Tất cả vật phẩm bên trong phòng đã bị ma diễm đốt cháy sạch sẽ. Cũng may Bạch Ma Quỷ vẫn có thể khống chế ma diễm, nếu không quần áo trên người Sở Mộ, thậm chí cả trang viện cũng tiêu tan theo mỗi đợt dâng trào cảm xúc của nó.
Linh hồn thôn phệ sẽ kèm theo cảm giác thống khổ và đau đớn, một nửa sẽ truyền vào thế giới tinh thần Sở Mộ nhanh chóng tiêu hao hồn lực của hắn.
Sở Mộ không biết thời gian trôi qua bao lâu, chỉ biết rằng thời điểm hồn lực gần hao hết thì Bạch Yểm Ma thôn phệ linh hồn dần dần có dấu hiệu dừng lại.
"Khặc !"
Bạch Yểm Ma kêu lên một tiếng yếu ớt, ma diễm trên người biến mất sạch sẽ lộ ra thân hình giống như thủy ngân đúc thành, khí chất tà dị hiện ra vô cùng chân thật.
Hình như ma diễm đã bám vào làn da trên người Bạch Yểm Ma, từ đầu đến cuối vẫn luôn tồn tại nhưng không thể nhìn thấy bằng mắt thường. Đây là lần đầu tiên Sở Mộ thấy tình cảnh Bạch Yểm Ma hoàn toàn dập tắt hỏa diễm.
"Thiếu chủ, ma diễm của Bạch Yểm Ma biến mất rất có thể sẽ có ma diễm mới ra đời. Lúc nãy tâm tình Bạch Yểm Ma phát sinh biến hóa, bản thân nó sở hữu thiên phú dị thường đã có khuynh hướng lột xác rồi, bây giờ hoàn toàn thu nạp linh hồn đồng tộc cho nên một bước lên trời."
Ly lão nhi bỗng nhiên vui mừng kêu lên.
Sở Mộ mặt mày tái nhợt cũng mừng rỡ như điên. Đây chính là niềm vui nằm ngoài dự liệu của hắn.
Chốc lát sau Sở Mộ phát hiện Bạch Yểm Ma dần dần mỏi mệt, lập tức thu hồi nó vào trong không gian Hồn sủng.
Bạch Yểm Ma tiến vào trạng thái ngủ say, thân thể không có xuất hiện bất kỳ tình huống nào khác thường.
Lúc trước Quỷ Khung Quân Vương tiến hành cường hóa linh hồn cũng ngủ say một đoạn thời gian ngắn. Lần này Bạch Yểm Ma hiển nhiên sẽ hao phí một ít thời gian để hấp thu triệt để năng lượng Yểm Ma Hồn.
Không bao lâu sau, trên người nó nhất định sẽ xuất hiện lực lượng ma diễm cao cấp hơn.
Linh hồn ma diễm mạnh hơn có nghĩ là đẳng cấp chủng tộc Bạch Yểm Ma tăng trưởng.
Bản thân Bạch Yểm Ma là Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ, lại tăng cường một cấp chính là cao đẳng cấp quân chủ.
Một khi Bạch Yểm Ma tỉnh lại, Sở Mộ sẽ có được một con Bạch Yểm Ma hoàn toàn thoát thai hoán cốt, một con Hồn sủng cao đẳng cấp quân chủ chân chính.
Sau khi sáu cảnh đầu chấm dứt, đại hội sẽ tạm dừng mấy ngày để tuyển thủ có đầy đủ thời gian nghỉ ngơi và hồi phục.
Bởi vì bắt đầu từ cảnh thứ bảy sẽ là quá trình chiến đấu tàn khốc nhất trong Thiên Hạ Quyết.
Cảnh thứ bảy chính là xuyên giới.
Xuyên giới có nghĩa là các tuyển thủ sẽ bắt đầu từ một vị trí có thể giống hoặc khác nhau. Sau đó tiến hành xông qua Mê giới nguy hiểm đi tới địa phương được chỉ định.
Xuyên giới cảnh cơ hồ không có hạn chế nào đối với tuyển thủ, cho dù đám tuyển thủ không tiến vào Mê giới, mà đi đường vòng tới một đầu khác cũng không coi là vi phạm quy tắc.
Nhưng mà ban tổ chức đã hạn chế thời gian rõ ràng, nếu như không thể đi tới vị trí được quy định trong thời gian đề ra sẽ bị đào thải. Hơn nữa, ban tổ chức lựa chọn Mê giới xông cảnh thường thường không có cách nào đi đường vòng.
