- Lần này phải đem con uyên thú bị khốn trăm năm kia giết chết đi, đại khái còn thiếu mười nội tạng kết tinh, đi thêm vài lần là có thể giải quyết.
Trong màn mưa có một nam tử khống chế cự ưng màu xanh nói ra.
Mục Thanh Y nhìn nam tử này ở xa xa, nàng nhận ra người này, chính là Bát Hoang Tân Liêu, hiện tại dường như hiệu lực cho Đế Cơ cùng Hạ Chỉ Hiền!
Bên cạnh Bát Hoang Tân Liêu là một nữ tử, vị nữ tử này Mục Thanh Y cũng đã gặp mấy lần, dường như là thuộc hạ có thực lực cực mạnh của Đế Cơ, hỏa hệ hồn sủng sư. Tên là Hoa Khâm.
Nhưng mà lúc này Mục Thanh Y giấu người trong mảnh vãi phi thường tức giận, bởi vì nàng phát hiện những sinh vật bị phong ấn là do Tân Liêu cùng Hoa Khâm giết chết, hơn nữa có lẽ chúng cũng phong ấn được không ít nội tạng kết tinh trong Phong Ấn Tháp này, khó trách thi thể trong Phong Ấn Tháp càng ngày càng nhiều.
Mới đầu Mục Thanh Y còn cho rằng con hồn sủng của Sở Thiên Mang mới là thủ phạm, nếu không phải lần này nàng cố ý lưu tâm xem xét thì không biết còn bị hai kẻ này đánh cắp bao nhiêu nội tạng kết tinh.
- Không đúng, hai người này không có khả năng to gan làm ra loại chuyện này.
Mục Thanh Y rất nhanh ý thức được vấn đề nghiêm trọng trong đó.
Rất rõ ràng hai người này đều là thuộc hạ của Đế Cơ. Như vậy tiến vào trong Phong Ấn Tháp phong ấn trộm nội tạng kết tinh cao cấp chỉ có Đế Cơ !
Nhưng mà nghĩ tới nữ tử xuât thần thoát tục không tranh quyền thế ki, Mục Thanh Y lại có chút không dám xác định. Đế Cơt thiện lương, nhân từ tràn ngập thương cảm thật sự làm ra loại chuyện này hay sao?
- Nhất định phải tra rõ ràng!
Mục Thanh Y đem tức giận trong lòng mình dằn xuống, cũng không có ngăn cản hành vi của hai người này, nàng vẫn âm thầm đi theo bọn họ.
Hai người không nói chuyện nhiều lắm, tự tiện mở phong ấn xong thì giết chết hồn sủng trong phong ấn, sau đó đem nội tạng kết tinh lấy đi.
Mục Thanh Y thống kê qua, trong Phong Ấn Tháp có Đế Hoàng đỉnh phong tử vong không ít, Đế Hoàng cao đẳng và các cấp bậc Đế Hoàng khác rất nhiều, số lượng nội tạng kết tinh nhiều như thế chắc chắn tạo thành năng lượng khổng lồ.
Hoặc đây là một âm mưu khổng lồ, hoặc là thỏa mãn tư dục của người nào đó!
Sau khi hai người ăn cắp rời đi Mục Thanh Y cũng không có tiếp tục đi theo, nàng cũng không muốn đánh rắn động cỏ, mà nàng phải tra rõ từng bước của chuyện này.
Sau khi Tân Liêu cùng Hoa Khâm rời đi thì Mục Thanh Y mới rời khỏi Phong Ấn Tháp trở lại cung điện của mình.
- Điện hạ, hôm nay có manh mối nào không?
Phương Vũ đi tới, thấy vẻ mặt Mục Thanh Y ngưng trọng thì mở miệng dò hỏi.
Mục Thanh Y đem chuyện vừa rồ nói lại một lần, hỏi thêm:
- Phương Vũ, ngươi thấy thế nào?
