Ngay lúc Tả Đăng Phong đang lo lắng, thì tên tăng nhân trẻ tuổi đã đi vào tòa nhà, đứng trên nóc gian nhà giữa hướng về phía nhà tây niệm một tiếng “A Di Đà Phật !
Vừa nghe một tiếng A Di Đà Phật này, Tả Đăng Phong liền lắc đầu cười khổ, đã là lúc nào rồi mà còn chào hỏi nữa chứ, trực tiếp đánh lén là kế hay nhất, hô một tiếng như vậy đối phương nhất định sẽ cần thận đề phòng.
Từ đây có thể nhìn thấy cửa sổ ở tòa nhà phía tây, nhưng màn cửa vẫn chưa rách hết cho nên Tả Đăng Phong không thể nhìn thấy tình hình bên trong, nhưng hắn vẫn nghe được âm thanh, hòa thượng sau khi niệm A Di Đà Phật xong, trong phòng liền vang lên tiếng âm hồn thét chói tai, lập tức một nữ quỷ áo hồng từ nhà tây lao ra, đánh thẳng về phía hòa thượng áo xám.
Rất nhiều người sợ quỷ, thật ra bộ dáng của chúng không có gì đáng sợ, cũng giống như người thường thôi, nhưng có khác biệt là trong cơ thể chúng không có dương khí, hai khí âm dương hợp lại mới thành thân thể, mà thân thể không có dương khí sẽ trở nên hư vô, không đủ chân thật, nhìn sơ có phần mờ ảo.
Mục tiêu của người tu hành Phật Môn là trở thành Thuần Dương pháp thể, cả ni cô cũng như vậy, nếu ni cô thành chính qủa, âm vật sẽ khép kín lại, hai bầu ngực sẽ khô quắt lại, tất cả đặc thù nữ tính đều biết mất, ở điểm này thì đạo cô tốt hơn nhiều, bởi vì đạo gia tu luyện chính là kim đan đại đạo, chỉ cần đan điền hình thành Kim Đan là sẽ đắc đạo, nhưng hình dáng nữ nhân vẫn duy trì, bất kể là người của Phật Môn hay Đạo Môn thì dương khí trong người đều rất nặng, hồn phách tầm thường đều e sợ dương khí, bởi vì dương khí sẽ hòa tan âm khí, vì vậy mà khi âm hồn thấy người tu hành đều sẽ trốn tránh.
Nhưng nữ quỷ này chẳng những không trốn tránh, mà còn dám lao về phía hòa thượng áo xám. Điều này khiến Tả Đăng Phong rất khó hiểu, tập trung quan sát nữ quỷ này.
Bởi vì quỷ hồn chính là do âm khí ngưng kết thành, vì vậy có thể thoải mái biến hóa hình dáng, nhưng dưới tình huống bình thường chúng đều giữ nguyên hình dạng của mình khi còn sống, nữ quỷ này hình dáng bên ngoài chính là một người con gái đẹp tầm mười sáu tuổi, khuôn mặt cực kỳ ưa nhìn, quần áo chỉnh tề, hình dáng đẩy đà, trước vun sau đầy, điểm này nhất định là vì muốn câu dẫn mà biến hóa thành, bởi vì tuổi của nữ nhân này không thể có hình dáng như vậy được.
Bộ dáng lúc này tất nhiên không phải là lúc nó câu dẫn nam nhân trước đó, mà là sau khi hòa thượng làm kinh động mới mặc lên quần áo lao ra, nó có thể biến ảo ra quần áo trong nháy mắt, căn bản không cần phải tự mặc.
Ở phía dưới hạ thể của nó có dương khí yêu ớt, điều này chứng tỏ bên trong cơ thể có dương tinh nam nhân, điều này chứng tỏ nó đã giao hợp thành công, lúc này nó dùng âm khí biến ảo ra móng vuốt cùng tăng nhân đối chiến, mà người tăng nhân kia thì đem chén ăn cất vào ngực, linh khí dồn vào hai tay, dùng dương khí khắc chế nó, một nam một nữ, một người một quỷ giống y như hai tướng quân đang giao chiến trong Tam Quốc Diễn Nghĩa vậy, người đá ta đấm, người tiến ta lùi, quấn thành một đoàn.