Xung quanh Thiên Hạ thành có vô số Mê giới đẳng cấp cao, ban đầu Sở Mộ từ phía tây đi tới Thiên Hạ thành cũng đã hành động như thế. Vì muốn tiết kiệm thời gian nên Sở Mộ thường xuyên đi theo đường thẳng, một đường chém giết xuyên qua Mê giới.
Cảnh thứ bảy xuất hiện xuyên giới cảnh có thể nói là đúng như Sở Mộ dự đoán, bởi vì xuyên giới sẽ tạo ra hoàn cảnh vô cùng rộng lớn để mặc cho các tuyển thủ tận tình phát huy năng lực. Trong quá trình xuyên qua Mê giới sẽ tiến hành các loại tỷ thí thực lực và trí tuệ, thậm chí kinh nghiệm và vận khí cũng nằm trong số đó.
Sở Mộ hiển nhiên lựa chọn độ khó bậc thang thứ hai là cấp thống lĩnh. Đến cảnh thứ bảy đã phân ra các tuyển thủ của bậc thang thứ ba, thứ hai và thứ nhất vô cùng rõ ràng. Những người trước kia khiêu chiến vượt cấp giống như Sở Mộ, xuất hiện trên bảng vinh quang không thể nào xảy ra được nữa. Bởi vì cho tới bây giờ những cao thủ chân chính của Thiên Hạ thành đã nổi lên mặt nước, đồng thời những cảnh trước đã loại bỏ phần lớn tuyển thủ. Cho nên chỉ cần xông quan cảnh thứ bảy sẽ có tên trên bảng vinh quang.
Cảnh thứ bảy bắt đầu vào một tuần sau.
Trước khi tuyển thủ tiến vào Mê giới hoàn toàn không được biết vị trí bắt đầu của mình, mà ban tổ chức sẽ phái ra giám sát viên của những thế lực khác nhau hướng dẫn đi tới vị trí chỉ định.
Theo tin tức những năm trước, thành viên ban tổ chức sẽ trực tiếp ném tuyển thủ ở khu vực ranh giới Mê giới, sau đó nói cho bọn họ biết phải dùng bao nhiêu ngày đi tới mục tiêu. Cuối cùng sẽ để mặc cho tuyển thủ tự mình phát huy.
Một ngày đáng mong đợi rốt cuộc cũng tới, các giám sát viên từ từ xuất hiện đi tới gần đám tuyển thủ.
Bọn họ không hề nói nhiều, trực tiếp triệu hồi Dực hệ Hồn sủng rồi ra hiệu cho Sở Mộ leo lên. Sau đó khống chế Hồn sủng bay tới vị trí đã được ban tổ chức chỉ định.
Lần này cảnh thứ bảy là nhiệm vụ xuyên giới, ban tổ chức quyết định cho đám tuyển thủ đột phá Mê giới từ những vị trí khác nhau. Chỉ có điểm cuối là giống như mà thôi.
Ba giám sát viên thay phiên nhau bay đi, phi hành suốt thời gian năm ngày mới tới vị trí khởi điểm.
Trong năm ngày này, hai mắt Sở Mộ đều bị che kín, cho nên Sở Mộ không thể biết được mình sẽ tới Mê giới nào.
Tất cả tuyển thủ đều rơi vào tình trạng giống Sở Mộ, có lẽ bọn họ sẽ xuyên qua cùng một Mê giới, nhưng lại bị mang đi theo những phương hướng khác nhau.
Vì bảo đảm cho cuộc thi công bình, thời điểm xuyên giới sẽ bắt đầu vào bảy ngày sau, chính là đợi đến lúc tất cả tuyển thủ đã vào vị trí thì giám sát viên mới cho bọn họ lên đường.
Ba giám sát viên trông chừng cẩn thận, Sở Mộ ngồi chờ tại chỗ hai ngày. Cho đến khi ánh bình minh ngày thứ bảy bắt đầu ló dạng, giám sát viên mới nói cho Sở Mộ biết vị trí điểm cuối.
"Điểm cuối là bờ đông Thần Hồ, thời gian là mười lăm ngày. Ngày thứ mười sáu sẽ có trọng tài và giám sát viên đến đó kiểm tra, chỉ cần xuất hiện ở nơi đó coi như là đột phá cảnh thành công."
"Vậy thôi à? Xếp hạng như thế nào?" Sở Mộ ngạc nhiên hỏi.