- Chuyện này không có khả năng, có khả năng là tư dục của Tân Liêu...
Phương Vũ nhìn qua có vẻ không hoài nghi lên người Đế Cơ.
- Ta cũng biết là như thế.
Mục Thanh Y gật gật đầu.
- Nhưng mà thuộc hạ cảm thấy điện hạ nên đi điều tra rõ chân tướng của chuyện này đi, chỉ sợ vạn nhất, việc này cũng không phải chuyện đùa.
Phương Vũ nói ra.
- Ân, thời điểm ban đêm chúng ta lặng lẽ tiến vào cung điện của nàng ta...
Mục Thanh Y không biết được chân tương của chuyện này thì cảm giác trong nội tâm không nỡ.
...
Phương Vũ từng ra vào Đế Hoa Cung, đối với phân bố trong Đế Hoa Cung vô cùng rõ ràng, vào ban đêm thì Mục Thanh Y cùng Phương Vũ hai người khống chế hắc ám hệ hồn sủng, lặng yên không một tiếng động lẻn vào Đế Hoa Cung.
Đế Hoa Cung rất lớn, khắp nơi đều là tiên hoa màu xanh da trời, thành cung, lập trụ có nhiều cành hoa phỉ thúy quấn quanh, đi vào trong nơi này giống như đi vào tiên cảnh, lơ đãng sẽ chìm đắm vào hương thơm và cảnh đẹp của cung điện.
Mục Thanh Y cùng Phương Vũ hai người cũng không có phương hương, dù sao tẩm cung Đế Cơ có trạm gác trùng trùng điệp điệp, muốn tiến vào phi thường khó khăn.
- Điện hạ, trong đình viện của Đế Hoa Cung có không ít dấu vết bố trí đặc thù, nhìn nó có chút giống đồ án, lúc ấy ta hiếu kỳ nhìn xem lại bị đám người Hoa Cơ khẩn trương ngăn lại, ta nghĩ chỗ đó có thể giấu cái gì đó.
Phương Vũ nói khẽ với Mục Thanh Y.
- Ân, đi xem.
Mục Thanh Y gật gật đầu, lại cho Phương Vũ dẫn đường.
Hai bóng đen xuyên qua hành lang giao thoa, đi qua nhiều sân nhỏ có thực vật tươi tốt, tiếp cận chủ đình viện.
Chủ đình viện Đế Hoa Cung vô cùng to lớn, giống như một công viên to lớn, bốn phía đều là tường vây hoa cành tươi tốt, dường như còn có bố trí kết giới.
Loại kết giới này không tạo thành trở ngại lớn gì với Mục Thanh Y cả, cho nên hai người bọn họ rất dễ dàng tiến vào chủ đình viện.
Kỳ thật trong chủ đình viện không có gốc cây nào, mà khắp nơi gieo trồng tiên hoa đầy đất, cành lá đan xen vào nhau giống như thành lũy bất khả xâm phạm, hơn nữa hình thành lưu loát như vẽ, miêu tả khái quát đồ án hỗn loạn trong mắt của người ta.
Mục Thanh Y nhìn qua thì phát hiện những hoa cỏ này phát ra hươn thơm kỳ quái, cho dù cảm thấy nội tâm vô cùng thoải mái nhưng làm cho Mục Thanh Y sinh lòng cảnh giác.
Mục Thanh Y chậm chạp di động lên phía trước, bỗng nhiên cảm giác được dưới chân có năng lượng tỏa ra.
Nàng ngồi xổm người xuống bới đất ra.
Sau một khắc sắc mặt Mục Thanh Y trở nên ngưng trọng, bởi vì nó phát hiện bên dưới là nội tạng kết tinh cao cấp!
Nội tạng kết tinh chôn dưới gốc hoa, mà những rễ hoa này hấp thu năng lượng trong nội tạng kết tinh, không ngừng hấp thu làm chất dinh dưỡng cho nó!
