"1000 tỷ? Nói đùa gì vậy ?"
Sở Mộ nhất thời sợ hãi trợn tròn mắt.
Nói như vậy, Mạc Tà không cẩn thận dị biến một cái sẽ có giá trị 1000 tỷ kim tệ? Đây là con số khổng lồ có thể hù chết người nha!
"Không kỳ quái! Mặt khác, Hồn sủng cấp đế hoàng không phải dễ nuôi tốt như vậy, thường thường một con Hồn sủng cấp đế hoàng rất có thể sẽ kéo sụp một gã Hồn sủng sư và những Hồn sủng khác. Rất nhiều giới chủ, điện chủ cùng với không ít Hồn Hoàng dốc hết tất cả sức lực đào tạo ra một con chuẩn đế hoàng, nhưng cả đời bọn họ sẽ phải quanh quẩn chạy lòng vòng lo cho con Hồn sủng này. Quan trọng nhất là chỉ sợ bọn họ hao hết tinh lực cũng chưa chắc có thể tăng cường đẳng cấp chiến lực từ chuẩn đế hoàng lên tới sơ đẳng đế hoàng."
Ly lão nhi chậm rãi nói.
Ly lão nhi không biết thật ra lúc này Sở Mộ chỉ còn cách cấp đế hoàng một bước nhỏ. Cho nên Sở Mộ vô cùng cấp bách hiểu rõ những tin tức về Hồn sủng cấp đế hoàng.
Chẳng qua là sau khi nghe Ly lão nhi nói những lời này, trong đầu Sở Mộ bất chợt sinh ra dự cảm bất tường.
Bất kể sự tình diễn biến như thế nào, chỉ cần đạt tới cấp đế hoàng thì thực lực Sở Mộ sẽ nhảy vọt về chất lẫn lượng. Hơn nữa, Sở Mộ thông qua Mạc Tà sẽ có thể tiến vào rất nhiều địa phương trước kia không dám mạo hiểm xâm nhập. Từ đó hắn sẽ cố gắng thu thập linh vật cực phẩm tiến hành cường hóa những Hồn sủng khác.
Còn vấn đề hiện tại chính là làm sao phân phối số tiền 14 tỷ trong tay. Đây cũng là vấn đề làm cho hắn đau đầu nhất.
Quỷ Khung Quân Vương, Ma Thụ chiến sĩ, Ngưng, Dạ, bao gồm cả Tần đều ở thời kỳ mấu chốt, cần phải có linh vật hỗ trợ đột phá đẳng cấp chiến lực trên phạm vi lớn. Thực lực chúng nó bây giờ rất khó tạo ra tác dụng chân chính tại cảnh thứ chín.
Cho nên Sở Mộ suy nghĩ một lượt, phân tích và đánh giá hai mặt lợi hại của đám Hồn sủng, cuối cùng mới lựa chọn phân phối số tiền 14 tỷ cho Mạc Tà, Chiến Dã và Bạch Yểm Ma. Hiện tại hắn đang cần vài con Hồn sủng cường đại đủ sức áp trục trên con đường chinh phục Thiên Hạ Quyết.
"Trước tiên ủy khuất các ngươi, chờ Thiên Hạ Quyết kết thúc, ta sẽ để dành phần thưởng kia cho các ngươi." Sở Mộ.
Ưu tiên trước nhất chính là Chiến Dã rồi, sau khi tăng cường Chiến Dã lên tới cao đẳng quân chủ hẳn là ngăn chặn một phía không thành vấn đề. Thế nhưng, Sở Mộ cảm thấy tác dụng cụ thể trong chiến đấu cũng không lớn, bởi vì Chiến Dã cần phải có giai đoạn quá độ để tăng cường thực lực.
Mạc Tà đang ở thời kỳ chuẩn bị dị biến, cho nó phục dụng linh vật không có bất kỳ ý nghĩa gì. Đối với một con Hồn sủng chuẩn đế hoàng như Mạc Tà, linh vật 14 tỷ chẳng khác gì ăn cơm, ăn cho no bụng rồi thôi, hoàn toàn không có tác dụng nào khác.
Bạch Yểm Ma vừa mới trải qua linh vật cường hóa và thôn phệ đồng tộc, hiện tại chỉ cần có thời gian hấp thu và ổn định thực lực. Ít nhất trước khi đạt tới mười đoạn, Sở Mộ không thể nào sử dụng linh vật cường hóa đối với nó.
"Thiếu chủ, mua cấp chín tiến công hồn trang đi, tăng cường lực công kích cho Bạch Ma Quỷ, toàn thể tiến công hồn trang giá tiền đại khái là mười tỷ. Chín đoạn bảy giai Bạch Ma Quỷ có thực lực sánh ngang với mười đoạn Hồn sủng cao đẳng quân chủ, cao đẳng quân chủ và trung đẳng quân chủ thua kém hai cấp bậc. Hơn nữa bản thân Bạch Yểm Ma nắm giữ ưu thế thuộc tính mạnh hơn Hồn sủng bình thường một cấp bậc, trang bị thêm cấp chín hồn trang sẽ có thể một kích trọng thương mười đoạn Hồn sủng trung đẳng quân chủ."
Cường giả ẩn giấu tại bậc thang thứ hai chia đều thực lực vào khoảng chín đoạn Hồn sủng trung đẳng quân chủ. Mà mười đoạn Hồn sủng trung đẳng quân chủ chính là đại biểu cho lực lượng đỉnh phong tại bậc thang thứ hai, chỉ những thanh niên tối cường của các thế lực lớn mới có thể sở hữu.
Cấp đế hoàng là vấn đề sau này, ít nhất bây giờ Sở Mộ có được một con Bạch Yểm Ma thực lực sánh ngang mười đoạn Hồn sủng cao đẳng quân chủ khẳng định là tồn tại vô địch trong hàng ngũ bậc thang thứ hai rồi.
