Tam Tiểu Thư Lạnh Lùng

Chương 28.2: BIỂU DIỄN (2)

/37


Chương 28.2: BIỂU DIỄN (2)

 

Tiếp theo là tới Thiên Mẫn

 

Cô vừa bước ra thì toàn trường hò hét, vỗ tay không ngừng. Gia Minh thì nhìn chằm chằm vào cô, Thiên Mẫn lúc đó thì thấy Gia Minh. Hình ảnh lúc trước quay lại chạm vào trái tim cô. Thật ra cô yêu anh rất lâu rồi nhưng không dám nói. Cô đứng trên sân khấu, cầm micro và bắt đầu nói:

 

"Xin chào, em tên Lục Thiên Mẫn, số báo danh 05, lớp 12A1"- giọng cô rất nhẹ nhàng

 

Chợt cô dừng lại, vài giây sau bắt đầu nói câu mà toàn trường thấy hoang mang

 

"Em...không muốn biểu diễn"

 

Mặc dù nói như vậy nhưng ánh mắt nhìn chăm chú vào Gia Minh

 

Gia Minh ngồi ở dưới nhướng mày. Tại sao lại không biểu diễn?

 

Sau khi nói xong, cô bình thản đi về phòng

 

Tiếp theo là Diệu Anh

 

"Xin chào mọi người, em tên Mai Diệu Anh, lớp 12A1, số báo danh 08 và..."

 

"Em cũng giống như Thiên Mẫn, em sẽ không biểu diễn"

 

Cô nói xong rồi cười, sau đó xoay người đi về phòng. Tôn Mỹ Uyên nhìn trong phòng ngồi cười:

 

"Thế là đã loại được hai đối thủ"

 

Mọi người lúc này lại tiếp tục bỡ ngỡ, hoang mang

 

Tới lượt Âu Dương Thiên nhướng mày, sau vài giây thì giãn ra. Anh biết cô làm như vậy là có mục đích, bất chợt cười

 

Tiếp theo là Minh Hân

 

Cô bước ra với chiếc áo đầm màu đỏ, bên hông có gắn cái nơ màu đen xinh xắn. Trên người cô không có phụ kiện gì hết, chỉ có một thứ là sợi dây chuyền hình mảnh ghép màu trắng. Tay của cô đã tháo hết băng cá nhân ra

 

"Xin chào, em tên Lâm Minh Hân học lớp 12A1, số báo danh 02. Tiết mục của em là đánh đàn piano và hát bài Stay with me"

 

Cô bắt đầu đánh đàn nhưng mới đụng vào thì tay rát, cô phải cố kiền nén, không thể cho Hà Thanh toại nguyện. Máu từ từ chảy ra bàn piano

 

"Nhiều điều chưa nói ra

 

Làm lòng thêm xót xa

 

Cuộc đời như giấc mơ

 

Mà sao mình mãi bơ vơ

 

Một lần chạm tay tôi như khẽ nói: hãy đến bên tôi

 

Vai kề vai ta chung một lối đi tiếp sức cho nhau"

 

Trên đàn piano bây giờ toàn dính máu của cô, cô bất chợt dừng lại. Mọi người ở dưới đang nghe say đắm thì không còn nghe nữa

 

"Tại sao không đàn nữa?"- giám khảo 1

 

"Chuyện gì xảy ra vậy?"- giám kháo 2

 

Trong phòng, Hà Thanh nhìn trên màn hình thấy Minh Hân bị như vậy, miệng nhếch mép cười. Lâm Minh Hân, để tao coi mày trụ được bao lâu

 

Tay cô bây giờ đau quá nhưng không dám thốt lên. Hà Thanh, kì này cô chơi khá lắm. Cô tiếp tục đánh đàn tiếp

 

"Như lòng mình cơn giông hay bão bão tố rồi cũng sẽ qua

 

Và nếu mình cố bước tiếp bước tiếp con đường

 

Rồi sẽ thấy những chân trời mới

 

Dù một mình vẫn mong sao sẽ đến lúc đến lúc ta dừng lại

 

Vẫn có bàn tay đưa ra cùng bao thiết tha

 

Hãy ở lại bên tôi"

 

Bốp...bốp...bốp...

 

Minh Hân nghe tiếng vỗ tay thì cười, xem ra đã để Hà Thanh thất vọng rồi. Cô định đứng lên thì không đứng lên nổi, Khánh Anh và Hàn Phong thấy vậy liền chạy lên đó thì thấy đàn piano dính đầy máu

 

"Minh Hân"- Hàn Phong và Khánh Anh

 

Mọi người ngồi ở dưới không hiểu chuyện gì xảy ra nên chạy lên đó thì thấy cảnh tượng kinh hoàng

 

Hàn Phong định bế cô vào phòng y tế nhưng Khánh Anh đã nhanh hơn anh một bước, bế cô thật nhanh vào phòng

 

-------------------------

 

Thiên Mẫn nghe tin Minh Hân đánh đàn đến nỗi bị chảy máu tay, cô vội vàng đi tới phòng y tế nhưng vừa bước ra khỏi phòng thì Gia Minh nắm lấy tay cô

 

"Đi theo tôi"

 

"Buông ra, tôi phải tới phòng y tế"- cô vùng vẫy

 

"Em còn nói nữa là tôi hôn em đấy"- Gia Minh hù doạ

 

"Tôi nói này, anh là cái gì....."

 

Chưa kịp nói hết thì anh đã khoá môi cô lại, cô trừng mắt vùng vẫy thế nào cũng không được, càng làm thì anh càng siết chặt cô hơn.

 

Thấy cô không thở được nữa anh mới tha cho cô.

 

"Anh...khốn khiếp. Sao anh dám hôn tôi hả?"

 

Nhớ lại cảnh tượng anh hôn người khác khiến cô cảm thấy tức hơn

 

"Thì tôi đã nói rồi, ai biểu em không nghe"

 

"Anh đi về mà hôn bạn gái của anh đi"- cô nói lớn

 

"Bạn gái nào?"

 

"Hừ. Anh đừng có mà giả ngu với tôi, cái cô mà mấy bữa anh hôn ở trong quán bar đó"

 

Cái cô mà ở trong quán bar? À...

 

"Không phải là em đang ghen đó chứ?"

 

Bị hỏi bất chợt, cô lúng túng

 

"Tôi...tôi không có. Tôi đâu phải là gì của anh đâu, hà cớ gì tôi phải ghen chứ. Nói nhiêu đây được rồi. Tránh ra! Tôi phải tới phòng y tế"

 

Cô nói xong đi thật nhanh vào phòng

 

"Tôi đi với em"- anh cười nói


/37

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status