Nếu ngày thứ mười sáu trọng tài chính mới xuất hiện tại bờ đông Thần Hồ, vậy thì bọn họ làm sao phán đoán thứ hạng cho tuyển thủ? Bởi vì trước đó không có giám sát viên nào đứng ở đó để xác định kết quả.
"Chuyện này… chúng ta cũng không rõ ràng lắm, chức trách của chúng ta tới đây là hết." Hai người khác nói.
Ba người thông báo xong tin tức cực kỳ đơn giản liền niệm chú ngữ triệu hồi Dực hệ Hồn sủng ra ngoài, trực tiếp quay trở về Thiên Hạ thành.
Sở Mộ lẳng lặng nhìn ba người này rời khỏi, không có vội vàng tiến về phía trước, mà tiếp tục suy tư vấn đề lúc nãy.
"Mười lăm ngày, đối với thời gian xuyên giới cảnh coi như là cấp bách, nhưng mà tại cảnh thứ bảy hẳn là có rất nhiều cao thủ dã luyện, số lượng người tới bờ đông Thần Hồ không phải ít. Nếu đến ngày thứ mười sáu, trọng tài và giám sát viên mới xuất hiện, vậy thì quy tắc thế nào đây? Làm sao xác định thứ hạng của mọi người?"
Thanh âm Ly lão nhi chậm rãi truyền ra.
Sở Mộ cũng không ngốc, đặt ra quy tắc như vậy có nghĩa là ban tổ chức không có ý định lấy thời gian ai tới trước làm tiêu chuẩn xếp hạng.
Theo như lời Ly lão nhi nói lúc nãy, quy tắc này có phần mờ mịt, thậm chí có thể nghĩ đến tình huống: “Nếu ngày thứ mười sáu nơi đó chỉ có một mình ngươi, vậy thì ngươi hiển nhiên là đệ nhất."
Sau khi lĩnh hội tầng hàm nghĩa bí ẩn này, Sở Mộ không nhịn được thở dài cảm thán vì ý nghĩ điên cuồng của ban tổ chức Thiên Hạ Quyết. Chẳng lẽ vì vinh quang chân chính, trên đường xuyên qua mỗi một cảnh đều phải cạnh tranh tàn khốc tới mức này sao?
Sở Mộ bắt đầu quan sát chung quanh, trước khi tiến vào Mê giới, Sở Mộ đương nhiên phải tra rõ hoàn cảnh cụ thể.
Linh hồn thôn phệ sẽ kèm theo cảm giác thống khổ và đau đớn, một nửa sẽ truyền vào thế giới tinh thần Sở Mộ nhanh chóng tiêu hao hồn lực của hắn.
Sở Mộ không biết thời gian trôi qua bao lâu, chỉ biết rằng thời điểm hồn lực gần hao hết thì Bạch Yểm Ma thôn phệ linh hồn dần dần có dấu hiệu dừng lại.
"Khặc !"
Bạch Yểm Ma kêu lên một tiếng yếu ớt, ma diễm trên người biến mất sạch sẽ lộ ra thân hình giống như thủy ngân đúc thành, khí chất tà dị hiện ra vô cùng chân thật.
Hình như ma diễm đã bám vào làn da trên người Bạch Yểm Ma, từ đầu đến cuối vẫn luôn tồn tại nhưng không thể nhìn thấy bằng mắt thường. Đây là lần đầu tiên Sở Mộ thấy tình cảnh Bạch Yểm Ma hoàn toàn dập tắt hỏa diễm.
"Thiếu chủ, ma diễm của Bạch Yểm Ma biến mất rất có thể sẽ có ma diễm mới ra đời. Lúc nãy tâm tình Bạch Yểm Ma phát sinh biến hóa, bản thân nó sở hữu thiên phú dị thường đã có khuynh hướng lột xác rồi, bây giờ hoàn toàn thu nạp linh hồn đồng tộc cho nên một bước lên trời."
Ly lão nhi bỗng nhiên vui mừng kêu lên.
Sở Mộ mặt mày tái nhợt cũng mừng rỡ như điên. Đây chính là niềm vui nằm ngoài dự liệu của hắn.
Chốc lát sau Sở Mộ phát hiện Bạch Yểm Ma dần dần mỏi mệt, lập tức thu hồi nó vào trong không gian Hồn sủng.
Bạch Yểm Ma tiến vào trạng thái ngủ say, thân thể không có xuất hiện bất kỳ tình huống nào khác thường.