Khuynh Tư một lòng chỉ muốn nhận được di chúc lão sư, cho nên nàng không lấy phần nào trong số 14 tỷ kia. Ngược lại còn đưa thêm một tỷ cho Sở Mộ, để cho Sở Mộ có đủ tiền mua toàn thể tiến công hồn trang trị giá mười tỷ và hồn giáp 5 tỷ.
Sau khi cảnh thứ tám kết thúc, Diệp Khuynh Tư đã tỏ ý nói rằng di chúc lão sư vô cùng quan trọng đối với nàng, đó là đồ vật còn quý giá hơn cả tài phú. Chỉ cần có thể nhận được di chúc, 14 tỷ kim tệ chỉ là con số lẻ đối với nàng. Vì thế nàng mới dốc toàn lực bảo đảm Sở Mộ có đủ thực lực xông cảnh, sau đó giành lấy vinh quang cuối cùng.
Sở Mộ không có ý định từ chối, dù sao Diệp Khuynh Tư đã xem như là cùng một phe rồi. Chỉ cần Sở Mộ lấy được bản di chúc kia đưa cho nàng, coi như là bù đắp lại công lao và tiền bạc mà nàng đã giao ra.
Sau khi cảnh thứ tám kết thúc, trải qua thời gian điều dưỡng gần nửa tháng, Sở Mộ an tâm tĩnh tu ổn định trạng thái bảy niệm Hồn Chủ của mình.
Trong quá trình tĩnh tu, Sở Mộ để cho Giai Tĩnh giúp mình liên lạc với chủ nhân cấp chín hồn trang, bắt đầu tiến hành mặc cả và giao dịch.
Thời điểm năm ngày trước khi cảnh thứ chín bắt đầu, Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư ngồi ở trong sân cùng nhau trao đổi vấn đề thuần dưỡng Hồn sủng.
Diệp Khuynh Tư nói cho Sở Mộ biết nếu đặt Hồn sủng ở trong hoàn cảnh đặc thù nào đó, tốc độ phát triển sẽ trở nên nhanh hơn. Đồng thời cũng không có tồn tại vấn đề bình cảnh trước khi lột xác. Diệp Khuynh Tư dự định sau khi Thiên Hạ Quyết kết thúc sẽ bắt đầu một chuyến hành trình lịch lãm mới, tìm kiếm những địa phương như thế để thúc dục Hồn sủng trưởng thành và lột xác mau chóng hơn.
"Thiếu gia, có một nữ tử che mặt muốn gặp ngài."
Giai Tĩnh từ ngoài cửa chạy tới trước mặt Sở Mộ, nhỏ giọng nói.
"Nữ tử che mặt?"
Sở Mộ lập tức nhíu mày, chẳng lẽ là con rối của thiếu nữ phản bội?
Nàng ta to gan lớn mật như thế? Dám đường đường chính chính tiến vào nội bộ Hồn Điện, đây không phải là tự tìm đường chết hay sao?
"Mang nàng tới đây."
Sở Mộ nói.
Giai Tĩnh xoay người chạy ra ngoài.
Diệp Khuynh Tư nhìn sang Sở Mộ, bỗng nhiên cười một tiếng rồi nói:
"Tại sao lại có vẻ giống như gặp phải đại địch vậy? Tiểu công chúa Yểm Ma cung có đáng sợ như vậy không?"
“…”
Diệp Khuynh Tư vừa nói như thế, Sở Mộ nhất thời xấu hổ không biết nên bào chữa thế nào. Lúc này mới nhớ ra tiểu công chúa cũng đeo khăn che mặt, nữ tử kia hẳn là tiểu công chúa mới đúng. Về phần con rối của thiếu nữ phản bội khẳng định không dám xuất hiện tại nơi này.
Bất kể thiếu nữ phản bội bày ra âm mưu quỷ kế gì, nhưng chắc chắn có liên quan chặt chẽ tới Hồn Điện. Nàng ta khẳng định không dám bước vào Hồn Điện nửa bước, dù sao nội bộ Hồn Điện luôn có đông đảo cường giả tọa trân, chỉ cần một vài nhân vật cao cấp tương tự Vũ điện chủ cũng có thể giải quyết gọn gàng.
Quả nhiên đúng như hai người dự liệu, chốc lát sau Giai Tĩnh đã dẫn theo một vị nữ tử dáng vẻ nổi bật đi tới. Sở Mộ vừa nhìn một cái đã biết nàng là Cẩn Nhu công chúa.
Ngày hôm nay Cẩn Nhu công chúa vận trang phục càng thêm bảo thủ và mộc mạc, xem bộ dáng hẳn là không muốn bị người khác nhận ra thân phận của mình. Mặc dù đã thay đổi trang phục đơn giản và kín kẽ, nhưng vẫn khó thể che giấu mị lực mê người bẩm sinh của nàng.
Sở Mộ phất tay bảo Giai Tĩnh lui ra, Cẩn Nhu công chúa tự mình đi tới trước mặt Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư.
Ánh mắt Cẩn Nhu công chúa rất có linh tính, chỉ cần cẩn thận quan sát sẽ nhận ra nàng đang có chuyện lo lắng trong lòng. Lần này nàng đến đây nhất định là có chuyện cấp thiết, nếu không nàng sẽ không hạ thấp thân phận một mình một người đi tìm Sở Mộ.
Sở Mộ ra hiệu cho Cẩn Nhu công chúa ngồi xuống, thuận miệng hỏi:
"Có chuyện gì?”
“Ngươi đánh bại ba đại cao thủ Yểm Ma cung chúng ta, cơ hồ đã loại bỏ tư cách tham gia cảnh thứ chín của Yểm Ma cung chúng ta."
Giọng nói Cẩn Nhu công chúa có vẻ lạnh nhạt kỳ lạ.
"Ngươi tới hưng sư vấn tội?"
Sở Mộ nghi ngờ hỏi.
