cho bánh bao nhỏ quay đầu lại, tức giận trên mặt bánh bao nhỏ trong nháy mắt biến mất, nhìn nàng nhếch miệng cười không ngừng, tốc độ trở mặt này không phải nhanh như bình thường.

Dạ Tinh nhìn nó một hồi lâu mới há miệng phun ra hai chữ: Sơ Tuyết... Giọng nói có chút cứng ngắc, không thể nói là dịu dàng nhưng làm cho người một loại cảm giác tuyết đầu mùa tan ra.

Dạ Tinh không có như những người khác gọi bánh bao nhỏ là tiểu công tử, không phải nàng có ý đồ gì không an phận mà nàng căn bản không tính là thủ hạ của Phong Lăng Hề. Bất quá điểm này ngoại trừ Phong Lăng Hề thì không có ai biết.

Vì vậy chân mày của Khởi Vân càng nhíu chặt hơn, mặc dù hắn vẫn luôn có chút sợ Dạ Tinh nhưng hắn nhất định phải bảo vệ tốt tiểu công tử. Tiểu công tử nhỏ như thế cũng không thể bị người bắt nạt được.

Bánh bao nhỏ lần đầu tiên nghe thấy Dạ Tinh kêu tên của mình thì không khỏi mở to mắt nhìn nàng, ánh mắt rất chăm chú.

Dạ Tinh mím môi nói: Không thể ăn miệng người khác, không thể bôi nước miếng lên mặt người khác, không thể xoa mặt của người khác, không thể... Tiếng nói ngừng nói tựa hồ tạm thời không nghĩ tới còn có điều gì không thể. Cho nên không thể làm gì khác hơn là ngậm miệng.

Khởi Vân càng thêm kinh sợ, đây là Dạ Tinh ư? Dạ Tinh vừa nói chuyện à? Lại còn dông dài nói nhiều chữ như vậy!

Không đúng, sao nàng có thể dùng loại khẩu khí kia nói chuyện với tiểu công tử chứ?

Bánh bao nhỏ lại làm vẻ mặt thành thật nghiêng đầu nhìn Dạ Tinh, tựa hồ như đang suy nghĩ nàng. Dạ Tinh cũng nhìn nó, tựa hồ đang chờ nó gật đầu. Sau đó bánh bao nhỏ đưa ra một kết luận: Tinh tinh... không giống…. đừng xấu...

Mặc dù nghe bánh bao nhỏ nói mơ hồ không rõ nhưng Dạ Tinh rõ ràng nghe hiểu, cũng biết bánh bao nhỏ nghe hiểu lời nàng, gương mặt cứng ngắc kia rõ ràng nhu hòa một chút.

Dạ Tinh mặc dù là ngoài mặt không hề cảm xúc nhưng bánh bao nhỏ cảm giác được nàng rất vui vẻ. Cho nên nó cũng rất vui vẻ, cười đến thấy răng không thấy mắt, còn nâng mặt Dạ Tinh lên lại bẹp một cái.

Thái Dương của Khởi Vân không ngừng nhảy lên: Tiểu công tử...

Bánh bao nhỏ quay đầu trừng mắt hắn một cái: Xấu xa... Nói xong ôm chặt Dạ Tinh hơn một chút, rất sợ lại bị người ôm đi.

Nhìn Dạ Tinh hoàn toàn không xem hắn tồn tại lại nhìn một chút bánh bao nhỏ căm thù nhìn hắn. Khởi Vân cảm giác phải hỏi vấn đề nghiêm trọng: ‘Tiểu công tử còn chưa tới một tuổi đó! Dạ Tinh đây là muốn làm gì?’

Lúc này Khởi Vân mặc kệ nhìn thấy thế nào cũng cảm thấy Dạ Tinh không giống người tốt.

Nhìn bánh bao nhỏ tự nhiên xoa mặt Dạ Tinh cười khanh khách, Khởi Vân cảm thấy việc này có phải là nên nói một chút với Vương gia hay không. Vì vậy liền ngơ ngơ ngác ngác đi tìm Nhàn vương điện hạ.

