Thế là Huy không nói gì thêm nữa, cứ như thế cả 2 đã đến đảo Palau, nơi nhà anh đã mời sẵn cô dì chú bác thân quen đến để giới thiệu cô dâu, dĩ nhiên buổi lễ này được tổ chức ven biển rất đẹp và to lớn, bởi đây là lần đầu tiên Huy chủ động thông báo với mẹ mình là muốn ra mắt bạn gái với gia đình, sẵn tiện làm đám hỏi luôn vì anh đã hứa chắc chắn sẽ kết hôn với Hoàng Như, bà Đình (mẹ Huy) cũng rất ưng ý nên cứ thế mà tiến hành.
( Cộng Hòa Palau là một đảo quốc nằm ở phía Nam Thái Bình Dương, cách Philipines 500 dặm về phía Đông, và Tokyo Nhật Bản 2000 dặm về phía Nam. ở hữu 326 đảo san hô và núi lửa lớn nhỏ, Palau nổi tiếng với cảnh quan dưới đáy biển cực kỳ ấn tượng. Nước biển xanh thẳm, hệ động thực vật vô cùng phong phú. Du lịch là ngành kinh tế mũi nhọn của đảo quốc này)
Khi vừa đến nơi, cả hai dù mệt lả người nhưng không kịp nghỉ ngơi mà đi thẳng ra biển, nơi gia đình Huy đã bao trọn không ai có thể làm phiền với hàng chục thành viên đang ở đó. Trước khi hòa vào bữa tiệc, Huy vẫn không quên ghé tai Như nói nhỏ:
_Yên tâm, gia đình anh cũng như ngoài xã hội, em cứ chào hỏi xã giao, còn họ có nói gì, cứ để anh và ba mẹ lo, đừng cảm thấy áp lực, biết chưa?
Như mỉm cười:
_Em biết rồi!_Cô hạnh phúc, đúng vậy, hạnh phúc của cô chỉ nhỏ nhoi như vậy thôi, đây là lần đầu tiên Huy lo lắng cho cô mà. ( Không phải là lần đầu tiên mà hơn cả chục lần ấy chứ, chẳng qua lo lắng "ngầm", cô nàng không nhận ra được thôi :3 )
Vừa bắt gặp Hoàng Như và con trai mình tay trong tay đi vào buổi lễ, bà Đình mừng rỡ trong lòng và chắc hẳn là cái màn cầu hôn kia đã thành công rực rỡ. Sao không thành công được chứ, bà là người viết kịch bản cho con trai yêu dấu cơ mà ^^. Như gặp lại bà Đình liền cảm giác tìm được sự thân quen giữa đám đông này, mặc dù tim vẫn đập liên hồi nhưng cô cảm nhận được sự yêu thương từ cái ôm của bà nên Như có phần nhẹ nhõm hơn. Bà rỉ tai cô:
_Bác có chuẩn bị quần áo cho con, nhiều lắm, con vào trong với bác thử đồ xem bộ nào ưng thì mặc nhé!_Kèm theo là một cái nháy mắt tinh nghịch.
_Mẹ ơi, con với cô ấy từ buổi lễ về, cũng mặc sẵn đầm rồi, sao phải thay?_ Huy sợ làm Như mệt thêm nên mở lời.
_Con là thằng ngốc không biết gì cả à? Tuy chỉ là đám hỏi thôi nhưng cũng phải ăn mặc sao cho đúng với truyền thống chứ? Thông thường phải mặc áo dài mà gò bó khó chịu lắm nên mẹ lấy luôn vài bộ đầm dạ hội trắng nhẹ nhàng một chút cho Như nó đỡ mệt. Còn con lo qua đó chào hỏi với ba đi, để Như đây mẹ lo.
_Được rồi, nhưng mẹ từ từ thôi đấy nhé!
_Biết rồi mà thằng này!!!_Bà Đình nạt_ Cứ làm như mẹ mày ăn tươi nuốt sống vợ mày không bằng!!
Thế là Như cùng bà Đình vào khu resort gần đấy chọn đồ. Bao nhiêu là đồ đẹp cầu kỳ, nhưng Như chỉ muốn mặc bộ đầm trắng ngắn với phần thân trên ôm sát và chân váy bằng lưới trông đơn giản nhưng rất thu hút với chiếc nơ đỏ làm điểm nhấn.
Nhưng trông bà Đình lại hài lòng hơn với mẫu váy tím bên cạnh.