"Vấn đề là ở chỗ đó, tất cả cao thủ Yểm Ma cung đã bị ngươi giải quyết. Như vậy những tuyển thủ Yểm Ma cung tại cảnh thứ chín sẽ rất nguy hiểm, một khi gặp phải nữ chủ thượng khẳng định là chết chắc rồi, trong đó có cả bản thân ta."
Cẩn Nhu công chúa chậm rãi nói.
Cẩn Nhu công chúa làm gì dám hưng sư vấn tội Sở Mộ? Chỉ có điều ở cảnh thứ tám, Sở Mộ xuất thủ có hơi … quá đáng.
Ba người mạnh nhất Yểm Ma cung đều bị hắn giải quyết, Cẩn Nhu công chúa vốn trông cậy vào bọn họ bảo vệ để đột phá cảnh thứ chín. Ít nhất sẽ không lo sợ bị nữ chủ thượng hãm hại, kết quả đến thời điểm cuối cùng cảnh thứ tám lại phát sinh chuyện ngoài dự liệu, thoáng một cái cả ba thanh niên tối cường của Yểm Ma cung đều bị loại bỏ. Cẩn Nhu công chúa vô tình trở thành người có thực lực tối cường, nhưng nàng quả thật không có vui mừng chút nào.
Cẩn Nhu công chúa quả thật là còn bảo tồn thực lực, nhưng nếu nàng tiến vào cảnh thứ chín như thế này chẳng khác nào đẩy dê vào miệng cọp.
"Tại sao ngươi không từ bỏ? Biết rõ đã không còn cơ hội nhận được vinh quang cuối cùng, hơn nữa nữ nhân kia vẫn luôn nhìn chằm chằm vào ngươi. Từ bỏ có khi lại là hay nhất !"
Sở Mộ hỏi.
Cẩn Nhu công chúa lắc đầu nói:
"Ta có lý do phải tham gia."
Sở Mộ cảm thấy Cẩn Nhu công chúa hôm nay cố ý đến nơi này khẳng định là có chuyện muốn nói với mình, rất có thể đó chuyện đó liên quan trực tiếp đến con rối của thiếu nữ phản bội.
Cẩn Nhu công chúa liếc nhìn Diệp Khuynh Tư ngồi ở bên cạnh Sở Mộ, hiển nhiên chuyện nàng sắp nói không muốn để cho người thứ ba nghe thấy.
Thế nhưng, Cẩn Nhu công chúa cũng ý thức được cố ý tách Diệp Khuynh Tư ra ngoài hình như không tốt lắm. Hơn nữa Sở Mộ không có động thái gì khác, đành phải buông thả hồn niệm tạo thành một tầng phòng hộ bao trùm ba người vào trong.
Sở Mộ thấy Cẩn Nhu công chúa tiểu tâm cẩn thận như thế liền biết vấn đề nàng sắp nói vô cùng trọng yếu.
"Cho dù đột phá những cảnh khác phát sinh biến hóa thế nào đi nữa, nhưng cảnh thứ chín chắc chắn không thay đổi. Điểm đến là Bất Hủ thành ẩn trong Kính Kiếm sơn, khu nhiệm vụ chính là sát chủ (giết mục tiêu chỉ định)."
Cẩn Nhu công chúa nhỏ giọng nói.
Sở Mộ từng nghe thấy chút ít tin tức về tình huống cảnh thứ chín. Tám cảnh trước có thể tùy thời ước lượng và thay đổi nhiệm vụ, chỉ có cảnh thứ chín và cảnh thứ mười chắc chắn cố định không bao giờ thay đổi. Thế nhưng, Sở Mộ thật sự không nghĩ tới cảnh thứ chín lại diễn ra ở trong Kính Kiếm sơn.
"Kính Kiếm sơn chỉ là hai ngọn núi, làm gì có Bất Hủ thành nào ở trong đó?"
Sở Mộ lấy làm khó hiểu, lập tức hỏi lại.
"Kính Kiếm sơn thật ra là cánh cửa nối thông với một lãnh thổ khác, chỉ cần mở ra sẽ có thể tiến vào một tầng không gian song song tương tự với Thánh vực của Hồn Điện. Chỉ có điều ta cũng không nghĩ đến cảnh thứ chín sẽ diễn ra tại Bất Hủ thành."
Diệp Khuynh Tư nói.
Cẩn Nhu công chúa gật đầu nói:
"Rất ít người biết được bí mật này, bởi vì những tuyển thủ tham gia cảnh thứ chín và cảnh thứ mười sẽ bị che mắt, hơn nữa còn bị phong bế hồn niệm trước khi tiến vào Kính Kiếm sơn. Sau đó mới thông qua cánh cổng ở Kính Kiếm sơn đi tới một tầng không gian khác, vì thế cho dù là tuyển thủ tham gia cảnh thứ chín và cảnh thứ mười vẫn không được biết bọn họ đang ở địa phương nào."
"Mặt khác, cảnh thứ chín và cảnh thứ mười sẽ diễn ra tại Bất Hủ thành, hơn nữa còn là đồng thời tiến hành."
Cẩn Nhu công chúa bổ sung thêm một câu.
"Đồng thời tiến hành?"
Nghe đến đây, trên mặt Sở Mộ liền biểu lộ thần sắc kinh ngạc.
Nếu như nói đồng thời tiến hành, vậy thì đã có thể giải thích mục tiêu kế hoạch của thiếu nữ phản bội nhất định là ở trong Bất Hủ thành.
"Bất Hủ thành có hai con đường chính, một là đi thông điện phủ dành cho đám tuyển thủ bậc thang thứ hai tranh đoạt vinh quang cuối cùng tại cảnh thứ chín, một con đường khác dành cho bậc thang thứ nhất tranh đoạt vinh quang. Sau khi giết chết sinh vật được chỉ định tại cảnh thứ chín, nếu muốn giành lấy vinh quang cuối cùng cảnh thứ mười sẽ phải tiếp tục tiến về phía trước, cởi bỏ phong ấn sinh vật được chỉ định rồi đánh bại nó. Đến lúc đó mới thật sự thành công trong việc tranh đoạt vinh quang cuối cùng của đại hội Thiên Hạ Quyết."