Ban đầu Tả Đăng Phong nhíu mày nhưng đến lúc sau thì hắn nhắm mắt lại, hắn nhắm mắt cũng không phải là vì phi lễ chớ nhìn, Kỷ Toa so với nó còn hở hang hơn nhưng hắn vẫn không hề động tâm, thì càng không thèm để ý đến hình dáng giả dối do âm khí biến thành này, hắn nhắm mắt là để suy nghĩ, trong tình huống bình thường thì quỷ hồn là không có hình dáng, vì là âm khí ngưng tụ thành hình nên không thể chưa được dương tinh nam nhân, đừng nói là sử dụng, mà chúng còn rất sợ dương tinh mới đúng, bởi vì dương khí nặng sẽ triệt tiêu âm khí của quỷ hồn, từ xưa đã có rất nhiều chuyện nữ quỷ dụ dỗ nam nhân quan hệ với mình, nhưng đó chỉ là vì ý niệm khi còn sống làm nữ quỷ làm vậy chứ làm chuyện đó với chúng chẳng có ích lợi gì, dù là nam nhân tiết tinh đi chăng nữa nó cũng không thể đem đi, mà dù chúng có đem đi được thì cũng chẳng có tác dụng gì.
Nhưng nữ quỷ trước mắt lại không giống vậy, nó có thể mang theo dương tinh, điều này đã chứng tỏ nó khác với các quỷ hồn khác, lúc này Tả Đăng Phong không chỉ suy nghĩ vì sao nữ quỷ có thể mang theo dương tinh, mà còn suy nghĩ thứ này có ích lợi gì với nó.
Trong khi Tả Đăng Phong còn đang nhắm mắt suy nghĩ, một tràng phật kinh niệm lên đã cắt đứt suy nghĩ khiến hắn phải mở mắt nhìn.
- Nam Vô A Di Đà Phật !
Hòa thượng áo xám hét lớn lục tự chân ngôn, Phật gia có rất nhiều chân ngôn và quy củ, A Di Đà Phật và Nam Vô A Đi Đà Phật không giống nhau, người trước thường được dùng khi cùng người khác nói chuyện hay khi tụng kinh niệm phật hàng ngày, mà người sau thuộc dạng chân ngôn cấp bậc thần chú, niệm lớn tiếng có nghĩa là mời Phật tổ phù hộ, có hiệu quả tăng cường phòng ngự trong lúc gặp địch nhân.
Nhưng tu vị của hòa thượng này không đủ, sau khi niệm xong chân ngôn, dương khí của bản thân cũng không tăng trưởng và ổn định, vẫn bị móng vuốt của nữ quỷ cào tới suýt bị thương.
- Úm Ma Ni Bá Mễ Hồng !
Hòa thượng áo xám thấy lục tự chân ngôn tác dụng quá nhỏ liền đổi thành lục tự chân ngôn Đại Minh Chú. Tả Đăng Phong từng ở với Thiết Hài thời gian rất lâu, mỗi khi rãnh thường xuyên nói chuyện trong Phật Môn, thái độ làm người của Thiết Hài rất hòa nhã, trừ chuyện về Tẩy Tủy Kinh không nói còn lại mọi chuyện khác đều nói rõ ràng, vì vậy mà Tả Đăng Phong cũng xem như hiểu một chút về Phật Môn. Lục tự chân ngôn Đại Minh Chú này là câu thần chú đơn giản, nhưng đơn giản không nhất định sẽ yếu, bởi vì tác dụng của câu thần chú này chính là “Mượn thần lực mạnh mẽ để hàng yêu phục ma”.
Sau khi niệm xong, linh khí của hòa thượng áo xám liền tăng mạnh, tốc độ xuất chưởng nhanh hơn, một lát sau nữ quỷ áo hồng đã bị đánh một chưởng vào vai trái, nữ quỷ áo hồng bị thương âm khí, mặt lộ vẻ đau đớn, sau khi né tránh ổn định được hồn khí, liền tiếp tục chiến đấu với hòa thượng áo xám.