Lúc trước Quỷ Khung Quân Vương tiến hành cường hóa linh hồn cũng ngủ say một đoạn thời gian ngắn. Lần này Bạch Yểm Ma hiển nhiên sẽ hao phí một ít thời gian để hấp thu triệt để năng lượng Yểm Ma Hồn.
Không bao lâu sau, trên người nó nhất định sẽ xuất hiện lực lượng ma diễm cao cấp hơn.
Linh hồn ma diễm mạnh hơn có nghĩ là đẳng cấp chủng tộc Bạch Yểm Ma tăng trưởng.
Bản thân Bạch Yểm Ma là Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ, lại tăng cường một cấp chính là cao đẳng cấp quân chủ.
Một khi Bạch Yểm Ma tỉnh lại, Sở Mộ sẽ có được một con Bạch Yểm Ma hoàn toàn thoát thai hoán cốt, một con Hồn sủng cao đẳng cấp quân chủ chân chính.
Sau khi sáu cảnh đầu chấm dứt, đại hội sẽ tạm dừng mấy ngày để tuyển thủ có đầy đủ thời gian nghỉ ngơi và hồi phục.
Bởi vì bắt đầu từ cảnh thứ bảy sẽ là quá trình chiến đấu tàn khốc nhất trong Thiên Hạ Quyết.
Cảnh thứ bảy chính là xuyên giới.
Xuyên giới có nghĩa là các tuyển thủ sẽ bắt đầu từ một vị trí có thể giống hoặc khác nhau. Sau đó tiến hành xông qua Mê giới nguy hiểm đi tới địa phương được chỉ định.
Xuyên giới cảnh cơ hồ không có hạn chế nào đối với tuyển thủ, cho dù đám tuyển thủ không tiến vào Mê giới, mà đi đường vòng tới một đầu khác cũng không coi là vi phạm quy tắc.
Nhưng mà ban tổ chức đã hạn chế thời gian rõ ràng, nếu như không thể đi tới vị trí được quy định trong thời gian đề ra sẽ bị đào thải. Hơn nữa, ban tổ chức lựa chọn Mê giới xông cảnh thường thường không có cách nào đi đường vòng.
Xung quanh Thiên Hạ thành có vô số Mê giới đẳng cấp cao, ban đầu Sở Mộ từ phía tây đi tới Thiên Hạ thành cũng đã hành động như thế. Vì muốn tiết kiệm thời gian nên Sở Mộ thường xuyên đi theo đường thẳng, một đường chém giết xuyên qua Mê giới.
Cảnh thứ bảy xuất hiện xuyên giới cảnh có thể nói là đúng như Sở Mộ dự đoán, bởi vì xuyên giới sẽ tạo ra hoàn cảnh vô cùng rộng lớn để mặc cho các tuyển thủ tận tình phát huy năng lực. Trong quá trình xuyên qua Mê giới sẽ tiến hành các loại tỷ thí thực lực và trí tuệ, thậm chí kinh nghiệm và vận khí cũng nằm trong số đó.
Sở Mộ hiển nhiên lựa chọn độ khó bậc thang thứ hai là cấp thống lĩnh. Đến cảnh thứ bảy đã phân ra các tuyển thủ của bậc thang thứ ba, thứ hai và thứ nhất vô cùng rõ ràng. Những người trước kia khiêu chiến vượt cấp giống như Sở Mộ, xuất hiện trên bảng vinh quang không thể nào xảy ra được nữa. Bởi vì cho tới bây giờ những cao thủ chân chính của Thiên Hạ thành đã nổi lên mặt nước, đồng thời những cảnh trước đã loại bỏ phần lớn tuyển thủ. Cho nên chỉ cần xông quan cảnh thứ bảy sẽ có tên trên bảng vinh quang.
Cảnh thứ bảy bắt đầu vào một tuần sau.
Trước khi tuyển thủ tiến vào Mê giới hoàn toàn không được biết vị trí bắt đầu của mình, mà ban tổ chức sẽ phái ra giám sát viên của những thế lực khác nhau hướng dẫn đi tới vị trí chỉ định.
Theo tin tức những năm trước, thành viên ban tổ chức sẽ trực tiếp ném tuyển thủ ở khu vực ranh giới Mê giới, sau đó nói cho bọn họ biết phải dùng bao nhiêu ngày đi tới mục tiêu. Cuối cùng sẽ để mặc cho tuyển thủ tự mình phát huy.
Một ngày đáng mong đợi rốt cuộc cũng tới, các giám sát viên từ từ xuất hiện đi tới gần đám tuyển thủ.