Cẩn Nhu công chúa quả thật là hiểu biết rất nhiều chuyện, ngay cả thông tin bí mật cũng không giấu được nàng.
"Sinh vật bị phong ấn?"
Sở Mộ kinh ngạc hỏi.
"Ừ, Bất Hủ thành thật ra chính là một tòa thành phong ấn, bên trong sinh tồn rất nhiều sinh vật. Trong đó cũng có không ít sinh vật cường đại bị phong ấn ở dưới tòa thành."
Cẩn Nhu công chúa lập tức hồi đáp.
Cẩn Nhu công chúa nói ra những bí mật này đúng là Sở Mộ chưa từng biết đến, thậm chí có mấy lần Sở Mộ cố ý hỏi thăm Đức Lão linh sư nhưng không được tiết lộ chút nào.
Sở Mộ rất kỳ quái tại sao Cẩn Nhu công chúa lại biết rõ ràng tình hình Thiên Hạ Quyết như thế, hẳn là nàng chưa từng tham gia Thiên Hạ Quyết lần nào mới đúng. Cho dù đã tham gia nhưng mỗi kỳ đều có sự kiện đột phá cảnh khác nhau cơ mà?
"Nói ra những bí mật cảnh thứ chín cho ta biết, hẳn là ngươi muốn ta trợ giúp giành lấy vinh quang cuối cùng?"
Sở Mộ hỏi thử một câu.
Cẩn Nhu công chúa lắc đầu nói:
"Ta có chuyện cần phải làm nhưng không phải là thứ hạng vinh quang, ngược lại ta có thể giúp ngươi nhận được vinh quang cuối cùng cảnh thứ chín. Thật ra khu vực Bất Hủ thành cực kỳ phức tạp, chỉ có thực lực cường đại chưa chắc có thể đạt được vinh quang cuối cùng. Nếu như đi nhầm đường có khi sẽ gặp phải thú triều vĩnh viễn.”
“Ngươi còn chưa nói tại sao nữ nhân kia vẫn luôn muốn bắt sống ngươi?" Sở Mộ hỏi.
"Ta quả thật không biết nguyên nhân chính xác, ta và nàng vốn không hề liên quan gì tới nhau. Hơn nữa, cho tới tận bây giờ ta chưa từng tiếp xúc với người nào có lực lượng Đế Thánh Hoa. Ngược lại ngươi mới đáng quan tâm, ta đã có mấy lần hỏi thăm ngươi nàng ta rốt cuộc có thân phận gì? Ngươi lại không chịu nói cho ta biết."
Cẩn Nhu công chúa trợn mắt ra vẻ tức giận nhìn sang Sở Mộ.
Sở Mộ chỉ biết nàng ta là con rối của Hồn sủng thứ nhất, những thứ khác quả thật là mù tịt, dù có muốn nói cũng chẳng biết nói gì. Về phần bí mật đại loại như nửa người nửa sủng, Sở Mộ cảm thấy không cần thiết phải nói cho Cẩn Nhu công chúa.
"Vậy ngươi muốn thứ gì ?"
Sở Mộ nghi ngờ hỏi.
"Không tới thời điểm cuối cùng, ta sẽ không nói."
Cẩn Nhu công chúa lắc đầu, thái độ vô cùng kiên quyết.
Một lát sau, Cẩn Nhu công chúa biến chuyển giọng nói nhẹ nhàng hơn:
"Mặt khác, ta còn có một chuyện trọng yếu phải nhờ vả ngươi. Đây là tài liệu về Bất Hủ thành ta thu thập được trong lúc vô tình, ta nghĩ ngươi nhất định muốn biết."
Sở Mộ cũng biết Cẩn Nhu công chúa muốn nói tránh sang chuyện khác, nhưng nàng không muốn nói thì Sở Mộ cũng không thể miễn cưỡng, nhất là hắn còn có cất giấu bí mật cho riêng mình.
"Ờ, ngươi nói đi !"
Sở Mộ gật đầu tỏ ý muốn nghe.
"Liên quan tới phụ thân ngươi, Sở Thiên Mang.”
Cẩn Nhu công chúa nhỏ giọng hơn một chút.
Cẩn Nhu công chúa vừa mới dứt lời, trái tim Sở Mộ bỗng nhiên đập lên kịch liệt.
Trong nháy mắt Sở Mộ đã nghĩ đến Cẩn Nhu công chúa muốn nói gì.
"Ngươi nói là …”
Cẩn Nhu công chúa gật đầu, mở miệng nói:
"Sở Thiên Mang có một đầu thứ sủng bị giải trừ hồn ước, nó bị phong ấn trong Bất Hủ thành.”
Thời kỳ đỉnh cao của Sở Thiên Mang có bốn đại chủ sủng, một sủng mạnh nhất đã chết trận, ba đại chủ sủng khác đều bị phong ấn trong Phong Ấn tháp. Nhưng trước khi Sở Mộ rời khỏi Tù đảo ít lâu đã tự tử hết rồi.
Thứ sủng của Sở Thiên Mang đều bị cưỡng chế giải trừ hồn ước đến nay tung tích không rõ. Sở Mộ không nghĩ tới trong Bất Hủ thành lại có một đầu Hồn sủng của phụ thân mình tồn tại.
Trong lòng Sở Mộ nhất thời dâng trào ngọn sóng, thân thể không nhịn run rẩy từng đợt.
"Hoàn toàn chính xác? Ngươi … ngươi biết điểm phong ấn không?"
Sở Mộ kích động hỏi tới.
"Biết, nhưng rất nguy hiểm."
Cẩn Nhu công chúa gật đầu xác nhận.
