Nếu như thật sự mang tội danh chưa kết hôn đã có thai, danh tiếng của nàng sẽ mất sạch, đã vậy còn khiến thái hậu mất mặt, có trời mới biết thái hậu sẽ nổi giận như thế nào.
Cho dù cha của Bạch tam tiểu thư có danh tiếng lẫy lừng đến thế nào, đời này cũng không thể ngẩng đầu lên làm người nữa rồi.
Không thể không nói đến chuyện lần này Bạch Nhược Kỳ quả thật có tiến bộ, kế sách lần này không những rất hoàn thiện lại còn biết lợi dụng thiên thời địa lợi nhân hòa rất khéo léo, đúng là một cái bẫy đủ sâu đủ xảo quyệt mà.
Làm tốt lắm!
Hoàng Nguyệt Ly cũng không nhịn được mà vỗ tay cổ vũ nàng.
Chỉ đáng tiếc, người rơi vào chiếc bẫy được đào khéo léo kia lại chính là nàng!
Qua một hồi lâu, Bạch Nhược Kỳ mới kêu lên một tiếng khe khẽ, tỉnh lại sau khi hôn mê.
“Ưm…”
Hoàng Nguyệt Ly là người đầu tiên bước qua, khuôn mặt thể hiện vô cùng lo lắng, giống như một muội muội tốt quan tâm chị mình.
“Nhị tỷ! Nhị tỷ, cuối cùng tỷ cũng tỉnh lại rồi, tỷ không sao chứ? Sao lại ngất ra vậy? Có thấy khó chịu chỗ nào không?”
Bạch Nhược Kỳ ban đầu vẫn hơi mơ màng, khi nghe thấy tiếng của Hoàng Nguyệt Ly, liền tỉnh hẳn.
Ký ức ùa về trong tâm trí, lúc này nàng mới hiểu, vừa rồi nhất định đã uống phải chén rượu bị bỏ thuốc, nên phần thân dưới mới chảy máu, đã vậy còn hôn mê bất tỉnh!
Nhưng nàng nhớ rõ ràng bản thân không hề cầm nhầm chén rượu, rốt cuộc đã phạm sai lầm chỗ nào?
Nhất định là ả tiện nhân trước mặt đã động tay động chân vào!
Lại còn vẫn đứng đây giả vờ làm muội muội tốt!
Bạch Nhược Kỳ giận đến nghiến răng, trừng mắt hung dữ nhìn thiếu nữ trước mặt, hận đến mức có thể đánh chết cô ta ngay tại chỗ.
Nhưng nàng không thể ra tay vào lúc này, nếu không, chuyện bỏ thuốc sẽ bị bại lộ, người đen đủi lại là nàng thôi, nên đành nhìn Hoàng Nguyệt Ly đang cố làm ra vẻ ở trước mặt.Nàng miễn cưỡng cắn răng nói: “Ta không sao, đa tạ tam muội đã quan tâm.”
Hoàng Nguyệt Ly giống như thở phào một cái: “Vừa nãy mọi người đều nói, nhị tỷ chắc có chuyện gì rồi, nói không chừng… ư, xuất huyết nhiều như vậy, chỉ sợ nguy hiểm đến tính mạng, làm muội sợ muốn chết!”
Mỗi câu của cô ta đều có hàm ý cả, Bạch Nhược Kỳ sao có thể không nhìn ra?
Hơn nữa những tiếng bàn luận xung quanh cũng truyền đến tai nàng.
Kế sách này do nàng nghĩ ra, tất nhiên nàng biết rõ, tình trạng của nàng rất dễ khiến người khác hiểu lầm!
Nàng nhất định phải giải thích rõ ràng trước mặt mọi người nếu không danh tiết của nàng sẽ bị hủy hoại hết!
Nghĩ đến đây, Bạch Nhược Kỳ gắng gượng muốn ngồi dậy, nhưng tác dụng của thuốc quá mạnh, khiến nàng vẫn còn hơi mê man, không ngồi dậy hẳn được.
Hoàng Nguyệt Ly đưa tay ra đỡ nàng: “Nhị tỷ, tỷ mau nằm xuống đi, ngồi dậy làm gì?”
Bạch Nhược Kỳ thật chỉ muốn cô ta biến ngay đi, nhưng vẫn cố cười, đôi mắt hiện lên vẻ uất ức vô cùng.
Nhưng Hoàng Nguyệt Ly là em họ của nàng, trước mặt mọi người cũng là người thân cận nhất, cô đến chăm sóc nàng cũng là điều đương nhiên, không những không thể đuổi cô ta đi, trong lòng lại còn phải khen câu “Em gái ngoan”!
“Ta… ta muốn gặp thái y.” Bạch Nhược Kỳ uất ức nói.
Hoàng Nguyệt Ly đáp: “Tỷ yên tâm, cung nữ đã đi mời thái y rồi!”
Nghe được câu này, Bạch Nhược Kỳ mới thở phào nhẹ nhõm.
Nàng đã thông đồng với Lưu Y Chính của Thái Y viện từ lâu, vốn dĩ để hãm hại Hoàng Nguyệt Ly, bây giờ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhưng chỉ cần Lưu Y Chính đến, sẽ có cách giúp nàng che đậy chuyện quá khứ.
Lưu Y Chính là một trong hai danh y của Thái Y viện, không ai dám nghi ngờ kết quả chẩn đoán của hắn.
