"Ô ô ô !"
Độc tố bắt đầu hủ thực bộ lông Mạc Tà, một vài nơi dần dần ăn sâu vào da thịt biến thành một mảnh đen nhánh vô cùng xấu xí.
Mạc Tà bất mãn kêu lên một tiếng, mấy ngày hôm trước Trữ Mạn Nhi giúp nó thanh tẩy bộ lông sạch sẽ. Nó không quan tâm một chút thương thế này, mà là vì cả người dơ dáy thế nào cũng bị tiểu nha đầu kia la mắng một trận. Cho nên Mạc Tà lập tức hạ quyết định, đó là nhanh chóng giải quyết con độc xà kinh tởm này.
Hồng Viêm dâng lên cao hóa thành biển lửa hừng hực, trong nháy mắt đã bao trùm cả tòa đại điện.
Mạc Tà đạp lên đề hỏa lao thẳng tới trước, chín cái đuôi lửa tiên diễm giãn rộng ra nhắm tới Hắc Ám Vụ Xà.
Thân thể Mạc Tà huyễn hóa thành bảy đạo hư ảnh, mỗi một hư ảnh phân ra một hướng cùng lúc giáp công Hắc Ám Vụ Xà.
"Xẹt xẹt xẹt !"
Bảy đầu Xá Tội Hồ vươn dài móng vuốt chém xuống người Hắc Ám Vụ Xà, tất cả phương hướng đều có trảo nhận công kích không thể né tránh. Hắc Ám Vụ Xà lập tức cong người lại tiến hành phòng ngự, lân vảy cứng rắn chỉa lên nhọn hoắc ngạnh kháng với móng vuốt của đối phương.
“Phụt !”
Cho dù như thế, Mạc Tà công kích vẫn thành công phá nát mấy chỗ, lân vảy trên người Hắc Ám Vụ Xà dính máu tươi rơi rụng như mưa. Một số vết thương sâu tới tận xương làm ảnh hưởng đến tốc độ di động của nó.
Trảo nhận Mạc Tà công kích gia trì hiệu quả Hồng Viêm. Một khi vết thương bị xé rách, Hồng Viêm sẽ xâm nhập vào cơ thể địch nhân gây ra thương tổn gấp đôi. Hắc Ám Vụ Xà chỉ thích hợp đánh lén, một kích đắc thủ lập tức rút lui. Về phần đối kháng chính diện rõ ràng không phải là đối thủ của Mạc Tà. Kỹ năng Thất Mệnh Tội Hồ qua đi, Hắc Ám Vụ Xà đã thương tích đầy mình.
"Xem ra khói độc của ngươi không có tác dụng đối với nó."
Lúc này Trần Bàng lãnh đạm nói một câu.
Niếp Vân Tân thấy Hắc Ám Vụ Xà đánh không lại Thất Tội Hồ, vội vàng niệm chú ngữ thu hồi nó vào trong không gian Hồn sủng.
Vẻ mặt Niếp Vân Tân trầm trọng hơn vài phần, hắn đã không dám khinh thường địch nhân này nữa.
Bất kể thế nào Sở Phương Trần vẫn đối kháng chính diện đánh bại Chu Triêu, thực lực chắc chắn sánh ngang cường giả Hoang vị. Niếp Vân Tân vốn cho rằng mình bố trí lĩnh vực kịch độc có thể bắt giữ Sở Phương Trần dễ dàng hơn, nhưng không nghĩ tới đối phương đã có biện pháp hóa giải độc tố triệt để, từ bộ dạng Sở Phương Trần bình tĩnh thế kia cho thấy hắn không hề bị ảnh hưởng chút nào.
Thật ra Sở Mộ không có phương pháp xử lý độc tố, vấn đề là cấp độ thân thể hắn đã là cấp chúa tể, loại độc tố này nhiều lắm chỉ khiến hắn hô hấp không thuận. Về phần Mạc Tà đã có Sở Mộ dùng hồn niệm bảo vệ, cộng thêm lực lượng Hồng Viêm cường đại nên không cần lo lắng vấn đề này.