Như thấy thế nên nói là muốn mặc nó, nhưng bà Đình đâu phải trẻ con dễ lừa như thế, bà không có ý áp đặt để Như phải khó xử vì bà mong ai làm con dâu nhà bà cũng sẽ thân thiết với bà như con gái ruột, bà mới mở lời:
_Con thích chiếc màu trắng hơn đúng không?
_Ơ....dạ....con...._Như vốn không giỏi nói dối nên lắp ba lắp bắp không nên lời.
_Thế thì con cứ mặc đi, mẹ đâu đến mức gia trưởng, đúng không? Cn cứ làm những gì con thích, miễn sao cảm thấy thoải mái mà không vượt giới hạn là được, biết chưa? Mẹ muốn coi con như con gái của mẹ, chứ không phải là con dâu....
_Dạ...con hiểu rồi, con cảm ơn bác!_Như cảm động.
_Bây giờ mà còn gọi bằng bác à? Ta dỗi đấy nhé?_Bà Đình đùa để Như bớt căng thẳng hơn.
_Dạ.....con xin lỗi.....mẹ!
Bà Đình nghe tiếng mẹ liền hài lòng, vui vẻ xoa đầu Như, bảo:
_Con thích thì mau mặc chiếc váy vào đi, vốn dĩ Huy nó cũng biết con thích đầm màu trắng nên đặt sẵn đôi giày phù hợp với nó rồi, con thay xong mẹ bảo người mang ra cho. Nhanh nhé, đừng để khách chờ lâu.
_Dạ, con đi ngay!_Như mỉm cười nhẹ rồi cũng nhanh chóng đi thay áo.
Màu trắng tinh khiết thực sự rất hợp với Như, vừa ngây thơ vừa thuần khiết, vừa xinh đẹp lại vừa kiêu sa. Bà Đình cho người mang đôi giày ra cho Như thử, kích cỡ không những vừa y mà còn thực sự rất hợp với bộ đầm mà Như chọn. Như cười tít mắt vì sự chuẩn bị chu đáo của người chồng tương lai.
Sau đó Selly làm tóc cho cô, Selly uốn nhẹ phần đuôi trông thật nữ tính rồi buộc sơ 2 bên tóc lên như chiếc màn, rồi đội chiếc vòng hoa nhỏ lên trên, lấy 2 phần tóc nhỏ để 2 bên trông thật nhẹ nhàng và xinh xắn. Như lúc này đúng là như nàng công chúa bước ra từ cổ tích, đẹp và rất tuyệt vời, chỉ có thể diễn tả bằng 1 từ: Mỹ nhân.
( Cộng Hòa Palau là một đảo quốc nằm ở phía Nam Thái Bình Dương, cách Philipines 500 dặm về phía Đông, và Tokyo Nhật Bản 2000 dặm về phía Nam. ở hữu 326 đảo san hô và núi lửa lớn nhỏ, Palau nổi tiếng với cảnh quan dưới đáy biển cực kỳ ấn tượng. Nước biển xanh thẳm, hệ động thực vật vô cùng phong phú. Du lịch là ngành kinh tế mũi nhọn của đảo quốc này)
Khi vừa đến nơi, cả hai dù mệt lả người nhưng không kịp nghỉ ngơi mà đi thẳng ra biển, nơi gia đình Huy đã bao trọn không ai có thể làm phiền với hàng chục thành viên đang ở đó. Trước khi hòa vào bữa tiệc, Huy vẫn không quên ghé tai Như nói nhỏ:
_Yên tâm, gia đình anh cũng như ngoài xã hội, em cứ chào hỏi xã giao, còn họ có nói gì, cứ để anh và ba mẹ lo, đừng cảm thấy áp lực, biết chưa?
Như mỉm cười:
_Em biết rồi!_Cô hạnh phúc, đúng vậy, hạnh phúc của cô chỉ nhỏ nhoi như vậy thôi, đây là lần đầu tiên Huy lo lắng cho cô mà. ( Không phải là lần đầu tiên mà hơn cả chục lần ấy chứ, chẳng qua lo lắng "ngầm", cô nàng không nhận ra được thôi :3 )
Vừa bắt gặp Hoàng Như và con trai mình tay trong tay đi vào buổi lễ, bà Đình mừng rỡ trong lòng và chắc hẳn là cái màn cầu hôn kia đã thành công rực rỡ. Sao không thành công được chứ, bà là người viết kịch bản cho con trai yêu dấu cơ mà ^^. Như gặp lại bà Đình liền cảm giác tìm được sự thân quen giữa đám đông này, mặc dù tim vẫn đập liên hồi nhưng cô cảm nhận được sự yêu thương từ cái ôm của bà nên Như có phần nhẹ nhõm hơn. Bà rỉ tai cô:
_Bác có chuẩn bị quần áo cho con, nhiều lắm, con vào trong với bác thử đồ xem bộ nào ưng thì mặc nhé!_Kèm theo là một cái nháy mắt tinh nghịch.