Mục Thanh Y lại tiếp tục tìm kiếm mấy địa phương, phát hiện dưới những gốc hoa này là nội tạng kết tinh, hồn hạch, hồn tinh, mà toàn bộ năng lượng của chúng cung ứng cho những gốc hoa này.
- Thật sự là nàng!
Nội tâm Mục Thanh Y nhấc lên sóng to gió lớn, thật không ngờ Đế Cơ lại là người ăn cắp tính mạng tù tội trong Phong Ấn Tháp, dùng nội tạng kết tinh, hồn hạch, hồn tinh với làm chất dinh dưỡng trồng hoa.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy chuyện này, Mục Thanh Y cũng không thể tin được Đế Cơ bề ngoài không ăn khói lửa của nhân gian lại có dã tâm và tư dục như thế, chuyện này quá khó tin.
- Mục tỷ tỷ, đêm khuya đến tìm hiểu vì sao không đến khuê phòng của ta, bên ngoài rất nguy hiểm đấy.
Bỗng nhiên có âm thanh truyền tới!
Âm thanh này cho dù rất êm tai nhưng lại làm toàn thân Mục Thanh Y run lên, thật không ngờ nàng ta lại che dấu sâu như vậy.
- Muội muội cần gì nói những lời vô dụng này, ta chỉ muốn biết vì sao lại cho người vào trong Phong Ấn Tháp giết tù tội, tại sao đem nội tạng kết tinh, hồn tinh, hồn hạch của chúng làm thứ trồng hoa, là Tân Liêu cùng Hoa Khâm nịnh nọt ngươi, lại dùng thủ thuật che mắt ngươi sao, hay là ngươi bảo bọn họ đi làm?
Mục Thanh Y cũng không muốn nhiều hàn huyên cái gì, phi thường trực tiếp hỏi.
Nói hết lời thì Đế Cơ mang mặt nạ và mặt áo ngủ chậm rãi từ trong chủ điện bay tới, ánh mắt sáng quắc như sao trời nhìn chằm chằm vào Mục Thanh Y, lúc này thiên kiều bá mị cười rộ lên.
Trong màn mưa có một nam tử khống chế cự ưng màu xanh nói ra.
Mục Thanh Y nhìn nam tử này ở xa xa, nàng nhận ra người này, chính là Bát Hoang Tân Liêu, hiện tại dường như hiệu lực cho Đế Cơ cùng Hạ Chỉ Hiền!
Bên cạnh Bát Hoang Tân Liêu là một nữ tử, vị nữ tử này Mục Thanh Y cũng đã gặp mấy lần, dường như là thuộc hạ có thực lực cực mạnh của Đế Cơ, hỏa hệ hồn sủng sư. Tên là Hoa Khâm.
Nhưng mà lúc này Mục Thanh Y giấu người trong mảnh vãi phi thường tức giận, bởi vì nàng phát hiện những sinh vật bị phong ấn là do Tân Liêu cùng Hoa Khâm giết chết, hơn nữa có lẽ chúng cũng phong ấn được không ít nội tạng kết tinh trong Phong Ấn Tháp này, khó trách thi thể trong Phong Ấn Tháp càng ngày càng nhiều.
Mới đầu Mục Thanh Y còn cho rằng con hồn sủng của Sở Thiên Mang mới là thủ phạm, nếu không phải lần này nàng cố ý lưu tâm xem xét thì không biết còn bị hai kẻ này đánh cắp bao nhiêu nội tạng kết tinh.
- Không đúng, hai người này không có khả năng to gan làm ra loại chuyện này.
Mục Thanh Y rất nhanh ý thức được vấn đề nghiêm trọng trong đó.
Rất rõ ràng hai người này đều là thuộc hạ của Đế Cơ. Như vậy tiến vào trong Phong Ấn Tháp phong ấn trộm nội tạng kết tinh cao cấp chỉ có Đế Cơ !
