THẦM MẾN

Chương 2: Đi chơi ở vùng ngoại ô

/5


Edit: Phong Nguyệt Vô Biên
Beta: lamnguyetminh

Chương 2: Đi chơi ở vùng ngoại ô

Trong dự liệu của tôi, kì huấn luyện quân sự có chút buồn chán trôi qua dưới tình huống gió êm sóng lặng, kế tiếp chính là.....!

Theo ý của nhà trường, để giảm bớt không khí khẩn trương khi học sinh huấn luyện quân sự (tôi không biết tại sao không khí lại khẩn trương, nếu như mỗi ngày “Quẹo trái”, “Quẹo phải” cũng có thể sinh ra khẩn trương như họ nói . . .) và thu hẹp khoảng cách giữa các bạn học, trường học muốn tổ chức đi chơi ở ngoại thành, địa điểm được chọn là bên bờ biển. Điều này khiến tôi rất hài lòng. Tôi sinh ra ở gần biển, lớn lên ở gần biển, cũng đặc biệt thích biển rộng, mặt biển xanh lại rộng lớn, luôn làm tôi bỗng nhiên có loại cảm giác lòng dạ thông suốt. Thỉnh thoảng, thời điểm có hải âu bay qua, một loại hào khí không rõ sẽ chợt sinh ra. Thật ra thì tôi vô cùng muốn dùng hết hơi sức hét lên mấy tiếng như thế ở bờ biển, chẳng qua là do sĩ diện hoặc trong lòng ngần ngại nên lần nào cũng bỏ qua. Nguyện vọng xa vời này vẫn nằm lê lết trong đáy lòng của tôi như cũ, chờ đợi không biết tới ngày nào tôi mới có thể để ý đến.

Trên xe khách bao trùm đầy tiếng nói, tiếng cười, đó là tuổi thanh xuân, là những tháng năm vô tư. Tôi ngồi ở chỗ gần cửa sổ, ngước nhìn ra ngoài, nghe cô học trò nhỏ ngồi bên cạnh đang không ngừng ríu ra ríu rít, thỉnh thoảng đáp lại một đôi lời, thỏa mãn mong muốn trút bầu tâm sự của cậu ấy. Rất khéo, cậu ấy chính là cô gái nhớ nhà đến khóc đó. Rốt cuộc, tôi vẫn là người vô cùng chú trọng kẻ yếu, tôi đã sớm nhận ra điều này.

Chủ nhiệm lớp “lẳng lơ” mặc váy hình hoa nhỏ xinh đẹp, nụ cười ngập tràn ở cửa xe gọi: "Đinh Na, gia đình của em từ xa tới thăm, mau xuống đây đi." Đinh Na chính là cô bạn bên cạnh tôi, cậu ấy nghe được câu này, hoan hô một tiếng rồi lao ra. Tôi nhìn chủ nhiệm lớp cười thoải mái đến mức ánh mặt trời mùa hạ cũng bị lấn át, bỗng nhiên nhận thấy người phụ nữ này quả nhiên là có "tiền vốn" để lẳng lơ. Ánh mắt ướt át, má lúm đồng tiền nho nhỏ thật sâu. Nghe nói, khi cô ta còn ở trường trung học hạng nhất đã ngoại tình với một thầy chủ nhiệm nào đó, bị vợ của người này phát hiện, huyên náo đến rất khó coi. Chủ nhiệm đó không thể bảo vệ cô ta, cô ta mới bị "điều xuống để rèn luyện" ở trường trung học của chúng tôi. Tôi không thể không bội phục câu danh ngôn mang tính sắc bén này: "Chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền ngàn dặm"[sup](1)[/sup]. Trường trung học hạng nhất kia cách trường chúng tôi ít nhất cũng phải hơn một giờ xe chạy, nhưng tin tức này lại truyền tới ngay ngày đầu tiên cô ta nhậm chức chủ nhiệm lớp chúng tôi.


/5

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status