Thần Võ Chiến Vương

Chương 39 - Thuần Dương Đan

/526


Người trong đại điện nhìn nhau, rơi vào trong trầm mặc một cách quỷ dị.

Giang Hiểu không tin lời nói của Giang Thần, hắn nói:

- Người chiếm cứ quáng mạch chính là đại đệ tử Tào Tùng của phái Thanh Thành, hắn là Tụ nguyên cảnh trung kỳ viên mãn.

- Đã chết ở dưới kiếm của ta.

Giang Thần nói.

Sau đó Hỏa Ngưu đi vào bên trong điện rồi gật đầu với Giang Vấn Thiên, hắn là người phụ trách chiến sĩ ở quáng mạch. Có hắn thừa nhận, đương nhiên có thể tin được chuyện này.

- Thủ ở Dược sơn chính là Nhị đương Huyết Thủ Môn gia Hạ Hưng. . .

Hiển nhiên Giang Hiểu cũng bị dọa cho phát sợ, thanh âm nói chuyện trong lúc bất tri bất giác đã thấp hơn rất nhiều.

- Đã chết ở bên dưới cung tên của ta.

Giang Thần ngắt lời nói của hắn.

Giang Hiểu hít sâu một hơi, lại nói:

- Nhi tử Mạnh Định của bang chủ Hỏa Sư môn là chiến sĩ nổi danh bên trong Thập vạn đại sơn chúng ta. Lại càng nắm giữ kiếm điểm.

- Cũng đã chết ở dưới kiếm của ta!

- Hít!

Mọi người thở phào một hơi, những kẻ địch ở quáng mạch và dược sơn chính lợi kiếm treo ở trên đỉnh đầu của tất cả mọi người, khiến cho bọn họ không nhìn thấy bất cứ hy vọng nào nữa.

Hiện tại tất cả đều bị Giang Thần giải quyết, áp lực lập tức giảm bớt đi không ít.

- Dù vậy, chúng ta vẫn ở trong thế yếu.

Giang Hiểu yếu ớt nói một câu.

- Chiến đấu không phải là chuyện có thể chắc chắn, đơn giản. Mà là thay đổi trong nháy mắt, thế nhưng thế sự lúc này đã khác biệt. Không chiến mà thua, không có bất kỳ chỗ tốt nào cả.

- Giang Thần, ngươi có biện pháp gì không? Nói ra ta nghe một chút.

Giang Thiên Hùng hỏi.

- Tiêu diệt tất cả đám người bên ngoài.

Giang Vấn Thiên vẫn không lên tiếng mở miệng nói:

- Con định làm sao?

- Gia gia, có phải cảnh giới của người đã đạt đến Tụ nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh cao rồi hay không?

- Đúng vậy.

- Chỗ con có một viên Thuần Dương đan, có thể giúp thực lực của gia gia nâng cao một bước, xung kích Thần du cảnh. Đến lúc đó, người bên ngoài chính là gà đất chó kiểng.

- Cái gì?

- Có thật không? Thuần Dương đan? Là mấy phẩm a?

- Dường như là tứ phẩm.

Giang Thần quét mắt nhìn mọi người một chút, nói:

- Dược tính của Thuần Dương đan có thể tính là trên ngũ phẩm.

- Trời ạ!

Trong nhiều tiếng hô kinh ngạc, vẻ vui mừng cũng hiện lên ở trên mặt của bọn họ.

Giang Thần đã mang tới cho tất cả mọi người hi vọng, nếu như cảnh giới của Giang Vấn Thiên có thể đạt đến Thần du cảnh. Như vậy có vấn đề gì thì cũng có thể giải quyết được.

Ngay cả Giang Hiểu cũng không nói tiếp.

- Nhất định phải thành công.

Giang Vấn Thiên tiếp nhận Thuần Dương đan, trên mặt hiện ra vẻ quyết tâm.

Tất cả hi vọng đều ký thác vào trên người của Giang Vấn Thiên, đáng tiếc hắn đã cao tuổi như vậy, cho nên độ khả thi khi đột phá có chút thấp.

Giang Thiên Hùng rất hận mình mới là hậu kỳ viên mãn, nếu như là đỉnh cao, như vậy đưa Thuần Dương đan cho hắn dùng là chuyện không thể tốt hơn được nữa a.