Nhưng mà nghĩ tới nữ tử xuât thần thoát tục không tranh quyền thế ki, Mục Thanh Y lại có chút không dám xác định. Đế Cơt thiện lương, nhân từ tràn ngập thương cảm thật sự làm ra loại chuyện này hay sao?
- Nhất định phải tra rõ ràng!
Mục Thanh Y đem tức giận trong lòng mình dằn xuống, cũng không có ngăn cản hành vi của hai người này, nàng vẫn âm thầm đi theo bọn họ.
Hai người không nói chuyện nhiều lắm, tự tiện mở phong ấn xong thì giết chết hồn sủng trong phong ấn, sau đó đem nội tạng kết tinh lấy đi.
Mục Thanh Y thống kê qua, trong Phong Ấn Tháp có Đế Hoàng đỉnh phong tử vong không ít, Đế Hoàng cao đẳng và các cấp bậc Đế Hoàng khác rất nhiều, số lượng nội tạng kết tinh nhiều như thế chắc chắn tạo thành năng lượng khổng lồ.
Hoặc đây là một âm mưu khổng lồ, hoặc là thỏa mãn tư dục của người nào đó!
Sau khi hai người ăn cắp rời đi Mục Thanh Y cũng không có tiếp tục đi theo, nàng cũng không muốn đánh rắn động cỏ, mà nàng phải tra rõ từng bước của chuyện này.
Sau khi Tân Liêu cùng Hoa Khâm rời đi thì Mục Thanh Y mới rời khỏi Phong Ấn Tháp trở lại cung điện của mình.
- Điện hạ, hôm nay có manh mối nào không?
Phương Vũ đi tới, thấy vẻ mặt Mục Thanh Y ngưng trọng thì mở miệng dò hỏi.
Mục Thanh Y đem chuyện vừa rồ nói lại một lần, hỏi thêm:
- Phương Vũ, ngươi thấy thế nào?
- Chuyện này không có khả năng, có khả năng là tư dục của Tân Liêu...
Phương Vũ nhìn qua có vẻ không hoài nghi lên người Đế Cơ.
- Ta cũng biết là như thế.
Mục Thanh Y gật gật đầu.
- Nhưng mà thuộc hạ cảm thấy điện hạ nên đi điều tra rõ chân tướng của chuyện này đi, chỉ sợ vạn nhất, việc này cũng không phải chuyện đùa.
Phương Vũ nói ra.
- Ân, thời điểm ban đêm chúng ta lặng lẽ tiến vào cung điện của nàng ta...
Mục Thanh Y không biết được chân tương của chuyện này thì cảm giác trong nội tâm không nỡ.
...
Phương Vũ từng ra vào Đế Hoa Cung, đối với phân bố trong Đế Hoa Cung vô cùng rõ ràng, vào ban đêm thì Mục Thanh Y cùng Phương Vũ hai người khống chế hắc ám hệ hồn sủng, lặng yên không một tiếng động lẻn vào Đế Hoa Cung.
Đế Hoa Cung rất lớn, khắp nơi đều là tiên hoa màu xanh da trời, thành cung, lập trụ có nhiều cành hoa phỉ thúy quấn quanh, đi vào trong nơi này giống như đi vào tiên cảnh, lơ đãng sẽ chìm đắm vào hương thơm và cảnh đẹp của cung điện.
Mục Thanh Y cùng Phương Vũ hai người cũng không có phương hương, dù sao tẩm cung Đế Cơ có trạm gác trùng trùng điệp điệp, muốn tiến vào phi thường khó khăn.
- Điện hạ, trong đình viện của Đế Hoa Cung có không ít dấu vết bố trí đặc thù, nhìn nó có chút giống đồ án, lúc ấy ta hiếu kỳ nhìn xem lại bị đám người Hoa Cơ khẩn trương ngăn lại, ta nghĩ chỗ đó có thể giấu cái gì đó.
Phương Vũ nói khẽ với Mục Thanh Y.
- Ân, đi xem.