Tả Đăng Phong và Thập Tam lúc này chính là Lã Vọng buông cần nhìn cuộc vui, một ít hành động của nữ quỷ áo hồng khiến Tả Đăng Phong rất khó hiểu, âm khí của nữ quỷ áo hồng rất nặng, căn bản hòa thượng áo xám không phải là đối thủ của nó, mặc dù một phần là vì hòa thượng áo xám niệm chú tạo thành, nhưng nguyên nhân lớn nhất chính là trong cơ thể nữ quỷ kia có mang theo dương tinh của nam nhân, chính vì có dương tin tồn tại mà âm khí của nó bị yếu bớt. Tả Đăng Phong khó hiểu chính là tại sao lúc này nó vẫn không đem dương tinh, thứ đang gây bất lợi cho nó thả ra, mà vẫn kiên trì đem theo, giải thích hợp lý duy nhất chính là dương tinh đó có tác dụng rất lớn với nó.
Người gõ mõ bận bắt quỷ, cho nên không còn ai gõ mõ nữa rồi, Tả Đăng Phong liếc nhìn đồng hồ trên tay một chút, phát hiện đã là canh năm, nữ quỷ bên dưới cũng phát hiện ra điểm này, vì muốn bức khỏi sự dây dưa của hòa thượng áo xám mà bị đẩ lui vào trong sân, nữ quỷ thẹn quá thành giận mà thế công càng lúc càng sắc bén, thỉnh thoảng phát ra vài tiếng hét lanh lảnh mượn khí, qua vài hiệp, hòa thượng áo xám đã trúng chiêu, trước ngực tăng bào bị xé rách một mảng lớn, cũng giống như dương khí có thể làm tổn thương âm hồn vậy, âm hồn cũng có thể gây làm tổn thương cho dương khí.
- Bàn Nhực Ba La Mật !
Hòa Thượng áo xám bị ăn thiệt thòi cũng đã nổi giận, trong cơn tức giận, ngón trỏ và ngón cái tay phải chụm lại, ba ngón kia thì duỗi thẳng, làm ra pháp ấn siêu độ của Phật Môn, nhanh chóng đánh về phía nữ quỷ áo hồng. Hòa thượng vừa niệm chính là “Quan Tự Tại Bồ Tát tâm kinh” một câu độ pháp chân ngôn, những lời này là tiếng Phạn, dịch ra có nghĩa là “Tiếp chúng sinh đang phải chịu khổ hạnh, siêu độ về chốn bỉ ngạn”, thuộc dạng có thể độ hóa lương thiện, cũng có thể tiêu diệt yêu ma.
Mặc dù những lời này là trong “Bồ Tát tâm kinh” nhưng cũng không phải do Bồ Tát nói, mà thực ra “Bồ Tát tâm kinh” chính là kinh văn mà Phật tổ lưu lại, là nhờ Bồ Tát truyền xuống, ngoài ra thì dù là pháp ấn của Phật Môn hay chỉ quyết của Đạo Môn đều không phải thứ mà người thường có thể bắt chước được, bởi vì kết chỉ quyết hay pháp ấn đều cần trình độ gấp khúc của ngón tay vượt xa khả năng người thường có thể làm.
Phật Đạo không xương, văn nhân không đức, những kẻ lừa dối hay các ghi chép nhầm lẫn đã khiến cho nhiều người lẫn lộn giữa thần chú của Đạo Gia với chân ngôn của Phật Môn, lấy ví dụ như Bàn Nhược Ba La Mật, có nhiều người còn tưởng nó là chân ngôn của Đạo Gia, nếu có kẻ lừa đảo nào dám ở trước mặt Tả Đăng Phong nói như vậy, chắc chắn sẽ bị một đấm rụng răng !
Tả Đăng Phong còn đang suy tư thì pháp ấn của hòa thượng áo xám đã đánh trúng vào nữ quỷ áo hồng, nữ quỷ liền hét lớn một tiếng đập thẳng vào vách tưởng phía tây, té ngã xuống đất, bị thương không nhẹ.