Hắn nghĩ như vậy không phải là xuất phát từ sự ích kỷ, mà là cân nhắc đến lợi ích của Giang gia.

Trẻ tuổi, khí huyết dồi dào, độ khả thi lúc đột phá càng lớn.

Đột nhiên, cửa phủ bên ngoài xảy ra không chịu nổi gánh nặng mà ầm ầm vang vọng.

- Sao vậy? Không phải bọn chúng muốn chờ người tới hay sao?

Giang Hiểu hoàn toàn biến sắc, giống như ngày tận thế đã tới.

- Nhất định bên Dược sơn có cá lọt lưới!

Hiện giờ Giang Thần chạy về, những người kia cũng đến, người của ba thế lực biết người của mình tử thương nặng nề, vô cùng phẫn nộ. Đặc biệt là bang chủ Hỏa Sư Bang, nỗi đau mất con làm cho hắn mất đi lý trí, cũng là do hắn hạ lệnh tấn công.

Lần này không có ai ngăn cản, dù sao đã không chờ được đến lúc người đến.

Mưa tên từ ngoài cửa phủ bắn vào bên trong. Có một chút xuyên qua cửa sổ bắn vào chính điện, làm cho mọi người sợ đến mức run lẩy bẩy.

- Giang Thần, làm sao bây giờ?

Tất cả mọi người đều hiểu ngầm, chờ Giang Thần sắp xếp.

- Gia gia, nhanh đi đột phá cảnh giới đi! Những người khác chuẩn bị nghênh địch, Nhị thúc, các vị trưởng lão, Phong Vân nhị vệ, các ngươi lại đây.

Giang Thần gọi mấy vị cao thủ Tụ nguyên cảnh hậu kỳ qua một bên, nhỏ giọng dặn dò.

Nghe hắn nói xong, mấy người có chút giật mình, lại hơi nghi hoặc một chút.

Chỉ có điều, bọn họ chỉ có thể đặt hi vọng ở trên người của Giang Thần mà thôi.

- Hỏa Ngưu, ngươi trở về mật đạo, bảo người ở bên ngoài chuẩn bị sẵn sàng, chờ tín hiệu của ta.

Giang Thần lại phân phó một câu.

- Được!

Hỏa Ngưu là người tín nhiệm Giang Thần nhất, hắn không nói hai lời, lập tức rời đi.

Truyệ-n được dị-c-h tại iREAD.vn-- Phạm thúc, ngươi dẫn người tranh thủ một ít thời gian! ở tiền thính

- Không thành vấn đề!

Phạm Đồ dẫn người lao ra khỏi đại điện.

Rất nhanh, trong đại điện chỉ còn lại Giang Thần và đám người Giang Thiên Hùng.

- Bắt đầu đi.

Giang Thần lấy ra trận kỳ, bắt đầu bày trận ra bốn phía.

Không có nguyên thạch, theo lý mà nói, sẽ không có cách nào bố trí được trận pháp. Chỉ có điều Giang Thần đã thay đổi suy nghĩ, để cho mọi người trở thành suối nguồn năng lượng của trận pháp, mà chính mình là trận tâm!

Ở cửa phủ, không biết cửa lớn đã phải chịu đựng bao nhiêu lần công kích, sau đó rốt cục đã đổ xuống.

Kẻ địch giống như thủy triều tràn vào, đạp vào trên mặt cửa đã đổ ập xuống.

- Trả lại mạng cho nhi tử ta!

Bang chủ Mạnh Long của Hỏa Sư Bang xông lên phía trước, như một thớt ngựa to lớn xông tới phía trước, gặp người là giết.

- Bắn cung!

Phạm Đồ ra lệnh một tiếng, chiến sĩ Giang phủ liên tục bắn ra mũi tên nhọn, còn có người cầm nỏ không ngừng phẫn nộ bắn ra.

- Bang chủ!

Mưa tên đã đủ để uy hiếp đến tính mạng của Tụ nguyên cảnh hậu kỳ, người của Hỏa Sư Bang lập tức mang theo khiên xông lên, bảo hộ ở trước người của Mạnh Long.

- Mạnh bang chủ, không nên vọng động.

Chưởng môn Trương Thiên Chí của Phái Thanh Thành, cũng chính là người vừa nãy ngăn cản mạnh mẽ tấn công đi theo vào, lập tức nói:

- Không biết cao thủ của Giang phủ trốn đi đâu rồi, cẩn tắc vô áy náy a!

