Thê Chủ Tà Mị

Chương 94 - Chương 92

/129


Editor: demcodon

Mặt của Chớ Huyên đã đỏ đến sắp nhỏ ra máu, vẫn không quên hung dữ trừng mắt nhìn Bạch Khung. Sau đó hắn đột nhiên nghe được Vân Tư Vũ sâu kín thở dài nói: Chớ Huyên, ta vẫn là nghĩ ngươi không ai thèm lấy đấy.

Lời này của Vân Tư Vũ cũng không phải chê bai Chớ Huyên, mà là hắn quá rõ ràng tính tình mơ hồ của Chớ Huyên. Nếu là người bình thường thì hắn không thể yên tâm để gả Chớ Huyên. Chẳng qua nếu như là Bạch Khung thì hắn ngược lại không có ý kiến quá to lớn.

Lời này của Vân Tư Vũ đã cho thấy thái độ của mình, Bạch Khung lấy côn đánh rắn nói đạo lý: Đa tạ Vương quân tác thành.

Vân Tư Vũ khoát khoát tay, sau đó cầm lấy tay Phong Lăng Hề hào hứng nói: Hề, sau ba ngày thì thế nào?

Bạch Khung và Chớ Huyên còn chưa hiểu rõ ý của hắn thì Phong Lăng Hề đã kéo Vân Tư Vũ vào trong ngực, nói với Bạch Khung nói: Nên làm cho người trở về trong vòng ba ngày, bằng không không thể uống được rượu mừng vậy chính là đáng đời!

Bạch Khung trong nháy mắt phản ứng lại, cái gì gọi là ba ngày sau chính là ngày đại hỷ của nàng chứ? Nàng vẫn thật không nghĩ tới sẽ nhanh như thế, có chút cảm giác đang nằm mơ, choáng váng mà nghĩ đến, sao Vương quân lại nhìn trúng ba ngày sau nhỉ? Sẽ không phải là bởi vì lúc trước Nữ hoàng bệ hạ tứ hôn cho Vương gia và Vương quân cũng là định ba ngày sau chứ?

Kỳ thật Vân Tư Vũ chỉ là ở trong sơn cốc ngây ngốc đã lâu, trở về tự nhiên là muốn náo nhiệt một hồi, đã có náo nhiệt đưa tới cửa thì hắn tự nhiên khá là tích cực; mà hắn trải qua những ngày thành thân với Phong Lăng Hề, hắn biết ba ngày là có thể chuẩn bị thỏa đáng.

Chớ Huyên mơ hồ một hồi lâu mới hiểu được, rõ ràng không có ai hỏi ý kiến của hắn một chút thì hôn kỳ của hắn đã bị định ra rồi, há mồm muốn phản đối nhưng kết quả Bạch Khung trực tiếp đưa tay che miệng hắn, cúi đầu ghé vào lỗ tai hắn nói một câu cái gì. Gương mặt của Chớ Huyên trong nháy mặt đỏ hồng, không ngừng trừng liếc Bạch Khung, nhưng không có phản kháng tùy ý Bạch Khung kéo đi.

Vừa ra khỏi phòng khách thì Bạch Khung thả hắn ra, sau đó không dự liệu được nghe rống lên giận dữ: Ngươi là tên lưu manh, ngươi đã thề sẽ không nói ra chuyện nhìn thấy ta tắm rửa mà!

Trên mặt Bạch Khung rõ ràng phá trời bỏ đất lộ ra một tia vô tội: Ta không nói, là tự ngươi nói ra. Rống lớn tiếng như vậy cho nên bây giờ mọi người đều biết, ngươi nói không gả cho nàng còn có thể gả cho người nào đây?

Cho nên nói, thật không nên bị bề ngoài lạnh lùng kia của Bạch Khung lừa dối, kỳ thật nàng mới thật sự là một bụng ý nghĩ xấu.

Chớ Huyên phục hồi lại tinh thần sắc mặt càng đỏ, thật sự rất tức giận. Trong mắt đều có nước mắt, Bạch Khung vừa nhìn qua không khỏi đưa tay vò vò đầu của hắn nói: Hôm nay phòng bếp có làm sườn kho.

Nghe vậy, Chớ Huyên giật giật mũi, mặt mũi tràn đầy giãy dụa, hắn còn đang tức giận đây! Nhưng mà... sườn kho...

Đáy mặt của Bạch Khung lóe qua một nụ cười, đàng hoàng trịnh trọng nói: Ta dự định đi phòng bếp đi một chút, ngươi không đi hả?

Thấy Chớ Huyên vẫn giãy dụa, Bạch Khung xoay người rời đi. Chớ Huyên ở sau lưng nàng nắm chặt tay giậm chân một cái, sau đó hấp tấp đi theo.

Trong khoảng thời gian này Phong Lăng Hề và Vân Tư Vũ không ở đây Bạch Khung bồi dưỡng cho Chớ Huyên một thói quen, đó chính là đi theo nàng vào phòng bếp ăn vụng.

Mỗi lần Chớ Huyên giận dỗi trực tiếp dùng chiêu này thì có thể làm được. Trong lòng Chớ Huyên đã nhận định đi theo Bạch Khung ăn vụng là an toàn nhất. Bởi vì mỗi lần đều sẽ không bị đầu bếp mập bắt được.

Cho nên nói, chẳng trách Vân Tư Vũ luôn nói hắn ngốc, hắn rõ ràng đến bây giờ còn chưa hiểu, đầu bếp kia nào dám bắt Đường chủ ám bộ? Không sợ nửa đêm đầu và cổ ở riêng sao?

Vân Tư Vũ nghe lời nói của hai người nói ở bên ngoài không khỏi che che mặt. Hắn thật không muốn thừa nhận người có bước ngoặt lớn như vậy là thiếp thân tiểu thị của hắn, hơn nữa tại sao bên cạnh hắn kẻ tham ăn càng ngày càng nhiều? Rõ ràng Chớ Huyên trước đây không có tham ăn.

Phong Lăng Hề lại rất hài lòng, tìm nơi cho Chớ Huyên quay về cũng không tệ, chí ít sau này cô không cần phải hao tâm tổn trí.

Lại nói Nhàn vương điện hạ ngài thật sự có hao tâm tổn trí ư? Dường như từ lúc vừa mới bắt đầu chính là Bạch Khung hao tâm tổn trí chứ!

Vân Tư Vũ nhìn hai người đi xa đột nhiên cười có chút không có ý tốt, lôi kéo Phong Lăng Hề đi: Chúng ta đi nhìn trộm!

Bánh bao nhỏ đang phấn khỏi chiến đấu với cháo thịt bằm thì nghe nói như thế, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Vân Tư Vũ và Phong Lăng Hề đi ra ngoài, suy nghĩ một chút sau đó dường như là nghĩ rõ ràng nhìn trộm là có ý gì, chẹp chẹp miệng phun ra hai chữ: Tu tu... *

(*Tu: râu.)

Chọc cho Khởi Vân cười ha ha, không nhịn được đưa tay bóp gương mặt thịt mũm mĩm của nó.

* * *

Mà trong phòng bếp, hai người đi tới xa xa nhìn thấy đầu bếp mập lau




/129

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status