"Cùng lên đi, không nên chủ quan kẻo lọt thuyền trong mương."
Niếp Vân Tân trầm giọng nói.
"Không cần thiết, ngươi đứng đó chờ xem chuyện vui đi !"
Trần Bàng mỉm cười cao ngạo.
Nói xong câu đó, Trần Bàng đã niệm chú ngữ, từ thần thái khinh miệt kia cho thấy hắn vốn không đặt Sở Mộ vào trong mắt.
Nguyên nhân Trần Bàng cao ngạo là có lý do, Sở Mộ có thể cảm giác được người này dĩ nhiên là một vị tám niệm Hồn Hoàng.
Sáu niệm đến bảy niệm đã là chướng ngại cực lớn khó thể vượt qua, bản thân Sở Mộ đạt tới bảy niệm hơn nửa năm cũng không có một chút tiến triển. Từ đó có thể thấy được mỗi một cấp bậc đều có chênh lệch như trời với đất, ít nhất Sở Mộ đã cảm nhận rõ ràng áp lực đến từ Trần Bàng.
Chú ngữ nhanh chóng hoàn thành, xuất hiện trước mặt Trần Bàng là một con Yêu Linh Hồn sủng. Sở Mộ lập tức nhận ra đó là Lam Vũ Yêu Linh Hoàng.
Ban đầu hắn gặp phải Lam Vũ Yêu Linh Hoàng trong Mê giới chỉ là Hồn sủng chuẩn đế hoàng còn Trần Bàng triệu hoán ra Lam Vũ Yêu Linh Hoàng đã là đế hoàng đỉnh phong, khí tức Yêu Linh bộc phát mạnh hơn Mạc Tà gần gấp đôi.
Mạc Tà đã giải trừ trạng thái Sở Liên, cặp mắt màu bạc lộ vẻ cẩn trọng ngó chừng Lam Vũ Yêu Linh Hoàng.
Tốc độ Lam Vũ Yêu Linh Hoàng rất nhanh, Trần Bàng vừa mới triệu hoán nó ra ngoài đã hóa thành U ảnh biến mất ngay tại chỗ. Hàng loạt Lợi nhận u ám từ bốn phía bắn tới lĩnh vực Hồng Viêm của Mạc Tà, khí thế tiến công cực kỳ bá đạo.
Kỹ năng Thất Mệnh Tội Hồ của Mạc Tà bị đánh tan trong chớp mắt, một nhúm lông trắng bạc bị cắt đứt tung bay trong gió.
Ưu thế tốc độ của Mạc Tà không thể phát huy ở nơi này, đối phương lại công kích quá nhanh. Mạc Tà bắt buộc phải buông thả lực lượng Hồng Viêm lên tới mức lớn nhất, nhưng vẫn vô pháp ngăn cản móng vuốt Lam Vũ Yêu Linh Hoàng chém vào người. Thời gian không tới một giây, trên thân Mạc Tà đã xuất hiện mấy vệt máu đỏ lòm đáng sợ.
Máu tươi chậm rãi tràn ra thấm ướt bộ lông, Mạc Tà không thèm để ý chút nào. Mạc Tà bản tính háo chiến đã lâu không cảm giác đau đớn và mùi vị của máu. Dưới tình huống bị đối thủ đả thương, ngược lại khiến cho Mạc Tà kích phát ý chí chiến đấu càng thêm mãnh liệt.
"Vụt !"
Thân thể Mạc Tà biến thành tia sáng màu bạc lướt thẳng tới trước, chín cái đuôi lượn lờ tạo thành biển lửa chiếu sáng chói mắt.