Sở Mộ nhất thời sợ hãi trợn tròn mắt.
Nói như vậy, Mạc Tà không cẩn thận dị biến một cái sẽ có giá trị 1000 tỷ kim tệ? Đây là con số khổng lồ có thể hù chết người nha!
"Không kỳ quái! Mặt khác, Hồn sủng cấp đế hoàng không phải dễ nuôi tốt như vậy, thường thường một con Hồn sủng cấp đế hoàng rất có thể sẽ kéo sụp một gã Hồn sủng sư và những Hồn sủng khác. Rất nhiều giới chủ, điện chủ cùng với không ít Hồn Hoàng dốc hết tất cả sức lực đào tạo ra một con chuẩn đế hoàng, nhưng cả đời bọn họ sẽ phải quanh quẩn chạy lòng vòng lo cho con Hồn sủng này. Quan trọng nhất là chỉ sợ bọn họ hao hết tinh lực cũng chưa chắc có thể tăng cường đẳng cấp chiến lực từ chuẩn đế hoàng lên tới sơ đẳng đế hoàng."
Ly lão nhi chậm rãi nói.
Ly lão nhi không biết thật ra lúc này Sở Mộ chỉ còn cách cấp đế hoàng một bước nhỏ. Cho nên Sở Mộ vô cùng cấp bách hiểu rõ những tin tức về Hồn sủng cấp đế hoàng.
Chẳng qua là sau khi nghe Ly lão nhi nói những lời này, trong đầu Sở Mộ bất chợt sinh ra dự cảm bất tường.
Bất kể sự tình diễn biến như thế nào, chỉ cần đạt tới cấp đế hoàng thì thực lực Sở Mộ sẽ nhảy vọt về chất lẫn lượng. Hơn nữa, Sở Mộ thông qua Mạc Tà sẽ có thể tiến vào rất nhiều địa phương trước kia không dám mạo hiểm xâm nhập. Từ đó hắn sẽ cố gắng thu thập linh vật cực phẩm tiến hành cường hóa những Hồn sủng khác.
Còn vấn đề hiện tại chính là làm sao phân phối số tiền 14 tỷ trong tay. Đây cũng là vấn đề làm cho hắn đau đầu nhất.
Quỷ Khung Quân Vương, Ma Thụ chiến sĩ, Ngưng, Dạ, bao gồm cả Tần đều ở thời kỳ mấu chốt, cần phải có linh vật hỗ trợ đột phá đẳng cấp chiến lực trên phạm vi lớn. Thực lực chúng nó bây giờ rất khó tạo ra tác dụng chân chính tại cảnh thứ chín.
Cho nên Sở Mộ suy nghĩ một lượt, phân tích và đánh giá hai mặt lợi hại của đám Hồn sủng, cuối cùng mới lựa chọn phân phối số tiền 14 tỷ cho Mạc Tà, Chiến Dã và Bạch Yểm Ma. Hiện tại hắn đang cần vài con Hồn sủng cường đại đủ sức áp trục trên con đường chinh phục Thiên Hạ Quyết.
"Trước tiên ủy khuất các ngươi, chờ Thiên Hạ Quyết kết thúc, ta sẽ để dành phần thưởng kia cho các ngươi." Sở Mộ.
Ưu tiên trước nhất chính là Chiến Dã rồi, sau khi tăng cường Chiến Dã lên tới cao đẳng quân chủ hẳn là ngăn chặn một phía không thành vấn đề. Thế nhưng, Sở Mộ cảm thấy tác dụng cụ thể trong chiến đấu cũng không lớn, bởi vì Chiến Dã cần phải có giai đoạn quá độ để tăng cường thực lực.
Mạc Tà đang ở thời kỳ chuẩn bị dị biến, cho nó phục dụng linh vật không có bất kỳ ý nghĩa gì. Đối với một con Hồn sủng chuẩn đế hoàng như Mạc Tà, linh vật 14 tỷ chẳng khác gì ăn cơm, ăn cho no bụng rồi thôi, hoàn toàn không có tác dụng nào khác.
Bạch Yểm Ma vừa mới trải qua linh vật cường hóa và thôn phệ đồng tộc, hiện tại chỉ cần có thời gian hấp thu và ổn định thực lực. Ít nhất trước khi đạt tới mười đoạn, Sở Mộ không thể nào sử dụng linh vật cường hóa đối với nó.
"Thiếu chủ, mua cấp chín tiến công hồn trang đi, tăng cường lực công kích cho Bạch Ma Quỷ, toàn thể tiến công hồn trang giá tiền đại khái là mười tỷ. Chín đoạn bảy giai Bạch Ma Quỷ có thực lực sánh ngang với mười đoạn Hồn sủng cao đẳng quân chủ, cao đẳng quân chủ và trung đẳng quân chủ thua kém hai cấp bậc. Hơn nữa bản thân Bạch Yểm Ma nắm giữ ưu thế thuộc tính mạnh hơn Hồn sủng bình thường một cấp bậc, trang bị thêm cấp chín hồn trang sẽ có thể một kích trọng thương mười đoạn Hồn sủng trung đẳng quân chủ."
Cường giả ẩn giấu tại bậc thang thứ hai chia đều thực lực vào khoảng chín đoạn Hồn sủng trung đẳng quân chủ. Mà mười đoạn Hồn sủng trung đẳng quân chủ chính là đại biểu cho lực lượng đỉnh phong tại bậc thang thứ hai, chỉ những thanh niên tối cường của các thế lực lớn mới có thể sở hữu.
Cấp đế hoàng là vấn đề sau này, ít nhất bây giờ Sở Mộ có được một con Bạch Yểm Ma thực lực sánh ngang mười đoạn Hồn sủng cao đẳng quân chủ khẳng định là tồn tại vô địch trong hàng ngũ bậc thang thứ hai rồi.