_Mẹ ơi, con với cô ấy từ buổi lễ về, cũng mặc sẵn đầm rồi, sao phải thay?_ Huy sợ làm Như mệt thêm nên mở lời.
_Con là thằng ngốc không biết gì cả à? Tuy chỉ là đám hỏi thôi nhưng cũng phải ăn mặc sao cho đúng với truyền thống chứ? Thông thường phải mặc áo dài mà gò bó khó chịu lắm nên mẹ lấy luôn vài bộ đầm dạ hội trắng nhẹ nhàng một chút cho Như nó đỡ mệt. Còn con lo qua đó chào hỏi với ba đi, để Như đây mẹ lo.
_Được rồi, nhưng mẹ từ từ thôi đấy nhé!
_Biết rồi mà thằng này!!!_Bà Đình nạt_ Cứ làm như mẹ mày ăn tươi nuốt sống vợ mày không bằng!!
Thế là Như cùng bà Đình vào khu resort gần đấy chọn đồ. Bao nhiêu là đồ đẹp cầu kỳ, nhưng Như chỉ muốn mặc bộ đầm trắng ngắn với phần thân trên ôm sát và chân váy bằng lưới trông đơn giản nhưng rất thu hút với chiếc nơ đỏ làm điểm nhấn.
Nhưng trông bà Đình lại hài lòng hơn với mẫu váy tím bên cạnh.
Như thấy thế nên nói là muốn mặc nó, nhưng bà Đình đâu phải trẻ con dễ lừa như thế, bà không có ý áp đặt để Như phải khó xử vì bà mong ai làm con dâu nhà bà cũng sẽ thân thiết với bà như con gái ruột, bà mới mở lời:
_Con thích chiếc màu trắng hơn đúng không?
_Ơ....dạ....con...._Như vốn không giỏi nói dối nên lắp ba lắp bắp không nên lời.
_Thế thì con cứ mặc đi, mẹ đâu đến mức gia trưởng, đúng không? Cn cứ làm những gì con thích, miễn sao cảm thấy thoải mái mà không vượt giới hạn là được, biết chưa? Mẹ muốn coi con như con gái của mẹ, chứ không phải là con dâu....
_Dạ...con hiểu rồi, con cảm ơn bác!_Như cảm động.
_Bây giờ mà còn gọi bằng bác à? Ta dỗi đấy nhé?_Bà Đình đùa để Như bớt căng thẳng hơn.
_Dạ.....con xin lỗi.....mẹ!
Bà Đình nghe tiếng mẹ liền hài lòng, vui vẻ xoa đầu Như, bảo:
_Con thích thì mau mặc chiếc váy vào đi, vốn dĩ Huy nó cũng biết con thích đầm màu trắng nên đặt sẵn đôi giày phù hợp với nó rồi, con thay xong mẹ bảo người mang ra cho. Nhanh nhé, đừng để khách chờ lâu.
_Dạ, con đi ngay!_Như mỉm cười nhẹ rồi cũng nhanh chóng đi thay áo.
Màu trắng tinh khiết thực sự rất hợp với Như, vừa ngây thơ vừa thuần khiết, vừa xinh đẹp lại vừa kiêu sa. Bà Đình cho người mang đôi giày ra cho Như thử, kích cỡ không những vừa y mà còn thực sự rất hợp với bộ đầm mà Như chọn. Như cười tít mắt vì sự chuẩn bị chu đáo của người chồng tương lai.
Sau đó Selly làm tóc cho cô, Selly uốn nhẹ phần đuôi trông thật nữ tính rồi buộc sơ 2 bên tóc lên như chiếc màn, rồi đội chiếc vòng hoa nhỏ lên trên, lấy 2 phần tóc nhỏ để 2 bên trông thật nhẹ nhàng và xinh xắn. Như lúc này đúng là như nàng công chúa bước ra từ cổ tích, đẹp và rất tuyệt vời, chỉ có thể diễn tả bằng 1 từ: Mỹ nhân.
/62
|