Mạc Tà không chạy theo đường thẳng, trong quá trình di chuyển liên tục đổi hướng xuyên qua những cột trụ to lớn. Phương pháp di chuyển này nhằm hạn chế ưu thế tốc độ của Lam Vũ Yêu Linh Hoàng.
Hàn quang, yêu ảnh, vết máu lần lượt xuất hiện bên trong đại điện. Hai thân ảnh màu lam và bạc không ngừng va chạm, né tránh, công kích nhanh đến lóa mắt. Vốn là lực lượng có thể càn quét phạm vi mấy chục dặm lại tập trung trong một khu vực nhỏ bé, cho nên lực phá hoại càng thêm kinh khủng. Lúc này không gian chung quanh bắt đầu nứt vỡ, năng lượng loạn lưu điên cuồng xung kích khiến gian căn phòng chấn động kịch liệt.
"Xẹt xẹt !"
“Ầm !”
Trảo nhận trắng bạc chạm vào móng vuốt xanh lam rồi nổ tung vang trời. Nhất thời hai đóa hoa máu đồng thời nở rộ ở giữa không trung, sau đó Mạc Tà vội vã lùi lại xuất hiện ở trước mặt Sở Mộ.
Về phần Lam Vũ Yêu Linh Hoàng cũng trượt dài đến gần ranh giới đại điện, tấm lưng to lớn nện thẳng vào bức tường rắn chắc tạo nên lực phản kích cực lớn. Nó há miệng phun ra một búng máu tươi bốc mùi tanh tưởi.
Lam Vũ Yêu Linh Hoàng bị Mạc Tà sử dụng kỹ năng Hỏa thuộc tính đánh cho thương thế không nhẹ. Nhất là chín cái đuôi Mạc Tà có tính uy hiếp rất lớn, không những phòng ngự chu toàn, mà còn có thể dùng làm vũ khí bộc phát ra lực lượng kinh người.
Thế nhưng, Mạc Tà giao phong mấy lượt vẫn không có chiếm được bao nhiêu ưu thế, lúc trước độc tố của Ám Hắc Vụ Xà đã tạo ra tác dụng nhất định. Da lông Mạc Tà bị hủ thực khiến cho lực phòng ngự trở nên yếu ớt, vết thương vẫn đang bị chất độc xâm nhập sâu vào bên trong cơ thể.
Dựa vào tình hình hiện tại đã có thể phán định thực lực Mạc Tà và Lam Vũ Yêu Linh Hoàng ngang bằng nhau.
Sở Mộ vẫn trấn định như thường, im lặng không nói một câu.
Hắn nhớ rõ thời điểm bị Hạ Nghiễm Hàn truy đuổi vào trong Mê giới, nhìn thấy Lam Vũ Yêu Linh Hoàng hiển lộ sức mạnh làm cho nội tâm hắn rung động không dứt.
Bây giờ thực lực Lam Vũ Yêu Linh Hoàng vượt xa bá chủ Mê giới trước kia, Mạc Tà chỉ có thể miễn cưỡng đánh ngang tay với nó. Nếu như chiến đấu kéo dài rất khó nói trước ai thắng ai thua.
Hơn nữa, đối phương có ba người không thể nào ngu xuẩn đến mức chiến đấu đơn khống với hắn.
Quả nhiên đúng như Sở Mộ dự đoán, trong lúc Mạc Tà và Lam Vũ Yêu Linh Hoàng giằng co với nhau. Niếp Vân Tân đã âm thầm niệm chú ngữ một hơi gọi về ba con Hồn sủng.
Chiến đấu thăng cấp đến trình độ này, cho dù là Thiên Hạ vương điện vững chắc cỡ nào cũng không thể chống đỡ quá lâu. Kết giới bên ngoài đã có dấu hiệu rung động không ổn định. Một khi có người của ba thế lực lớn phát hiện sự tình bất thường, kế hoạch ám sát lần này coi như thất bại. Vì thế Niếp Vân Tân bắt buộc phải mau chóng bắt giữ Sở Mộ.