Khuynh Tư một lòng chỉ muốn nhận được di chúc lão sư, cho nên nàng không lấy phần nào trong số 14 tỷ kia. Ngược lại còn đưa thêm một tỷ cho Sở Mộ, để cho Sở Mộ có đủ tiền mua toàn thể tiến công hồn trang trị giá mười tỷ và hồn giáp 5 tỷ.
Sau khi cảnh thứ tám kết thúc, Diệp Khuynh Tư đã tỏ ý nói rằng di chúc lão sư vô cùng quan trọng đối với nàng, đó là đồ vật còn quý giá hơn cả tài phú. Chỉ cần có thể nhận được di chúc, 14 tỷ kim tệ chỉ là con số lẻ đối với nàng. Vì thế nàng mới dốc toàn lực bảo đảm Sở Mộ có đủ thực lực xông cảnh, sau đó giành lấy vinh quang cuối cùng.
Sở Mộ không có ý định từ chối, dù sao Diệp Khuynh Tư đã xem như là cùng một phe rồi. Chỉ cần Sở Mộ lấy được bản di chúc kia đưa cho nàng, coi như là bù đắp lại công lao và tiền bạc mà nàng đã giao ra.
Sau khi cảnh thứ tám kết thúc, trải qua thời gian điều dưỡng gần nửa tháng, Sở Mộ an tâm tĩnh tu ổn định trạng thái bảy niệm Hồn Chủ của mình.
Trong quá trình tĩnh tu, Sở Mộ để cho Giai Tĩnh giúp mình liên lạc với chủ nhân cấp chín hồn trang, bắt đầu tiến hành mặc cả và giao dịch.
Thời điểm năm ngày trước khi cảnh thứ chín bắt đầu, Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư ngồi ở trong sân cùng nhau trao đổi vấn đề thuần dưỡng Hồn sủng.
Diệp Khuynh Tư nói cho Sở Mộ biết nếu đặt Hồn sủng ở trong hoàn cảnh đặc thù nào đó, tốc độ phát triển sẽ trở nên nhanh hơn. Đồng thời cũng không có tồn tại vấn đề bình cảnh trước khi lột xác. Diệp Khuynh Tư dự định sau khi Thiên Hạ Quyết kết thúc sẽ bắt đầu một chuyến hành trình lịch lãm mới, tìm kiếm những địa phương như thế để thúc dục Hồn sủng trưởng thành và lột xác mau chóng hơn.
"Thiếu gia, có một nữ tử che mặt muốn gặp ngài."
Giai Tĩnh từ ngoài cửa chạy tới trước mặt Sở Mộ, nhỏ giọng nói.
"Nữ tử che mặt?"
Sở Mộ lập tức nhíu mày, chẳng lẽ là con rối của thiếu nữ phản bội?
Nàng ta to gan lớn mật như thế? Dám đường đường chính chính tiến vào nội bộ Hồn Điện, đây không phải là tự tìm đường chết hay sao?
"Mang nàng tới đây."
Sở Mộ nói.
Giai Tĩnh xoay người chạy ra ngoài.
Diệp Khuynh Tư nhìn sang Sở Mộ, bỗng nhiên cười một tiếng rồi nói:
"Tại sao lại có vẻ giống như gặp phải đại địch vậy? Tiểu công chúa Yểm Ma cung có đáng sợ như vậy không?"
“…”
Diệp Khuynh Tư vừa nói như thế, Sở Mộ nhất thời xấu hổ không biết nên bào chữa thế nào. Lúc này mới nhớ ra tiểu công chúa cũng đeo khăn che mặt, nữ tử kia hẳn là tiểu công chúa mới đúng. Về phần con rối của thiếu nữ phản bội khẳng định không dám xuất hiện tại nơi này.
Bất kể thiếu nữ phản bội bày ra âm mưu quỷ kế gì, nhưng chắc chắn có liên quan chặt chẽ tới Hồn Điện. Nàng ta khẳng định không dám bước vào Hồn Điện nửa bước, dù sao nội bộ Hồn Điện luôn có đông đảo cường giả tọa trân, chỉ cần một vài nhân vật cao cấp tương tự Vũ điện chủ cũng có thể giải quyết gọn gàng.
Quả nhiên đúng như hai người dự liệu, chốc lát sau Giai Tĩnh đã dẫn theo một vị nữ tử dáng vẻ nổi bật đi tới. Sở Mộ vừa nhìn một cái đã biết nàng là Cẩn Nhu công chúa.
Ngày hôm nay Cẩn Nhu công chúa vận trang phục càng thêm bảo thủ và mộc mạc, xem bộ dáng hẳn là không muốn bị người khác nhận ra thân phận của mình. Mặc dù đã thay đổi trang phục đơn giản và kín kẽ, nhưng vẫn khó thể che giấu mị lực mê người bẩm sinh của nàng.
Sở Mộ phất tay bảo Giai Tĩnh lui ra, Cẩn Nhu công chúa tự mình đi tới trước mặt Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư.
Ánh mắt Cẩn Nhu công chúa rất có linh tính, chỉ cần cẩn thận quan sát sẽ nhận ra nàng đang có chuyện lo lắng trong lòng. Lần này nàng đến đây nhất định là có chuyện cấp thiết, nếu không nàng sẽ không hạ thấp thân phận một mình một người đi tìm Sở Mộ.
Sở Mộ ra hiệu cho Cẩn Nhu công chúa ngồi xuống, thuận miệng hỏi:
"Có chuyện gì?”
“Ngươi đánh bại ba đại cao thủ Yểm Ma cung chúng ta, cơ hồ đã loại bỏ tư cách tham gia cảnh thứ chín của Yểm Ma cung chúng ta."
Giọng nói Cẩn Nhu công chúa có vẻ lạnh nhạt kỳ lạ.
"Ngươi tới hưng sư vấn tội?"
Sở Mộ nghi ngờ hỏi.
