Gió lùa vào đầy giá lạnh, tiếng vải sột soạt trong gió, cả người tôi bị bao phủ bới một cái bóng to lớn. Trong khôn gian tràn ngập hương gió lạnh của Luân Đôn vào đêm lại còn hòa quyện theo một mùi hương đầy mê hoặc nhưng cũng ngập tràn trong nguy hiểm.
Tôi kinh ngạc, trong đầu chỉ kịp hét lên hai chữ “Chết rồi” thì cùng lúc cả người bị nâng lên, đến khi định thần lại rồi mới phát hiện mình đã nằm trên giường, lại còn bị một người khác đè lên nữa chứ…
“Cô dâu của ta, những giọt nước mắt này của em là thế nào?” giọng nói trầm thấp đầy ma lực đó vang lên bên tai, khiến tôi bỗng dưng trở nên mụ mị. Một cảm giác đau nhói từ phía cổ truyền đến.
“Anh…” tôi khó khăn mở miệng “Anh là ai?”
Người đó khựng lại một lúc, hồi sau lại cười hai tiếng mị hoặc, thanh âm như tiếng suối chảy nhẹ nhàng rót vào tai tôi “Cô dâu của ta, cả ta em cũng nhận không ra?”
Lúc này tôi mới kịp quan sát người đó. Mái tóc màu sáng, mềm mại. Đôi mắt màu tím ánh lên những tia nhìn đầy mê hoặc đồng thời cũng là sự nguy hiểm đến chết người. Hàng mi màu đen sẫm, đuôi mắt ánh lên màu đỏ tươi của máu. Đôi môi quyến rũ vẫn còn vương lại một chút gì đó không thật.
Không gian đột nhiên vô cùng kì quái.
Mà cái mùi mà tôi ngửi được…là mùi máu.
“Cô dâu của ta, em vẫn chưa trả lời, những giọt nước mắt của em là như thế nào?” anh ta đưa bàn tay lạnh lẽo chạm vào khuôn mặt tôi, động tác thân mật lai vô cùng dịu dàng, gạt đi những giọt lệ trên má tôi. Khóe môi hơi nhướn lên khiến tôi kịp nhìn thấy một chiếc răng sắc nhọn.
Không thể nào!! Anh ta là ma cà rồng sao???
Không thể nào!!! Đó chỉ là loài vật trong truyền thuyết thôi mà???
“Vậy cô dâu của ta, để ta biến em trở thành của ta.” Anh ta mỉm cười, trong đôi mắt vẫn bình lặng không có chút xao động. Khóe môi khẽ nhếch, lộ ra hai chiếc răng sắc lẹm đặc trưng, lập tức mùi máu từ trong khuôn miệng tuôn ra, tràn vào mũi tôi. Các tế bào căng ra, máu tôi bỗng dưng cảm thấy sôi sục. Thở dốc, tôi cố gắng hêt sức chống lại cảm giác khó chịu này.
“Buông tôi ra…buông ra…” tôi cố gắng chống cự nhưng không tài nào xoay chuyển được thế cuộc. Anh ta quá mạnh!!!
“Oi oi, cô dâu của ta, em đâu cần phải chống cự, sẽ nhanh thôi.” Nói rồi, anh ta cúi xuống, hai chiếc răng như chế giễu trước mắt tôi.
Không! Không!! Không!!! Tôi không muốn!!!
“Pằng”
Tiếng súng vang lên, thoang thoảng bên sống mũi của tôi là mùi tàn nhẫn của thuốc súng.
Người trước mắt tôi nhíu mày một cái, nhanh như cắt đứng dậy, trong đôi mắt là tia châm biếm cùng ngữ khí lạnh lùng như băng tảng
Tôi kinh ngạc, trong đầu chỉ kịp hét lên hai chữ “Chết rồi” thì cùng lúc cả người bị nâng lên, đến khi định thần lại rồi mới phát hiện mình đã nằm trên giường, lại còn bị một người khác đè lên nữa chứ…
“Cô dâu của ta, những giọt nước mắt này của em là thế nào?” giọng nói trầm thấp đầy ma lực đó vang lên bên tai, khiến tôi bỗng dưng trở nên mụ mị. Một cảm giác đau nhói từ phía cổ truyền đến.
“Anh…” tôi khó khăn mở miệng “Anh là ai?”
Người đó khựng lại một lúc, hồi sau lại cười hai tiếng mị hoặc, thanh âm như tiếng suối chảy nhẹ nhàng rót vào tai tôi “Cô dâu của ta, cả ta em cũng nhận không ra?”
Lúc này tôi mới kịp quan sát người đó. Mái tóc màu sáng, mềm mại. Đôi mắt màu tím ánh lên những tia nhìn đầy mê hoặc đồng thời cũng là sự nguy hiểm đến chết người. Hàng mi màu đen sẫm, đuôi mắt ánh lên màu đỏ tươi của máu. Đôi môi quyến rũ vẫn còn vương lại một chút gì đó không thật.
Không gian đột nhiên vô cùng kì quái.
Mà cái mùi mà tôi ngửi được…là mùi máu.
“Cô dâu của ta, em vẫn chưa trả lời, những giọt nước mắt của em là như thế nào?” anh ta đưa bàn tay lạnh lẽo chạm vào khuôn mặt tôi, động tác thân mật lai vô cùng dịu dàng, gạt đi những giọt lệ trên má tôi. Khóe môi hơi nhướn lên khiến tôi kịp nhìn thấy một chiếc răng sắc nhọn.
Không thể nào!! Anh ta là ma cà rồng sao???
Không thể nào!!! Đó chỉ là loài vật trong truyền thuyết thôi mà???
“Vậy cô dâu của ta, để ta biến em trở thành của ta.” Anh ta mỉm cười, trong đôi mắt vẫn bình lặng không có chút xao động. Khóe môi khẽ nhếch, lộ ra hai chiếc răng sắc lẹm đặc trưng, lập tức mùi máu từ trong khuôn miệng tuôn ra, tràn vào mũi tôi. Các tế bào căng ra, máu tôi bỗng dưng cảm thấy sôi sục. Thở dốc, tôi cố gắng hêt sức chống lại cảm giác khó chịu này.
“Buông tôi ra…buông ra…” tôi cố gắng chống cự nhưng không tài nào xoay chuyển được thế cuộc. Anh ta quá mạnh!!!
“Oi oi, cô dâu của ta, em đâu cần phải chống cự, sẽ nhanh thôi.” Nói rồi, anh ta cúi xuống, hai chiếc răng như chế giễu trước mắt tôi.
Không! Không!! Không!!! Tôi không muốn!!!
“Pằng”
Tiếng súng vang lên, thoang thoảng bên sống mũi của tôi là mùi tàn nhẫn của thuốc súng.
Người trước mắt tôi nhíu mày một cái, nhanh như cắt đứng dậy, trong đôi mắt là tia châm biếm cùng ngữ khí lạnh lùng như băng tảng
/39
|