Độc tố bắt đầu hủ thực bộ lông Mạc Tà, một vài nơi dần dần ăn sâu vào da thịt biến thành một mảnh đen nhánh vô cùng xấu xí.
Mạc Tà bất mãn kêu lên một tiếng, mấy ngày hôm trước Trữ Mạn Nhi giúp nó thanh tẩy bộ lông sạch sẽ. Nó không quan tâm một chút thương thế này, mà là vì cả người dơ dáy thế nào cũng bị tiểu nha đầu kia la mắng một trận. Cho nên Mạc Tà lập tức hạ quyết định, đó là nhanh chóng giải quyết con độc xà kinh tởm này.
Hồng Viêm dâng lên cao hóa thành biển lửa hừng hực, trong nháy mắt đã bao trùm cả tòa đại điện.
Mạc Tà đạp lên đề hỏa lao thẳng tới trước, chín cái đuôi lửa tiên diễm giãn rộng ra nhắm tới Hắc Ám Vụ Xà.
Thân thể Mạc Tà huyễn hóa thành bảy đạo hư ảnh, mỗi một hư ảnh phân ra một hướng cùng lúc giáp công Hắc Ám Vụ Xà.
"Xẹt xẹt xẹt !"
Bảy đầu Xá Tội Hồ vươn dài móng vuốt chém xuống người Hắc Ám Vụ Xà, tất cả phương hướng đều có trảo nhận công kích không thể né tránh. Hắc Ám Vụ Xà lập tức cong người lại tiến hành phòng ngự, lân vảy cứng rắn chỉa lên nhọn hoắc ngạnh kháng với móng vuốt của đối phương.
“Phụt !”
Cho dù như thế, Mạc Tà công kích vẫn thành công phá nát mấy chỗ, lân vảy trên người Hắc Ám Vụ Xà dính máu tươi rơi rụng như mưa. Một số vết thương sâu tới tận xương làm ảnh hưởng đến tốc độ di động của nó.
Trảo nhận Mạc Tà công kích gia trì hiệu quả Hồng Viêm. Một khi vết thương bị xé rách, Hồng Viêm sẽ xâm nhập vào cơ thể địch nhân gây ra thương tổn gấp đôi. Hắc Ám Vụ Xà chỉ thích hợp đánh lén, một kích đắc thủ lập tức rút lui. Về phần đối kháng chính diện rõ ràng không phải là đối thủ của Mạc Tà. Kỹ năng Thất Mệnh Tội Hồ qua đi, Hắc Ám Vụ Xà đã thương tích đầy mình.
"Xem ra khói độc của ngươi không có tác dụng đối với nó."
Lúc này Trần Bàng lãnh đạm nói một câu.
Niếp Vân Tân thấy Hắc Ám Vụ Xà đánh không lại Thất Tội Hồ, vội vàng niệm chú ngữ thu hồi nó vào trong không gian Hồn sủng.
Vẻ mặt Niếp Vân Tân trầm trọng hơn vài phần, hắn đã không dám khinh thường địch nhân này nữa.
Bất kể thế nào Sở Phương Trần vẫn đối kháng chính diện đánh bại Chu Triêu, thực lực chắc chắn sánh ngang cường giả Hoang vị. Niếp Vân Tân vốn cho rằng mình bố trí lĩnh vực kịch độc có thể bắt giữ Sở Phương Trần dễ dàng hơn, nhưng không nghĩ tới đối phương đã có biện pháp hóa giải độc tố triệt để, từ bộ dạng Sở Phương Trần bình tĩnh thế kia cho thấy hắn không hề bị ảnh hưởng chút nào.
Thật ra Sở Mộ không có phương pháp xử lý độc tố, vấn đề là cấp độ thân thể hắn đã là cấp chúa tể, loại độc tố này nhiều lắm chỉ khiến hắn hô hấp không thuận. Về phần Mạc Tà đã có Sở Mộ dùng hồn niệm bảo vệ, cộng thêm lực lượng Hồng Viêm cường đại nên không cần lo lắng vấn đề này.