Chỉ cần hắn chẩn đoán bệnh của nàng là do kinh nguyệt không đều, chặn được miệng của đám người kia thì chuyện này sẽ trôi qua yên ả.
Cho dù cha của Bạch tam tiểu thư có danh tiếng lẫy lừng đến thế nào, đời này cũng không thể ngẩng đầu lên làm người nữa rồi.
Không thể không nói đến chuyện lần này Bạch Nhược Kỳ quả thật có tiến bộ, kế sách lần này không những rất hoàn thiện lại còn biết lợi dụng thiên thời địa lợi nhân hòa rất khéo léo, đúng là một cái bẫy đủ sâu đủ xảo quyệt mà.
Làm tốt lắm!
Hoàng Nguyệt Ly cũng không nhịn được mà vỗ tay cổ vũ nàng.
Chỉ đáng tiếc, người rơi vào chiếc bẫy được đào khéo léo kia lại chính là nàng!
Qua một hồi lâu, Bạch Nhược Kỳ mới kêu lên một tiếng khe khẽ, tỉnh lại sau khi hôn mê.
“Ưm…”
Hoàng Nguyệt Ly là người đầu tiên bước qua, khuôn mặt thể hiện vô cùng lo lắng, giống như một muội muội tốt quan tâm chị mình.
“Nhị tỷ! Nhị tỷ, cuối cùng tỷ cũng tỉnh lại rồi, tỷ không sao chứ? Sao lại ngất ra vậy? Có thấy khó chịu chỗ nào không?”
Bạch Nhược Kỳ ban đầu vẫn hơi mơ màng, khi nghe thấy tiếng của Hoàng Nguyệt Ly, liền tỉnh hẳn.
Ký ức ùa về trong tâm trí, lúc này nàng mới hiểu, vừa rồi nhất định đã uống phải chén rượu bị bỏ thuốc, nên phần thân dưới mới chảy máu, đã vậy còn hôn mê bất tỉnh!
Nhưng nàng nhớ rõ ràng bản thân không hề cầm nhầm chén rượu, rốt cuộc đã phạm sai lầm chỗ nào?
Nhất định là ả tiện nhân trước mặt đã động tay động chân vào!
Lại còn vẫn đứng đây giả vờ làm muội muội tốt!
Bạch Nhược Kỳ giận đến nghiến răng, trừng mắt hung dữ nhìn thiếu nữ trước mặt, hận đến mức có thể đánh chết cô ta ngay tại chỗ.
Nhưng nàng không thể ra tay vào lúc này, nếu không, chuyện bỏ thuốc sẽ bị bại lộ, người đen đủi lại là nàng thôi, nên đành nhìn Hoàng Nguyệt Ly đang cố làm ra vẻ ở trước mặt.Nàng miễn cưỡng cắn răng nói: “Ta không sao, đa tạ tam muội đã quan tâm.”
Hoàng Nguyệt Ly giống như thở phào một cái: “Vừa nãy mọi người đều nói, nhị tỷ chắc có chuyện gì rồi, nói không chừng… ư, xuất huyết nhiều như vậy, chỉ sợ nguy hiểm đến tính mạng, làm muội sợ muốn chết!”
Mỗi câu của cô ta đều có hàm ý cả, Bạch Nhược Kỳ sao có thể không nhìn ra?
Hơn nữa những tiếng bàn luận xung quanh cũng truyền đến tai nàng.
Kế sách này do nàng nghĩ ra, tất nhiên nàng biết rõ, tình trạng của nàng rất dễ khiến người khác hiểu lầm!
Nàng nhất định phải giải thích rõ ràng trước mặt mọi người nếu không danh tiết của nàng sẽ bị hủy hoại hết!
Nghĩ đến đây, Bạch Nhược Kỳ gắng gượng muốn ngồi dậy, nhưng tác dụng của thuốc quá mạnh, khiến nàng vẫn còn hơi mê man, không ngồi dậy hẳn được.
Hoàng Nguyệt Ly đưa tay ra đỡ nàng: “Nhị tỷ, tỷ mau nằm xuống đi, ngồi dậy làm gì?”
Bạch Nhược Kỳ thật chỉ muốn cô ta biến ngay đi, nhưng vẫn cố cười, đôi mắt hiện lên vẻ uất ức vô cùng.
Nhưng Hoàng Nguyệt Ly là em họ của nàng, trước mặt mọi người cũng là người thân cận nhất, cô đến chăm sóc nàng cũng là điều đương nhiên, không những không thể đuổi cô ta đi, trong lòng lại còn phải khen câu “Em gái ngoan”!
“Ta… ta muốn gặp thái y.” Bạch Nhược Kỳ uất ức nói.
Hoàng Nguyệt Ly đáp: “Tỷ yên tâm, cung nữ đã đi mời thái y rồi!”
Nghe được câu này, Bạch Nhược Kỳ mới thở phào nhẹ nhõm.
Nàng đã thông đồng với Lưu Y Chính của Thái Y viện từ lâu, vốn dĩ để hãm hại Hoàng Nguyệt Ly, bây giờ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhưng chỉ cần Lưu Y Chính đến, sẽ có cách giúp nàng che đậy chuyện quá khứ.
Lưu Y Chính là một trong hai danh y của Thái Y viện, không ai dám nghi ngờ kết quả chẩn đoán của hắn.
Chỉ cần hắn chẩn đoán bệnh của nàng là do kinh nguyệt không đều, chặn được miệng của đám người kia thì chuyện này sẽ trôi qua yên ả.
/300
|