Đôi con ngươi của mẹ Tề co rụt lại, thậm chí còn ngỡ tai mình nghe nhầm, bà ta nuốt nước bọt, ép buộc mình trấn định lại, không được lập tức tra hỏi Tề Kiêu, mà phải nắm thật chặt di động, cách Tề Kiêu xa một chút.Tề Minh Nguyệt ở đầu kia không nghe được Tề Kiêu đáp lại, còn tưởng cha mình chột dạ, hoàn toàn không ngờ ở đầu bên kia không phải là người cô ta muốn tìm. Lúc này, toàn bộ lửa giận Tề Minh Nguyệt giấu trong lòng đều phát hết sang đầu bên kia."Cha ở bên ngoài nuôi tên con hoang và đồ gái bao kia nhiều năm như vậy, có nghĩ tới con, tới mẹ con hay không?""Cha quan tâm tên con hoang kia như thế, có phải cũng bởi vì gã là con trai hay không? Cho nên cha mới dốc sức bồi dưỡng gã, muốn giao công ty lại cho gã? Có phải hay không?" Tề Minh Nguyệt rống hết một hơi như vậy liền cảm thấy trong lòng khá hơn một chút. Trong lòng xuôi xuôi, lúc này mới phát hiện đầu bên kia im lặng một cách bất thường, trong lòng cô ta kêu 'lộp bộp' một tiếng.Trước đây cô ta cứ nghĩ rằng cha mình chỉ có một đứa con là mình nên có thể không chút kiêng kỵ nổi giận, làm nũng với ông. Nhưng bây giờ mới biết được, phía sau còn có một người có thực lực mạnh hơn mình luôn như hổ rình mồi. Cho dù bị cha mình phản bội làm cho cô ta giận sôi gan, nhưng vào giờ phút này, việc cô ta cần làm không phải là trở mặt với cha, mà là thông qua đàm phán để sau này phân chia tài sản sẽ đạt được lợi thế lớn hơn.Nghĩ tới đây, Tề Minh Nguyệt thoáng bình tĩnh một chút, cô ta nắm chặt di động, nói: "Cha, con hơi kích động, con đã biết mọi chuyện rồi, chúng ta nói chuyện một chút đi.""Tiểu Nguyệt, con.....Những điều con nói.....Đều là, đều là thật sao?" Khuông mặt mẹ Tề trắng bệch, không kiềm chế được run rẩy cả người, ngón tay trắng mịn siết chặt di động, trong mắt lóe lên sự oán độc.Từ nhỏ bà ta đã được giáo dục trở thành một quý phu nhân, phải khéo léo phải tao nhã, đặc biệt là phải có phong thái độ lượng khoan dung. Nếu như sức nhẫn nhục kém, ở trong nhà giàu sang quyền thế như vậy, sớm hay muộn cũng sẽ bị tức chết mất. Thế nhưng bà ta không mong muốn, từ thời thiếu niên đã được đi du học, nhìn quen sự tự do và phóng khoáng, dĩ nhiên là không nhịn được phải chia sẻ chồng mình với người khác.Cũng may mắt nhìn người của bà ta rất tốt, Tề Kiêu là người có thủ đoạn có đầu óc, không lăng nhăng không chơi bời, cưới xong cũng không thay lòng, thậm chí còn chẳng truyền ra nổi tin tức xấu xa nào, đây là điều gần như không thể xảy ra trong gia tộc nhà bà ta. Bà ta vẫn vì lựa chọn của mình mà đắc chí, không ngờ đến khi tuổi già lại nghe được tin tức đó từ trong miệng con gái.Nghĩ tới nhiều năm qua mình đều dùng chung chồng với một người khác, bà ta liền cảm thấy không chịu nổi! Thậm chí còn cảm thấy cả người vừa ngứa vừa đau, trong dạ dày mơ hồ buồn nôn."Mẹ, mẹ, con.....Con....." Tề Minh Nguyệt âm thầm trách mình lỗ mãng, nhưng lời nói ra như bát nước đổ đi làm thế nào cũng không thể hốt lại được, đành cắn răng, hung hăng gật đầu, đáp: "Vâng!"Mẹ Tề đột ngột cắt đứt cuộc gọi, thẳng tay ném di động sang một bên, khuôn mặt đươc chăm sóc tốt giờ đã tái mét, tràn đầy dữ tợn, oán hận nhìn chằm chằm sườn mựt của Tề Kiêu, nghiến răng ken két. Người này dám lừa mình cả một đời, chẳng những có tình nhân ở bên ngoài mà còn có cả đứa bé nữa! Mười ngón tay đặt trên đùi của bà ta run lên, quên hết lễ nghi của quý tộc, cũng quên luôn hoàn cảnh bây giờ, đột nhiên giống như con sư tử cái tuyệt vọng, nhào về phía Tề Kiêu, ra sức bóp chặt cổ ông ta!Tề Kiêu đang chuyên tâm dồn chí lái xe, không hề phòng bị vợ mình đột ngột nổi điên, lúc này bị bà ta náo loạn như vậy, lập tức buông tay khỏi vô lăng, ngã xuống chỗ ngồi. Tề Kiêu hoảng hốt, bọn họ đang ở trên đường phố đó, hành động này đâu khác gì tự sát. "Buông ra! Tôi còn đang lái xe! Mau buông ra!" Tề Kiêu giận đến tím mặt, trong nhất thời lại không có biện pháp tránh thoát.Mặc dù khí lực giữa đàn ông và phụ nữ chênh lệch nhau khá lớn, nhưng đây là đang ở trong xe, không gian nhỏ hẹp, ông ta hoàn toàn không có cách phát huy ưu thế hơi sức vượt trội. Tề Kiêu gấp đến đỏ cả mắt, rống lên: "Mau dậy đi! Bà muốn chết sao?"Khuôn mặt mẹ Tề rất dữ tợn, giống như ác quỷ giữa ban ngày ban mặt, đôi tay dùng lực rất lớn, giống như thật sự muốn bóp chết Tề Kiêu. "Ông dám giấu diếm tôi suốt ba mươi năm hả! Con đàn bà đê tiện kia là ai? Là ai?""Cút! Cút ngay!" Tề Kiêu vừa hoang mang vừa kinh sợ, kẻ điên này quả nhiên là muốn chết mà, nhưng mình không muốn theo bà ta! Trong thời khắc sống chết, thân thể đột nhiên bộc phát ra sức mạnh tiềm tàng khó có thể tưởng tượng nổi, đôi tay ông ta túm được lưng áo của mẹ Tề, đẩy bà ta ngã mạnh sang bên cạnh.Chưa kịp thở ra thì hai tay đã phải sờ soạng nắm lấy tay lái, trong lòng Tề Kiêu thở phào nhẹ nhõm. Nhưng khi ông ta vừa nâng mắt lên thì thân thể chợt cứng lại, trước
/46
|