"Cùng lên đi, không nên chủ quan kẻo lọt thuyền trong mương."
Niếp Vân Tân trầm giọng nói.
"Không cần thiết, ngươi đứng đó chờ xem chuyện vui đi !"
Trần Bàng mỉm cười cao ngạo.
Nói xong câu đó, Trần Bàng đã niệm chú ngữ, từ thần thái khinh miệt kia cho thấy hắn vốn không đặt Sở Mộ vào trong mắt.
Nguyên nhân Trần Bàng cao ngạo là có lý do, Sở Mộ có thể cảm giác được người này dĩ nhiên là một vị tám niệm Hồn Hoàng.
Sáu niệm đến bảy niệm đã là chướng ngại cực lớn khó thể vượt qua, bản thân Sở Mộ đạt tới bảy niệm hơn nửa năm cũng không có một chút tiến triển. Từ đó có thể thấy được mỗi một cấp bậc đều có chênh lệch như trời với đất, ít nhất Sở Mộ đã cảm nhận rõ ràng áp lực đến từ Trần Bàng.
Chú ngữ nhanh chóng hoàn thành, xuất hiện trước mặt Trần Bàng là một con Yêu Linh Hồn sủng. Sở Mộ lập tức nhận ra đó là Lam Vũ Yêu Linh Hoàng.
Ban đầu hắn gặp phải Lam Vũ Yêu Linh Hoàng trong Mê giới chỉ là Hồn sủng chuẩn đế hoàng còn Trần Bàng triệu hoán ra Lam Vũ Yêu Linh Hoàng đã là đế hoàng đỉnh phong, khí tức Yêu Linh bộc phát mạnh hơn Mạc Tà gần gấp đôi.
Mạc Tà đã giải trừ trạng thái Sở Liên, cặp mắt màu bạc lộ vẻ cẩn trọng ngó chừng Lam Vũ Yêu Linh Hoàng.
Tốc độ Lam Vũ Yêu Linh Hoàng rất nhanh, Trần Bàng vừa mới triệu hoán nó ra ngoài đã hóa thành U ảnh biến mất ngay tại chỗ. Hàng loạt Lợi nhận u ám từ bốn phía bắn tới lĩnh vực Hồng Viêm của Mạc Tà, khí thế tiến công cực kỳ bá đạo.
Kỹ năng Thất Mệnh Tội Hồ của Mạc Tà bị đánh tan trong chớp mắt, một nhúm lông trắng bạc bị cắt đứt tung bay trong gió.
Ưu thế tốc độ của Mạc Tà không thể phát huy ở nơi này, đối phương lại công kích quá nhanh. Mạc Tà bắt buộc phải buông thả lực lượng Hồng Viêm lên tới mức lớn nhất, nhưng vẫn vô pháp ngăn cản móng vuốt Lam Vũ Yêu Linh Hoàng chém vào người. Thời gian không tới một giây, trên thân Mạc Tà đã xuất hiện mấy vệt máu đỏ lòm đáng sợ.
Máu tươi chậm rãi tràn ra thấm ướt bộ lông, Mạc Tà không thèm để ý chút nào. Mạc Tà bản tính háo chiến đã lâu không cảm giác đau đớn và mùi vị của máu. Dưới tình huống bị đối thủ đả thương, ngược lại khiến cho Mạc Tà kích phát ý chí chiến đấu càng thêm mãnh liệt.
"Vụt !"
Thân thể Mạc Tà biến thành tia sáng màu bạc lướt thẳng tới trước, chín cái đuôi lượn lờ tạo thành biển lửa chiếu sáng chói mắt.
Mạc Tà không chạy theo đường thẳng, trong quá trình di chuyển liên tục đổi hướng xuyên qua những cột trụ to lớn. Phương pháp di chuyển này nhằm hạn chế ưu thế tốc độ của Lam Vũ Yêu Linh Hoàng.