"Vấn đề là ở chỗ đó, tất cả cao thủ Yểm Ma cung đã bị ngươi giải quyết. Như vậy những tuyển thủ Yểm Ma cung tại cảnh thứ chín sẽ rất nguy hiểm, một khi gặp phải nữ chủ thượng khẳng định là chết chắc rồi, trong đó có cả bản thân ta."
Cẩn Nhu công chúa chậm rãi nói.
Cẩn Nhu công chúa làm gì dám hưng sư vấn tội Sở Mộ? Chỉ có điều ở cảnh thứ tám, Sở Mộ xuất thủ có hơi … quá đáng.
Ba người mạnh nhất Yểm Ma cung đều bị hắn giải quyết, Cẩn Nhu công chúa vốn trông cậy vào bọn họ bảo vệ để đột phá cảnh thứ chín. Ít nhất sẽ không lo sợ bị nữ chủ thượng hãm hại, kết quả đến thời điểm cuối cùng cảnh thứ tám lại phát sinh chuyện ngoài dự liệu, thoáng một cái cả ba thanh niên tối cường của Yểm Ma cung đều bị loại bỏ. Cẩn Nhu công chúa vô tình trở thành người có thực lực tối cường, nhưng nàng quả thật không có vui mừng chút nào.
Cẩn Nhu công chúa quả thật là còn bảo tồn thực lực, nhưng nếu nàng tiến vào cảnh thứ chín như thế này chẳng khác nào đẩy dê vào miệng cọp.
"Tại sao ngươi không từ bỏ? Biết rõ đã không còn cơ hội nhận được vinh quang cuối cùng, hơn nữa nữ nhân kia vẫn luôn nhìn chằm chằm vào ngươi. Từ bỏ có khi lại là hay nhất !"
Sở Mộ hỏi.
Cẩn Nhu công chúa lắc đầu nói:
"Ta có lý do phải tham gia."
Sở Mộ cảm thấy Cẩn Nhu công chúa hôm nay cố ý đến nơi này khẳng định là có chuyện muốn nói với mình, rất có thể đó chuyện đó liên quan trực tiếp đến con rối của thiếu nữ phản bội.
Cẩn Nhu công chúa liếc nhìn Diệp Khuynh Tư ngồi ở bên cạnh Sở Mộ, hiển nhiên chuyện nàng sắp nói không muốn để cho người thứ ba nghe thấy.
Thế nhưng, Cẩn Nhu công chúa cũng ý thức được cố ý tách Diệp Khuynh Tư ra ngoài hình như không tốt lắm. Hơn nữa Sở Mộ không có động thái gì khác, đành phải buông thả hồn niệm tạo thành một tầng phòng hộ bao trùm ba người vào trong.
Sở Mộ thấy Cẩn Nhu công chúa tiểu tâm cẩn thận như thế liền biết vấn đề nàng sắp nói vô cùng trọng yếu.
"Cho dù đột phá những cảnh khác phát sinh biến hóa thế nào đi nữa, nhưng cảnh thứ chín chắc chắn không thay đổi. Điểm đến là Bất Hủ thành ẩn trong Kính Kiếm sơn, khu nhiệm vụ chính là sát chủ (giết mục tiêu chỉ định)."
Cẩn Nhu công chúa nhỏ giọng nói.
Sở Mộ từng nghe thấy chút ít tin tức về tình huống cảnh thứ chín. Tám cảnh trước có thể tùy thời ước lượng và thay đổi nhiệm vụ, chỉ có cảnh thứ chín và cảnh thứ mười chắc chắn cố định không bao giờ thay đổi. Thế nhưng, Sở Mộ thật sự không nghĩ tới cảnh thứ chín lại diễn ra ở trong Kính Kiếm sơn.
"Kính Kiếm sơn chỉ là hai ngọn núi, làm gì có Bất Hủ thành nào ở trong đó?"
Sở Mộ lấy làm khó hiểu, lập tức hỏi lại.
"Kính Kiếm sơn thật ra là cánh cửa nối thông với một lãnh thổ khác, chỉ cần mở ra sẽ có thể tiến vào một tầng không gian song song tương tự với Thánh vực của Hồn Điện. Chỉ có điều ta cũng không nghĩ đến cảnh thứ chín sẽ diễn ra tại Bất Hủ thành."
Diệp Khuynh Tư nói.
Cẩn Nhu công chúa gật đầu nói:
"Rất ít người biết được bí mật này, bởi vì những tuyển thủ tham gia cảnh thứ chín và cảnh thứ mười sẽ bị che mắt, hơn nữa còn bị phong bế hồn niệm trước khi tiến vào Kính Kiếm sơn. Sau đó mới thông qua cánh cổng ở Kính Kiếm sơn đi tới một tầng không gian khác, vì thế cho dù là tuyển thủ tham gia cảnh thứ chín và cảnh thứ mười vẫn không được biết bọn họ đang ở địa phương nào."
"Mặt khác, cảnh thứ chín và cảnh thứ mười sẽ diễn ra tại Bất Hủ thành, hơn nữa còn là đồng thời tiến hành."
Cẩn Nhu công chúa bổ sung thêm một câu.
"Đồng thời tiến hành?"
Nghe đến đây, trên mặt Sở Mộ liền biểu lộ thần sắc kinh ngạc.
Nếu như nói đồng thời tiến hành, vậy thì đã có thể giải thích mục tiêu kế hoạch của thiếu nữ phản bội nhất định là ở trong Bất Hủ thành.
"Bất Hủ thành có hai con đường chính, một là đi thông điện phủ dành cho đám tuyển thủ bậc thang thứ hai tranh đoạt vinh quang cuối cùng tại cảnh thứ chín, một con đường khác dành cho bậc thang thứ nhất tranh đoạt vinh quang. Sau khi giết chết sinh vật được chỉ định tại cảnh thứ chín, nếu muốn giành lấy vinh quang cuối cùng cảnh thứ mười sẽ phải tiếp tục tiến về phía trước, cởi bỏ phong ấn sinh vật được chỉ định rồi đánh bại nó. Đến lúc đó mới thật sự thành công trong việc tranh đoạt vinh quang cuối cùng của đại hội Thiên Hạ Quyết."
