“Cho cô 10 phút chuẩn bị , lập tức sẽ có người đến đón cô ! “ Hắn căn bản không có để ý đến cô , ném xong những lời này lập tức dập máy .
Cái gì ?! Duy nhất đối mới cái di động có chút hụt hẫng .
10 phút này đối với Duy Nhất quả thực như ngồi trên đống lửa , đống than . Nghĩ đến sẽ gặp mặt nam nhân biến nàng cô thành nữ nhân đàn bà kia , trong lòng vô cùng không yên .
Bên tai hồi tưởng thanh âm của hắn , cô trong đầu lại bắt đầu tưởng tượng dung nhan của hắn như thế nào .
Tựa hồ như cả thế kỷ , dưới lầu rốt cuộc cũng vang lên tiếng còi xe , Cô đang nằm úp liền bật dậy đến bên cửa sổ , liền thấy bóng dáng một người đàn ông nhưng không thấy rõ mặt chậm dãi mở cửa đi vào .
Cô mặt đỏ lên , xoay người lấy tay che ngực , một lòng như muốn cùng quả tim nhảy ra ngoài .
Không thể thua kém ! Làm thế nào lại khẩn trương như thế này ?!
Hồi nhỏ cô tham gia thi xướng ca cũng chưa đến mức như vậy ! Cô âm thầm động viên chính mình , mở cửa chạy xuống lầu .
“Phu nhân, buổi sáng tốt lành!” Tần Nhiên đứng ở phía cửa xe cung kính chào .
Duy NHất vụng trộm hướng phía trong xe mà nhìn , bên trong rỗng tuếch , trong lòng không khỏi thất vọng , vốn nghĩ hôm nay có thể gặp được hắn …
“ Anh… chỉ có một mình sao ? “ Duy Nhất thử thăm dò hỏi Tần Nhiên
Tần Nhiên có chút ngoài ý muốn “ Đúng vậy ! Phu nhân nghĩ đến còn có ai sao ?! “
“Không có, không có…” Duy Nhất liên tục xua tay, đáy mắt bối rối , tiết lộ lòng nàng cô .
Mà lời nói tiếp đến của Tần NHiên khiến cho cô khiếp sợ “ Phu nhân , cô tốt nhất vẫn đừng nghĩ tới gặp thiếu gia , thiếu gia không muốn cô gặp là có nguyên nhân , thấy đối với phu nhân việc này không tốt ! “
“Nga ——”
Tần Nhiên thấy cô có chút lạ lẫm ,liền nói tiếp “ Phu nhân , cô cùng thiếu gia chính là một bản khế ước giao dịch , vốn tôi không nên lắm miệng , nhưng là tôi không muốn phu nhân sau này thương tâm , cho nên , thiện ý nhắc nhở phu nhân , trăm ngàn lần không cần yêu thiếu gia “
“Tôi ? Yêu hắn ? “Duy Nhất liền cười to “ Tôi sẽ yêu một ám nhân chưa nhìn thấy mặt sao ? Thật sự là buồn cười a ! “
“Vậy tốt rồi ! Tính tôi thường hay làm điều thừa thãi ! “ Tần NHiên cười cười “ Phu nhân , mời lên xe ! “
“Hảo ! “ Duy Nhất ban đầu còn chìn đắm trong những lời Tần Nhiên nói , nhưng bây giờ thì tốt lắm, thật sự là cười lớn , nói to !
Bất quá , con người vốn tính hiếu kỳ , cô cũng chỉ tò mò mà thôi ! Không cũng tốt , tốt nhất đừng gặp mặt , cô sớm hay muộn cũng sẽ rời khỏi , nếu gặp mặt , sau này rời đi , khó tránh xấu hổ , bất tiện .
Như vậy suy nghĩ , liền cũng bình thường trở lại…
Cái gì ?! Duy nhất đối mới cái di động có chút hụt hẫng .
10 phút này đối với Duy Nhất quả thực như ngồi trên đống lửa , đống than . Nghĩ đến sẽ gặp mặt nam nhân biến nàng cô thành nữ nhân đàn bà kia , trong lòng vô cùng không yên .
Bên tai hồi tưởng thanh âm của hắn , cô trong đầu lại bắt đầu tưởng tượng dung nhan của hắn như thế nào .
Tựa hồ như cả thế kỷ , dưới lầu rốt cuộc cũng vang lên tiếng còi xe , Cô đang nằm úp liền bật dậy đến bên cửa sổ , liền thấy bóng dáng một người đàn ông nhưng không thấy rõ mặt chậm dãi mở cửa đi vào .
Cô mặt đỏ lên , xoay người lấy tay che ngực , một lòng như muốn cùng quả tim nhảy ra ngoài .
Không thể thua kém ! Làm thế nào lại khẩn trương như thế này ?!
Hồi nhỏ cô tham gia thi xướng ca cũng chưa đến mức như vậy ! Cô âm thầm động viên chính mình , mở cửa chạy xuống lầu .
“Phu nhân, buổi sáng tốt lành!” Tần Nhiên đứng ở phía cửa xe cung kính chào .
Duy NHất vụng trộm hướng phía trong xe mà nhìn , bên trong rỗng tuếch , trong lòng không khỏi thất vọng , vốn nghĩ hôm nay có thể gặp được hắn …
“ Anh… chỉ có một mình sao ? “ Duy Nhất thử thăm dò hỏi Tần Nhiên
Tần Nhiên có chút ngoài ý muốn “ Đúng vậy ! Phu nhân nghĩ đến còn có ai sao ?! “
“Không có, không có…” Duy Nhất liên tục xua tay, đáy mắt bối rối , tiết lộ lòng nàng cô .
Mà lời nói tiếp đến của Tần NHiên khiến cho cô khiếp sợ “ Phu nhân , cô tốt nhất vẫn đừng nghĩ tới gặp thiếu gia , thiếu gia không muốn cô gặp là có nguyên nhân , thấy đối với phu nhân việc này không tốt ! “
“Nga ——”
Tần Nhiên thấy cô có chút lạ lẫm ,liền nói tiếp “ Phu nhân , cô cùng thiếu gia chính là một bản khế ước giao dịch , vốn tôi không nên lắm miệng , nhưng là tôi không muốn phu nhân sau này thương tâm , cho nên , thiện ý nhắc nhở phu nhân , trăm ngàn lần không cần yêu thiếu gia “
“Tôi ? Yêu hắn ? “Duy Nhất liền cười to “ Tôi sẽ yêu một ám nhân chưa nhìn thấy mặt sao ? Thật sự là buồn cười a ! “
“Vậy tốt rồi ! Tính tôi thường hay làm điều thừa thãi ! “ Tần NHiên cười cười “ Phu nhân , mời lên xe ! “
“Hảo ! “ Duy Nhất ban đầu còn chìn đắm trong những lời Tần Nhiên nói , nhưng bây giờ thì tốt lắm, thật sự là cười lớn , nói to !
Bất quá , con người vốn tính hiếu kỳ , cô cũng chỉ tò mò mà thôi ! Không cũng tốt , tốt nhất đừng gặp mặt , cô sớm hay muộn cũng sẽ rời khỏi , nếu gặp mặt , sau này rời đi , khó tránh xấu hổ , bất tiện .
Như vậy suy nghĩ , liền cũng bình thường trở lại…
/369
|