Tả Đăng Phong chính là người ngoài cuộc, nhìn rất rõ tình huống trong sân, tình hình xảy ra khiến hắn cực kỳ khó hiểu, nếu quỷ hồn tầm thường sẽ thoải mái xuyên qua tường bao, hoặc là biến thành vô hình né tránh, nhưng nữ quỷ này lại đụng phải tường, điều này chứng tỏ âm khí đã trở thành thực chất, điều này làm xuất hiện một vấn đề, nếu nó không thể xuyên tường mà đi, vậy chắc chắn không thể xuống mộ, vậy ban ngày nó ẩn trốn ở đâu chứ ?
Còn nữa, một quỷ hồn tại sao có thể hình thể thực chất, mặc dù hình thể thực chất của nó rất mỏng manh yếu ớt, nhưng chính xác là đã có một chút vật chất chân thận, điều này hoàn toàn trái ngược tất cả quy tắc của trời đất về âm dương, tình huống này nếu để nó tiếp tục phát triển, thì rất có thể nó sẽ có được thân thể như con người vậy.
Nữ quỷ áo hồng bị thương không nhẹ, liền tức giận đem số dương tinh trong cơ thể trục xuất ra ngoài, dương tinh vừa ra hết, âm khí tăng mạnh, quỷ trào dài ra ba tấc, nhanh chóng lao tới chụp về phía cổ họng hòa thương.
Tả Đăng Phong thấy tình huống xấu, lập tức cạy lên một miếng ngói truyền linh khí vào chuẩn bị cứu giúp hòa thương kia. Nhưng hắn không ngờ là hòa thượng áo xám rất nhanh lấy chiếc chén từ trong ngực ra, canh tay nâng lên, trong miệng lẩm bẩm.
Tả Đăng Phong không nhìn ra điều gì khác thưởng của chén ăn cơm, nhưng hắn có thể cảm nhận dương khí ở khu vực nhà bỏ hoang bạo tăng, nữ quỷ áo hồng vốn sắp chụp được cổ của hòa thượng, sau khi chén ăn cơm vừa xuất hiện trên mặt liền lộ vẻ đau đớn, kêu rên thống khổ, một lát sau đầu tóc đã bạc, da đồ mồi bộ dáng già nua.
Tăng nhân hay đạo nhân khi tu đạo thành công thì những dụng cụ đem theo bên người, ít hay nhiều đều lây dính một ít linh khí của bản thân. Chén ăn cơm mà hòa thượng này sử dụng rất có thể là do sự phụ của hắn truyền cho, hèn gì hắn tuổi còn trẻ đã dám hành tẩu giang hồ bắt quỷ hàng yêu, thì ra là có chỗ dựa vững chắc.
Ban đầu Tả Đăng Phong muốn giúp hòa thượng này, nhưng bây giờ hắn đã đổi ý, hắn quyết định không giúp hòa thượng nữa mà chuyển sang giúp nữ quỷ. Nữ quỷ này mặc dù làm ác, nhưng năng lực cô đọng thân thể của nó khiến Tả Đăng Phong rất hứng thú, trên người nó chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó kỳ quái, cho nên mới có được năng lực này, Tả Đăng Phong muốn biết rõ nguyên nhân của việc này.
Mọi việc Tả Đăng Phong làm đều trải qua tính toán hết, chuyện này cũng không phải là đoán mò, lúc trước hắn vác quan tài của Vu Tâm Ngữ cảm giác rõ là quan tài rất nhẹ, điều này chứng tỏ thân thể của nàng có khả năng không còn, nhưng nếu tìm đủ sáu địa chi thuần âm, nhưng nếu gặp tình huống Vu Tâm Ngữ không thể ăn nội đan, hắn không xác định được sáu nội đan địa chi thuần âm có thể khởi tử hồi xương hay là phục hồi xương cốt hồi hồn trở lại, cho nên hắn hy vọng có thể tìm được phương pháp phục hồi thân thể cũ cho Vu Tâm Ngữ.
Nghĩ đến đây, Tả Đăng Phong dồn khí vào tay phải đem nửa thanh mái ngón ném ngoài...
/457
|