Dạ Tinh sẽ nói cho hắn biết Phong Lăng Hề bây giờ có thể không tiện sao? Tự nhiên là không thể.

Cho nên Khởi Vân bị một số âm thanh không hòa hài làm cho kinh ngạc hoàn hồn. Sau đó kinh ngạc chấn động trừng mắt nhìn về cửa phía trước một lúc, đỏ mặt xoay người chạy.

Thật nên vui mừng vì Nhàn vương điện hạ còn nhớ đóng cửa.

Phong Lăng Hề không phải là không biết bánh bao nhỏ yêu thích Dạ Tinh. Thế nhưng Phong Lăng Hề thật lòng không cảm thấy có vấn đề gì, dù sao bánh bao nhỏ bây giờ còn chưa tới một tuổi, tiểu hài tử ôm người hôn tới hôn lui là chuyện rất bình thường. Mặc dù bánh bao nhỏ yêu thích Dạ Tinh còn hơn yêu thích phụ thân mẫu thân làm cho Nhàn vương điện hạ có chút ghen. Bất quá Dạ Tinh không những sẽ không bắt nạt bánh bao nhỏ còn có thể bảo vệ nó, có chút thời gian nào đó mang bánh bao nhỏ ném cho nàng thật sự là rất tiện.

* * *

Trong lúc Nhàn vương điện hạ và Nhàn vương quân ngọt ngọt ngào ngào thì bánh bao nhỏ cũng thật vui vẻ, Khởi Vân thì trong ngơ ngơ ngác ngác, rốt cục nghênh đón chuyện đại hôn của Bạch Khung và Chớ Huyên.

Vương phủ tuy rằng náo nhiệt, thế nhưng tân khách đều là người Thánh Cung, dù sao Chớ Huyên và Ma Giáo không có quan hệ gì. Vân Tư Vũ cũng không muốn Chớ Huyên và Ma Giáo dính líu quan hệ gì, như vậy đối với hắn không có chỗ nào hay.

Chỉ là vốn chỉ có Thánh Cung đại tụ hội nhưng có một vị khách không mời mà đến, không mời mà tới.

Náo nhiệt như vậy, Nữ hoàng bệ hạ làm sao sẽ bỏ qua chứ? Tự nhiên là chuồn êm xuất cung đến uống rượu mừng rồi.

Đồng thời cũng manh đến một tin tức cho Phong Lăng Hề biết, đó là nước Phượng Thiên chuẩn bị cầu thân với nước Hoàng Vũ.

Người đã sớm ở trên đường đi tới, có người nói là đệ nhất mỹ nhân của nước Phượng Thiên đó! Giọng điệu của Hoàng Vũ Hiên có vẻ mất hết cả hứng, nghe không ra cao hứng bao nhiêu, cũng đúng, lại là người đẹp. Nếu không phải là nghi ngờ lòng tốt cũng làm cho người không có phúc hưởng thụ.

Phong Lăng Hề chỉ là gật đầu bày tỏ mình đã biết, đối với chuyện hai nước liên minh Phong Lăng Hề cũng không quan tâm. Hoàng Vũ Hiên còn không đến mức vô dụng đến chuyện gì cũng muốn cô quan tâm tình hình.

Cho nên sau khi đại hôn của Bạch Khung thì Phong Lăng Hề cứ như thường lệ tiêu dao, chưa từng có quan tâm tới đội ngũ đưa dâu của nước Phượng Thiên đến lúc nào.

Tiếp tục ngọt ngọt ngào ngào trong một tháng, ngày hôm đó Vân Tư Vũ muốn đi ra ngoài dạo chơi thì Phong Lăng Hề trực tiếp mang chuyện trong tay ném cho Bạch Khung ngọt ngào một tháng mới trở về làm cu li, lại làm theo hình dáng nằm sấp ở trên nhuyễn tháp viết chữ, trên thực tế chính là bùa vẽ quỷ của bánh bao nhỏ ném cho Dạ Tinh. Sau đó hai người tay trong tay




/129

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status