Bọn họ không hề nói nhiều, trực tiếp triệu hồi Dực hệ Hồn sủng rồi ra hiệu cho Sở Mộ leo lên. Sau đó khống chế Hồn sủng bay tới vị trí đã được ban tổ chức chỉ định.
Lần này cảnh thứ bảy là nhiệm vụ xuyên giới, ban tổ chức quyết định cho đám tuyển thủ đột phá Mê giới từ những vị trí khác nhau. Chỉ có điểm cuối là giống như mà thôi.
Ba giám sát viên thay phiên nhau bay đi, phi hành suốt thời gian năm ngày mới tới vị trí khởi điểm.
Trong năm ngày này, hai mắt Sở Mộ đều bị che kín, cho nên Sở Mộ không thể biết được mình sẽ tới Mê giới nào.
Tất cả tuyển thủ đều rơi vào tình trạng giống Sở Mộ, có lẽ bọn họ sẽ xuyên qua cùng một Mê giới, nhưng lại bị mang đi theo những phương hướng khác nhau.
Vì bảo đảm cho cuộc thi công bình, thời điểm xuyên giới sẽ bắt đầu vào bảy ngày sau, chính là đợi đến lúc tất cả tuyển thủ đã vào vị trí thì giám sát viên mới cho bọn họ lên đường.
Ba giám sát viên trông chừng cẩn thận, Sở Mộ ngồi chờ tại chỗ hai ngày. Cho đến khi ánh bình minh ngày thứ bảy bắt đầu ló dạng, giám sát viên mới nói cho Sở Mộ biết vị trí điểm cuối.
"Điểm cuối là bờ đông Thần Hồ, thời gian là mười lăm ngày. Ngày thứ mười sáu sẽ có trọng tài và giám sát viên đến đó kiểm tra, chỉ cần xuất hiện ở nơi đó coi như là đột phá cảnh thành công."
"Vậy thôi à? Xếp hạng như thế nào?" Sở Mộ ngạc nhiên hỏi.
Nếu ngày thứ mười sáu trọng tài chính mới xuất hiện tại bờ đông Thần Hồ, vậy thì bọn họ làm sao phán đoán thứ hạng cho tuyển thủ? Bởi vì trước đó không có giám sát viên nào đứng ở đó để xác định kết quả.
"Chuyện này… chúng ta cũng không rõ ràng lắm, chức trách của chúng ta tới đây là hết." Hai người khác nói.
Ba người thông báo xong tin tức cực kỳ đơn giản liền niệm chú ngữ triệu hồi Dực hệ Hồn sủng ra ngoài, trực tiếp quay trở về Thiên Hạ thành.
Sở Mộ lẳng lặng nhìn ba người này rời khỏi, không có vội vàng tiến về phía trước, mà tiếp tục suy tư vấn đề lúc nãy.
"Mười lăm ngày, đối với thời gian xuyên giới cảnh coi như là cấp bách, nhưng mà tại cảnh thứ bảy hẳn là có rất nhiều cao thủ dã luyện, số lượng người tới bờ đông Thần Hồ không phải ít. Nếu đến ngày thứ mười sáu, trọng tài và giám sát viên mới xuất hiện, vậy thì quy tắc thế nào đây? Làm sao xác định thứ hạng của mọi người?"
Thanh âm Ly lão nhi chậm rãi truyền ra.
Sở Mộ cũng không ngốc, đặt ra quy tắc như vậy có nghĩa là ban tổ chức không có ý định lấy thời gian ai tới trước làm tiêu chuẩn xếp hạng.
Theo như lời Ly lão nhi nói lúc nãy, quy tắc này có phần mờ mịt, thậm chí có thể nghĩ đến tình huống: “Nếu ngày thứ mười sáu nơi đó chỉ có một mình ngươi, vậy thì ngươi hiển nhiên là đệ nhất."
Sau khi lĩnh hội tầng hàm nghĩa bí ẩn này, Sở Mộ không nhịn được thở dài cảm thán vì ý nghĩ điên cuồng của ban tổ chức Thiên Hạ Quyết. Chẳng lẽ vì vinh quang chân chính, trên đường xuyên qua mỗi một cảnh đều phải cạnh tranh tàn khốc tới mức này sao?
Sở Mộ bắt đầu quan sát chung quanh, trước khi tiến vào Mê giới, Sở Mộ đương nhiên phải tra rõ hoàn cảnh cụ thể.
/1793
|