Mục Thanh Y gật gật đầu, lại cho Phương Vũ dẫn đường.
Hai bóng đen xuyên qua hành lang giao thoa, đi qua nhiều sân nhỏ có thực vật tươi tốt, tiếp cận chủ đình viện.
Chủ đình viện Đế Hoa Cung vô cùng to lớn, giống như một công viên to lớn, bốn phía đều là tường vây hoa cành tươi tốt, dường như còn có bố trí kết giới.
Loại kết giới này không tạo thành trở ngại lớn gì với Mục Thanh Y cả, cho nên hai người bọn họ rất dễ dàng tiến vào chủ đình viện.
Kỳ thật trong chủ đình viện không có gốc cây nào, mà khắp nơi gieo trồng tiên hoa đầy đất, cành lá đan xen vào nhau giống như thành lũy bất khả xâm phạm, hơn nữa hình thành lưu loát như vẽ, miêu tả khái quát đồ án hỗn loạn trong mắt của người ta.
Mục Thanh Y nhìn qua thì phát hiện những hoa cỏ này phát ra hươn thơm kỳ quái, cho dù cảm thấy nội tâm vô cùng thoải mái nhưng làm cho Mục Thanh Y sinh lòng cảnh giác.
Mục Thanh Y chậm chạp di động lên phía trước, bỗng nhiên cảm giác được dưới chân có năng lượng tỏa ra.
Nàng ngồi xổm người xuống bới đất ra.
Sau một khắc sắc mặt Mục Thanh Y trở nên ngưng trọng, bởi vì nó phát hiện bên dưới là nội tạng kết tinh cao cấp!
Nội tạng kết tinh chôn dưới gốc hoa, mà những rễ hoa này hấp thu năng lượng trong nội tạng kết tinh, không ngừng hấp thu làm chất dinh dưỡng cho nó!
Mục Thanh Y lại tiếp tục tìm kiếm mấy địa phương, phát hiện dưới những gốc hoa này là nội tạng kết tinh, hồn hạch, hồn tinh, mà toàn bộ năng lượng của chúng cung ứng cho những gốc hoa này.
- Thật sự là nàng!
Nội tâm Mục Thanh Y nhấc lên sóng to gió lớn, thật không ngờ Đế Cơ lại là người ăn cắp tính mạng tù tội trong Phong Ấn Tháp, dùng nội tạng kết tinh, hồn hạch, hồn tinh với làm chất dinh dưỡng trồng hoa.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy chuyện này, Mục Thanh Y cũng không thể tin được Đế Cơ bề ngoài không ăn khói lửa của nhân gian lại có dã tâm và tư dục như thế, chuyện này quá khó tin.
- Mục tỷ tỷ, đêm khuya đến tìm hiểu vì sao không đến khuê phòng của ta, bên ngoài rất nguy hiểm đấy.
Bỗng nhiên có âm thanh truyền tới!
Âm thanh này cho dù rất êm tai nhưng lại làm toàn thân Mục Thanh Y run lên, thật không ngờ nàng ta lại che dấu sâu như vậy.
- Muội muội cần gì nói những lời vô dụng này, ta chỉ muốn biết vì sao lại cho người vào trong Phong Ấn Tháp giết tù tội, tại sao đem nội tạng kết tinh, hồn tinh, hồn hạch của chúng làm thứ trồng hoa, là Tân Liêu cùng Hoa Khâm nịnh nọt ngươi, lại dùng thủ thuật che mắt ngươi sao, hay là ngươi bảo bọn họ đi làm?
Mục Thanh Y cũng không muốn nhiều hàn huyên cái gì, phi thường trực tiếp hỏi.
Nói hết lời thì Đế Cơ mang mặt nạ và mặt áo ngủ chậm rãi từ trong chủ điện bay tới, ánh mắt sáng quắc như sao trời nhìn chằm chằm vào Mục Thanh Y, lúc này thiên kiều bá mị cười rộ lên.
/1793
|