- Phạm quản sự, làm sao bây giờ?

Người mà Phạm Đồ mang đến không bằng một phần ba của đối phương, đặc biệt là ngay cả một Tụ nguyên cảnh hậu kỳ cũng không có.

Phạm Đồ cũng rất là khó xử, rõ ràng là đi chịu chết, nhưng mà thiếu chủ có mạng, hắn không thể không nghe theo.

Cũng còn may, đúng lúc này ở phương hướng chính điện truyền đến tiếng chiêng đồng.

- Lùi!

Tức thì, tất cả chiến sĩ bỏ chạy theo Phạm Đồ.

- Chuyện này?

Trương Thiên Chí không rõ vì sao, Giang phủ đã mất đi đạo phòng tuyến thứ nhất, như vậy thứ chờ đón bọn họ sẽ là một trận tàn sát a.

- Lẽ nào người của Giang gia đã rút đi?

Nghĩ đến khả năng này, Trương Thiên Chí lập tức dẫn người áp sát về phía trước, đồng thời phân phó một câu:

- Không nên đứng chung một chỗ, cẩn thận cạm bẫy!

Chỉ có điều mãi khi tới chính điện cũng không có cái gọi là cạm bẫy.

Nơi này chỉ có một người, một người thiếu niên.

Đứng ở bậc thang bên ngoài chính điện, đang cầm kiếm đứng lặng ở đó, giống như đã chờ đợi từ lâu.

- Người Giang phủ đã chạy sạch rồi sao? Để một đứa trẻ như ngươi đi tìm cái chết sao?

Trương Thiên Chí đi lên phía trước, cười gằn mở miệng trào phúng.

Chỉ có điều, trong Hỏa Sư Bang có một người chạy đến, chỉ vào Giang Thần rồi nói:

- Bang chủ, chính là hắn, chính là hắn giết Mạnh Định.

- Đáng giận! Trả mạng nhi tử của ta đây!

Mạnh Long không nghĩ tới mình lại nhìn thấy hung thủ, hai mắt đỏ chót, bổ nhào về phía Giang Thần.

- Không nên vọng động a!

Trương Thiên Chí kinh hãi, hắn không khinh thường Giang Thần giống như ở bề ngoài mà vẫn đang âm thầm quan sát thế cuộc.

Mạnh Long không nghe lọt tai, ỷ vào tu vi Tụ nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh cao cho nên rất khinh thường Giang Thần.

Đại đao màu vàng trong tay hắn phẫn nộ chém xuống, đao kính hùng hồn đập vỡ tan tảng đá trên mặt đất.

Giang Thần không nhúc nhích, nơi mà hắn đứng cũng đã có từng đạo lỗ hổng nứt ra.

- Đi chết đi!

Đại đao của Mạnh Long hạ xuống, vết nứt dưới chân của Giang Thần cũng có thể làm cho hắn hai chân lún xuống.

- Không cần phải lo lắng, ta sẽ đưa ngươi đi gặp nhi tử của ngươi.

Đúng lúc này, Giang Thần đẩy Xích tiêu kiếm về phía trước, ánh kiếm như cầu vồng nghênh đón công kích. Cùng lúc đó, năm, sáu thanh phi kiếm từ cửa lớn chính điện bay ra ngoài.

Một đao của Mạnh Long còn chưa rơi vào đỉnh đầu của Giang Thần thì đã bị phi kiếm xuyên qua thân thể.

Phi kiếm đều chỉ là thiết kiếm phổ thông, thế nhưng dưới tốc độ rất nhanh lại có thể trực tiếp phá tan khôi giáp ở trên người hắn.

- Chết!

Sau đó, Giang Thần dùng một kiếm cắt khí quản của hắn ra.

- Cái này, cái này, cái này…

Một lần nữa Mạnh Long rơi xuống mặt đất, không ngừng lui về phía sau, tay gắt gao che lấy cái cổ của mình. Thế nhưng vẫn không ngăn cản được máu tươi từ trong năm ngón tay tràn ra.

Hắn không hiểu đã xảy ra chuyện gì, ánh mắt của Giang Thần lại khẽ động, thu sạch phi kiếm trên người của hắn về.

Mạnh Long vô lực ngã xuống dưới đất.

Một tên cao thủ Tụ nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh cao, cứ như vậy mà chết!


/526

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status