Cẩn Nhu công chúa quả thật là hiểu biết rất nhiều chuyện, ngay cả thông tin bí mật cũng không giấu được nàng.
"Sinh vật bị phong ấn?"
Sở Mộ kinh ngạc hỏi.
"Ừ, Bất Hủ thành thật ra chính là một tòa thành phong ấn, bên trong sinh tồn rất nhiều sinh vật. Trong đó cũng có không ít sinh vật cường đại bị phong ấn ở dưới tòa thành."
Cẩn Nhu công chúa lập tức hồi đáp.
Cẩn Nhu công chúa nói ra những bí mật này đúng là Sở Mộ chưa từng biết đến, thậm chí có mấy lần Sở Mộ cố ý hỏi thăm Đức Lão linh sư nhưng không được tiết lộ chút nào.
Sở Mộ rất kỳ quái tại sao Cẩn Nhu công chúa lại biết rõ ràng tình hình Thiên Hạ Quyết như thế, hẳn là nàng chưa từng tham gia Thiên Hạ Quyết lần nào mới đúng. Cho dù đã tham gia nhưng mỗi kỳ đều có sự kiện đột phá cảnh khác nhau cơ mà?
"Nói ra những bí mật cảnh thứ chín cho ta biết, hẳn là ngươi muốn ta trợ giúp giành lấy vinh quang cuối cùng?"
Sở Mộ hỏi thử một câu.
Cẩn Nhu công chúa lắc đầu nói:
"Ta có chuyện cần phải làm nhưng không phải là thứ hạng vinh quang, ngược lại ta có thể giúp ngươi nhận được vinh quang cuối cùng cảnh thứ chín. Thật ra khu vực Bất Hủ thành cực kỳ phức tạp, chỉ có thực lực cường đại chưa chắc có thể đạt được vinh quang cuối cùng. Nếu như đi nhầm đường có khi sẽ gặp phải thú triều vĩnh viễn.”
“Ngươi còn chưa nói tại sao nữ nhân kia vẫn luôn muốn bắt sống ngươi?" Sở Mộ hỏi.
"Ta quả thật không biết nguyên nhân chính xác, ta và nàng vốn không hề liên quan gì tới nhau. Hơn nữa, cho tới tận bây giờ ta chưa từng tiếp xúc với người nào có lực lượng Đế Thánh Hoa. Ngược lại ngươi mới đáng quan tâm, ta đã có mấy lần hỏi thăm ngươi nàng ta rốt cuộc có thân phận gì? Ngươi lại không chịu nói cho ta biết."
Cẩn Nhu công chúa trợn mắt ra vẻ tức giận nhìn sang Sở Mộ.
Sở Mộ chỉ biết nàng ta là con rối của Hồn sủng thứ nhất, những thứ khác quả thật là mù tịt, dù có muốn nói cũng chẳng biết nói gì. Về phần bí mật đại loại như nửa người nửa sủng, Sở Mộ cảm thấy không cần thiết phải nói cho Cẩn Nhu công chúa.
"Vậy ngươi muốn thứ gì ?"
Sở Mộ nghi ngờ hỏi.
"Không tới thời điểm cuối cùng, ta sẽ không nói."
Cẩn Nhu công chúa lắc đầu, thái độ vô cùng kiên quyết.
Một lát sau, Cẩn Nhu công chúa biến chuyển giọng nói nhẹ nhàng hơn:
"Mặt khác, ta còn có một chuyện trọng yếu phải nhờ vả ngươi. Đây là tài liệu về Bất Hủ thành ta thu thập được trong lúc vô tình, ta nghĩ ngươi nhất định muốn biết."
Sở Mộ cũng biết Cẩn Nhu công chúa muốn nói tránh sang chuyện khác, nhưng nàng không muốn nói thì Sở Mộ cũng không thể miễn cưỡng, nhất là hắn còn có cất giấu bí mật cho riêng mình.
"Ờ, ngươi nói đi !"
Sở Mộ gật đầu tỏ ý muốn nghe.
"Liên quan tới phụ thân ngươi, Sở Thiên Mang.”
Cẩn Nhu công chúa nhỏ giọng hơn một chút.
Cẩn Nhu công chúa vừa mới dứt lời, trái tim Sở Mộ bỗng nhiên đập lên kịch liệt.
Trong nháy mắt Sở Mộ đã nghĩ đến Cẩn Nhu công chúa muốn nói gì.
"Ngươi nói là …”
Cẩn Nhu công chúa gật đầu, mở miệng nói:
"Sở Thiên Mang có một đầu thứ sủng bị giải trừ hồn ước, nó bị phong ấn trong Bất Hủ thành.”
Thời kỳ đỉnh cao của Sở Thiên Mang có bốn đại chủ sủng, một sủng mạnh nhất đã chết trận, ba đại chủ sủng khác đều bị phong ấn trong Phong Ấn tháp. Nhưng trước khi Sở Mộ rời khỏi Tù đảo ít lâu đã tự tử hết rồi.
Thứ sủng của Sở Thiên Mang đều bị cưỡng chế giải trừ hồn ước đến nay tung tích không rõ. Sở Mộ không nghĩ tới trong Bất Hủ thành lại có một đầu Hồn sủng của phụ thân mình tồn tại.
Trong lòng Sở Mộ nhất thời dâng trào ngọn sóng, thân thể không nhịn run rẩy từng đợt.
"Hoàn toàn chính xác? Ngươi … ngươi biết điểm phong ấn không?"
Sở Mộ kích động hỏi tới.
"Biết, nhưng rất nguy hiểm."
Cẩn Nhu công chúa gật đầu xác nhận.
/1793
|