Hàn quang, yêu ảnh, vết máu lần lượt xuất hiện bên trong đại điện. Hai thân ảnh màu lam và bạc không ngừng va chạm, né tránh, công kích nhanh đến lóa mắt. Vốn là lực lượng có thể càn quét phạm vi mấy chục dặm lại tập trung trong một khu vực nhỏ bé, cho nên lực phá hoại càng thêm kinh khủng. Lúc này không gian chung quanh bắt đầu nứt vỡ, năng lượng loạn lưu điên cuồng xung kích khiến gian căn phòng chấn động kịch liệt.
"Xẹt xẹt !"
“Ầm !”
Trảo nhận trắng bạc chạm vào móng vuốt xanh lam rồi nổ tung vang trời. Nhất thời hai đóa hoa máu đồng thời nở rộ ở giữa không trung, sau đó Mạc Tà vội vã lùi lại xuất hiện ở trước mặt Sở Mộ.
Về phần Lam Vũ Yêu Linh Hoàng cũng trượt dài đến gần ranh giới đại điện, tấm lưng to lớn nện thẳng vào bức tường rắn chắc tạo nên lực phản kích cực lớn. Nó há miệng phun ra một búng máu tươi bốc mùi tanh tưởi.
Lam Vũ Yêu Linh Hoàng bị Mạc Tà sử dụng kỹ năng Hỏa thuộc tính đánh cho thương thế không nhẹ. Nhất là chín cái đuôi Mạc Tà có tính uy hiếp rất lớn, không những phòng ngự chu toàn, mà còn có thể dùng làm vũ khí bộc phát ra lực lượng kinh người.
Thế nhưng, Mạc Tà giao phong mấy lượt vẫn không có chiếm được bao nhiêu ưu thế, lúc trước độc tố của Ám Hắc Vụ Xà đã tạo ra tác dụng nhất định. Da lông Mạc Tà bị hủ thực khiến cho lực phòng ngự trở nên yếu ớt, vết thương vẫn đang bị chất độc xâm nhập sâu vào bên trong cơ thể.
Dựa vào tình hình hiện tại đã có thể phán định thực lực Mạc Tà và Lam Vũ Yêu Linh Hoàng ngang bằng nhau.
Sở Mộ vẫn trấn định như thường, im lặng không nói một câu.
Hắn nhớ rõ thời điểm bị Hạ Nghiễm Hàn truy đuổi vào trong Mê giới, nhìn thấy Lam Vũ Yêu Linh Hoàng hiển lộ sức mạnh làm cho nội tâm hắn rung động không dứt.
Bây giờ thực lực Lam Vũ Yêu Linh Hoàng vượt xa bá chủ Mê giới trước kia, Mạc Tà chỉ có thể miễn cưỡng đánh ngang tay với nó. Nếu như chiến đấu kéo dài rất khó nói trước ai thắng ai thua.
Hơn nữa, đối phương có ba người không thể nào ngu xuẩn đến mức chiến đấu đơn khống với hắn.
Quả nhiên đúng như Sở Mộ dự đoán, trong lúc Mạc Tà và Lam Vũ Yêu Linh Hoàng giằng co với nhau. Niếp Vân Tân đã âm thầm niệm chú ngữ một hơi gọi về ba con Hồn sủng.
Chiến đấu thăng cấp đến trình độ này, cho dù là Thiên Hạ vương điện vững chắc cỡ nào cũng không thể chống đỡ quá lâu. Kết giới bên ngoài đã có dấu hiệu rung động không ổn định. Một khi có người của ba thế lực lớn phát hiện sự tình bất thường, kế hoạch ám sát lần này coi như thất bại. Vì thế Niếp Vân Tân bắt buộc phải mau chóng bắt giữ Sở Mộ.
/1793
|